K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

26 tháng 5 2017

Chuck Palahniuk đã từng nói " Cha mẹ giống như Chúa trời bởi bạn luôn muốn biết họ ở đâu, muốn họ lúc nào cũng nghĩ cho mình, nhưng bạn lại chỉ thực sự nhớ tới cha mẹ khi cần thứ gì đó. " Câu nói đó làm tôi luôn phải suy nghĩ trước những hành động của bản thân khi nhờ tới ba mẹ giúp đỡ.

Có người hỏi tôi " Con thương cha hay mẹ nhất ? Vì sao ? " Với tôi đây là một câu hỏi khó trả lời nhất, lúc người đó hỏi tôi, tôi chẳng nghĩ gì cứ trả lời " Con thương mẹ vì mẹ cho con cuộc sống, dạy con thành người..." Có lẽ câu trả lời sẽ không phải là mẹ mà là cha sẽ vẫn lặp đi lặp lại với các bạn khác không chỉ riêng mình tôi. Tôi cũng chẳng hiểu tại sao tôi lại trả lời một cách ngây ngô đến vậy và rồi ngày nào hễ tôi làm gì cần đến sự giúp đỡ của cha hay mẹ tôi đều nhờ đến họ một cách vô tư, thản nhiên mà chẳng nghĩ tại sao mình không tự làm hay cố gắng trừ khi nó quá sức với bản thân. Rồi đến một ngày, khi trường tôi đón thầy Nguyễn Thành Nhân về trường được nghe thầy kể về tình cảm của cha mẹ mà bậc làm con như chúng tôi chẳng bao giờ hiểu, nghe thầy kể tôi ngẫm về những hành động của mình khi làm với cha mẹ, tôi ân hận lắm và cũng chỉ muốn ôm lấy cha mẹ và nói " Con xin lỗi, con sai rồi..."

Có thể với chúng ta, tình yêu thương của mẹ bao giờ cũng cao cả hơn tình yêu thương của cha.Nhưng đây là suy nghĩ sai, đúng tình yêu của cha sẽ không bằng mẹ nhưng công lao mà cha kể sao cho hết. Cha yêu con không phải qua những cái ôm hay những lời ngọt ngào mà cha yêu con ở hành động của mình. Cha sẽ chẳng ngại mưa hay nắng sớm tối, cha sẽ vì con lo cho con cuộc sống, vật chất. Tôi nhớ một câu cha từng nói với tôi "Cha không phải là người hoàn hảo. Nhưng cha đã thương yêu con theo cách hoàn hảo nhất.... " Câu nói của cha là động lực cho tôi hay những lần mắng lần đánh, cha tôi không đánh con mà cha chỉ tức giận, bỏ đi và nói " Con thích làm gì thì làm hãy suy nghĩ lại hành động việc mà con đang làm, nghĩ kĩ đi xem nó đúng hay sai ". Con chào đời cha vui, tôi yêu cha tôi, không phải vì cha luôn chiều chuộng tôi mà vì cha luôn cho tôi thấy được tình yêu của cha là chân thật, cha cho tôi cảm giác thật ấp áp khi tôi vấp ngã. " Một người cha nghiêm khắc luôn nặng lời khi khiển trách con cái nhưng vẫn là người cha tốt trong mọi hành động – Menandre."

Và mẹ người mà những đứa con quý và tôn trọng nhất,khi tôi chào đời người đầu tiên tôi thấy là nụ cười tràn đầy tình yêu thương của mẹ. Mẹ yêu thương tôi hơn bản thân mình, mẹ luôn dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất. Với tôi mẹ là người đẹp nhất, đẹp không chỉ riêng của khuôn mặt, ở nụ cười mà với tôi mẹ đẹp nhất ở tính cách của mẹ. Mẹ tôi là người rất nghiêm khắc với con cái,nhưng tôi biết, chính sự nghiêm khắc của mẹ đang rèn luyện tôi thành người. Mẹ yêu thương con không phải qua hành động như cha , mẹ yêu con bằng chỉ cử lo lắng cho con. Với con , mẹ có nghĩa là duy nhất....Một bầu trời...Một mặt đất...Một vầng trăng...Mẹ không sống đủ trăm năm. Nhưng đã cho con dư dả nụ cười tiếng hát...Mẹ!Có nghĩa là ánh sáng. Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim. Mẹ! Có nghĩa là mãi mãi là cho - đi - không - đòi lại - bao giờ…

Cha mẹ ơi! Con yêu hai người nhiều lắm. Chỉ có cha mẹ là người yêu con không điều kiện còn ngoài kia cần điều kiện mới yêu con. " Người ta chẳng bao giờ trả xong nợ cho cha mẹ – Aristote ". Con biết trả ơn cha mẹ sao đây, những người đã sinh thành, nuôi dưỡng con trưởng thành. Con nhận ra con có thể khóc vì mất đi tình bạn , có thể khóc khi mất đi một món đồ vật,...Nhưng con chưa bao giờ nước mắt khi thấy ba mẹ bạn khổ cực như thế nào để nuôi con khôn lớn...Cha hay mẹ đều là những gì mà con trân trọng nhất, vì có cha mẹ mới có con. Con nợ cha mẹ nhiều rồi...Cha mẹ ơi con sẽ cố gắng học tập và trưởng thành để không làm cha mẹ phụ lòng. Cảm ơn cha mẹ những ngươi đã dùng tuổi thanh xuân của mình để cho con...

Công cha như núi Thái Sơn

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra

Mỗi khi nghe lên hai câu ca dao này là lòng tôi lại bồn chồn xao xuyến. Tôi cứ tự nhủ là cha mẹ dành cho tôi nhiêu tình thương như vậy, mình cũng không được để phụ lòng họ.

Tôi là người con hạnh phúc nhất trên thế giới này khi có tới hai người ba và một người mẹ. Chắc rằng mọi người rất thắc mắc về vần đề này! Đúng thật, nó hơi khó hiểu, nhưng tôi chỉ được sống với người ba thứ nhất trong 46 tháng tuổi đầu đời, về sau tôi sống cùng mẹ và ba. Vì là con nít nên mọi người hay hỏi tôi: "Tại sao ba mẹ cháu lại đặt tên cho cháu là Đạt?", "Cháu nghĩ mẹ cháu sinh ra cháu có khó khăn không?",... rất nhiều câu hỏi khó. Nhưng,có lẽ tôi sẽ khó trả lời nhất với câu hỏi "Nếu một ngày ba mẹ cháu phải chết, cháu có thể cứu một người, cháu sẽ cứu ai?" Làm sao mà bác họ của tôi có thể hỏi tôi một câu hóc búa như thế? Bác còn dụ cho tôi hai cây kẹo mút, có lẽ là trẻ con nên tôi đã trả lời để ăn kẹo mút. Tôi trả lời "Dạ là ba!". Tôi cũng chẳng hiểu tại sao mình chọn ba nữa? Tôi trả lời rất nhanh và không cần suy nghĩ như vậy. Rồi sau đó, vào một ngày không đẹp, ba tôi mất. Từ đó, tôi cứ oán trách ba sao bỏ con sớm vậy, tôi đau khổ cay đắng, tôi chán đời. Nhưng, cảm ơn ông trời đã ban cho tôi một người mẹ tuyệt vời. Mẹ đã luôn bên cạnh tôi và an ủi, chia sẻ với tôi ngọt bùi. Đến một ngày nọ, khi mẹ bị va chạm giao thông, tuy chỉ chầy xước nhẹ nhưng mẹ vẫn cứ đi làm vườn và dạy học. Tôi nhìn cảnh tượng ấy xót xa đến nhường nào, lúc ấy tôi chỉ muốn một dao kết liễu cuộc đời của mình. Tôi cảm thấy ân hận trước việc trả lời câu hỏi của bác họ, đáng lẽ lúc ấy tôi phải trả lời là cả ba và mẹ chứ. Mẹ có vai trò không nhỏ đối với cuộc đời của tôi.

Có thể chúng ta cứ nghĩ cha và mẹ sẽ có người thương chúng ta hơn, người ghét chúng ta hơn. Nhưng đâu ai nghĩ rằng cha mẹ đều rất yêu thương chúng ta. Tình thương của cha là sức mạnh, tình thương của cha đâu có thể hiện qua việc ôm hôn con cái hay là chăm sóc con cái khi ốm. Nhưng chúng ta vẫn phải hiểu rằng, ba luôn chấp nhận nguy hiểm và khó khăn để có được đồng tiền chân chính nuôi nấng con cái, đảm bảo có ăn có mặc cho gia đình. Ba tôi cũng thế, ba tôi cũng có công lao rất lớn trong việc gánh vác gia đình. Mỗi lần ba đánh tôi, mỗi lần ba mắng tôi, ba nói ba không quan tâm đến tôi nữa nhưng tôi vẫn biết tình thương của ba dành cho tôi không bao giờ là cạn.Dù có nước chảy đá mòn nhưng tình cảm ba dành cho tôi thì không bao giờ bị bào mòn cả. Và đâu mấy ai hiểu được cái ánh mắt ấm áp của ba nó khác cái ánh mắt ấm áp của mẹ như thế nào. Ba luôn cố gắng mọi thứ chỉ vì con cái chúng tôi. Và cũng như mẹ, khi tôi chào đời phải ở trong lồng kính ba ngày, tôi biết ba cũng rất vui khi con cái khỏe mạnh nhưng cũng rất lo cho tình hình sức khỏe của tôi. Tôi không biết ba của mọi người thì sao, nhưng đôi khi tôi con thấy ba tháo vát trong công việc của mẹ, ba trông em gái út của tôi, ba đi hái rau về nấu cháo cho tôi, ba ru tôi và em ngủ,.. Lời ru của ba tuy khàn và không hay những nó là cả một trái tim và sự ấm áp.

Như tôi đã nói, tôi có hai người ba, vậy người ba còn lại là ai? Người ba còn lại chính là mẹ của tôi. Từ khi ba qua đời, có lẽ mẹ phải chịu gánh nặng ngàn cân, có lẽ mẹ đã có thể buông tay ra và đi tiếp cuộc đời mới nhưng mẹ vẫn chấp nhận ở lại lo lắng và nuôi dưỡng chúng tôi khôn lớn. Mẹ đã làm công việc mà dường như nhiều người đàn ông không làm được: tưới cà phê, phát cỏ, xịt cỏ,... Mẹ gồng gánh thân hình bé nhỏ cao chưa đầy mét rưỡi để nuôi chúng tôi. Mẹ còn thức khuya dậy sớm để làm những công việc lặt vặt như rựt chồi,.. Điều đó là tôi cứ hoài nghi trong suy nghĩ của mình, ba còn sống.

Nếu như ba là người dành công lao với chúng ta thì mẹ là người hết lòng nuôi dậy chúng ta bằng tình thương. Tình thương của mẹ có lẽ không phải là những việc làm chân tay bốc vác lớn như ba nhưng rõ thấy cái tình thương ấy trong cuộc sống hằng ngày, Từ cái nhìn, cái ôm, nụ hôn nhẹ lên trán con hay cả những lần chăm sóc con khi con ốm. Đối với tôi, mẹ tôi thật hoàn hảo không chỉ ở vẻ ngoài lương thiện cùng với thân hình cân đối mà có cả tình thương ấm áp dành cho con cái. Rồi những ngày em gái của tôi ốm, mẹ còn thức muộn hơn những ngôi sao sáng ngoài kia. Nó sáng hồi rồi tắt nhưng mẹ thi vẫn thức, vẫn thức suốt đêm,.. Đối với tôi mẹ là cả nguồn sống, mẹ là chân trời xa xôi, mẹ là những gì mà tôi cần nhất,... Mỗi lời mẹ mắng như mỗi lời khuyên bảo, dạy dỗ con chân thành nhất, mà có lẽ nếu không phải mẹ thì chẳng có ai làm được.

Cha ở trên trời cao, vẫn sẽ mãi nhìn xuống dưới này quan sát cuộc sống của con, con rất yêu ba, con cảm ơn ba khi đã bên con 46 tháng trời ròng rã vất vả, Và con cũng cảm ơn mẹ, cảm ơn tình yêu thương của mẹ dành cho con, nó lớn mạnh hơn tất cả những gì trên thế giới to lớn này. Con đã không biết khi ba mẹ khóc vì con, khi ba mẹ làm mệt,con quá vô tâm phải không? Công lao cha mẹ con bao giờ mới trả hết nổi, dù có lấy thân con ra để chăm sóc cha mẹ thì cũng không bao giờ hết. Con chẳng biết là gì hơn, con hứa rằng sẽ chăm ngoan học giỏi để không phụ lòng ba mẹ. Con thề với ba "Khi con còn sống, con sẽ không bao giờ để mẹ rơi bất cứ một giọt lệ nào vì con". Ba mẹ vẫn là những người quan trọng nhất đối với con.

Công lao của cha mẹ to lớn như biển cả và nó rất quan trọng đối với chúng ta ". Một công đôi việc mà cha mẹ đã hy sinh cho chúng ta. Họ là người đã chăm sóc và dạy dỗ chúng ta nên người. không có người trồng cây, không có quả. Không có người sinh thành thì không có bản thân mỗi chúng ta. Công đức sinh thành của cha mẹ không gì sánh bằng : cha thức khuya dậy sớm làm nụng vất vả lo cho...
Đọc tiếp

Công lao của cha mẹ to lớn như biển cả và nó rất quan trọng đối với chúng ta ". Một công đôi việc mà cha mẹ đã hy sinh cho chúng ta. Họ là người đã chăm sóc và dạy dỗ chúng ta nên người. không có người trồng cây, không có quả. Không có người sinh thành thì không có bản thân mỗi chúng ta. Công đức sinh thành của cha mẹ không gì sánh bằng : cha thức khuya dậy sớm làm nụng vất vả lo cho con có cơm ăn áo mặc, việc học hành. Dòng sữa ngọt ngào, lời ru của mẹ, người con nào có thể quên. Lúc con ốm đau , bệnh tật, cha mẹ lo lắng thuốc thang. Lòng thành kính của chúng ta tới cha mẹ được biểu hiện trong thực tế đời sống như phải biết kính trọng biết ơn cha mẹ, phụng dưỡng chăm sóc cha mẹ lúc ốm đau bệnh tật, khi về già phải biết chia sẻ gánh nặng cuộc sống với cha mẹ. Người con có hiếu là người con luôn biết yêu thương và kính trọng cha mẹ, phải làm cho cha mẹ vui lòng và tự hào về những cử chỉ hành động của chúng ta !
tìm giúp mình cụm danh từ và cụm động từ trong đoạn văn!


 

5
27 tháng 12 2021

haygcdgtffrfrrrrrtfgvrtfgvhgyhvhjxjhbgugrutggbryghvhfyuhgyhrhvyfrhghhryghdfuhthhhghrhdihueotyh

27 tháng 12 2021
Bùi Gia Khánh ơi anh đăng lên chi vậy chỉ là bài văn thôi mà
30 tháng 8 2018

Bn vào Link này tham khảo nhé . Câu hỏi của Trần Tuệ San - Ngữ văn lớp 7 | Học trực tuyến

# MissyGirl #

30 tháng 8 2018

hông phải ngẫu nhiên mà khi nhắc đến cha, người ta luôn ví công lao của người tựa non cao, biển rộng - những thứ vĩ đại nhưng rất đỗi âm thầm.

Cha trong ấn tượng của hầu hết chúng ta có phải là người đàn ông ít nói nhưng tình cảm, nghiêm khắc nhưng lại bao dung? Vậy nên triết gia Cicero từng nói: "Trên Trái Đất này, không có món quà nào ngọt ngào bằng tình yêu thương của người cha cho con mình".

Tuy nhiên, liệu có ai đủ dũng khí để nói 3 tiếng: "Con yêu cha"? Bạn có nhớ rằng đã bao lâu rồi mình chưa trò chuyện cùng cha? Đã bao lâu rồi bạn chưa được nghe những lời dạy dỗ từ cha? Tóc cha đã điểm thêm vài sợi bạc, bạn có kịp nhận ra?

Càng trưởng thành, khoảng cách của chúng ta và cha càng lớn dần. Thậm chí, những câu hỏi han thông thường bỗng trở nên gượng gạo, những cuộc gọi cũng dần thưa thớt và vội vã..

CHA LUÔN YÊU CON THEO CÁCH HOÀN HẢO NHẤT

Nhắc đến một người cha hoàn hảo điển hình, có lẽ nhiều người sẽ nghĩ ngay đến David Beckham. Bên cạnh việc là siêu sao bóng đá, ông hoàng của những hợp đồng quảng cáo triệu đô, Beckham còn được mọi người ca ngợi hơn cả bởi tình yêu dành cho các con: Brooklyn, Romeo, Cruz và Harper.

" Thế giới mênh mông mênh mông không bằng nhà mình Phú quý vinh hoa,vinh hoa không bằng có mẹ......" Đúng vạy mẹ là tất cả.Có mẹ ta có cả một thế giới yêu thương. Trên thế gian này, tất cả mọi thứ đều có thể thay đổi ,trừ cha mẹ . Chúng ta chỉ có duy nhất một người mẹ mà thôi,hãy yêu thương ,trân trọng mẹ nhất có thể vì chúng ta chỉ có một đời người để yêu thương mẹ. có...
Đọc tiếp

" Thế giới mênh mông mênh mông không bằng nhà mình

Phú quý vinh hoa,vinh hoa không bằng có mẹ......"

Đúng vạy mẹ là tất cả.Có mẹ ta có cả một thế giới yêu thương. Trên thế gian này, tất cả mọi thứ đều có thể thay đổi ,trừ cha mẹ . Chúng ta chỉ có duy nhất một người mẹ mà thôi,hãy yêu thương ,trân trọng mẹ nhất có thể vì chúng ta chỉ có một đời người để yêu thương mẹ. có thể chỉ là những điều nhỏ nhặt hàng ngày như mẹ nhắc uống ước hay tắm lâu mẹ lại mắng, mới đầu chúng ta có thể sẽ nghĩ rằng mẹ lắm chuyện nhưng thử nghĩ lại xem mẹ nhắc chúng ta đều là những điều bổ ích , ở đó là sự yêu thương con cái .có thể nhiều lúc chúng ta sẽ nghĩ mẹ không hiểu con hay là mẹ không thương con mà không hề biết rằng chính vì muốn tốt cho chúng ta mà cha mẹ mới đi theo hướng "ngược lại"với chúng ta như vậy đấy.nếu ai chưa thực sự dành nhiều thời gian cho mẹ ,chưa thể hiện tình cảm của mk đối với mẹ thì hãy nói với mẹ rằng : con yêu mẹ nhiều lắm , mẹ là người quan trọng nhất trên đời !

0
Xin chào các bạn, mình là Mỹ Anh.Hôm nay,mình sẽ giới thiệu cho các bạn một cuốn sách tên là : Kỹ năng sống dành cho học sinh - Lòng biết ơn. Ở lứa tuổi chúng ta, hầu như các bạn chỉ chăm lo đến việc học của mình mà có lẽ quên đi rằng kỹ năng sống của mình cũng rất quan trọng và cần thiết trong cuộc sống. Và mình thấy được bộ sách “Kỹ năng sống dành cho học sinh” rất phù hợp...
Đọc tiếp

Xin chào các bạn, mình là Mỹ Anh.Hôm nay,mình sẽ giới thiệu cho các bạn một cuốn sách tên là : Kỹ năng sống dành cho học sinh - Lòng biết ơn. Ở lứa tuổi chúng ta, hầu như các bạn chỉ chăm lo đến việc học của mình mà có lẽ quên đi rằng kỹ năng sống của mình cũng rất quan trọng và cần thiết trong cuộc sống. Và mình thấy được bộ sách “Kỹ năng sống dành cho học sinh” rất phù hợp và hữu ích với lứa tuổi chúng ta. Bộ sách này của NXB Văn học, gồm 7 cuốn: Lòng biết ơn, Biết chấp nhận, Biết trân trọng, Sự kiên cường, Học cách sống, Biết lựa chọn. Và sau đây, mình xin được giới thiệu quyển “Lòng biết ơn-Đến lúc đó con có còn nắm tay mẹ nữa hay không ?”. Quyển sách có 45 câu chuyện được chia làm 3 phần với các chủ đề: Vị trí của tình yêu thương, Yêu thương trọn vẹn, Có tình yêu thương sẽ không cảm thấy chân trời còn xa nữa. Mỗi câu chuyện trong cuốn sách có thể không quá dài nhưng nó lại chứa đựng những nội dung và bài học vô cùng ý nghĩa. Sau mỗi câu chuyện đều có phần suy ngẫm. Suy ngẫm về bài học trong câu chuyện và đưa vào áp dụng cuộc sống. Các câu chuyện đều có nội dung hướng về tình yêu thương bao la vô tận cha mẹ dành cho con cái và từ đó giáo dục lòng biết ơn cho những người có bổn phận làm con. Tình yêu thương ấy có thể không được thể hiện bằng những việc lớn lao, bằng nhiều vật chất mà là từ những việc làm, cử chỉ quan tâm nhỏ nhất cũng đã chứa đựng bao tình thương của mẹ cha. Đọc cuốn sách, đôi lúc tôi đã khóc khi tưởng tượng ra hình ảnh người cha cõng đứa con tật nguyền đi học hát phải vượt qua con đường gồ ghề, khúc khuỷu hàng chục cây số. Tấm lưng của ông dần còng xuống nhưng người cha ấy vẫn muốn cùng con đốt cháy bừng lên ước mơ của con. Hay một người mẹ có đứa con học kém nhất lớp nhưng bà không trách mắng con mà lại động viên, khích lệ, khen ngợi con. Và rồi sau này cậu bé kém cỏi ngày ấy trở thành sinh viên của một trường đại học trọng điểm. Các bạn ạ, cha mẹ nào mà chẳng yêu thương con của mình, chỉ là tình yêu thương ấy không được thể hiện theo cách chúng ta muốn mà thôi. Trong cuộc đời mỗi con người, những việc đòi hỏi phải giải quyết cho trọn vẹn là vô hạn nhưng cơ hội để báo đáp ân tình của cha mẹ là hữu hạn. Nếu chúng ta bỏ qua cơ hội ấy thì cả đời ta sẽ sống trong ân hận, day dứt. Đọc cuốn sách để những câu chuyện về tình cha, tình mẹ dần thấm vào tâm hồn chúng ta. Làm ta thấy yêu, thấy thương, thấy qúy cha mẹ hơn. Để từ đó ta thể hiện lòng biết ơn đối với cha mẹ bằng một tấm lòng chan chứa tình yêu hương và sự chân thành. Hãy đọc quyển sách hay này nhé!

3
4 tháng 12 2018

Hay quá ! 

Mình chấm 10 / 10 ! 

Very good 

Mình chắc chắn bạn là một hs giỏi môn Văn .

12 tháng 10 2021

Hay quá ! 

Mình chấm 10 điểm luôn! 

Very good !

Mình chắc chắn bạn là một hs giỏi môn Văn .

Đành cho nhưng bạn rảnh quần đem khuya (giống mình ) Hôm rồi mình đọc được status "ức chế cuộc đời" của một người bạn. Mà đó lại là một người mình có cảm tình đặc biệt (thực ra là người yêu cũ của mình) nên mình rất lưu tâm. Mình nhắn tin hỏi bạn ấy coi có việc gì, thì được bạn tâm sự chuyện gia đình, phát sinh mâu thuẫn giữa bạn và cha của bạn.Vậy là giữa đêm, mình...
Đọc tiếp

Đành cho nhưng bạn rảnh quần đem khuya (giống mình leuleu

Hôm rồi mình đọc được status "ức chế cuộc đời" của một người bạn. Mà đó lại là một người mình có cảm tình đặc biệt (thực ra là người yêu cũ của mình) nên mình rất lưu tâm. Mình nhắn tin hỏi bạn ấy coi có việc gì, thì được bạn tâm sự chuyện gia đình, phát sinh mâu thuẫn giữa bạn và cha của bạn.

Vậy là giữa đêm, mình vẫn phải miệt mài "nói chuyện" đến mỏi cả tay qua tin nhắn. Tất cả chì vì mình sợ rằng nếu không khéo léo, rồi sẽ có lúc bạn phải ân hận giống mình. Một sự ân hận, một nỗi đau mà suốt cả cuộc đời mình sẽ không thể nào thay đổi được.

Mình không hỏi kĩ, và cũng không nghi ngờ nỗi đau mà bạn đang gánh phải. Mình cứ mặc nhiên cho rằng tất cả những gì bạn đang tâm sự với mình là hoàn toàn sự thật. Mình thậm chí còn cho rằng có thể những nỗi đau mà bạn có thể kể ra chỉ bằng 1/10 nỗi đau mà bạn thực sự đang chịu đựng. Mình thậm chí còn cho rằng có thể những hành vi sai trái mà ba của bạn đang mắc phải chỉ "xấu xa" bằng 1/10 so với thực tế mà vì bạn quá xấu hổ chẳng dám nói ra.

Nhưng bạn ơi, cho dù cha bạn có xấu xa như thế gấp một trăm, một ngàn lần đi nữa thì đó vẫn là cha của bạn. Đó là một thực tế "đau đớn" mà không ai trong bất cứ chúng ta có thể thay đổi được. Kể từ khi chúng ta được mẹ sinh ra trên cõi đời này, thì chúng ta đã gánh món nợ ân tình, ơn nghĩa sinh thành và sau này là công lao dưỡng dục của cả cha lẫn mẹ. Nếu không có công lao trời biển ấy, chúng ta có đủ hình hài, có được tồn tại được trên đời để bây giờ ngồi phán xét hay không?

Thật may là người bạn đó đủ thân tình để hiểu hết và hiểu đúng đến từng ngóc ngách những khổ đau trong cuộc đời mình. Để bạn tin rằng những nỗi đau mà bạn đang gánh chịu so với mình thì còn nhẹ nhàng nhiều lắm. Bạn cũng đủ đồng cảm để tin rằng có những thời điểm mình "hoàn toàn đúng" khi phát sinh lòng thù hận với cha. Và với những người thân thuộc, họ còn cho rằng sự thù hận như vậy là quá nhẹ so với những gì mình chịu đựng.

Mình cũng cho rằng mình luôn đúng. Mình tuyệt đối đúng. Cho tới một ngày mình cảm thấy những vết thương ngày xưa nay đã liền da. Những sai lầm, những khổ đau đã lui vào dĩ vãng. Cho tới lúc mình cảm thấy tâm thế dửng dưng, cảm xúc trơ lì và mặt mày ráo hoảnh trước những nỗi buồn trong quá khứ thì cũng là lúc trong lòng dâng lên một nỗi niềm mất mát và ân hận đến không giấy mực nào tả nổi.

Bởi vì trong những lúc bị "đàn áp" và "vùi dập" đến không thương tiếc, đã có nhiều lần mình "phản kháng". Và cứ thế, một bức tường vô hình đã được dựng lên ngăn cách cha con. Ban đầu nó thật mỏng manh, nhưng nỗi đau cứ bện chặt vào và tình cảm lại bị bào mòn đi một ít.

Tới khi mình đủ lớn, đủ va vấp và trải nghiệm để có thể hiểu (dù chỉ một phần) những suy nghĩ ẩn giấu sâu xa làm phát sinh những việc làm tiêu cực của cha ngày trước, để có thể nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại cho một giọt nước chảy ra và quên đi mọi chuyện, sẵn sàng đào sâu chôn chặt quá khứ đau thương dạo trước thì cũng là lúc mình bàng hoàng nhận ra tình cảm cha con không thể nào quay trở lại.

Mình bắt đầu một cuộc chạy đua không mệt mỏi để phá vỡ bức tường vô hình mà ngày xưa chính mình là kẻ góp công góp sức dựng lên. Nhưng điều đó là không đơn giản. Cho dù mình đã cố hết sức và bằng mọi cách để quan tâm, lo lắng và yêu thương nhưng hai cha con vẫn không thể đối xử với nhau một cách thực sự "bình thường".

Nhìn cha ngày một già đi, bệnh tình ngày càng thêm trầm trọng mà mình lại tự trách mình vô dụng. Có nhiều đêm ngủ, nằm mơ thấy cha không còn nữa. Mình bơ vơ ôm di ảnh cha ngồi khóc bên nấm mộ, giữa đồng không mông quạnh, không một bóng người, chỉ tê tái một mùa gió chướng. Vào giây phút ấy, mọi lỗi lầm trong quá khứ của cha đối với mình nhẹ như sương khói. Oán hận đã bay đi, chỉ còn tình yêu ở lại.

Mình nói với bạn mà như tâm sự với chính bản thân mình. Rằng tất cả chúng ta, ai ai cũng chỉ có một cha một mẹ. Điều đó là bất biến, là thiêng liêng nhất và không gì có thể thay thế được.

Không gì có thể thay thế được.

Lỡ mai này cha mẹ mất đi rồi thì chúng ta sẽ mãi mãi là một "đứa trẻ" mồ côi. Cảm giác ấy mình may mắn đã được gặp trong những giấc mơ. Và mình hiểu nó kinh khủng lắm. Nó cô đơn và đau đớn lắm. Nó khiến chúng ta cảm thấy hối hận vì những tháng ngày hoang phí không ở cạnh và không được nói tiếng yêu thương với mẹ với cha.

Mình nói, và rồi gần như năn nỉ. Rằng "em hãy hứa với anh đi, dù có bất cứ chuyện gì xảy ra cũng không được để lỡ miệng nói ra bất cứ một lời nào có thể cắt đứt sợi dây tình cảm cha con. Sợi dây đó bền chặt lắm nhưng cũng lại mong manh lắm. Và một khi đã đứt rồi thì không gì, không gì có thể hàn gắn lại như ngày xưa được nữa".

"Em có thể buồn chán, giận hờn, oán trách hay đau khổ. Và nếu những đau khổ mà em chịu đựng lớn đến mức có thể khiến em gục ngã thì em có thể căm thù, có thể cho rằng mình không bao giờ tha thứ, nhưng hãy cố gắng ĐỪNG BAO GIỜ NÓI RA CÂU NÓI ẤY. Đừng tự tay dựng lên bức tường ngăn cách tình cảm cha con".

Vì thời gian kì diệu lắm. Nó có thể chữa lành mọi vết thương. Rồi sẽ tới lúc mọi khổ đau tan biến và chúng ta muốn lại được chạy đến sà lòng vào cha mẹ, ôm lấy họ và cất lên tiếng nói yêu thương. Nếu vì một lý do nào đó mà bạn không thể nào vung tay, cất miệng để làm, để nói lên những điều như vậy. Thì đấy mới chính là sự đau khổ lớn nhất trong cuộc đời của mỗi chúng ta.

Sưu tầm.

4
6 tháng 11 2016

hay

13 tháng 8 2016

"Con dù lớn vẫn là con của mẹ,
Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con"

Mẹ là người mang chúng con tới thế giới này, mẹ âu yếu chúng  con. Mẹ luôn bện cạnh chúng con mỗi khi con gặp khó khăn. Đôi khi chúng con phạm sai lầm, chúng con cãi cha mẹ, mẹ nói lại với chúng con quát mắng chúng con thậm tệ nhưng có lẽ trong cái quát mắng ấy là nỗi buồn và tình yêu thương mẹ dành cho chúng con. Chắc hẳn câu nói vẫn quen thuộc mà mẹ mắng chúng ta khi phạm sai lầm đó là " tao không có phúc mới không dạy được mày". Câu nói ấy sẽ khiến chúng con lúc đó cảm thấy ghét mẹ vô cùng và nghĩ đến cái tiêu cực. Lời cha mẹ dạy chắc chắn không sai. 

" Công cha như núi Thái Sơn 

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra

Một lòng thờ kính mẹ cha

Cho tròn chữ hiểu mới là đạo con". Tình mẹ một tình cảm thiêng liêng và cao quý luôn hiện hữu trong mỗi con người dành cho đấng sinh thành của chúng con. Những gì mẹ làm cho chúng bao la rộng lớn như biển cả. Làm sao có thể đếm được. Chúng con còn nhỏ chưa hiểu được tình yêu thiêng liêng ấy mẹ dành cho chúng con. Từ khi sinh ra mẹ bồng, mẹ vui và giờ chúng con lớn lên trong vòng tay của mẹ. Rồi dần dần trưởng thành nhưng trong cái trưởng thành ấy khiến mẹ lo lắng. Tình cảm của mẹ dành cho chúng con không thể nói hết bằng lời và dù cho có đi đâu, ở đâu đi nữa thù cũng sẽ chẳng có ai chăm sóc, lo lắng và quan tâm tới chúng ta nhiều như mẹ kính yêu! Chúng con biết, chúng con hư vì không hiểu được mẹ. Mẹ bên chúng con làm con hạnh phúc và bảo vệ chúng con. Chưa ai làm được những điều như vậy cả. Chúng con có làm sai gì thì con mong mẹ tha lỗi cho chúng con vì sâu thẳm trong trái tim của chúng con luôn luôn có mẹ và yêu mẹ nhiều lắm! Mẹ ơi, mặc dù chúng con không thể hiện qua lời nói nhưng chúng con thể hiện nó qua cử chỉ hành động của mình. Mẹ ơi! Chúng con yêu mẹ nhiều lắm!

Chúc bạn học tốt!

13 tháng 8 2016

Bài văn thật hay, nhưng tôi cần viết tiếp cho đoạn trên mà !vui

23 tháng 6 2021

LÀ SAO BẠN,KO HIỂU!!

23 tháng 6 2021

Trả lời:

Câu hỏi đâu bạn