K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Mẹ em là người hiền lành khi ở nhà nhưng khi làm việc là rất nghiêm túc

Bác em là một người nóng tỉnh nhưng rất tốt bụng

Kể về một thầy giáo hay một cô giáo mà em quý mến.Mở bài:    + Giới thiệu khái quát về người thầy (hay cô giáo) mà em sắp kể.    + Giới thiệu hoàn cảnh (hoặc một đặc điểm nào đó của người thầy hoặc cô giáo) để lại cho bản thân ấn tượng sâu đậm nhất.Thân bài:    + Miêu tả một vài nét về người thầy (hoặc người cô) mà em yêu quý (chú ý nhấn mạnh những nét riêng, những nét...
Đọc tiếp

Kể về một thầy giáo hay một cô giáo mà em quý mến.

Mở bài:

    + Giới thiệu khái quát về người thầy (hay cô giáo) mà em sắp kể.

    + Giới thiệu hoàn cảnh (hoặc một đặc điểm nào đó của người thầy hoặc cô giáo) để lại cho bản thân ấn tượng sâu đậm nhất.

Thân bài:

    + Miêu tả một vài nét về người thầy (hoặc người cô) mà em yêu quý (chú ý nhấn mạnh những nét riêng, những nét gây ấn tượng).

    + Kể về một nét nào đó đặc biệt trong tính cách (hoặc tác phong, hoặc tình thương yêu đối với học trò,…).

    + Đối với riêng bản thân em, kỉ niệm sâu sắc nhất đối với người thầy (hay người cô giáo) đó là gì?

    + Tình cảm của em đối với thầy giáo hay cô giáo đó ra sao?

Kết bài: Nay tuy không còn được học thầy (cô) đó nữa nhưng em vẫn nhớ về thầy (cô) đó bằng một sự kính trọng và yêu mến sâu sắc ra sao?

3
26 tháng 10 2018

Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về thầy, cô giáo cũ của mình, những kỉ niệm đẹp xen lẫn nỗi buồn đều được khắc sâu trong trí nhớ của chúng ta. Riêng tôi có một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên, kỉ niệm sâu sắc về một người thầy đáng kính của tôi.

Năm ấy, khi tôi còn học lớp một, tôi có những kỉ niệm đẹp về thầy giáo chủ nhiệm của mình. Tôi đã bước sang lớp một, ngưỡng cửa của bậc tiểu học, có nhiều bạn mới, thầy cô mới.

Ngày trọng đại ấy, ngày tôi không bao giờ quên. Sau buổi lễ khai giảng, tất cả các học sinh đều bước vào lớp học của mình để học buổi học đầu tiên và gặp gỡ thầy cô giáo chủ nhiệm của mình và cũng là người sẽ gắn bó với tôi trong suốt thời gian học tiểu học.

Khi thầy bước vào, dáng người thầy thật nhanh nhẹn và thầy chào chúng tôi. Tôi trông thầy cũng đã đứng tuổi, tóc thầy cũng đã điểm bạc, khuôn mặt thầy gầy, bàn tay thầy có nhiều vết nhăn, chắc thầy đã có mấy chục năm "lận đận" với học sinh. Thầy bước lên bục giảng, thầy ra hiệu cho chúng tôi im lặng và thầy nói: "Chào các con, thầy tên là Hồ Viết Cảnh, thầy sẽ chủ nhiệm lớp các con trong suốt bậc tiểu học". Giọng thầy thật ấm áp, nhẹ nhàng, làm cho những suy nghĩ trong đầu tôi về một người thầy giáo chủ nhiệm thật dữ dằn và nghiêm khắc đều tan biến.

Sau khi ra mắt chúng tôi, thầy bắt đầu dạy cho chúng tôi những bài học đầu tiên mà cũng là những bài học đầu đời dạy tôi nên người. Thầy viết lên bảng những dòng chữ đầu tiên, tôi trông thấy bàn tay thầy run run khi viết, sau này tôi mới biết, thầy phải chịu đựng những cơn đau do tham gia cuộc chiến tranh kháng chiến chống Mĩ để viết nên dòng chữ đẹp đó. Sau khi viết xong đề bài, thầy hỏi chúng tôi có thấy rõ không, một và bạn ngồi phía dưới do mắt kém nên không thấy liền được thầy chỗ khác cho phù hợp. Trong buổi học thầy đến tận chỗ của từng người để chỉ cho chúng tôi những chỗ không hiểu. Cuối giờ, thầy cho chúng tôi xếp hàng ra về, mọi người đi về rất thẳng hàng, tiếng cười đùa của một vài bạn đã làm xôn xao khắp sân trường. Buổi học đầu tiên đã kết thúc như vậy đó, thầy đã để lại cho tôi những suy nghĩ về một người thầy mẫu mực.

Những buổi học sau, thầy nghiêm khắc với những bạn lười học, khen thưởng những bạn ngoan. Giờ ra chơi, thầy đều ra chơi cùng chúng tôi, thầy chơi những trò chơi dân gian cùng với chúng tôi, nhìn khuôn mặt thầy lúc đấy thật đáng yêu, nhìn kĩ thầy, tôi có cảm giác khuôn mặt thầy rất giống khuôn mặt ông nội tôi. Ông tôi đã mất từ khi tôi còn nhỏ, những kỉ niệm đẹp của ông và tôi đều được tôi khắc ghi. Nhìn thầy, tôi cảm thấy nhớ đến ông, nhớ đến cảnh chơi đùa của hai ông cháu, tôi liền chạy vào phòng học, ngồi trong góc khóc. Lúc đó có một bàn tay đặt lên vai tôi khẽ vỗ về, hình ảnh ông nội vỗ về tôi mỗi khi buồn hiện về, tôi bỗng khóc to lên, không sao có thể kiềm chế được. Thì ra đó chính là thầy, thầy khẽ nói với tôi: "Thành, sao con khóc, nói ra để thầy chia sẻ với con". Rồi thầy ôm tôi vào lòng, nhận được sự an ủi của thầy, tôi càng khóc to hơn. Sau hôm đó tôi cảm thấy được thầy quan tâm nhiều hơn.

Vào một hôm, do tôi không học bài nên bị điểm kém, thầy liền mắng tôi, tôi liền chạy về chỗ ngồi, trong lòng tôi cảm thấy rất tức thầy. Vào giờ ra chơi thầy không ra chơi với các bạn như mọi khi, thầy xuống chỗ tôi. Thầy nói: "Thầy xin lỗi em vì đã quá nặng lời, nhưng em là lớp trưởng nên phải gương mẫu cho các bạn noi theo....". Thầy giảng lại cho tôi bài tôi chưa hiểu. Tôi nhìn thầy lúc đó mà trong lòng cảm thấy hối hận vô cùng, ân hận vì đã làm thầy buồn. Tôi tự hứa sẽ cố gắng phấn đấu tốt hơn.

Vậy đấy, thầy đã để lại cho tôi những kỉ niệm không bao giờ phai mờ về một người thầy giản dị mà thân thương. Tôi hứa sẽ cố gắng học tập để trở thành công dân tốt, có ích cho đất nước và xã hội. Công ơn thầy sẽ mãi được khắc ghi như câu danh ngôn:

"Ngọc không mài không sáng, người không học không tài."

13 tháng 11 2018

Đã lâu rồi từ ngày tôi xa quê hương lên thành phố để tiếp tục việc học của mình tôi mới có dịp gặp lại thầy.

Thầy vẫn vậy, vẫn cái nét đơn sơ giản dị không có gì thay đổi. Nhớ lại lúc trước ở quê tôi, việc có con đậu được vào đại học là niềm vinh hạnh không gì tả nổi đối với người ấy và gia đình họ. Vì vậy ba mẹ luôn khuyên chúng tôi phải cố gắng học tập, cũng chính vì điều đó việc thi đậu vào khối A đối với tôi đã bắt đầu trở thành 1 mơ ước. Nhưng hỡi ôi, để thi được vào khối A thì phải chuyên toán, lý, hoá. Mà môn lý và hoá tôi học rất tốt, chỉ riêng môn toán, do ham chơi mà tôi đã bị mất căn bản từ khi lên lớp 6.

Thật khó để ước mơ đó trở thành sự thật. Bước vào lớp 8, thầy được phân công dạy môn toán cho lớp tôi. Ngay từ buổi đầu nhận lớp, bản thân tôi đã cảm nhận được cái nét giản dị ở nơi thầy. Thầy mặc một cái áo đã bạc cả hai vai, tóc thầy đã ngả dần sang màu trắng, ở cái tuổi người ta có thể gọi là xế chiều của đời người. Nhưng ngày nào cũng vậy, mỗi lần thầy lên lớp, điều đầu tiên chúng tôi thấy được là một nụ cười trên gương mặt thầy, một nụ cười của sự hạnh phúc, thầy không giống như những người khác, không để tuổi già lấy đi cái khuôn mặt tươi trẻ và đầy sức sống ấy. Thầy ân cần dạy bảo chúng tôi một cách tận tình như một người cha đang dạy những đứa con của mình. Chính nhờ những tính cách đó của thầy mà khiến tôi không còn rụt rè và cảm thấy yêu những con số hơn. Tôi mạnh dạn hỏi thầy những kiến thức cũ mà tôi đã quên hết, không còn lưu lại một tí gì trong trí nhớ. Thầy nhìn tôi và mỉm cười, thầy không chỉ giảng riêng cho mình tôi, mà thầy còn giảng cho cả lớp bằng những cách rất hay mà cho mãi đến giờ này chúng tôi không sao quên được. Và thật đáng ngạc nhiên khi điểm tổng kết môn toán của tôi ở những lớp dưới chỉ khoảng 6.4 vậy mà bây giờ tôi đã được 8.5 môn toán. Thật đáng khích lệ đúng không? Khi tôi sắp sửa bước vào kì thi đại học, tôi cảm thấy rất tự tin vì đã có một kiến thức vững vàng, tôi muốn cảm ơn thầy rất nhiều vì chính thầy đã mang lại cho tôi sự tự tin đó.

Giờ đây tuy ở xa quê, nhưng tôi tin chắc một điều rằng ở quê nhà thầy vẫn đang đứng trên bục giảng và dạy tận tình cho những đứa học trò như tôi. Và trên mặt vẫn với một nụ cười giản dị mà đầy sức sống. Thầy ơi! Em xin cảm ơn thầy....

NG
11 tháng 8 2023

Tham khảo
loading...

NG
13 tháng 8 2023

- Người bạn em yêu quý là Bạn Huy, bạn ấy thật thà, dũng cảm, khiêm tốn. Sở thích của bạn là đá bóng, giống như em.
- Tình bạn đó mang đến cho em cảm giác vui vẻ, bổ ích.

29 tháng 8 2021

tham khảo:

Gia đình em có rất đông thành viên: ông bà, bố mẹ, chị Thùy, anh Tiến, em và bé Cún. Nhưng trong gia đình thì em yêu nhất là bé Cún của em. Bé tên là Đặng Nhật Đăng và được mọi người trong nhà đặt cho biệt danh là bé Cún. Bé là cháu của em và là con trai của anh Tiến chị Thùy. Năm nay, bé vừa được tròn một tuổi.

Bé Cún được sinh ra vào mùa đông năm ngoái. Chính vì thế, bé là thành viên nhỏ nhất trong gia đình em. Mọi người trong nhà đều vô cùng yêu quý bé. Em cũng vậy, bé Cún là người em yêu quý nhất trong nhà mình. Bé tuy mới được một tuổi nhưng đã rất thông minh và vô cùng đáng yêu, nghịch ngợm nữa.

Bé Cún nhà em có thân hình bụ bẫm, xinh xắn. Khuôn mặt tròn xoe với cái miệng nhỏ xinh chúm chím như nụ hoa mới nở, luôn luôn cười toe toét. Đôi mắt đen láy, to tròn, trong veo nghịch ngợm. Đến năm nay, Cún nhà em mới mọc được bốn cái răng thôi nhưng lại rất ham ăn. Mái tóc bé màu hạt dẻ, mềm mại như lông chú gà con. Nhưng dễ thương nhất trên người bé Cún là đôi bàn tay và bàn chân. Tay Cún bé tẹo, mũm mĩm, tròn lẳn, thường hay khua lên để chào hoặc xin quà mọi người. Mỗi khi xin được một chiếc kẹo, Cún cười toe toét, khoe bốn chiếc răng sữa xinh xinh. Đôi bàn chân lũn cũn đang tập cố gắng bước những bước chân đầu tiên. Em thường dắt Cún để tập cho Cún bước đi trong sân nhà mình. Chính vì thế, Cún cũng rất yêu quý em. Ngoài ra, Cún nhà em cũng có một nước da thật mịn màng, hồng hồng và hơi ửng đỏ, lại còn thơm cả mùi sữa em bé nữa.

Tuy còn nhỏ nhưng Cún đã tỏ ra là một chàng trai khá nghịch ngợm. Bé thường hay bắt chước những hành động của người lớn trong nhà. Lúc bà lấy chổi quét nhà, bé cũng chạy lại lấy một chiếc chổi rồi bắt chước hành động quét của bà. Lúc ấy cả nhà em đều phải cười vì hành động của bé. Thỉnh thoảng, bé hay tự cho tay vào miệng để mút, trông thật ngộ nghĩnh và đáng yêu vô cùng. Bé thích nhất được chơi cùng những quả bóng bay. Cún nhà em mới chập chững đi, vì vậy khi chơi cùng em, bé rất hay bị ngã. Những lúc như vậy, bé thường nũng nịu rồi sà vào lòng em hay lòng bà. Thỉnh thoảng khi bị ngã đau, bé còn khóc nữa. Nhưng bé cũng nín rất nhanh. Mọi người trong nhà đều khen bé ngoan và đáng yêu.

Bé Cún cũng đang trong tuổi tập nói. Mọi người nói gì, bé đều ê a nói theo. Em đang tập dạy bé gọi bà. Những lúc tập nói, bé Cún đáng yêu lắm. Cái miệng xinh xinh cứ mấp máy liên hồi. Bé rất thích được nói chuyện cùng mọi người. Khi ai hỏi chuyện, bé đều ê a nói rồi đáp lại cũng bằng tiếng ê a. Những hành động của bé đều khiến mọi người cảm thấy vừa buồn cười lại vừa đáng yêu vô cùng. Mọi người trong gia đình đều vô cùng yêu quý bé Cún. Bé không chỉ là em bé nhỏ tuổi nhất nhà mà còn là một em bé vô cùng đáng yêu.

Em rất yêu quý bé Cún của mình. Em mong bé sau này lớn lên luôn luôn khỏe mạnh, đáng yêu, học giỏi và được nhiều người yêu quý hơn nữa.

29 tháng 8 2021

THAM KHẢO

II. Bài Văn Mẫu Tả Em Bé Mà Em Yêu Quý Nhất

Gia đình em có rất đông thành viên: ông bà, bố mẹ, chị Thùy, anh Tiến, em và bé Cún. Nhưng trong gia đình thì em yêu nhất là bé Cún của em. Bé tên là Đặng Nhật Đăng và được mọi người trong nhà đặt cho biệt danh là bé Cún. Bé là cháu của em và là con trai của anh Tiến chị Thùy. Năm nay, bé vừa được tròn một tuổi.

Bé Cún được sinh ra vào mùa đông năm ngoái. Chính vì thế, bé là thành viên nhỏ nhất trong gia đình em. Mọi người trong nhà đều vô cùng yêu quý bé. Em cũng vậy, bé Cún là người em yêu quý nhất trong nhà mình. Bé tuy mới được một tuổi nhưng đã rất thông minh và vô cùng đáng yêu, nghịch ngợm nữa.

Bé Cún nhà em có thân hình bụ bẫm, xinh xắn. Khuôn mặt tròn xoe với cái miệng nhỏ xinh chúm chím như nụ hoa mới nở, luôn luôn cười toe toét. Đôi mắt đen láy, to tròn, trong veo nghịch ngợm. Đến năm nay, Cún nhà em mới mọc được bốn cái răng thôi nhưng lại rất ham ăn. Mái tóc bé màu hạt dẻ, mềm mại như lông chú gà con. Nhưng dễ thương nhất trên người bé Cún là đôi bàn tay và bàn chân. Tay Cún bé tẹo, mũm mĩm, tròn lẳn, thường hay khua lên để chào hoặc xin quà mọi người. Mỗi khi xin được một chiếc kẹo, Cún cười toe toét, khoe bốn chiếc răng sữa xinh xinh. Đôi bàn chân lũn cũn đang tập cố gắng bước những bước chân đầu tiên. Em thường dắt Cún để tập cho Cún bước đi trong sân nhà mình. Chính vì thế, Cún cũng rất yêu quý em. Ngoài ra, Cún nhà em cũng có một nước da thật mịn màng, hồng hồng và hơi ửng đỏ, lại còn thơm cả mùi sữa em bé nữa.

Tuy còn nhỏ nhưng Cún đã tỏ ra là một chàng trai khá nghịch ngợm. Bé thường hay bắt chước những hành động của người lớn trong nhà. Lúc bà lấy chổi quét nhà, bé cũng chạy lại lấy một chiếc chổi rồi bắt chước hành động quét của bà. Lúc ấy cả nhà em đều phải cười vì hành động của bé. Thỉnh thoảng, bé hay tự cho tay vào miệng để mút, trông thật ngộ nghĩnh và đáng yêu vô cùng. Bé thích nhất được chơi cùng những quả bóng bay. Cún nhà em mới chập chững đi, vì vậy khi chơi cùng em, bé rất hay bị ngã. Những lúc như vậy, bé thường nũng nịu rồi sà vào lòng em hay lòng bà. Thỉnh thoảng khi bị ngã đau, bé còn khóc nữa. Nhưng bé cũng nín rất nhanh. Mọi người trong nhà đều khen bé ngoan và đáng yêu.

Bé Cún cũng đang trong tuổi tập nói. Mọi người nói gì, bé đều ê a nói theo. Em đang tập dạy bé gọi bà. Những lúc tập nói, bé Cún đáng yêu lắm. Cái miệng xinh xinh cứ mấp máy liên hồi. Bé rất thích được nói chuyện cùng mọi người. Khi ai hỏi chuyện, bé đều ê a nói rồi đáp lại cũng bằng tiếng ê a. Những hành động của bé đều khiến mọi người cảm thấy vừa buồn cười lại vừa đáng yêu vô cùng. Mọi người trong gia đình đều vô cùng yêu quý bé Cún. Bé không chỉ là em bé nhỏ tuổi nhất nhà mà còn là một em bé vô cùng đáng yêu.

Em rất yêu quý bé Cún của mình. Em mong bé sau này lớn lên luôn luôn khỏe mạnh, đáng yêu, học giỏi và được nhiều người yêu quý hơn nữa

NG
2 tháng 8 2023

Tham khảo:
- Bức ảnh trên cho thấy: cảnh sông nước mênh mông; cây cối tốt tươi, trù phú và cuộc sống của người dân ở vùng sông nước.
- Những cảnh vật này thể hiện nét đặc trưng của vùng đất Nam Bộ ở Việt Nam

Em sẽ chỉ ra những nét tính cách của một người bạn mà em thích chơi: hài hước, vui vẻ, dễ gần, hiền lành

20 tháng 4 2021

Hàng năm mỗi dịp tết đến xuân về quê hương tôi lại nhộn nhịp, từng bừng. Mọi nhà, mọi người đều hân hoan trong không khí đón tết, đón mùa xuân mới. Mùa của sự sinh sôi nảy nở, mùa mang lại sức sống cho muôn loài.

Trong một năm có lẽ mùa xuân là mùa đẹp nhất, sau một mùa đông khô cằn lạnh giá, cái không khí ấm áp, với hơi ẩm của nó như tiếp thêm sức mạnh cho muôn loài. Bầu trời trong xanh, cao vời vợi. Trong không khí khắp nơi lan tỏa mùi hương hoa ngào ngạt và những loài hoa thi nhau phô sắc. Cả xóm em cũng tưng bừng trong không khí vui vẻ đó. Từng ngôi nhà với mái ngói đỏ tươi như được cởi bỏ cái áo cũ kỹ của những năm trước mà khoác trên mình chiếc áo đẹp của năm mới. Những cây ăn quả to cao, hay lắc lư cái đầu, ngày thường rất trầm tư thì hôm nay vui vẻ, luôn nở nụ cười giỡn đùa cùng nàng tiên mùa xuân vậy. Những cây hồng nhung trong vườn cũng rộng ràng khoe sắc. Cánh hồng mịn màng, đỏ thắm đầy vẻ kiêu hãnh và như rất biết ơn nàng tiên mùa xuân đã làm cho nó đẹp hơn. Con đường làng được khoác bộ áo mới sạch sẽ, mát mẻ. Ở trên cao ngang hai bên đường có treo khẩu hiệu: "Chúc mừng năm mới".

Ngày tết đã đến, mỗi gia đình, ai nấy đều tất bật chuẩn bị bữa cơm tất niên để chào năm cũ và bữa cơm cúng chào năm mới. Thế rồi, mọi người quây quần bên mâm cơm ấm cúng với những lời chúc tốt đẹp. Gia đình em cũng vậy, các anh chi đi làm ăn xa cũng trở về đón tết cùng gia đình, cả nhà sum họp bên nhau hạnh phúc. Mọi người cười nói vui vẻ chúc nhau một năm mới có nhiều niềm vui, hạnh phúc và mọi điều may mắn. Tiếng cười vang khắp xóm, tràn ngập niềm yêu thương. Rồi mọi người diện những bộ đồ quần áo đẹp nhất để đi chúc Tết. Bác Tiếp là người sang xông đất nhà em. Bác chúc gia đình em nắm mới sức khỏe, làm ăn thuận lợi. Mấy đứa cháu bác dẫn theo ríu rít vui mừng vì được tiền mừng tuổi, chốc chốc chúng lại mang ra đếm. Những người trong xóm đã bắt đầu đi chúc Tết lẫn nhau, mong một năm mới "an khang - thịnh vượng!". Đường xóm đông đúc người qua lại, mọi người gặp nhau đều chúc nhau những lời chúc tốt đẹp. Trẻ con xúng sính trong những bộ quần áo đi theo người lớn chúc tết. Nhà nào cũng ngát mùi hương thơm cũng như mùi thơm của những món ăn nghi ngút.

Ngày tết diễn ra thật vui nhộn và ấm cúng, sang năm mới mọi nhà chắc sẽ gặt hái được nhiều thành công, thuận lợi trong cuộc sống. Dù đi đến đâu hay bạn mải công việc gì mọi người xa quê đều trở về quê để hưởng không khí tết thuận lợi của quê mình.

Tham khảo

26 tháng 11 2023

Tiêu đề: Ngoại hình đặc biệt của người thân yêu quý trong gia đình

Trong gia đình của tôi, có một người thân mà tôi yêu quý và ngưỡng mộ vô cùng. Đó là ông nội của tôi, một người đàn ông có ngoại hình đặc biệt và đáng nhớ.

Ông nội của tôi có chiều cao trung bình, với mái tóc bạc phơ và đôi mắt sáng ngời. Nhìn vào gương mặt của ông, tôi luôn cảm nhận được sự hiền lành và sự chăm sóc vô điều kiện. Đôi môi của ông luôn nở nụ cười, tạo nên một nét đẹp tự nhiên và tươi sáng.

Một điều đặc biệt về ngoại hình của ông nội là bàn tay của ông. Đôi bàn tay ấy đã trải qua nhiều năm lao động và chăm sóc gia đình. Những nếp nhăn trên bàn tay ông kể lên câu chuyện của một người đàn ông chịu đựng và quan tâm đến mọi người xung quanh.

Ông nội của tôi cũng có một vẻ ngoài rất lịch sự và trang nhã. Ông thường mặc những bộ áo sơ mi và quần tây, tạo nên một phong cách thanh lịch và trưởng thành. Dù đã về hưu, ông vẫn giữ được sự tự tin và sự quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành.

Ngoại hình của ông nội không chỉ đẹp mà còn thể hiện sự trí tuệ và sự trải nghiệm của một người đã sống qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống. Mỗi nét trên khuôn mặt ông đều mang theo một câu chuyện, một kỷ niệm và một giá trị đích thực.

Tôi rất tự hào và biết ơn vì có một người thân như ông nội trong gia đình. Ngoại hình đặc biệt của ông không chỉ làm tôi yêu quý ông mà còn truyền cảm hứng và sự tự tin cho tôi. Ông nội là một người mẫu tốt về ngoại hình và tinh thần, và tôi hy vọng một ngày nào đó tôi cũng có thể trở thành một người như ông.

Trên đây là một phần tả ngoại hình của người thân yêu quý trong gia đình mà tôi muốn chia sẻ. Ngoại hình không chỉ là vẻ bề ngoài mà còn là một phần của con người, mang theo những giá trị và câu chuyện đích thực.