Viết đoạn văn 8 - 10 câu viết về ước mơ của em và dự định biến ước mơ ấy thành sự thật
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hãy cho tôi biết ước mơ của bạn là gì? Tại sao tôi lại hỏi vậy? Bởi vì tôi nghĩ chắc hẵn các bạn đều có những ước mơ cho riêng mình. Và nếu như các bạn chưa có ước mơ thì bạn " Đừng để ai đó đánh cắp ước mơ của bạn. Hãy tìm ra ước mơ cháy bỏng nhất của mình, nó đang nằm trong nơi sâu thẳm trái tim bạn đó, như một ngọn núi lửa đợi chờ được đánh thức." như lời nhà văn Lữ Ân nói trong "Nếu biết trăm năm là hữu hạn." Vậy tại sao chúng ta không đem ước mơ đó phủ lấp tâm hồn. Để từng ngày hiện thân trong năm tháng.
Ước mơ là gì? Ước mơ là thứ bạn khao khát cháy bỏng chỉ đơn giản để chạm vào nó thỏa mãn sự đồng cảm, đơn điệu từ đáy con tim. Để đạt được cái đích của sự mong mỏi,cố gắng và cả những nỗ lực. Và còn để đáp ứng một cuộc sống tốt đẹp hơn và cả hạnh phúc nữa. Chỉ đơn giản vậy thôi! Ước mơ từ đó sẽ trở thành động lực cho bạn phát triển và hoàn thiện bản thân.
Chúng ta phải ước mơ! Sở dĩ tôi nói vậy là vì ước mơ là mục tiêu, lí tưởng, lẽ sống của con người. Nó giúp chúng ta định hướng tương lai cho chính mình. Ước mơ,nó không phải là cái gì có sẵn, cũng không phải là cái gì không thể có. Ước mơ giống như một con đường chưa ai biết đến, nhưng chúng ta phải khai phá và vượt qua. Thực vậy,chúng ta sẽ phải tưởng tượng và định hình cho ước mơ nằm trong cái viễn cảnh tươi đẹp của chính nó. Ước mơ chính là "ngôi sao" chỉ đường cho bạn chạm tay vào viễn cảnh đẹp đẽ đó. Có lẽ con đường để chạm đến ước mơ là một con đường quanh co, phức tạp chứ không phải là một con đường thẳng tắp,nhưng nó sẽ là nơi tạo điều kiện cho bạn cố gắng, kiên trì và nỗ lực. Nên "Hãy đến nơi ước mơ cuốn ta đi, đến một ngày nào đó chúng ta sẽ chạm tới được, nếu chúng ta tin vào chính mình". Ước mơ là một thứ gì đó mà cuộc sống ban tặng, bạn chẳng phải mất tiền cho những ước mơ thì tại sao chúng ta không ước mơ? Thử nghĩ xem,nếu cuộc sống của bạn không có ước mơ thì sẽ tẻ nhạt biết bao!
Ước mơ chính là nguồn động lực thực sự của cuộc sống, là hạt mầm của mọi thành công khi được "vun trồng" bằng ý chí, lòng quyết tâm và sự nỗ lực bền bỉ. Như chủ tịch Hồ Chí Minh người lãnh tụ vĩ đại của cả dân tộc, với một ước mơ mãnh liệt và cao cả" "Độc lập dân tộc-Đất nước đi lên xã hội chủ nghĩa". Vì ước mơ, hoài bão to lớn ấy bác Hồ đã hi sinh cả chính tuổi thanh xuân của mình với tình yêu nước nồng nàn, không ngại khó khăn gian khổ cùng với một ý chí kiên cường son sắt. Để rồi ước mơ đó đã trở thành hiện thực nhờ một nghị lực phi thường vì "Ở trên đời này,mọi chuyện đều không có gì khó nếu ước mơ của mình đủ lớn". Như Bác từng nói:
"Không có việc gì khó
Chỉ sợ lòng không bền
Đào núi và lấp biển
Quyết chí ắt làm nên."
Trong cuộc sống cũng có những người luôn cho rằng ước mơ sẽ mãi mãi chỉ là ước mơ. Vâng tôi xin trả lời rằng: "bạn đã sai", điều đó chỉ đúng khi ước mơ của bạn chỉ là một bản kế hoạch nằm trong đầu với hai từ "ước và mơ". Muốn cho ước mơ đó thành hiện thực thì tất nhiên bạn phải hành động. Song song đó, trong xã hội còn rất nhiều người khuyết tật, neo đơn, trẻ em mồ côi,nhiễm chất độc màu da cam,…..ước mơ của họ chỉ là có một cuộc sống tốt đẹp hơn, trở thành một con người lành lặn… những ước mơ rất đỗi bình thường vậy thôi nhưng rất khó có thể thực hiện và có thể cũng chẳng bao giờ thực hiện được. Vậy tại sao chúng ta là những con người lành lặn thì lại không dám ước mơ, không có quyết tâm thực hiện nó?
Có những ước mơ có thể thực hiện, có những ước mơ không thể thực hiện và có cả những "giấc mơ nửa chừng" nữa. Sao tôi lại gọi là giấc mơ chăng? Là vì ước mơ đó chưa được trọn vẹn. Ước mơ đó được đánh thức, được khơi nguồn và rồi nó thức dậy, nhưng thời gian đó chưa đủ để ta chinh phục hết con đường của ước mơ. Nó chỉ cho ta đi nữa chặng đường và rồi bỏ rơi ta như một cơn ác mộng. Ước mơ đó dừng lại không phải vì chúng ta không thể hay chúng ta không xứng đáng mà chỉ vì chúng ta chưa đủ may mắn. Và rồi giấc mơ nửa vời đó ra đi và để lại cho ta cơn ác mộng của sự nuối tiếc chứ không phải là sự căm ghét. Ước mơ đó không phải là đắng cay nhưng cũng chưa đủ ngọt ngào. Nó chỉ dừng lại ở hai chữ ước mơ nhưng đó là ước mơ đẹp,là tình yêu của một ước mơ đẹp làm ta phải lụy.
Ước mơ chính là như vậy! Có thể ước mơ sẽ ngọt ngào và cũng có thể không, nhưng ước mơ nào cũng rất đẹp, nó không bao giờ là đắng cay hay xấu xa cả. Nó là một nguồn động lực để ta hoàn thiện và phát triển bản thân. Vì vậy chúng ta nên lắp đôi cánh cho ước mơ để nó bay cao xa hơn nữa – Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ của mình. Và "Nếu bạn có một ước mơ, nếu có thể hãy thử bắt đầu thực hiện nó trong hôm nay, đừng giữ mãi kế hoạch đó trong đầu bạn nhé!"
Ít ai biết được rằng, những ước mơ, những hoài bão góp một phần vô cùng quan trọng để chúng ta làm nên những điều kỳ diệu. Bạn trẻ thường chỉ nói được: Ước mơ của tôi là thế này.... mà không chỉ ra được nó như thế nào? Nó phải cụ thể và rõ ràng ra sao! Chỉ khi chúng ta hình dung ra được ước mơ của mình thì ước mơ ấy mới có cơ hội để trở thành hiện thực!
Tuổi trẻ thường gắn liền với nhiệt huyết,với hoài bão, thích khám phá và ưa mạo hiểm nhưng lại thiếu đi những mục tiêu, những kế hoạch,những dự định để biến điều không thể thành có thể. Chúng ta dù rất thích thú với một việc nào đó nhưng chỉ mới gặp trở ngại hay khó khăn đã muốn buông tay từ bỏ! Sự bồng bột và thiếu nghiêm túc của tuổi trẻ thường dẫn chúng ta đến những quyết định sai lầm, thất bại. Để tránh điều đó ngay từ khi ngồi trên ghế nhà trường chúng ta phải tự trang bị cho mình những kỹ năng mềm để thành công! Chúng ta cần tập cho mình thói kiên nhẫn, tinh thần và nghị lực vững chắc, sự quyết tâm và tận tụy cho công việc. Bên cạnh đó, lời ăn tiếng nói cũng cần được trau chuốt và suy nghĩ thấu đáo trước khi chúng ta nói với ai điều gì đó. Ai cũng biết lời nói " xuyên tâm" nhưng mấy ai làm chủ được cảm xúc của mình dẫn đến nói những lời khiến người khác bị tổn thương! Chính vì thế, bất kỳ ai dù làm gì hay ở địa vị nào cũng cần phải học cách nói năng ứng xử sao cho phù hợp với từng hoàn cảnh cụ thể! Đừng làm mất lòng vì những chuyện không đáng!
Nếu bạn chỉ biết nói rằng ước mơ của tôi thế này thế kia mà không hành động để biến chúng trở thành hiện thực thì bạn có đang sống cuộc đời của mình hay không? Có quá nhiều người trong chúng ta thường phải hối tiếc vì tuổi trẻ đã không dám sống với ước mơ của mình, không dám quyết định lựa chọn đường đi cho mình mà nghe theo sự sắp đặt của bố mẹ! Chúng ta ai cũng biết bố mẹ yêu thương mình, muốn con cái sống cuộc đời thuận lợi và hạnh phúc nhưng nếu không gặp những khó khăn trở ngại, tự mình vượt qua những thử thách của cuộc sống và dành lấy những gì mình muốn thì chúng ta đã sống cuộc đời vô vị. Những ý nghĩa đích thực của cuộc sống không được trãi nghiệm, không được hét lên sung sướng khi nhìn thấy những nỗ lực, những cố gắng của bản thân được đền đáp xứng đáng!
Mất đi những " gia vị" cho cuộc sống chỉ khiến cho nó nhạt nhẽo thế nên bạn đừng ngần ngại khi đứng trước những khó khăn thử thách mà cuộc sống đem đến! Nếu không có nó bạn sẽ chẳng bao giờ nhìn thấy thành công đang chờ đợi bạn phía trước cả! Chưa có thành công nào không nhuốm đủ mồ hôi nước mắt của những kẻ chinh phục! Bạn muốn làm cát bụi giữa đời hay trở thành một cây đại thụ vững chắc, sóng gió nào cũng không gục ngã!
Cuộc đời của bạn là do bạn nắm giữ! Dù đánh mất tất cả cũng đừng bao giờ đánh mất niềm tin của bạn. Dù người khác có nói những ước mơ, hoài bão và mục tiêu của bạn là không tưởng bạn cũng đừng bao giờ từ bỏ nó. Nếu bạn từ bỏ nó cuộc sống với bạn sẽ chẳng còn ý nghĩa gì. Còn niềm tin còn hi vọng, chỉ cần bạn còn hi vọng bạn sẽ lại dám thách thức với những khó khăn để chinh phục những đỉnh cao. Chỉ khi nào bạn thực sự từ bỏ lúc ấy thất bại mới thực sự đến với bạn.
Đừng bao giờ ngừng thôi hi vọng, một ngọn lửa nhỏ sẽ thắp sáng cho vô vàn những nến khác. Dù tận cùng thất bại cũng đừng bao giờ nói rằng TÔI KHÔNG THỂ. Không có gì là không thể chỉ cần chúng ta có đủ quyết tâm có đủ niềm tin, ý chí và nghị lực thì chúng ta sẽ làm được những gì mình muốn. Đừng bao giờ gói tròn giới hạn của bản thân, khả năng của chúng ta là vô hạn. Thế nên hãy mơ những gì mình muốn mơ, làm những gì mình muốn làm để không bao giờ phải nói hối tiếc.
Chúng ta chỉ sống có một lần và tuổi trẻ cũng chỉ đến với chúng ta một lần duy nhất, hãy sống sao để mỗi khi nhìn lại bạn sẽ tự hào về nó. Dù ước mơ có lớn đến đâu, đẹp đẽ đến nhường nào thì nó cũng phải gắn liền với thực tế. Đừng mơ cao quá khiến bạn không chạm đến nó và không bao giờ được tận hưởng cảm giác phấn khích mỗi khi chúng ta chạm tay vào ước mơ của mình.
Cuối cùng, chúc TUỔI TRẺ của chúng ta đều gắn liền với ƯỚC MƠ và HI VỌNG!
Trong cuộc sống, ai cũng ấp ủ những giấc mơ cho riêng mình. Bản thân em cũng có nhiều mong muốn nhưng có lẽ điều mà em mơ ước muốn được thực hiện nhất chính là trở thành một bác sĩ giống người bố vĩ đại của mình. Em đang cố gắng hết sức để có thể biến những gì em đang nghĩ trở thành sự thật.
Hồi nhỏ, em đã được nghe mẹ kể về công việc của bố. Muốn trở thành bác sĩ thì cần có rất nhiều yếu tố: lòng nhân ái, sự nhanh nhạy, thông minh, khéo léo, tỉ mỉ và ân cần. Người ta thường nói: “Lương y như từ mẫu”. Mẹ em nói đã là bác sĩ thì phải yêu thương bệnh nhân như người thân ruột thịt, dốc hết công sức để chữa trị cho họ. Ngoài ra, còn phải linh hoạt, từ cách ứng xử với bệnh nhân và gia đình bệnh nhân đến việc cấp cứu cho bệnh nhân, phải nhanh chóng kịp thời. Khi chăm sóc cho người bệnh thì phải chu đáo, cẩn thận làm sao để họ cảm thấy thoải mái nhất, ít đau đớn nhất. Khi nghe mẹ kể như vậy, lúc đầu em thấy vô cùng sợ nghề bác sĩ. Em thầm nghĩ: "Trời ơi! Làm bác sĩ vất vả vậy bố làm làm gì vậy nhỉ? Bao nhiêu công việc nhàn nhã, lương cao hơn cơ mà?” Nhưng có một lần, bà ngoại em lên cơn đau tim, phải cấp cứu trong bệnh viện và phẫu thuật liền 4 tiếng đồng hồ. Em rất sợ hãi và lo lắng, em sợ sẽ mất bà mãi mãi. Nhưng thật may mắn làm sao, bố và các cô chú đã mang bà quay trở lại với em. Em đã khóc rất nhiều, và kể từ ngày hôm đó em đã quyết tâm để trở thành một bác sĩ chữa bệnh cứu người. Em sẽ không để cho bất cứ người thân yêu nào của mình bị những căn bệnh quái ác hành hạ. Sau hôm ấy, em hỏi bố rất nhiều thứ, khiến bố chóng cả mặt. Cuối cùng bố chỉ nói với em đúng một câu: “Nếu con muốn trở thành bác sĩ thì cần rèn luyện đạo đức từ nhỏ, hãy yêu thương mọi người xung quanh và phải thật mạnh mẽ, đừng quên chăm học nữa nhé!”. Câu nói ấy đã truyền động lực cho em rất nhiều.
Em mong rằng ước mơ được làm bác sĩ của em sẽ thành hiện thực. Dù còn rất nhiều khó khăn, nhưng em tin với lòng quyết tâm của mình, không gì là không thể.
em hỏi chị môn văn ấy à
chị chán môn văn nhất đó
cái này cho chị chối sorry e
Ước mơ của em trong tương lại là ...
Cạnh nhà em có một chị là .... Hằng ngày chị đi làm...Chi có mái tóc ...Chị thường giúp ... Mỗi khi trời mưa chị thường ... Em rất ngưỡng mộ chị , vì công việc đó là việc em thích và em nghĩ có thể giúp cho nhiều người. Công việc đòi hỏi có kiến thức và tấm lòng kiên nhẫn.
Ước mơ của em và em rất mong trở thành hiện thực.
Mỗi người đều có một ước mơ của mình, người thì ước làm chú bộ đội, người ước làm cô giáo, người ước làm phi công. Và em cũng có ước mơ của mình. Ước mơ của em chính là trở thành nhà văn.
Khi em kể cho mọi người về ước mơ này, nhiều người cho rằng em là người thật lãng mạn. Làm nhà văn thì sẽ phải có tâm hồn lãng mạn, biết quan sát, sống tình cảm, chan hòa với mọi người. Từ bé em đã đọc sách của chú Nguyễn Nhật Ánh, chú ấy viết rất hay, em bị lôi cuốn bởi cách viết giản dị nhưng tình cảm của chú ấy.
Kể về ước mơ của em cho các bạn nghe-Văn lớp 4
Sau này em cũng muốn trở thành một nhà văn, có thể được đi đến rất nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, thăm quan nhiều nơi và có thể bắt đầu viết. Có lẽ khi đó cảm xúc sẽ rất nhiều và em sẽ có tác phẩm hay. Nếu được làm nhà văn thì em sẽ thành người nổi tiếng, được nhiều người biết đến, em sẽ có những cuốn sách của riêng mình, có thể mang đi khoe mọi người về sản phẩm của em.
Vì ước mơ muốn làm nhà văn nên từ bây giờ em phải đọc thật nhiều, viết thật nhiều thì sau này mới có thể viết tốt được. Em rất ngưỡng mộ những nhà văn, nhà thơ vì họ có một đời sống tinh thần rất phong phú. Họ làm đẹp cho đời bằng những trang viết, và em cũng muốn trở thành những người như vậy.
Em thích tự do, thích bay nhảy nên em không thích những việc phải ngồi một chỗ. Em nghĩ làm nhà văn phải đi nhiều, sống nhiều thì mới có những tác phẩm hay và ý nghĩa. Em sẽ cố gắng thật nhiều để có thể đạt được ước mơ của mình.
Dù con đường mà em đi còn rất dài nhưng em nghĩ nếu mỗi người có ước mơ, biết cố gắng và phấn đấu thì chắc chắn sẽ làm được.Em muốn viết những cuốn sách về gia đình, tình bạn, tình yêu, cuộc sống. Em sẽ giành tặng ba, tặng mẹ vì họ là những người sẽ luôn bên cạnh em, động viên cố gắng em học tập thật tốt.
Em sẽ cố gắng để đạt được ước mơ ấy.
Ước mơ hai tiếng đơn giản nhưng chứa đựng bao khát khao và niềm hy vọng của mỗi người.Em cũng vậy em cũng có 1 ước mơ, đó là lớn lên được trở thành một cô giáo đứng trên bục giảng ngân nga tiếng nói dịu dàng,dù em biết nghề giáo thật khó nhưng em sẽ cố gắng để trở thành 1 cô giáo như mong muôn,Ước mơ sẽ luôn là lối đi soi sáng tiến bước em vào 1 thế giới tràn đầy yêu thương và tri thức.Em sẽ vững bước lonmgf tin trên quãng đường học hành vất vả này
Mỗi người đều có một ước mơ của mình, người thì ước làm chú bộ đội, người ước làm cô giáo, người ước làm phi công. Và em cũng có ước mơ của mình. Ước mơ của em chính là trở thành nhà văn. Khi em kể cho mọi người về ước mơ này, nhiều người cho rằng em là người thật lãng mạn. Làm nhà văn thì sẽ phải có tâm hồn lãng mạn, biết quan sát, sống tình cảm, chan hòa với mọi người. Từ bé em đã đọc sách của chú Nguyễn Nhật Ánh, chú ấy viết rất hay, em bị lôi cuốn bởi cách viết giản dị nhưng tình cảm của chú ấy( câu ghép). Sau này em cũng muốn trở thành một nhà văn, có thể được đi đến rất nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, thăm quan nhiều nơi và có thể bắt đầu viết. Có lẽ khi đó cảm xúc sẽ rất nhiều và em sẽ có tác phẩm hay. Nếu được làm nhà văn thì em sẽ thành người nổi tiếng, được nhiều người biết đến, em sẽ có những cuốn sách của riêng mình, có thể mang đi khoe mọi người về sản phẩm của em. Vì ước mơ muốn làm nhà văn nên từ bây giờ em phải đọc thật nhiều, viết thật nhiều thì sau này mới có thể viết tốt được. Em rất ngưỡng mộ những nhà văn, nhà thơ vì họ có một đời sống tinh thần rất phong phú. Họ làm đẹp cho đời bằng những trang viết, và em cũng muốn trở thành những người như vậy.
refer
Trong cuộc đời người ta phải theo đuổi ước mơ bởi ước mơ không chỉ làm đẹp cho cuộc đời mà còn bởi ước mơ không bao giờ có sẵn, để đạt được nó người ta phải khát khao, kiên trì, nỗ lực, sáng suốt, bền lòng, dũng cảm vượt qua những khó khăn, thử thách, thậm chí chấp nhận thiệt thòi, hi sinh, mất mát, khổ đau để thực hiện ước mơ. Ước mơ càng lớn, càng cao đẹp bao nhiêu thì đòi hỏi con người càng phải nỗ lực bấy nhiêu. Ví như Bác Hồ, không đơn thuần là mơ ước cơm no, áo mặc như những con người bình thường, vị cha già kính yêu của dân tộc đã có một ham muốn tột bậc từ thuở thiếu thời là làm thế nào để cho đồng bào ta ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành. Và Người đã hi sinh hạnh phúc cá nhân của mình, vượt qua bao khó khăn, gian khổ, hiểm nguy để biến ước mơ thành hiện thực đem lại hạnh phúc cho dân tộc ta. Rồi biết bao những nhà khoa học đã lặng thầm hi sinh cho ra đời bao nhiêu sáng chế để đem lại hạnh phúc cho nhân loại… Họ đã thực hiện những ước mơ vĩ đại, đã sống những cuộc đời ý nghĩa đáng để cho chúng ta học tập, kính nể. Và trong cuộc sống có biết bao con người đã chấp nhận gian khổ, vất vả, thậm chí hi sinh để biến ước mơ thành hiện thực để tô điểm cho đời bởi ước mơ không bao giờ có sẵn. Cuộc sống của mỗi người chỉ đầy đủ, ý nghĩa khi con người phải tự mình theo đuổi ước mơ. Để đạt được ước mơ thật không phải dễ dàng và không phải ai cũng theo đuổi được ước mơ của mình. Vậy làm thế nào để biến ước mơ thành hiện thực? Câu trả lời nằm ở chính mỗi người.
Tham khảo
Trong cuộc đời người ta phải theo đuổi ước mơ bởi ước mơ không chỉ làm đẹp cho cuộc đời mà còn bởi ước mơ không bao giờ có sẵn, để đạt được nó người ta phải khát khao, kiên trì, nỗ lực, sáng suốt, bền lòng, dũng cảm vượt qua những khó khăn, thử thách, thậm chí chấp nhận thiệt thòi, hi sinh, mất mát, khổ đau để thực hiện ước mơ. Ước mơ càng lớn, càng cao đẹp bao nhiêu thì đòi hỏi con người càng phải nỗ lực bấy nhiêu. Ví như Bác Hồ, không đơn thuần là mơ ước cơm no, áo mặc như những con người bình thường, vị cha già kính yêu của dân tộc đã có một ham muốn tột bậc từ thuở thiếu thời là làm thế nào để cho đồng bào ta ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành. Và Người đã hi sinh hạnh phúc cá nhân của mình, vượt qua bao khó khăn, gian khổ, hiểm nguy để biến ước mơ thành hiện thực đem lại hạnh phúc cho dân tộc ta. Rồi biết bao những nhà khoa học đã lặng thầm hi sinh cho ra đời bao nhiêu sáng chế để đem lại hạnh phúc cho nhân loại… Họ đã thực hiện những ước mơ vĩ đại, đã sống những cuộc đời ý nghĩa đáng để cho chúng ta học tập, kính nể. Và trong cuộc sống có biết bao con người đã chấp nhận gian khổ, vất vả, thậm chí hi sinh để biến ước mơ thành hiện thực để tô điểm cho đời bởi ước mơ không bao giờ có sẵn. Cuộc sống của mỗi người chỉ đầy đủ, ý nghĩa khi con người phải tự mình theo đuổi ước mơ. Để đạt được ước mơ thật không phải dễ dàng và không phải ai cũng theo đuổi được ước mơ của mình. Vậy làm thế nào để biến ước mơ thành hiện thực? Câu trả lời nằm ở chính mỗi người.