cho biết tác dụng của từng dấu phẩy trong câu sau:
Ngoài kia, sau một mùa đông dài tơi bời dông bão, những chiếc lộc non đã đâm chồi, những nụ mầm bé nhỏ run run như bàn tay non tơ.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cho biết tác dụng của từng dấu phẩy trong câu sau:
Ngoài kia, sau một mùa đông dài tơi bời dông bão, những chiếc lộc non đã đâm chồi, những nụ mầm bé nhỏ run run như bàn tay non tơ.
Tác dụng của từng dấu phảy là :
Dấu phẩy (1) : Ngăn cách hai bộ phận cũng giữ chức vụ như nhau trong câu.
Dấu phẩy (2) : Ngăn cách TN với CN và VN.
Dấu phảy (3) : Ngăn cách các vế câu trong câu ghép.
hok tốt
ngăn cách trạng ngữ chủ ngữ và vị ngữ
ngăn cách các vế câu trong câu ghép
ngăn cách các bộ phận cùng giữ chức vụ trong câu
k cho mk nhé chúc bn học giỏi
* Cảm nghĩ về thiên nhiên và khí hậu Sài Gòn qua sự cảm nhận tinh tế của tác giả:
- Hiện tượng thời tiết với những nét riêng (nắng sớm, gió lộng buổi chiều, cơn mưa nhiệt đới ào ạt mau dứt)
- Sự thay đổi nhanh chóng, đột ngột của thời tiết (trời đang ui ui buồn bã, bỗng nhiên trong vắt lại như thuỷ tinh)
- Cảm nhận về không khí, nhịp điệu cuộc sống đa dạng của thành phố trong những thời khắc khác nhau (đêm khuya thưa thớt tiếng ồn, phố phường náo động, dập dìu xe cộ vào những giờ cao điểm, cái tĩnh lặng của buổi sớm tinh sương, làn không khí mát dịu, thanh sạch)
*Nghệ thuật sử dụng điệp từ ở đầu câu và điệp cấu trúc câu để tạo hiệu quả nhấn mạnh tình cảm của tác giả và thể hiện sự phong phú nhiều vẻ của thiên nhiên, khí hậu Sài Gòn.
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì, em biết không ? Để gió cuốn đi” lời bài hát của Trịnh Công Sơn cứ văng vẳng bên tai mỗi khi em gặp những con người đói khổ phải xin ăn trên phố phường hoa lệ. Có lẽ sợi dây mong manh để kết nối con người với nhau chính là tình yêu thương. Sợi dây yêu thương này đã được nhà văn nga Ivan Turgenev thể hiện sâu sắc qua mẩu truyện ngắn Người ăn xin.
Câu chuyện rất đơn giản kể về: “ Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.
Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay nóng hổi của ông:
– Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.
Ông nhìn tôi chăm chăm đôi môi nở nụ cười: Cháu ơi,cảm ơn cháu!Như vậy là cháu đã cho lão rồi. Khi ấy tôi chợt hiểu ra: cả tôi nữa tôi cũng vừa nhận được một cái gì đó của ông.”
Vậy đấy, trong câu chuyện nay không có một đồng tiền nào được cho đi nhưng có một thứ được cho đi rất nhiều đó chính là tình thương. Đó chính là “cho là nhận” một đạo lý làm người thật giản đơn trong cuộc sống. Tình yêu thương là một sợi dây vô hình nhưng thiêng liêng mà chúng ta khó có thể định nghĩa được nhưng chúng ta đều biết rằng nếu không có nó thì cuộc sống này thật uổng phí. Tình yêu thương giữa người với người mang đến cho chúng ta sự hạnh phúc và làm cho xã hội này ngày càng tốt đẹp hơn.
“Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh” vì vậy, trong cuộc sống có rất nhiều mảnh đời bất hạnh cần được chúng ta giúp đỡ. Ông bà ta từng có câu “Lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều”. Đó là những lời rặn dò chúng ta hãy biết cảm thông sót thương, chia sẽ trước những mảnh đời bất hạnh. Con người ta chỉ có thể trở nên thật có giá trị khi chúng ta biết yêu thương, chia sẻ. Có lẽ tình huống trong câu chuyện giúp chúng ta hiểu hơn về tình yêu thương này. Không có chút vật chất nào nhưng cả hai đều nhận được rất nhiều. Họ chính là những nghèo khổ bần hàn nhưng thứ họ cho nhau chính là tình thương yêu vô bến. Đó chính là tấm lòng khao khát được rút một người nghèo khó vất vả hơn mình nhưng lại bất lực. Nhưng ông lão ăn xin đã nhận được sự yêu thương và tôn trọng của nhân vật “tôi”. Và ngược lại nhân vật “tôi” đã nhận được sự đồng cảm yêu thương từ ông lão ăn xin. Tình người cao đẹp của họ đã sưởi ấm những đêm đông giá lạnh.
Thế những giờ đây, trong một xã hội hiện đại xô bồ dường như tình người trở nên phai nhạt. Ích kỷ và vô cảm đó là những gì mà chúng ta đã và đang làm với những người xung quanh chúng ta. Có những người ăn xin lê lết hàng giờ liền bên hè phố không xin đủ tiền bữa ăn. Chúng ta khinh miệt họ khị họ xin chúng ta tiền, chúng ta ghê sợ họ vì sự bẩn thỉu rách rưới. Chúng ta vô cảm với những em bé bị ấu dâm, bắt nạt, bạo hành…từ đâu mà xã hội chúng ta lại trở nên vô cảm như vậy? Phải chăng là vì có nhiều kẻ lười làm chỉ chơi đã lợi dụng tình thương của chúng ta để kiếm ăn nên chúng ta sợ bị lừa. Phải chăng là vì chúng ta nghĩ rằng chúng ta cũng đang đói kém, nghèo nàn nên chúng ta không thể giúp gì được cho người khác? Niềm tin giữa con người với người đã bị lụi tàn?
Không niềm tin và tình yêu của chúng ta còn đó. Khi những đồng bào ta bị lũ lụt hàng tỷ đồng đã đến được tay bà con, hàng triệu những em nhỏ đã được cắp sách tới trường nhờ những tấm lòng hảo tâm. Và còn hàng triệu, hàng triệu những con người đa cùng nhau giúp đỡ để tình yêu và tình thương ngày càng được lan tỏa khắp xã hội. Đừng sợ hãi khi cho đi, đừng buồn khi bạn bị lừa dối hãy cứ tiếp tục yêu thương vì điều đó sẽ giúp bạn ngày càng tốt đẹp hơn trong cuộc sống.
mk thử :
hình ảnh tiêu biểu :
a, mùa đông :
- Cây vươn lên và trụi trơ ko còn lá
b, Mùa xuân :
- Là cây bàng đâm trôi nhưng cành lá mơn mởn .
c, Mùa hè :
- Lá um tùm bao cảnh sân trường
d, Mùa thu
Có những quả chín
Tôi thích nhất mùa Hè vì nó nhiều lá xanh um tùm
Trông rất đẹp .
hok tốt
Những từ ngữ được xem là từ địa phương là: thẫu, vịm, trẹc, o. Vì đây là những từ ngữ đặc trưng vùng miền mà chỉ ở một số địa phương như Huế mới sử dụng.
Trong đoạn văn sau có … từ láy.
"Mưa xuân nhẹ nhàng giăng mắc trên những con phố, đáp nhẹ trên những cánh hoa. Lộc non mơn mởn tràn căng sức sống. Giờ này trên những con phố nhỏ, hương bưởi đã man mác trên những gánh rong kĩu kịt và chỉ khoảng một tuần nữa thôi, những gánh hoa loa kèn lại lũ lượt len lỏi khắp các con phố, trên những chiếc xe đạp đơn sơ nhưng ngập một màu xanh dìu dịu của hoa, trong vòng tay ôm của người thiếu nữ, sau chiếc đuôi xe lắc lư của một nhân viên văn phòng, trong làn đi chợ của cụ bà ngoại ngũ tuần, trên bệ cửa của một cửa hàng thời trang, trên bàn uống nước của một phòng khách giản dị."
a. 6 từ
b. 7 từ
c. 8 từ
Trong đoạn văn sau có … từ láy.
"Mưa xuân nhẹ nhàng giăng mắc trên những con phố, đáp nhẹ trên những cánh hoa. Lộc non mơn mởn tràn căng sức sống. Giờ này trên những con phố nhỏ, hương bưởi đã man mác trên những gánh rong kĩu kịt và chỉ khoảng một tuần nữa thôi, những gánh hoa loa kèn lại lũ lượt len lỏi khắp các con phố, trên những chiếc xe đạp đơn sơ nhưng ngập một màu xanh dìu dịu của hoa, trong vòng tay ôm của người thiếu nữ, sau chiếc đuôi xe lắc lư của một nhân viên văn phòng, trong làn đi chợ của cụ bà ngoại ngũ tuần, trên bệ cửa của một cửa hàng thời trang, trên bàn uống nước của một phòng khách giản dị."
a. 6 từ
b. 7 từ
c. 8 từ
Cho biết tác dụng của từng dấu phẩy trong câu sau:
Ngoài kia, sau một mùa đông dài tơi bời dông bão, những chiếc lộc non đã đâm chồi, những nụ mầm bé nhỏ run run như bàn tay non tơ.
Tác dụng của từng dấu phảy là :
Dấu phẩy (1) : Ngăn cách hai bộ phận cũng giữ chức vụ như nhau trong câu.
Dấu phẩy (2) : Ngăn cách TN với CN và VN.
Dấu phảy (3) : Ngăn cách các vế câu trong câu ghép.