Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
trong Hịch tướng sỹ, vị chủ tướng Trần Quốc Tuấn từng viết "Ta thường tới bữa quên ăn...vui lòng". Qua câu nói này, tác giả Trần Quốc Tuấn đã thể hiện được sự lo âu và đau khổ trong tâm tư của mình trước tình cảnh nước mất nhà tan. Một loạt những hình ảnh nói quá giàu sức biểu cảm cho thấy sự đau khổ, căm phẫn và uất ức khi phải nhìn cảnh giặc ngoại xâm sang xâm phạm nước nhà của 1 vị chủ tướng yêu nước. Đó là nỗi đau mất nước, nỗi trăn trở của một vị tướng yêu nước thương dân. Tiếp theo, Trần Quốc Tuấn đã bày tỏ khát khao được hy sinh để đánh đuổi giặc của mình và ông cũng chấp nhận những cái chết đau đớn miễn là bảo vệ được độc lập tổ quốc. Những hình ảnh vô cùng giàu sức biểu cảm để nói lên được khát khao được đánh đuổi giặc. Dù cho hy sinh, dù cho ngã xuống, tác giả vẫn thể hiện được ý chí đánh giặc sục sôi của mình bằng những hình ảnh như: "dẫu trăm thân này phơi ngoài nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa". Đối với Trần Quốc Tuấn thì đó là cái chết hy sinh cao đẹp vì tổ quốc, vì độc lập. Thử hỏi lúc bấy giờ có mấy ai đc như vậy?
a) PTBĐ chính: Biểu cảm.
b) Nỗi lòng của tác giả:
+ Lòng căm thù giặc sâu sắc.
+ Khơi dậy lòng yêu nước, tinh thần trách nhiệm của binh lính.
a, phương thúc biểu đạt chính là biểu cảm.
b, đoạn văn diễn tả cảm động nỗi lòng của chủ tướng trần quốc tuấn trc sự lâm nguy của đất nc khi chứng kiến tội ác và sự ngang ngược của sứ giặc :đau xót tới quặn lòng căm thù giặc sục sôi quyết tâm ko dung tha cho chúng quyết tâm chiến đấu tới cùng cho dù tan xương nát thịt :dẫu chotrawm thân này phơi ngoài nội cỏ nghìn xác này gói trong da ngựa ta cx vui lòng
ko biết