K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 7 2018

Cảnh biển buổi sáng mới đẹp và hấp dẫn làm sao!

Ông mặt trời từ từ nhô lên, lơ lửng như một quả cam chín mọng tỏa nguồn sáng và truyền sức sống xuống biển cả. Vạn vật như được bừng lên, sôi động sau một đêm ngủ dài.

Xa tít đường chân trời là những mảng mây màu tím như được dâng lên từ biển, phủ trên là dải mây xanh như còn mơ màng lưu luyến màn đêm. Những lọn mây trắng bồng bềnh sáng dần trên bàu trời duyên dáng soi bóng xuống mặt nước khiến những đàn chim chao liệng ngất ngây vui mừng chào đón ngày mới. Biển hiền hòa nâng sóng êm ả vỗ vào mạn thuyền. Gió sớm nhẹ thổi. Các thuyền đánh cá căng buồm ra khơi. Trên thuyền ngư dân vừa chuẩn bị kéo lưới, vừa chuyện trò rôm rả. Ai cũng phấn khởi vì thời tiết thuận lợi, hứa hẹn chuyến ra khơI trở về với những khoang thuyền đầy ắp cá.

Ngắm cảnh biển, em tự nhủ: “Mình phải học thật giỏi, lớn lên sẽ điều khiển con tàu đến với đại dương bao la.”


 

Tôi được sinh ra và lớn lên trên một vùng đất biển. Đó là một điều tôi rất tự hào và điều đó khiến tôi càng yêu biển hơn rất nhiều lần. Đối với những người dân biển chúng tôi thì có thể nói biển chính là cuộc sống của chúng tôi. Đối với một đứa trẻ như tôi thì biển chính là một người bạn mà tôi cùng tôi chia sẻ những vui buồn.

ta canh bien que em

Một này cuối tuần tôi cùng chị xin mẹ ra biển chơi. Nói đến biển thì có lẽ nó đẹp nhất là vào buổi sáng sớm thế nên chúng tôi đi ra biển từ khi trời còn chưa sáng. Chúng tôi đi trên con đường ra biển, gió biển thổi vào tai vào cổ mát rươi như xua tan trong tôi những lo âu muộn phiền của cuộc sống thường ngày. Gần đến biển những cơn gió mỗi lúc một mạnh hơn và hương vị trong lành của biển mỗi lúc một gần khiến chúng tôi cảm thấy thích thú lạ thương. Từ bé tôi đã được đưa ra biển chơi nhưng mỗi lần ra biển tôi đều có những cảm giác những tâm trạng khác nhau và những cảm nhận khác nhau về biển. Vì thế mỗi lần ra biển tôi đều cảm thấy rất hồi hộp. Khi ra đến chúng tôi chạy ùa lên trên cái vốc đá quen thuộc mà chúng tôi vẫn thương đứng đây để ngắm biển. Khi ấy trời vẫn còn sáng lắm, biển còn đậm hơi sương gió thổi mỗi lúc một nhẹ hơn không còn mạnh như lúc sáng nữa. Chị nói khi ấy biển sắp bước vào lúc bình minh rồi. Những cơn gió thổi lao xao trên mặt nước khiến cho những con sóng li ti đang gợn trên mặt biển. Chúng tôi nói khi ấy biển đang làm duyên. Biển trải dài lắm. có khi tôi hỏi bố bờ biển ở đâu hả bố bố chỉ cười mà nói rằng xa lắm khi nào con lớn con hãy đi và tự mình tìm hiểu nhé. Tôi nghĩ đến câu nói của bố và chợt nghĩ không biết là bên bờ bên kia liệu có những đứa trẻ cũng đang ngắm và nhìn ra biển như tôi và chị không nhỉ. Ý nghĩ ấy chợt thoáng qua trong đầu tôi rồi chợt vụt tắt khi cảnh biển bình minh từ từ hiện dần ra trước mắt tôi.

Thật tuyệt vời nó như đang được tiếp thêm một sức sống mới, biển bây giờ như đã được điểm tô thêm một màu sắc mới. Chẳng thế mà nhìn nước biển trong xanh đến kì lạ. Khi ấy cũng là lúc mà những bác đánh cá  đang gọi nhau ý ới để ra biển đánh bắt. Những con thuyền đang nằm im trên bến đỗ cũng đang vặn mình tỉnh giấc đẻ tiếp tục một ngày mới lênh đênh trên biển. Có khi tôi đã ước mình là những chiếc thuyền kia thì tốt biết mấy bởi chỉ có khi là những chiếc thuyền ấy thì tôi mới có thể biết được biển dài đến đâu và có lẽ tôi sẽ biết được bến bờ kia dốt cuộc là xa đến đâu. Bởi trong bài hát thuyền và biển có câu “chỉ có thuyền mới hiểu biển mênh mông nhường nào” Trong ánh sáng dịu dàng đầu buổi bình minh, những tiếng nói, tiếng cười vang rộn cả bãi biển xôn xao bàn luận về chuyện bác chài đánh cá về những con thuyền ra khơi. Ngoài xa, sóng trở nên phẳng lặng nằm im. Phải chăng nó cũng đang chạnh lòng buồn bã vì không được đùa giỡn với đám trẻ nhỏ. Hiểu được điều đó những con sóng sau khi đã rút ra xa thì nhường chỗ cho những làn sóng khác lan vào bờ để một lần nữa ca lên bản nhạc muôn thuở của biển khơi. Đoàn thuyền đánh cá rẽ màn sương bạc ra khơi. Bỗng tháp thoáng những con thuyền giữa muôn ngàn sóng nước làm náo nức, xôn xao cả mặt biển. Những cánh buồm vút cao thon thả nhìn xa chẳng khác gì những con chim cổ trắng đang rướn cao như muốn cất tiếng hót. Chúng được nắng chiếu vào hồng rực lên như đàn bướm múa lượn giữa trời xanh. . Cũng có những cánh buồm ánh lên dưới tia nắng mặt trời. Mọi người dắt tay nhau dạo trên bãi biển, nói chuyện vui vẻ.

Khuôn mặt rạng ngời, nở một nụ cười tươi tắn. Những chiếc thuyền đã đi xa khuất dần chỉ còn lại đâu đó những cái ngóng trông của những người ở lại mong chuyến đi biển này sẽ là một chuyến đi bội thu. Khi những ánh nắng chiếu xuồng dòng sông khiến nước biển long lanh như những tai nắng bạc Những buổi chiều hè trên biển là đông đúc nhất. Bởi khi ấy lũ trẻ chúng tôi đều được nghĩ họ rủ nhau ra bờ biển chơi. Chúng tôi nghịch cát trên bãi bồi ven biển, xây thành những hình thù kì quặc, rồi ném cát trêu đùa nhau. . Nhưng có lẽ ấn tượng với tôi nhất chính là những buổi chiều được ngắm hoàng hôn trên biển cùng lũ bạn là Khi ánh hoàng hôn dần buông xuống, những đám mấy xanh nhường chỗ để hoàng hôn xuất hiện. Lúc này biển được nhuốm một màu đỏ cam. . Màu hơi sáng của hoàng hôn khiến chúng tôi nhận ra những chiếc thuyền đang trở về bến sau một ngày làm việc mệt mỏi. Những chiếc thuyền làm cho biển gợn những cơn sóng mệt mỏi vì dường như biển giờ đây đã thấm mệt. Tiếng những chiếc thuyền ngày một gần và cuối cùng cũng đã cập bến dường như chúng cũng đã thấm mệt nên nằm yên trên bến mỏi. Đó cũng chính là một ngày của biển một ngày của chính tôi thuộc về nơi này.

Biển chính là một phần của tuổi thơ tôi. Dù có đi xa đến đâu tôi cúng không thể nào quên được cảnh biển quê hương tôi. Đó chính là một phần cuộc sống của tôi.

Hok Tốt !!!

19 tháng 4 2018

khó quá

8 tháng 8 2022

Thế là một năm bận rộn đã qua đi,để lại cho ta bao cảm giác mới lạ và không khí se lạnh vào ngày đầu tiên của năm mới.Vậy là mùa xuân đã đến.

Thời tiết tuy lạnh nhưng trời lại hửng lên,mang theo hơi ấm của mùa xuân.Nhìn ra cửa sổ, bầu trời trong xanh,những cô mây,cậu mây bồng bềnh như những que kẹo bông đang chơi đùa với gió.Ông mặt trời vàng rực chiếu những tia nắng vàng ấm áp,mượt mà xuống mặt đất.Hai bên đường,hàng cây trơ trụi lá không còn nữa,thay vào đó là những chồi non mơn mởn.Trên cây,những chú chim họa mi hót líu lo như muốn chào đón nàng tiên mùa xuân.Khu phố em ở đã được quét dọn và sơn mới.Nó vui vẻ,hãnh diện khi có bộ cánh mới đón tết.Nhà nào cũng treo những lá cờ đỏ sao vàng bay phất phới.Không khí phấn khởi, náo nức chuẩn bị đón tết bao chùm khắp không gian.Mọi vật đều thay đổi.

 Ai cũng hân hoan và vui vẻ,gạt bỏ những âu lo,bộn bề trong năm.Không còn vẻ mặt đăm chiêu hay những tiếng gắt gỏng.Ra đường mọi người cùng chúc nhau năm mới may mắn,vạn sự như ý.Tất cả trở nên tình cảm hơn.Bọn trẻ em được bố mẹ mừng tuổi và mua quần áo mới,trông đứa nào cũng đẹp,cũng xinh.Những tiếng nô đùa,reo hò làm không khí ngày xuân thêm tưng bừng.Những cửa hàng bánh,mứt chật kín người.Những cành hoa đào,mai được bày bán khắp phố.Mọi người tấp nập đi sắm tết.

Ngày xuân làm mọi người thêm gần nhau hơn,làm cho không khí thêm náo nhiệt, nhộn nhịp. Những người đi xa trở về quê hương,nhà nào cũng sum họp bên nhau đông đủ.Em rất thích mùa xuân.

1 tháng 5 2018

Quê hương, hai tiếng nghe thật thương thương giản dị. Nơi có dòng sông êm đềm trôi theo năm tháng, con đò nhỏ chở đầy nắng mưa, nơi có tiếng hát ru, tiếng quạt mo mỗi trưa hè nóng bức, dáng mẹ hiền lặng lẽ đi về sớm khuya. “ Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người…”

Thời thơ ấu của tôi gắn liền với nhiều kỉ niệm. Con đường thơ mộng ngày hai buổi đưa tôi đến trường. Bãi cỏ ven làng, nơi tôi cùng các bạn nô đùa. Nhưng thân thiết nhất với tôi vẫn là con sông quê đã tắm mát những năm tháng tuổi thơ của tôi.

24 tháng 2 2018

Sáng nay chủ nhật, không phải đi học, em cùng mẹ ra thăm đồng ruộng của nhà em. Dưới ánh nắng rực rỡ ban mai, cánh đồng trông như tấm thảm vàng trải rộng.

Nghe mẹ nói hôm nay lúa đã vào mùa gặt. Thảo nào xa xa em đã thấy cả cánh đồng lúa chín vàng rực, thân lúa đã ngả sang màu vàng sẫm, còn bông lúa uốn câu trĩu nặng. Cánh đồng trông thật đẹp, thỉnh thoảng những cơn gió lùa qua làm cho từng khoảng lúa lay động, dập dờn như sóng, đám này ngả rạp xuống, đám kia uyển chuyển nhô lên, như đôi tay thiếu nữ đang vờn múa.

Em đưa mắt dõi ra xa, có vài thửa ruộng lúa còn xanh, bông lúa chỉ mới hoe vàng ở phía cuối. Thân lúa mập xanh còn cứng cáp. Lúa chín vàng có vẻ đẹp riêng khác với lúa đang thì con gái. Nó không còn một màu xanh mượt mà trải dải như đang mời gọi thay vào đó là óng ánh vàng.

Sớm nay, trời thật xanh, bầu trời cao và rộng. Nắng nhẹ nhàng lan toả khắp cánh đồng, từng đám mây là là bay. Đâu đó đàn chim chao mình bay lượn, thỉnh thoảng chúng đậu trên đầu, trên cổ anh bù nhìn, nhảy nhót tung tăng rồi cất tiếng hót lảnh lót. Bất giác em cũng ư ử hát theo, lòng cảm thấy vui vui. Đưa tay ngắt nhẹ bông lúa cho vào miệng, một vị ngòn ngọt thơm mùi sữa tê đọng trên đầu lưỡi. Gió thoảng mùi thơm ngây ngất của lúa chín, khiến tâm hồn ta thêm phơi phới. Nhìn bao quát cánh đồng, em thấy quê mình thật đẹp. Đó đây có bóng người nhấp nhô trên đồng, những chú bé chăn trâu in hình trên con đường quê. Một dòng sông nhỏ thẳng tắp, len lỏi dẫn nước đến từng thửa ruộng. Hai bên bờ, những hàng phi lao toả bóng mát.

Mặt trời đã lên cao, nắng vàng rực rỡ khiến cả cánh đồng vàng óng hẳn lên, hương lúa càng nồng nàn ngây ngất. Em vui khi thấy quê mình đã vào mùa thu hoạch. Những hạt thóc vàng chất đầy trên xe là niềm vui của người nông dân, của từng gia đình. Em đã đi về mà âm thanh và mùi vị của cánh đồng lúa chín còn đọng mãi trong em.

Qua phà Rạch Miễu, xe vào thị xã Bến Tre. Từ đây, mẹ và em chỉ cần đi một chặng xe lam theo hướng Ba Tri là về tới quê nội. Khi xe dừng lại, trước mắt em là vạt lúa chín vàng.

Ở đây lúa không mênh mông đến no mắt như ở nhiều nơi khác mà luôn bị chắn bởi những vạt dừa. Đang những ngày cuối mùa mưa, nhiều cánh đồng lúa đã chín vàng và bà con nông dân đang hối hả thu hoạch vụ mùa.

Trời xanh ngắt. Những đám mây trắng bồng bềnh trôi. Nắng chói chang. Đang nắng nhưng có thể bất thần mây đen ùn ùn kéo tới, trút xuống một trận mưa xối xả để rồi tạnh ngay và trời lại xanh ngắt, nắng lại vàng tươi, mây trắng lại bồng bềnh trôi...

Rồi con đường liên huyện, qua một cây cầu gỗ, mẹ và em đi trên con đường rợp bóng dừa dẫn tới làng. Hai bên mép đường cỏ mọc xanh rì nhưng lòng đường không một cụm cỏ nào nhoi lên nổi. Những ổ gà còn đọng nước mưa. Hai bên đường là hai đồng lúa. Giống lúa mới thân thấp lùn, mập mạp, lá ngắn nhưng nhiều nhánh. Có vạt, lúa còn ngậm đòng. Có vạt, lúa đã no bông. Nhưng hầu hết là nhưng ruộng lúa đã chín vàng. Bông lúa nặng trĩu vàng ươm, hạt mẩy. Nhiều vạt lúa chín oằn thân, ngả rạp về một phía. Nó mời gọi con người hãy nhanh tay gặt về. Đôi chim cũng sà xuống một ruộng lúa chín kiếm ăn và mất hút trong đó. Một làn gió thoảng qua. Những cây lúa hơi chao mình như chào em. Dân làng đang tấp nập gặt hái trên nhiều thửa ruộng. Tiếng cười nói râm ran. Bà con quây bổ và đập lúa ngay tại ruộng. Mấy chú chim sẻ bạo dạn luẩn quẩn kiếm ăn ngay cạnh người. Cánh đồng lúa chín đang mùa gặt hái thật vui. Một đợt gió mạnh ào tới. Lá dừa xào xạc, sóng lúa lan lan. Đôi ba cái chồi nghỉ nép mình dưới gốc dừa. Trên đường dẫn đến làng bên, mấy bạn nhỏ đang vắt vẻo trên mình trâu và mấy chú trâu to kềnh càng đang thong thả gặm cỏ, vẻ thanh nhàn.

Xốn xang, ấm áp, ấy là tâm trạng của em mỗi lần được về thăm quê nội. Mỗi mùa cánh đồng nơi đây lại có một vẻ đẹp riêng mà mỗi lần trở về, em lại bắt gặp một vẻ đẹp mới. Và kìa, khuất sau vạt dừa cao là nhà nội. Phải chăng nội đang đứng dưới gốc dừa đầu hẻm đợi em? Em hăm hở bước nhanh hơn...

24 tháng 2 2018

Bạn phải tả được vẻ đẹp của cánh đồng như thế nào nhé 😉 mình giúp bạn thế này thôi nhé 

Nhớ tk cho mình nhé 

Chúc bạn có bài viết hay nhé 

Em rất thích ngắm nhìn cảnh ngày mới bắt đầu ở quê hương mình. Không khí thật là trong và và dễ chịu. Dường như nó đã in sâu vào tâm hồn nhỏ bé của em từ lúc nào không hay nhưng em luôn nhớ cảnh buổi sáng của quê hương mình.

Nhìn từ xa cảnh vật của quê  hương như vẫn đang chìm sâu vào giấc ngủ ngon lành. Bỗng những chú gà chống gáy “ ò…ó…o” như chuông báo thức đánh thức cảnh vật xung quanh cùng dạy. Ông mặt trời bắt đầu chuyển mình như đứng dần dạy nhô dần lên sau ngọn núi để tỏa sáng. Những giọt sương mai đậu trên cây lá cũng rung rinh theo gió ríu gọi cùng ánh mặt trời tạo lên vẻ đẹp lấp lánh huyền diệu. Chao ôi! Nhìn cảnh vật lúc này thật đẹp.

Cùng lúc này con người cũng bắt đầu thức dạy để bắt đầu một ngày làm việc mới. Những tiếng nói cười gọi nhau thì thào khắp con đường nhỏ của người dân đi làm cũng góp phần tạo lên sự sôi động của cuộc sống. Tiếng các bạn học sinh cũng thi nhau tung tăng cắp sánh đến trường, vừa đi vùa chêu nhau cười nói vui.

Dưới cánh đồng làng những ruộng lúa xngày mới bắt đầu ở quê emanh rì đang trổ bông thi mình đung đưa theo gió khoe sắc hương. Những con bướm sặc sỡ như khoe sắc đẹp tuyệt vời của mình bay dập dìu trong không gian. Thi thoảng có một vài chú chim hót níu lo trên cành cây gần đó. Điểm thêm vào bức tranh tuyệt diệu này là hình ảnh những người nông dân cần cù chịu khó chăm sóc cho đồng ruộng của mình.

Nhìn bức tranh cảnh buổi sáng mới bắt đầu trên quê hương mình thật đẹp nó như ẩn chứ một ý nghĩa gì đó rất lớn lao muốn gửi đến con người. Trong bức tranh tuyệt đẹp này không chỉ có màu sắc đẹp mà còn có cả âm thanh cuộc sống làm cho cuộc sống của mỗi con người có ý nghĩa hơn.

Chính bức tranh tươi đẹp này lại làm cho em thêm yêu cuộc sống, yêu quê hương mình nhiều hơn.

12 tháng 4 2018

Ngay moi o que em rat dep. Khong khi trong lanh vo cung. Mat troi tu tu nho len roi len cho ki het. Nhung giot suong dem con dong lai tren la cay tu tu bay hoi. 

Nghỉ hè vừa qua, em được về quê ngoại và thưởng thức một buổi bình minh rực rỡ trên quê hương yêu dấu. Buổi sớm hôm ấy thật là đẹp!

Trời vừa sớm nhưng em đã thức dậy đi dạo quanh làng. Tiếng gà gáy râm ran khắp xóm. Khi trời mát mẻ, không gian thoáng đãng. Một làn gió thoảng qua làm xao động cành lá để lộ ra những hạt sương sớm long lanh. Bầu trời cao, rộng mênh mông, đây đó một vài đám mây trắng lững lờ trôi. Từ các mái bếp, những làn khói nghi ngút bay lên hoà quyện với sương sớm tạo thành những dải lụa mềm uốn lượn trên bầu trời. Ngoài đồng những bông lúa ngả đầu vào nhau thì thầm trò chuyện. Nhìn từ xa, cánh đồng trông như một tấm thảm màu xanh pha vàng trải rộng mênh mông. Đây đó trên cánh đồng lác đác một vài bác nông dân ra thăm ruộng. Từ các ngõ xóm, trên đường làng, các bà các chị gánh những gánh hàng, rau tươi su hào, cải bắp … mang ra chợ bán. Các em bé xúng xính trong những bộ quần áo sặc sỡ lon ton theo mẹ ra chợ. Những chú lợn eng éc đòi ăn, những chú kêu ăng ẳng, mọi người ý ới gọi nhau đi làm. Đằng đông, mặt trời tròn xoe, ửng hồng đang từ từ nhô lên sau bụi tre, chiếu những tia nắng ấm áp xuống mặt đất, xua tan màn sương sớm, nhuộm vàng những bông lúa làm cả xóm làng như sáng bừng lên giữa ánh bình minh. Bầu trời lúc này như trong và sáng hơn, mây trắng hiền hoà, từng đàn chim bay lượn thật là đẹp. Trên các cành cây, những chú chim hót líu lo chào ngày mới. Ngoài đường, xe cộ đi lại nườm nượp, các bạn học sinh vui vẻ đến trường. Tất cả các màu sắc, cảnh vật, âm thanh đó như hoà quện với nhau tạo nên phong cảnh làng quê thật trù phú , tươi vui.

Em rất yêu quê hương em, một làng quê thanh bình và trù phú. Em tự nhủ sẽ cố gắng học thật giỏi để mai sau xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp ấm no hơn .



Xem thêm tại: http://loigiaihay.com/ta-mot-ngay-moi-bat-dau-o-que-em-c33a7317.html#ixzz5E9W7chsW

21 tháng 6 2021

Cuộc sống có biết bao cái đẹp. Có những cái đẹp bình dị nhưng cũng có bao cái đẹp khuất lấp, ẩn sau bao lớp bụi cuộc đời. Những cái đẹp đó thường làm thanh lọc tâm hồn người. Tôi yêu biết bao một cảnh đẹp bình dị của quê hương mình- đó là dòng sông.

Dòng sông quê tôi có tự bao giờ, tôi cũng chẳng nhớ nữa. Chỉ biết rằng, khi tôi lớn thì dòng sông đã có rồi. Tôi còn nhớ, nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường đã nhìn dòng sông Hương có lúc như một cố nhân, có lúc như một “ người mẹ phù sa của một vùng văn hoá xứ sở”, có lúc như một cô gái đang phóng khoáng và man dại....và tôi thấy dòng sông quê tôi như một chứng nhân. Nó có từ rất lâu rồi, cho nên như một lẽ tự nhiên, bao đổi thay của quê hương, dòng sông đã chứng kiến tất cả.

Dòng sông ở đó, nước chảy lững lờ. Dọc bên bờ sông là những hàng cây xanh mát như làm đẹp, làm duyên thêm cho dòng sông. Mùa xuân về, dòng chảy chậm như muốn cố ngắm nhìn dòng người náo nức qua lại đi sắm Tết, mua những cành đào, cành mai, đi chúc Tết nữa.

Mùa hè đến, dòng chảy như nhanh hơn, gấp hơn để ngày ngày đưa phù sa về bồi đắp cho những cánh đồng, những vườn tược quê hương thêm xanh tốt. Cũng tại dòng sông này, có biết bao đứa trẻ thơ ngày ngày ra tắm mát. Dòng sông quê hương đã thấm vào từng làn da, thớ thịt của người dân quê tôi một cách tự nhiên như thế đó.

Thu về, những cây tre xào xạc lá ven sông như hình ảnh của những thiếu nữ đang làm đẹp, làm duyên. Những đêm trăng thu thơ mộng, dòng sông như tấm gương soi bóng vẻ đẹp của bầu trời. Khi đó, tôi có cảm tưởng như dòng sông đã trở thành một bức tranh tuyệt đẹp của một danh hoạ nào đó.

Đông về, vẫn là nhịp chảy từ từ như nhịp sống bình yên của người dân quê tôi, dòng sông vẫn cần mẫn làm nhiệm vụ của mình, một cách thầm lặng...

Tôi yêu biết bao dòng sông quê mình. Khi cuộc sống ngày càng văn minh, những dòng sông quê dường như ít đi, thay vào đó là những toà nhà cao chọc trời. Nhưng dòng sông quê tôi mãi là một cảnh đẹp, là nơi gắn bó máu thịt, là một phần trong trái tim của bao người con quê tôi...

LM
Lê Minh Vũ
CTVHS VIP
21 tháng 6 2021

Cánh đồng hoa sen vào mùa hè như xanh ngút ngàn với màu xanh của lá và có được những bông hoa sẽ thật đẹp biết bao nhiêu. Hồ hoa sen thật đẹp, ai ai khi đến làng em cũng phải đứng lại và nhìn ngắm mãi rồi mới đi. Hoa sen thơm như thật khiến cho lòng chúng ta se lại và nao lòng. Hình ảnh những bông sen đẹp đẽ và sống trong bùn lầy nhưng vẫn giữ được nét thanh cao như con người Việt Nam vậy. Thế rồi ngay hồ sen thì em có thể nhìn thấy được cánh đồng lúa chín một màu vàng như óng ả thật đẹp. Xa xa lại có cánh cò như chao nghiêng đẹp đẽ và thật yên bình biết bao nhiêu. Em như yêu quê hương em biết bao nhiêu, những cảnh đẹp ở quê em như thật gần gũi cũng như giúp cho chúng ta như yêu quê hương hơn.

25 tháng 4 2018

       Quê hương Đan Phượng của em là một vùng quê tươi đẹp. Cảnh vật thì yên bình, con người thì hiếu khách. Em rất yêu quê hương mình. Nhưng em thích nhất là được ngắm nhìn quê mình vào mỗi buổi sáng. Cảnh vật lúc ấy thật thơ mộng.
        Khi mặt trời còn chưa lên, cảnh vật như đang ngủ say, chìm đắm trong màn sương đêm. Mọi vật thật im lìm và tĩnh lặng. Bỗng một gà ở cuối xóm cất lên lanh lảnh : "Ò, ó, o, o..." phá tan sự im lặng. Vạn vật như bừng tỉnh khỏi giấc mộng. Ông mặt trời bắt đầu thức dậy, từ từ nhô lên ở phía đông, xua tan màn sương đêm dày đặc. Ánh nắng hắt chiếu chiếu trên mặt đường, hàng cây xanh đã thức giấc, cành lá vươn cao trong ánh mai hồng. Những giọt sương còn nhấp nháy trên đầu ngọn lá đang tan dần theo hơi ấm mặt trời. Chim chóc từ đâu đã bay về đậu trên cành cây hót líu lo. Duy chỉ có chú sâu lười biếng vẫn ẩn nấp sau chiếc lá xanh, trốn tránh ánh mặt trời. Dường như chú ta muốn ngủ nữa vậy. Lúc này, mặt trời đã lên cao. Con đường làng quê  bỗng nhộn nhịp hẳn lên bởi bao nhiêu âm thanh: tiếng xe cộ đi lại tấp nập, tiếng những cô bán hàng rong rao hàng, tiếng các bạn học sinh í éo gọi nhau đi học...
        Một ngày mới bắt đầu trên quê hương em thật đẹp. Khung cảnh buổi sáng trên vùng quê thanh bình này mãi mãi để lại trong em những ấn tượng sâu sắc nhất của tuổi thơ. Em mong quê hương mình mỗi ngày một đổi mới, tươi đẹp hơn và khang trang hơn.

25 tháng 4 2018

ò ó o o vậy là 1 ngày mới lại bắt đầu.buổi sáng em dậy sớm để đi thể dục đồng thời cũng có thể ngắm cảnh đẹp của thiên nhiên ở làng quê của mình.

màn đêm giờ ko còn nữa mà bây giờ là một bộ áo khoác màu xanh biếc đẹp loomg lẫy.ông mặt trời vẫn chưa tỉnh giuaacs hẳn.mới sáng sớm đã có các bác nông daanra ngoài đồng cấy gặt.con người đã bừng tỉnh giấc trong tiếng gà gáy.những đàn chim đã chuẩn bị đi kiếm môi

em rất iu ngày mới quê em,

22 tháng 8 2018

Sáng nào em cũng đi trên con đường quen thuộc tới trường. Hai bên đường có nhiều cảnh đẹp, nhưng em thích nhất là cánh đồng lúa quê em vào buổi sáng. Cánh đồng lúa rộng bao la. Cánh đồng lúa chín ngả màu vàng óng. Sáng sớm, ở trên cánh đồng, không gian mát mẻ, yên tĩnh. Mùi của hương cỏ hoa, đồng nội, mùi hương lúa ngào ngạt tỏa ra khắp đồng. Một vài giọt sương còn trên kẽ lá rồi tăng dần theo hơi ấm của Mặt Trời. Nắng đã lên cao nhay nhot, cánh đồng giờ ánh lên màu xanh phá màu vàng tươi sáng. Xa xa, đàn cò trắng bay rập rờn làm tăng vẻ đẹp của đồng.Xa xa, những đàn cò kêu eng éc, bay lên trời rồi lại đậu xuống, cứ dập dình dập dình như những chiếc bập bênh.  Em rất yêu cánh đồng quê hương, nó không chỉ là chỗ để nhân dân tăng gia sản xuất mà nó còn là cánh đồng lúa xanh mướt, là cánh đồng tuổi thơ, cánh đồng kỉ niệm của cá nhân em cũng như của những người sinh ra trên quê hương cánh đồng lúa. Càng ngày em càng nhận thấy vẻ đẹp của nó và em biết nó đã chiếm một phần nào đó trong tái tim em.

cảm ơn các bn nhìu

Quê hương! Hai tiếng ấy cất lên thật thiêng liêng trong lòng mỗi con người. Quả đúng như vậy, hình bóng quê hương yêu dấu thanh bình, yên ả đã hằn sâu vào kí ức tuổi thơ em. Càng lớn khôn trưởng thành em càng thấy quê hương mình có nhiều vẻ đẹp. Nhưng có lẽ thích nhất là được ngắm nhìn phong cảnh quê em vào những buổi sáng mùa xuân đẹp trời.

Khi tiếng gà gáy râm ran vang vọng khắp xóm làng như xé tan bầu không khí yên tĩnh của buổi sớm mai, gọi mọi vật tỉnh giấc sau một đêm dài yên lặng. Làn sương mùa xuân mỏng manh như tấm khăn voan khổng lồ bao trùm khắp không gian. Gió vẫn nhè nhẹ thổi. Những ngôi sao trên bầu trời thức dậy muộn hối hả chạy trốn. Từ trong các bếp ánh lửa bập bùng, ngọn khói lan xa. Đâu đó tiếng chó sủa văng vẳng, tiếng vo gạo sàn sạt, tiếng xoong nồi va vào nhau loảng xoảng vọng ra từ các gia đình. Tiếng gọi nhau dậy đi học, đi làm í ới. Em cũng đã trở dậy ăn sáng rồi chuẩn bị đến trường. Vừa bước chân ra đến đầu làng em đã thấy một bầu không khí trong lành và dễ chịu. Chao ôi! Tiết trời mùa xuân thật là đẹp từ phía đằng đông ông mặt trời từ từ nhô lên chiếu muôn vàn ánh hào quang xuống trần gian. Từ trong vòm cây vải, cây nhãn trong vườn nhà ông Tư đầu làng những anh chích choè đang luyện giọng hoà cùng muôn điệu tiếng chim khác tấu lên khúc nhạc không lời chào bình minh tươi đẹp. Em khoan khoái dạo bước trên con đường quen thuộc cùng các bạn trong xóm đến trường. Trên đường tấp nập, nhộn nhịp những bước chân, tiếng trò chuyện của người đi làm, đi chợ, tiếng các bạn học sinh cười nói vui vẻ, ríu ran…

Phóng tầm mắt ra xa nhìn cánh đồng quê hương trong buổi ban mai mới thấy sức sống mùa xuân đang dâng trào mãnh liệt. Cánh đồng lúa mượt mà như một tấm thảm bằng nhung xanh trải dài xa tít. Nắng sớm dìu dịu, làn gió mơn man làm cho cánh đồng hệt như một bức tranh thêu của một nghệ nhân khéo léo. Những giọt sương mai còn đọng trên lá cây ngọn cỏ láp lánh. Một đàn cò trắng bay ngang rồi đậu xuống một bờ cỏ xanh mượt. Hương lúa nồng nàn lan toả theo chiều gió, sóng lúa nhấp nhô, rì rào.

Xa xa là dòng sông quê hương hiền hoà chảy. Sông tốt bụng lắm, xin bao nhiêu nước cũng cho. Hai bên bờ những bãi dâu, vườn chuối xanh um. Vài con thuyền chầm chậm xuôi dòng. Tiếng máy hút cát trên thuyền xình xịch vang động mặt sông. Trên triền đê mấy chú bò thung thăng gặm cỏ. Luỹ tre ven đê vẫn đu mình trong gió, xanh biếc một màu xanh quê hương. Mặt trời đã lên cao, nắng vàng lan toả khắp muôn nơi. Em cùng các bạn đã đến trường từ lúc nào không biết. Em bước vào lớp học trong lòng trào dâng một cảm xúc khó tả.

Quê hương thật thân quen giản dị. Quê hương đã lưu giữ bao kỉ niệm êm đềm ngày thơ ấu. Dù có đi đâu xa, em cũng chẳng thể nào quên được vẻ đẹp của quê mình vào những buổi sáng mùa xuân đẹp trời. Bởi đó là những gì thiêng liêng thơ mộng nhất của tuổi thơ em.


 

22 tháng 8 2021

Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng đất Tam Đảo thân yêu, ở nơi đây có những buổi sớm trong lành, những ngày hè mát dịu.

Tôi yêu nhất mỗi sớm mai thức dậy, khi ánh bình minh rọi chiếu bên cửa sổ và chạy ùa ra sân tập thể dục đón lấy không khí trong lành. Buổi sớm ban mai của ngày hè tháng năm, chú gà trống dậy sớm đánh thức ông mặt trời, kéo mặt trời lên cao. Vầng dương phía Đông sau đỉnh núi Con Trâu ánh hồng nhè nhẹ. Tôi bước những bước thong thả trên cánh đồng làng, tập thể dục và hít khí trời. Cơn gió nhẹ thổi bùng hương lúa mới trổ tháng năm, thật khoan khoái làm sao. Tiếng chim ca líu lo, rượt đuổi nhau tíu tít, bay tít lên trời cao. Bầu trời xanh, gợn những đám mây trắng giống tấm đệm mút êm đềm. Tôi ao ước mình được như cánh chim kia, nhún chân và bay đến tận cung mây, đất trời.

Các bác nông dân từ các ngõ xóm người thùng, người quốc, xào, rổ,… cùng nhau ra đồng. Họ dậy từ khi chú gà chưa kịp gáy, ánh mặt trời chưa kịp lên và giờ là lúc bắt đầu công việc. Tiếng gọi í ới cùng nhau ra đồng, tiếng ve kêu vang vang, tiếng gió hiu hiu thổi kéo rặng tre đầu làng kêu như tiếng sáo gọi hè. Ánh mặt trời lấp ló và dần hiện ra khỏi đám mây. Đến chừng khoảng sáu giờ sáng, mặt trời đã nhô lên, hiện rõ khỏi những đám mây sắc màu. Ánh nắng len lỏi khắp các ngả đường, chạm khẽ giọt sương ban mai trên cây lá ánh lên những màu sắc diệu kỳ.

Buổi sáng sớm thì đâu đâu cũng sẽ mang những sự dịu nhẹ, trong lành, tinh khôi. Thế nhưng, ở Tam Đảo sẽ có điểm riêng biệt. Nhiệt độ không tăng quá nhanh và luôn khiến con người thấy dễ chịu hơn. Ngay từ sớm, những đoàn xe máy, xe du lịch đã di chuyển đến khu du lịch Tam Đảo để đón trọn vẹn những giờ khắc tuyệt vời ấy. Thật tự hào vì tôi có được niềm hạnh phúc khi sống trên quê hương Tam Đảo, được hưởng trọn vẹn những tình yêu bao la của đất mẹ chăm sóc, được sống hồn nhiên vô tư như bao đứa trẻ có tháng hè nghỉ ngơi với gia đình.

Giờ càng lớn, tôi lại càng thêm yêu quý, trân trọng những giờ khắc tuyệt đẹp ấy! Sau giờ khắc của sự im lặng, cuộc sống sẽ nhộn nhịp với những thanh âm diệu kỳ: tiếng chó sủa inh om khắp xóm, tiếng nghé kêu, tiếng bò vàng gọi mẹ,…Tất cả chẳng khác nào bản nhạc đồng quê đa thanh sắc.

Nắng lên đến lưng chừng, khoảng tám giờ sáng, sự gắt gỏng của tia ban mai tựa ông già khó tính. Giọt sương trên cây lá không còn, trả lại vẻ tươi xanh cùng bụi trời. Đám mây trắng biến đi trả lại cả một khoảng trời xanh ngắt như nước đại dương. Các bác nông dân đi làm về, đó cũng là lúc tôi đi chơi cùng vài đứa trẻ con hàng xóm.

Chỉ một khoảnh khắc buổi sớm ban mai, nhưng lại mang đến cho người ta những tình cảm yêu mến lạ kỳ. Tôi sẽ ghi nhớ mãi khoảnh khắc tuyệt đẹp ấy, để rồi mai lớn lên tôi vẫn có một điều tự hào, Vì tình yêu mình mình dành cho đất mẹ, đã từng hồn nhiên vô tư yêu thiên nhiên cuộc sống tha thiết. Để rồi mai đây, khi đô thị hóa phát triển tôi vẫn kiêu sa về một thời yêu thương đẹp đến thế!