Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tôi là một người học không mấy giỏi ngữ văn. Các bài kiểm tra của tôi cũng chỉ 6,7 điểm. Tôi rất buồn vì điều đó. Hôm nay là ngày kiểm tra 45' môn ngữ văn. Tôi biết là nếu làm đúng hết phần trắc nghiệm thì tôi cũng chỉ được 5 điểm, bởi tôi rất kém phần Tập làm văn.
Thời gian đã bắt đầu, tôi lướt nhìn qua và thấy đề văn rất khó. Trong lòng tôi cứ bồn chồn không yên. Một lúc sau tôi bình tĩnh lại, làm từ từ và cẩn thận. Tuy vậy nhưng đề Tập làm văn lần này rất khó. Tôi không tự tin về kết quả của mình. Khi nộp bài, tay tôi cứ run bần bật. Tôi rất lo lắng về điểm văn của mình. Những bài kiểm tra lần trước tôi đã kém điểm rồi, tôi không muốn thấy cha mẹ buồn phiền vì tôi nữa.
Hôm ấy, cô Hoa lôi bài kiểm tra trong túi ra. Mặt cô có vẻ buồn bực. Cô nói:" Điểm của lớp ta lần này rất kém, không có ai được điểm tối đa và điểm thấp nhất là tận 5 điểm". Nghe cô nói, cả lớp xôn xao. Tôi nghĩ chắc là tôi thấp điểm nhất rồi. Cô gọi lớp trưởng lên trả bài. Khi đến lượt tôi, tim tôi đập thình thịch. Tôi ngơ ngẩn nhìn số điểm. Thật không thể tin nổi, đây là điểm của mình ư? Tôi xem lại tên học sinh và đúng là bài của tôi thật. Bài kiểm tra đó tôi được 9 điểm. Chưa bao giờ tôi được điểm cao như thế. Thật sự lúc đó tôi rất vui mừng. Tôi thầm hứa: "Những lần sau mình sẽ cố gắng được điểm cao như thế này".
Chữ in = Đại từ
Chữ in nghiêng = từ láy
Chữ gạch chân = từ ghép
Ngày trả bài môn kiểm tra Ngữ Văn đã đến,Tôi thực sự rấất lo sợ vì trả bài làn này bởi mỗi lần trả bài là chính là ngày tôi bị điểm thấp.Nghe cô đọc tên tưng bạn bạn nào cũng cAO.Bỗng cô đọc tên tôi,tim tôi như thót vang lên đập thình thịch.Cô đọc''Nga 8.5 điểm''.Lúc đó tôi rất vui mừng biết bao như không tin đó là sự thạt.Tôi nghĩ''Thật vây ư tôi cao điểm vậy sao cứ nghĩ đó chỉ là một giấc mơ thôi nhưng không ngờ nó là sự thật.Cô khen tôi''Trong bài kiểm tra này lớp ta có bạn Nga đã có rất nhiều tiến bộ''.Tôi thực sự rất vui về điều này,vừa vui vừa hạnh phúc
Em tham khảo nhé:
Nguồn: Hoidap247
Hà Nội trong em là kí ức chẳng bao giờ quên được về những con đường tấp nập , những tiếng còi xe đầy giục giã , vội vàng và hơn cả là thắng cảnh Hồ Gươm đầy tươi đẹp. Hồ Gươm có thể coi là linh hồn của Hà Nội. Nhắc tới Hà Nội - vùng đất kinh đô , chẳng ai là người không biết đến Hồ Gươm . Di tích này gắn liền với truyền thuyết trả gươm của vua Lê Lợi . Không gian yên tĩnh của Hồ Gươm với tháp rùa mọc lên giữa hồ quả thực là cảnh đẹp khó quên đối với người dân vùng đất Hà thành. Tuy nhiên, nếu ai đã từng một lần đến với Hà Nội , dừng chân bên ghế đá ven hồ , cảm nhận làn gió mát từ hồ thổi vào và ngắm nhìn Hồ Gươm một cách trực diện thì có lẽ sẽ chẳng bao giờ quên được kí ức này . Đây là một cảm giác thật tuyệt vời , có cái gì đấy bình yên đến lạ và tâm hồn con người khi ấy cũng cảm thấy thư thái, an nhàn hơn . Cũng có khi, khi người ta buông bỏ những muộn phiền để tìm về với thiên nhiên êm đềm thì tự dưng thấy lòng mình yên bình đến vậy . Và cảnh Hồ Gươm chính là một trong những cảnh đẹp nổi tiếng của Hà Nội , là niềm tự hào của con người nơi đây trong suốt thời gian dài.
Từ ngữ liên kết: In đậm nghiêng
Bài tham khảo:
Sách chính là người thầy của mỗi con người bởi lượng kiến thức hiểu biết mà sách truyền lại cho chúng ta. Không chỉ mang nguồn tri thức to lớn, việc đọc sách còn vun đắp tình cảm cho chúng ta, dạy ta làm người. Đọc sách ta mới biết nỗi vất vả của người nông dân để làm ra hạt thóc, hạt gạo, nỗi khổ của các cô chú bộ đội trong thời kỳ kháng chiến chống giặc ngoại xâm. Chính vì vậy, đọc sách rèn cho ta lòng biết ơn. Chính sách và việc đọc sách đã dạy bảo chúng ta thành người tốt. Không chỉ để học tập, việc đọc sách cũng giúp ta giải trí sau những giờ học căng thẳng. Sách cho ta những suy nghĩ về cuộc sống, những cái nhìn mới, những hiểu biết về thế giới xung quanh. Chính vì thế mỗi chúng ta hãy chăm chỉ đọc sách để có thể hoàn thiện bản thân mình hơn.
Từ ghép chính phụ: suy nghĩ, chăm chỉTừ ghép đẳng lập: đọc sách, hạt thóc, hạt gạoMái trường nơi đó, ngày đầu tiên em bước chân vào, đứng trước cánh cổng xanh một màu xanh mát mẻ, ươm một màu nắng nhẹ của buổi sớm mai em đến. Cái cảm giác bỡ ngỡ, em cứ tưởng mình sẽ ko có, bởi nó đã đến khi em bước chân vào lớp 1, còn bây giờ là lớp 6, đã 5 năm rồi, nghĩ rằng nó sẽ chẳng đến nữa đâu, nhưng vẫn là cảm giác ấy, sự bỡ ngỡ như những ngày đầu tiên cắp sách đến trường, cũng bửoi cái mới, cái lạ. Rồi khi đã quen dần, bước vào cánh cổng ấy, sự bỡ ngỡ ngày nào đó mãi là kỉ niệm đẹp. Rồi lớp 7, nhìn trường bằng ánh mắt thân thương quen thuộc, 2 năm nó ko phải là thời gian dài gắn bó, 2 năm ko phải là quá dài nếu như đem so sánh với những anh chị lớp 8, lớp 9, nhưng nó đủ để em cảm nhận được sự thân thương từ ngôi trường này đây, cảm nhận được sự yêu mếm của thầy cô, bạn bè, và cũng đủ để tìm kiếm được mọi ngóc ngách trong trường 1 cách dễ dàng.
Em thật sự nhớ cái đêm tết trung thu năm ngoái ở quê ngoại.
Bà ngoại cùng mẹ đang ngồi trước hiên nhà ,trong khi giai điệu trầm bổng của các bác dế vẫn đang ngân dưới ánh trăng.Mùi hương thơm phức của bánh cốm vừa nấu xong bay khắp nhà.Tiếng cười vui của tụi trẻ cứ văng vẳng bên tai.Lai rai đâu còn nghe tiếng chảy lách tách của dòng sông trước ngõ...
Trong khi mọi người cười đùa vui vẻ,thì em em vẫn đang soạn quần áo để mai về thành phố.
Mong giúp được bạn!