K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
26 tháng 11 2023

- Theo quan điểm của các nhân em thì cách hành xử của Giang là rất phù hợp với hoàn cảnh vì:

+ Trong cuộc sống chúng ta cần giúp đỡ mọi người

+ Giang nói dối bố mình để tránh phiền phức cho anh tân binh

+ Giang mượn xe bố đưa bạn mới quen về đơn vị để tránh trễ giờ là hợp lí.

30 tháng 5 2023

Xung quanh việc Giang đột nhiên nhận "anh bộ đội" mới gặp lần đầu là bạn học của cô và "phịa" ra cái tên Hùng để giới thiệu anh với bố của mình, sau đó lại dùng xe đạp của bố để đưa anh về đơn vị,... có những ý kiến khác nhau. Một số người cho rằng Giang xử sự như thế là phù hợp với tình huống, hoàn cảnh cụ thể; một số khác lại phủ nhận điều đó. Theo tôi, cách xử sự của Giang là phù hợp với tình huống, hoàn cảnh cụ thể.

 
 Sau khi ăn cơm tối xong, em thong thả đi ra ngoài ngõ dạo chơi, hóng gió cho mát mẻ. Bỗng có anh bộ đội từ xa tiến dần về phía em.Trong bóng hoàng hôn nhập nhoạng, em không nhìn rõ ai. Đột nhiên anh bộ đội kêu to: “Loan! Em đấy hả?”. Em giật mình quay lại: “Trời ơi! Anh Phong!” và ôm chầm lấy anh.Anh Phong là anh Hai của em, đi bộ đội đã được một năm nay. Lúc anh nhập ngũ được một...
Đọc tiếp

 

Sau khi ăn cơm tối xong, em thong thả đi ra ngoài ngõ dạo chơi, hóng gió cho mát mẻ. Bỗng có anh bộ đội từ xa tiến dần về phía em.
Trong bóng hoàng hôn nhập nhoạng, em không nhìn rõ ai. Đột nhiên anh bộ đội kêu to: “Loan! Em đấy hả?”. Em giật mình quay lại: “Trời ơi! Anh Phong!” và ôm chầm lấy anh.
Anh Phong là anh Hai của em, đi bộ đội đã được một năm nay. Lúc anh nhập ngũ được một tháng thì có giấy báo trúng tuyển của Trường Đại học Bách khoa gửi về, hiện bố vẫn đang cất giữ. Bố nói “Chừng nào thằng Phong hoàn thành nhiệm vụ quán sự trở về sẽ đi học đại học”. Giờ đây, anh hiện ra trước mắt em trong bộ quân phục màu xanh cỏ úa. Hai cầu vai có đeo quân hàm và phù hiệu nền đỏ in hình hai ngôi sao. Chiếc ngôi sao vàng năm cánh. Nom anh bây giờ khác xưa nhiều lắm. Anh chững chạc và rắn rỏi như một ngư dân vùng biển. Làn da trắng thưở học trò được thay bằng một màu đồng hun. Mái tóc cắt ngắn tạo cho khuôn mặt anh vốn tròn tròn nay như đậm lại, tròn trĩnh hơn, khỏe khoắn. Có lẽ những khó khăn vất vả của đời lính đã tôi luyện cho anh trưởng thành.
Đợt phép này anh nghỉ được nửa tháng ở nhà nhưng không thấy anh rỗi rãi được chút nào. Anh nói với mẹ: “Xa nhà, con mới thấy thương bố mẹ nhiều. Bố mẹ vất vả nuôi chúng con ăn học, chúng con chưa đáp đền gì cho bố mẹ. Sức khỏe bố mẹ ngày càng yếu đi, em gái con thì lại đang còn nhỏ. Con được nghỉ mấy ngày, giúp bố mẹ được chừng nào hay chừng đó”. Thế là anh lao vào công việc. Hết dọn dẹp lại nhà cửa, anh lại ra vườn làm cỏ, vun gốc, bón cây… Công việc nào anh cũn làm nhanh gọn. Tối tối anh lại hướn dẫn cho em học bài, làm văn, làm toán, vẽ tranh… Những lúc rảnh rỗi, anh đưa em đi thăm bà con lối xóm, Anh hỏi thăm sức khỏe, công việc làm ăn của mọi người rồi xin phép đến thăm nhà khác. Mọi người đều khen anh là chững chạc trưởng thành, nhanh nhẹn, đẹp trai hơn trước. 
Nửa tháng nghỉ phép của anh đã trôi qua. Hôm tiễn anh lên bến xe trở lại đơn vị, anh xoa đầu em, rồi cúi xuống nói nhỏ: “Loan ở nhà nhớ học giỏi, biết nghe lời bố mẹ, thầy cô. Lần sau về, anh sẽ mua nhiều quà cho em, nhớ viết thư cho anh nhé!” 

Bài làm 2
Thứ bảy tuần trước, lúc gia đình em đang quây quần ăn bữa cơm chiều thì có tiếng gọi quen thuộc: “Mẹ ơi! Mở cửa cho con!” Nhận ra giọng nói anh Hà, em vội buông đũa chạy ra mở cửa và sung sướng reo lên: “Bố mẹ ơi! Anh Hà về!”. Anh cúi xuống bế thốc em lên quay một vòng rồi hôn lên mái tóc em: “Em gái chóng lớn quá! Ở nhà có ngoan, học giỏi không em? Anh vui vẻ chào cả nhà rồi cởi ba lô đặt xuống nền gạch. Bữa cơm tối hôm đó thật là vui.
Anh Hà là anh cả của em. Nhà có hai anh em, tốt nghiệp xong lớp Mười Hai, anh lên đường làm nghĩa vụ quân sự. Tính đến nay đã hơn nửa năm. Thời gian trong quân ngũ đã rèn luyện anh trở thành một thanh niên rắn rỏi, khỏe mạnh. Dáng người mảnh khảnh của một thư sinh trước đây đã được thay bằng hình dáng của một chú bộ đội dày dặn sương gió. Mái tóc đen của năm học lớp mười hai đã nhường chỗ cho một mái tóc ba phân, và làn da trắng như con gái đã biến thành màu da của ngư dân chài lưới. 
Những ngày ở nhà, anh làm việc luôn tay, sửa bồn hoa trước sân nhà, cắt xén hàng chậu kiểng, vun gốc cho mấy cây rau, cây bưởi… sau vườn. Anh còn trang trí lại góc học tập cho em, quét mạng nhện trần nhà, lau rửa phòng vệ sinh…
Những lúc rảnh rỗi vào chiều tối, anh dẫn em đi thăm những người bạn cũ, thăm bà con láng giềng, ai cũng khen anh chừng chạc, đẹp trai hơn trước nhiều.
Thời gian nghỉ phép qua nhanh, anh Hà phải trở lại đơn vị. Lúc tiễn anh ra bến xe, anh cầm tay bố mẹ chặt rồi nói nhỏ: “Bố mẹ yên tâm giữ gìn sức khỏe, hoàn thành xong nghĩa vụ con lại về với bố mẹ, con sẽ quyết tâm thi đậu đại học”. Quay sang em, anh nhẹ nhàng nhắn nhủ: “Cưng ráng học giỏi đừng làm điều gì bố mẹ buồn nghe!”. Anh hôn lên má em rồi vội vàng khoác ba lô từ biệt mọi người.
Anh đi rồi mà bên tai em vẫn còn văng vẳng lời động viên, nhắn nhủ của anh. Anh Hà ơi! Em sẽ cố gắng thực hiện tốt những lời dặn dò của anh: chăm ngoan và học giỏi.

0
" Tình từ sau phiền em xem trước nơi đến có tên tôi không? Gặp mặt như vậy rất phiền " Giọng nói Trần Mặc Cảnh lành lạnh, giống như một mũi tên khẽ kích động trái tim Dương Hiểu Tình.Bóng anh xa dần, xa đến mức đã khuất bóng rồi Dương Hiểu Tình vẫn đưa mắt nhìn, một ánh mắt đau thương pha lẫn hận thù năm xưa. Giờ cô hiểu tại sao phòng này lại ít người đến vậy rồi.. Bảng...
Đọc tiếp

" Tình từ sau phiền em xem trước nơi đến có tên tôi không? Gặp mặt như vậy rất phiền " Giọng nói Trần Mặc Cảnh lành lạnh, giống như một mũi tên khẽ kích động trái tim Dương Hiểu Tình.

Bóng anh xa dần, xa đến mức đã khuất bóng rồi Dương Hiểu Tình vẫn đưa mắt nhìn, một ánh mắt đau thương pha lẫn hận thù năm xưa. Giờ cô hiểu tại sao phòng này lại ít người đến vậy rồi.. Bảng tên bên ngoài kia có tên Trần Mặc Cảnh cái tên vốn ai nghe cũng chẳng muốn tiếp xúc bởi cái tính lạnh nhạt, tàn nhẫn của anh. Phải chăng cô có thể để ý hơn rằng trước khi vào phòng  nên đứng nhìn bảng tên một chút nhỉ? Lại làm phiền anh ta rồi sao? 

Ngẫm lại Dương Hiểu Tình nhận ra mình đã không gặp Trần Mặc Cảnh đã được năm năm, một thời gian khá dài để cô quên đi đau thương năm đó nhưng giờ lại đối mặt với anh, cô thực sự không đủ mạnh mẽ bởi cô vốn luôn yếu đuối trước mặt anh mọi lúc.

Năm lên sáu tuổi cô gặp Trần Mặc Cảnh tại Anh Quốc trong một hoàn cảnh máu me rất đáng sợ, lần đó anh đã đưa thân ra đỡ cho cô một nhát dao sâu đến mức để lại một vết sẹo lớn sau lưng . Nhưng cô không biết ơn, thậm trí đến một lời cảm ơn cũng không có mà lại khóc lóc sợ hãi mỗi khi gặp lại anh. 

Thời gian trôi qua sau đó gần một năm, Dương Hiểu Tình còn nhớ rõ như in mùa hè năm đó chính Trần Mặc Cảnh nói rằng anh chỉ qua Mỹ để nghỉ mát và qua thăm ba cô. Nhưng sau đó một thời gian rất dài, anh không quay về Anh Quốc mà định sống luôn tại nhà cô. Khi đó cô lên 7 tuổi thì anh khi đó là một chàng trai 16 tuổi nhưng lại ngông cuồng như những tên trong giới đen, ngày nào khi gặp lại anh cũng mang lên mình mùi tanh của máu khiến cô rất ghê tởm. Anh như một con sói xuất hiện giữa màn đêm với mùi máu tanh để hù dọa cô nhưng khi đó ba cô nói " Đó là cách con người ta cứu chính mạng mình ".

Có một lần, Dương Hiểu Tình mặc chiếc váy màu phấn ngồi bệt xuống đất chỉ để đào mấy cái hố nhỏ để trồng hoa. Loài hoa năm đó cô chọn trồng là hướng dương, một loài hoa rất đẹp.

" Em đang trồng hoa sao? " Trần Mặc Cảnh mặc lên mình bộ đồ màu đen, trông rất điển trai, cool nhưng với cô khi đó anh vẫn rất đáng sợ.

Dương Hiểu Tình không hề trả lời chỉ khẽ gật đầu rồi khẽ bới đất lên.

" Để anh giúp em " Anh cầm lấy chiếc xẻng nhỏ trong tay cô rồi bế cô qua thảm cỏ xanh mướt đằng sau. Cô không hiểu tại sao khi đó cô không thấy sợ anh nữa, anh rất dịu dàng, còn là một người rất mạnh mẽ nữa. 

Hai hố cô đào cả mười lăm phút chỉ nhỏ như chiếc tách uống trà nhưng khi được anh xới qua vài lần đã được đến chục cái hố . Khi đó cô bỗng nhiên vui vẻ nhảy ton ton đến chỗ anh.

" Giỏi quá, giỏi quá " Cô vui mừng lên tiếng, thậm trí còn nắm lấy tay anh đung đưa tỏ vẻ thích thú.

" Tình muốn trồng hoa gì? " Anh khẽ cúi người xuống hỏi khan về loại giống cô muốn sử dụng để trồng.

Dương Hiểu Tình bắt đầu khựng lại, cô bỏ tay anh ra rồi quay lại chiếc hố mới được anh đào giúp bỏ xuống đó một hạt giống. " Là hoa hướng dương " Ánh mắt của cô khi nói câu đó đã nhìn lên bầu trời xanh mát bên trên. 

" Em thích nó sao? Anh cũng thích " Cô chưa từng quên lời nói năm đó, anh cũng thích loại hoa đó như cô. 

" Mẹ Kiếp, đứng lại " 

Vài tiếng ồn từ phía ngoài đánh thức những suy nghĩ mơ hồ về quá khứ của Dương Hiểu Tình. Gương mặt cô khi này đã nhợt nhạt đi đến vài phần, cô bỏ qua mọi thứ đang suy nghĩ đưa mắt nhìn không gian hỗn loạn bên ngoài. 

" Chị thoát ra khỏi cái suy nghĩ đó rồi à?" Dương Tử Hàn ngồi dưới sàn nhà dựa lưng vào tường, ngẩng mặt lên nhìn cô. 

Dương Hiểu Tình khẽ gật đầu rồi mấp máy môi một cách mệt mỏi." Đưa chị về đi " Sau câu nói đó cô rời đi rất nhanh ra không gian bên ngoài. 

" Tình, chị đứng lại " Dương Tử Hàn chạy theo bóng cô rất nhanh nhưng bỗng nhiên bị một tên chặn lại.

Vài tiếng súng nổ liên tục vang lên, Dương Hiểu Tình không hiểu chuyện gì xảy ra liền tìm cách đi ra khỏi khu vực này một cách nhanh nhất. Chỉ tiếc rằng mọi thứ không dễ như thế, cửa chính đã bị đóng lại và được canh gác bởi mấy người da đen. Hiện tại cô không hiểu chuyện gì xảy ra, đột nhiên mọi thứ ở đây trở hỗn độn đến khó hiểu. Ai nấy đều xông ra để tự bảo vệ chính bản thân mình, ngay cả cô khi này cũng bị nhắm đến. 

Một vài tên xông lên Dương Hiểu Tình đều hạ được, có thể nói cách ứng xử với cô với mấy tên côn đồ này cũng khá chứ không kém gì. 

" Tình, đằng sau " Dương Tử Hàn từ phía sau hét lớn lên để ra hiệu cho Dương Hiểu Tình nhưng khi cô vừa kịp quay lại thì tên đó đã được hạ một cách tàn nhẫn bởi 4 nhát đạn của Trần Mặc Cảnh. Những tên khác nhắm đến cô sau đó thậm trí còn thảm hại hơn, một tay anh ấy hạ thủ đến 10 người trong tích tắc. 

Dương Hiểu Tình lạnh nhạt quay lưng lại với phía Trần Mặc Cảnh, cho dù con tim cô khi này vẫn đinh ninh rằng anh ấy vừa cứu mình. Anh ta biết làm như vậy cô sẽ rất đau không? Thà bị bọn họ đánh một cái, nghìn cái còn hơn được anh cứu một lần.. Liệu anh có hiểu sự chở tre ấy chỉ mãi khiến trái tim này thầm lặng thuộc về anh không?

Giữa không gian hoảng loạn, người chạy trốn, người lao lên Dương Hiểu Tình vẫn bình tĩnh nhặt con dao dưới chân mình. Cô không quan tâm xung quanh có ai tấn công nữa, thậm trí có tấn công cô muốn xem anh ấy có cứu giúp mình không? Nếu còn thì năm đó anh bỏ đi vì lí do gì?

Máu, mùi máu rất tanh nó bắn tung tóe lên bộ y phục của cô, hóa ra anh vẫn đang giúp cô, thậm trí còn vung chân đá bay họ khi tay súng hướng về một tên khác.

" Trần Mặc Cảnh, anh đang cứu giúp em với thân phận gì vậy? " Dương Hiểu Tình đứng dậy quay người về phía Trần Mặc Cảnh, cô  nở một nụ cười tinh tế giữa cái trốn kinh hoàng khi ai nấy đều lo sợ tính mạng của mình.

" Phía sau " Giọng Trần Mặc Cảnh lành lạnh nhắc nhở cô, nhưng dần dần anh trầm hẳn đi.

Dương Hiểu Tình quay lại trước cả khi anh lên tiếng, cô đưa lưỡi dao sượt ngang qua mặt người đàn ông đó rồi đạp hắn xuống mặt đất một cách tàn nhẫn. Nhưng ngay sau đó cô lại nở nụ cười với người đàn ông trước mặt, một nụ cười ngây thơ chờ đợi câu trả lời trong bộ trang phục đẫm máu sao?

" Mặc Cảnh, anh trả lời đi chứ? " Giọng nói cô dịu nhẹ như làn gió thu giữa chiến trường ác liệt, cô vẫn nở nụ cười đón chờ câu trả lời của anh.

Trần Mặc Cảnh quên cả việc tấn công hay phòng thủ, anh gần như bị cô làm cho toàn thân cứng đờ. Anh không hiểu cô bé năm đó có đang ở trước mắt anh không, hay là đã chết rồi?

Vài tiếng còi báo động vang lên, những tiếng xe phanh gấp, ai nấy lại hỗn loạn tự tìm lối thoát cho chính mình. Chỉ còn hai người đứng đó nhìn nhau đến mức khờ dại..

Trần Mặc Cảnh cố gạt hết mọi thứ qua một bên, anh chạy nhanh đến phía Dương Hiểu Tình bế sốc cô lên vai mình rồi chạy đi. 

Những bước chân vội dừng lại trước một bóng dáng quen  thuộc, Dương Tử Hàn tức giận chặn đường Trần Mặc Cảnh. Cả hai mắt cậu đã chỉ có duy nhất một điều đó là phẫn nộ." Tên khốn đứng lại đưa chị ấy cho tôi " 

" Chạy đi, chị cần một câu trả lời. Đừng nói ông ấy chị đi theo ai.. Được chứ? " Dương Hiểu Tình vẫn rất bình tĩnh, ánh mắt cô ấy có chút vui vẻ hơn mọi ngày. Dương Tử Hàn chỉ gật đầu rồi bỏ đi rất nhanh, cậu hiểu mình nên làm gì lúc này thậm trí là dẹp đường cho hai người đó chạy.

Những cảnh sát cấp cao đều được điều đến, họ gần như chặn hết đường lối nhưng với sự xuất hiện của Dương Tử Hàn thì gần như mọi thứ trở nên hỗn loạn. Hiện tại là cơ hội duy nhất dành cho Trần Mặc Cảnh lên xe để tẩu thoát. Chiếc xe được Dương Tử Hàn quét sạch đám người ở hiện trường, cậu dường như dọn sạch đường cho cả hai bên trốn thoát một cách dễ dàng.

Chạng đường dài đến mức làm không khí trong xe ngột ngạt, Dương Hiểu Tình hiện tại vẫn chưa hỏi gì người bên cạnh bởi anh đang lái xe với tốc độ quá cao so với bình thường. Từng khúc cua đều khiến cô cảm nhận được cái chết đến gần hơn nhưng cho đến khi chiếc xe dừng lại ở một căn biệt thì cô vẫn còn nhìn thấy được bầu trời nhả nhem tối.

Trần Mặc Cảnh ngay sau đó rời xuống xe đi thẳng vào bên trong, anh không hề đoái hoài gì đến người con gái vừa kịp chạy ra để níu anh lại cảm thấy hụt hẫng như thế nào.

" Trần Mặc Cảnh... Một lí do thôi, một lí do để tôi từ bỏ anh.." 

0
Ngày xửa ngày xưa có anh A yêu chị B.Sau đó chị B ko yêu anh A nữa mà yêu anh C. Anh A tức quá đi đánh anh C. Sau một hồi đánh nhau 2 anh phát hiện ra mình có tình cảm với nhau. 2 người lấy nhau và sinh ra đứa con tên là D. Chị B thấy ko nhận đc tình cảm từ A và C trở nên ghen ghét và giết D. Mọi việc sắp làm thì bị bại lộ. Anh A và C giết chị B. Bảo kê của chị B là anh E và F giết anh A và C...
Đọc tiếp

Ngày xửa ngày xưa có anh A yêu chị B.Sau đó chị B ko yêu anh A nữa mà yêu anh C. Anh A tức quá đi đánh anh C. Sau một hồi đánh nhau 2 anh phát hiện ra mình có tình cảm với nhau. 2 người lấy nhau và sinh ra đứa con tên là D. Chị B thấy ko nhận đc tình cảm từ A và C trở nên ghen ghét và giết D. Mọi việc sắp làm thì bị bại lộ. Anh A và C giết chị B. Bảo kê của chị B là anh E và F giết anh A và C và mang D về nuôi. D lớn lên và chuyển tên thành G. G yêu 1 cô gái tên là H. Sau n ngày yêu nhau (n thuộc N, n >0 và <n+1), G đem H về nhà cho E và F xem xem có được cưới không. Thì E và F không đồng ý vì H là con của J, cháu của K, kẻ thù của bố B. Và 1 lí do khác hợp lí hơn là G có giới tính là G**.Quá đau đớn vì ko được lấy người mình yêu, G đâm đầu xuống giếng tự tử. Nhưng ko chết mà chỉ bị đau đầu. F liền mua thuốc đau đầu Panadol sale giá 50% cho G uống. Nhưng E uống nhầm thuốc của G nên chết. G lại đâm đầu xuống giếng nhưng lại bị đau đầu. F định đưa thuốc cho G uống song lại chết vì uống nhầm thuốc của G. G lại đâm đầu xuống giếng và lại bị đau đầu. G đã biết khôn và dùng dao để tự tử thay vì rơi xuống giếng, và lần này thì G chết thật. Nghe tin G chết, H ra bên bờ suối gục xuống khóc... to be continue

4
16 tháng 7 2019

tin vui: truyện ngôn tình sắp có phần 2

16 tháng 7 2019

rối óc

\(\text{TRUYỆN NGÔN TÌNH}\)Ngày xửa ngày xưa có anh A yêu chị B.Sau đó chị B ko yêu anh A nữa mà yêu anh C. Anh A tức quá đi đánh anh C. Sau một hồi đánh nhau 2 anh phát hiện ra mình có tình cảm với nhau. 2 người lấy nhau và sinh ra đứa con tên là D. Chị B thấy ko nhận đc tình cảm từ A và C trở nên ghen ghét và giết D. Mọi việc sắp làm thì bị bại lộ. Anh A và C giết chị B. Bảo kê của chị B là...
Đọc tiếp

\(\text{TRUYỆN NGÔN TÌNH}\)

Ngày xửa ngày xưa có anh A yêu chị B.Sau đó chị B ko yêu anh A nữa mà yêu anh C. Anh A tức quá đi đánh anh C. Sau một hồi đánh nhau 2 anh phát hiện ra mình có tình cảm với nhau. 2 người lấy nhau và sinh ra đứa con tên là D. Chị B thấy ko nhận đc tình cảm từ A và C trở nên ghen ghét và giết D. Mọi việc sắp làm thì bị bại lộ. Anh A và C giết chị B. Bảo kê của chị B là anh E và F giết anh A và C và mang D về nuôi. D lớn lên và chuyển tên thành G. G yêu 1 cô gái tên là H. Sau n ngày yêu nhau (n thuộc N, n >0 và <n+1), G đem H về nhà cho E và F xem xem có được cưới không. Thì E và F không đồng ý vì H là con của J, cháu của K, kẻ thù của bố B. Và 1 lí do khác hợp lí hơn là G có giới tính là G**.Quá đau đớn vì ko được lấy người mình yêu, G đâm đầu xuống giếng tự tử. Nhưng ko chết mà chỉ bị đau đầu. F liền mua thuốc đau đầu Panadol sale giá 50% cho G uống. Nhưng E uống nhầm thuốc của G nên chết. G lại đâm đầu xuống giếng nhưng lại bị đau đầu. F định đưa thuốc cho G uống song lại chết vì uống nhầm thuốc của G. G lại đâm đầu xuống giếng và lại bị đau đầu. G đã biết khôn và dùng dao để tự tử thay vì rơi xuống giếng, và lần này thì G chết thật. Nghe tin G chết, H ra bên bờ suối gục xuống khóc... to be continue

 

9
10 tháng 5 2019

#)Suy luận :

  A và B là nam, A + B = C => bê đê vl ( logic toán học :D )

      #~Will~be~Pens~#

10 tháng 5 2019

Đọc ko hiểu j mấy!!!!Toàn ông A bà B rồi....Cốt truyện hơi lũng củng,hơi khó hiểu

_Ý kiến riêng thôi_

#Ly#

Anh Tiến bắt đầu đi làm sau khi tốt nghiệp đại học. Tiền lương, anh sắm sửa quần áo, mua xe, chiêu đãi bạn bè. Anh cũng góp tiền ăn cho bố mẹ, nhưng khi bố mẹ hỏi anh về công việc, anh thường không nói, có khi còn cằn nhằn: "Bố mẹ hỏi làm gì?". Anh cho rằng, anh góp tiền ăn cho bố mẹ là đủ, anh đã lớn, anh cần có cuộc sống riêng, cần có bí mật của mình, bố mẹ không cần biết...
Đọc tiếp

Anh Tiến bắt đầu đi làm sau khi tốt nghiệp đại học. Tiền lương, anh sắm sửa quần áo, mua xe, chiêu đãi bạn bè. Anh cũng góp tiền ăn cho bố mẹ, nhưng khi bố mẹ hỏi anh về công việc, anh thường không nói, có khi còn cằn nhằn: "Bố mẹ hỏi làm gì?". Anh cho rằng, anh góp tiền ăn cho bố mẹ là đủ, anh đã lớn, anh cần có cuộc sống riêng, cần có bí mật của mình, bố mẹ không cần biết những việc riêng của anh. Bố mẹ Tiến rất buồn.

Theo em, vì sao bố mẹ Tiến lại buồn?

...............................................................................................................................................

Em có đồng ý với cách cư xử của anh bạn Tiến không? Vì sao?

...................................................................................................................................................

1
8 tháng 3 2017

Một khía cạnh nào đó Anh tiến không sai: không phải cái gì hỏi cũng tốt--> bố mẹ quan tâm -->. hãy tôn trọng ý kiến cá nhân, bí mật riêng tư. Bạn nghĩ sao khi bố mẹ tự ý đọc nhật ký riêng của bạn--> và cho rằng có quyền làm như vậy.

Hãy đồng ý với ý kiến của Anh mình--> nếu quan tâm đến Anh hãy tự tìm hiểu Anh thông qua các cái khác.

Các bạn thử nhận xét xem :Đã có lúc em từng nghĩ rằng, sẽ dùng mặt dày của mình để tán đổ anh, cho anh thấy em là người kiên trì nhất, nhẫn nại nhất và yêu anh nhất. Và đúng là em đã kiên trì thật, dùng toàn bộ số thời gian mình có để chứng minh điều này.Thế nhưng anh đã dùng toàn bộ số thời gian đó để chứng mình rằng em đã sai.Em cứ ngỡ rằng thích anh, yêu anh là điều hạnh...
Đọc tiếp

Các bạn thử nhận xét xem :

Đã có lúc em từng nghĩ rằng, sẽ dùng mặt dày của mình để tán đổ anh, cho anh thấy em là người kiên trì nhất, nhẫn nại nhất và yêu anh nhất. Và đúng là em đã kiên trì thật, dùng toàn bộ số thời gian mình có để chứng minh điều này.

Thế nhưng anh đã dùng toàn bộ số thời gian đó để chứng mình rằng em đã sai.

Em cứ ngỡ rằng thích anh, yêu anh là điều hạnh phúc nhất trong cuộc sống này, tuy nhiên mọi chuyện lại hoàn toàn ngược lại. Cũng như hàng ngàn cô gái yêu đơn phương, được một giây hạnh phúc khi anh tỏ ra có chút quan tâm thì đổi lại là một nghìn giây buồn bã và đau lòng. Em nhận ra rằng chẳng có ai yêu đơn phương mà vui tươi, hớn hở được cả, ai rồi cũng sẽ rơi vào tình trạng: thấy mình không phải là mình, ít nói và ít cười hơn.

Em đã trải qua một quãng thời gian có lẽ đối xử với mình kém tốt chỉ vì theo đuổi anh. Thế nên em đã từ bỏ. Em không chủ động tìm anh nữa bởi mỗi lời anh đáp lại đều qua loa đến mức nghe không lọt tai nữa rồi. Không phải tình cảm của em hời hợt, không phải em không còn thích anh nữa nhưng em không muốn làm chính mình bị tổn thương.

Cảm ơn anh thì những ngày hơi vui và kém nhiều hạnh phúc. Em nghĩ mọi cô gái yêu đơn phương đều xứng đáng được thương yêu và sẽ gặp người vì mình mà dừng lại.

Trước khi từ từ đưa anh ra khỏi thế giới của mình, em đã phải mất thêm nhiều đêm để ôm giấc mộng của sự kỳ vọng. Rằng anh sẽ thấy thiếu em mà hụt hẫng, rằng anh sẽ chạy đến bên em để bảo em vất vả đủ rồi, giờ tình yêu để anh lo. Rồi khi tỉnh dậy sau giấc mộng ấy, rốt cuộc anh vẫn chỉ là cơn gió em không thể nào bắt được, là ly rượu em muốn uống nhưng sợ say.

Mỗi lần thất vọng em lại bớt yêu anh một chút, không cố chờ nick anh sáng, không nhìn điện thoại để chờ hồi âm tin nhắn của anh, không còn nghĩ hàng ngàn câu chuyện để chủ động tìm anh, không còn ngắm hình của anh nữa.

Đến khi không còn thắc mắc anh đang làm gì, anh đi với ai, anh ăn gì, anh có vui không, anh có mệt không, thì đã đến lúc em rời đi rồi.

Và em chợt nhận ra cuộc sống không có anh, em tốt hơn biết mấy.

Em lại trở về là đứa con gái nghịch ngợm của ngày xưa, hay nói hay cười. Em không còn cố phải tỏ ra mình thật hoàn hảo, thật đáng yêu, thật hiền dịu. Tất cả để trở thành mẫu hình anh-nên-yêu.

Cảm ơn anh thì những ngày hơi vui và kém nhiều hạnh phúc. Em nghĩ mọi cô gái yêu đơn phương đều xứng đáng được thương yêu và sẽ gặp người vì mình mà dừng lại.

Còn bây giờ em với anh phải đi tiếp con đường riêng của chúng mình, học cách yêu bản thân hơn để 'đề kháng' những buồn bã không nên có.

Xin lỗi nhé, cuối cùng em không thể trở thành mẫu hình mà anh thích. Em chỉ có thể trở thành mẫu hình của người thương em.

8

Hay lắm ! Đúng là có ý nghĩa thật !

6 tháng 6 2018

là j ???

The GrifterThe Grifter là một video ngắn trên Deep Web lần đầu được nhắc đến trên 4chan/X-ImageBoard. Video được cho rằng có những hình ảnh hết sức bạo lực và sẽ ảnh hưởng nặng nề đến tâm lý của người xem. Những hình ảnh trong đoạn clip bao gồm: Thử nghiệm trên những trẻ sơ sinh đã qua đời, búp bê, cùng những hiệu ứng hình ảnh kinh dị khác. Những người xem đoạn clip này đa số...
Đọc tiếp

The Grifter

The Grifter là một video ngắn trên Deep Web lần đầu được nhắc đến trên 4chan/X-ImageBoard. Video được cho rằng có những hình ảnh hết sức bạo lực và sẽ ảnh hưởng nặng nề đến tâm lý của người xem. Những hình ảnh trong đoạn clip bao gồm: Thử nghiệm trên những trẻ sơ sinh đã qua đời, búp bê, cùng những hiệu ứng hình ảnh kinh dị khác. Những người xem đoạn clip này đa số đều trở nên điên cuồng và vô cùng khó chịu. Cũng có những trường hợp người xem đã tự sát sau khi xem đoạn clip. The Grifter vẫn đang ở ngoài kia, nếu như bạn đủ dũng cảm.

SuicideMouse.avi

Nhiều năm về trước, một tập phim Mickey Mouse đã từng được chiếu nhưng rồi bị thất lạc ở đâu đó trong khoảng thời gian giữa những năm 1930. Tập phim dài 9 phút với tựa đề SuicideMouse.AVI chỉ gồm cảnh chú chuột Mickey quen thuộc đi bộ trên một con phố được lặp đi lặp lại với một biểu cảm như đang lo lắng về chuyện gì đó. Sau khi khung hình đột nhiên trở nên tối đen, chú chuột Mickey cùng với con phố quay trở lại. Nhưng lần này, biểu cảm lo lắng đã không còn, nhưng thay vào đó là một nụ cười ranh mãnh, và âm thanh nền là tiếng hét của một người phụ nữ.

Sau đó, toàn bộ khung hình chuyển thành màn hình giới thiệu của chuột Mickey, cùng với tiếng của một hộp âm nhạc đang bật ở nền. Cảnh này kéo dài 30 giây, và điều đáng sợ là cảnh giới thiệu này dùng để che đậy 30 giây cuối của tập phim cuối, gần như không ai biết được chuyện gì xảy ra trong 30 giây cuối cùng của một tập phim. Tất cả, trừ một nhân viên Disney tên Leonard Mawlton. Là một kỹ thuật viên, anh được phép xem 30 giây cuối cùng này để kiểm tra chất lượng. Nhưng sau khi vừa xem xong, anh bắt đầu la hét điên cuồng rồi chạy ra khỏi phòng chiếu. Sau đó, anh lấy khẩu súng của một người bảo vệ gần đó và tự bắn vào đầu mình.

The Story of Lisa

Đây là câu chuyện về một cô học trò nhỏ với một người bạn tưởng tượng tên Lisa. Cô bé rất thích vẽ và thường viết nhật kí kèm theo những bức vẽ về bản thân cô và Lisa đang chơi đùa với nhau. Lâu dần, cô bé bị ám ảnh bởi Lisa đến mức cô xem Lisa là thật, thậm chí cô còn dẫn Lisa đến trường để kể về Lisa. Giáo viên của cô, Monroe đã không thể thấy được Lisa nên đã giận dữ với cô bé. Vài ngày sau, cô Monroe không đi làm nữa. Năm tháng trôi qua, và bố của cô bé cũng bắt đầu giận dữ vì con gái mình thường thức khuya với Lisa. Ông bực đến mức bảo rằng Lisa "không có thật và ngu ngốc". Không lâu sau đó, ông bố cũng biến mất.

Sự thật phũ phàng ập đến khi mẹ của cô bé xem nhật ký của cô, trong đó ghi rằng bố và cô giáo của cô bé đang ngủ trong một hộp cát và sẽ không bao giờ quay lại, những trang nhật ký ghi lại chính xác những gì đã xảy ra trước khi việc đó xảy ra.

3
31 tháng 5 2019

hay đs!

31 tháng 5 2019

bn sưu tầm nhiều câu truyện nx ik - hay lắm!