Ba cha con Phó bảng lại thủng thẳng bước trên con đường mà sông núi mây trời đẹp như bức gấm thêu. Đi hết dãy núi Cấm, sang địa phận Diễn Châu, mảnh đất nổi tiếng trong lịch sử với tên gọi Châu Diễn, Côn tần ngần nhìn ngôi đền cổ kính có nhiều toà từ trên đỉnh núi xuống tận chân núi, sát đường Thiên lí. Côn ngạc nhiên hơn khi đứng trên dốc nhìn về phía tây, đối diện với ngôi đền, dãy núi xa xa...
Đọc tiếp
Ba cha con Phó bảng lại thủng thẳng bước trên con đường mà sông núi mây trời đẹp như bức gấm thêu. Đi hết dãy núi Cấm, sang địa phận Diễn Châu, mảnh đất nổi tiếng trong lịch sử với tên gọi Châu Diễn, Côn tần ngần nhìn ngôi đền cổ kính có nhiều toà từ trên đỉnh núi xuống tận chân núi, sát đường Thiên lí. Côn ngạc nhiên hơn khi đứng trên dốc nhìn về phía tây, đối diện với ngôi đền, dãy núi xa xa rất nhiều hình nhiều vẻ, càng ngắm, núi càng biến hoá những hình ảnh theo sự tưởng tượng của Côn. Hòn lèn gần nhất, nằm ở giữa cánh cổng bát ngát màu xanh, lại y như một con người cụt đầu đứng hiên ngang giữa đời. Côn nói với cha: - Thưa cha, con muốn được cha chỉ bảo chúng con về sự tích ngôi đền ni, về tên của các hòn núi kia, trông lạ mắt quá cha ạ. Thấy con ham muốn tìm hiểu về cội nguồn, ông Sắc bước đến bên gốc cây tùng già, giở cơm nắm cho hai con ăn. Dưới bóng cây cổ thụ, ba cha con quan Phó bảng cùng nhìn về phía núi non biêng biếc trải tận chân trời xa, ông kể cho con nghe trọn câu chuyện tình sử My Châu Trọng Thuỷ. Côn ngạc nhiên hỏi cha:- Thành Cổ Loa ở mãi tận đâu, thưa cha? Cha chưa đi tới đó, nhưng cha đọc sách thấy xa... xa lắm, con ạ. Khiêm lắc đầu, giọng hơi kéo dài: - Người đời xưa có lẽ họ bịa chuyện chứ nàng Mỵ Châu kiếm đâu cho đủ lông ngỗng mà rải khắp con đường dài ấy cha? Ông Sắc cười. Côn nói, vẻ thán phục: - Chuyện Mỵ Châu Trọng Thuỷ hay tuyệt, tài tình lắm. Con nhận thấy vua nhà Triệu nước Tàu nham hiểm ghê gớm. Chàng Trọng Thuỷ ngoan ngoãn làm theo mẹo của cha bày đặt. Còn vua nhà Thục nước ta lại trọng chữ tín, thành thật muốn hai nước ở kề nhau có hoà hiếu để dân được sống yên ổn làm ăn. Nhưng vua nước ta lại không đề phòng sự gian giảo, bội ước của vua nhà Triệu. Nàng My Châu lại ruột để ngoài da. Cha vậy, con vậy thì giữ nước làm sao được? Nhưng câu chuyện lại cho thấy điều đáng trọng, không khinh được của vua Thục là: Người đã phải tự chém con gái mình và tự xử án mình bằng hành động nhảy xuống biển về tội để mất nước chứ không cam chịu nộp mình cho giặc.
1) Tìm từ tượng hình trong những từ sau: thủng thỉnh,tần ngần,nổi tiếng,cổ kính,ngạc nhiên,xa xa,bát ngát
2) Nếu tác dụng của câu hỏi tu từ sau: cha vậy,con vậy thì giữ nước làm sao được ?
3) Giải thích các từ sau: sự tích,cổ kính,cội nguồn
4) Nêu nghệ thuật của đoạn trích
5) Em thích chi tiết nào nhất ? vì sao
6) Em rút ra bài học gì ? mình đg cần gấp.Cảm ơn
a. Hành động của các du khách là sai, vừa vi phạm quy định của nhà nước (Nghiêm cấm các hành vi hủy hoại hoặc gây nguy cơ hủy hoại di sản văn hóa)
vừa thể hiện bản thân là người không có ý thức, mỗi di sản văn hóa đều là tài sản của dân tộc,thể hiện công đức của các thế hệ tổ tiên , trải qua biết bao đời mà lại bị khắc, vẽ lên, không những thế, chùa còn là nơi rất linh thiêng.
=> Không nên khắc những hình vẽ, tên tuổi , ngày tháng .... lên các bức vách , pho tượng hay lên thân cây cổ thụ trong chùa .
b. Nếu là H thì em sẽ khuyên mọi người không nên khắc và vẽ ,.. lên các bức vách , pho tượng,.. trong chùa và bảo nhà chùa hay người giám sát an ninh phạt nặng những người vẫn cố tình khắc vẽ lên
a) Em không đồng ý với hành động của các du khách . Nếu nhiều khách tham quan khắc những hình vẽ,tên tuổi,ngày tháng...lên các bức vách,pho tượng thì sẽ chẳng còn giữ được lâu , cổ và đẹp nữa rồi
b) Em sẽ báo cáo với bảo vệ hoặc ng quản lý để lên loa nhắc mợi người dừng việc này lại không sẽ làm mất sự cổ kính của ngôi chùa