Viết truyện sáng tạo lại truyện câu bé Tích Chu
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Các sự việc trong chuyện TG
1) Sự ra đời của Gióng;
(2) Gióng biết nói và nhận trách nhiệm đánh giặc;
(3) Gióng lớn nhanh như thổi;
(4) Gióng vươn vai thành tráng sĩ mặc áo giáp sắt, cưỡi ngựa sắt, cầm roi sắt ra trận đánh giặc;
(5) Thánh Gióng đánh tan giặc;
(6) Thánh Gióng lên núi, cởi giáp sắt bỏ lại, bay về trời;
(7) Vua phong danh hiệu và lập đền thờ.
(8) Những dấu tích còn lại của chuyện Thánh Gióng.
Xem thêm tại: https://loigiaihay.com/bai-tap-237802.html
@hoctot
bạn làm về nha trang không, mình làm mẫu nè:
Quê em ở Nha Trang. Nhà em cách biển không xa. Những đêm trăng đẹp, em thường được cha mẹ cho ra ngắm biển. Biển quê em đẹp tuyệt vời trong những đêm trăng sáng. Mặt biển như một tấm thảm dát vàng khổng lồ. Xa xa, ánh đèn trên những chiếc thuyền câu lúc ẩn lúc hiện như những ánh sao trong đêm. Trên bãi biển, những du khách đang thả bước một cách thanh bình. Họ như muốn tận hương vẻ đẹp kì diệu của đêm trăng. Một vài bạn nhỏ đang chơi đùa dưới ánh trăng với những trò như cút bắt, trốn tìm. Chơi hết buổi tối mà em cũng chưa muốn về vì luyến tiếc vẻ đẹp của nó.
Một chiều cuối năm học, trời xanh trong và nắng nhẹ, chúng tôi - những học sinh cuối cấp - tụ họp tại sân trường để tham gia lễ bế giảng. Không khí vui tươi nhưng cũng đượm buồn khi nghĩ về việc sắp phải rời xa mái trường thân yêu và bạn bè.
Trong số những kỷ niệm đẹp nhất, có lẽ chuyến dã ngoại cuối cùng của lớp tại vùng ngoại ô là trải nghiệm đáng nhớ nhất. Đó là ngày mà chúng tôi cùng nhau cắm trại, chơi những trò chơi tập thể và chia sẻ những câu chuyện cười bên đống lửa trại. Những tiếng cười, ánh mắt rạng rỡ và những cái ôm ấm áp như hòa vào không gian, tạo nên một bức tranh đẹp đẽ và khó quên.
Trong chuyến đi đó, tôi và các bạn đã học được nhiều điều quý giá về tình bạn và sự đoàn kết. Chúng tôi cùng nhau vượt qua những thử thách trong các trò chơi, cùng chia sẻ niềm vui và những giọt nước mắt. Đặc biệt, vào buổi tối cuối cùng, khi mọi người quây quần bên nhau, thầy giáo chủ nhiệm đã kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện đầy cảm hứng về cuộc sống và tương lai.
Những lời động viên và khích lệ của thầy khiến chúng tôi thêm vững tin vào chặng đường phía trước. Đó là khoảnh khắc mà tôi nhận ra rằng, dù có đi đâu hay làm gì, những kỷ niệm đẹp và tình bạn thân thiết này sẽ mãi là nguồn động lực và niềm vui trong cuộc sống của mỗi người.
Cuối cùng, khi lửa trại dần tắt, chúng tôi nắm tay nhau và hát vang những bài ca tuổi học trò. Ánh lửa bập bùng phản chiếu trong mắt mỗi người, ánh lên những giọt nước mắt lấp lánh nhưng cũng tràn đầy hy vọng và khát khao chinh phục tương lai.
Những câu thơ trên làm ta cảm thấy như đang đứng giữa một buổi sáng tràn đầy sức sống. Trời xanh mênh mông, xanh ngắt như lần đầu tiên được thấy bầu trời trong xanh đến vậy. Tiếng chim hót vang rộn, làm lay động từng chiếc lá, từng cành cây, và đánh thức những chồi non mới nhú. Sự hài hòa của thiên nhiên và âm thanh mang lại cảm giác yên bình, tươi mới, khiến lòng người cũng như được thức tỉnh cùng với đất trời. Những câu thơ này khơi gợi trong ta tình yêu thiên nhiên, một cảm giác biết ơn và hân hoan trước vẻ đẹp thuần khiết của cuộc sống, giúp ta thêm trân trọng từng khoảnh khắc quý giá.
thừa chữ nhé ban
Sự sẻ chia và tình yêu thương là một nghĩa cử cao đẹp, bởi vì đó là lòng từ bi bát bát.Ông bà ta có câu một miếng khi nói bằng một gói khi no.Chúng ta cần có sự cho đi và nhận lại. Bên cạnh đó còn có những người rất thơ ơ, có lối sống ích kỷ chỉ nghĩ cho riêng mình không nghĩ đến những hoàn cảnh bất hạnh và cơ nhỡ. Những người không có cơm ăn , áo mặc. Vì thế chúng ta cần biết cho đi ắc sẽ nhận lại .
Chủ ngữ :Có buổi sớm nắng mờ
vị ngữ : "biển bốc hơi nước" đến "màu trắng đục"
đúng tick cho mình nhé
Ngày xửa ngày xưa, trong một thành phố hiện đại, có một cậu bé tên là Tích Chu. Tích Chu sống cùng bà ngoại trong một căn hộ nhỏ. Bà ngoại cậu luôn yêu thương và chăm sóc Tích Chu, nhưng cậu lại thích chơi game và lướt mạng xã hội hơn là quan tâm đến bà.
Một ngày nọ, bà ngoại bị ốm nặng và phải nằm viện. Các bác sĩ bảo rằng chỉ có một liều thuốc đặc biệt từ một bệnh viện ở nơi xa xôi mới có thể cứu bà. Tích Chu, cảm thấy có lỗi vì đã quá thờ ơ với bà, quyết định lên đường tìm kiếm loại thuốc đặc biệt đó.
Với chiếc xe đạp điện và một chiếc điện thoại thông minh, Tích Chu bắt đầu hành trình của mình. Cậu sử dụng Google Maps để tìm đường và phải vượt qua nhiều trở ngại như tắc đường, thời tiết xấu và cả những kẻ xấu muốn cản trở cậu.
Trên đường đi, Tích Chu gặp gỡ nhiều người tốt bụng, như anh xe ôm công nghệ giúp cậu tìm đường nhanh hơn, một cô gái hảo tâm cho cậu những lời khuyên quý giá, và cả những người bạn học cùng trường sẵn sàng giúp đỡ khi cậu cần.
Cuối cùng, sau bao nỗ lực và khó khăn, Tích Chu đã tìm thấy bệnh viện nơi có loại thuốc đặc biệt. Cậu nhanh chóng quay về và đưa thuốc cho các bác sĩ. Bà ngoại của cậu dần hồi phục và cuối cùng khỏe mạnh trở lại. Từ đó, Tích Chu học được bài học về tình yêu thương và trách nhiệm, cậu dành nhiều thời gian hơn để chăm sóc và trò chuyện với bà.