K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 5 2021

ban hay tuong tuong ve nhung con nguoi dang gia suc chong dich thuc thau den ko ngung nghi

23 tháng 4 2020

mk chưa về quê

23 tháng 4 2020

Mk chưa về quê làm sao mk biết đc

28 tháng 2 2021

Mới sớm bình minh, khi ông mặt trời vừa thức dậy, trải ánh sáng vàng lấp lánh xuống vạn vật và quanh các con ngõ, con hẻm vắng người kia.

    Sự yên ắng, vắng lặng kia tất cả là do virus corona gây ra và giờ nó đã là một đại dịch. Dịch bệnh này lây từ người sang người và nó đã khiến cho rất nhiều người tử vong. Vì dịch covid 19 rất nguy hiểm và lây lan rất nhanh nên chính phủ nước ta đã khuyên mọi người dân không nên đi  lại nhiều, khi nào thật sự cần thiết mới được ra đường. Và mọi người trong xóm cũng như mọi người trong gia đình em rất tuân thủ luật lệ này. Nhưng chỉ vì dịch covid 19 mà ở quê em cái gì cũng tăng giá đắt đỏ. Tuy vậy, mọi người vẫn đổ xô đi mua về tích trữ phòng dịch bệnh. Những  người lái buôn ở làng em họ cố gắng bán cho hết chỗ hàng đã nhập về. Tiếng gió vi vu mơn man theo những theo tiếng sáo diều cao vút. Tre trúc man mát tiếng nhạc đồng quê. Người dân ở quê em họ rất có ý thức, tuy khẩu trang cháy hàng rất nhiều nhưng ra đường ai nấy cũng đeo khẩu trang. Những hàng quán giờ cũng bị đóng cửa. Trên những con đường lớn, xe cộ cũng chạy ít hơn. Một số xưởng may, khu công nghiệp cũng phải ccho công nhân nghỉ vì không cò việc làm.

   Xóm em cũng không ngoại lệ, vắng tanh không một bóng người. Còn về phần gia đình em thì: Bà nội sớm tối đi chợ rồi trông nom, chăm sóc chúng em. Bố em thì đi làm nhưng công ty bố em ít việc nên bố em hay về sớm lắm. Còn mẹ em thì đi làm nhưng công ty mẹ em cũng ít việc nên mẹ đi nhập thêm hàng về bán kiếm thêm thu nhập. Vì dịch bệnh đang hoành hành rất phức tạp nên chúng em cũng được nghỉ học. Vào những ngày này, những khi bố đi làm về sớm, bố đưa em đi hái rau, nhặt cỏ ngoài vườn. Dịch bệnh không ai biết bao giờ nó mới dừng lại vì càng ngày nó càng phức tạp. Nhưng em nghĩ đó cũng là cơ hội để những người trong gia đình được đoàn tụ, ngồi cùng ăn cơm, cùng nói chuyện, cùng chia sẻ nhuững điều vui buồn cùng nhau. Những lúc như vậy em thấy rất quý trọng những giây phút đó. Vì em nghỉ dịch đã quá dài rồi, nhưng ở nhà hôm nào mấy chị em chúng em cũng đều lau dọn nhà cửa sạch sẽ.

    Em mong dịc bệnh sẽ mong chóng dừng lại để mọi người có thể được đi làm đi ăn còn chúng em thì sẽ được đi học trở lại. Và đương nhiên là cả xóm em sẽ không có ai bị nhiễm covid 19 vì trong xóm em mọi người đang rất đoàn kết chống dịch. Ngày ngày cùng dọn dẹp đường quê và luôn tâm dắc những câu: " Chống dịch như chống giặc". Ở xóm em chỉ thế thôi nhưng vui lắm.

CHÚC EM HỌC TỐT

viết bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em trong thời gian cùng cả nước chung tay phòng chống dịch bệnh covid - 19 vừa qua.Các bn giúp mình vs.:(trừ bài này ra:Thủ Dầu Một – quê hương tôi, nơi từng là “vùng đỏ”, nhưng nhờ những bước đi vững chắc, sáng suốt của các ban lãnh đạo thành phố, Thủ Dầu Một đã từng bước “xanh hóa vùng đỏ” sau ba tháng gian nan chống dịch. Giờ đây, cuộc sống của...
Đọc tiếp

viết bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em trong thời gian cùng cả nước chung tay phòng chống dịch bệnh covid - 19 vừa qua.
Các bn giúp mình vs.:(
trừ bài này ra:
Thủ Dầu Một – quê hương tôi, nơi từng là “vùng đỏ”, nhưng nhờ những bước đi vững chắc, sáng suốt của các ban lãnh đạo thành phố, Thủ Dầu Một đã từng bước “xanh hóa vùng đỏ” sau ba tháng gian nan chống dịch. Giờ đây, cuộc sống của người dân trên địa bàn thành phố đã bắt đầu khởi sắc khi dần trở lại trạng thái bình thường từ ngày 15/9. Đó là một tín hiệu rất đáng mừng, tôi luôn thầm cảm ơn sự hy sinh thầm lặng cũng như sự quyết tâm, quyết liệt đẩy lùi dịch Covid của các chiến sĩ “áo trắng”, các chú công an, bộ đội, các anh dân quân tự vệ, các bạn tình nguyện viên, các bác tổ trưởng và những bạn đồng nghiệp của tôi. Họ cũng chỉ là một con người bình thường như chúng ta, nhưng sao từng hành động từng suy nghĩ lại phi thường đến như vậy! Khi đối đầu với chủng virus nguy hiểm, những chiến sĩ “áo trắng” của ta luôn giữ một cái “ đầu lạnh” với một “tinh thần thép” để quyết tâm tiêu diệt tận gốc của virus này. Còn khi đối diện với bệnh nhân nhiễm virus Corona, các chiến sĩ “áo trắng” luôn sử dụng sự mềm mỏng, tình yêu thương pha chút dí dỏm để động viên cũng như trấn an tinh thần để bệnh nhân nhanh chóng hồi phục. Tôi đã không cầm được nước mắt khi xem hình ảnh những chiến sĩ trực tại các chốt kiểm dịch, họ phải ăn vội gói mì, hay cái bánh để tiếp tục nhiệm vụ của mình. Người dân Việt Nam mình là vậy đó, ý chí kiên định mạnh mẽ vô cùng, khó khăn thế nào cũng vượt qua được. Thật tự hào là người dân đất Việt! Bên cạnh sự hi sinh của những chiến sĩ tuyến đầu, tôi còn biết ơn và khâm phục những mạnh thường quân tại địa phương mình, những con người có tấm lòng cao cả, đã không ngại dịch bệnh, không ngại khó khăn, đích thân đến từng dãy trọ trao tận tay những nhu yếu phẩm cần thiết. Món quà người dân nhận, có thể không lớn nhưng nó chứa đựng đầy sự ấm áp và tình người, chỉ vậy thôi cũng đủ để chúng ta ấm lòng, cùng vượt qua đại dịch. Giờ đây, tuy nhịp sống dần trở lại bình thường nhưng chúng ta phải luôn chấp hành nghiêm túc các quy định của các ban lãnh đạo thành phố, tỉnh và nhà nước ban hành. Dù biết sẽ có một số người dân buồn phiền về những quy định, chỉ thị nghiêm ngặt của thành phố hay nhà nước, nhưng chúng ta phải hiểu rằng, họ làm vậy là vì lí do gì? Không phải vì muốn tốt cho người dân hay sao? Không phải vì đảm bảo an toàn cho người dân hay sao? Nhờ thực hiện tốt những quy định, chỉ thị nghiêm ngặt đó, đất Thủ đã từ vùng đỏ chuyển thành vùng xanh. Vì vậy, tôi mong rằng chúng ta hay luôn sáng suốt và vững tin vào sự lãnh đạo của các cấp chính quyền, Đảng và Nhà nước. Đại dịch Covid – 19 đã khiến chúng ta mất mát quá nhiều, nhưng đừng vì điều đó mà gục ngã buông xuôi. Hãy mạnh mẽ, suy nghĩ đến những điều tích cực, mọi u tối sẽ biến mất. “Hãy hướng về phía mặt trời, bóng tối sẽ ngả sau lưng bạn.”

0
16 tháng 5 2021

cho cái mở bài thôi:

làng quê em thật sự rất yên bình trong những ngày đại dịch covid đang hoàng hành.tất cả mọi nơi đều vắng bóng những tiếng nói cười chỉ vì nó,nhưng cũng khiến cảnh làng em đẹp hơn vì đường làng thực sự rất đẹp...

16 tháng 5 2021

Nếu ai có hỏi từ đầu năm tới giờ, em ấn tượng vs sự kiện nào nhất thì em sẽ trả lởi ngay mà ko cần suy nghĩ nhiều rằng đại dịch covid 19,vì nó là khoảng thởi gian rất đáng sợ.

Làng quê em trong những ngày covid 19 thật vắng vẻ . Những người dân không ai ra khỏi cổng . Các tiệm tạp hóa đã ngưng bán một thời gian để đẩy lùi dịch bệnh covid 19 . Người dân cùng nhau vệ sinh nơi khu mình ở. Một số nơi cách ly rất nghiêm ngặt . Mọi người trong xóm em , nhà nào nhà ấy cũng mua vài thùng mì tôm dự trữ trong mùa corona . Những ngày ấy làm cho làng quê em thật vắng vẻ và tẻ nhạt , không còn có tiếng cười đùa của những đứa trẻ con , không có những tiếng nói chuyện giữ rít của mấy bà hàng xóm , không còn những tiếng xe máy của những người đi chợ vào  giờ canh gà . Không chỉ vậy không còn những tiếng của đứa trẻ tíu tít  rủ nhau đi học .

Tóm lại  em căm thù dịch covid 19 em mong không còn dịch nữa chúng em đc tới trường vui chơi cùng bạn bè và tự do đi lại.

27 tháng 2 2020

Mk bổ sung đề nha:.... trong đó có sử dụng câu rút gọn và câu đặc biệt

3 tháng 5 2022
3 tháng 5 2022

j

 

5 tháng 5 2020

“Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết. Thành công, thành công, đại thành công” - một câu nói thật giản dị của Bác Hồ, nhưng từ lâu đã trở thành lẽ sống, phương châm sống và khẩu hiệu hành động của Đảng ta, dân tộc ta.

 

Tư tưởng đoàn kết đến với Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh khá sớm. Ngay từ những năm 1920, khi còn đang bôn ba hoạt động tìm đường cứu nước ở nước ngoài, trong nhiều bài báo, bài nói chuyện, Người đã kêu gọi tinh thần đoàn kết giữa người lao động ở các nước chính quốc với quần chúng nhân dân ở các nước thuộc địa. Lời kêu gọi đã dần dần thức tỉnh những người cộng sản, những người dân chủ ở các nước quan tâm nhiều hơn đến phong trào giải phóng dân tộc ở những nước đang bị chế độ thực dân xâm chiếm.

Kể từ khi trở về nước trực tiếp lãnh đạo cuộc cách mạng giải phóng dân tộc, Hồ Chí Minh càng có điều kiện hiểu sâu hơn giá trị của tinh thần đoàn kết. Những ai nghiên cứu về lịch sử văn hóa Việt Nam từ thời Hùng Vương dựng nước, đều không xa lạ với câu chuyện Lạc Long Quân lấy bà Âu Cơ sinh ra 100 trứng. Từ “bọc trứng” đó sản sinh ra hàng triệu, hàng chục triệu người Việt Nam sau này. Từ đó, trong ngôn ngữ Việt Nam, từ xa xưa đã xuất hiện hai tiếng “đồng bào”. Đồng bào có nghĩa là cùng chung một bọc trứng (đồng = cùng, bào = bọc). Hai tiếng “đồng bào” từ xa xưa vốn đã mang ý nghĩa một thông điệp cực kỳ quan trọng: những người Việt Nam chúng ta, dù sinh sống ở đâu, ở trong hay ngoài nước, ở vùng đồng bằng hay rừng núi, hải đảo đều có chung một cội nguồn, một sự gắn bó máu thịt với nhau. Tất cả chúng ta đều có chung một bà mẹ. Tất cả chúng ta đều là những phần tử từ bọc trứng của mẹ Âu Cơ. Có lẽ Hồ Chí Minh là người hiểu sâu sắc nhất ý nghĩa to lớn của tinh thần đoàn kết và phổ biến sâu rộng chân lý đó trong cán bộ, đảng viên và nhân dân ta.

Ngay khi về nước trực tiếp lãnh đạo cách mạng nước ta, cùng với rất nhiều hoạt động thực tiễn nhằm tuyên truyền tổ chức lực lượng cách mạng, Hồ Chí Minh đã dành thời gian để viết cuốn “Lịch sử nước ta” bằng thơ. Chắc chắn đây không phải là công việc dễ dàng, vì đòi hỏi ở tác giả một vốn kiến thức phong phú và hệ thống về lịch sử dân tộc. Một tập thơ ngắn, chưa đầy 250 dòng, nhưng đã thâu tóm được toàn bộ lịch sử Việt Nam từ thời Hùng Vương dựng nước đến các phong trào cách mạng đầu thế kỷ XX. Đây là một hành động vô cùng cần thiết để tổ chức và huấn luyện, giáo dục cán bộ, đảng viên và quần chúng lúc bấy giờ. Tư tưởng chủ đạo của tập “diễn ca” “Lịch sử nước ta” là cùng với chủ nghĩa yêu nước, dân tộc ta đã sớm phát huy tinh thần đoàn kết (đoàn kết trong các triều đại phong kiến, đoàn kết toàn dân, và quan trọng nhất là sự đoàn kết chung sức chung lòng giữa những người lãnh đạo đất nước với toàn thể nhân dân). Đồng thời cho thấy, thời kỳ nào mà triều đình phong kiến quay lưng lại với nhân dân, thì tất yếu khối đoàn kết dân tộc bị lỏng lẻo và thời kỳ đó đất nước, nhân dân - đồng bào thường bị lâm vào cảnh bị áp bức bóc lột. Hồ Chí Minh viết:

“Kể gần sáu trăm năm giời
Ta không đoàn kết bị người tính thôn”.

Có thể dẫn thêm một số ví dụ từ “Lịch sử nước ta” của Bác Hồ về sự thắng - bại liên quan đến tinh thần đoàn kết, như: Thời Mai Hắc Đế, dù rất thương dân bị lầm than đau khổ, Mai Hắc Đế đã lãnh đạo cuộc chiến tranh chống xâm lược Tàu, nhưng:

“Vì dân đoàn kết chưa sâu
Cho nên thất bại trước sau mấy lần”.

Trái lại, đến đầu thế kỷ XVIII, với sự xuất hiện của người anh hùng áo vải Nguyễn Huệ, nhân dân ta đã “cùng nhau một lòng” giành được những chiến công rực rỡ:

“Nguyễn Huệ là kẻ phi thường
Mấy lần đánh đuổi giặc Xiêm giặc Tàu
Ông đà chí cả mưu cao
Dân ta lại biết cùng nhau một lòng
Cho nên Tàu dẫu tàn hung
Dân ta vẫn giữ non sông một nhà…”.

Nói là tổng kết lịch sử, nhưng thực chất là rút ra những bài học lớn mà cha ông để lại. Trong hoàn cảnh những năm đầu của cách mạng, bài học lớn nhất của lịch sử, theo Bác Hồ là bài học về tính cộng đồng, về tinh thần đoàn kết. Chính vì vậy, kết thúc tập thơ “Lịch sử nước ta”, Người viết:

“Hỡi ai con cháu Rồng Tiên
Mau mau đoàn kết vững bền cùng nhau.
… Dân ta xin nhớ chữ đồng
Đồng tình, đồng sức, đồng lòng, đồng minh”.

Khám phá ra những bài học lịch sử của quá khứ là để hiểu những thông điệp, những lời truyền dạy của tổ tiên. Tinh thần đó được thể hiện rất rõ trong dịp Trung ương và quân đội ta trở về tiếp quản Thủ đô (1954). Khi Bác Hồ cùng Đại đoàn Quân Tiên phong dừng chân tại Đền Hùng (Phú Thọ), tại đây Người nói một câu bất hủ: “Các vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước”. Có thể coi đó là lời thề thiêng liêng của Bác, của cả dân tộc trước anh linh tổ tiên. “Công dựng nước” mà Bác nói ở đây không chỉ có ý nghĩa tạo lập nên giang sơn đất nước, mà còn có ý nghĩa tạo ra sức sống và hồn cốt của dân tộc. Vì vậy, “giữ lấy nước” mà Người nói cũng có nghĩa phải giữ lấy từng tấc đất của Tổ quốc, đồng thời, phải giữ cho được những đạo lý làm người Việt Nam mà tổ tiên ta đã dày công vun đắp.

Sau Cách mạng Tháng Tám năm 1945, nhân dân ta lại phải đương đầu với các cuộc chiến tranh bảo vệ đất nước, đặc biệt là cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược và cuộc kháng chiến chống xâm lược của đế quốc Mỹ. Đó là các cuộc chiến tranh hoàn toàn không cân sức. Về phương diện kinh tế, vũ khí, đất nước ta thua xa đối phương. Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc trong những ngày đầu kháng chiến, trong các bài phát biểu của mình, Chủ tịch Hồ Chí Minh lại nhấn mạnh đến tinh thần đoàn kết. Chính câu nói “Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết. Thành công, thành công, đại thành công” đã được Người nói ra trong thời kỳ gian lao nhất của cách mạng, của dân tộc. Bằng cảm nhận thực tế một cách sâu sắc, Người đã phát hiện ra một số biểu hiện đáng lo ngại trong nhân dân, trong cán bộ và cả trong quân đội. Tuy chưa thật phổ biến, nhưng rõ ràng những hiện tượng “dao động”, “phân tâm”, “mơ hồ” đó sẽ làm suy yếu tinh thần cách mạng trong cán bộ, đảng viên, nhân dân và quân đội. Vì vậy để diễn đạt đầy đủ tư tưởng của mình, Người nhấn đi nhấn lại 3 lần chữ “đoàn kết” và cũng nhấn 3 lần chữ “thành công”. Có đoàn kết thì sẽ thành công và muốn thành công thì trước hết phải đoàn kết. Lịch sử dân tộc đã chứng minh điều đó. Ngoài yêu cầu phải đoàn kết toàn dân, Hồ Chí Minh còn luôn nhấn mạnh đến đoàn kết giữa nhân dân và quân đội; đoàn kết giữa nhân dân với cán bộ, đảng viên; đoàn kết trong nội bộ các cơ quan, các tổ chức Đảng và Nhà nước.

Ngoài ra, ở thời đại Hồ Chí Minh, mối liên hệ giữa các quốc gia dân tộc không ngừng mở rộng. Sự liên kết quốc tế giữa các quốc gia đã hình thành. Chính xuất phát từ đó, chữ “đại đoàn kết” mà Bác Hồ dùng ở đây còn có ý nghĩa mới: đoàn kết giữa dân tộc ta, cuộc kháng chiến của chúng ta với lương tri ở mọi quốc gia trên thế giới. Tư tưởng đoàn kết của Bác đã nhanh chóng trở thành động lực của các cuộc kháng chiến và cũng là động lực trong xây dựng đời sống mới, trong các quan hệ xã hội mới trên đất nước ta.

Tư tưởng đoàn kết của Người cũng đã tạo nên một luồng sinh khí mới trong đời sống văn hóa, nghệ thuật của dân tộc. Hàng loạt các tác phẩm thuộc các loại hình thơ, ca, văn xuôi, kịch, báo chí… của những văn nghệ sĩ tiêu biểu đã góp phần thắp sáng tư tưởng lớn của Bác. Hình ảnh cán bộ với nhân dân, quân đội với nhân dân được thể hiện một cách hấp dẫn như “cá với nước”. Một trong những thành công về phương diện này phải kể đến các tác phẩm như bài thơ “Bộ đội về làng” của Hoàng Trung Thông, bài hát“Tấm áo mẹ vá năm xưa” của Nguyễn Văn Tý... Những bài thơ, bài ca của thời kỳ lịch sử đó, cho đến nay vẫn in đậm trong trái tim, khối óc của hàng triệu triệu người Việt Nam. Những thiên phóng sự về cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc của các nhà văn, nhà báo, học giả đến từ nước ngoài, đã minh chứng cho sự thắng lợi - thành công gắn liền với tư tưởng đại đoàn kết của Bác Hồ.

Ngày nay cùng với sự xuất hiện nền kinh tế thị trường và quá trình hội nhập quốc tế ngày càng sâu, bên cạnh nhiều thuận lợi giúp đất nước phát triển nhanh chóng, dân tộc ta cũng phải đương đầu với không ít thách thức, đặc biệt trong lĩnh vực đời sống tinh thần. Trong lịch sử cách mạng nước ta, có lẽ chưa có lúc nào chủ nghĩa cá nhân, đầu óc trục lợi lại xuất hiện khá phổ biến như hiện nay. Đáng chú ý, nhiều tính toán ích kỷ, xấu xa, sẵn sàng “bán rẻ linh hồn cho quỷ sứ” đã và đang xuất hiện trong một bộ phận không nhỏ cán bộ đảng viên, trong đó có những cán bộ ở cấp cao, cấp chiến lược.

Khi một bộ phận cán bộ, đảng viên suy thoái về tư tưởng, đạo đức và lối sống, thì sự suy thoái đó sẽ như những “vi rút độc” tìm cách thâm nhập, lan rộng vào những người thiếu “sức đề kháng”, bao gồm cả cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân. Nếu “vi rút” này không được ngăn chặn hữu hiệu, thì nguy cơ đầu tiên - nguy cơ của mọi nguy cơ - mà chúng ta phải nhận chính là sự suy giảm niềm tin - mất đoàn kết - thiếu thống nhất trong Đảng, giữa Đảng với nhân dân, giữa nhân dân với Đảng.

Hồ Chí Minh từng nhiều lần phê phán thái độ “làm quan cách mạng” của một số cán bộ Đảng và Nhà nước, phê phán tư tưởng bè phái trong một số thôn xã, phê phán việc phân biệt các sắc tộc - chủng tộc, phê phán hiện tượng một số cán bộ quân đội còn làm phiền hà nhân dân… Đó là những nguyên nhân làm ảnh hưởng, suy thoái tinh thần đoàn kết của nhân dân.

Ngay từ 1969, khi hoàn thành bản Di chúc lịch sử, Bác Hồ đã yêu cầu tất cả cán bộ, đảng viên “phải giữ gìn sự đoàn kết như giữ gìn con ngươi của mắt mình”. Câu nói đó của Người chắc chắn có nguồn gốc từ một thực tế lúc bấy giờ, tuy rằng thực tế đó chưa trở thành một hiện tượng xã hội lớn. Nhưng, như trên đã nói, sự xuất hiện kinh tế thị trường và hậu quả từ mặt trái của nó, sẽ là “cái bẫy” của “xã hội tiêu dùng vật chất” khiến không ít người lao vào tiền bạc, tiện nghi, thậm chí trác táng trong lối sống. Đối với họ, các khái niệm “hy sinh”,  “lý tưởng”, “đầy tớ của dân” đã trở nên xa lạ. Trước tình hình đó, từ sau Đổi mới, Đảng ta đã có rất nhiều nghị quyết nhằm xây dựng chỉnh đốn Đảng. Đích thân Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng đã trực tiếp chỉ đạo hoạt động của Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng… Các nghị quyết gần đây của Đảng đã khẳng định chủ nghĩa cá nhân là kẻ thù không đội trời chung với đạo đức cách mạng. Đảng yêu cầu các tổ chức đảng, các cơ quan pháp luật phải nghiêm trị những cán bộ, đảng viên suy thoái, tự diễn biến… bất cứ họ là ai, ở cương vị nào, đương chức hay đã nghỉ hưu. Tinh thần và nội dung của các nghị quyết gần đây của Đảng trong công cuộc chống tham nhũng, suy thoái về đạo đức, lối sống trong một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên đang từng bước góp phần làm trong sạch Đảng, nâng cao đạo đức của người cán bộ. Từ đó, Đảng sẽ từng bước thực hiện bằng được lời dạy của Bác: phải giữ gìn sự đoàn kết trong Đảng như giữ gìn con ngươi của mắt mình.

Khi sự đoàn kết thực sự trong Đảng được củng cố thì trí tuệ của Đảng, trái tim của Đảng sẽ trở nên trong sáng. Sự trong sáng đó sẽ tỏa ánh sáng trong đời sống quần chúng nhân dân. Chỉ khi đó đất nước chúng ta mới có đủ các điều kiện phát triển, sánh vai với các cường quốc năm châu như Bác Hồ từng mong muốn. Và cũng chỉ khi đó mỗi người Việt Nam mới có đủ điều kiện, toàn tâm toàn ý thực hiện lời kêu gọi của Người:

“Hỡi ai con cháu Rồng Tiên
Mau mau đoàn kết vững bền cùng nhau”./.

5 tháng 5 2020

Sau Cách mạng Tháng Tám năm 1945, nhân dân ta lại phải đương đầu với các cuộc chiến tranh bảo vệ đất nước, đặc biệt là cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược và cuộc kháng chiến chống xâm lược của đế quốc Mỹ. Đó là các cuộc chiến tranh hoàn toàn không cân sức. Về phương diện kinh tế, vũ khí, đất nước ta thua xa đối phương. Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc trong những ngày đầu kháng chiến, trong các bài phát biểu của mình, Chủ tịch Hồ Chí Minh lại nhấn mạnh đến tinh thần đoàn kết. Chính câu nói “Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết. Thành công, thành công, đại thành công” đã được Người nói ra trong thời kỳ gian lao nhất của cách mạng, của dân tộc. Bằng cảm nhận thực tế một cách sâu sắc, Người đã phát hiện ra một số biểu hiện đáng lo ngại trong nhân dân, trong cán bộ và cả trong quân đội. Tuy chưa thật phổ biến, nhưng rõ ràng những hiện tượng “dao động”, “phân tâm”, “mơ hồ” đó sẽ làm suy yếu tinh thần cách mạng trong cán bộ, đảng viên, nhân dân và quân đội. Vì vậy để diễn đạt đầy đủ tư tưởng của mình, Người nhấn đi nhấn lại 3 lần chữ “đoàn kết” và cũng nhấn 3 lần chữ “thành công”. Có đoàn kết thì sẽ thành công và muốn thành công thì trước hết phải đoàn kết. Lịch sử dân tộc đã chứng minh điều đó. Ngoài yêu cầu phải đoàn kết toàn dân, Hồ Chí Minh còn luôn nhấn mạnh đến đoàn kết giữa nhân dân và quân đội; đoàn kết giữa nhân dân với cán bộ, đảng viên; đoàn kết trong nội bộ các cơ quan, các tổ chức Đảng và Nhà nước.