Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
I have a memorable childhood which has many experiences. One of the experiences I remember most is the first time I was invited to a birthday party. I was a 6-year-old girl and I had a bestfriend whose name is Lisa. We were very close and seemed we couldn’t live without each other until her birhtday. It was a beautiful morning when Lisa invited me to her birthday party and had no idea about how great her party would be if she didn’t ask me to attend. I was very happy and decided to make my bestfriend surprise by giving her a puppy as a present. Lisa didn’t dog or any animal but I almost forgot about that. I was confident to give her my present in her birthday and immediately realized that she didn’t my little dog which I myself chose to buy 3 days ago. While the party was going on, I stood in a corner of the room and watched how much she loved other normal presents such as teddy bear, dolls or crayons. I felt dissapointed but that was not the worst thing. About 20 mintues later, Lisa’s father gave a sign that was the time to taking out a birthday cake. It was the biggest birthday cake I had ever seen. The light went off. As soon as it went on, somebody screamed “It’s a puppy in the cake”. Everyone was surprise and they recognized that was my puppy. They looked at the puppy and then looked at me. I glanced to Lisa. She said nothing and about to cried. I was very confused and ashamed. I carried my puppy, said sorry to Lisa and ran out of the party. I couldn’t believe that I had just broken my bestfriend’s birthday cake because of a silly decision. I learned that never bring any animal with me to a party, especially bestfriend’s birthday party. It’s an experience that I won’t forget for the rest of my life. Luckily Lisa forgave me and we are still friend up to now. She always reminded me about her 6th birthday and we laughed a lot.
=> Bài dịch:
Tôi có một tuổi thơ đáng nhớ với rất nhiều kỷ niệm. Một trong những kỷ niệm mà tôi nhớ nhất là lần đầu tiên tôi được mời đến dự tiệc sinh nhật. Lúc đó tôi là một cô bé 6 tuổi và tôi có một người bạn thân tên là Lisa. Chúng tôi rất thân thiết và dường như không thể sống thiếu nhau cho đến hôm sinh nhật của cô ấy. Đó là một buổi sáng đẹp trời khi Lisa mời tôi đến bữa tiệc sinh nhật của cô ấy và không hề biết rằng bữa tiệc sẽ tuyệt ra sao nếu cô ấy không mời tôi đến. Tôi rất vui và quyết định làm bạn thân của mình ngạc nhiên bằng cách tặng cho cô ấy một con cún con. Lisa không thích chó hay bất kì loài động vật nào nhưng tôi đã quên mất điều đó. Tôi rất tự tin tặng cho cô ấy món quà vào hôm sinh nhật và ngay lập tức nhận ra rằng cô ấy không thích con chó mà tôi đích thân chọn mua 3 ngày trước. Trong khi bữa tiệc diễn ra, tôi đứng ở góc phòng và quan sát cô ấy yêu quý những món quà bình thường như gấu bông, búp bê hoặc hộp màu đến bao nhiêu. Tôi cảm thấy rất thất vọng nhưng đó vẫn chưa phải là điều tệ nhất. Khoảng 20 phút sau, bố của Lisa ra hiệu đã đến giờ mang bánh kem ra. Đó là chiếc bánh kem to nhất mà tôi từng thấy. Đèn tắt. Ngay khi nó bật sáng trở lại thì ai đó la lớn “Con chó ngồi trên bánh kem rồi kìa”. Mọi người rất ngạc nhiên và họ nhận ra đó là con chó con của tôi. Họ nhìn con chó con rồi nhìn sang tôi. Tôi lước nhìn Lisa. Cô ấy không nói gì cả và gần như sắp khóc. Tôi rất bối rối và xấu hổ. Tôi ôm lấy con chó, xin lỗi Lisa và chạy thật nhanh khỏi bữa tiệc. Không thể tin nổi là tôi vừa mới phá tan nát chiếc bánh sinh nhật của bạn thân chỉ vì một quyết định ngu ngốc. Tôi đã học được rằng không bao giờ mang theo bất kì một động vật nào với mình tới các bữa tiệc, đặc biệt là tiệc sinh nhật bạn thân. Đó là một kỷ niệm mà tôi không bao giờ có thể quên được trong suốt phần đời còn lại. May mắn thay Lisa đã tha thứ cho tôi và cho đến bây giờ chúng tôi vẫn là bạn bè. Cô ấy hay nhắc tôi về chuyện xảy ra ở bữa tiệc sinh nhật lần thứ 6 ấy và chúng tôi cùng cười to.
Trong cuộc đời mỗi con người, chúng ta chắc hẳn luôn có những người bạn giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và kề bên mỗi khi gặp chuyện vui cũng như chuyện buồn. Em cũng không phải là ngoại lệ, cũng có một người bạn thân luôn sẻ chia và giúp đỡ mỗi khi em gặp khó khăn. Kha – đó là tên đứa bạn thân nhất của em.
Kha năm nay bằng tuổi em, cũng là mười tuổi. Kha có nước da trắng như trứng gà bóc cùng dáng người thanh mảnh. Lúc nào đến lớp bạn cũng gọn gàng trong bộ đồng phục áo trắng quần đen, mái tóc dài được búi gọn gàng sau gáy. Kha có khuôn mặt bầu bĩnh và đôi mắt biết nói. Đôi mắt bạn to tròn lấp lánh ánh cười luôn cong cong như vầng trăng khuyết, nó như biết nói biết cười, biết sẻ chia mỗi khi em buồn và cổ vũ mỗi khi em gặp chuyện vui. Giọng nói của Kha trong trẻo như tiếng chim vàng oanh mỗi sáng, bạn đừng lầm tưởng rằng giọng nói ấy sẽ chua ngoa nhé. Bởi vì giọng nói ấy rất truyền cảm và vô cùng thu hút. Kha thường kể cho chúng em nghe những câu chuyện ma mà bạn ấy biết, với chất giọng ly kì hấp dẫn, nó luôn làm chúng em hét toáng mỗi khi đến đoạn cao trào. Đổi lấy một tiếng cười vang nhí nhảnh của nó là bộ mặt hoảng hồn của mấy đứa chúng em.
Thú thật lúc đầu em cũng không thích Kha bởi vì người đâu mà vừa học giỏi vừa xinh lại còn hát hay nữa. Không những thế ba mẹ lại rất hay lôi Kha ra để so sánh với em làm em cảm thấy rất bực bội cùng tủi thân bởi chẳng một đứa trẻ nào thích bị bố mẹ so sánh với bạn bè đâu, đặc biệt là trong khi đứa trẻ ấy còn không thích cô bạn kia nữa. Và có lẽ em vẫn sẽ ghét Kha như vậy nếu không có chuyện xảy ra lần đó.
Hôm ấy là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, từng cơn gió bấc rít gào bên ô cửa sổ khiến em run lên. Chẳng hiểu sao chiều hôm trước em còn khỏe mạnh, chạy từ đầu sân đến cuối sân chơi trò đuổi bắt với anh trai mà ngày hôm sau đã ốm đến không dậy nổi. Em mệt mỏi mở to đôi mắt thẫn thờ nhìn bầu trời xám đen bên ngoài ô cửa, lòng nghĩ thầm cách để đến lớp mà không làm phiền ai. Mùa đông đến, em biến thành con sâu lười ham ngủ, chính vì vậy mà em luôn là nguời ngủ dậy muộn nhất nhà. Ba mẹ thường cùng anh trai em ăn sáng rồi đi học, đi làm em dậy sau nên sẽ ăn sáng sau rồi tự đi học. Nếu không phải hôm nay trường anh em tổ chức làm tình nguyện nên phải đi từ sớm thì nếu không anh sẽ không để em như thế này mà đến trường. Em đang đau đầu định bước xuống giường thì nghe thấy tiếng của Kha vọng từ bên ngoài vào:
- Lan ơi, cậu không đi bây giờ là cậu muộn học đấy!
Em muốn nói thật to cho nó rằng tớ đang bị ốm nhưng lời nói chẳng thể nào thoát ra khỏi cổ họng được. Chờ mãi không thấy ai trả lời, lại thấy đèn nhà em đang sáng, nó tò mò bước vào nhà không quên kèm theo câu: “Cháu xin phép ạ.”. Vào đến phòng em nó hoảng hốt chạy vào, hết sờ mặt lại sờ đến trán:
- Cậu sốt rồi, sao không gọi tớ vào, bố mẹ cậu đâu, anh trai cậu đâu sao cậu ở nhà một mình thế?
- Bố…mẹ…tớ…đi làm. Còn… còn anh tớ đi tình nguyện rồi…khụ..
- Cậu đã ăn sáng chưa? Rồi còn nhà cậu có thuốc không, để đâu chỉ tớ, tớ đi lấy.
Nhìn bộ dạng lo sốt vó của nó mà em ngỡ ngàng, bấy lâu nay em nghĩ Kha cũng chẳng ưa em vậy mà khi em ốm bạn liền lo lắng đến như vậy. Tự nhiên em cảm thấy mình đúng là một đứa bạn tồi, không nhận ra Kha tốt như thế nào mà chỉ theo suy nghĩ riêng của mình mà ghét bạn. Em ngại ngùng đón nhận sự giúp đỡ từ bạn mà vui sướng khi có một người bạn tốt như Kha. Sau khi nấu cháo cho em ăn, bạn còn giúp em uống thuốc và gọi điện xin phép cho cả hai chúng em cùng nghỉ bởi vì chăm sóc em đã khiến bạn muộn giờ học.
Từ hôm ấy ngày nào Kha cũng qua nhà giảng bài cho em, nhờ vậy mà em đã theo kịp bạn bè khi đi học trở lại mà không cần đến sự giúp đỡ của gia sư hay thầy cô phụ đạo thêm. Dù trước đây luôn ham chơi bỏ bê bài tập nhưng sau kỉ niệm lần ấy em đã chú ý hơn và nâng cao được điểm số khiến thầy cô và bố mẹ rất vui lòng. Tất cả là nhờ có sự tận tâm giúp đỡ của Kha, cuối học kì I vừa rồi chúng em đã đứng trong top 10 của lớp và được các thầy cô tuyên dương là đôi bạn cùng tiến đấy!
Em rất yêu quý cô bạn thân của mình và mong muốn tình bạn của chúng em cũng sẽ bển chặt qua thời gian để em có thể lưu lại được những kí ức tuổi học trò khi ở bên bạn bè và gia đình.
Olympia is one of my favorite TV show. This is a television knowledge contest for high school students. It is always shown on VTV 3 at 13 o'clock every Sunday. Candidates are the best students in the country. MC is quite charming and beautiful lady. The program also has a team of consultants who are experienced teachers. In the program, there are 4 competitions, which in turn is the start, the obstacle, accelerate and the goal. Every competition is very interesting and exciting, it requires students not only knowledge from books but also social knowledge. Contestants do not only have knowledge but also must have both brave and self-confidence. The students, parents go cheer for the contestants are very enthusias. In the contestants, competitor that I most is Lam Vu Tuan, he is very talented and funny. My biggest dream is to study well and paripate in the program compete for knowledge.
Dịch
Đường lên đỉnh Olympia là một trong những chương trình TV yêu thích của mình. Đây là một cuộc thi kiến thức trên truyền hình dành cho học sinh trung học phổ thông. Nó được chiếu trên VTV3 lúc 13 giờ chủ nhật hàng tuần. Thí sinh tham gia chương trình đều là những học sinh giỏi nhất trên toàn quốc. Chị MC khá duyên dáng và xinh đẹp. Chương trình có một đội ngũ tư vấn là các thầy cô giáo giàu kinh nghiệm. Trong chương trình gồm 4 phần thi đấu, đó lần lượt là khởi động, vượt chướng ngại vật, tăng tốc và về đích. Mỗi cuộc tranh tài đều rất hấp dẫn và thú vị, nó đòi hỏi học sinh không chỉ có kiến thức sách vở mà cả kiến thức xã hội. Thí sinh dự thi không chỉ có kiến thức mà phải hội tụ cả bản lĩnh và sự tự tin. Các bạn học, cha mẹ đi cổ vũ cho thí sinh rất nhiệt tình. Trong các thí sinh dự thi, em thích nhất anh Lâm Vũ Tuấn, anh rất giỏi và vui tính. Ước mơ lớn nhất của em là học tập thật giỏi và tham gia chương trình, tranh tài kiến thức.
hello, everyone! I am Thang. I would to present to you about my favorite TV program. My favorite TV program is Hello Jadoo - a famous program. I this program because it is very funny and entertaining. It's on Disney Channel at 5pm from Tuesday to Saturday every week. I always watch it . This program is about a cute girl, funny and intelligent but quite lazy and friends good-hearted, genial of jadoo. Through cartoon, I developed communication skills, perseverance and life skills. I wish cartoon will premiere viewers or more episodes and more meaningful. Well that’s it from me. Thanks very much!
K CHO MÌNH NHÉ
I live in a small house. In front of the house has a lovely garden grow flowers. To the left of my house has a lot of trees. My house has four rooms : livingroom, kitchen, bedroom,bathroom. In the livingroom, there is a lamp, a TV, a table and fours sofar. In the diningroom, there is a cooker, a cupboard and a fridge. There is a sink, a bath and a toilet in the bathroom. I love my bedroom. In the bedroom, there is a lovely bed, a beautiful desk, two lamps in the bedroom. I love my house very much.
Hi,everybody.My house based in flat land .First face of house near 7 national street.It’s large about 50 square metre.Around my house has many trees,flower .It contains two floors.The ground foor has five rooms include one living room,two bedrooms,one kichen room.and one bathroom.Upstairs has one room for me anf a room for reading book.
In the living room has a sony television,a radio,and armchair.When a visitor come my family,we invite they to seat in here.
Welcome you to my room.I will introduce for you.I love it because it has multi function.Include A computer is connecting FPT network with fast speed ,you can access internet, watch film by ephim.com,listen all kind of music.What about other devices,oke,A radio,a airconditioning with fress air.Althought near street,but quiet.It ‘s good to learn for me. From my room,you can see sky with blue trees lines,particulary you can see a large lake .Wow.Beautiful.
If you visit my house,You can’t imaging what about happen to your’eyes.You will scream that ” oh my god,one house in my dream”.
I was born and grown up on the poor land in Duc Tho district, Ha Tinh province. That’s where deeply attaches to me 24 years of life. If anyone who asks me that “What’s the thing your most proud of?” .I will answer that’s my hometown. Duc Tho is the land poor where the people live by rice cultivation, breeding, and fishing. Although the life is very difficult, but the people is very friendly, and studious. In Duc Tho, there is a Tung Anh village where called “Doctor village”. Duc Tho is also the home of Tran Phu Secretary General, and marked many memories of the great leader Ho Chi Minh.
If you come to Duc Tho, you will feel many interesting things, visiting Tran Phu tombstone, La Giang dyke, rowing on La driver, and enjoying the traditional songs. In the evening, they can enjoy a special food which is “mussel rice” – just only eat one time, you will never forget.
Beautiful and unobtrusive! Duc Tho always tries to grow, and to improve the life of people, but keeping the traditional culture.
học tốt
My hometown is Ha Noi where is the capital of Viet Nam. Now, I am living with my parent there. Ha Noi is the most special city with many famous places as Hoan Kiem Lake, The Old Square, The Ho Chi Minh Mausoleum,…In addition, people here is very kind and friendly
(Quê hương tôi là thành phố Hà Nội, đó là thủ đô của nước Việt Nam. Hiện tại, tôi đang sống ở đó cùng bố mẹ. Hà Nội là thành phố đặc biệt nhất với nhiều địa điểm nổi tiếng như hồ Hoàn Kiếm, Phố Cổ, Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh,…Thêm vào đó, con người ở đây rất tốt bụng và thân thiện).
Hello, I want you to know my hometown. My hometown is too hot almost the entire year – about 33 degrees. So the nights are the good time to play. It’s nice to go to the restaurant, bar to meet friends and have a drink something. There are beaches here, beautiful beaches and I love to go swimming. Sometimes, I go out or just stay home and watch TV. People here are peaceful and friendly.
(Xin chào, tôi muốn bạn biết về quê hương của tôi. Quê hương tôi rất nóng, hầu như nóng quanh năm, khoảng 33 độ. Vì vậy, buổi đêm là thời điểm tuyệt vời để chơi. Thật tuyệt để đi đến nhà hàng, đến bar gặp gỡ bạn bè và nhâm nhi thứ gì đó. Ở quê tôi có những bãi biển rất đẹp, và tôi thích đi bơi. Thỉnh thoảng, tôi ra ngoài hoặc ở nhà xem TV. Con người ở đây rất hòa bình và thân thiện).
I live in Ho Chi Minh City, and Tet holiday in the city is very bustling occasion. Within a month before the Lunar New Year, the streets are very crowded, many people go out to do shopping and enjoy the holiday scenery. My parents are busy cleaning the house, and I am busy thinking about what to wear and where to go. Right after we have a break from school, my friends and I spend most of the time on Nguyen Hue Flower Street to take pictures. However, Nguyen Hue Street is not the only beautiful place, almost everywhere in the main streets are wonderful for people to have great pictures. They are beautifully decorated with bright lights, and the apricot blossom - the symbol of New Year's Day can be found everywhere. On New Year's Eve, my family and I watch fireworks from Sai Gon Bridge; we have to go there before nine o’clock to get a good spot. Early in the first morning of the year, we go to the pagoda to pray for peace and health, and then I accompany my parents to visit my grandparents and relatives. Tet is my favorite holiday because it is an occasion to enjoy the festive atmosphere, delicious food, and receive lucky money. I wish that Tet could last for a month.
Area and population
Area: 127.59 km²
Population: 230,000 people
Ethnicity: Most of them are Kinh
Administrative boundaries
Me So commune, Thang Loi district, Van Giang district, bordered on the east, and adjacent to Tan Chau, Tu Dan, Ham Tu, Da Trach, Binh Minh and Khoai Chau districts of Hung Yen province.
Phu Xuyen district to the south.
It borders Thanh Oai district to the west, separated by Nhue river.
North borders with Thanh Tri district.
Administration
Thuong Tin district has one district town as Thuong Tin town and 28 communes of Chuong Duong, Dung Tien, Duyen Thai, Ha Hoi, Hien Giang, Hoa Binh, Hong Van, Khanh Ha, Le Loi, Lien Phuong, Minh Cuong. . Self
District leaders
Party Secretary: Nguyen Tien Minh
- Chairman of the People's Council: Mr. Phung Van Quoc
Deputy Secretary - Chairman of District People's Committee: Mr. Kieu Xuan Huy
Deputy Secretary of District Party Committee: Mr. Phung Van Quoc
Vice Chairman of the District People's Committee: Mr. Nguyen Sy Tuyen, Mr. Nguyen Tuan Thinh, Ms. Le Thi Lieu
Vice Chairman of the People's Council: Mr. Le Tuan Dung, Mr. Phan Thanh Tung
Geography
On land, most of the land area is plains covered by two main rivers, Red River and Nhue River.
Traffic
Thuong Tin has convenient transportation system with two land routes running along the district. It is 17.2 km long and 1 km of highway 1A and the highway of Phap Van - Cau Gie bridge is 17 km long. Old 73); crossing the district is the provincial road 427 (old road 71) from Van La slope (Hong Van commune) crossing the Khe Hoi crossing bridge on the Phap Van - Cau Gie highway to Thuong Tin town to cut with the North-South railway to the west of the district and ends in Thanh Oai district. Provincial highway 429 (73 old) from Phu Minh town (Phu Xuyen district) crossing Van Diem bridge to Do Xa junction intersection with the old national highway 1A; Next is the section 429 from Tia Cross intersecting the north-south railway running into Dong Quan. It is expected to build Me So bridge connecting Van Giang district of Hung Yen province.
In the district, the North-South railway runs through three stations: Thuong Tin, Cho Thi and Van Do stations.
Waterway with Red River, Hong Van port, Van Diem port. Through the river to Tu Dan, Khoai Chau, Pho Noi and Hung Yen.
Currently, Thuong Tin district is investing in Duyen Thai urban area located in the north of the district, adjacent to Lien Ninh commune of Thanh Tri district.
Street
427
Ba Dinh
Post office
Chuong Duong
Cong Xuyen
Danh Huong
Rowing
Unite
Independence
Highway 1A
Ha Vy
Happy
Integration
Hong Van
North Channel
Metallurgical
Luong Mau Huan
Luong Van Can
Serious
Nghiem Xuyen
Nguyen Du
Nguyen Trai
Crossing You
Ganh Restaurant
Quat Dong
Ta Mon
Success
Provincial Highway 427B (former 71)
Tran Nhat Duat
Tran Phu
From Berlin
From Paper
Ziyang
Free
Nature
Old document
Vu Duc Trinh
History
Ong Nguyen is a suburb of Tran Son Nam from the Le dynasty to the Nguyen dynasty. At that time, Thuong Tin was in Ha Dong province. Phu Thuong Tin now includes districts: Thanh Tri, Thuong Phuc (now Thuong Tin), Phu Xuyen and Hong Duc (now My Duc district).
On April 21, 1965, Thuong Tin district of Ha Tay province (merging two provinces of Ha Dong and Son Tay), including 33 communes: Chuong Duong, Dai Ang, Dong My, Dung Tien, Duyen Thai, Ha Hoi, Hien Giang Hoa Binh, Hong Van, Khanh Ha, Le Loi, Lien Ninh, Lien Phuong, Minh Cuong, Nghiem Xuyen, Ngoc Hoi, Nguyen Trai, Nhi Khe, Ninh So, Quat Dong, Ta Thanh Oai, Tan Minh, Thong Nhat, Phu Phu, Tien Phong, To Hieu, Tu Nhien, Van Binh, Van Diem, Van Phu, Van Tao, Van Tu.
On December 29, 1975, Thuong Tin district of Ha Son Binh province was merged into Ha Tay and Hoa Binh provinces.
On December 29, 1978, five communes in the north of Thuong Tin District were Dai Ang, Lien Ninh, Ngoc Hoi, Ta Thanh Oai and Dong My. There are 28 communes in Chom Duong, Chuong Duong, Dung Tien, Duyen Thai, Ha Hoi, Hien Giang, Hoa Binh, Hong Van, Khanh Ha, Le Loi, Lien Phuong, Minh Cuong, Nghiem Xuyen, Nguyen Trai, Nhi Khe, .
On March 19, 1988, Thuong Tin Town was established on the basis of adjusting part of the natural area and population of Van Binh, Van Phu and Ha Hoi communes.
On August 12, 1991, Thuong Tin returned to Ha Tay province. As such, Thuong Tin district has 1 town and 28 communes, keeping stable so far.
On August 1, 2008, together with the whole province of Ha Tay, Thuong Tin district was merged into Hanoi capital according to the resolution of the Government of Vietnam.
The economic structure
Industry - construction: 53.4%
Trade in services: 32.5%
Agriculture: 14.1%
At present, the district has many projects and projects such as:
Northern Thuong Tin industrial park (not yet invested).
Ha Binh Phuong Industrial Zone is located in the communes of Ha Hoi, Van Binh and Lien Phuong.
Phung Hiep Industrial Park is located in 4 communes: Thang Loi Commune, Dung Tien Commune, To Hieu Commune, Nghiem Xuyen Commune.
Quat Dong industrial complex is located in Quat Dong commune.
My family has 4 people, including my parents ,brother and me. And each of my family has different preferences .My father loves reading newspapers and drinking coffee in the morning.My father used to play golf with his friends on Sundays because it is funny and interesting. My mother loves cooking, my mom cooks very well. My mother was usually learn to cooking in holiday. My brother likes to play football and play badminton, He also invited me to play badminton with friends.He is play very good.I like listening to music and reading book because it is very good.
Let me tell you about my family. There are 5 people in my family, I live with my mom, my dad, and two young sisters. We live in Hai Phong. My mum 's name is Huong. She is 50, and she is a kind and great woman. She's tall, beautiful and healthy. My mom 's got long, black hair and brown eyes, and white skin.She is a housework, she spends most of her time to take care for my family. I very love and respect her. Im very greatful for my mom, My dad's name is Tu, he is a little fat and short, but he is very strong. He's a self-employed, and he is 53 years old. My dad is a kind, generous, frienly person.He alway teaches me how to becom a good man, and person Who is useful for the society. My sister is 10, she is a student,she 's very intelligent, and she like listento music, traveling. We all love, respect one another and get along well. I love my family.
Mình làm giúp bn nè, nhưng lần sau phải tự làm nhé!
In Vietnam, there are lots of beautiful places here, but, I like Ha Long Bay the best. It has a magical view, with mountains and the sea. Visitors can ride a small boat to explore the area and take some beautiful pictures there. I have gone to Ha Long Bay before, so I keep some of the beautiful pictures and cards about it. I love Ha Long Bay very much, I think you should go there on your holiday.
Chúc bn học tốt ><
Environment is an essential part of our life. A clean environment is necessary for a peaceful and healthy life. An environment is the natural surroundings which helps human beings, animals and other living things to grow and develop naturally. But nowadays, our environment is disturbing in many different ways. Any type of disturbance in the nature’s balance affects the environment totally. It does not only ruin human lives but also affects on all living beings. We can save our environment with the little step taken by everyone on the earth. We should reduce the amount of waste, throwing wastes properly to its place only…and many other simple ways. It is very important to save environment for human existence. When we protect the environment, we are protecting ourselves and our future as well.
=> Bài dịch: Môi trường là một phần thiết yếu trong cuộc sống của chúng ta. Một môi trường sạch rất cần thiết cho một cuộc sống yên bình và khỏe mạnh. Môi trường là khu vực tự nhiên xung quanh giúp con người, động vật và những sinh vật sống khác lớn lên và phát triển một cách tự nhiên. Nhưng hiện nay, môi trường của chúng ta đang bị rối loạn bằng nhiều cách khác nhau. Bất cứ hình thức làm rối loạn sự cân bằng tự nhiên nào cũng đều ảnh hưởng đến toàn bộ môi trường. Điều này không chỉ phá hủy cuộc sống của con người mà còn ảnh hường đến tất cả mọi sinh vật sống. Chúng ta có thể bảo vệ môi trường của chúng ta bằng các hành động nhỏ của mọi người trên Trái Đất. Chúng ta nên giàm lượng rác thải, chỉ bỏ rác đúng nơi quy định… và nhiều cách đơn giản khác. Bảo vệ môi trường cho sự sinh tồn của nhân loại là điều rất quan trọng. Khi chúng ta bảo vệ môi trường, chúng ta đang bảo vệ chính bản thân mình và cả tương lai của chúng ta nữa.
Nowadays, a variety of environmental problems affect our entire world. As globalization continues and Earth’s natural processes, few societies are being left untouched by major environmental troubles.First of all, some of the largest problems now affecting to the world, air pollution and hazardous waste. These issues can be avoided with the recycling, for example in order to reduce pollution, we can minimize the energy spends on industrial production. Consequently, the greenhouse emission can be reduced which are harmful for the environment and our health. Furthermore, most of the landfill sides are filled up with a lot of waste products that could have been recycled, especially waste materials that belong to non-biodegradable category which takes a long time to discompose. In this way, recycling enable proper usage of these waste products and saves space for landfill.Plant more trees. This is easy, you know? Choose an open area/ground near your residence or workplace. Plant a tree every month, encourage your friends and colleagues to join you. Have more and more trees planted and there will come a day when you have a green stretch of land thanks to your effort.Walk more, drive less. Now that's not very difficult, is it? Choose to walk short distances instead of taking your car every time. Walking to the gym, to work (if it's not very far), go walking to run errands. Or use a bicycle. Both cycling and walking are good exercises. And each time you avoid using your car, you are contributing to reducing air pollution. You are saving fuel, saving money and getting a good workout too.
Of all my past experiences, the one that stands out most in my memory is a day of bitter sorrow and remorse. Although at the end of the day, a ray of happiness shone through the dark clouds, the mental anguish I underwent may never be equalled.
The day was a Saturday. Everyone was busy. My mother had asked me to stay at home knowing how clumsy I was. Being a grown up girl, I naturally felt resentful and I had the urge to go out. Eventually, I came out of my house without her knowledge and ran joyfully to join my brother and other friends.
We played a game of poker and then sat down under the shade of a large tree. While we were chatting, one of the boys said, “I bet none of you girls can ride a bicycle to town.” The other girls looked at each other then the bicycle fearfully, but I was full of courage. Being provoked by the challenge and we agreed that if I rode first, he would give each and everyone there 1 dollar and write an essay about how girls are as brave as guys.
My eldest brother was worried for if anything untoward happened to me, he would get the worst of it. But the boy dispelled all his fears. I had a feeling that something would go wrong when I began to ride a bicycle. My pride, nevertheless, got the better of me and I rode faster. On taking a bend, I had a sickening feeling. At that time I heard a loud noise “BANG!” and my friends shouting, “LINDA… LINDA!!”. Then I fell and my mind became blank.
On beginning to regain consciousness, I could hear voices around me. Again I began to sink deeply into a dreamless sleep. When I open my eyes, I found myself in a white room on a bed and my mother sitting beside me weeping. “What has happened?” I asked feebly. She wiped her tears and force a smile across her face and told me not to worry. I knew something was wrong.
A doctor then came in, examined me, he shook his head and went out to speak to my parents. Judging by the expression of the doctor and the way my mom cried, I knew it was no good news. Imagine the shock I underwent when I overheard the doctor saying that I would never walk again. Mixed feelings of remorse, regret and indescribable terror came over me. Why? Why? Oh why was I such a stubborn child. I shivered and suddenly felt very sick. I wanted to cry, I felt it in my throat, but the pain was too great and the tears refused to fall.
How I lived through that day of misery, it remains a question mark. It seemed to me to be the end of the world. My parents tried to pretend that my wounds were not serious. Little did they know, I knew the truth. In my thoughts, the doctor’s prediction remained. I felt completely miserable and when my mother smiled at me, telling me that I would recover soon, the irony of words cut through my heart like a sword.
Although the doctor’s prediction did not come true – thankfully, I will never forget the horror and misery it brought about it. As for the challenge, it was called off. No one lost nor did anyone won
I have a memorable childhood which has many experiences. One of the experiences I remember most is the first time I was invited to a birthday party. I was a 6-year-old girl and I had a bestfriend whose name is Lisa. We were very close and seemed we couldn’t live without each other until her birhtday. It was a beautiful morning when Lisa invited me to her birthday party and had no idea about how great her party would be if she didn’t ask me to attend. I was very happy and decided to make my bestfriend surprise by giving her a puppy as a present. Lisa didn’t like dog or any animal but I almost forgot about that. I was confident to give her my present in her birthday and immediately realized that she didn’t like my little dog which I myself chose to buy 3 days ago. While the party was going on, I stood in a corner of the room and watched how much she loved other normal presents such as teddy bear, dolls or crayons. I felt dissapointed but that was not the worst thing. About 20 mintues later, Lisa’s father gave a sign that was the time to taking out a birthday cake. It was the biggest birthday cake I had ever seen. The light went off. As soon as it went on, somebody screamed “It’s a puppy in the cake”. Everyone was surprise and they recognized that was my puppy. They looked at the puppy and then looked at me. I glanced to Lisa. She said nothing and about to cried. I was very confused and ashamed. I carried my puppy, said sorry to Lisa and ran out of the party. I couldn’t believe that I had just broken my bestfriend’s birthday cake because of a silly decision. I learned that never bring any animal with me to a party, especially bestfriend’s birthday party. It’s an experience that I won’t forget for the rest of my life. Luckily Lisa forgave me and we are still friend up to now. She always reminded me about her 6th birthday and we laughed a lot.
Đừng hỏi tại sao đừng hỏi thế nào ! chỉ hỏi Why ?????