K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 3 2020

Vì đây là lần đầu thấy đề này và chỉ viết dàn ý đc thôi nên bạn thông cảm nha!

I: Mở bài: Kể khái quát sự tò mò của chim con.(VD: [...] Sao chúng ta lại có thể thở được nhỉ? Liệu thế giới ngoài kia có đẹp không?v.v... Trước giờ nó vẫn thường xuyên nghĩ về những điều này)

II: Thân bài: (vừa viết lời vừa kể về suy nghĩ của mình về câu trả lời của chim mẹ và anh chị em của nó, hc là ý kiến sai của chị em và đc chim mẹ giảng giải để bài văn thêm sống động.)

- Đoạn 1: Vẻ đẹp của khu rừng của chim con (không khí, cây, sự rộng lớn, thú rừng, v.v...)

- Đoạn 2: Sự nguy hiểm của thế giới trong và ngoài cánh rừng và con người.

III: Kết bài: Chim con hiểu rằng thế giới này còn rộng nguy hiểm hơn nó từng tưởng tượng 

học tốt

27 tháng 1 2019

Chim non : Ôi mẹ ơi ! Cái thứ màu xanh kia là gì thế?

Chim mẹ: Đó là thảo nguyên!

Chim non:Thảo nguyên? Đó là gì ạ?

chim mẹ: Thảo nguyên là một vùng đất rộng lớn với những bãi cỏ xanh mướt.

P/S:Muộn lắm rồi nên mik viết tạm một đoạn,mai viết tiếp,chưa hết đâu!^^

28 tháng 1 2019

uk cảm ơn bn

Vì đây là lần đầu thấy đề này và chỉ viết dàn ý đc thôi nên bạn thông cảm nha!

I: Mở bài: Kể khái quát sự tò mò của chim con.(VD: [...] Sao chúng ta lại có thể thở được nhỉ? Liệu thế giới ngoài kia có đẹp không?v.v... Trước giờ nó vẫn thường xuyên nghĩ về những điều này)

II: Thân bài: (vừa viết lời vừa kể về suy nghĩ của mình về câu trả lời của chim mẹ và anh chị em của nó, hc là ý kiến sai của chị em và đc chim mẹ giảng giải để bài văn thêm sống động.)

- Đoạn 1: Vẻ đẹp của khu rừng của chim con (không khí, cây, sự rộng lớn, thú rừng, v.v...)

- Đoạn 2: Sự nguy hiểm của thế giới trong và ngoài cánh rừng và con người.

III: Kết bài: Chim con hiểu rằng thế giới này còn rộng nguy hiểm hơn nó từng tưởng tượng (đại loại thế)

Mong bạn có thể áp dụng nó vào bài viết

11 tháng 2 2019

Một buổi chiều bình thường như bao ngày khác, tôi thong thả bước đi trên con đường quen thuộc từ trường về nhà. Ánh chiều tà chiếu rọi lên những ngôi nhà đã mờ mờ khói bếp tạo nên một khung cảnh làng quê bình yên đẹp đẽ. Hôm nay đám bạn hẹn nhau đi đá bóng và vào rừng phá tổ chim chơi. Tôi không đi được vì nhà có cỗ, phải về nhà sớm, do đó, tôi có chút tiếc nuối. Đang chìm đắm trong suy nghĩ về việc nhóm bạn tôi có thắng được nhóm đá bóng bên Thượng hay không, cỗ hôm nay có những món gì, tôi mơ màng nghe thấy tiếc rì rầm nói chuyện đâu đó trên cao, xen kẽ vào tiếng gió, hòa tan vào ánh tà dương nhang nhác đỏ.

Tôi tìm theo âm thanh ấy, với lên vòm lá trên cao, nơi đang có hai chú chim xinh đẹp đang đậu tại đó. Thì ra, hai chú chim đang nói chuyện với nhau. Tôi ngẩn người đứng lại quan sát và lắng nghe cuộc trò chuyện kì lạ này.

Chú chim xanh ngúc ngoắc cổ nói giọng than thở:

-Buồn lắm cậu ạ, nhà tớ vừa xây xong thì lại bị đám trẻ con ở làng phá mất. Bao nhiêu công sức bỏ ra giờ chẳng có chỗ mà ở. Sau rồi, vợ tớ đẻ trứng biết đẻ ở đâu đây?

-Haiz - Chú chim vàng bên cạnh dúi dúi đầu vào vai bạn ra vẻ an ủi - Thì tớ dạo trước cũng vậy mà, nên có dám làm tổ ở gần đây đâu, phải vào tít trong kia đấy chứ. Cố lên bạn ạ, mai tớ sẽ mang củi khô về giúp cậu xây lại nhà mới.

Chú chim xanh hót lên một tiếng vui tai nghe vẻ thích chí lắm:

-Cảm ơn cậu nhiều nhé. Nếu cậu giúp tớ, chắc sẽ nhanh thôi.

-Ừ, chúng ta sẽ cùng nhau làm.

-Mà - chú chim xanh lại cúi đầu ủ rũ - Cậu có thấy bây giờ mọi chuyện khác xưa nhiều quá không? Sao tớ thấy càng ngày càng lạ lẫm với thế giới này, nhiều rác thải quá cậu ạ, chẳng còn những con sâu béo mầm như xưa nữa, tớ phải tìm mãi, bỏ qua rất nhiều lon nước, túi ni lông do con người tạo ra mới tìm được con giun, bắt được con sâu để ăn đấy.

Chú chim vàng mắt long lanh chứa nhiều cảm xúc:

-Chẳng phải loài người càng ngày càng tiến bộ sao, họ mang súng đến tàn sát các loài động vật chúng ta, họ làm môi trường bị hủy hoại, dùng thuốc sâu vô tội vạ làm hệ sinh vật bị mất cân bằng, ô nhiễm môi trường và động thực vật bị ảnh hưởng rất nhiều. Bác chim sẻ bên vườn táo đã bị bệnh nặng vì ngửi mùi hóa chất lâu ngày đó, chị chim oanh cũng hót không còn hay như xưa nữa rồi cậu ạ.

-Phải đó, phải đó...

Chú chim xanh buồn bã nói. Nhưng sao tôi thấy nỗi buồn của hai chú chim như bị buộc vào làn gió, cuốn vào trong tâm trí mình một cách nặng trĩu. Tim tôi nhói lại, lòng buồn rười rượi. Tôi đã từng theo đám bạn đi phá tổ chim, xả rác bừa bãi như những lời chú chim kia nói. Chao ôi. Tôi cảm thấy có lỗi vì đã hành động như vậy. Tôi cảm thấy thật xấu hổ. Tuy nhiên, sau khi nghe cuộc trò chuyện này, tôi biết mình phải làm gì, tôi sẽ không nghịch phá cây cối, không vô cớ phá vỡ mái ấm gia đình của những chú chim nhỏ, càng không sử dụng hóa chất tràn lan, vứt rác bừa bãi nữa.

Tôi tin khi con người có ý thức, cuộc sống của các loài động thực vật sẽ tốt đẹp hơn

Vì đây là lần đầu thấy đề này và chỉ viết dàn ý đc thôi nên bạn thông cảm nha!

I: Mở bài: Kể khái quát sự tò mò của chim con.(VD: [...] Sao chúng ta lại có thể thở được nhỉ? Liệu thế giới ngoài kia có đẹp không?v.v... Trước giờ nó vẫn thường xuyên nghĩ về những điều này)

II: Thân bài: (vừa viết lời vừa kể về suy nghĩ của mình về câu trả lời của chim mẹ và anh chị em của nó, hc là ý kiến sai của chị em và đc chim mẹ giảng giải để bài văn thêm sống động.)

- Đoạn 1: Vẻ đẹp của khu rừng của chim con (không khí, cây, sự rộng lớn, thú rừng, v.v...)

- Đoạn 2: Sự nguy hiểm của thế giới trong và ngoài cánh rừng và con người.

III: Kết bài: Chim con hiểu rằng thế giới này còn rộng nguy hiểm hơn nó từng tưởng tượng (đại loại thế)

Mong bạn có thể áp dụng nó vào bài viết

26 tháng 2 2019

Có hai mẹ con chim sẻ bay tránh rét qua mùa đông. Chúng bay đi mãi và đến tối lạc vào một khu rừng hoang.

Biết không thể bay đi được nửa, chim mẹ tìm một hốc cây nhỏ rồi dắt con vào đó ngủ qua đêm.

Nửa đêm, đang say giấc, mẹ con chim sẻ bỗng tỉnh dậy vì nghe tiếng gió rít ào ào. Nhìn ra ngoài trời, hai mẹ con thấy trời tối sầm. Sấm ì ầm từ đằng xa vọng lại. Trên bầu trời đen ngòm, những tia chớp nhằng nhịt đan chéo vào nhau. Những cơn gió mạnh làm cây cối nghiêng ngã. Chẳng mấy chốc, cơn mưa rào trút xuống như thác đổ không biết trên trời có bao nhiêu nước mà đổ xuống lắm thế.

Trong hốc cây nhỏ, mẹ con nhà chim sẻ run lẩy bẩy vì rét. Mưa hắt vào gốc cây lạnh buốt. Chim con khóc “ti ti”, nói với mẹ:

– Mẹ ơi, con rét quá! Rét quá!

Chim mẹ âu yếm dỗ dành con:

– Nín đi con của mẹ, nằm sâu vào hốc cây để mẹ che cho.

Rồi chím mẹ xòe đôi cách bé nhỏ, mỏng manh của mình che cho con, mặc cho mưa phả vào người làm ướt sững bộ cánh màu nâu bạc vì vất vả. Gió rít làm cho cái cây có hốc nhỏ nơi mẹ con chim sẻ trú nghiêng ngả. Mỗi lần như thế chim mẹ lại suýt rơi xuống đất. Ngoài trời, mưa vẫn rơi, gió vẫn gào thét ghê rợn. Chúng chẳng mảy may thương tình hai mẹ con đang run rẩy. Nhưng chúng càng điên dại bao nhiêu, tấm lòng chim mẹ thương con lại càng tăng lên bấy nhiêu. Chim mẹ đã làm thế với tất cả tình yêu thương mẫu tử của mình.

Trong lòng mẹ, chim con vẫn khô lông và không rét run như chim mẹ. Nghe gió rít mưa rơi ở ngoài mà nó càng thương mẹ. Cứ nghĩ đến cảnh mẹ nó bị ướt, lạnh mà nó trào nước mắt. Không rét mà nó cứ khóc tì ti trong lòng vì thương mẹ. Rồi nó thiếp đi từ lúc nào…

Gần sáng, biết không thể chinh phục nổi tấm lòng cao cả của chim mẹ, và cũng đã mệt rã rời, gió mưa đành phải rút lui.

Những lá cây được nước mưa tắm gội nên xanh bóng. Các bụi cây um tùm thấp lùn nằm bẹp xuống. Dưới đất, lá vàng rụng xuống thành một lớp dày.
Lúc này, chim Mẹ đã mệt rã rời. Nó gục xuống lưng con thiếp đi.

Mặt trời từ từ nhô lên sau đỉnh núi phía đông. Bầu trời thoáng đãng xanh thẳm. Mọi vật sung sướng đón chào những ánh nắng ấm áp. Cây cối trong khu rừng xào xạc chào mừng ông mặt trời. Khi đã lên cao, ông mặt trời phóng tầm mắt nhìn ra mọi nơi, thấy trong hốc cây có hai mẹ con chim sẻ đang nằm đó. Chim mẹ xơ xác, ướt sũng. Nghĩ đến trận mưa đêm hôm qua, ông mặt trời bồi hồi xúc động. Ông liền tỏa ra tia nắng ấm áp nhất, dịu hiền nhất vào gốc cây. Như có một sức mạnh, hai mẹ con chim Sẻ liền tỉnh dậy. Thấy ánh nắng ấm áp của mặt trời, chim con vui mừng nói vói mẹ:

– Mẹ ơi! Ra sưởi nắng nào! Một ngày mới bắt đầu rồi!

Chim mẹ né mình cho chim con ra sưởi nắng. Chim mẹ cũng gượng dậy bước ra cành cây đứng nhìn mọi vật. Chim con bay ra. Nó sung sướng liệng trên bầu trời trong xanh chan hòa ánh nắng vài vòng. Rồi chim con đậu trên cành cao cây bồ đề rỉa lông, rỉa cánh. Nó cất tiếng hót líu lo chào ông mặt trời rực rỡ. Cuối cùng, nó liệng một vòng đậu xuống chạc cây với mẹ, miệng nói:

– Mẹ ợ! Hôm nay là ngày sung sướng nhất của con. Chị Mùa Xuân đến rồi. Vui quá!

Chim mẹ âu yếm nhìn con, lòng lâng lâng một niềm vui khó tả. Nó gật đầu sung sướng đến trào nước mắt.

2 tháng 4 2017

Vì đây là lần đầu thấy đề này và chỉ viết dàn ý đc thôi nên bạn thông cảm nha!

I: Mở bài: Kể khái quát sự tò mò của chim con.(VD: [...] Sao chúng ta lại có thể thở được nhỉ? Liệu thế giới ngoài kia có đẹp không?v.v... Trước giờ nó vẫn thường xuyên nghĩ về những điều này)

II: Thân bài: (vừa viết lời vừa kể về suy nghĩ của mình về câu trả lời của chim mẹ và anh chị em của nó, hc là ý kiến sai của chị em và đc chim mẹ giảng giải để bài văn thêm sống động.)

- Đoạn 1: Vẻ đẹp của khu rừng của chim con (không khí, cây, sự rộng lớn, thú rừng, v.v...)

- Đoạn 2: Sự nguy hiểm của thế giới trong và ngoài cánh rừng và con người.

III: Kết bài: Chim con hiểu rằng thế giới này còn rộng nguy hiểm hơn nó từng tưởng tượng (đại loại thế)

Mong bạn có thể áp dụng nó vào bài viết hihi

5 tháng 4 2017

thanks bạn rất nhiều nha !