K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

22 tháng 10 2018

A. Mở bài:

- Giới thiệu về tác giả O Hen-ri và truyện ngắn “Chiếc lá cuối cùng”

- Giới thiệu và khái quát phẩm chất của nhân vật cụ Bơ-men: Cụ Bơ-men không chỉ là một người có tấm lòng nhân hậu, đức hi sinh cao cả mà còn là một nghệ sĩ thực thụ, cống hiến cho nghệ thuật.

B. Thân bài:

Luận điểm 1: Lý lịch nhân vật

- Cụ Bơ-men là một họa sĩ già, nghèo, thường ngồi làm mẫu vẽ cho các họa sĩ khác để kiếm tiền, suốt bốn chục năm cụ chỉ mơ ước vẽ được một kiệt tác của riêng mình.

- Cụ sống ở tầng dưới, trong tòa nhà mà Giôn-xi và Xiu đang ở, họ là 3 người bạn thân với nhau.

Luận điểm 2: Cụ Bơ-men là một người nghệ sĩ thực thụ

- Là một họa sĩ nghèo, cụ Bơ-men luôn nuôi mong ước vẽ được một kiệt tác, được cống hiến cho nghệ thuật.

- Khi vẽ kiệt tác “Chiếc lá cuối cùng”, cụ đã vẽ bằng tất cả niềm say mê, tình yêu dành cho nghệ thuật dù trong đêm tối gió rét, cụ vẫn muốn thực hiện tác phẩm đó, đơn giản chỉ để cứu được cô bé Giôn-xi. Nghệ thuật trong cụ chính là nghệ thuật chân chính, nghệ thuật hướng đến con người.

Luận điểm 3: Đức hi sinh cao cả và lòng vị tha của cụ Bơ-men

- Kiệt tác của cụ Bơ-men chính là biểu hiện cao nhất của đức hi sinh và lòng vị tha.

- Khi Giôn-xi đang mất niềm tin vào cuộc đời, vào sự sống, cụ đã vẽ chiếc lá cuối cùng trong một đêm gió bão bập bùng với hi vọng nó có thể níu kéo lại niềm hi vọng muốn sống của cô bé. Lòng vị tha, sống vì người khác ở cụ thật đáng trân trọng.

- Cụ đã dùng cả tính mạng của mình để đổi lấy sự sống cho một cô gái trẻ, kiệt tác “Chiếc lá cuối cùng” đã cứu sống được Giôn-xi nhưng cũng đã cướp đi sinh mạng của cụ. Một mạng đổi một mạng, nhưng với cụ, Giôn-xi còn trẻ và cô còn tương lai, cô đáng được sống hơn một người già đã “gần đất xa trời” như cụ. Sự hi sinh cao cả ấy xuất phát từ tấm lòng của một nghệ sĩ chân chính, của một con người vị tha, nhân hậu.

- Tác giả để Xiu kể về cụ Bơ-men vào cuối tác phẩm để kết thúc câu chuyện gây ra sự bất ngờ cho cả Giôn-xi và người đọc, làm nổi bật lên đức hi sinh và lòng vị tha của cụ.

- Xiu gọi bức vẽ là “ kiệt tác” không chỉ bởi nó quá đẹp, quá giống thật mà còn vì nó mang cả tấm lòng nhân đạo của cụ Bơ-men, tình thương giữa những người nghèo khổ, và nó có giá trị bằng chính mạng sống của cụ - một thứ không gì có thể mua được.

C. Kết bài:

- Khái quát lại phẩm chất của nhân vật: Cụ Bơ-men khiến người đọc xúc động bởi những phẩm chất đáng quý của một con người nhỏ bé nhưng lại cao thượng vô cùng.

- Liên hệ và đánh giá nghệ thuật viết truyện hấp dẫn của O Hen-ri và tấm lòng nhân đạo của ông.

22 tháng 10 2018

O-hen-ri là nhà văn Mỹ với phong cách sáng tác có sức hút lớn đối với người đọc, Tác phẩm “Chiếc lá cuối cùng” là một trong rất nhiều tác phẩm có sức neo giữ lâu trong long người bởi hệ thống nhân vật, lối suy nghĩ và cả những khát vọng trong đó rất mãnh liệt, cháy bỏng. Đặc biệt hình ảnh “chiếc lá cuối cùng” – kiệt tác cuối đời của cụ Bơ men lại để lại trong long độc giả nhiều cảm xúc nhất. Đó là một hình ảnh giàu tính nghệ thuật, giàu tính nhân văn sâu sắc.

“Chiếc lá cuối cùng” xoay quanh cuộc sống của cô gái trẻ Giôn xi mắc bệnh hiểm nghèo, người bạn Xiu và ông họa sĩ già Bơ men. Cuộc sống của họ chật vật, tẻ nhạt trong một khu tập thể tồi tàn có dây thường xuân bám xuân quanh. Chiếc lá trên những dây thường xuân kia chính là “số phận” là Giôn xi phó mặc cho nó, rằng đến khi nào chiếc lá cuối cùng rụng xuống thì cô cũng chết. Thật nghịch lí, trớ trêu thay cho thân phận một kiếp người còn quá trẻ. Họ đều là nghệ sĩ, là những người đi tìm cái đẹp, vì cái đẹp để hoàn thiện nó và hoàn thiện bản thân mình.

suy-nghi-cua-em-ve-chiec-la-cuoi-cung

Suy nghĩ của em về kiệt tác “chiếc lá cuối cùng” của cụ Bơ men trong “Chiếc lá cuối cùng”-Văn lớp 9

Cụ già Bơ men đã sống và cống hiến cho nghệ thuật, nhưng cả cuộc đời cụ chỉ mong có được một kiệt tác để đời. Nhưng đó dường như là ước mơ quá xa vời đối với cụ. Cụ thương cho cô gái trẻ Giôn xi tuyệt vọng nhìn những chiếc lá rơi, thương cho những kiếp người nhỏ bé trong xã hội không một nơi bấu víu. Có lẽ đây chính là động lực để cụ sáng tạo nên kiệt tác “chiếc lá cuối cùng” có ý nghĩa lớn đối với GIôn xi. Có thể nói kiệt tác đó vừa bắt đầu một cuộc đời mới nhưng đồng thời lại khép lại một đời người

Bức tranh “chiếc lá cuối cùng” do cụ Bơ men vẽ có ý nghĩa rất lớn, tạo nên sự thành công của tác phẩm cũng như là điểm nhấn để người đọc nhớ về tác phẩm này. Nó vừa giàu giá trị nghệ thuật vừa giàu giá trị nhân văn sâu sắc.

Xét về phương diện giá trị nghệ thuật trước hết cần thấy rằng đây chính là một kiệt tác nghệ thuật hội họa với những nét vẽ như thật, khiến cho Giôn xi cứ tưởng rằng đó là chiếc lá cuối cùng còn sót lại. Kiệt tác này là điểm nhấn tạo nên điểm sáng cho cả tác phẩm. Đây cũng chính là sự tài hoa, tinh tế của O hen ri khi dẫn người đọc từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Kiệt tác của cụ Bơ men chính là nút thắt tháo gỡ những lo âu, trăn trở về số phận của GIôn xi, khiến cô có niềm tin và kiên cường hơn nữa đối với cuộc sống hiện tại.

Bức tranh này được vẽ trong một đêm mưa gió, một đêm có lẽ chiếc lá thường xuân cuối cùng còn sót lại đã rụng từ đêm đó. Nhưng cụ Bơ men đã đội mưa, đội gió vẽ lên nền tường chiếc lá sinh mệnh kéo dài sự sống cho Giôn xi. Hành động này của cụ khiến người đọc nghẹn ngào, bởi một trái tim biết hi sinh, biết thương yêu và biết cho đi. Ông đã đánh đổi mạng sống của mình để mang lại cuộc sống mới cho cô gái trẻ đang tràn đầy nhiệt huyết.  Một hành động cao đẹp gắn liền với tâm nguyện suốt của cuộc đời của ông họa sĩ già. Ông đã dành cho Giôn xi những điều tốt đẹp nhất, với những nét vẽ tinh tế giữa trời nhiều giông bão.

Như vậy kiệt tác “chiếc lá cuối cùng” của cụ Bơ men chính là một hình ảnh, một minh chứng cho sự sáng tạo không ngừng của O hen ri cũng như những người làm nghệ thuật. Kiệt tác ấy giàu giá trị nhân văn, mang đến cho người đọc nhiều cảm xúc khó quên.

Gấp trang sách lại nhưng hình ảnh bức tranh đó còn neo đậu mãi, nhắc nhở chúng ta về nhân sinh trong đời sống. Đó là một triết lí rất đẹp.

17 tháng 9 2018

làm bừa thui,ai trên 11 điểm tích mình mình tích lại

Số số hạng là : 

Có số cặp là :

50 : 2 = 25 ( cặp )

Mỗi cặp có giá trị là :

99 - 97 = 2 

Tổng dãy trên là :

25 x 2 = 50

Đáp số : 50

Cảm nghĩ về ngày 20/10

Tình mẫu tử - một chủ đề quen thuộc với những ai học văn trên khắp thế giới. Tình yêu thương là sự lo lắng của đấng sinh thành dành cho những đứa con của mình – đó có thể là tình cảm trong sáng nhất của con người.

“Cha mẹ nuôi con chẳng mong ngày đền đáp”. Và trong cái khung cảnh lạnh lẽo, lầy lội của bức ảnh trước mắt khi mẹ dắt con đi trong mưa, tôi không hề cảm thấy sự cô đơn, lạc lõng. Bởi ở đây có hiện diện của tình mẫu tử trong hình dáng mộc mạc và đẹp nhất của nó.

Người đời vẫn nói: “Hổ dữ không ăn thịt con”. Làm mẹ là một thiên chức thiêng liêng của vạn vật, không riêng gì con người. Chính vì thế, dù trong hình thể của những con vật hiền lành hay tồn tại trong tâm của loài ác thú thì bản năng làm mẹ vẫn luôn giành phần chiến thắng.

Bản thân tôi không biết định nghĩa tình mẫu tử như thế nào bởi một đứa con trai ham chơi như tôi không thể đủ kinh nghiệm để diễn tả điều đó. Nhưng tôi có thể diễn tả lại cho các bạn cảm nhận của tôi về tình mẫu tử.

Không biết như thế nào và tại sao nhưng người đầu tiên mà ánh mắt tôi luôn tìm kiếm đó là má tôi. Cho đến bây giờ, tôi vẫn chưa hiểu tại sao mỗi khi nhìn thấy hình ảnh của má tôi trong bếp, lòng tôi lại được trấn tĩnh lại.

Tôi sinh ra trong một gia đình “người Bắc điển hình” với người bố gia trưởng và khó tính. Cố nhiên một đứa con ương bướng và nghịch ngợm như tôi luôn phải chịu những trận đòn từ bố. Những lúc ấy, má tôi sẽ đóng vai một cô y tá để sơ cứu cho bệnh nhân là tôi. Bàn tay má nhẹ nhàng xoa lên những vết bỏng rát sao mà dễ chịu đến thế.

Những trận đòn roi vì nghịch ngợm trải dài khắp tuổi thơ tôi cho đến ngày vào lớp 10. Cũng có lẽ vì thế mà tôi thân với má hơn bố.

Rồi tôi nhớ có lúc phải vào viện (do ngày bé tôi hay tắm mưa nên viêm phổi triền miên), sốt cả tháng liền chỉ được ăn cháo má mang đến. Cháo má nấu dở lắm, vừa loãng lại vừa mặn. Sau này tôi mới biết cháo mặn do má trộn thuốc vào nhưng chẳng hiểu sao tôi lại chịu ăn. Từ đó đến nay, cứ mỗi lần bị bệnh, tôi lại được ăn món cháo ấy. Hương vị của nó có lẽ đi theo suốt cả cuộc đời tôi.

Nếu các bạn hỏi tình mẫu tử xuất phát từ đâu thì xin lỗi tôi cũng không thể giải nghĩa được. Có lẽ đó là nguồn sức mạnh tối thượng tồn tại trong mỗi người mẹ chăng?

Tình mẫu tử thiêng liêng là thế, cao quý là thế, ấy vậy mà vẫn có người dám vấy bẩn chỉ vì lợi ích cá nhân, chỉ vì đồng tiền? Những bà mẹ tuổi teen chẳng phải chỉ vì lỗi lầm mà đang tâm coi rẻ tình mẹ con, thậm chí vứt bỏ tình máu mủ ruột rà.

Lại thêm những đứa con bất hiếu chỉ vì tranh nhau mảnh đất mà đẩy mẹ ra đường. Lại cả những người con giả dối, khi mẹ còn sống thì lạnh lùng, khinh khỉnh, lúc mẹ mất mới ma chay long trọng.

Đó là chưa kể những người mẹ vì thương con mù quáng mà suốt đời o bế con cái, khiến chúng trở nên hư hỏng. Những chuyện như vậy vẫn đầy rẫy quanh cuộc sống chúng ta.
Nhưng may thay những điều trên chỉ là thiểu số, bởi đúng như bản chất tình mẫu tử là hướng về cái tốt. Những ông, bà, bố, mẹ thương con nhiều vô kể. Hành động luôn tốt hơn lời nói. Một cử chỉ bằng vạn lời “Mẹ yêu con”.

Tôi không cần kể thêm ví dụ nữa, bởi ngoài kia có biết bao người mẹ tuyệt vời, hãy bước ra đi và tự cảm nhận, các bạn của tôi.

Tôi không biết các bạn ra sao nhưng đối với tôi, tôi không dám nhận mình là một đứa con có hiếu. Bởi tôi chưa làm tròn được chữ hiếu với má tôi.

Từ nhỏ đến giờ, tôi vẫn là gánh nặng mà cả cuộc đời má tôi phải gánh lấy. Lúc nhỏ thì má luôn phải lo lắng cho sức khỏe của tôi, lớn lên má lại lo lắng cho tính ngang ngạnh của tôi.

Tôi và bố cãi nhau luôn. Những lúc ấy má lại là người giảng hòa. Má là người nín nhịn nên nào có cãi lại bố. Sau những lần cãi vã như thế, má tôi khóc suốt. Những lúc ấy tôi chỉ muốn chạy xuống nhà ôm má nhưng cái tôi trong tâm trí lại cản tôi lại. Sao tôi lại hèn yếu như vậy, sao tôi lại để má khóc?

Không, tôi vẫn chưa xứng đáng là người đàn ông trong nhà. Má ơi con biết má phải chịu nhiều áp lực khi sống trong mái nhà như thế này. Má ơi, giá mà con có thể hiểu được điều ấy sớm hơn. Con không cần phải chứng tỏ mình với bố nữa, xin hãy là con người vui vẻ như ngày nào má nhé. 

Bức ảnh mẹ dắt con trên xe qua nơi nước ngập gợi cho tôi nhiều suy nghĩ mà có lẽ người vụng về như tôi không nói hết được bằng lời.

Các bạn, đôi khi những người mẹ có thể cáu gắt và khó chịu. Xin hãy hiểu cho họ, đừng nhìn vào lời nói, hãy nhìn vào hành động của con người. Mẹ có thể cáu gắt nhưng trái tim mẹ luôn rộng mở ấm áp vì con. Lời nói của mẹ có thể khó nghe nhưng chúng ta luôn cảm nhận được những gì tốt đẹp nhất mẹ dành cho con. Tôi chẳng cần nói nữa có lẽ các bạn biết mình cần làm gì. Về phần tôi, có lẽ tôi vẫn là đứa con có lớn mà không có khôn. Má ơi đứa con bất hiếu này xin lỗi má".

20 tháng 10 2018

Con không biết hết được những câu thơ, bài hát nói về mẹ, nhưng con vẫn hiểu rằng, mẹ là tất cả. Tình mẹ được so sánh với Biển Thái Bình, nhưng trong tâm trí mỗi người, mẹ còn hom cả biển Thái Bình rộng lớn, bao la, ngút ngàn ấy. Con yêu mẹ nhiêu lắm, nhiều hơn cả chân trời vô tận không biết đâu là bến bờ. Và tình cảm của con sẽ không bao giờ thay đổi, mãi mãi và mãi mãi.

Mẹ tần tảo nuôi con từng ngày từng giờ. Nhớ dáng hôm nào mẹ lặng lẽ đưa theo con ra chợ bán rau, rồi đến tối mịt mới đưa con về nhà. Hay cả những lần mẹ chơi với con vui vẻ, sung sướng biết nhường nào, giờ đây chỉ còn là ký ức. Khi con đã lớn khôn, con đã hiểu được trong niềm vui sướng ấy, mẹ có biết bao nhiêu nhọc nhằn, vất vả hằn trên vầng trán cao cao. Và mẹ đã kìm nén nước mất để cho con được nở nụ cười ngây thơ, tinh nghịch như bao đứa trẻ khác. Mẹ đã che chở cho con đến khi trưởng thành, nuôi con lớn khôn để mong một ngày, con sẽ có ích cho xã hội. Mẹ ơi! Ngày đó không còn xa nữa đâu! Con hứa sẽ không phụ công sinh dưỡng của mẹ.

13 tháng 8 2018

1.“Không có gì là không thể, chính từ này cũng đã nói lên rằng Tôi có thể” Audrey Hepburn (1929-1993), là nữ diễn viên xuất sắc nhất đoạt giải Oscar Roman Holiday năm 1954, cũng là một nhà hoạt động nhân đạo và lựa chọn đầu tiên của Martin Chilton trong bộ sưu tập những câu châm ngôn lạc quan về cuộc sống. 

2. “Tôi cảm thấy mọi thứ trở nên tốt hơn khi tôi nhìn chúng bằng ánh mắt lạc quan” Tom Hanks (1956-) người dành giải Oscar thứ hai.

3. “ Đừng để ai trên thế giới nói rằng bạn không phải là chính mình” Lady Gaga (Stefani Joanne Angelina Germanotta, 1986), người chiến thắng của năm giải thưởng trong lễ trao giải Grammy.

4. “ Đôi khi trong cuộc sống có những phút giây thoải mái hơn, dễ chịu hơn giây phút ngồi thưởng thức tách trà chiều” Henry James (1843-1916). Trích từ cuốn tiểu thuyết The Portrait of a Lady của ông ra đời năm 1881.

5. “ Làm ơn hãy nhớ lại đến thời điểm khi bạn đang hạnh phúc, buồn đau, hay than phiền hoặc cảm xúc nào khác.., Nếu những cảm xúc này không đẹp, thì tôi không biết nó có ý nghĩa nào khác” Kurt Vonnegut (1922-2007), tác giả tác phẩm Slaughterhouse-Five.

6. “ Tôi đã hiểu rằng mọi người sẽ quên những điều bạn nói, cũng quên những gì bạn làm, nhưng sẽ không bao giờ quên tình cảm bạn dành cho họ”, Maya Angelou (1928-2014), bà được nhận giải thưởng Huân chương tự do của Tổng thống (President Medal of Freedom).

7. “ Đừng khóc vì chuyện đã kết thúc. Hãy cười vì nó đã xảy ra”. Theodor Seuss Geisel (2/3/1904 – 24/9/1991) là nhà văn, nhà thơ và họa sĩ biếm họa người Mỹ, được biết tới nhiều nhất bởi những cuốn truyện thiếu nhi viết dưới bút danh Dr. Seuss, Theo LeSieg, và Rosetta Stone.

8. “ Chỉ có tình yêu tồn tại trong những mảnh ghép cuộc đời của mỗi người” William Trevor (1924-), Nhà văn viết truyện ngắn, kịch, tiểu thuyết Ai-len.

9. “ Vì cuộc đời là những chuyến đi, nên hãy chọn cho bản thân những bến đỗ ý nghĩa nhất định, để sau mỗi cuộc hành trình, ta sẽ không bao giờ hối tiếc về sự lựa chọn của mình” Mae West (1893-1980), là một nhà văn, ca sĩ và diễn viên.

10. “ Trong số những người tôi thích hay ngưỡng mộ, có thể tôi không tìm thấy mẫu số chung, nhưng trong số những người mà tôi yêu thì tôi có thể bởi tất cả họ điều làm tôi bật cười” WH Auden (Wystan Hugh Auden, 1907 -1973), nhà thơ và nhà viết tiểu luận.

11.
Pooh hỏi “ Hôm nay là ngày gì”
Piglet trả lời “ Hôm nay là ngày hôm nay”
Pooh nói” Không, hôm nay là ngày mà tôi yêu”

AA Milne (Alan Alexander Milne, 1882-1956), tác giả truyện thiếu nhi Winnie the Pooh.

12 “ Thành công là thứ bạn muốn, hạnh phúc mới thực sự là thứ bạn cần” Ingrid Bergman (1915-1982), là một nữ diễn viên người Thụy Điển, đã giành được ba giải Oscar, trong đó có giải nữ diễn viên xuất sắc nhất trong bộ phim For Whom The Bells Toll 1943.

13. “ Không có phụ nữ nào tỏa sáng trong nhà bếp” Betty Friedan (1921-2006), là nhà văn, nhà hoạt động và nữ quyền ở Mĩ.

14. “ Khi chúng ta được sinh ra để sống trong cuộc sống này là một định mệnh, vì vậy trách nhiệm của chúng ta là sống sao cho thật ý nghĩa” Peter Ustinov (1921-2004), một diễn viên người Anh, nhà văn, và là nhà soạn kịch. Ông đã giành hai giải Oscar nam diễn viên phụ tốt nhất, trong phim Spartacus (1961) và Topkapi (1965).

15. “ Bất kì điều gì trong cuộc sống đều tuyệt vời nếu chúng là kết quả của quá trình trải qua chông gai và thử thách” Joe Brand ( 1957-). Nhà soạn kịch vui.

16. “ Tôi đã học được bài học đó là lòng can đảm luôn tồn tại nỗi sợ hãi, nhưng điều quan trọng là chúng ta phải đánh bại và chiến thắng nó” Nelson Mandela (1918-2013) là Tổng thống Nam Phi 1994-1999.

17. “ Những điều bạn nghĩ nó là thảm họa trong cuộc sống nhưng thực sự không phải vậy, bởi bạn có thể làm lại chúng...” Hilary Mantel (1952-) là một nhà văn, người đã đoạt giải Booker năm 2009 (cho Wolf Hall) và 2012 (cho Bring Up the Bodies). 

18. “ Không bao giờ là quá muộn để thiết lập một mục tiêu hay mơ một giấc mơ mới” CS Lewis (Clive Staples Lewis, 1898-1963), là một tiểu thuyết gia, nhà thơ, người đã viết cuốn The Chronicles of Narnia. Ông qua đời ở tuổi 64, trong cùng ngày, Tổng thống Mỹ John F Kennedy bị ám sát.

19. “ Tôi đã nhận ra rằng: Nếu bạn muốn đón cầu vòng thì cần trải qua những cơn mưa” Dolly Parton( 1946-), là một ca sĩ và nhạc sĩ từng đạt giải thưởng.

20. “ Tình yêu là khao khát mãnh liệt nhất trong cuộc sống” Pablo Picasso (1881-1973), là một họa sĩ Tây Ban Nha, nhà điêu khắc, nhà thơ và nhà viết kịch.

21. “ Một điều tôi đã học được trong cuộc sống đó là chúng ta không được nản lòng, phải luôn sống bận rộn và lạc quan tin tưởng vào chính bản thân mình” "Lucille Ball (Lucille Desiree Ball, 1911-1989) là một diễn viên hài, diễn viên và studio điều hành. Cô là ngôi sao của bộ phim sitcom I Love Lucy.

22. “ Điều tuyệt vời đó là không ai cần chờ đợi đến thời điểm duy nhất trước khi bắt đầu cải thiện thế giới”. Anne Frank (1929-1945) Cuốn nhật kí “ Young Girl” của Anne Frank là một trong những cuốn sách quan trọng nhất của thế kỷ 20.Frank, một nạn nhân của người Do Thái Holocaust, qua đời ở tuổi 15.

23. “ Những điều làm cho cuộc sống của chúng ta trở nên ngọt ngào sẽ không bao giờ quay trở lại” Emily Dickinson (1830-1886) là một nhà thơ Mỹ.

24. “ Liệu tôi có phải là người duy nhất tồn tại trong vũ trụ? Có thể. Nếu vậy thì thật tốt đối với tôi, và tôi phải thừa nhận nó” Bill Gates (1955-), người đồng sáng lập của Microsoft, công ty phần mềm máy tính cá nhân lớn nhất thế giới.

25. “ Cuộc sống của một người có giá trị lâu dài như một thuộc tính giá trị trong cuộc sống của người khác bằng phương tiện của tình yêu, tình bạn và lòng từ bi” Simone de Beauvoir (1908-1986), nhà văn Pháp.

26. “ Tất cả chúng ta đều chung một cái máng, nhưng vài người trong số đó đang tìm kiếm những vì sao” Oscar Wilde (Oscar Fingal O'Flahertie Wills Wilde, 1854-1900) là một nhà văn người Ireland và nhà thơ. 

27. Tất cả những thứ kích thích chúng ta về người khác có thể giúp chúng ta hiểu về chính mình”. Carl Gustav Jung (1875-1961), là một bác sĩ tâm thần của Thụy Sĩ, người sáng lập tâm lý phân tích.

28. “ Thậm chí, những đêm đen tối nhất cũng sẽ kết thúc khi mặt trời mọc” Victor Hugo (1802-1885), nhà văn Pháp.

29. “ Sau tất cả, bạn luôn là người anh hùng cuộc sống của riêng mình, chứ không phải là nạn nhân”
Nora Ephron (1941-2012) là một nhà soạn kịch, kịch, tiểu thuyết gia, nhà sản xuất, đạo diễn và nhà báo. Cô được đề cử ba lần cho một giải Oscar như một nhà văn: cho Silkwood, When Harry Met Sally và Sleepless in Seattle.

30. "Cuộc sống là một tấm gương, nếu bạn cau mày với nó, nó cau mày lại, nếu bạn mỉm cười, nó sẽ đáp lại bằng lời chào." William Makepeace Thackeray (1811-1863), tác giả người Anh của tạp chí Vanity Fair.

31. “ Tất cả chúng ta cần phải có kế hoạch cho thời gian mà chúng ta được trao tặng” JRR Tolkien (John Ronald Reuel Tolkien, 1892-1973) là một nhà thơ người Anh và nhà văn và tác giả của tác phẩm The Hobbit, The Chúa tể của những chiếc nhẫn, và The Silmarillion.

32. “Cách phổ biến nhất mà người ta từ bỏ sức mạnh của mình là suy nghĩ rằng họ chẳng có tí sức mạnh nào” Alice Walker (1944) đoạt giải National Book Award và giải thưởng Pulitzer dành cho tiểu thuyết The Color Purple của bà.

33. “ Chỉ có trái tim người ta mới có thể nhìn thấy một cách đúng đắn, còn mọi thứ khác đều trở nên vô hình” Antoine de Saint-Exupéry (1900-1944) là một phi công người Pháp và nhà văn người được nhớ đến nhiều nhất qua tiểu thuyết Little Prince (Lê Petit Prince).

23 tháng 1 2018

các bn xem hộ mk đây có đc coi là bài văn thuyết minh về một danh lam thắng cảnh k nhé!

Cửa Tử - cái tên mới nghe đã thấy rùng mình, nhưng lại là nơi thu hút những người ưa mạo hiểm tham quan, khám phá, nhất là trong những ngày nắng nóng.

Suối Cửa Tử nằm cách trung tâm thành phố Thái Nguyên khoảng 45 km, thuộc xã Hoàng Nông, huyện Đại Từ. Xã nằm ở phía tây của huyện và thuộc vùng núi Tam Đảo, tiếp giáp với đỉnh cao nhất của dãy núi này (1.590 m). Đây cũng là xã ngã ba ranh giới giữa ba tỉnh Thái Nguyên, Vĩnh Phúc và Tuyên Quang. Một dòng suối chảy từ dãy Tam Đảo xuống, dọc theo chiều dài của xã rồi đổ vào sông Công, đó là Cửa Tử.

Xã Hoàng Nông có địa hình tương đối phức tạp. Đồi núi có độ dốc lớn. Xen kẽ đồi núi là những dải đồng bằng nhỏ hẹp với cánh đồng rau màu, và thửa ruộng bậc thang đẹp mắt nằm ngay trung tâm của xã, cùng với đó là hệ thống ao, hồ, đập chắn giữ nước nằm rải rác ở các xóm.

Vẻ đẹp hoang sơ và hùng vĩ của suối Cửa Tử.

Cửa Tử thực chất là một con suối trải dài, hấp dẫn những bạn trẻ ưa khám phá bởi sự hoang sơ, thất thường của dòng suối. Người dân bản địa sống gần con suối này cho biết, sở dĩ gọi là Cửa Tử bởi vì ở đây chỉ có duy nhất một đường lên xuống. Nước suối lại cao thấp thất thường theo lượng mưa, nên ít người có thể khám phá hết con suối. Nằm lọt thỏm giữa những ngọn núi cao vút, dòng suối như một con rắn uốn mình trườn đi.

Để vào suối Cửa Tử, cách duy nhất là bạn phải đi bộ men theo bờ suối. Đoạn đường khởi đầu khá dễ, nhưng có nhiều đoạn phải ngâm mình trong dòng nước lạnh khoảng 15-20 độ, sâu đến 1,5m. Lội qua được đoạn nước sâu, bạn đã thấy những tảng đá khổng lồ hiện ra chắn đường. Nếu không có chiếc thang do người dân quanh vùng tự chế, bạn chắc chắn không thể vượt qua được vật cản này.

Tận hưởng cảnh đẹp hoang sơ ở nơi đây với những cây cầu nhỏ bắc qua thác.

Dòng nước lúc len lỏi qua các khe đá, lúc ào ào đổ xuống như những con thác nhỏ. Nhiều tảng đá bị nước bào mòn tạo thành những hình thù kỳ dị, trông rất lạ mắt.

Càng đi sâu, núi rừng càng hoang vu. Hai bên bờ suối là những cây cổ thụ buông bóng bao phủ mặt nước, những chiếc rễ đua ra như những lưỡi hái của tử thần. Trong không khí lạnh lẽo, hoang sơ với tiếc róc rách của đại ngàn, chốc chốc tâm hồn ta lại được phiêu lưu với từng đàn bướm sặc sỡ sắc màu bay lượn rập rờn và tiếng động vật hoang dã nhảy nhót đâu đây.

Hành trình vượt suối lên thượng nguồn phải đắm mình trong dòng nước lạnh.

Có lẽ cảm giác hấp dẫn nhất với những ai ưa mạo hiểm chính là vượt qua các tảng đá cao trơn trượt, và cây cầu bắc qua trên dòng thác đang chảy mạnh. Nước ở Cửa Tử trong vắt, có thể nhìn thấy tận đáy ngay cả ở những nơi sâu nhất. Trời nắng nóng, được đầm mình trong dòng nước mát lạnh ở đây sẽ giúp bạn hồi sức sau một hành trình dài khám phá.

Bởi sự hiểm trở của Cửa Tử, đến nay, nơi đây vẫn giữ được vẻ đẹp mộc mạc, hoang sơ. Sau hành trình dài đi bộ khoảng 3 km ngược dòng lên đỉnh núi, một thác nước lớn hiện ra. Hơi mát lạnh từ con thác giúp bạn cảm thấy hưng phấn hơn. Đến đây, bạn có thể ngồi nghỉ trên những phiến đá cao vào chiêm ngưỡng phong cảnh hùng vĩ, hoang sơ.

Vẻ đẹp bí ẩn của dòng suối khiến Cửa Tử hứa hẹn trở thành điểm du lịch hấp dẫn của những bạn trẻ ưa khám phá và yêu thích vẻ đẹp tự nhiên của rừng núi, cũng là nơi giải nhiệt hữu hiệu cho ngày hè oi bức của miền Bắc.

23 tháng 1 2018

hình ảnh đây.

Bài viết số 5 - Văn lớp 8

Mở bài:

- Giới thiệu: Trong văn học Việt Nam, đặc biệt là văn học trung đại, thế thơ thất ngôn bát cú Đường luật chiếm một vị trí quan trọng.

-Các nhà thơ lớn như Nguyễn Trãi, Nguyễn Du và Chủ tịch Hồ Chí Minh đều có những bài thơ hay viết theo thể thơ này.

Thân bài:

- Giới thiệu xuất xứ của thể thơ: Xuất hiện từ đời Đường - Trung Quốc và được thâm nhập vào Việt Nam từ rất lâu.

- Nêu đặc điểm của thể thơ:

+ Gồm tám câu, mỗi câu bảy chữ.

+ Bài thơ gồm bốn phần đề - thực - luận - kết.

+ Phần đề gồm hai câu đầu, giới thiệu chung về vấn đề cần nói tới.

+ Hai câu 3-4 gọi là phần thực, có nhiệm vụ tả thực vấn đề.

+ Hai câu 5-6 gọi là phần luận. Phần này cũng đối nhau, có nhiệm vụ bàn luận, mở rộng vấn đề, làm cho ý thơ sâu sắc hơn.

+ Hai câu cuối gọi là phần kết, với nhiệm vụ kết thúc, tổng kết vấn đề.

+ Bài thơ Đường luật gieo vần ở tiếng cuối câu 1 - 2 - 4 - 6 - 8 và là vần bằng.

+ Bài thơ còn có niêm, câu 1 dính với câu 8; câu 2 với câu 3; câu 4 với câu 5; câu 6 với câu 7. Niêm có nghĩa là sự giống nhau về B - T theo nguyên tắc: “Nhất, tam, ngủ bất luận; Nhị, tứ, lục phản minh”.

+ Thông thường, thơ thất ngôn bát cú Đường luật ngắt nhịp 3/4 hoặc 4/3, đôi khi ngắt nhịp theo 2/2/3 hoặc 3/2/2 tùy theo mỗi bài.

- Ưu - nhược điểm: Thơ thất ngôn bát cú Đường luật ngắn gọn; hàm súc, cô đọng; giàu nhạc điệu; lời ít, ý nhiều nhưng khá gò bó, đòi hỏi niêm, luật chặt chẽ nên không dễ làm.

- Trong quá trình làm, nên lấy các ví dụ từ các bài thơ đã học để minh họa.

Kết bài:

- Nêu giá trị của thể thơ này.

22 tháng 7 2016

1)Bài nào vậy.

 

22 tháng 7 2016

toi di do