Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Những cải cách Duy Tân ở Việt Nam cuối thế kỉ 19 không thực hiện được bởi vì:
Thiếu sự ủng hộ của triều đình và quan lại, những người có quyền lực trong xã hội thời đó.
Thiếu sự ủng hộ của nhân dân, do họ chưa được giáo dục đầy đủ về tầm quan trọng của việc cải cách và đổi mới.
Thiếu sự hỗ trợ từ các nước phương Tây, do họ chưa thấy được lợi ích của việc hỗ trợ cho một đất nước chưa phát triển.
Trong khi đó, những đổi mới hiện nay đã đạt được những thành tựu rực rỡ bởi vì:
Xuất phát từ nhu cầu thiết yếu của tình hình đất nước, do Việt Nam đang trong giai đoạn phát triển mạnh mẽ và cần phải cải cách để đáp ứng nhu cầu phát triển.
Đảng và nhà nước chủ trì đổi mới, đưa ra các chính sách và giải pháp cụ thể để thúc đẩy cải cách và đổi mới.
Được dân ủng hộ, do họ đã được giáo dục đầy đủ về tầm quan trọng của việc cải cách và đổi mới, và thấy được lợi ích của việc này đối với sự phát triển của đất nước.
Tóm lại, những cải cách và đổi mới hiện nay đã đạt được thành tựu rực rỡ bởi vì chúng được đưa ra từ nhu cầu thiết yếu của tình hình đất nước, được đảng và nhà nước chủ trì, và được dân ủng hộ.
1.Hạn chế:
+Không giải quyết được vấn đề ruộng đất cho nông dân, một trong những vấn đề cơ bản của cách mạng. Chính vì vậy, họ không động viên được đông đảo quần chúng nông dân tham gia.
+Không thủ tiêu thực sự giai cấp phong kiến, mà chỉ thỏa hiệp. Việc đem toàn bộ chính quyền cách mạng giao cho Lê Nguyên Hồng, và sau nữa là Viên Thế Khải, là một minh chứng.
+Không dám đụng chạm đến các nước đế quốc xâm lược, tức là không dám đấu tranh giành lại quyền lợi của dân tộc. Để rồi họ câu kết với Viên, giúp Viên củng cố thế lực, quay lại đoạt công và chống phá cách mạng.
Ngoài ra, các hạt nhân lãnh đạo Đồng Minh hội hãy còn non yếu về mặt đường lối và tổ chức, nên sự phối hợp hãy còn lỏng lẻo, nhiều khi tư tưởng cũng không đồng nhất