K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 3 2016

Lớp 5C của em có ba mươi hai bạn, bạn nào cùng dễ thương và đáng yêu, nhưng em thích nhất là bạn Diệu Hà

   Diệu Hà năm nay vừa tròn mười tuổi, cùng tuổi với em. Bạn có thân hình cân đối, khỏe mạnh. Dáng đi nhanh nhẹn, mỗi khi có công việc gì cần thiết bạn đi một chốc là xong ngay. Khuôn mặt chữ điền, sống mũi không cao lắm nhưng rất hợp với khuôn mặt. Nước da trắng hồng làm cho gương mặt bạn thêm phần rạng rỡ, vầng trán cao, biểu lộ sự thông minh. Đôi mắt của bạn một mí rất sáng và đen, biểu lộ sự chân thật và ngay thẳng. Hằng ngày đến lớp Diệu Hà thường mặc áo sơ mi trắng, quần tây xanh, rất sạch sẽ. Chiếc khăn quàng đỏ luôn nổi bật trên cổ áo trắng, trông xinh xinh như cánh bướm.

   Diệu Hà luôn vui vẻ, hoà nhã với bạn bè, bạn luôn giúp đỡ những bạn học yêu trong lớp. Diệu Hà rất chăm học, ở trường cũng như ở nhà. Bạn giỏi đều các môn, xuất sắc nhất là môn Toán. Trong lớp, Diệu Hà luôn chăm chỉ nghe cô giáo giảng bài, chỗ nào chưa hiểu bạn xin cô giảng lại. Bạn làm tất cả các bài tập hôm nay và các bài tập chuẩn bị cho tiết học hôm sau. Vì thế trong lớp, Hà hay giơ tay phát biểu ý kiến. Diệu Hà được phân công làm lớp trưởng. Bạn tỏ ra rất gương mẫu, đi đầu về mọi mặt để làm gương cho các hạn trong lớp noi theo. Mỗi buổi có 15 phút truy bài đầu giờ, Hà đều dõi nhắc nhở các bạn. Hà muốn rằng trong lớp ai cũng học giỏi cả. Hà không những là người trò giỏi mà còn là người con ngoan vì ở Hà thường giúp mẹ nấu cơm, rửa chén, quét nhà. giật quần áo.

   Người bạn thân thương của em làm cho em nhớ mãi những năm tháng tuồi học trò thời thơ ấu. Hình ảnh của Hà đã để lại trong em nhiều ấn tượng khó quên. Diệu Hà là tấm gương tốt để em và các bạn noi theo. Em sẽ gắng học thật tốt để xứng đáng là bạn thân của Diệu Hà.

11 tháng 3 2016

@Việt ơi đây không phải là văn miêu tả

Văn miêu tả: Tả ngoại hình

                      Tả tính cách

Và phải có phép ẩn dụ, biểu cảm và so sánh

30 tháng 1 2016

   Lớp 5C của em có ba mươi hai bạn, bạn nào cùng dễ thương và đáng yêu, nhưng em thích nhất là bạn Diệu Hà.

   Diệu Hà năm nay vừa tròn mười tuổi, cùng tuổi với em. Bạn có thân hình cân đối, khỏe mạnh. Dáng đi nhanh nhẹn, mỗi khi có công việc gì cần thiết bạn đi một chốc là xong ngay. Khuôn mặt chữ điền, sống mũi không cao lắm nhưng rất hợp với khuôn mặt. Nước da trắng hồng làm cho gương mặt bạn thêm phần rạng rỡ, vầng trán cao, biểu lộ sự thông minh. Đôi mắt của bạn một mí rất sáng và đen, biểu lộ sự chân thật và ngay thẳng. Hằng ngày đến lớp Diệu Hà thường mặc áo sơ mi trắng, quần tây xanh, rất sạch sẽ. Chiếc khăn quàng đỏ luôn nổi bật trên cổ áo trắng, trông xinh xinh như cánh bướm.

   Diệu Hà luôn vui vẻ, hoà nhã với bạn bè, bạn luôn giúp đỡ những bạn học yêu trong lớp. Diệu Hà rất chăm học, ở trường cũng như ở nhà. Bạn giỏi đều các môn, xuất sắc nhất là môn Toán. Trong lớp, Diệu Hà luôn chăm chỉ nghe cô giáo giảng bài, chỗ nào chưa hiểu bạn xin cô giảng lại. Bạn làm tất cả các bài tập hôm nay và các bài tập chuẩn bị cho tiết học hôm sau. Vì thế trong lớp, Hà hay giơ tay phát biểu ý kiến. Diệu Hà được phân công làm lớp trưởng. Bạn tỏ ra rất gương mẫu, đi đầu về mọi mặt để làm gương cho các hạn trong lớp noi theo. Mỗi buổi có 15 phút truy bài đầu giờ, Hà đều dõi nhắc nhở các bạn. Hà muốn rằng trong lớp ai cũng học giỏi cả. Hà không những là người trò giỏi mà còn là người con ngoan vì ở Hà thường giúp mẹ nấu cơm, rửa chén, quét nhà. giật quần áo.

   Người bạn thân thương của em làm cho em nhớ mãi những năm tháng tuồi học trò thời thơ ấu. Hình ảnh của Hà đã để lại trong em nhiều ấn tượng khó quên. Diệu Hà là tấm gương tốt để em và các bạn noi theo. Em sẽ gắng học thật tốt để xứng đáng là bạn thân của Diệu Hà.

30 tháng 1 2016

Chiều hôm đó bố trở tôi đi lên "nhà thi đấu thể thao hội khỏe phù đổng" để thầy Đại và thầy Thắng dạy cách ghi biên bản để hôm sau thi cờ tướng cấp T. Phố, đó là lần mà tôi gặp được chị Kim Anh. Chị Kim Anh cũng đi thi cờ tướng giống tôi và cũng có cả anh Hiệu và Đại, chị Kim Anh là người đầu tiên chúc tôi ngày mai thi tốt. Câu chuyện đó được diễn ra như sau :

    Sáng hôm ấy tôi là người đến muộn nhất vì nhà của tôi xa Hà Nội mười mấy cây số . Chị Kim Anh, anh Hiệu và Đại đều đến hết, lúc ấy tôi mới đến. Chị Kim Anh luôn động viên tôi để tôi thi cho tốt, ván thứ nhất bắt đầu, tôi và chị Kim Anh đều thua, trận thứ 2 chúng tôi cũng vẫn thua, tôi sợ nên tôi bật  khóc . Buổi chiều, chị Kim Anh đã đánh mất hy vọng và đam mê yêu thích cờ tướng, tôi cảm thấy ko đành lòng nên an ủi và khuyên chị nên đánh nột buổi chiều. Buổi chiều tôi và chị Kim Anh đều thua nhưng ván cuối cùng lại thắng nên cả hai rất vui mừng

Khuôn mặt của chị Kim Anh tròn bầu bĩnh. Làn da trắng mịn với đôi má hồng hào đã khiến chị đẹp lại càng đẹp hơn. Đôi mắt của chị là mắt bồ câu nên đôi mắt ấy luôn mở to, tron và sáng long lanh nữa. Mái tóc của chị dài, mượt, và óng ả đến ngang lưng. Đôi bàn tay búp măng khéo léo của chị đã giúp chị điều khiển quân cờ dễ dàng hơn. 

Mỗi khi nhớ đến câu chuyện ấy, tôi lại muốn khoảng khắc ấy trở lại để tôi có thể ngồi bên cạch chị Kim Anh lâu hơn, dù có đi cả cuộc đời tôi cũng sẽ ko bao giờ quên kỷ niệm đẹp đẽ ấy vì đó chính là kỷ niệm đẹp nhất trong đời tôi

9 tháng 4 2016

mình làm để 5 nha:

Tôi và Trang là hai người bạn thân từ thưở mới bắt đầu tập đánh vần chữ o, chữ a. Cho đến tận bây giờ, khi mà hai chúng tôi đã là học sinh lớp sáu rồi thì tình bạn của hai đứa vẫn thắm hồng như ngày nào. Nhà tôi cách nhà Trang không xa vì vậy sáng nào hai đứa tôi cũng rủ nhau đi học.Con đường đến trường với hai chúng tôi quả là một thế giới diệu kì. Con đường ấy đẹp nhất là đoạn chạy dọc bờ sông với một hàng phượng vĩ đổ dài. Ngay trong lúc này đây, dưới ánh nắng vàng rực vào một sớm hè, trong âm thanh rộn ràng của tiếng ve, tôi thấy cảnh đẹp đến nao lòng. Hàng phượng trong nắng hè với tiếng ve rộn vang làm lòng tôi nao nức.

 

  Bầu trời mùa hè cao vời vợi. Những chị mây trắng đang nhởn nhơ trôi trên nền trời xanh thẳm. Nắng, cái nắng của mùa hạ chói chang và rực rỡ. Nắng sưởi ấm tâm hồn tôi và như an ủi tôi về nỗi lo của ngày hè sắp đến.Con đường tôi đi học cũng đông đúc, nhộn nhịp vào mỗi sớm mai, cũng vui vẻ với những tiếng nói tíu tít cười của đám học sinh chúng tôi.Cũng đã từng năm năm trời đi trên con đường này hình ảnh của một hàng phượng cùng với tiếng ve vào những ngày hè ít nhiều cũng đọng lại trong tâm hồn tôi một cảm xúc vừa vui, vừa buồn.

 

  Hàng phượng vĩ mang một vẻ đẹp rất đỗi gần gũi với tôi. Từ xa nhìn lại trông hàng phượng vĩ như những mâm xôi gấc đỏ rực. Tôi không biết rằng hàng phượng vĩ đã bao nhiêu tuổi nở hoa chỉ thấy cành nhiều, lá sum xuê.Hàng phượng vĩ cây nào cây ấy cũng giống nhau. Rễ cây ngoằn ngoèo nổi lên mặt đất như những con rắn khổng lồ.Thân cây to, xù xì, hai ba đứa chúng tôi ôm cũng không xuể.Những cành cây chắc, khỏe xoè ra như những chiếc dù lớn. Lá phượng xanh um,mát rượi, ngon lành như lá me non. Hoa phượng màu đỏ thẫm. Sắc hoa trong nằng hè rất đẹp và hơi ngả sang  sắc cam. Nhà văn Xuân Diệu đã từng viết: “Phượng không phải là một đoá, là một cành mà là cả một vùng trời đỏ rực. Mỗi hoa chỉ là một phần tử trong xã hội thắm tươi.” Hoa phượng như phun trào lên không gian một ngọn lủa cháy rừng rực tưởng như không gì có thể rập tắt.Người ta đã quên mất đoá hoa, chỉ nghĩ đến hàng, đến cây, đến những tán lớn xoè ra như muôn ngàn con bướm thắm.Mùa hè hàng phượng gọi đến bao nhiêu là ve.Nào là ve sầu, ve đất…Tất cả chúng đang đợi chờ ngày hoa phượng nở. Rồi chỉ vài ngày nắng rực rỡ hoa phượng đã nở đỏ từng chùm, từng chùm.Đốm lửa nhỏ hôm nào nay đã cháy rực lên thành một ngọn đuốc.Trời càng nắng to phượng càng nở rực rỡ,mang lại cho con đường tôi đi học một màu sắc thần tiên.Hoa phượng và những chú ve sầu đã tạo nên cho bờ sông một bản nhạc say đắm lòng người.  Vào mỗi mùa hè,một ngày bốn lần, tôi và Trang đi trên con đường này cũng là bồn lần chúng tôi được nghe tiếng ve kêu râm ran trên khắp các cành cây phượng vĩ. Tiếng  ve kêu như mang đến cho tôi một cảm giác xao xuyến, bồi hồi khó tả. Nó là cảm giác vui vì tôi sắp được nghỉ hè, là cảm giác buồn thoáng qua về tình bạn và tình thầy trò. Tôi sẽ phải xa mái trường tôi mà hằng ngày tôi vẫn học tập hăng say sao? Và tôi sẽ không thường xuyên đi qua con đường này chăng? Tôi sẽ không được gặp bạn bè thầy cô trong ba tháng ư? Thời gian đó với tôi là quá dài! Và dường như khi trong đầu tôi miên man với nỗi nhớ, với nỗi buồn thì tiếng ve kia cũng có vui đâu bao giờ? Tiếng ve sầu như cũng lặng đi cùng tôi. Chắc hẳn rằng những chú ve cũng phần nào hiểu được tâm trạng của tôi, của một đứa học sinh sắp phải rời xa mái trường nơi nó đã gắn bó bao năm tháng qua.Hè đến nhanh rồi cũng ra đi thật nhanh chóng .Hoa phượng đã tàn, những chú ve mời ngày nào còn cất giọng ca muôn thưở thì nay đã lặn đâu mất rồi.  Phượng để lại những dấu hỏi chấm treo lủng lẳng trên khắp các cành cây. Dấu hỏi chấm ấy nói cho biết điều gì về tương lai của tôi, về tình bạn tốt đẹp giữa tôi và Trang  đây? Hàng phượng ấy có phải là hiện thân của tương lai tôi không? Tất cả chỉ là những dấu hỏi trong sự đợi chờ.

 

  Có lẽ rằng sau này cho dù tôi có trưởng thành một con người thành đạt hay người bình thường thì hình ảnh con đường hoa phượng mà  tôi đã đi học suốt những ngày thơ ấu cắp sách tới trường sẽ không bao giờ phai nhạt trong kí ức của tôi. Và bây giờ tôi cũng đã vững vàng để tin một điều: “Hoa phượng đã tàn rồi”.

NHỚ TICK CHO MÌNH ĐÓ NHA !! :))

10 tháng 4 2016

'' Tùng, tùng, tùng''. Giờ ra chơi đã đến. Sân trường từ vắng lặng bây giờ đã trở nên nhộn nhịp hẳn lên.

Tiếng trống trường đã vang lên ba tiếng. Mọi người ùa ra sân trường như đàn ong vỡ tổ. Những bạn gái đang nhảy dây bên cây phượng. Đôi chân thoăn thoắt như những chú sóc tinh nghịch đang nhảy trên các cành cây hay giống như những vũ công nhảy chuyên nghiệp.Có một số bạn thì chơi đuổi bắt, chạy khắp sân trường, miệng thì la hét làm nhộn nhịp một góc sân trường hơn hẳn. Còn có mấy chị lớp 7, lớp 8 ra ghế đá ngồi trò chuyện cùng với nhau. Một vài người  lớp 9 thì không như các em lớp 6. Sau giờ học thì tranh thủ ra hóng mát cho đỡ căng thẳng.Mặc dù đã học cấp 2 rồi nhưng vẫn còn vài người có tính hiếu động thì chơi bắn bi ngoài bãi đất. Những hòn bi tròn tròn như quả bóng cứ như là đang thi chạy vậy. Còn có những người vào căn-tin để ăn sáng. Mặc dù căn-tin rất nhỏ nhưng luôn đầy ắp người mua. Người bán chính là vợ bác bảo vệ. Các thầy, cô cũng có lúc vào đây để uống trà, nói chuyện. Hết 7 phút đầu giờ, tất cả mọi người xếp hàng thật ngay ngắn từng hàng từng hàng một để tập thể dục. Từng người một tập rất nhẹ nhàng mà mạnh mẽ.

Tuy giờ ra chơi rất ngắn nhưng chúng em cũng đã rất thoải mái. Nhờ những buổi ra chơi ngắn ngủi này mà chúng em có thể chơi với nhau thân nhau hơn. Mọi người đều dành giờ ra chơi những điều hết sức thú vị. Thế là sau giờ ra chơi của mỗi ngày, chúng em lại xếp hàng vào chuẩn bị học tiết 3.

mình chỉ viết sơ sài thui, mong bạn thông cảm! nhớ tick mình nha leuleu

 

17 tháng 3 2016

Ai cũng có một người bạn thân thiết để có thể kể với nhau nhiều chuyện, chia sẻ cho nhau những món quà vặt mẹ mua và cùng nhau cố gắng học thật tốt. Em cũng có một người bạn thân, cậu ấy học cùng lớp với em từ lớp 1 cho đến bây giờ, cách nhà em 5 nhà. Bạn ấy là Minh Dương, bạn ấy rất tốt, học cũng rất giỏi.

Minh Dương là bạn cùng xóm với em, lớn lên chúng em cũng được học chung với nhau và ngồi cùng bạn nữa. Bạn ấy là người sôi nổi, vui tính, tất cả mọi hoạt động của lớp và trường bạn ấy đều tham gia. Bạn ấy là quản ca của lớp nên hát hay và múa dẻo.Minh Dương có tên con trai nhưng ngược lại bạn ấy rất nữ tính. Bạn ấy bảo rằng Minh Dương chính là ánh sáng của mặt trời, bạn ấy thích ngắm mặt trời mọc mỗi sáng mai và ngắm hoàng hôn lúc chiều tà. Chúng em cứ thế lớn lên, là hai người bạn thân thiết, suốt ngày đi cạnh nhau. Mẹ em và mẹ Minh Dương cũng là bạn thân của nhau, nên hai người rất vui khi chúng em chơi với nhau.

Minh Dương có dáng người gầy, cao cao, nước da trắng. Đặc biệt cặp mắt của bạn ấy to tròn, đen láy như hai hạt nhãn. Cái miệng bé xinh nhưng lúc nào cũng tươi cười hớn hở, bạn ấy rất vui tính nữa. Em là một đứa ít nói, trầm tính hơn. Lúc nào đi với nhau bạn ấy cũng tranh hết phần của em.

Mái tóc của Minh Dương dài ngang lưng, lúc nào cũng tết thành hai dải hai bên canh. Em cứ tưởng tưởng đến những cô dân công trong cuộc kháng chiến chống thực dân năm xưa cũng tết tóc kiểu này. Bạn ấy khỏe lắm, chạy rất nhanh nữa. Mỗi lần có giờ thể dục, bạn ấy đều chạy nhanh nhất trong mấy bạn con gái.

Ở trong lớp, Minh Dương luôn hang say phát biểu, y hệt như một chú ong chăm chỉ và cần mẫn. Cô giáo nào cũng yêu quý bạn ấy vì bạn rất hang say tích cực xây dựng bài. Có nhiều bài toán em không giải ra, bạn ấy là “cô giáo” đầu tiên giúp cho em có được đáp số nhanh nhất. Bạn ấy làm toán nhanh lắm, chỉ cần một lát là ra ngay kết quả.

Minh Dương là một cô bạn rất chăm sỉ và kiên nhẫn trong mọi việc. Bạn ấy khiến em rất khâm phục. Tuy bạn ấy vui tính, nhí nhảnh, sôi động nhưng đối với những người lớn tuổi hợn bạn ấy lại rất nhẹ nhàng và tình cảm.

Ở nhà bạn ấy là con gái đầu lòng nên thường xuyên phải giúp đỡ ba mẹ trông em, vừa trông em bạn ấy vừa nấu cơm, có lúc còn cả học bài nữa. Bạn ấy thật là giỏi.

Mặc dù bận rộn nhưng hoạt động nào ở trường bạn cũng tham gia đầy đủ và nhiệt tình nữa.

Minh Dương là cậu bạn thân nhất của em, em rất yêu quý bạn ấy và mong sao tình bạn của chúng em vẫn mãi tốt đẹp như bây giờ.

17 tháng 3 2016

  Ngày đầu tiên đến trường chắc ai cũng trong tâm trạng lo sợ, bẽn lẽn không dám nói chuyện với thầy cô, bạn bè của mình đúng không nào? Em cũng vậy đó. Khi ấy em rất nhút nhát, sợ sệt với những cảnh vật mới và cả thầy cô mới nữa. Và một người bạn đã giúp em hòa đồng tự tin hơn là Phương Trúc. Một người bạn thân ở lớp mà em quý mến nhất.
         
        Em và Trúc chơi thân với nhau từ lớp Một đến giờ. Hai đứa bằng tuổi nhau nhưng Trúc cao hơn em một cái đầu và tính tình lại chững chạc, điềm đạm như người lớn đấy . Bạn không đẹp nhưng với khuôn mặt hiền lành dễ thương nên được rất nhiều bạn quý mến. Làn da ngăm ngăm màu bánh mật khỏe khoắn nhưng rất mịn màng bạn tự hào vì đó là sở hữu một làn da giống ba. Khuôn mặt dễ nhìn, tô điểm cho khuôn mặt ấy là mái tóc đen huyền trông khá mượt mà, lúc nào cũng được bạn cột rất gọn gàng. Thỉnh thoảng, Trúc còn thắt bính hai bên trông thật dễ thương làm sao . Vầng trán cao và rộng hơi nhô nhô về phía trước cho thấy bạn là một người thông minh và nhanh nhẹn. Nhưng em nghĩ bạn học giỏi là do bạn ham học hỏi, tìm tòi chứ không phải nhờ vầng trán cao. Trúc luôn thu hút mọi người vì đôi mắt như biết cười, biết nói. Mỗi khi nói chuyện cùng bạn, em mới thấy đôi mắt ấy đẹp biết nhường nào. Đã vậy, khi nhìn ai , Trúc cũng nhìn thẳng cho thấy bạn là một người trung thực, can đảm không sợ gì cả. Chiếc mũi củ tỏi , dù nó không đẹp lắm nhưng  em lại thấy nó rất hợp với khuôn mặt tròn trịa của bạn. Sở hữu một hàm răng trắng đều như hạt bắp, bạn trông thật “ăn ảnh” trong các bức hình chụp em cùng với bạn.

             Bạn là tấm gương để em noi theo . Ở lớp , Trúc là tổ trưởng nên bạn vừa học giỏi vừa tích cực tham gia các hoạt động học tập, văn nghệ do lớp, trường tổ chức. Mỗi ngày đi học, quần áo của bạn đều tươm tất, gọn gàng chứ không luộm thuộm như các bạn khác do bạn đã chuẩn bị trước từ tối. Tác phong của bạn luôn được cô tuyên dương trước lớp trong các buổi sinh hoạt cuối tuần, thế còn học tập thì sao nhỉ ? Thật ra , bạn rất chăm học và chữ viết của bạn cũng đẹp nữa . Trong lớp, mỗi khi cô cho bài tập toán nâng cao, bạn đều kiên trì suy nghĩ để tìm ra  hướng giải  chứ không bỏ cuộc như chúng em. Còn khi không hiểu bài, bạn liền tự tin nhờ cô hướng dẫn để rút kinh nghiệm cho các bài tập khác. Bạn còn được bạn bè đặc biệt danh là cây văn vì bạn viết văn rất hay, mạch lạc. Ở lớp, bạn vừa chăm học vừa lễ phép với thầy cô, hòa đồng cùng bạn bè còn ở nhà thì bạn cũng rất ngoan ngoãn , siêng năng làm việc . Có dịp đến nhà bạn chơi , em vô cùng bất ngờ khi thấy bạn đang cặm cụi nấu ăn , tưới cây... giúp bố mẹ . Bạn chia thời gian làm bài, làm việc rất hợp lý nên dù bận làm bài  nhưng bạn vẫn còn thời gian giúp bố mẹ, chơi đùa giải trí .

               Bạn Trúc là bạn thân nhất của em suốt thời Tiểu học. Mỗi khi buồn hay vui , chúng em đều trò chuyện chia sẻ với nhau rất vui vẻ. Đối với em, bạn luôn là một tấm gương sáng để em học tập theo . Còn vài tháng nữa là chúng em xa trường . Có thể chúng sẽ không gặp lại nhau nữa nhưng các kỉ niệm về bạn , em sẽ không bao giờ quên.

Nhớ tick nha.

29 tháng 1 2016

  Trên cuộc đời này ai ai cũng có cha mẹ để dành tình yêu thương cho họ. Còn riêng tôi, hình ảnh người mẹ sẽ mãi là hình ảnh thiêng liêng nhất.
  Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ. Với tôi, mẹ là người quan tâm đến tôi nhất và cũng là người mà tôi yêu thương và mang ơn nhất trên đời này. Mẹ tôi có khuôn mặt tròn phúc hậu, có đôi mắt long lanh. Mẹ tôi mới ngoài 30 tuổi nhưng bao lo âu vẫn in hằn trên khóe mắt. Bố tôi bảo mẹ đẹp hơn những phụ nư khác ở cái vẻ đẹp tâm lý. Đúng vậy, mẹ tôi rất tâm lý. Những lúc tôi bị điểm kém, mẹ lại an ủi và nói chuyện với tôi. Khi tôi thích cái gì, tôi ko cần nói mà mẹ vẫn biết để chiều tôi nếu có thể. Nhưng bên cạnh những điều đó, mẹ lại là người rất nghiêm khắc. Có những lúc tôi cũng nghĩ vậy. nhưng khi ngồi bên mẹ, bàn tay mẹ âu yếm vuốt tóc tôi, mọi ý nghĩ đó tan biến hết. Tôi có cả giác lâng lâng, xao xuyến khó tả, cảm giác như chưa bao giờ tôi được nhận nhiều yêu thương đến thế. Dường như nó là 1 dòng yêu thương bao la qua bàn tay mẹ truyền vào sâu trái tim tôi, qua ánh mắt, qua nụ cười, … Từ nhỏ đến lớn, tôi đón nhận tình yêu vô hạn của mẹ như 1 điều đương nhiên. Trong con mắt 1 đứa trẻ, mẹ sinh ra là để chăm sóc con. Chưa bao giờ tôi tư đặt câu hỏi: Tại sao mẹ chấp nhận hy sinh vô điều kiện vì con? . Mẹ tốt, rất tốt với tôi nhưng có lúc tôi nghĩ mẹ thật quá đáng, thật… ác. Đã bao lần, mẹ mắng tôi, tôi đã khóc. Khóc vì uất ức, cay đắng chứ đâu khóc vì hối hận.

  Tôi còn nhớ có 1 lần, tôi bị điểm 6. Tôi ko định nói cho bố mẹ biết vì sợ. Nhưng khi tôi đi học về, thấy mẹ đang nằm và ngủ thiếp. Tôi nghĩ là mẹ bị ốm hay thế nào đó vì mẹ chưa bao giờ đi làm về lúc này. Tôi chạy bên giường mẹ và đặt tay lên chán mẹ. Nóng quá! Mẹ ốm rồi. Tôi hỏi bà thì bà nói là không biết mẹ về lúc nào. Tôi chạy ra lấy khăn, giặt ướt và đắp lên trán đang nóng như lửa của mẹ. Sau đó, tôi gọi điện cho bố để hỏi xem mẹ uông thuốc j để hạ sốt. Uống xong, tôi dặt mẹ nằm xuống để mẹ nghỉ. Tuy vậy nhưng trong đầu tôi kho thể thoát được ý nghĩ về con 6 môn Toán hôm nay. Cho đến tận lúc bố về, tôi rất sợ. Tôi ăn cơm ko ngon nên ăn dc một bát. Bố hỏi tôi có sao ko, tôi ko biết nói j nên trả lời là ko sao. Tôi chạy ngay lên tầng và mắt rơm rớm nước mắt. nằm một lúc thì mẹ dậy. Mẹ đã đỡ sốt rồi. mẹ hỏi tôi có sao ko tôi lại gắt với mẹ và nói ko sao. Sau khi mẹ đi xuống, tôi thấy rất ân hận khi đã gắt với mẹ. Tôi thấy mẹ như rất buồn, mẹ trầm lặng, ko nói câu nào. Tôi có gắng không đẻ bật ra tiếng khóc nhưng nước mắt cứ tuôn ra, ướt đầm cả chiếc gối. Tối hôm đó, tôi nằm khóc và thiếp đi lúc nào không ai biết, không ai hay. Trong cơn mơ màng, tôi cảm thấy như có 1 bàn tay ấm áp, khẽ chạm vào tóc tôi, kéo chăn cho tôi. Đúng rồi tôi đang mong chờ cái cảm giác ấy, cảm giác ngọt ngào đầy yêu thương. Tôi chìm đắm trong giây phút dịu dàng ấy, cố nhắm nghiền mắt vì sợ nếu mở mắt, cảm giác đó sẽ bay mất. nhưng tôi cũng đã phải mở mắt và nói với mẹ việc con điểm 6. Mẹ không những không quát chửi tôi mà nhẹ nhàng an ủi. mẹ bảo tôi ngủ đi, ko có gì cả, lần sau cố gắng.

  Rồi đến một hôm, tôi được biết là mẹ chuẩn bị ra hà nội đẻ phỏng vấn để ra nước ngoài. Trong đầu tôi bây giờ chỉ là một câu nói để nói với mẹ. Đã bao lần tôi trằn trọc, lấy hết can đảm đẻ nói với mẹ nhưng rồi lại thôi, chỉ muốn nói rằng: Mẹ ơi, bây giờ con lớn rồi, con mới thấy yêu mẹ, cần mẹ biết bao. Con đã biết yêu thương, nghe lời mẹ. Khi con mắc lỗi, mẹ dịu dàng nhắc nhở. Khi con vui hay buồn, con đều nói với mẹ để được mẹ vỗ về chia sẻ bằng bàn tay âu yếm, đôi mắt dịu dàng. Lớn lên rồi mới thấy mình thật hạnh phúc khi có mẹ ở bên để uốn nắn, nhắc nhở. Mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất, cao cả nhất, vĩ đại nhất. Đi suốt đời này có ai bằng mẹ đâu.

Tôi luôn nghĩ rằng: Giá như tôi đủ can đảm để nói lên ba tiếng: Con yêu mẹ thôi cũng được. Mẹ sẽ mãi là người chị lớn trong nhà. con luôn yêu thương mẹ. Và con muốn nói với mẹ rằng:
                                                 “ Con dù lớn vẫn là con mẹ
                                           Đi suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con.”

chẳng lẽ ngồi đó đánh máy trả lời rảnh

 

28 tháng 4 2016

đúng rồi

2 tháng 4 2016

c1:a)Trich từ bài thơ'Dem nay bac khong ngu' cua nha tho Minh Hue, viet theo the tho 5 chu nhip nhanh

 b)Câu thơ trên thể hiện sự lo âu sức khỏe của anh đội viên đối với bác hồ, mà cụ thể là trong chiến dịch

 

26 tháng 2 2017

Câu 1:
a) Đoạn thơ trên trích trong bài thơ Đêm nay Bác không ngủ của nhà thơ Minh Huệ , viết theo thể thơ 5 chữ( còn gọi là ngũ ngôn)

23 tháng 3 2016

Trong cuộc đời của mỗi người, ai mà chả có người bạn thân nhất với mình. Người luôn sẽ chia, quan tâm đến mình. Bạn chính là cuộc sống của tôi và bạn luôn tiếp cho tôi sức mạnh.Cảm ơn cậu''Nguyễn Thanh Thúy Hà''.

Hà là một học sinh giỏi. Suốt 6 năm liền cậu ấy luôn đật học sinh xuất sắc.Hà có một thân mình khá mũm mĩm cộng với làn da trắng trông cậu thật dể thương. Khuôn mặt trái xoan.Đôi mắt như hai vì sao trên bầu trời cùng với đôi môi hình trái tim tô điểm cho khuôn mặt.Thúy Hà cao 1m52 và nặng 45kg. Mỗi khi tôi véo hai cái má cái má của cậu ấy thì nó lại xệ ra trông rất đáng yêu. Do là lớp trưởng của một lớp nên Hà luôn tích cực giúp đỡ cho các bạn học kém.Sở trường của Hà là kể chuyện và học. Mỗi khi bạn kể chuyện là cả lớp đều chăm chú nghe. Thúy Hà là lớp trưởng mà vừa dữ vừa hiền nên mỗi khi nhắc là cả lớp ko có nghe, nói miết nên bực mình cho cả lớp ra sân đứng. Thật đáng sợ! Những đồ dùng tôi và Hà làm cùng với nhau được treo khắp phòng của tôi và Hà. Chúng tôi cứ như hai chị em song sinh vậy. 

Tôi và Hà đã có rất nhiều kỉ niệm đối với nhau.Tôi sẽ luôn luôn giữ gìn tình bạn quý giá này của mình và ko bao giờ để bạn phải thất vọng hay buồn về mình.

 

23 tháng 3 2016

mình chỉ viết vắn tắt thôi nên mong bạn bỏ qua leuleu

12 tháng 4 2016

Các bạn nam nói với nhau rằng: mỗi chúng ta có số bạn nam bằng số bạn nữ. Tức là Số bạn nam – 1 = số bạn nữ (1)

   Còn các bạn nữ nói với nhau rằng: mỗi chúng ta có số bạn nam gấp đôi số bạn nữ. Tức là: Số bạn nữ - 1 = ½ số bạn nam, hay là Số bạn nữ = ½ số bạn nam + 1  (2)

   Từ (1) và (2) Ta vẽ sơ đồ

     Số bạn nữ : (1 phần+1 bạn)

      Số bạn nam : (=phần số bạn nữ+1 bạn)

  Từ sơ đồ ta thấy rõ : ½ số bạn nam là : 1+1=2 (bạn)

                                      số bạn nam là: 2x2=4(bạn)

                                      số bạn nữ là : 4-1=3 (bạn)

                                                  ĐS : nam : 4 bạn

                                                           Nữ : 3 bạn

13 tháng 4 2016

cái này trên olm mò...