Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Gợi ý cho em đoạn văn:
Lần đầu tiên thức giấc, anh đội viên thấy trời đã rất khuya nhưng Bác chưa ngủ, anh lo lắng cho Bác vì thời tiết bên ngoài mưa lâm thâm mà mái lều tranh thì xơ xác, lạnh buốt. Anh thương Bác như người cha của mình đang chăm lo cho các con khi Bác đi dém chăn thật nhẹ nhàng sợ các con thức giấc. Lần thứ hai thức giấc, anh thấy Bác vẫn chưa ngủ, anh lo lắng hỏi thăm Bác xem Bác vì sao chưa ngủ, Bác có lạnh không. Bác không màng giấc ngủ của mình mà nhắc anh ngủ ngon để ngày mai còn đánh giặc. Tuy anh nhắm mắt nhưng lòng lại lo lắng cho Bác khi sợ Bác ốm mà chiến dịch còn dài, Bác không ngủ thì sẽ không có sức đi cùng anh và các đồng đội. Lần thứ ba anh thức dậy, anh hốt hoảng khi Bác vẫn ngồi im lặng đó chưa ngủ, lần này anh nằng nặc mời Bác đi ngủ vì trời sắp sáng tới nơi. Nhưng câu trả lời của Bác vẫn vậy, Bác không an lòng đi ngủ khi biết đoàn dân công phải ngủ ngoài rừng, nhiễm mưa nhiễm lạnh. Cuối cùng, anh đã thức cùng Bác, anh nhìn Bác, Bác nhìn ngọn lửa hồng. Hơi ấm của tình thương đã sưởi ấm cả trái tim lẫn tinh thần của người lính. Bài thơ ''Đêm nay Bác không ngủ'' đã làm nổi bật tình cảm chân thành của anh đội viên dành cho Bác trong đêm Bác không ngủ.
_mingnguyet.hoc24_
Tình cảm Bác Hồ dành cho nhân dân và bộ đội là tình cảm bao la và sâu sắc. Tình cảm ấy gần gũi đến mức dường như ta không cảm thấy bất cứ khoảng cách nào giữa một vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc và nhân dân.
Bài thơ "Cảnh khuya" thể hiện tình yêu thiên nhiên song cũng là tình yêu nước sâu đậm của Bác trong một đêm trăng ở núi rừng Việt Bắc. Khi mọi người đã chìm sâu vào giấc ngủ, một màn đêm thanh tĩnh buông xuống khắp khu rừng. Nó làm cho tiếng suối ở rất xa vẫn theo gió mang tiếng ca êm đềm, trong vắt của mình cho những người yêu vẻ đẹp sáng ngời của đêm trăng cung thưởng thức. Tiếng suối và ánh trăng, chao ôi 2 thứ đó hòa quyện vào thì thật là tuyệt vời! Tiếng suối dịu êm như 1 khúc hát chữ tình sâu lắng. Bác đã khéo léo dùng nghệ thuật so sánh tiếng suối với tiếng hát để nhấn mạnh nét gợi tả mang sức sống và hơi ấm của con người. Câu thơ "Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa" thể hiện ánh sáng dịu dàng, thanh khiết từ ánh trăng chiếu vào lá và hoa tạo nên vẻ đẹp lấp lánh. Bác đã làm mọi sự vật sống động qua nghệ thuật điệp từ "lồng" để miêu tả đan xen cây lá và ánh trăng. Trăng trở nên thú vị và lãng mạn trong cảnh khuya sáng ngời, lung linh, huyền ảo. Đọc thơ mà em cứ hình dung cảnh thơ như đang hiện lên mờ ảo trước mắt. "Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ", đọc đến đây ai cũng nghĩ Bác vẫn còn thức vì trăng, về sự cuốn hút của thiên nhiên nhưng Bác ko chỉ xúc động trước vẻ đẹp của đất trời mà còn vì "chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà". Bài thơ đã khép lại trong niềm xúc động dạt dào. Qua bài thơ này, ta lại càng hiểu rằng trong hoàn cảnh nào, Bác vẫn giữ đc thái độ bình tĩnh chủ động như vậy, mặc dù ẩn trong phong thái ung dung tự tại ấy là nỗi lo nước, nỗi thương dân.
Giản dị là một đức tính, một phẩm chất cao đẹp mà mỗi chúng ta nên có. Giản dị, với mỗi người, thường thể hiện ở lời nói, ở việc làm, thể hiện trong lối sống, trong quan hệ với người xung quanh. Nó là cách ứng xử cao đẹp, nói lên sự hiểu biết của bản thân mỗi chúng ta. Giản dị giúp chúng ta hài lòng với cuộc sống hiện tại và khiến tâm hôn con người trở nên nhẹ nhàng, thoải mái hơn. Quan trọng nhất, giản dị giúp người gần người hơn. Bởi chúng ta sống gần gũi và chan hòa với mọi người xung quanh thì dù là người xa lạ khoảng cách giữa ta và họ dường như cũng không còn nữa.Người giản dị thường xây dựng một cuộc sống kín đáo, hiền hòa. Họ thích ở làng quê hơn ở phố. Người giản dị cũng yêu thích những cái gì nhỏ nhắn, mộc mạc, đơn sơ. Họ không thích cầu kì một cách hình thức hay lãng phí một cách không cần thiết.Sống giản dị là sống như cha ông ta đã từng sống. Đó không phải là cách ứng xử của con người khi nghèo khổ mà đó là cách sống cao cả, nhằm hướng đến xây dựng một lối sống thắm đượm nghĩa tình, thể hiện sự quý trọng của con người đối với vật chất và sức lao động con người.
TK:
Lối sống giản dị là lối sống không xa hoa, cầu kỳ, không lãng phí và phù hợp với hoàn cảnh của bản thân, gia đình và xã hội. Đức tính giản dị không chỉ giúp cho con người có một cuộc sống tinh giản, biết giữ những thứ thực sự cần thiết và đem đến cho hạnh phúc của mình. Qủa đúng như vậy! Sống giản dị giúp tạo không gian cho những điều mới mẻ, hạnh phúc trong cuộc sống của mỗi người. Nhờ sống giản dị, chỉ giữ cho mình những thứ quan trọng và có giá trị mà ta có nhiều thời gian để tận hưởng cuộc sống và những giá trị tốt đẹp của nó mang lại. Chính vì vậy, nhờ có lối sống giản dị mà con người biết sống vì mình hơn, biết trân trọng những thứ thuộc về mình và phấn đấu cho những thứ thực sự quan trọng trong cuộc sống. Con người được mài giũa tính giản dị từ nhỏ sẽ rất có lợi cho sau này. Đồng thời sống giản dị cũng là giúp ích cho đất nước, xã hội đặc biệt là những hoàn cảnh khó khăn của đất nước như: chiến tranh, dịch bệnh, đói nghèo,... Chính vì vậy, sống giản dị không chỉ là thể hiện của sự văn minh mà còn là lối sống cho tương lai phát triển bền vững.
Bác hồ vì lãnh tụ muôn vàng kính yêu của dân tộc người đã lái con thuyền cách mạng Việt Nam đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác . Bài thơ "Đêm nay Bác không ngủ " của tác giả Minh Huệ đã kể và bộc lộ cảm xúc của mình . Hình ảnh của Bác hiện lên thật vĩ đại lớn lao yêu thương chăm sóc cho các anh đội viên như một người cha luôn yêu thương chăm lo cho các con của mình . Bác đã không ngủ vì đã lo lắng cho dân công ngủ ngoài rừng mà trời lại rét mướt như thế , Bác mong trời sáng mau mau . Em sẽ xứng đáng học giỏi , tu dưỡng đạo đức , rèn luyện sức khỏe để xứng đáng chau ngoan của Bác .
Chúc bạn học tốt !!!
Nếu như ánh lửa trong lều chỉ sưởi ấm cho các anh chiến sĩ ở đó thì ánh lửa trong lòng Bác có sức lan tỏa, có thể sưởi ấm lòng tất cả nhân dân Việt Nam , Và trong những ngày đầu kháng chiến đầy gian nan, thử thách thì Bác chính là nguồn tình cảm ấm áp nhất, là ngọn lửa thắp lên niềm tin cho toàn quan, toàn dân ta. Khổ thơ cuối đã khẳng định một chân lí bình dị mà lớn lao
Đêm nay Bác ngồi đó
.................................
Bác là Hồ Chí MInh
Việc Bác ko ngủ vì lo cho bộ đội, lo cho dân công, lo cho dân tộc là một lẽ thường tình, một điều hết sức bình thường vì bác chính là Hồ Chí Minh. Bác là một vị lãnh tụ, một người Cha Già của dân tộc đã dành trọn đời mình cho dân, cho nước. Đây ko phải là đêm duy nhất Người ko ngủ và cũng ko biết đã bao nhiêu đêm Người ko ngủ như thế. Vì vậy việc Bác ko ngủ là một điề bình thường nhưng đó là cái bình thường của một bậc vĩ nhân mà chỉ khi ở bên Người ta mới hiểu được điều đó
a) thay từ 'nên' bằng từ 'vì'
b) bỏ từ 'qua'
Have a good day <3
tham khảo ở link: https://hoidap247.com/cau-hoi/3272846
Mk sẽ cap bài này gửi cho giáo viên ngữ văn bạn xem vì hành vi đem tài liệu KT ra ngoài UwU!
3)
Kho tàng văn học dân gian với những câu ca dao, dân ca chỉ các thể loại trữ tình, dân gian, kết hợp lời và nhạc, diễn tả đời sống của con người. Bài những câu hát về tình cảm gia đình trong sách văn lớp 7 là một trong những bài thuộc thể loại đó."Công cha như núi ngất trời
Nghĩ mẹ như nước ở ngoài biển Đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi!"
Tình cảm của bài ca dao trêm là tình cảm của cha mẹ dành cho con, nhắc nhở con cái phải luôn hiếu thảo với cha mẹ - một truyền thống quý báu của dân tộc ta. Bài ca dao này còn sử dụng hình ảnh so sánh giữa "công cha" với "núi cao" và "nghĩa mẹ" với "biển rộng". Và chúng ta sẽ cảm nhận rõ được tình cảm ấy qua câu "Cù lao chín chữ" nói về chín chữ nêu cao công lao cha mẹ nuôi con vất vả trăm bề.
Người cha đóng vai trò trụ cột trong gia đình, là chỗ dựa đáng tin cậy cho vợ con. Còn người mẹ là người sinh thành và nuôi em khôn lớn. Mẹ luôn là người mẹ dịu dàng nhưng cũng rất nghiêm khắc. Mẹ luôn dõi theo từng bước đi, hành động, những suy nghĩ ngay ngô của em, cho em những lời khuyên bổ ích, hướng dẫn em đi trên con đường đúng đắn.
Hằng ngày, mẹ chẳng quản vất vả, nhọc nhằn, lo lắng cho các con từ bát cơm, tấm áo... Ngoài những thứ đó ra mẹ còn dạy dỗ, truyền đạt các kiến thức và kinh nghiệm sống mà mình đã đánh đổi bằng mồ hôi nước mắt, để em học được những bài học cần thiết khi bước vào đời.
Với âm điệu khoan thai, chậm rãi, thiết tha, sâu lắng... từng dòng thơ như đi sâu vào tâm trí người đọc, rót từng giọt vào tai người nghe. Bài thơ đã giúp em hiểu được rằng đạo làm con của mỗi con người là trách nhiệm, bổn phận vô cùng thiêng liêng, cao cả.Nếu một ngày nào đó chúng ta mất cha hoặc mẹ hoặc cả hai thì ngày đó chắc chắn là ngày buồn thảm nhất trong cuộc đời. 4)
Bạn đã bao giờ từng nghĩ quê hương mãi là kí ức sâu sắc nhất trong lòng bạn không ? Riêng tôi thì chắc chắn đấy, vì chỉ mỗi khi nghĩ đến quê hương, lòng tôi mới như tràn bao cảm xúc bồi hồi, nhung nhớ. Tôi yêu quê hương, tôi nhớ quê hương tôi lắm, nhớ đến từng hàng cau (dừa cũng được ^^) thẳng tắp, nhớ đến cả bãi cát vàng ấm áp. Nhưng yêu nhất, nhớ nhất đối với tôi vẫn mãi là cái bãi biển, cái tâm trạng của quê hương. Sáng sớm, biển đục ngầu như chưa thức dậy. Trưa về, biển lại như đang buồn khi trời còn quá gắt nắng làm không ai ra chơi với mình. Chiều rồi tối thì may ra mới có người. Nhưng lúc đó thì biển đã choàng lên mình cái chăn đen ấm áp để đi ngủ sau lãng mạn ngắm ánh hoàng hôn tàn dần. Ôi! Biển ơi, biển có biết là nhờ có biển mà quê hương tôi ngày càng đẹp hơn, thật tình rất cảm ơn biển! Vì vậy, biển hãy mãi là niềm tự hào, hãy mãi là kí ức của tôi, biển nhé !
5)Mỗi người đều có một nơi để sinh ra, lớn lên, trưởng thành và đi xa thì luôn nhớ về. Nơi đó chính là quê hương. Em cũng có một nơi luôn ở trong trái tim, là mảnh đất này, có ba mẹ, có ông bà, có bạn bè và có cả tuổi thơ tràn đầy những kỉ niệm đáng nhớ nhất. Em yêu quê em, yêu những con người nơi đây đậm nghĩa đậm tình.
Trong suy nghĩ của em thì mỗi một vùng quê đều có một nét riêng đặc trưng không thể lẫn lộn. Con người ở miền quê đó cũng vậy, có tính cách và tình cảm riêng.Đồng lúa! Quê hương em có cánh đồng lúa bao la, chạy dài bạt ngàn mà em chưa đi hết. Mẹ bảo đi hết cánh đồng lúa này còn xa lắm nên em chưa dám đi bao giờ. Vào mùa lúa chín màu vàng ươm của lúa khiến cho em có cảm giác như một tấm thảm màu vàng bất tận. Có những chú trâu cần mẫn gặm cỏ trên những triền đê cao và dài. Nơi đó chúng em có thể nằm im và ngắm bầu trời có mây trôi, ngắm mặt trời lặn mỗi khi mặt trời đổ xuống dãy núi cao cao kia.
Từ xưa đến nay, đức tính giản dị là truyền thống của dân tộc Việt Nam. Con người giản dị thể hiện qua cách ăn mặc, giao tiếp và tính cách. Nhưng hiện nay, có rất nhiều người xa hoa, lãng phí vì họ có điều kiện ,mà không phải có điều kiện là xa hoa , lãng phí. Theo cách suy nghĩ của tôi, nếu mọi người cứ cầu kì mãi như thế rồi xã hội sẽ đi về đâu??? Đức tính giản dị luôn có trong mỗi con người nhưng họ không biết cách sử dụng nó. Xã hội hiện đại là tốt nhưng sẽ kéo theo những sự đua đòi, ăn chơi.... , vì thế, tôi khuyên mọi người hãy học tập và làm theo tấm gương của Bác Hồ để có một xã hội văn minh.
Trong ba khổ thơ 3, 4, 5 của bài thơ "Đêm nay Bác không ngủ", tình cảm của anh đội viên dành cho Bác Hồ được thể hiện sâu sắc và chân thành. Anh đội viên không chỉ là người yêu quý Bác mà còn có lòng kính trọng vô bờ bến đối với Bác. Trong khổ 3, khi anh thức giấc và thấy Bác đang làm việc, anh cảm nhận rõ sự vất vả của Bác, dù Bác đã già nhưng vẫn luôn miệt mài, lo lắng cho đất nước. Anh đội viên thầm thương Bác, mong muốn Bác được nghỉ ngơi, nhưng lại không dám nói ra vì biết Bác không bao giờ nghỉ ngơi, luôn đặt lợi ích của nhân dân lên trên hết.
Khổ 4 tiếp tục thể hiện sự lo lắng của anh đội viên dành cho Bác. Khi anh ngồi im, lắng nghe từng tiếng động xung quanh, anh cảm nhận được sự cô đơn, vắng vẻ của đêm khuya nhưng lại thấy Bác vẫn đang thao thức vì lo cho cuộc chiến. Tình cảm của anh dành cho Bác là một sự cảm thông sâu sắc, anh hiểu Bác luôn bận rộn và luôn hy sinh bản thân vì quê hương đất nước.
Khổ 5 là khổ thơ đầy xúc động, khi anh đội viên nhìn thấy Bác gục đầu trên tay, anh không thể không cảm nhận được sự mệt mỏi, kiệt sức của Bác. Tuy nhiên, trong trái tim anh, Bác vẫn là người hùng, là tấm gương sáng để anh noi theo. Tình cảm của anh đội viên dành cho Bác Hồ không chỉ là sự kính trọng mà còn là sự yêu thương, lo lắng cho sức khỏe và hạnh phúc của Bác, một người lãnh đạo suốt đời hy sinh cho dân tộc.
Những khổ thơ này không chỉ thể hiện tình cảm của anh đội viên mà còn là tình cảm chung của toàn thể nhân dân dành cho Bác Hồ, người luôn sống vì sự nghiệp cách mạng, luôn vì sự phát triển và hạnh phúc của đất nước. Tình cảm ấy mãi mãi không phai mờ trong lòng mỗi người Việt Nam.