K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

sutuingaksfs.jpg

Chương 10


Cự Giải im lặng nhìn về phía cặp đôi trước mặt mình, môi mím lại, không biết nên nói gì. Xử Nữ và Song Tử liếc nhìn nhau một cái, rồi Song Tử mới chậm rãi lên tiếng.

_ Anh nghĩ sao, Vũ thiếu gia?

_ Cả hai nói thật chứ? Cô gái Nhân Mã đó đã quay lại?

_ Hôm qua tôi đã thấy cô ta ở trong trường. Không thể nhầm được.

Xử Nữ đáp, giọng chắc chắn. Cự Giải lại rơi vào trầm tư. Một lát sau, anh thở dài, rồi mới đưa mắt nhìn cả hai người phía trước.

_ Theo dõi cô ta! Tôi không nghĩ việc cô ta quay lại đơn giản chỉ là bị loại bỏ như lời cô ta nói.

_ Tôi cũng nghĩ vậy. Chắc chắn hai kẻ kia đã làm gì đó trong cơ thể cô ta rồi.

Cự Giải gật đầu. Tiếng chuông điện thoại vang lên khiến Song Tử và Xử Nữ giật mình. Song Tử lấy điện thoại của mình ra, và sau khi đọc xong thông báo mới nhất được gửi về, khuôn mặt anh tái đi, quay sang nhìn Xử Nữ đang nghiêng đầu tò mò bên cạnh.

_ Hiệu trưởng Phan đã bị cách chức!

_ Sao cơ?

Xử Nữ thốt lên kinh hãi, không tin được vào tai mình. Cự Giải cúi đầu cười khẩy. Tối hôm qua, anh đã nhận được thông báo về việc này từ Sư Tử và Kim Ngưu. Khi nghe Kim Ngưu kể lại việc cô nàng Song Ngư kia đã làm vào buổi trưa, Sư Tử đã nổi giận đến mức nếu Kim Ngưu không ngăn cản, chắc anh ta đã chạy đến hủy hoại cái nhà của gia đình lão hiệu trưởng họ Phan kia mất. Tuy Cự Giải anh cũng nổi giận, nhưng cho đến khi Thiên Bình đi vào với đôi mắt lạnh lẽo và thái độ như một quả bom nổ chậm, thì cả ba mới hiểu cô ta đang nổi giận đến mức nào. Nhớ đến đây, Cự Giải vẫn còn nguyên vẹn cảm giác sợ hãi khi nhìn cô ta đêm qua. Chưa lần nào anh và Sư Tử nhìn thấy cơn giận dữ đáng sợ như thế từ Thiên Bình.
Song Tử và Xử Nữ hãy còn đang âm thầm nhìn nhau, như không tin được vào cái thông báo Song Tử vừa nhận được thì Cự Giải đã đứng dậy, đi ra ngoài.

_ Chỉ tại cô con gái của ông ta không biết thân phận mình mà thôi!

Cự Giải để lại một câu nói hờ hững, rồi bỏ đi trước sự sững sờ của cả Song Tử và Xử Nữ. Đợi anh ta đi khuất, Xử Nữ mới quay sang nhìn Song Tử.

_ Anh ta nói vậy là sao?

_ Không biết. Nhưng chắc chắn việc hiệu trưởng Phan bị cách chức có liên quan đến cô công chúa Song Ngư kia. Hừ, không biết cô ta đã gây nên việc tày trời gì!

Song Tử lẩm bẩm, rồi cũng đứng dậy bỏ đi. Xử Nữ thở dài, rồi chạy theo anh.

Sư Tử ngồi ngẩn người trước cửa kính, nhìn vào căn phòng trống trải bên trong kia. Cô gái bên trong căn phòng đó đã mệt mỏi ngủ thiếp đi. Sư Tử thở dài thương cảm cho cô ta. Khi nghe Kim Ngưu kể lại nguyên nhân dẫn đến cơn giận của Thiên Bình, anh cũng đã rất tức giận. Nhưng khi đội thi hành án lôi cả gia đình lão già đó đến tòa nhà thuộc khu vực cấm, thì Sư Tử cảm thấy thương hại thay cho họ. Nhất là cô nàng Song Ngư kia.
Lần đầu nhìn thấy cô ta ở dạ tiệc Giáng sinh, Sư Tử đã thấy cô gái này rất xinh đẹp, khác hẳn với vẻ dịu dàng của Kim Ngưu hay băng lãnh của Thiên Bình. Lần thứ hai là trong cuộc gặp với hai người Nhật kia, sự kiêu ngạo của cô ta khiến anh khá bất ngờ. Không ngờ lần thứ ba gặp lại, cô ta đã rơi xuống một cách thê thảm như vậy.
Sư Tử im lặng ngồi trong một chiếc ô tô, nhìn về phía đội thi hành án đang lôi cả bốn người nhà họ Phan đi vào khu vực cấm. Song Ngư đi ở cuối cùng, luôn hất tay những tên binh sĩ chạm vào người mình, khuôn mặt vẫn xinh đẹp như thế, dù mái tóc rối bời và trang phục đã không còn chỉnh chu như bình thường. Tại sao lại chú ý đến cô ta như thế nhỉ? Sư Tử khẽ lẩm bẩm với chính mình, rồi làm một cái việc mà trước giờ anh chưa từng làm, chính là đi ra khỏi xe và tiến đến gần đoàn người kia. Song Ngư vừa nhìn thấy Sư Tử, đã lao vội đến, níu lấy tay anh, cố nặn ra một khuôn mặt bi thảm nhất có thể, giọng nói mang âm hưởng cầu xin.

_ Lâm thiếu gia! Làm ơn cứu tôi. Tôi không muốn rời khỏi đây. Không muốn rời khỏi đây!

Sư Tử gỡ bàn tay cô ta đang níu lấy mình ra, nhìn sang kẻ dẫn đầu của đội thi hành án, trầm giọng.

_ Cô gái này để tôi đưa đi.

Ông ta cúi đầu nhận lệnh, rồi tiếp tục đưa ba người còn lại đi tiếp. Song Ngư nhìn theo cha mẹ và em gái mình, một thứ cảm giác kỳ quặc xuất hiện trong tâm trí. Mẹ và em gái cô ta quay lại, níu lấy tay Song Ngư khóc lóc, khiến cô ta bối rối, không biết phản ứng thế nào. Chỉ có cha cô im lặng đứng đó, nhìn chằm chằm đứa con gái đầu của mình. Khi nhận được lệnh, ông đã biết được lý do tại sao gia đình mình phải chịu cảnh này, nhưng ông không thể phản kháng. Làm sao phản kháng được, khi ở cái nơi này, thứ quyền lực ông có không thể chống lại thứ quyền lực cao hơn gấp bội. Bây giờ nhìn đứa con gái ông nhất mực yêu thương đang bối rối trước sự cầu xin của vợ ông và em gái nó, ông hiểu, nó không hề muốn điều đó. Ông đọc được trong ánh mắt nó sự ích kỷ đến đáng sợ. Ông thở dài, lại gần kéo vợ và đứa con gái thứ hai của mình đi, mặc cho họ liên tục khóc lóc cầu xin. Song Ngư đứng nhìn theo cả ba, một thứ cảm giác nhẹ nhõm lại xuất hiện trong cô. Một thứ tình cảm giả dối đằng sau một lớp vỏ bọc hoàn mỹ. Sư Tử nhìn diễn biến trước mắt, nhếch môi thành một nụ cười khinh bỉ.
Cô gái này, nên gọi là một con quỷ ngu ngốc, hay là một kẻ đáng thương không có trái tim đây?

Sư Tử quay lưng bỏ đi, khiến Song Ngư hấp tấp chạy theo anh ta. Song Ngư tự cười thầm với mình. Cô không thể bị hủy hoại như thế này, khi chưa biết được lý do. Bây giờ trời ban cho cô cái phao cứu hộ là Sư Tử, thì ngu gì cô không nắm lấy nó chứ?
Khi Sư Tử đưa Song Ngư về biệt thự riêng của anh ta ở góc phía tây Blue Ruby, thì Cự Giải và Kim Ngưu cũng đang ở đó. Song Ngư khá bất ngờ khi nhìn thấy Kim Ngưu ở đây, cơn giận trong lòng lại dâng lên, nhưng không dám hành động gì khi có cả Cự Giải và Sư Tử ở đó. Cả cái trường Blue Ruby này, mọi khối cấp đều biết họ là con trai của hai tập đoàn Vũ và Lâm, hai trong bốn tập đoàn lớn sáng lập nên ngôi trường này. Quyền hạn của họ, không phải thứ Song Ngư có thể đùa giỡn. Kim Ngưu đang trò chuyện cùng Cự Giải, nhìn thấy Sư Tử mang Song Ngư đi vào thì ngẩn người kinh ngạc. Cả Cự Giải cũng khá bất ngờ với việc này. Sư Tử đi về phía hai người, ngồi xuống một cái ghế sofa đơn, ra hiệu cho Song Ngư ngồi xuống bên cạnh.

_ Sư Tử, chuyện này là sao?

Cự Giải là người lên tiếng trước, giọng nói có vẻ không hài lòng. Sư Tử không nói gì, chỉ quay sang nhìn Song Ngư, thấy ánh mắt cô ta nhìn chằm chằm Kim Ngưu đầy giận dữ, thì mở miệng chậm rãi đáp.

_ Cô ấy là Hạ Kim Ngưu, đại tiểu thư của Hạ!

Hạ? Tập đoàn thứ ba của Blue Ruby? Cô ta là cô chủ nhỏ của nó. Song Ngư bất giác run lên trước thông tin vừa tiếp nhận. Vậy ra…vậy ra việc gia đình cô xảy ra chuyện này, đều là do cô sao? Khoan đã, cô ta là đại tiểu thư của Hạ, vậy còn cô gái Thiên Bình kia? Song Ngư đưa mắt nhìn về phía Sư Tử. Sư Tử biết rõ cô ta muốn hỏi gì, nhưng chỉ im lặng. Kim Ngưu và Cự Giải nhìn nhau, hiểu được đôi chút qua câu nói của Sư Tử với Song Ngư. Cự Giải chỉ biết cười khổ, dựa người lên ghế, tỏ vẻ không liên quan đến mình. Kim Ngưu chần chừ, rồi cũng quay sang nhìn Song Ngư, cố để cho giọng nói trở nên bình thường nhất có thể.

_ Cô ấy là…

_ Tại sao cô ta lại ở đây?

Giọng nói lạnh lẽo vang lên khiến Kim Ngưu, Sư Tử và Cự Giải giật mình. Thiên Bình chậm rãi đi vào, đôi mắt nhìn về phía Song Ngư, bây giờ đang ngẩn ra bên cạnh Sư Tử. Kim Ngưu chạy lại gần, nắm lấy tay Thiên Bình lắc nhẹ.

_ Đừng xin xỏ! Tại sao cô ta lại ở đây?

Thiên Bình lặp lại câu hỏi, ánh mắt xoáy chặt vào khuôn mặt Sư Tử. Sư Tử cười khổ, đã biết sẽ nhận được thái độ này, nhưng lúc đó tại sao lại cứ ra tay giúp đỡ cô ta.

_ Thiên Bình, để cô ấy ở đây anh lo được không?

_ Anh lo?

Thiên Bình cao giọng nghi hoặc, ngồi xuống cái ghế của Kim Ngưu sau khi bị cô níu kéo một hồi. Cự Giải vội bấm một cái nút trong suốt ở cái bàn thủy tinh bên cạnh ghế, một con robot chậm rãi trờ tới, đặt xuống bàn một ly nước lọc.

_ Em đã trừng phạt cả gia đình cô ta rồi, anh nghĩ có thể bỏ qua cho cô ta được không?

_ Cô ta là lý do chính của việc bị trừng phạt đó.

Song Ngư nhận thấy một thứ thái độ phục tùng vô hình nào đó của Sư Tử và Cự Giải dành cho Thiên Bình, bất giác lo sợ. Cả Sư Tử, Cự Giải và Kim Ngưu đều là của ba tập đoàn kia, chẳng lẽ cô gái này là…? Trí thông minh của Song Ngư phát huy lúc này khiến cô bỗng chốc nhận thấy mọi việc giống như một cơn ác mộng. Hai con ả vô danh nào đó vừa biến thành nữ vương. Còn cô, từ một công chúa kiêu ngạo, trong thoáng chốc lại trở thành một kẻ thấp hèn đến mức kinh tởm.

_ Thiên Bình, để Sư Tử lo chuyện của cô ta đi.

Kim Ngưu ở bên cạnh cũng mở miệng ra hòa giải. Thiên Bình im lặng, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Sư Tử. Một lát sau, cô cũng hạ giọng xuống.

_ Thôi được, nếu anh muốn. Tôi chỉ cảnh cáo cô, công chúa, tốt nhất nên biết thân phận mình bây giờ.

Song Ngư run lên trước câu đe dọa của Thiên Bình, chỉ biết co người lại, cảm giác giận dữ bó chặt trong cơ thể. Giận dữ thì đã sao, phải biết cách nhẫn nhịn để tồn tại ở nơi này. Cô không muốn trở thành thứ dân thường bên ngoài Blue Ruby, không hề muốn một chút nào. Sư Tử lén thở phào, quay sang bắt gặp ánh mắt Cự Giải nhìn mình, thì chỉ biết nhếch môi thành một nụ cười bất đắc dĩ. Kim Ngưu bấm bấm vào tay Cự Giải ra hiệu, rồi quay sang nhìn Thiên Bình, cười cười.

_ Về thôi Thiên Bình!

_ Được, để anh đưa hai em về!

Cự Giải sốt sắng đứng lên, liếc nhìn Song Ngư thêm một cái rồi vội vã đi ra ngoài. Kim Ngưu cũng cười với Sư Tử, lại gần ôm anh một cái, gật đầu với Song Ngư rồi đi theo Cự Giải ra ngoài. Thiên Bình liếc nhìn Sư Tử trước khi bỏ đi. Khi cả ba đi mất, Sư Tử mới ngồi xuống đối diện Song Ngư, thở dài.

_ Tạm thời cô cứ ở nơi này đi. Cô không thể quay về khối cấp ba tiếp tục học được nữa đâu.

_ Cô ta….

_ Là tiểu thư duy nhất của Lạc đó!

Song Ngư trầm mặc, rồi nhích cơ thể lại gần Sư Tử, dán mình lên người anh, giọng nói nhão nhẹt.

_ Lâm thiếu gia, bây giờ tôi chẳng còn nơi đâu để đi nữa, làm ơn để tôi ở lại nơi này. Tôi sẽ làm mọi thứ để phục vụ anh.

Sư Tử vội đẩy cô ta ra, rùng mình một lát, rồi cũng nhếch môi thành một nụ cười giả tạo. Anh vòng tay qua eo Song Ngư, nhấc bổng cô lên đi về phía cầu thang.


Cái tin Song Ngư và hiệu trưởng Phan bị trục xuất như một quả bom quăng vào giữa khối cấp ba. Những câu chuyện bàn tán của lũ học sinh rầm rì suốt ngôi trường như một căn bệnh dịch. Một vài người thì tỏ ra thương hại, một vài người thì hả hê. Nhưng ai cũng thắc mắc về lý do của nó, không một ai biết được tại sao. Bạch Dương cũng vậy, nhưng anh nhanh chóng vứt bỏ cái sự tò mò ấy sang một bên, hớn hở đến gặp Nhân Mã. Mặc kệ cô ta có làm gì đi nữa, cô ta không còn ở nơi này, Nhân Mã sẽ không bị bắt nạt, đó mới là mối bận tâm của anh. Nhân Mã đón nhận tin này bằng một khuôn mặt ngơ ngác.

_ Thật sao?

_ Thật, tuần sau khối cấp ba sẽ có hiệu trưởng mới.

_ Nhưng tại sao?

_ Anh không biết, nhưng chắc do cô ta đã đắc tội với ai đó rồi. Hừ, với cái tính kiêu ngạo đó, ai mà cô ta chẳng dám đắc tội.

Bạch Dương hậm hực nói, không chú ý đến ánh mắt Nhân Mã trong thoáng chốc nhạt đi, đôi tròng mắt đen nhánh thoắt biến mất rồi xuất hiện trở lại. Ma Kết và Bảo Bình đang yên vị trong phòng học của mình, thì nhận được tin báo của Nhân Mã. Bảo Bình hơi ngạc nhiên với tin này, hình ảnh mái tóc đỏ kia lại quay về trong đầu. Không thể nào là trùng hợp được.


Song Ngư đã bị trục xuất, hội học sinh bị khuyết đi một người.
Song Tử và Xử Nữ nhìn nhau trong văn phòng Hội, cẩn thận đọc đi đọc lại bảng thông tin của một học sinh mới chuyển về lớp họ. Sao dạo này Nhật Bản gửi lắm du học sinh sang đây vậy? Bên đó thiếu trường học sao?

_ Anh nghĩ sao Song Tử? Liệu anh chàng này có liên quan đến hai kẻ kia không?

_ Anh không biết, nhưng anh nghĩ là không.

_ Hy vọng là thế! Em sợ, Song Tử.

Xử Nữ gục đầu lên vai Song Tử, khẽ lầm bầm, mái tóc dài đổ xuống che khuất nửa khuôn mặt. Song Tử nắm lấy tay cô siết nhẹ, không nói được lời nào.


Kim Ngưu vui vẻ khi gặp lại Thiên Yết, bây giờ cô đang ngồi cùng anh ta ở một góc phòng ăn lớn. Kim Ngưu hỏi câu gì, Thiên Yết cũng trả lời đầy đủ cho cô, khiến Kim Ngưu không khỏi thắc mắc tại sao anh chàng này lại lặn lội từ Nhật Bản xa xôi trở về đây học. Thiên Yết tuy nói chuyện cùng Kim Ngưu, nhưng ánh mắt vẫn liếc về phía Thiên Bình đang dựa người trên ghế, lơ đãng nhìn xung quanh. Kim Ngưu bắt gặp ánh nhìn của anh ta vài lần, bật cười thú vị. Cô cố ý nhờ Thiên Bình đi lấy hộ cho mình vài loại bánh ăn nhẹ. Khi cô bạn vừa lầm bầm cau có vừa rời khỏi bàn tiến về quầy ăn, Kim Ngưu mới hạ giọng hỏi Thiên Yết.

_ Anh thích cô ấy?

_ Ơ! Rõ ràng đến vậy sao?

Thiên Yết bối rối trước câu hỏi của Kim Ngưu, đưa tay vò vò tóc.

_ Anh cứ liếc nhìn cô ấy suốt buổi còn gì!

_ Nhưng cô ấy có vẻ không thích tôi.

Thiên Yết rầu rĩ đáp, vẻ mặt của anh ta khiến Kim Ngưu khó khăn lắm mới không phá ra cười. Trông anh ta hệt như một thằng con trai mới lớn khó khăn trong việc gây sự chú ý với cô gái mình thích vậy.

_ Tính cách Thiên Bình lâu nay là thế, anh đừng lo, tôi sẽ giúp anh!

Kim Ngưu hùng hổ khẳng định. Thiên Yết khẽ cười, cầm lấy ly trà trên bàn đưa lên môi, khiến Kim Ngưu cứ tưởng anh ta làm thế để che đi sự xấu hổ. Thiên Yết đưa mắt nhìn về phía cô gái tóc đỏ đang bưng một khay bánh tiến lại gần, đuôi mắt xếch lên một chút, khiến khuôn mặt anh ta thoáng chốc trở nên khó hiểu.

_ Không cần thiết, tôi sẽ bắt cô ấy phải thuộc về mình.

Thiên Yết lẩm bẩm thật khẽ trong miệng, trước khi Kim Ngưu hào hứng quay sang gợi chuyện cho anh tiếp xúc cùng Thiên Bình.
Lạc Thiên Bình, tôi thích em rồi đấy, công chúa băng à!yeu

10
4 tháng 8 2017

cx ko hiểu gì luôn bucminh

4 tháng 8 2017

lãng mạn wá ik à có người tỏ tình z với mik mik sẽ đồng ý lun thật là lãng mạn wá ikyeu

Chap 6: Lựa chọn ​ Gió khẽ rít gào lướt qua khoảng sân rộng lớn, cuốn theo đám lá khô kêu xào xạc. Cột đèn phía xa cố gắng chống đỡ cơn buồn ngủ, phát ra thứ ánh sáng vàng vọt yếu ớt, chợt sáng lại chợt tắt. Tòa nhà cổ phía Đông khu trung tâm im lìm giữa thứ ánh sáng mờ nhạt đó. Nơi đây là nơi duy nhất trong ngôi trường hiện đại này còn giữ được nét kiến trúc thời đầu thiên niên kỷ. Nghe nói đây là...
Đọc tiếp
Chap 6: Lựa chọn
​ Gió khẽ rít gào lướt qua khoảng sân rộng lớn, cuốn theo đám lá khô kêu xào xạc. Cột đèn phía xa cố gắng chống đỡ cơn buồn ngủ, phát ra thứ ánh sáng vàng vọt yếu ớt, chợt sáng lại chợt tắt. Tòa nhà cổ phía Đông khu trung tâm im lìm giữa thứ ánh sáng mờ nhạt đó. Nơi đây là nơi duy nhất trong ngôi trường hiện đại này còn giữ được nét kiến trúc thời đầu thiên niên kỷ. Nghe nói đây là ngôi nhà của tổ tiên chủ tịch Blue Ruby trước đây, nên để tỏ lòng hiếu kính, ông ta đã cố gắng phục chế lại và bảo tồn nó ngay chính giữa ngôi trường. Bây giờ, trên con đường đá cẩm thạch phía trước tòa nhà, ẩn hiện giữa từng lớp ánh sáng nhạt nhòa, một bóng người lướt nhanh.

Xử Nữ xiết chặt áo choàng, bước nhanh trong đêm tối. Đôi giày cao gót gõ xuống nền đá cẩm thạch, phát ra tiếng lộc cộc vang vọng trong hành lang u tĩnh. Từng tiếng, từng tiếng như nện vào lòng Xử Nữ, khiến lòng cô càng thêm hốt hoảng.

Kìm nén nỗi sợ hãi chợt dâng lên trong lòng, Xử Nữ tiếp tục bước về phía trước. Đã tròn năm ngày kể từ khi anh trai được hai người Nhật Bản kỳ lạ kia “mời” tới toà nhà phía Đông này để tiến hành khảo nghiệm. Cũng chừng ấy thời gian cô không liên lạc được với anh trai. Từ ngày anh trai được “mời” đi, trong lòng Xử Nữ luôn cảm thấy bất an một cách kỳ lạ. Nỗi bất an giống như trước kia, nỗi bất an của cái đêm nhiều năm trước, nỗi bất an khi người quan trọng gặp hiểm nguy…

Đứng trước cánh cửa gỗ đóng chặt, tâm trạng của Xử Nữ càng trở nên thấp thỏm không yên. Hít một hơi thật sâu trấn an bản thân, sau khi xác định không có người, Xử Nữ rón rén đẩy cánh cửa ra.

Cửa gỗ từ từ được đẩy ra cho đến khi tạo thành một khe hẹp đủ cho một người, Xử Nữ nhanh nhẹn lách vào, cũng không quên khép lại cánh cửa phía sau lưng.

Căn phòng rộng lớn lúc trước giờ chật chội với vô số thứ máy móc kỳ lạ. Những ống dây lớn từ trần nhà thả xuống, trải dài trên mặt đất, Xử Nữ phải cố gắng lắm mới không dẫm phải chúng. Đèn tường toả ra thứ ánh sáng tù mù chiếu lên những vật dụng trong phòng cùng với ánh đèn hiệu nhấp nháy xanh xanh đỏ đỏ khiến cô cảm thấy ớn lạnh, giống như đang lạc trong căn phòng của một bộ phim kinh dị cổ điển nào đó.

Xử Nữ vừa đi vừa quan sát căn phòng kỳ quái, trong lúc không để ý đã tiến sâu vào bên trong. Bất chợt cô khựng lại, nhìn chăm chăm về phía trước. Bóng tối nhập nhoàng khiến Xữ Nữ phải dụi mắt vài lần, mới xác định được thứ ở trước mình là gì. Bốn cái bể thủy tinh nằm ngang trên mặt đất, nhìn thoáng qua hệt như bốn cái quan tài cỡ lớn, bên trong lơ lửng một thứ gì đó giữa lớp chất lỏng. Xử Nữ rùng mình với cái ý nghĩ đầu tiên thoáng qua trong đầu, chần chừ một lát rồi cũng thận trọng bước đến.

Xử Nữ run run lại gần bể thuỷ tinh ấy, và khi nhìn thấy thứ bên trong nó, cô kinh ngạc đến mức suýt nữa hét ra tiếng.

Lấy tay bụm miệng ngăn âm thanh truyền ra ngoài, cô trợn to mắt nhìn vào trong bể thuỷ tinh.

Vũ thiếu gia?

Đó chẳng phải là người được triệu tập giống như anh trai cô sao?

Anh ta loã thể nằm trong bể, tay chân đều bị khoá chặt bằng những vòng sắt lớn, trên người còn có rất nhiều dây cắm, đôi mắt mở to nhìn trừng trừng về phía trước, ánh nhìn không một chút sự sống, thứ chất lỏng xung quanh phát ra từng tiếng ùng ục, có thể thấy rõ được nó đang dần bào mòn làn da anh ta thành những bọt khí li ti…

Chuyện gì đang xảy ra thế này?

Xử Nữ nhìn quanh, rồi vội vàng chạy đến trước cái bể thứ ba gần đó, phát hiện anh trai cô cũng trong tình trạng giống như Vũ thiếu gia nằm bên trong.

Xử Nữ nâng cái nắp bể ra, đưa tay tính chạm vào người anh trai. Nhưng ngón tay vừa chạm vào làn nước thì vội rụt về, thứ chất lỏng đó khiến da cô đau buốt. Xử Nữ sợ hãi, nhìn quanh, vội chộp lấy một sợi dây lớn nằm chỏng chơ gần đó, buộc lại thành một mối nối, thả vào bể để kéo cơ thể anh cô lên. Khi kéo được một cánh tay ra khỏi thứ chất lỏng đó, nó vô tình chạm vào bàn tay cô.

Lạnh toát!

Cái lạnh từ đầu ngón tay, theo mạch máu chạy thẳng vào trong tim Xử Nữ khiến trái tim cô giống như đóng băng.

Sẽ không!

Nhất định sẽ không như cô nghĩ…

Anh trai cô nhất định là chỉ đang ngủ thôi…

Xữ Nữ dùng tay nắm lấy cánh tay ấy, kéo mạnh cơ thể anh trai ra khỏi cái bể đó. Cơ thể anh ta mềm oặt, dễ dàng bị kéo ra một nửa thân trên, lộ ra khỏi thứ chất lỏng đó, hệt như nửa nằm nửa ngồi dựa vào thành bể.


Xử Nữ run rẩy đưa tay đến gương mặt anh trai, khẽ vuốt nhẹ. Men theo đường nét trên khuôn mặt, ngón tay từ từ trượt xuống dưới mũi….

Trái tim giống chết lặng.

Xử Nữ không tin nổi nhìn khuôn mặt tám chin phần giống mình kia, không tin nổi sự thật vừa rồi. Nhất định chỉ là ảo giác. Đúng! Chỉ là ảo giác của cô mà thôi. Anh trai cô, người anh thông minh giỏi giang của cô làm sao có thể chết được. Tất cả chuyện này chỉ là ảo giác của cô thôi!

Trong lúc Xử Nữ còn đang hoang mang, chưa tiếp nhận được việc anh trai mình đã chết, bên ngoài căn phòng chợt có tiếng động.

Đầu tiên là tiếng bước chân, sau đó là giọng nói của một cô gái. Giọng nói không lớn lắm nhưng trong không gian tĩnh lặng này trở nên rõ mồn một. Chỉ nghe cô gái nũng nịu nói với người bên cạnh:

_ Bảo! Đã bốn người rồi. Không có ai phù hợp cả, đến cả cái người họ Đoàn kia, chỉ số mọi mặt đều tốt như vậy mà cũng không thích hợp. Anh nói xem phải làm sao bây giờ?

_ Kết, đừng lo. Còn một người nữa, chắc chắn sẽ được thôi. Người đó có tiềm năng nhất mà.

Người đi cùng lên tiếng nói với cô gái, nghe giọng thì có vẻ như đó là đàn ông.

Nghe giọng nói truyền vào trong tai, Xử Nữ rốt cuộc cũng tìm lại được lý trí. Hai người bên ngoài chắc chắn là hai người Nhật mới chuyển đến. Nhìn khuôn mặt anh trai trước mắt, Xử Nữ ý thức được một điều, nếu không trốn khỏi nơi này thì mạng sống cũng không giữ được chứ đừng nói đến chuyện trả thù cho anh trai. Cô đưa tay vuốt nhẹ đôi mắt, để anh cô được nhắm mắt ra đi yên ổn, rồi mới đẩy cơ thể anh trở lại bồn, đóng cái nắp lại, nhanh chóng chạy vào góc tối

Xử Nữ nhìn quanh căn phòng, tìm kiếm một chỗ trốn, nỗi sợ hãi càng lúc càng lớn. Bóng tối như muốn nuốt chửng cô trong những toan tính của nó. Nghe tiếng bước chân càng lúc càng đến gần, Xử Nữ càng cảm thấy hoảng sợ. Cô lùi lại lùi.

Bất chợt, một bàn tay đưa ra bịt chặt miệng rồi kéo cô về phía sau, lùi vào một góc kín đáo phía sau rèm che thật dày. Lúc này Xử Nữ mới nhìn rõ gương mặt của anh ta.

Vũ Cự Giải!!!

Anh làm một động tác ra hiệu im lặng, khi Xử Nữ gật đầu mới nới lỏng tay ra. Xử Nữ vừa muốn hỏi tại sao anh ta cũng ở đây liền nghe tiếng cánh cửa gỗ lần nữa được mở ra. Cô đành nuốt mọi nghi vấn vào bụng, im lặng theo dõi tình hình bên ngoài, tay níu lấy tấm rèm khẽ run rẩy.

Có vẻ như hai người kia đến kiểm tra tình hình của những bể thuỷ tinh trong phòng bởi vì rất nhanh sau đó đã rời đi. Ngay sau khi xác định bên ngoài đã không còn ai, Cự Giải mới kéo Xử Nữ ra ngoài, một mạch rời khỏi căn phòng đáng sợ ban nãy.

***

Xử Nữ ngồi trên thảm cỏ thở gấp, cố gắng lấy lại bình tĩnh, cơ thể vẫn run rẩy vì những hình ảnh trong trí óc. Mọi chuyện xảy ra trong đêm nay đối với cô quả thật là một đả kích lớn, khó lòng tiếp nhận ngay được.

Cuối cùng cũng tạm bình ổn lại tâm trạng, Xử Nữ ngẩng đầu nhìn người đàn ông vẫn đứng bên cạnh mình nãy giờ. Khuôn mặt anh ta không chút cảm xúc, nhưng Xử Nữ có thể nhìn ra anh ta cũng có cùng tâm trạng phức tạp giống như cô. Ánh mắt anh ta đã nói rõ điều đó. Xử Nữ ngập ngừng mở miệng, có chút khó khăn hỏi:

_ Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Cự giải nhìn sang, đối diện với ánh mắt của Xử Nữ. Ánh mắt ấy đầy đau đớn, giống như muốn cầu xin anh nói rằng tất cả những chuyện vừa rồi đều không phải sự thật.

Anh cũng muốn nghĩ như vậy. Cũng muốn nghĩ tất cả đều chỉ là một giấc mộng mà thôi.

Nhưng…

_ Tôi cũng không chắc lắm chuyện gì đang diễn ra. Nhưng theo tôi nghĩ, chuyện ngày hôm nay chắc chắn có liên quan đến cái chương trình gì kia, cũng chắc chắn hai người Nhật kỳ lạ đó có liên quan trong chuyện này. Theo tôi đoán, bọn họ đang muốn đưa vào trong cơ thể con người một thứ gì đó, nhưng thứ này không phải cơ thể nào cũng tiếp nhận. Cho nên, anh trai tôi, còn có…anh cô…Chuyện này rất hệ trọng, tôi muốn đề nghị cô một chuyện.

Xử Nữ cúi đầu, chăm chú lắng nghe từng lời Cự giải nói. Những điều đó so với phỏng đoán của cô không khác nhau là mấy. Chuyện này đúng là rất hệ trọng, có liên quan đến mạng người, không thể qua loa. Hơn nữa, anh trai cô…

Xử Nữ nắm chặt tay, trong lòng quyết định chủ ý. Cô ngẩng đầu, nhìn thẳng vào Cự Giải nói:

_ Được, tôi đồng ý với anh!

_ Tốt! Chuyện này nhất định phải giữ bí mật, cô hiểu chứ?

_ Tôi hiểu, có điều… - Xử Nữ đang nói chợt dừng lại, có chút do dự nhưng vẫn mở miệng - Tôi muốn nói cho một người biết.

Cự Giải suy nghĩ một chút, biết người Xử Nữ nhắc đến là ai. Anh đã từng điều tra qua người đó, không có gì đáng ngại. Hơn nữa anh ta lại là hội trưởng Hội học sinh quyền lực, nói với anh ta chỉ lợi chứ không có hại. Suy tính xong xuôi, Cự Giải quay lại nhìn Xử Nữ, nói:

_ Được.

Sau đó anh đưa tay đến trước mặt Xử Nữ. Cô chần chừ một lát, hình ảnh anh trai lại xuất hiện trong tâm trí cô. Xử Nữ im lặng nhìn anh ta, rồi cũng đưa tay đến bắt tay anh.

Lựa chọn đã được đưa ra. Một liên minh mới được hình thành. Cuộc chiến này, đã đến lúc bắt đầu. 37b8704c31213c19b61a6b7d4935db05.jpg Chap 7:

Song Tử im lặng nhìn chằm chằm cô gái trước mặt mình, không biết nên nói gì. Xử Nữ mệt mỏi, đầu cúi xuống, mắt nhắm hờ để che đi nỗi đau in đậm nơi đáy mắt. Song Tử lại gần ôm lấy cô vào lòng, tay vuốt nhẹ lên mái tóc dài.

_ Vẫn còn có anh bên cạnh em đây!

Xử Nữ ôm lấy cơ thể Song Tử, nghe được câu nói ấy của anh, nỗi đau trong tim vỡ òa, cô bật khóc nức nở. Anh trai cô, người anh cô yêu quý nhất, tuy lúc nào anh cũng nhốt mình trong phòng thí nghiệm, nhưng khi cô đến gặp, anh vẫn dừng mọi công việc để chăm sóc cô. Anh trai duy nhất của cô, bây giờ cô không còn gặp được anh nữa rồi, không còn có thể nhìn thấy nụ cười trìu mến của anh, nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của anh. Không được anh vuốt tóc nữa rồi. Song Tử đau lòng nhìn người yêu mình như thế, chỉ biết im lặng ôm lấy cơ thể nhỏ bé để an ủi cô. Hơn ai hết, anh hiểu được nỗi đau mất đi người thân là như thế nào, bởi lẽ anh cũng đã từng trải qua điều đó rồi. Xử Nữ sau một lúc khóc nức nở thì dựa đầu lên vai anh thiếp đi. Song Tử thở dài, rồi bế cô vào phòng mình, đặt cô lên giường. Sau khi chắc chắn rằng Xử Nữ đã thoải mái, anh mới chậm rãi đi ra bên ngoài. Tự rót cho mình một ly trà, Song Tử im lặng ngồi giữa phòng khách rộng, nhớ lại những gì Xử Nữ kể cho anh khi nãy. Tất cả chuyện đó đều khiến Song Tử ngỡ như là đùa, nhưng ánh mắt đau lòng của cô khiến anh không thể không thừa nhận rằng, việc này đã trở nên thực sự rất nghiêm trọng. Nếu đúng như những gì Xử Nữ nhìn thấy, thì hai người Nhật đó chắc chắn rất nguy hiểm. Nhắc đến họ, Song Tử lại càng phiền não, nhớ lại lúc gặp được họ mấy ngày trước.


Khi hai người đó bước vào, ngoại trừ Hội học sinh khối cấp ba, Sư Tử và Cự Giải, những người khác đều xôn xao một trận. Song Ngư và Nhân Mã liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy sự hoang mang trong ánh mắt người kia. Song Ngư đang nhìn trừng trừng cô gái tóc đỏ vẻ không tin được. Cô ta làm gì ở đây? Không đúng, phải là tại sao lại là cô ta? Nhân Mã nhíu mày, rồi bức ảnh và những tài liệu trước kia cô từng tìm kiếm về Thiên Bình hiện ra trong đầu. Đúng là cô ta, cô gái người Nhật mà Nhân Mã từng nhìn thấy trên mạng lưới thông tin bảo mật của trường. Trước khi mọi người kịp lên tiếng thì Song Ngư đã đến gần cô gái kia. Việc làm của cô ta khiến những người trong phòng đều cảm thấy hứng thú, im lặng quan sát. Song Tử, Xử Nữ và Bạch Dương nhìn nhau, như hiểu được điều gì sẽ diễn ra. Quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người, Song Ngư đã cất cao giọng với cô gái tóc đỏ kia.

_ Cô làm gì ở đây?

Cô gái nghiêng đầu, đôi mắt thoáng nhíu lại nhìn Song Ngư vẻ ngạc nhiên. Anh chàng bên cạnh cũng nhìn về phía Song Ngư đầy thắc mắc.

_ Đừng giả vờ, cô là Thiên Bình đúng không? Cô làm gì ở đây? Từ khi nào mà cô lại trở thành người Nhật chứ?

Song Ngư gắt lên, đôi mắt đã bắt đầu hiện rõ nét giận dữ. Sư Tử thấy thế vội chạy lại định cản cô ta. Cô gái tóc đỏ ấy ngẩn ra một chút, quay sang nhìn anh chàng bên cạnh, rồi mới nhìn về phía Song Ngư, bật cười.

_ Vô lễ!

Anh chàng đó nghiêm giọng, đôi mắt nhìn Song Ngư có vẻ không hài lòng. Trước khi cô nàng công chúa này tiếp tục làm loạn, Sư Tử đã nhảy đến trước, kéo cô ta về phía sau, cười cười với hai người.

_ Xin lỗi!

Song Ngư bị kéo lại bất ngờ, quay sang nhìn anh ta trừng trừng. Xử Nữ ở phía sau thở dài, Song Tử cũng thở dài, rồi đứng lên đi lại gần cô ta.

_ Không phải Thiên Bình! Màu mắt khác nhau. Thiên Bình mắt màu lam.

Song Ngư quay lại nhìn cô gái tóc đỏ ấy, đúng là màu mắt cô gái này màu lục, không phải màu lam. Vả lại, bây giờ cô mới nhận thấy, cô gái này không có nét lạnh lùng như cô gái kia. Cúi đầu bối rối, Song Ngư vội lùi về phía sau. Nhưng một màn này của cô đã khiến cho hai người Nhật kia hứng thú, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm về phía cô ta. Cự Giải ở phía sau thấy thế, lòng có chút không yên với ánh mắt hai kẻ đó. Sư Tử sau khi kéo được cô nàng Song Ngư về, quay sang gật đầu với Song Tử, rồi lại gần trấn an cô ta. Anh biết cô đang lo lắng về sự mạo phạm của mình với hai kẻ đó, khuôn mặt xinh đẹp kia không che giấu được nét sợ hãi.

_ Đừng lo, không sao đâu!

Sư Tử mỉm cười, khiến Song Ngư ngẩn ra nhìn anh, rồi một thứ cảm giác lạ lẫm chợt xuất hiện trong đầu cô. Sư Tử cười cười, rồi quay lại chỗ ngồi bên cạnh Cự Giải. Song Tử cũng trở về bàn của mình, không quên liếc nhìn Song Ngư cảnh cáo lần nữa. Song Ngư có vẻ đã biết mình phạm sai lầm, cúi đầu né tránh ánh mắt Song Tử. Cô gái tóc đỏ kia quay sang, nghiêng đầu nói nhỏ gì với anh chàng kia, rồi cả hai chậm rãi đi vào giữa phòng, ngồi vào hai cái ghế còn trống duy nhất. Khi cả hai ngồi xuống, cô gái đó cứ hệt như không xương, dựa vào anh chàng bên cạnh, khiến anh ta thoáng nhíu mày.

_ Hachi, không đùa – Anh ta quay lại nhìn quanh phòng, lên tiếng bằng một thứ tiếng Việt sành sõi – xin chào, tôi là Haku, đây là vợ chưa cưới của tôi, Hachi. Từ học kỳ sau, tôi và cô ấy sẽ đến ngôi trường này học. Ngoài ra, theo lệnh cha tôi, thủ tướng Nhật, chúng tôi sẽ chọn trong số các bạn năm người xuất sắc nhất, để thực hiện chương trình trao đổi nhân tài giữa hai nước.

Anh ta nói đến đâu, tiếng xôn xao càng nhiều đến đó. Đến khi anh ta nói đến chương trình trao đổi kia, không hẹn mà tất cả ánh mắt trong phòng đều nhìn về phía anh ta. Khi nhìn thấy hiệu ứng mình mong muốn, Haku nhếch môi thành một nụ cười nhạt. Cô gái bên cạnh uể oải dựa lưng vào ghế, đưa tay chỉ vào một người ở một góc.

_ Anh ta là người đầu tiên!

Xử Nữ kinh ngạc nhìn theo hướng tay cô ta, rồi mỉm cười vui vẻ. Đoàn Trọng Uy – thiên tài hóa học của khối cấp ba. Anh ngây người ra trước thông tin này, một vài người xì xào, bày tỏ sự ngưỡng mộ xen lẫn ganh tỵ. Cự Giải nhìn Sư Tử, mày cau lại, khẽ thì thầm với bạn thân.

_ Sao chưa gì đã chọn ngay vậy không biết, đáng nghi quá!

_ Mày lo hão, chắc là họ đã đọc được thông tin của chúng ta trước khi đến đây. Đừng quên ông ta là người sắp xếp cuộc họp này.

_ Ừm, nói cũng đúng!

Cự Giải gật gù, nhưng ánh mắt vẫn có chút không tin tưởng nhìn về phía hai kẻ kia. Cô gái lại tiếp tục chỉ một người nữa.

_ Anh ta là người thứ hai. Cô ta là người thứ ba, sau đó là anh ta.

Người cuối cùng cô gái đó chỉ, lại là Vũ Phúc, anh trai của Cự Giải. Cự Giải nhíu mày, một linh cảm xấu xuất hiện trong anh. Anh không muốn anh trai mình tham gia vào việc này, nhưng chắc chắn anh ta sẽ không nghe lời khuyên của anh. Sau khi chỉ xong bốn người, đầu cô gái lại dựa vào vai anh chàng bên cạnh, khóe môi khẽ nhếch thành một nụ cười nhẹ, khiến những anh chàng khác trong phòng nhìn chằm chằm. Haku ở bên cạnh liếc mắt nhìn cô cảnh cáo, rồi mỉm cười.

_ Người cuối cùng…..cô ta!

Trần Nhân Mã?

Không chỉ Nhân Mã, mà Song Tử, Xử Nữ, Bạch Dương và cả Song Ngư đều kinh ngạc không tin được. Sao lại là Nhân Mã? Điều này thật sự ngoài dự đoán của họ. Đặc biệt là Song Ngư, cô cảm thấy khó chịu trong lòng. Khi cô gái kia xuất hiện, cô đã cảm thấy khó chịu khi nhìn một cô gái có bộ dáng giống con bé kia. Bây giờ lại là Nhân Mã được chọn trong một chương trình đặc biệt. Mọi sự chú ý đã đặt lên người Nhân Mã, không còn ai chú ý về Song Ngư này nữa. Điều này khiến một công chúa quen được tôn sùng như cô ta thấy khó chịu. Song Ngư hừ lạnh, liếc nhìn Nhân Mã ra chiều không hài lòng. Nhân Mã hiểu được ánh mắt của Song Ngư, nhưng mặc kệ. Nếu cô đã được chọn, thì cô ta làm sao có thể chèn ép được cô trong trường nữa, khi đó cô đã chạy xa đến một đất nước xa lạ rồi. Nhân Mã mừng rỡ trong lòng, nhưng bên ngoài vẫn giữ một khuôn mặt bình thản, khiến Haku bên kia đọc được sóng cảm xúc của cô, nhìn chằm chằm Nhân Mã đầy hứng thú. Cuộc họp trôi qua nhanh chóng. Suốt thời gian còn lại, mọi người chỉ cố gắng làm quen với nhau và tìm hiểu về hai kẻ lạ lùng kia.

Song Tử không thể không thừa nhận, anh chàng Haku đó thật sự là một thiên tài. Mọi câu hỏi, mọi lĩnh vực, mọi cấp độ, anh ta đều có được câu trả lời hoàn hảo, thậm chí còn khai sáng cho một vài người trong phòng. Sau một tiếng đồng hồ, anh ta quay sang nhìn cô gái đi cùng, nhận thấy cô đã muốn rời đi thì gật nhẹ đầu, rồi quay lại nhìn quanh phòng.

_ Kết thúc thôi. Mọi người về đi. Những người chúng tôi chọn bây giờ ở lại đi cùng chúng tôi.

Anh ta đứng dậy, đỡ lấy cô gái kia đi về hướng cửa phòng. Đến nơi, khi cánh cửa tự động mở ra, anh ta mới quay lại, khẽ cười.

_ Quên nói, khi ở trường này, mọi người hãy gọi tôi là Bảo Bình, còn Hachi là Ma Kết!



Song Tử uống nốt ly trà dang dở trong tay, nhìn đăm đăm về phía trước. Theo lời kể của Xử Nữ, cô đã nhìn thấy bốn cái bể thủy tinh. Vũ thiếu gia và anh trai cô ấy đều đã chết, hai người còn lại là ai. Còn người cuối cùng là ai? Hy vọng cô gái Nhân Mã kia sẽ không sao, nếu không, hẳn Bạch Dương sẽ đau lòng lắm. Nhưng dù có không sao đi nữa, thì việc gặp lại cô ta hẳn là không thể. Nếu Bạch Dương biết được việc này, không biết cậu ta sẽ phản ứng như thế nào. Song Tử quay lại nhìn về phía phòng ngủ của mình, trái tim nhẹ đau khi nghĩ đến cô gái trong ấy. Xử Nữ là người duy nhất anh tin tưởng trong cuộc đời, cũng là người duy nhất ở bên cạnh anh lúc này. Tuy không biết anh chàng Cự Giải kia sẽ làm gì, nhưng Song Tử biết, anh nên làm gì. Đối với Song Tử, Xử Nữ là tất cả, vậy nên dù có chuyện gì, anh cũng sẽ bảo vệ cô bằng tất cả khả năng của mình.
Song Tử trầm mặc một lúc lâu, rồi cầm cái điện thoại nhỏ bằng tấm thiếp trên bàn, bấm một dãy số dài. Một lát sau, một đầu người nhỏ trong suốt hiện lên giữa màn hình điện thoại. Người đó nhìn anh, rồi mỉm cười.

_ Xin chào!



Bạch Dương giật mình, ngồi dậy thở dốc. Ánh đèn bên ngoài sân hắt vào ô cửa sổ phủ lớp kính đục, khiến ánh sáng trở nên mờ ảo. Bạch Dương nhìn chằm chằm ô cửa đó, đợi cho tâm trạng bình ổn trở lại rồi mới bấm nút gọi robot phục vụ đem đến cho mình một ly nước lọc. Đã lần thứ ba kể từ lúc Nhân Mã được “mời” đi theo hai kẻ người Nhật kia, anh có giấc mơ đó. Trong mơ, anh nhìn thấy Nhân Mã đang đi trước mặt mình, giữa một đường hầm dài hun hút, hai bên lắp những ngọn đèn kiểu cũ tỏa ra thứ ánh sáng vàng u ám. Một loại đường hầm anh thường thấy trong những bộ phim viễn tưởng cũ thời kỳ đầu thiên niên kỷ. Vẫn dáng người và mái tóc ngắn quen thuộc. Bạch Dương chạy vội đến, đuổi theo Nhân Mã phía trước, nhưng không hiểu sao anh không thể đuổi kịp cô. Rồi sau một cuộc truy đuổi như vậy, Nhân Mã dừng trước một cánh cửa lớn bằng kim loại, ở giữa có một vòng khóa lớn. Bạch Dương đứng lại nhìn chằm chằm bóng hình ấy. Đột ngột Nhân Mã quay người lại nhìn anh. Ánh đèn chớp tắt, giữa thứ ánh sáng nhập nhoàng ấy, Bạch Dương sợ hãi khi nhìn thấy khuôn mặt Nhân Mã. Một nửa mặt đã biến mất, thay vào đó là một lớp kim loại màu trắng bám chặt lên làn da tái nhợt. Đôi mắt không có tròng đen, cùng đôi môi đỏ chói đang nhếch lên thành một nụ cười ma quái. Nhân Mã lại gần anh, và khi anh nhìn thấy một thứ gì đó màu bạc đang lao đến tầm mắt mình, anh đã giật mình tỉnh giấc. Cơn ác mộng này lại diễn ra lần thứ ba, khiến Bạch Dương bắt đầu có một cảm giác không yên. Tại sao anh cứ mãi mơ thấy giấc mơ đó? Liệu có khi nào nó cho anh biết Nhân Mã đã xảy ra chuyện gì chăng? Bạch Dương nốc hết ly nước lọc, đặt lại trên khay của con robot, rồi nằm xuống giường, đưa mắt nhìn ra cửa sổ. Lần đầu tiên, anh cảm thấy bất an đến thế này, khẽ lẩm bẩm. Nhân Mã, hy vọng em vẫn bình yên!!
4
4 tháng 8 2017

hay quá xá!!!eoeoyeu cảm ơn bn nhìu vì đã đăng truyện haythanghoaokhiuhiu

5 tháng 8 2017

câu chuyện này chắc ko hồi kết

[Phương pháp học tiếng Anh của 12 chòm sao] Bạch Dương : tham gia khóa hoạt động tiếng Anh, Kim Ngưu : xem quảng cáo và tin tức tiếng Anh, Song Tử : thích thú với những câu chuyện bằng tiếng Anh, Cự Giải : xem phim ảnh nói tiếng Anh, Sư Tử : tham gia trại hè Anh ngữ, Xử Nữ : chỉnh lý tìm hiểu các từ vựng tiếng Anh, Thiên Bình : giao tiếp với những người bạn nước ngoài, Thiên Yết : viết nhật ký tiếng...
Đọc tiếp

[Phương pháp học tiếng Anh của 12 chòm sao]
Bạch Dương : tham gia khóa hoạt động tiếng Anh,
Kim Ngưu : xem quảng cáo và tin tức tiếng Anh,
Song Tử : thích thú với những câu chuyện bằng tiếng Anh,
Cự Giải : xem phim ảnh nói tiếng Anh,
Sư Tử : tham gia trại hè Anh ngữ,
Xử Nữ : chỉnh lý tìm hiểu các từ vựng tiếng Anh,
Thiên Bình : giao tiếp với những người bạn nước ngoài,
Thiên Yết : viết nhật ký tiếng Anh,
Nhân Mã : học hỏi từ chuyến du hành của mình,
Ma Kết : tham gia khóa học tiếng Anh,
Thủy Bình : lên các web tiếng Anh,
Song Ngư : nghe nhạc tiếng Anh

[Nét riêng biệt nhất của 12 chòm sao]
Bạch Dương : bướng bỉnh nhất,
Kim Ngưu : hiện thực nhất,
Song Tử : ồn ào nhất,
Cự Giải : thần kinh nhất,
Sư Tử : sĩ diện nhất,
Xử Nữ : am tường nhất,
Thiên Bình : chính nghĩa nhất,
Thiên Yết : không nhìn ra được nhất,
Nhân Mã : vui vẻ nhất,
Ma Kết : điềm đạm nhất,
Thủy Bình : khó hiểu nhất,
Song Ngư : thích khóc nhất.

[Điểm đẹp của 12 chòm sao]
Bạch Dương : hiệu suất,
Kim Ngưu : chân thành,
Song Tử : linh hoạt,
Cự Giải : dịu dàng,
Sư Tử : chủ kiến,
Xử Nữ : cẩn thận,
Thiên Bình : thanh nhã,
Thiên Yết : trực giác,
Nhân Mã : rộng rãi,
Ma Kết : thành thật,
Thủy Bình : chân lý,
Song Ngư : tốt bụng

[Chòm sao có tiền hay không tiền cũng đều là "bần cùng"]
Quán Quân : Song Ngư,
Á Quân : Ma Kết
Quý Quân : Cự Giải,
Hạng 4 : Thủy Bình,
Hạng 5 : Sư Tử.

[Khi 12 sao nữ tâm trạng đang siêu loạn]
Song Ngư : quăng điện thoại,
Thủy Bình : điên cuồng uống rượu,
Ma Kết : điên cuồng ăn,
Nhân Mã : điên cuồng mua sắm,
Thiên Yết : lạm dụng bạn trai,
Thiên Bình : thay đổi hình tượng,
Xử Nữ : lừa dối bản thân,
Sư Tử : tự bỏ đói,
Cự Giải : không nói chuyện,
Song Tử : tự ngược đãi,
Kim Ngưu : điên cuồng lao động,
Bạch Dương : không nói ra ở đây được

[Chòm sao đối với người mình yêu "trung thành" nhất]
Quán Quân : Thiên Yết,
Á Quân : Ma Kết,
Quý Quân : Kim Ngưu,
Hạng 4 : Cự Giải,
Hạng 5 : Nhân Mã.

[12 chòm sao và cách đơn giản nhất của hạnh phúc]
Nhân Mã yêu Xử Nữ,
Song Ngư yêu Xử Nữ,
Bạch Dương yêu Xử Nữ,
Sư Tử yêu Xử Nữ,
Xử Nữ yêu Xử Nữ,
Thủy Bình yêu Xử Nữ,
Thiên Bình yêu Xử Nữ,
Song Tử yêuXử Nữ,
Kim Ngưu yêu Xử Nữ,
Ma Kết yêu Xử Nữ,
Thiên Yết yêu Xử Nữ,
Cự Giải yêu Xử Nữ

[Thú vui lớn của 12 chòm sao]
Ma Kết (làm việc),
Thủy Bình (biến đổi ý tưởng),
Song Ngư (yêu đương),
Bạch Dương (du lịch),
Kim Ngưu (xài tiền),
Song Tử (tưởng tượng và giao tiếp),
Cự Giải (ở nhà),
Sư Tử (chia sẻ),
Xử Nữ (lựa chọn),
Thiên Yết (ngồi coi nhà),
Nhân Mã (tất cả đều chơi),
Thiên Bình (chơi điện thoại)

6
22 tháng 7 2017

Ma Kết : tham gia khóa học tiếng Anh,Ma Kết : điềm đạm nhất, Ma Kết : thành thật,

Á Quân : Ma Kết,

Ma Kết : điên cuồng ăn,

Á Quân : Ma Kết,

Ma Kết yêu Xử Nữ,

Ma Kết (làm việc),

Chương 4:​ Không khí trong trường Blue Ruby dạo này trở nên náo nhiệt hơn hẳn. Mọi người bên trong cái thiên đường đấy bây giờ đang xôn xao bàn tán về cái vũ hội giáng sinh hàng năm của trường. Đây là một trong số ít những dịp vui chơi hiếm hoi của nơi này, là thời điểm mà ai cũng có thể buông bỏ đi chút căng thẳng cạnh tranh nhau mà cười đùa. Năm nay, vũ hội giáng sinh lại càng thêm đặc biệt. Từ mấy...
Đọc tiếp
Chương 4:


Không khí trong trường Blue Ruby dạo này trở nên náo nhiệt hơn hẳn. Mọi người bên trong cái thiên đường đấy bây giờ đang xôn xao bàn tán về cái vũ hội giáng sinh hàng năm của trường. Đây là một trong số ít những dịp vui chơi hiếm hoi của nơi này, là thời điểm mà ai cũng có thể buông bỏ đi chút căng thẳng cạnh tranh nhau mà cười đùa. Năm nay, vũ hội giáng sinh lại càng thêm đặc biệt. Từ mấy ngày trước trong trường đã lan truyền tin đồn sẽ có một vị khách mời đặc biệt nào đó đến dự. Người khách đấy mang một thân phận bí ẩn, đến nỗi cả bốn vị chủ tịch đồng sáng lập nên Blue Ruby cũng sẽ đến dự- một việc mà từ xưa đến nay chưa hề có. Vậy nên, người ta lại càng hào hứng, lại càng mong ngày đó đến nhanh hơn.

Trái ngược hẳn với không khí náo nhiệt của Blue Ruby nói chung, và từng khối học sinh nói riêng, bây giờ, ở phòng Hội học sinh khối cấp ba, Song Tử và Bạch Dương im lặng nhìn nhau, không biết nên làm gì. Xữ Nữ đến muộn, vừa bước vào phòng đã nhận thấy một bầu không khí ảm đạm xung quanh, khó hiểu lại gần Song Tử lên tiếng.

_ Sao thế? Sao lại im lặng như thế?

_ Này, em xem đi.

Bạch Dương đưa cho Xữ Nữ một quả cầu thủy tinh nhỏ bằng viên bi. Xữ Nữ nhìn quả cầu đấy thoáng kinh ngạc. Quả cầu truyền tin của cha cô làm gì ở đây? Xữ Nữ bấm nhẹ lên quả cầu, một màn hình trong suốt chiếu thẳng lên bức tường đối diện, một bóng người xuất hiện trên màn hình đấy. Xữ Nữ thốt lên ngạc nhiên.

_ Cha?

_ Xữ Nữ, con nghe Song Tử và Bạch Dương nói gì chưa?

_ Chưa, con vừa đến. Có chuyện gì vậy?

_ Vũ hội giáng sinh sắp đến, các hội học sinh của các khối học cũng sẽ có một cuộc họp bí mật.

_ Họp bí mật? Tại sao? Chuyện gì mà cần phải tập trung đầy đủ như thế?

_ Liên quan đến một vị khách của chúng ta năm nay. Chủ tịch Lạc đã nói như thế. Con và Song Tử, Bạch Dương chuẩn bị đi. Hội của các con chỉ mới có ba thành viên, cần thêm ba thành viên mới nữa.

_ Sáu người?

Lần này thì Xữ Nữ thật không hiểu được chuyện gì đang diễn ra. Từ trước đến nay, hội học sinh chỉ luôn là ba người, hội trưởng, hội phó, và thư ký. Tại sao bây giờ lại yêu cầu thêm ba người nữa? Ba người mới có vai trò gì trong chuyện này? Người đàn ông trên màn hình gật nhẹ đầu, rồi quay mặt sang nhìn Song Tử.

_ Mời cô Song Ngư đi, quyền hạn của cha cô ta đủ đảm bảo cho việc này, hai người còn lại mấy đứa tự quyết.

Song Tử hơi ngẩn người ra, nhưng cũng gật nhẹ đầu với người đàn ông đó. Ông ta mỉm cười hài lòng, rồi dặn dò Xử Nữ một vài câu. Trước khi Xử Nữ tắt màn hình từ quả cầu truyền tin đi, cha cô mới chợt a lên một tiếng.

_ Ta quên mất, trong khối cấp ba của các con, không được chọc giận một cô gái tóc đỏ. Ta không nói tên cô ta được, nhưng màu tóc đỏ chắc không phổ biến. Nhớ kỹ, không được chọc giận một cô gái tóc đỏ.

Ông ta cười nhẹ, rồi tắt màn hình đi trước khi Xữ Nữ tắt bên này. Lời cuối của ông ta khiến ba người trong phòng ngẩn ra đôi chút. Một lát sau, Bạch Dương quay sang nhìn Song Tử và Xữ Nữ cười khổ.

_ Tóc đỏ, chúng ta chỉ mới gặp được một người. Là cô ta sao?

Song Tử im lặng cúi đầu nhìn mặt bàn, đôi mày thoáng nhíu lại, khiến Xữ Nữ và Bạch Dương cũng không nhận ra được vẻ mặt anh thay đổi trong thoáng chốc.

_ Bạch Dương, đi gặp Song Ngư đi!

Song Tử chậm rãi lên tiếng, rồi đưa cho Xữ Nữ một tập dữ liệu, mình thì quay lưng lại nhìn xuống cửa sổ. Bạch Dương vò vò mái tóc của mình, thở dài, rồi đi khỏi phòng. Đợi khi Bạch Dương đi khỏi, Xữ Nữ mới lên tiếng.

_ Còn hai người nữa, anh tính mời ai?

_ Song Ngư đi, chắc chắn cô ta sẽ đi cùng Nhân Mã. Vậy chỉ cần đi tìm gã đó thôi.

_ Gã đó? Trọng Uy?

_ Ừ!

Xữ Nữ cau mày, nhưng rồi cũng đồng ý với Song Tử, quay người đi ra khỏi phòng đi tìm anh chàng tên Trọng Uy đó.

Song Ngư nhìn Bạch Dương trước mặt, đôi mắt chớp vài cái khiến anh nổi da gà, vội cười hề hề với cô. Nhân Mã ở bên cạnh quay mặt đi, cố nhịn cười với dáng vẻ của Bạch Dương. Sau khi suy nghĩ đôi chút, Song Ngư mới đồng ý lời đề nghị của Bạch Dương. Cô không hiểu vì sao Song Tử lại mời cô vào hội học sinh, lại còn tham gia một cuộc họp bí mật giữa các hội học sinh khác. Nhưng điều này càng khiến cô thêm tự tin về thân phận của mình, việc gì phải từ chối chứ. Bạch Dương thở phào khi Song Ngư nhận lời, cũng quay sang Nhân Mã nói lại lời của Song Tử. Nhân Mã thoáng ngạc nhiên khi cô cũng được tham gia, gật nhẹ đầu. Hại cô còn đang suy nghĩ làm cách nào gia nhập được, thì ra dễ dàng như thế. Đúng là cô tiểu thư kia vẫn có chỗ dùng.

Trung tâm của Blue Ruby, trong một dãy nhà màu trắng, một cô gái đang ngồi trên ghế sofa, chậm rãi cầm tách trà đưa lên miệng. Một anh chàng khác đang nhíu mày nhìn ra bên ngoài, ánh mắt lạnh lùng của anh ta quét qua khung cảnh xung quanh.

_ Nơi này nóng quá!

Giọng nữ mềm mại vang lên phá tan cái không khí vắng lặng của căn phòng. Anh chàng kia quay lại mỉm cười với cô gái trên ghế. Cô ta lười biếng nghiêng người sang một bên, đôi mắt mở to nhìn về phía anh ta, giọng nói ngọt ngào mang chút nũng nịu.

_ Haku, sao chúng ta phải sang đây?

Haku (Bảo Bình) lại gần ngồi xuống bên cạnh cô ta, miệng mỉm cười nhưng đôi mắt vẫn lạnh nhạt như thế. Anh ta cầm lấy ly rượu màu đỏ trên bàn đưa lên môi, chậm rãi đáp.

_ Vì nó đang ở nơi này. Và nó đang tìm thứ đó.

_ Hừ, ngu ngốc!

_ Em không biết được thứ đó nguy hiểm thế nào đâu, Hachi (Ma Kết), chúng ta phải tìm ra thứ đó trước khi nó tìm thấy.

Hachi (Ma Kết) chớp mắt nhìn ly rượu trên tay Haku (Bảo Bình), khóe môi cong lên thành một nụ cười nhàn nhạt.

_ Nếu nó tìm thấy trước, vậy giết nó trước khi thứ đó khởi động là được, không phải sao?

Haku ( Bảo Bình) liếc mắt nhìn cô nàng đang lười biếng nghiêng ngả bên kia, đôi mắt nhíu lại, rồi cũng gật đầu. Giết? Một cách dễ dàng nhất để khiến một người biến mất khỏi thế giới này.

Mặc kệ cho những biến động diễn ra khắp nơi trong chính ngôi trường của mình, Thiên Bình và Kim Ngưu vẫn có một cuộc sống cấp ba theo như mơ ước. À không, chỉ theo Kim Ngưu mơ ước thôi, còn Thiên Bình thì Kim Ngưu muốn gì thì cô theo đấy. Bây giờ hai cô gái đang tha thẩn đi dạo ở khu mua sắm bên ngoài khối cấp ba. Theo lời Kim Ngưu thì là muốn tìm mua quà giáng sinh cho Sư Tử và Cự Giải. Bởi vì ảnh hưởng của vũ hội, nên họ bắt gặp những cô gái khác cũng đang bận rộn đi mua sắm. Nơi đông đúc nhất chắc chẳng loại trừ cửa hàng lễ phục và giày rồi. Trên phố, những cửa hàng bày bán những mặt hàng phục vụ cho lễ giáng sinh rất đa dạng, từ robot phun tuyết, quả cầu tuyết tạo ảo ảnh, nguyệt quế mơ mộng đến cả cây thông tốc hành…v..v… Kim Ngưu hết lượn lờ bên này đến lạng lách qua bên kia, cái nào cũng trầm trồ khen ngợi, Thiên Bình đi phía sau chỉ biết thở dài. Mấy cái thể loại này, Kim Ngưu muốn bao nhiêu bảo cô chế tạo cho có phải khỏe hơn không?
_ Thiên Bình ngốc, nếu chế tạo ra thì làm sao hiểu được cái thú vui đi dạo chứ?

Kim Ngưu trừng mắt với Thiên Bình, rồi lại tiếp tục chạy vào một cửa hàng bán bánh kẹo. Thiên Bình lại một lần nữa thở dài với cô bạn của mình, có phải cô đã quá chiều theo ý Kim Ngưu quá rồi hay không nhỉ? Khi Kim Ngưu vào bên trong, Thiên Bình nhàn nhã ngồi ở bàn trà bên ngoài quán, thơ thẩn ngắm dòng người. Đúng là từ rất lâu rồi, cô mới được thoải mái như thế này. Ở cái thế giới khắc nghiệt này, vì bảo hộ cho Kim Ngưu khỏi những kẻ tham lam khác, cô phải trở nên lạnh lùng. Có ai nhận ra cô cũng yếu mềm như những cô gái khác đâu. Thật ra cũng chẳng phải là Kim Ngưu muốn cô bảo hộ, chỉ là cô muốn như thế. Có lẽ, trong cái thế giới mà quyền lực là trên hết, tình người mỏng manh như thế này, Kim Ngưu là người duy nhất luôn ở bên cạnh cô, khiến cô thấy mình không tàn nhẫn như trước chăng.

_ Xin lỗi, tôi ngồi đây được không?

Giọng nam trầm vang lên bên tai khiến Thiên Bình nhíu mày, ngước lên nhìn người đối diện. Anh ta cầm một ly cà phê, bối rối nhìn cô.

_ Những chỗ khác đầy rồi, chỉ còn chỗ này trống, tôi muốn ngồi một chút thôi.

_ Ngồi đi.

Thiên Bình hờ hững đáp, rồi lại quay mặt ra bên ngoài. Anh chàng kia sau khi nhận được sự đồng ý, thì kéo ghế ngồi đối diện với cô, đôi mày trong thoáng chốc cau lại. Không khí im lặng khiến anh ta hơi khó chịu, đôi mắt nhìn cô gái cùng bàn với mình đầy hứng thú. Cô ta khác với những cô gái bình thường anh từng gặp, cứ thấy anh nhìn mắt chớp chớp, miệng mỉm cười dịu dàng, thái độ e lệ. Cô gái này thì lạnh nhạt như không hề quan tâm đến. Thái độ ấy khiến anh tò mò về cô ta, có lẽ là có cả hứng thú nữa.

_ Cô đang đợi ai sao?

Thiên Bình quay lại nhìn anh ta, đôi mắt màu lam thoáng nheo lại, rõ ràng là không muốn bị làm phiền. Anh ta chỉ mỉm cười với cô, ánh mắt đang nhìn cô tò mò, khiến Thiên Bình bất giác gật đầu.

_ Bạn của tôi, cô ấy đang trong kia.

_ Ồ! Tôi cũng vậy.

Anh ta mỉm cười, Thiên Bình liếc mắt nhìn thấy có ít nhất là hai đến ba cô gái đang nhìn về phía anh ta xung quanh, âm thầm tự oán mình rước phải quỷ, cúi đầu im lặng. Kim Ngưu từ bên trong chạy ra, khá bất ngờ khi nhìn thấy Thiên Bình đang ngồi cùng bàn với một anh chàng xa lạ.

_ Thiên Bình!

_ Đây là bạn cô sao? Rất vui được gặp.

Nhìn thấy Kim Ngưu đến gần, anh ta mỉm cười khiến Kim Ngưu thoáng đỏ mặt. Anh chàng này cũng quá sức dễ thương đi, nụ cười của anh ta khiến Kim Ngưu tăng thêm vài phần hảo cảm. Thiên Bình liếc nhìn Kim Ngưu, cười thầm trong đầu. Sư Tử và Cự Giải à, hai anh lại có thêm tình địch nữa rồi. Anh ta kéo một cái ghế, mời Kim Ngưu ngồi xuống. Kim Ngưu đặt hai cái túi giấy xuống chân bàn, rồi với tay giành lấy ly trà của Thiên Bình uống sạch.

_ Anh là bạn Thiên Bình sao?

_ Không, tôi chỉ ngồi cùng chỗ cô ấy thôi!

Anh ta mỉm cười, vẫy tay gọi robot đem đến cho Kim Ngưu một bình trà hoa nhài. Con robot chậm rãi lướt lại gần, mở cái cửa trước bụng đem ra một bình trà thủy tinh, nước trà màu nâu cánh gián nhạt, bên trong còn lơ lửng một vài viên đá trong suốt, đặt xuống mặt bàn. Thiên Bình với tay cầm lấy một cái ly từ cái khay trên đầu con robot, tự rót cho mình một ly trà khác, mặc kệ Kim Ngưu và anh chàng xa lạ kia trò chuyện với nhau.

_ Ồ! Anh đợi bạn sao?

_ Tôi đi mua quà cho bạn tôi! Tôi là Thiên Yết, còn hai cô?

_ Tên anh gần giống tên Thiên Bình nhỉ? Tôi là Kim Ngưu!

Kim Ngưu vui vẻ cười, rót thêm cho mình một ly trà, uống sạch nó. Có vẻ như hành trình tìm quà của cô khiến cô khát nước lắm đây. Thiên Yết chỉ mỉm cười, rồi ánh mắt chợt liếc về cô gái còn lại.
Chợt anh ta biến sắc mặt, vội đứng lên, cúi đầu chào hai cô gái, giọng nói vội vã.

_ Xin lỗi, tôi có việc gấp, hẹn gặp lại hai cô nhé!

Anh ta vội bỏ đi, đến một ngã tư gần nhất, cả hai cô bé nhìn thấy có một người đàn ông đang đứng đợi anh ta. Khi đến gần, thì một chiếc ô tô không có bánh xe trờ tới, anh ta lên xe rồi đi mất. Thiên Bình nhíu mày nhìn theo, đôi mắt màu lam thoáng nhạt đi. Khi nãy anh ta đã có cảm giác sợ hãi, một điều gì đó khiến Thiên Bình cảm nhận được, nên bất giác nảy sinh hứng thú với anh ta. Kim Ngưu ở bên cạnh nhìn thấy Thiên Bình nhìn theo anh ta, thì lén nở nụ cười gian. Thiên Bình à, cũng động tâm rồi sao?

Thiên Yết ngồi trên xe, nhìn vào màn hình trước mặt, cau mày quát lên với người đàn ông bên cạnh.

_ Tại sao hắn và cô ta lại đến đây? Cha ta đâu?

_ Cậu chủ, hình như cậu Haku (Bảo Bình) đã phát hiện được mục đích của cậu rồi.

_ Hừ, dám đến ngăn cản ta. Theo dõi hắn, nếu hắn có động tĩnh gì báo cho ta.

_ Vâng!

Người đàn ông cúi đầu, rồi biến mất giữa không khí. Thì ra đó chỉ là một hình ảnh ảo 4D đưa tin mà thôi. Thiên Yết tắt màn hình đi, mệt mỏi dựa lưng vào ghế, đưa mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhếch môi thành một nụ cười nhạt, thoáng lẩm bẩm.

_ Thiên Bình à? Rất đáng yêu! Rất thú vị!!!

3223879317_1_2_zIJ4N6az.jpg

Không khí ở Blue Ruby càng lúc càng nóng hơn bao giờ hết. Hôm nay đã là hai mươi hai tháng mười hai, nghĩ là chỉ còn hai ngày nữa là đến vũ hội giáng sinh đặc biệt rồi. Càng gần đến ngày, số lượng thiệp mời đến sảnh chính của trường đã bắt đầu chuyển về cho những gia đình có quyền hạn trong trường. Ngoài ra cũng có một vài trường hợp đặc biệt, như Song Tử, Bạch Dương hay Xử Nữ, vì họ ở trong hội học sinh. Mà như đã thông báo, trước vũ hội sẽ có một cuộc họp bí mật giữa các hội học sinh sinh viên khác nhau, nên hiển nhiên họ cũng sẽ có quyền hạn tham dự vào vũ hội, coi như là một phần thưởng của họ. Khối đại học, trên sân thượng dãy giảng đường thứ nhất, Sư Tử đang phe phẩy cái thiệp mời bằng giấy bạc trước mặt, Cự Giải thì ở bên cạnh loay hoay buộc buộc thắt thắt cái gì đấy. Sư Tử vứt cái thiệp sang một bên, nghiêng đầu hứng thú quan sát Cự Giải. Cự Giải sau một hồi loay hoay, cũng hoàn thành được cái hộp quà méo mó của mình, hài lòng nhìn ngắm nó, khiến Sư Tử muốn cười cũng không được.

_ Của Kim Ngưu hay Thiên Bình đấy?

_ Kim Ngưu!

Sư Tử khẽ cau mày trong thoáng chốc, rồi cũng bật cười với Cự Giải. Cự Giải liếc mắt nhìn Sư Tử, có gì mà không nhận ra được ánh mắt cậu ta thay đổi trong phút chốc. Cũng như hai cô bé kia, Sư Tử và Cự Giải cũng là bạn rất thân từ bé, nên Cự Giải có thể hiểu được cậu bạn của mình nghĩ gì. Nhưng ai bảo tình yêu là công bằng cơ chứ? Kim Ngưu còn chưa chính thức nhận lời ai, thì hiển nhiên Cự Giải và Sư Tử vẫn đang đứng cùng một vạch xuất phát như nhau thôi. Lớn hơn hai cô bé kia ba tuổi, từ nhỏ đã quen biết hai cô bé, nên lâu dần, vẻ dịu dàng đầy nữ tính của Kim Ngưu khiến cả hai nảy sinh tình cảm với cô. Tại sao lại không để ý đến Thiên Bình ư? Cái này cũng không trách được, mỗi lần đối diện với cô bé Thiên Bình đó, cả hai đều thấy lạnh lẽo trong người, chỉ cần họ làm Kim Ngưu buồn dù chỉ một chút thôi, cô bé đó đã dùng ánh mắt như muốn giết người liếc sang. Bảo ai mà không sợ cho được, né xa còn chưa xong lại còn muốn yêu đương gì. Ngoài ra, trong cả bốn người, thân phận của Thiên Bình lại còn cao hơn cả Kim Ngưu và Sư Tử, Cự Giải, nên càng không thể chạm vào cô ta, nếu còn muốn yên bình. Sư Tử tò mò nhìn vào cái hộp, như thể nếu nhìn chăm chú anh sẽ biết được Cự Giải tặng gì cho Kim Ngưu bên trong nó vậy. Cự Giải bật cười, đặt cái hộp xuống thảm cỏ nhân tạo trên sân thượng, cúi đầu nhặt cái thiệp mời của mình.

_ Mình mà cũng gửi thiệp. Cũng quá long trọng đi. Không biết vị khách kia là ai nhỉ?

_ Nghe nói là làm lớn lắm, từ Nhật sang.

Sư Tử chống cằm suy nghĩ nên tặng Kim Ngưu cái gì, lơ đãng nói với Cự Giải. Từ tháng mười một, cả hai đã nghe cha mình thông báo về vị khách đó. Nghe nói mục đích sang đây là để tìm người, cái việc dự lễ giáng sinh chỉ là cái cớ để được xuất hiện đàng hoàng tại nơi này mà thôi. Người có thể khiến cho vị khách quan trọng bậc ấy xuất hiện, chắc cũng chẳng phải hạng tầm thường gì. Cả hai đều không biết được kẻ bỏ trốn kia đang nắm trong tay cái gì, mà có thể bị đuổi theo đến tận bên này như vậy. Có lẽ chỉ có gặp được vị khách đó, may ra mới có thể biết được thêm một chút. Thanh âm điện tử vang lên từ điện thoại trên tay Sư Tử khiến cả hai giật mình.

Có cuộc gọi đến. Nghe bình thường hay hình ảnh giả lập?
Sư Tử bấm hiển thị hình ảnh giả lập, một hình ảnh lập thể cao khoảng hai mươi phân xuất hiện trước mặt hai anh chàng. Kim Ngưu đang cười cười nhìn cả hai, thấp thoáng sau lưng là Thiên Bình đang hờ hững nằm dài trên giường, nhìn sơ qua cũng biết được cả hai cô gái đang ở trong phòng ngủ của Thiên Bình rồi.

_ Hai anh nhận được thiệp mời chưa?

_ Này, anh nói chứ sao chúng ta cũng có thiệp vậy?

_ Thì em bảo đó, cho thú vị đó mà.

Kim Ngưu bật cười khúc khích, ánh mắt khẽ chớp, khiến trái tim hai anh chàng kia thoáng lạc đi một nhịp.

_ Hôm đó đến sớm một chút, em có quà cho hai anh.

Kim Ngưu mỉm cười, rồi hình ảnh biến mất, nghĩa là cô đã cắt liên lạc phía bên kia. Sư Tử và Cự Giải nhìn nhau, rồi cùng nhìn xuống hai cái thiệp trên thảm cỏ. Một phút sau, lại có một tin đồn lan khắp khối đại học, từ một nữ sinh tình cờ đi lên sân thượng, rằng có hai anh chàng nào đó đang chơi trò SM cùng nhau trên đó. Sư Tử và Cự Giải nghe được tin đồn đó, mặt lại tiếp tục đần hơn lần trước. Cớ sao lúc nào cũng đến trong lúc nhạy cảm nhất để thành tin đồn vậy trời?

Văn phòng hội học sinh khối cấp ba bây giờ đang có sáu người bên trong. Song Tử ngồi ở cái bàn quen thuộc, đưa mắt nhìn những người trong phòng, mỉm cười thân thiện.

_ Hẳn là các bạn đều biết lý do tôi mời thêm người vào hội học sinh chứ?

_ Vì một cuộc họp bí ẩn nào đó!

Anh chàng đeo kính ngồi ở gần bàn Song Tử nhất nhàn nhã lên tiếng. Xữ Nữ và Bạch Dương liếc nhìn nhau, rồi im lặng đưa mắt về phía Song Tử. Nhân Mã ngồi bên cạnh Song Ngư, im lặng đánh giá anh chàng đeo kính đó. Đoàn Trọng Uy, con trai hiệu trưởng khối cấp một, được mệnh danh là chàng trai vàng của môn hóa học, từng giật về một giải thưởng Hóa học quốc gia năm lớp chín. Một cuộc họp mà có thể mời đến những người như thế này, hẳn là rất đáng mong chờ, thật may vì nhờ cô tiểu thư Song Ngư ấy mà Nhân Mã mới có thể tham gia vào đó. Song Ngư lười biếng dựa vào thành ghế, nháy mắt với Bạch Dương một cái, khiến anh chàng cau mày vì khó hiểu. Xữ Nữ nhìn thấy thái độ của Song Ngư, âm thầm thở dài không hài lòng. Cô tiểu thư này cũng thật là bừa bãi. Song Tử cũng cau mày nhìn Song Ngư, giọng nói hạ xuống một tông.

_ Không phải chuyện đùa. Một người ở trung ương đã đưa tin báo về cho tôi.

_ Tại sao cha tôi không biết mà anh lại biết?

Song Ngư bây giờ mới mở miệng chất vấn Song Tử. Cũng đáng phải suy nghĩ, cha của Song Ngư vốn là hiệu trưởng khối cấp ba này, tại sao cô không nghe cha mình nói gì về cuộc họp ấy, mà Song Tử lại có thể tuyên bố là từ trung ương báo về cơ chứ.

_ Vì người đó không muốn nói cho cha cô, thế thôi!

Xữ Nữ hừ giọng, lạnh nhạt đáp. Cô không thích cô tiểu thư này, nhất là cái dáng vẻ tự cho mình là nữ hoàng ấy. Cũng chỉ là một chức tước nhỏ thôi, có cần phải tự mãn đến như thế không? Song Ngư nghe câu nói của Xữ Nữ, nhận ra được ý khinh thường trong đó, đôi mắt nhíu lại giận dữ.

_ Chị nghĩ mình là ai mà nói câu đấy? Không muốn nói cho cha tôi, hừ, nực cười, làm gì có ai có tư cách từ chối chứ?

_ Công chúa à, cha cô không phải là vua ở nơi này, cô đừng nên tự mãn quá mức.

_ Chị…!

_ Đủ rồi!!

Song Tử quát lên, nhìn Xữ Nữ không hài lòng, khiến cô cúi đầu. Song Ngư liếc nhìn Xữ Nữ một lần nữa, rồi đứng dậy toan bỏ ra ngoài.

_ Tôi bỏ.

_ Nếu cô bỏ đi, thì cô sẽ hối hận đấy – Song Tử lạnh nhạt lên tiếng.

_ Đừng dọa tôi! Các người là gì mà dám đe dọa tôi chứ?

Song Ngư quay phắt lại quát lên, khuôn mặt xinh đẹp bây giờ đã co lại, hẳn nhiên vì không nghĩ rằng lại có người dám khinh thường mình đến như thế. Nhân Mã im lặng không lên tiếng gì, thầm suy tính nên khuyên nhủ cô ta như thế nào. Một màn hình trong suốt đột ngột xuất hiện giữa căn phòng, khiến Nhân Mã và Trọng Uy không kịp phản ứng, mở to mắt nhìn người ở trên màn hình. Vũ Phúc – con trai đầu của tập đoàn Vũ, một trong bốn người đồng sáng lập của Blue Ruby. Anh ta đang quan sát những người bên trong phòng, rồi mỉm cười với Song Tử.

_ Đây là nhóm cấp ba sao? Rất được!

_ Tôi đã làm theo yêu cầu của ông ta, anh đột ngột gọi đến thế này hẳn là có gì cần nói đi.

_ Mười giờ sáng mai, tại quảng trường trung tâm, sẽ có người đến đón.

Màn hình biến mất. Song Ngư sững sờ nhìn Song Tử phía đối diện mình, không dám lên tiếng thêm một lời nào nữa. Qua những gì cô vừa thấy, thì người của Vũ có quen biết với anh ta, và chính họ là người yêu cầu anh ta tìm cô để nhập hội. Xữ Nữ liếc nhìn Song Ngư, khóe miệng cong lên thành một nụ cười giễu cợt. Song Ngư nhìn thấy nụ cười ấy, cơn giận trong lòng lại chực trào ra, nhưng ánh mắt Song Tử quét qua khiến cô dừng lại, hậm hực lại ngồi xuống bên cạnh Nhân Mã. Bạch Dương liếc mắt với Xữ Nữ, tay lén đưa ra một biểu tượng thích với cô. Song Tử chỉ biết lắc đầu. Anh biết hai người này không thích Song Ngư từ lâu, kể từ khi cô ta tự nhận mình là nữ hoàng ở nơi này, thì thái độ đó đã khiến Xữ Nữ và Bạch Dương khó chịu rồi. Nhưng vì cô ta không gây ảnh hưởng gì đến hội học sinh, nên cũng đành im lặng cho qua, mặc kệ cô ta diễu võ giương oai với những học sinh thấp bé khác. Thêm một điều khiến Bạch Dương không thích Song Ngư là vì Nhân Mã. Bạch Dương thích Nhân Mã, thích từ khi gặp cô ở cấp hai. Nhưng Nhân Mã bây giờ lại đi theo Song Ngư, phải cúi đầu trước cô ta, điều đó khiến Bạch Dương bất mãn. Song Tử ho nhẹ, khiến sự chú ý của mọi người hướng về mình, mới chậm rãi lên tiếng.

_ Hẳn là ai cũng nghe rõ rồi chứ? Sáng mai, chín giờ tôi đợi ở cổng trường chúng ta. Đừng đến trễ!!

Câu cuối Song Tử đặc biệt nhấn mạnh, ánh mắt như vô tình liếc qua Song Ngư và Nhân Mã. Song Ngư liếc nhìn ba kẻ trong hội học sinh kia, rồi đứng dậy bỏ đi. Nhân Mã vội chạy theo cô, không quên quay lại cúi đầu chào bốn người còn lại. Bạch Dương mỉm cười với Nhân Mã, vẫy vẫy tay chào cô. Đợi khi hai cô gái kia đi rồi, Uy mới lên tiếng.

_ Người ra lệnh là cha tôi, phải không?

_ Anh à, cha cũng không nói lý do cho anh sao?

Xữ Nữ bất mãn ngồi xuống bên cạnh Uy, khiến anh bật cười với cô em gái nhỏ này. Song Tử lắc đầu, rồi đưa cho Uy coi lại quả cầu lưu trữ thông tin anh nhận được hôm trước. Sau khi xem xong, Uy cúi đầu im lặng, rồi cũng đứng dậy đi ra ngoài.

_ Thôi, đợi mai chúng ta sẽ rõ.

_ Anh đi đâu vậy?

_ Phòng thí nghiệm!

Anh ta mỉm cười với Xữ Nữ, rồi bước nhanh ra ngoài. Xữ Nữ lắc đầu nhìn theo anh trai mình, suốt ngày chỉ biết giam mình trong phòng thí nghiệm, bảo sao mắt càng lúc càng tăng độ. Bạch Dương cũng đi ra ngoài, sau khi đảm bảo rằng ngày mai sẽ không đến muộn. Khi chỉ còn hai người trong phòng, Xữ Nữ mới lại gần, choàng tay lên cổ Song Tử, mỉm cười dịu dàng.

_ Vậy bây giờ chúng ta làm gì?

_ Em muốn làm gì?

Song Tử cũng cười với cô, tay vuốt nhẹ lên mái tóc Xữ Nữ. Cô nghiêng đầu, khẽ liếc mắt nhìn tay kia của Song Tử đang ôm lấy eo mình, giả vờ hừ nhẹ.

_ Xấu xa!

Song Tử cúi xuống đặt lên môi Xữ Nữ một nụ hôn nóng bỏng, tay siết chặt lấy eo của cô hơn. Bên ngoài phòng hội học sinh, Bạch Dương thở dài, rồi cũng quay người đi. Hai cái người này, cũng không nghĩ là anh có quên gì quay lại lấy hay sao chứ?

Một nơi nào đó trong trường, ở khu dân cư gần sát với bức tường lớn của Blue Ruby, trong một căn phòng nhỏ, một người đàn ông ngồi trước máy tính quay lại, nhìn người vừa đẩy cửa bước vào. Anh ta chậm rãi lại gần, nhìn vào màn hình trên bàn, rồi nhàn nhã ngồi xuống cái ghế đối diện.

_ Ta vừa phát hiện ra một người rất thú vị!

_ Thú vị?

Người đàn ông nheo mắt lại như đánh giá tầm quan trọng của câu nói ấy. Anh ta gật nhẹ đầu, một bức hình từ điện thoại của anh ta chiếu lên khoảng tường trắng trước mặt ông ta. Ông ta kinh ngạc nhìn chằm chằm bức ảnh trước mặt mình, đôi mắt mở lớn hiển hiện rõ nét hoảng sợ.

_ Đây…đây là…?

_ Không phải cô ta. Là vật đó!

_ Chuyện này thật khó tin! Làm sao có một tạo vật như thế này được!

Ông ta lẩm bẩm, lại gần quan sát kỹ hơn người trên bức ảnh đó, như thể muốn in sâu khuôn mặt đó vào trong trí óc mình. Anh ta chỉ lười biếng dựa lưng lên ghê, nhắm hờ mắt mệt mỏi.

_ Này, xác định được danh tính chưa?

Ông ta quay lại hỏi anh chàng kia, thì thở dài khi thấy anh ta dựa đầu lên ghế ngủ mất. Kể từ lúc sang đây, đây là lần đầu tiên ông thấy anh ta mệt mỏi đến độ ngủ trước mặt mình như thế này. Đứa trẻ đáng thương, phải gánh lên vai một nỗi hận thù quá lớn. Ông không biết nên làm gì để ngăn cản, khi nhìn vào ánh mắt nó, ông chỉ thấy một sự kiên quyết mãnh liệt. Không thể ngăn cản, vậy thì đành giúp đỡ nó vậy, hy vọng ông sẽ bảo vệ được nó, như người phụ nữ kia đã từng làm suốt hai mươi năm qua. Lặng lẽ tắt cái điện thoại đang nhấp nháy chiếu ảnh trên tường đi, rồi ông ta đi ra khỏi phòng. Ông không hề biết, anh ta chỉ nhắm hờ mắt, khi ông bỏ đi, anh ta mới cúi đầu nhìn bức ảnh vừa được thu về trên màn hình điện thoại của mình. Một cô gái nhìn nghiêng, có mái tóc đỏ, và ánh mắt lạnh nhạt hờ hững. Khóe môi cong lên thành một nụ cười nhạt, anh ta lại ngả người ra sau, nhắm hờ mắt, thoáng lẩm bẩm.

_ Lạc Thiên Bình!

12
2 tháng 8 2017

hay

2 tháng 8 2017

hm, mk đọc đc đoạn đầu thì muộn mất nên thôi, qua đây đọc của bn

Truyện mới: NHÂN VẬT NAM Bạch Dương, Nhân Mã, Thiên Yết, Ma Kết, Bảo Bình, Thiên Bình. NHÂN VẬT NỮ Kim Ngưu, Cự Giải, Sư Tử, Song Ngư, Xử Nữ, Song Tử. CHAP1: TÁI NGỘ (1) Zodiac High School là một trường nổi tiếng dành cho các các công chúa hoàng tử tới học. Hôm nay là ngày khai trường nên Zodiac trở nên nhộn nhịp hơn hẳn. Một chiếc xe ô tô màu đen đỗ lại trước cổng trường. Cửa xe mở. Một cô gái bước...
Đọc tiếp

Truyện mới:

NHÂN VẬT NAM

Bạch Dương, Nhân Mã, Thiên Yết, Ma Kết, Bảo Bình, Thiên Bình.

NHÂN VẬT NỮ

Kim Ngưu, Cự Giải, Sư Tử, Song Ngư, Xử Nữ, Song Tử.

CHAP1: TÁI NGỘ (1)

Zodiac High School là một trường nổi tiếng dành cho các các công chúa hoàng tử tới học. Hôm nay là ngày khai trường nên Zodiac trở nên nhộn nhịp hơn hẳn. Một chiếc xe ô tô màu đen đỗ lại trước cổng trường. Cửa xe mở. Một cô gái bước xuống, mặc bộ đồng phục trường. Mái tóc đen xen chút đỏ thẫm, dài qua vai. Cả đám học sinh ngoài cổng đều sững sờ

– Không ngờ trường mình có nhiều mỹ nhân như vậy

– Em ơi! Cho anh xin số với…

Khuôn mặt đáng yêu của Kim Ngưu vẫn lạnh lùng:

– Not bad!

——

Giữa đám đông, có hai cô gái đang rất mệt mỏi (T/g: Ai biểu các tỷ thích trường rộng chi cho khổ =.=). Xử Nữ kéo tay Song Tử đi một lèo mà vẫn không thấy cái hội trường ở đâu. Song Tử vẫn còn sức trêu trọc:

– Chà chà, tiểu thư của chúng ta bó tay rồi này!

Khỏi cần bàn cãi cũng biết phản ứng của chị Xử ntn mà. Xử Nữ hất tay Song Tử ra không quên tặng cho cô bạn thân một cái nhìn “âu yếm” rồi nói:

– Đường ai nấy đi!

Cứ tưởng đùa vậy mà chị Xử bỏ đi thiệt để bé Song đứng bơ vơ một mình. Song Tử đi đi lại lại không biết làm thế nào thì chợt nhìn thấy bóng dáng Cự Giải. Hình như Cự Giải đang đứng cãi nhau với người ta thì phải.

– Cô nói thế mà nghe được à? Tôi không quan tâm nhưng cô phải đền cho tôi cái lọ thuốc. Nếu không tôi sẽ…- Tên kia giơ nắm đấm trước mặt Cự Giải đe dọa.

Không ngờ Cự Giải hất tay hắn ra cãi lại:

– Thì sao? Tôi không đền đó! Anh muốn làm gì?

Song Tử thấy bạn mình nổi khùng như thế không khéo nhảy vào đánh nhau luôn ấy chứ. Song Tử vội lao vào giảm bớt sát khí. Cô chạy đến ôm lấy Giải Nhi nũng nịu:

– Giải Nhi, tớ nhớ cậu quá!

Tự dưng đâu ra một cô gái xinh đẹp nhảy vô làm cho tên Bảo Bình ( người cãi nhau vs Cự Giải) bất giác đỏ mặt. Nhưng vì đang đứng cãi nhau nên hắn nhanh chống thay đổi bộ mặt. Còn Cự Giải lạnh lùng hất tay Song Tử ra không thèm nhìn nó một cái (T/g: Tội nghiệp bé Song! T-T)

– Vậy rốt cuộc cô có đền không?

– Không! – Cử Giải chống nạnh trả lời

– Cô…

Bảo Bình đang định nói tiếp thì có một người chạy tới quàng lấy vai cậu. Sự xuất hiện của người thứ tư làm cho Cự Giải thoáng đỏ mặt. Người đó mỉm cười với Giải Nhi:

– Thay mặt Bảo Bảo mình xin lỗi cậu. Cậu đừng chấp nó trẻ con lắm!

Cự Giải cười e thẹn. Song Tử nhìn Cự Giải cũng thừa hiểu. Cô vội nói:

– Chúng tôi có việc đi trước!

Vừa dứt lời nó khéo Cự Giải đi luôn không thương tiếc.

Thấy Bảo Bảo cứ nhìn theo hai người họ, Bạch Dương lên tiếng trêu trọc:

– Trái tim Bảo Bảo bị người ta lấy đi rồi.

– Cậu…- Bảo Bình nhìn Bạch Dương tức giận.

– Đi thôi – Bạch Dương mỉm cười kéo theo thằng bạn.

———–

Hội trường…..

– Xin mời thầy hiệu trưởng lên đọc diễn văn khai giảng! – MC hào hứng nói.

Thầy hiệu trưởng oai nghiêm bước lên bắt đầu đọc bài diễn văn:

– Kính thưa toàn thể thầy cô và học sinh cử nhà trường. Trường Zodiac của chúng ta nổi tiếng với bề dày lịch sử hàng chục năm…bla…bla…bla…

Khoảng 14′ 59 giây sau mới xong.

Kim Ngưu dễ thươngShinichi KudoNguyễn Thị Mai Thanhkagome.............vào xem rồi nhận xét nha

9
24 tháng 9 2017

hay đấy yeu

24 tháng 9 2017

tiếp tục đi bạn

Cyborg... Chap 2​:Một tuần trôi qua kể từ khi Thiên Bình và Kim Ngưu bị cấm túc. Hôm nay cả hai phải lên trường để thi lại một lần nữa. Vừa bước chân vào dãy hành lang khối mười, cả hai cô gái đều nhận được vô số ánh mắt miệt thị dành cho mình. Thiên Bình liếc nhìn những người xung quanh, rồi siết tay, đi thẳng về phía trước. Kim Ngưu không phải là cô gái lạnh lùng như Thiên Bình, chưa từng phải nhận...
Đọc tiếp
Cyborg...ok Chap 2​:Một tuần trôi qua kể từ khi Thiên Bình và Kim Ngưu bị cấm túc. Hôm nay cả hai phải lên trường để thi lại một lần nữa. Vừa bước chân vào dãy hành lang khối mười, cả hai cô gái đều nhận được vô số ánh mắt miệt thị dành cho mình. Thiên Bình liếc nhìn những người xung quanh, rồi siết tay, đi thẳng về phía trước. Kim Ngưu không phải là cô gái lạnh lùng như Thiên Bình, chưa từng phải nhận những ánh mắt như vậy trước đây, nên sức chịu đựng kém hơn Thiên Bình rất nhiều. Đi chưa đến nửa đường, khóe mắt Kim Ngưu đã ngập nước, như muốn trào ra bất cứ lúc nào. Thiên Bình nhìn cô bạn của mình, trừng mắt với những kẻ xung quanh, rồi lại gần nắm lấy tay Kim Ngưu, kéo cô nhanh hơn đến phòng hội học sinh, nơi cả hai được sắp xếp thi lại. Ở một phòng học nào đó, Song Ngư hả hê nhìn hai cô gái kia bước đi thật nhanh trên hành lang. Chẳng phải đã cảnh cáo rồi sao, dám chọc vào Song Ngư cô thì hậu quả là thế đấy. Nhân Mã ngồi ở bàn phía sau Song Ngư, mắt cũng đang nhìn về hai cô gái ngoài hành lang kia, trầm mặc không nói được gì. Nhân Mã nhìn bên ngoài là bạn của Song Ngư, thật ra Song Ngư coi cô chẳng khác gì một kẻ hầu hạ cả. Đi cùng Song Ngư nhiều năm qua, Nhân Mã biết chiều theo tính khí thất thường cô ta. Chỉ là vì cha Song Ngư mang một cái chức vụ nhỏ trong ngôi trường này thôi, nhưng cũng đủ cho Song Ngư tự nghĩ mình trở thành nữ hoàng của cái khối cấp ba này rồi. Khi cô ta và Nhân Mã học cấp hai, có một nam sinh có mẹ là hiệu trưởng khối cấp hai si mê Song Ngư, vậy nên từ lúc đó, cô ta đã có một tư tưởng được chiều chuộng và không ai dám cãi lời mình. Nhiều lúc Nhân Mã tự nghĩ, đến khi lên đại học, không có chỗ dựa nào, thì liệu Song Ngư có còn giữ được cái vẻ “ta là nữ hoàng” này hay không. Hai cô gái kia cũng thật xui xẻo, chỉ là hơn Song Ngư một vài điểm trong tổng điểm thi thôi, vậy mà phải trả cái giá đắt thế này. Hy vọng sau này hai cô gái đó sẽ biết điều hơn một chút vậy. Nhân Mã lại thở dài thêm một cái, rồi cúi đầu đọc tiếp trang sách trên màn hình tinh thể.

Khi Thiên Bình bước vào phòng hội học sinh, một đôi mắt màu nâu nhạt ngước lên nhìn cô. Anh ta nhìn chằm chằm hai cô gái đang chậm rãi bước vào, mỉm cười dịu dàng.

_ Thiên Bình và Kim Ngưu, đúng không?

_ Anh là…?

_ Tôi là Song Tử, là hội trưởng hội học sinh. Hôm nay tôi sẽ giám sát hai em.

Thiên Bình liếc nhìn anh ta, rồi nhanh chóng tiến lại gần một cái ghế thi. Ghế thi thoạt nhìn như một chiếc ghế bình thường, nhưng khi ngồi vào đó, sẽ có một màn hình tinh thể vô hình xuất hiện trước mắt người ngồi, người xung quanh không nhìn thấy được. Sau đó nội dung thi sẽ hiện lên màn hình đó, người thi chỉ việc cử động tay ở trên tay vịn của ghế để chọn đáp án hoặc làm bài. Sau khi hoàn tất, bài thi sẽ tự động chiết ra thành một cái thẻ nhớ lưu trữ, còn dữ liệu chính sẽ chuyển về máy chủ ở phòng chủ nhiệm khoa. Giáo viên môn nào sẽ chịu trách nhiệm chấm một môn đó. Song Tử nhíu mày nhìn hai cô gái kia ngồi vào ghế, cẩn thận lại gần kiểm tra thêm một chút rồi mới quay lại bàn của mình. Anh vẫn không tin được hai cô bé này lại gian lận, chắc chắn là cô Song Ngư kia lại giở trò rồi. Là hội trưởng hội học sinh khối cấp ba, tất nhiên Song Tử đã biết về danh sách điểm cao của khối trước khi nó được công bố. Và sau đó lại có sự kiện thay đổi danh sách, nên Song Tử cũng đoán được một chút về sự tình. Thoáng thở dài, Song Tử chỉ biết tự nói là hai cô bé kia xui xẻo khi chọc đúng vào Song Ngư mà thôi. Cửa phòng lại tự động mở ra, một cô gái bước vào, thoáng ngạc nhiên nhìn về hai chiếc ghế thi, rồi cũng lại gần Song Tử.

_ Thiên Bình và Kim Ngưu?

_ Ừ!

_ Tội nghiệp!

Cô gái lắc đầu, Song Tử chỉ mỉm cười với cô, rồi cúi xuống làm tiếp công việc của mình. Một lát sau, lại thêm một anh chàng khác đi vào, liếc nhìn hai cô gái ở góc phòng, rồi tiến lại gần Song Tử, lặp lại đoạn đối thoại hệt như cô gái vào trước. Một tiếng sau, cả ba kinh ngạc nhìn về phía Thiên Bình vừa đứng dậy. Thiên Bình sững người khi thấy trong phòng nhiều thêm hai người, nhưng rồi cũng im lặng, tiến đến ngồi xuống một góc chiếc ghế dựa dài giữa phòng để đợi Kim Ngưu. Song Tử nhìn chằm chằm Thiên Bình khá lâu rồi mới ngập ngừng lên tiếng.

_ Em làm xong rồi?

_ Ừm!

Thiên Bình hời hợt gật đầu, rồi nghiêng đầu dựa vào thành ghế, khẽ nhắm mắt. Hai người kia nhìn Thiên Bình, rồi lại gần thì thầm với Song Tử.

_ Này, không phải nói là hai cô gái kia gian lận sao? Mới có một tiếng đồng hồ mà kết thúc bài thi của mười môn à?

_ Không biết. A! Cô gái kia cũng xong rồi kìa.

Cả ba kinh dị nhìn về phía Kim Ngưu cũng vừa kết thúc bài thi, đang lại gần ngồi xuống bên cạnh Thiên Bình. Kim Ngưu nhìn thấy hai người mới ngoài Song Tử, thì mỉm cười cúi đầu chào. Song Tử sau khi lại gần kiểm tra hai mươi cái thẻ nhớ nhỏ từ ghế thi được hoàn chỉnh, thu lại rồi mới quay lại ngồi xuống bàn, ánh mắt nhìn hai cô gái kia bây giờ đã thay đổi.

_ Đây là Xữ Nữ, thư ký của tôi, còn đây là Bạch Dương, hội phó. Hai em làm xong bài thi có thể trở về ký túc xá, ngày mai lại đi học bình thường.

_ Còn sớm, có thể cho tụi em nghỉ ở đây được không?

Kim Ngưu ngập ngừng đôi chút rồi mới mở miệng. Cả ba nhìn nhau, như hiểu được lý do vì sao, Song Tử gật đầu với Kim Ngưu. Bạch Dương ngồi xuống đối diện Kim Ngưu, ánh mắt nhìn cả hai đầy hứng thú.

_ Anh nói, hai em làm nhanh như thế không phải là vì bị trừ điểm nên muốn bỏ đấy chứ?

_ Không, những bài thi đó đơn giản mà.

Đơn giản? Xữ Nữ lầm bầm, những bài thi đó là do hiệu trưởng đặc biệt nhờ bên khối đại học soạn ra, đến cả cô đọc cũng thấy mơ hồ, vậy mà cô gái kia lại bảo đơn giản, có phải khoa trương quá không? Song Tử và Bạch Dương nhìn nhau cười cười, cả hai cũng không nghĩ là hai cô bé này thông minh như thế. Chắc chỉ là vì khó quá nên quyết định bỏ thôi mà. Kim Ngưu nhìn thấy được vẻ nghi ngờ trong mắt ba người kia, chỉ mỉm cười. Có ai biết được cô và Thiên Bình vốn dĩ đã được dạy dỗ từ rất lâu. Cô có thể gọi là chăm chỉ nên mới được như vậy, còn Thiên Bình lại khác. Từ nhỏ Thiên Bình đã rất thông minh, chỉ là vì cô nên Thiên Bình mới chịu đến đây, nếu không thì Thiên Bình đã sớm thừa kế cái gia sản khổng lồ kia rồi. Những bài kiểm tra vặt vãnh đó, làm sao làm khó được cô và Thiên Bình chứ. Cả hai cô gái ngồi thu lại một góc ghế, Thiên Bình thì mệt mỏi dựa lên vai Kim Ngưu lim dim ngủ, Kim Ngưu thì im lặng ngồi đọc cái gì trên màn hình nhỏ phát ra từ điện thoại trên tay mình, khẽ nghiêng người một chút cho Thiên Bình thoải mái. Cả ba người của hội học sinh bận rộn làm công việc của mình, thi thoảng liếc nhìn về phía hai cô gái kia. Bạch Dương nhìn hai cô gái đó, âm thầm tự hỏi có khi nào hai cô bé yêu nhau hay không, rồi lại phá ra cười trước cái suy nghĩ vớ vẩn của mình, khiến Xữ Nữ cứ phải liếc nhìn anh khó chịu. Đến giờ giải lao, văn phòng hội học sinh đón tiếp thêm một vị khách mới. Song Tử và Bạch Dương, Xữ Nữ dừng công việc của mình lại nhìn về phía chủ nhiệm khối mười đang bước vào, khuôn mặt hiện lên nét giận dữ khó tin được. Ông ta vừa vào đã liếc nhìn Thiên Bình và Kim Ngưu đang ngồi một góc kia, rồi cao giọng hỏi Song Tử.

_ Các cô cậu đã chỉ bài cho hai con bé kia phải không?

_ Thầy đùa hả, làm sao tụi em chỉ dẫn được khi hai cô bé ngồi trên ghế thi chứ.

Bạch Dương bất mãn la lên, Xữ Nữ đẩy nhẹ gọng kính, nhíu mày nhìn về phía chủ nhiệm. Giọng nói của chủ nhiệm đã khiến Thiên Bình giật mình tỉnh lại, bây giờ hai cô bé đang cau mày nhìn ông ta. Chủ nhiệm nhìn chằm chằm Song Tử, gằn giọng.

_ Có đúng là không chỉ dẫn không?

_ Không, thưa thầy! – Song Tử lạnh nhạt đáp lời.

_ Vậy thì hai con bé này lại gian lận lần hai rồi.

Chủ nhiệm quay phắt về phía Thiên Bình và Kim Ngưu. Lời vừa thốt ra khiến năm người còn lại trong phòng ngẩng ra. Thiên Bình bây giờ bắt đầu tỏ thái độ bực mình, nhưng Kim Ngưu bên cạnh vẫn bình tĩnh đóng màn hình điện thoại của mình lại, quay sang lắc đầu với Thiên Bình.

_ Tại sao thầy lại bảo hai cô bé gian lận? Tụi em ở đây từ đầu thì thấy hai cô ấy luôn ngồi im trên ghế thi.

Xữ Nữ bây giờ mới lên tiếng, giọng nói sắc lạnh khiến Thiên Bình thoáng chút ngạc nhiên. Giọng nói ấy quen thuộc lắm. Chủ nhiệm giận dữ vứt lên bàn của Song Tử một cái thẻ nhớ. Song Tử đưa nó vào máy tính được kết hợp trên mặt bàn, rồi mở nó ra, sau khi nhìn thấy tài liệu trong đó, ánh mắt anh nhìn về phía hai cô bé kia kinh ngạc. Bạch Dương và Xữ Nữ khi thấy Song Tử như vậy, cũng vội chạy đến xem, rồi cũng nhìn về phía Thiên Bình và Kim Ngưu, ánh mắt hiện lên nét kinh hãi thật sự.

_ Thầy à? Tụi này đã chấp nhận cấm túc, lại phải thi lại, lại còn bị trừ tổng điểm. Thầy còn muốn cái gì nữa mà bảo tụi này gian lận lần hai?

Thiên Bình bây giờ mới uể oải đứng dậy, tiến lại gần nhìn về màn hình trên mặt bàn của Song Tử. Chủ nhiệm bây giờ đã giận đến mức mặt đỏ lên. Ông ta không tin được là hai cô gái kia lại có thể đạt điểm tuyệt đối với đề thi này. Vì theo lệnh hiệu trưởng, ông ta đã nhờ đến chị gái mình là giảng viên đại học soạn ra hai tập đề thi đặc biệt khó. Làm sao hai đứa học trò lớp mười có thể làm không một chút sai sót như thế chứ?

_ Giảo biện! Đây là…

Vừa định nói ra đề thi đại học, ông ta đã khựng lại. Nếu thừa nhận nghĩa là đồng ý với việc ông ta chèn ép Thiên Bình và Kim Ngưu, sẽ khiến hội học sinh lên tiếng. Không được, cần phải giấu việc này. Thiên Bình mỉm cười, lại gần chủ nhiệm, khẽ nói gì đó với ông ta. Kim Ngưu thở dài khi thấy khuôn mặt tái xanh của ông ta trước khi bỏ đi khỏi phòng, Thiên Bình ngốc, lại đe dọa rồi. Cả ba người của hội học sinh cũng khá kinh ngạc với màn vừa diễn ra. Đến khi chủ nhiệm khối mười bỏ đi, Song Tử mới chậm rãi lên tiếng.

_ Em đã nói gì với thầy ấy vậy?

Thiên Bình quay lại nhìn cả ba, cười cười, nụ cười ấy khiến Xữ Nữ và Bạch Dương bất giác rùng mình sợ hãi.

_ Bí mật! Kim Ngưu, về thôi!

Thiên Bình quay đi. Kim Ngưu vội cúi đầu chào Song Tử, Bạch Dương và Xữ Nữ, rồi cũng chạy theo cô bạn của mình. Có lẽ, những ngày tháng bình thường của họ sẽ không còn được tiếp tục nữa rồi. Casting + Pic (phần 2)

6.
Bảo Bình.jpg

Một chàng trai đã chết, trở thành công cụ của quyền lực


7.
Thiên Yết.jpg

Một anh chàng mang hai tính cách khác nhau trong một thân xác, cứ mãi đi tìm một người có thể đem đến bình yên cho trái tim đầy thù hận

8.
Cự Giải.jpg

Một sĩ quan ngầm với một nhiệm vụ bí mật, vì một người nào đó mà mất đi tính mạng

9.
Sư Tử.jpg

Một hacker tài năng, vướng vào mối tình oan nghiệt với kẻ không nên với đến

10.
Bạch Dương.jpg

Một chàng trai với bao ước mơ hoài bão, vì một ai mà chấp nhận trở thành công cụ để níu giữ niềm hy vọng

11+ 12.
Xử Nữ Song Tử.jpg

Một chàng trai bình thường, vô tình vướng vào trận chiến, và rồi nhận ra cuộc sống không hề bình thường như mình nghĩ.

Một cô gái bình thường, lạc bước vào một miền đất nguy hiểm, để rồi dấn thân trên con đường lạnh lẽo đơn độc​
11
28 tháng 7 2017

hay wa, rất hay luôn bạn ra thêm chap mới đi, cho mình hỏi thiên bình nói gì với chủ nhiệm khối mười vậy

Chương 13 ​ Hai mắt nhắm hờ, Nhân Mã im lặng nằm trên chiếc giường màu trắng trong phòng y tế, chẳng ai có thể ngờ rằng đằng sau cái dáng vẻ như đang ngủ ấy, một bộ não thông minh đang hoạt động với tốc độ gấp ba, bốn lần một thiên tài. Nhân Mã cố gắng sắp xếp lại đống thông tin trong não, chỉ một dữ liệu được truyền đến trong lúc cô đang tập trung vào mấy phản ứng hoá học đã khiến...
Đọc tiếp
Chương 13

BG108_03.jpg
​ Hai mắt nhắm hờ, Nhân Mã im lặng nằm trên chiếc giường màu trắng trong phòng y tế, chẳng ai có thể ngờ rằng đằng sau cái dáng vẻ như đang ngủ ấy, một bộ não thông minh đang hoạt động với tốc độ gấp ba, bốn lần một thiên tài.

Nhân Mã cố gắng sắp xếp lại đống thông tin trong não, chỉ một dữ liệu được truyền đến trong lúc cô đang tập trung vào mấy phản ứng hoá học đã khiến cho hệ thống xử lí thông tin của cô bị lỗi. Và hậu quả là hệ thống tín hiệu não bộ của cô bị treo, khiến cô ngất đi trong giờ học.

May mắn là đám người ngu ngốc kia chỉ cho rằng việc cô ngất đi chẳng qua là do ăn uống không đầy đủ hoặc mệt mỏi quá độ. Chẳng một con người tầm thường nào có thể nhìn ra nguyên nhân thật sự của chuyện này. Sự nông cạn và kiêu ngạo của lũ người đó chính là thứ mặt nạ che giấu tốt nhất của cô.

Hệ thống thông tin đã được khôi phục, Nhân Mã nghiêng người dựa vào chiếc gối đồng màu với cả căn phòng, bắt đầu tiến hành mã hoá vùng dữ liệu vừa nhận được.

Là tín hiệu của chủ nhân.

Bọn họ muốn giao cho cô một nhiệm vụ mới.

“Lấy bản đồ khu vực cấm.”

Nhân Mã vuốt vuốt mấy sợi tóc ngắn ngủn loà xoà trên trán, trong đầu không ngừng tính toán các khả năng để hoàn thành nhiệm vụ.

Khu vực cấm sao?

Bất chợt trong não truyền đến một đoạn tín hiệu ngắn, xem ra là ký ức còn tồn đọng của thân xác này. Nhân Mã híp mắt, đoạn ký ức kia theo trí nhớ từ từ hiện ra.

Điều đầu tiên bọn họ được dạy khi đặt chân vào Blue Ruby là không được phép tới khu vực cấm.

Đúng vậy! Trung tâm của Blue Ruby có một toà nhà, bên ngoài toà nhà đó có một vòng bảo vệ bằng điện từ, nếu không được sự cho phép không ai có thể tuỳ tiện tiến vào đó. Theo trí nhớ này thì ngay cả Song Ngư – công chúa một thời của Blue Buby cũng chưa bao giờ được đặt chân tới đó.

Trong vùng dữ liệu mà chủ nhân gửi tới có nhắc đến việc chỉ có bốn vị chủ tịch của Blue Ruby mới có thể tiến vào khu vực cấm. Tuy nhiên, không được vào không có nghĩa là không vào được. Chỉ cần có bản đồ hệ thống thông gió và cách vô hiệu vòng điện từ là có thể tiến vào khu vực cấm.

Nhưng, muốn có được hai thứ này cũng không phải chuyện dễ dàng. Những người có thể nắm giữ bản đồ và cách vô hiệu vòng điện từ gồm có...

Vũ Cự Giải, tam thiếu gia của Vũ - tập đoàn phụ trách công việc bảo đảm an ninh cho toàn Blue Ruby. Muốn lấy bản đồ từ chỗ anh ta e là không có bất cứ khả năng nào. Chưa nói đến việc Vũ Cự Giải là người như thế nào, chỉ nội việc cô không thể tiếp cận anh ta đã khiến cho việc lấy bản đồ từ chỗ người này chết từ trong trứng nước.

Lục Song Tử, đại thiếu gia của Lục. Tuy rằng Lục không thuộc tứ đại gia tộc nhưng Lục Song Tử là hội trưởng hội học sinh quyền lực. Hơn nữa, Lục và Vũ luôn có mối quan hệ không rõ ràng, vì thế, việc Lục Song Tử có thể nắm trong tay bản đồ khu vực cầm không phải là không có khả năng. Tuy nhiên, muốn moi thông tin từ chỗ Lục Song Tử có vẻ không hề dễ dàng. Một người có thể ngồi trên vị trí Hội trưởng hội học sinh ba nhiệm kỳ liên tiếp không thể nào là một người đơn giản, tuỳ người ta nắn bóp. Thêm nữa, Nhân Mã luôn có cảm giác Lục Song Tử đối với cô vô cùng đề phòng, nhất là sau khi cô trở về từ cuộc thí nghiệm kia. Vậy nên, việc lấy được từ tay anh chàng này cũng là bất khả thi.

Người cuối cùng có khả năng nắm giữ bản đồ khu vực cấm là Nguyễn Bạch Dương. Anh ta là con trai duy nhất của giám đốc công nghệ bảo mật ở Blue Ruby, cũng là người thừa kế duy nhất của Nguyễn, nên có khả năng anh ta cũng nắm giữ bản đồ kia. Cho dù Nguyễn Bạch Dương không có thứ đó trong tay, nhưng điều đó không có nghĩa anh ta không biết thứ đó đang ở đâu. Khả năng lợi dụng anh ta so với hai người kia là rất cao , nhất là khi Nhân Mã biết anh chàng kia có tình cảm đặc biệt với mình. Tuy nhiên, cô cũng không thể đánh giá thấp con người này, nói thể nào thì anh ta cũng là Hội phó hội học sinh, đã làm tới chức vụ đó hẳn cũng không phải kẻ vô dụng.
Tiếng bước chân lộn xộn trên hành lang khiến Nhân Mã giật mình thoát khỏi những suy nghĩ hỗn độn. Từ sau khi trở thành cybort, cô có thể cảm nhận được những sóng âm rất nhỏ truyền tới từ rất xa. Lúc này, phía bên ngoài cách phòng y tế một dãy nhà có người đang chạy tới. Từ tần số sóng âm, Nhân Mã biết người tới chính là “con mồi” của cô.

Nhân Mã điều chỉnh vị trí nằm, quay mặt vào bên trong, để cho mấy lọn tóc loà xoà trước trán, che đi đôi mắt sáng rực đầy tính toán. Không đầy một phút sau, cửa phòng y tế mở ra....

Bạch Dương đứng bên ngoài phòng y tế điều chỉnh lại nhịp thở, sau đó nhẹ nhàng đi vào bên trong. Nơi này là phòng y tế dành cho học sinh bình thường, bối phận và gia cảnh thấp, vì vậy, nơi này không có phòng nghỉ riêng, chỉ có các giường bệnh được sắp xếp thành từng dãy, tách biệt nhờ các vách ngăn. Bạch Dương vòng qua một dãy giường bệnh cuối cùng cũng nhìn thấy người anh tìm.

Cô nghiêng người nằm trên chiếc giường cạnh cửa sổ, nắng theo gió nhảy nhót qua khung cửa sổ chiếu lên người cô, cô quay lưng về phía anh khiến anh không nhìn rõ mặt cô nhưng anh biết lúc này cô đã không sao rồi.

Buổi chiều anh vốn đang vô cùng hào hứng tới lớp tìm cô đi ăn. Vốn đã chuẩn bị trăm ngàn lý do để thuyết phục Nhân Mã. nhưng khi tới lớp cô thứ chờ đợi anh không phải đôi mắt caramel ngọt ngào biết nói, thay vào đó là thông tin cô ngất xỉu, đang ở phòng y tế. Vừa nghe tin, đầu óc anh liền trống rỗng, chỉ có một suy nghĩ duy nhất là chạy tới nơi này. Anh muốn xác định cô sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, sẽ không bị bắt nạt. Lúc thấy cô bình an nằm đó, trái tim đang được treo cao của anh cuối cùng cũng có thể hạ xuống.

Bạch Dương nhẹ bước tới bên cạnh giường, đưa tay cẩn thận vén mấy sợi tóc xoà xuống trán Nhân Mã. Có vẻ như động tác của anh đã khiến người trên giường tỉnh giấc. Chỉ thấy rèm mi của người đó khẽ rung lên, sau đó một đôi mắt caramel có chút mờ mịt mở ra.

Nhân Mã chớp mắt mấy cái, cuối cùng cũng nhận ra người tới là ai. Cô vội vàng từ trên giường ngồi dậy:

_ Hội phó, anh đến lúc nào? Sao không gọi em dậy?

Bạch Dương mỉm cười đỡ cô nằm xuống, sau đó anh cũng tuỳ tiện chọn một vị trí bên cạnh cô ngồi xuống:

_ Thấy em ngủ ngon quá anh không nỡ gọi.

Nhân Mã mở to đôi mắt nhìn anh, sau đó, có vẻ như đã hiểu ra hàm ý trong câu nói đó, cô cúi đầu, gượng gùng nói:

_ Hội phó, anh đang nói gì vậy. Em chỉ ngất một chút xíu, đâu có gì to tát đâu.

_ Em nói gì vậy. Chỉ cần em bị đau một chút anh cũng đau lòng, em không biết sao.

Bạch Dương vừa nói dứt câu liền thấy Nhân Mã ngồi bên kia xoát một cái đỏ ửng cả mặt, cúi đầu càng thấp không dám nhìn anh. Nhìn Nhân Mã như vậy Bạch Dương biết mình trong lúc nóng vội đã lỡ bày tỏ hết với người ta rồi, không những thế còn là bày tỏ trắng trợn. Lần này thì xong rồi, đừng nói là anh sẽ doạ con nhà người ta chạy mất nhé!

Bạch Dương bên này rối rắm không biết phải làm gì tiếp theo, bên kia, Nhân Mã sau khi nghe Bạch Dương nói, trong mắt chợt loé lên một tia sáng, rất nhanh sau đó đã biến mất. Nhân Mã vẫn cúi đầu, cố ép cho giọng nói hơi ấp úng phù hợp với tâm trạng ngại ngùng:

_ Hội phó, cái đó.... cái đó....

_ À, ý anh nói là em mà bị đau ở đâu, bạn bè em sẽ rất đau lòng đấy. Anh cũng là bạn em, đương nhiên cũng sẽ như vậy. Vì thế lần sau nhớ chú ý, biết chưa?

_ Dạ! Em biết rồi. Cảm ơn anh, hội phó.

Nhân Mã vui vẻ đáp lời. Đuôi mắt cong cong, nụ cười rực rỡ, đầu mày cuối mắt đều là nụ cười khiến cho trái tim kẻ si tình đập rộn ràng trong lồng ngực. Anh đâu hay, nụ cười kia, đôi mắt kia chính là một liều thuốc độc, nó có thể khiến trái tim anh xốn xang hạnh phúc cũng có thể khiến con tim đó ngập đầy những khổ đau.

Nhân Mã nhìn nụ cười ngây ngốc của Bạch Dương, trong lòng thâm khinh bỉ con người ngu ngốc. Nào! Đã đến lúc tóm gọn “con mồi” rồi.

Chớp mắt một cái, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra vẻ chán chường. Thấy Nhân Mã như vậy, Bạch Dương liền quan tâm hỏi:

_ Nhân Mã, em có chuyện gì phiền lòng sao?

Thấy Nhân Mã nhìn mình, vẻ muốn nói lại thôi, Bạch Dương liền an ủi:

_ Có chuyện gì em cứ nói ra, anh sẽ giúp em. Đừng sợ.

Nói rồi anh đưa tay khẽ xoa đầu cô. Nào ngờ, Nhân Mã đột nhiên lao vò lòng anh, khóc thút thít:

_ Hội phó!

_ Ừ, nói đi! - Anh vỗ vỗ lưng cô khích lệ. – Đừng sợ, có anh ở đây.

_ Em....

Nhân Mã há miệng nói, nhưng được giữa chừng thì im lặng. Bộ dạng muốn nói mà không nói được của cô trong mắt Bạch Dương càng thêm phần chân thật. Anh nóng lòng truy hỏi đến cùng.

_ Có chuyện gì? Em mau nói đi.

Nhân Mã thấy cá đã cắn câu, cô ta vùi đầu trong lòng anh, cười gian. Giật câu nào!

_Thật ra, thật ra...

Cô ngập ngừng để tăng sự kịch tính.

_Thật ra lần trước khi em được tham gia vào chương trình của hai người Nhật kia, em bị đưa đến một nơi bí mật, mà sau đó khi em bị loại, vật dụng cá nhân của em vẫn còn ở đó chưa lấy lại được, trong đó…có một khung ảnh của mẹ em. Mẹ em mất lâu rồi, giờ em chỉ còn một thứ đó là của mẹ…..

Nhân Mã chậm rãi kể lại câu chuyện của mình, thi thoảng chèn thêm vào vài tiếng thút thít cho thêm phần chân thực. Bạch Dương nhìn cô gái trước mặt mình, cảm thấy tội nghiệp cho cô. Anh nhíu mày, chần chừ một lát rồi mới thận trọng hỏi cô.

_ Em còn nhớ chỗ ấy như thế nào không?

_ Em chỉ nhớ là nó có một vòng điện từ bao bên ngoài, với lại đó là một căn nhà kiểu cổ.

Bạch Dương càng nhíu mày sâu hơn. Một căn nhà kiểu cổ, lại có một vòng điện từ xung quanh, có thể để cho hai người Nhật đặc biệt ấy ra vào. Khu vực cấm ở trung tâm Blue Ruby. Nhiều lần anh từng thấy trong phòng làm việc chính của cha mình có một cái máy tính đặc biệt, lúc nào cũng được bật lên. Có một lần tò mò, anh từng nhìn vào những khung màn hình ảo lập lòe xung quanh bàn phím máy tính đó, thì thấy nó là một cái bản đồ lớn, chằng chịt những hệ thống đường ngầm và thông gió khác nhau. Sau này anh mới được cha mình cho biết, đó là bản đồ khu vực cấm ở trung tâm trường. Bây giờ, khi nghe miêu tả của Nhân Mã, anh dễ dàng nhận ra khu vực đó. Nhưng cha anh từng nói, những người không có phận sự không thể tiến vào đó được.

_ Em còn nhớ em được ở nơi nào không?

_ Một căn phòng rộng, hình nhưở lầu hai, nhìn ra được một đài phun nước ở dưới ạ.

Nhân Mã ngẩng người ra một lát, rồi cũng thận trọng lên tiếng. Cô dễ dàng đọc được trong ánh mắt Bạch Dương một tia do dự. Bạch Dương sau khi nghe Nhân Mã trả lời, thoáng chần chừ. Một căn phòng ở ngoại vi. Cũng không phải là khó khăn lắm, dù sao cũng chỉ là vào lấy một vài thứ rồi rời đi, chắc cha anh và mấy vị chủ tịch kia cũng không phát hiện ra đâu. Nghĩ đến đó, Bạch Dương nắm lấy tay Nhân Mã, mỉm cười với cô.

_Không sao, em đừng lo. Anh có bản đồ khu đó, chúng ta có thể vào tối nay để lấy lại đồ cho em, nhưng đừng để cho ai biết nhé!

_Nhưng anh là hội phó mà, làm vậy có được không?

Nhân Mã ngước nhìn Bạch Dương, đôi mắt khẽ chớp, làm ra vẻ khó xử hỏi anh. Bạch Dương lắc đầu, cười tươi rói.

_Không sao, bạn bè phải giúp đỡ nhau. Cùng lắm là mất chức thôi.

Thật ra, lúc đó anh muốn nói. Vì em, có bị phạt cũng chẳng sao. Nhân Mã tròng lên mặt nụ cười ngây thơ, đôi mắt nheo nheo xinh đẹp. Bạch Dương càng say sưa ngắm nhìn. Chợt, bên ngoài vang lên tiếng đổ vỡ thật lớn và tiếng hét. Nhân Mã nghe tiếng mình kêu hoảng hốt trong lòng.

Khốn nạn! Kẻ nào nghe lén cô ta?

Bạch Dương biến sắc, anh chạy nhanh ra cửa và suýt giẫm phải mảnh thuỷ tinh sắc nhọn. Người đứng đó là một cô bé lớp mười buộc tóc đuôi ngựa. Cô bé đang ôm ngực, nước mắt lóng lánh trên mi. Bạch Dương hỏi vội.

_Em làm gì ở đây?

_Có mấy anh hù em, hội phó, bữa trưa của em rơi hết rồi.

Cô bé giương to đôi mắt đỏ mọng. Bạch Dương vẫn chưa yên tâm, hỏi tiếp.

_Ban nãy em có nghe thấy gì không?

_Ý anh là tiếng sói hú của mấy anh ấy ạ?

Cô bé ngây ngô hỏi lại. Lần này, Bạch Dương thở phào.

_Này, anh cho em. Đi mua đồ ăn đi, Đỗ Quyên!

Bạch Dương liếc bảng tên cô bé. Mười chuyên văn, lớp này hình như có vài học sinh được Xử Nữ phụ đạo. Cô ấy có liên quan gì không nhỉ? Chắc chỉ là trùng hợp mà thôi, Bạch Dương lắc nhẹ đầu, rồi quay người đi vào trong. Anh đóng cửa lại cho chắc chắn rồi an ủi Nhân Mã.

_Không phải lo. Là một cô bé bị hù dọa sợ quá nên la lên thôi! Em nghỉ đi.

Gương mặt Nhân Mã diễn tả hoàn hảo nỗi sợ. Cô cụp mắt. Trong lòng vẫn băn khoăn không ngớt về chuyện ban nãy. Trên đời này có chuyện trùng hợp vậy sao? Nhưng rồi Nhân Mã gạt đi. Lớp mười. Bằng tuổi cô. Trừ hai cô gái bí ẩn vừa chuyển đến và chủ nhân, chẳng ai đủ gan tố cáo cô đâu! Chắc chắn không phải chủ nhân, lại càng không phải hai cô gái kia! Cô ta bắt đầu thở đều đều. Tâm trí trôi vẩn vơ đi xa.

Khi Bạch Dương vừa rời khỏi phòng y tế, thì ở phòng học trống cạnh đấy, cánh cửa lúc nào cũng đóng im ỉm khẽ kêu lạch xạch vài tiếng, rồi chậm rãi mở ra. Một cô gái từ bên trong phòng bước ra bên ngoài, ánh mắt nhìn theo anh chàng Hội phó vừa rời đi. Xử Nữ thở dốc, cố kiềm lại tâm trạng kích động của mình. Tiếng hét lúc nãy không phải là của Đỗ Quyên, mà là của cô. Cô hẹn cô bé ấy ở phòng y tế để giúp nó một vài thứ, vì đến sớm nên cô đã vô tình nghe được những gì không nên nghe. Và khi nghe xong, lại thêm việc cô bé Đỗ Quyên kia đến trễ bất thần gọi lúc cô đang căng thẳng mới khiến cô bất chợt mà hét lên như thế. Bởi vì tiếng hét sẽ khiến hai người bên trong giật mình, nên cô vội hất đổ hộp cơm của Đỗ Quyên, rồi nhờ cô bé che giấu giúp việc cô đứng ở đây nghe lén, sau đó mới nhanh chóng chạy vào cái phòng học trống này. Cũng may cô bé kia là một người thông minh, chỉ chớp mắt đã nghĩ ra được cái lý do đáng yêu đó, làm Bạch Dương không thể nghi ngờ. Nhưng mà, câu chuyện cô nghe được cũng đủ khiến cho cô phải hoảng hốt. Xử Nữ bước từng bước dài đi thật nhanh về phòng Hội học sinh, cô cần phải cho Song Tử biết điều này.

Cô đủ thông minh để không dính dáng với Nhân Mã kể từ sau vụ việc kia, nhưng Bạch Dương thì không? Cả cô, cả Song Tử đều quá bất cẩn rồi. Cả hai đã biết Bạch Dương thích Nhân Mã từ lâu, vậy mà không chịu xem chừng cậu ta. Bây giờ thì hay rồi, Bạch Dương có vẻ đã mê mệt cô ta. Tên ngốc! Xử Nữ lầm bầm những từ mà một thiếu nữ gia giáo như cô không nên nói. Cô đẩy cánh cửa gỗ bóng loáng sau lớp cửa tự động bằng kính, gọi lớn.

_Song Tử! Em có tin xấu đây!

Chiếc ghế xoay trước bàn Hội trưởng xoay lại. Xử Nữ nghẹn giọng khi nhìn thấy hai người trong phòng. Không phải là Song Tử của cô.

_Xấu cỡ nào?

Một trong hai người chậm rãi lên tiếng. Là Vũ Cự Giải!

Xử Nữ nín lặng. Cô không thể tố cáo bạn mình trước mặt anh ta.

_Xấu cỡ nào, Đoàn Xử Nữ?

Cự Giải nhắc lại câu hỏi, ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào cô. Bên cạnh anh ta là Lâm Sư Tử. Anh ta dựa người vào cửa sổ sau lưng bàn hội trưởng, đôi mắt thoạt nhìn có vẻ lơ đãng kia cũng đang nhìn thẳng vào cô. Ánh mắt của hai người đó khiến Xử Nữ rùng mình, ngập ngừng lên tiếng.

_Thật ra... Chương 14

Nhẹ nhàng khép lại cánh cửa màu trắng, Bạch Dương khẽ thở dài rời khỏi phòng y tế. Một mình anh bước trên hành lang ngập nắng, trên mặt vẫn là vẻ mặt ấm áp quen thuộc nhưng đằng sau nụ cười thân thiết ngày thường lúc này là sự hoang mang không ai có thể hiểu được. Bạch Dương nhớ tới lời hứa với Nhân Mã ở phòng y tế, không kìm được thở dài chán nản. Hứa thì hay lắm nhưng để thực hiện lời hứa ấy thì….

Cha của Bạch Dương là Nguyễn Dương Cưu, một người đàn ông nghiêm khắc và gia trưởng. Ông xuất thân trong quân đội, là một trong những trinh sát xuất sắc nhất thời bấy giờ. Năm hai mươi tư tuổi, ông giải ngũ, trở về tiếp quản tập đoàn Nguyễn thị. Sau đó một năm, ông được mời đảm nhận chức vụ CEO an ninh ở Blue Ruby. Trong công việc, Nguyễn Dương Cưu luôn làm việc theo nguyên tắc, không có bất kỳ ngoại lệ nào, kể cả với những đứa con của mình. Bản đồ “khu vực cấm” là một trong những điều cấm kỵ của ông. Từ lúc còn rất nhỏ, Bạch Dương đã được cha mình dạy rằng, nếu không có sự cho phép của ông, không một ai, cho dù là anh trai tài giỏi hay Nguyễn Bạch Dương được ông yêu thương nhất, đều không được hỏi đến. Vậy nên bảo anh đến gặp cha mình để xin cái bản đồ ra vào của một khu vực cấm thật sự làm khó cho anh rồi.

Nhưng nghĩ đến ánh mắt buồn bã khi nhắc đến di ảnh mẹ của cô gái ấy, anh lại không thể nào thốt ra những lời chối từ. Chỉ cần có thể nhìn thấy nụ cười ngọt ngào vui vẻ của cô, thì cho dù chờ đợi anh ở phía trước là ánh mắt uy nghiêm cùng cơn tức giận khủng khiếp của cha, anh cũng nguyện ý thử một lần.

Song Tử vừa bước vào văn phòng Hội học sinh liền ngẩn người trước cảnh tượng trong phòng. Xử Nữ cúi đầu đứng bên cạnh sofa, bộ dạng giống như đang tự nhận lỗi. Cô nghe thấy tiếng động quay lại, vừa nhìn thấy anh thì ngay lập tức bày ra bộ mặt đáng thương cầu khẩn chỉ lộ ra mỗi khi cô và anh thân thiết. Song Tử bất giác rùng mình, vẻ mặt của cô là thế nào đây? Không phải cô ấy lại mắc phải sai lầm gì chứ?

Song Tử đưa mắt nhìn ra phía sau. Cự Giải và Sư Tử, một người ngồi trên ghế, một người dựa lưng lên thành cửa sổ, đang hướng ánh mắt về phía anh. Vẻ mặt bọn họ giống như vẻ mặt của hai kẻ bề trên đang chờ để phán tội cho anh vậy. Song Tử lắc đầu, âm thầm thở dài một cái bước tới gần. Xử Nữ thấy anh bước tới liền giống như chú cún nhỏ tìm thấy chủ nhân, vội vàng chạy lại ôm lấy cánh tay anh, đứng nép bên cạnh, cố gắng né tránh ánh mắt của hai người còn lại.

Cự Giải cười khẽ trước hành động của cô, còn Sư Tử cũng chỉ lạnh lùng liếc nhìn một cái rồi quay đi. Hành động của hai người bọn họ lại càng khiến Xử Nữ lo sợ, bàn tay đang ôm lấy cánh tay Song Tử cũng siết chặt hơn. Song Tử nhìn biểu hiện của ba người trong phòng, trong lòng biết chắc có chuyện không hay đã xảy ra. Anh vỗ vỗ cánh tay đang run rẩy ôm lấy mình để trấn an, sau đó nhìn hai người phía trước, chậm rãi lên tiếng:

_ Vũ thiếu gia, Lâm thiếu gia, sao hai người lại ở đây?


_ “Công chúa” vừa báo cho chúng tôi một tin tức rất thú vị - Cự Giải lên tiếng, sau đó như có như không liếc về phía Xử Nữ - Hôm nay hai chúng tôi tới đây muốn bàn bạc với hai vị vài chuyện, không ngờ, Xử tiểu thư lại mang tới cho chúng tôi tin tức khác còn thú vị hơn.

Cự Giải vừa nói vừa quan sát vẻ mặt Song Tử. Sư Tử ở bên cạnh chỉ im lặng, nhíu mày có chút không đồng tình thái độ này của tên bạn thân, nhưng ngay sau đó lại khôi phục vẻ mặt lạnh lùng nhìn về hai người đối diện.

_ “Công chúa”? – Song Tử và Xử Nữ đồng thời thốt lên. Trong ấn tượng của bọn họ, người được mệnh danh là “công chúa” ở Blue Ruby này chỉ có một nhưng cô gái đó…. - “chẳng phải cô ta đã bị trục xuất rồi sao?”

_ Chuyện Phan Song Ngư vì sao bị trục xuất hay vẫn còn ở lại hai người không cần quan tâm. Tôi tới đây để nói về chuyện khác. Hai người có biết tin tức cô ta đem về liên quan đến ai không?

Lần này thì Sư Tử đã mở lời trước khi Cự Giải lên tiếng. Dù sao thì cái tin tức đó cũng là từ Song Ngư trực tiếp nói cho anh, vậy thì để anh thuật lại là tốt hơn.

Song Tử đỡ Xử Nữ ngồi xuống cái ghế sofa dài dùng để tiếp khách ở giữa phòng, cả hai nhìn nhau một lát, trong đầu đã nghĩ đến một cái tên.

_ Trần Nhân Mã?

_ Quả không hổ danh Hội trưởng hội học sinh quyền lực, rất thông minh. Có vẻ như rắc rối mới của chúng ta chính là cô nàng Trần Nhân Mã này.

Cự Giải vừa giải đáp nghi vấn cho Song Tử và Xử Nữ, vừa đi tới sofa ngồi xuống. Sư Tử đi ngay phía sau anh. Lúc cả bốn người đều an vị trên sofa, Sư Tử mới thong thả kể lại những gì Song Ngư đã nói với mình. Song Tử và Xử Nữ nghe Sư Tử kể, mặc dù bên ngoài vẫn cố gắng duy trì vẻ bình tĩnh nhưng ánh mắt lại không dấu được sự kinh hoàng. Việc này nằm ngoài sự dự đoán của họ, chả trách hai anh chàng kia lại đột ngột xuất hiện tại đây vào một ngày giữa tuần như vậy. Mà khoan đã…!

_ Khoan, hai người vừa nói Hạ Kim Ngưu là ai?

Xử Nữ đột ngột ngắt lời Sư Tử, đôi mắt mở to đầy kinh ngạc. Sư Tử thoáng nhíu mày khi bị ngắt lời giữa chừng, nhưng cũng ngạc nhiên nhìn Xử Nữ.

_ Cô không biết sao? Là nhị tiểu thư của Hạ.

Song Tử và Xử Nữ đưa mắt nhìn nhau. Cái gì vậy? Sao tự nhiên lại một bước thành vua vậy? Từ lúc nào mà cô gái trông có vẻ bình thường kia lại là một trong những người chủ của Blue Ruby vậy? Vẻ kinh ngạc của Song Tử và Xử Nữ nhanh chóng đi vào tầm mắt của Cự Giải và Sư Tử, cả hai cũng khá là ngạc nhiên khi hai người này chưa biết điều đó. Song Tử vốn là học trò của Vũ Phúc, anh trai Cự Giải, vậy mà anh ta cũng chưa từng được nghe về hai cô gái kia hay sao?

_ Nếu vậy, thì cô gái tóc đỏ kia là….?

Song Tử thận trọng lên tiếng, nhưng ánh mắt của Cự Giải và Sư Tử nhìn anh đã cho anh biết được đáp án của mình. Nếu như thế, thì lời cảnh báo của cha Xử Nữ lúc trước về “một cô gái tóc đỏ” chẳng phải là cô ta sao? Bất chợt Song Tử rùng mình, hàng loạt cảnh tượng về hai cô nàng đó chạy nhanh trong đầu. Chả trách vì sao hai cô gái đó có thể hoàn thành được những bài kiểm tra có độ khó cao trong thời gian ngắn, chả trách những ai từng đụng đến họ thì ngày hôm sau đều bị trục xuất. Anh cũng đã từng nghi ngờ, nhưng không thể nghĩ đến được cái kết quả này, chỉ có thể tự nhủ rằng mọi chuyện chỉ là trùng hợp, vậy mà bây giờ, anh mới biết được, đó chẳng phải là trùng hợp, mà là trong tầm kiểm soát của hai cô nàng kia mà thôi.

_ Nhưng hai người đó đến nơi này làm gì?

Xử Nữ dè dặt lên tiếng. Cô vẫn chưa hiểu được, vì sao hai cô gái đó lại che giấu thân phận của mình để đến khối cấp ba này làm học sinh bình thường. Chẳng lẽ nơi này có một bí mật gì đó hay sao? Hay là chỉ để che mắt những mối nguy hiểm khác có nguy cơ ảnh hưởng đến họ. Cự Giải và Sư Tử cười khổ nhìn nhau, không biết nên trả lời thế nào. Chẳng lẽ lại bảo là do Kim Ngưu muốn thể nghiệm cái cảm giác làm một học sinh bình thường nên mới đến đây? Hay chỉ là hứng thú nhất thời của hai cô nàng rảnh rỗi.

_ Chuyện đó không cần bận tâm. Bây giờ chuyện về cô nàng Nhân Mã kia quan trọng hơn.

Cự Giải bình thản nói, liếc nhìn Xử Nữ. Vừa bắt gặp ánh mắt của anh, cô vội cúi đầu xuống, tay mân mê tà áo của mình, rồi cũng lí nhí kể lại những gì mình đã nghe được từ phòng y tế.

Nhân Mã hoàn toàn không thể ngờ được thân phận của mình đã bị lộ, vẫn nhàn nhã nằm ở phòng y tế, những chuỗi thông tin chạy nhanh trong đầu.

“Đột nhập khu vực cấm ngay khi có bản đồ.”

Đây là mệnh lệnh cô nhận được sau khi hai người kia nghe cô báo cáo về cuộc nói chuyện với Bạch Dương.

Nhân Mã nhanh chóng xử lý dữ liệu, phân tích đường đi và phương án dự phòng, để lên kế hoạch cho nhiệm vụ tối nay.

Đột nhiên Nhân Mã cảm thấy đầu mình đau nhói, vội vàng co người lại ôm lấy đầu rên rỉ:

“Chết tiệt! Con ả này vẫn chưa chịu dừng lại.”

Chip điện tử trong đầu Nhân Mã đột nhiên không có một chút phản ứng với não bộ, hệt như vừa bị tắt đi. Cảm giác đau đớn truyền dọc theo từng dây thần kinh khiến cơ thể cô run lên từng đợt. Thứ chất lỏng màu đỏ bên trong từng mạch máu dường như đang chảy nhanh hơn, các cơ quan nội tạng cũng trở nên rối loạn. Cơ thể Nhân Mã liên tục co giật, máu rỉ ra từ mũi và mắt. Nhân Mã co hai tay lại ôm lấy đầu, cuộn tròn theo hình dáng bào thai, đôi mắt trợn trừng không hề có tròng đen. Bất cứ ai nhìn thấy Nhân Mã lúc này chắc chắn sẽ ngất xỉu vì quá kinh hãi với cảnh tượng đang xảy ra, hay ít nhất cũng sẽ hét lên kinh sợ.

Nhân Mã duy trì tư thế như vậy trong vài phút. Sau đó, những “bíp bíp” liên tiếp vang lên trong đầu cô, cơn đau của cơ thể nhanh chóng đè nén, đồng thời hệ thống khẩn cấp của não bộ cũng chuyển đi một vài tần số sóng âm tới một máy chủ khác.

Bảo Bình đang ngồi trong lớp học thì nhận được tín hiệu cảnh báo từ “số chín”. Hắn ta cau mày, giả vờ xin phép ra ngoài, rồi nhanh chóng chạy tới phòng y tế, vừa đi vừa không ngừng mắng chửi:

_ Khốn khiếp, lại xuất hiện nữa.

Khi Bảo bình tới nơi đã thấy Ma Kết ở đó từ lúc nào, đang im lặng nhìn chằm chằm “số chín” vật vã trên giường. Bảo Bình nhanh chóng lại gần, chạm tay vào đầu cô ta, đôi mắt màu đỏ lóe lên từng đường vân bạc, móng tay của hắn trở thành những đầu kim nhọn đâm thẳng vào da đầu cô gái. Sóng điện từ nhanh chóng xâm nhập vào não bộ bên kia, tiến đến cái nơi gọi là trung khu thần kinh, một con chip siêu nhỏ đang im lặng nằm đó, ánh đỏ thể hiện nguồn năng lượng của nó đã tắt, biểu thị cho việc chế độ hoạt động của nó đang bị vô hiệu hóa. Hắn im lặng khởi động lại hệ thống điều khiển con chip đó từ não bộ chủ của mình, cho đến khi có sóng phản hồi, cơ thể kia ngừng co giật thì mới rụt tay về, đầu ngón tay còn dính vài vệt máu.

Sau khi việc chữa trị hoàn tất, Ma Kết tiến lại gần, nâng tay Bảo Bình, dùng bông nhẹ nhàng thấm những vệt máu còn dính trên dầu ngón tay. Bảo Bình mặc kệ Ma Kết lau máu trên tay cho mình, cau mày nhìn “số chín”đang nằm trên giường, những chỗ bị móng tay đâm vào đang liền lại với tốc độ nhanh chóng, sau một phút hầu như đã khôi phục phần lớn, chỉ để lại một vào vết đỏ mờ mờ.

_ Cái thứ ý thức chết thiệt kia. Phải nhanh chóng tìm cách loại bỏ nó ra khỏi mẫu vật - Bảo Bình nghiến răng giận dữ nói.

“Số chín” này là mẫu thí nghiệm hoàn hảo nhất của hắn từ trước đến nay, những việc khác chưa nhắc đến, chỉ riêng việc cái cơ thể này của cô ta có thể tương thích với “bộ não nhân tạo” mà hắn cấy vào đã đủ khiến cô ta trở thành vật thí nghiệm hắn đặc biệt ưa thích rồi. Vậy mà không lâu sau khi để cô ta trở về hoạt động tự do, có một thứ lực cản vô hình nào đó xuất hiện trong não bộ, có thể vô hiệu hóa hoạt động của “bộ não nhân tạo”. Sau vài lần tiếp xúc, hắn mới nhận ra, cái thứ lực cản vô hình đó là một phần ý thức của con người cơ thể này trước kia. Hừ! Rõ ràng đã giết chết cô ả bằng một thứ thuốc độc tác động đến thần kinh rồi, vậy mà cô ả vẫn có thể giữ được cái thứ ý thức trừu tượng đó. Xem ra lần này phải nghiên cứu thêm để loại bỏ nó, nếu không trong lúc đang hành động, lỡ nó lại xuất hiện thì nhiệm vụ hắn giao cho “số chín” có nguy cơ sẽ bị thất bại mất.

Ma Kết thở dài, liếc nhìn cô nàng đang nằm trên giường, trong ánh mắt có một chút chán ghét. Nếu không phải đây là mẫu vật thành công của Bảo Bình, thì cô đã giết chết nó rồi xẻ cơ thể kia ra để làm vật cho những thí nghiệm của mình rồi. Đối với Ma Kết, chỉ cần thuộc về giống cái tiếp xúc với Bảo Bình, cô đều chán ghét. Bảo Bình chỉ là của một mình cô, không ai được quyền thu hút sự chú ý của anh nhiều hơn cô. Nếu có ngày, có một kẻ nào như thế xuất hiện, Ma Kết cô sẽ không chần chừ mà ra tay làm cho kẻ đó biến mất khỏi cuộc đời này, à mà không, sẽ làm cho kẻ đó biến mất sau khi cô đã chơi đủ rồi mới đúng.

Bảo Bình không nhận thấy vẻ mặt chán ghét của Ma Kết, cũng không biết những suy nghĩ trong đầu cô ả lúc này, sau khi xác định mọi thứ vẫn hoạt động bình thường liền lạnh lùng rời đi. Ma Kết thấy Bảo bình bỏ đi thì vội chạy theo, ôm lấy cánh tay của Bảo Bình, cùng anh rời khỏi nơi này. Bảo Bình liếc nhìn cô gái bên cạnh, đưa tay còn lại lên xoa nhẹ lên đầu cô. Ma Kết mỉm cười, rướn ngườn hôn lên đôi môi của anh một cái, rồi mới chậm rãi buông tay để đi trở về lớp của mình.

Bảo Bình đứng nhìn theo bóng Ma Kết khuất sau dãy hành lang trống, sau đó quay người đi về phía hành lang đối diện. Trên hành lang vắng, một mái tóc màu đỏ đang từ từ đi tới ở phía đối diện thu hút sự chú ý của hắn.

Ma Kết?

Bảo Bình nheo mắt nhìn chằm chằm người phía trước. Một đôi mắt màu lam hiện lên trong đôi đồng từ màu máu. Bảo Bình có chút kinh ngạc.

Một Ma Kết lại không phải Ma Kết.

Cô gái đó nhìn thấy hắn, mắt cũng không chớp, chỉ liếc nhìn hắn một cái rồi lướt qua. Bảo Bình nhìn theo cho đến khi mái tóc màu đỏ biến mất sau bụi hồng gai kiêu ngạo, khóe miệng khẽ cong.

_ Kẻ cùng loại! Mọi chuyện ngày càng trở nên thú vị rồi đây!

9
5 tháng 8 2017

hay, rất cảm ơn người đănghehe

5 tháng 8 2017

Bn Nguyễn Thị Ngọc Bảo ơi! Bn đừng đăng như z nữa! Rất tốn S mà còn pải trượt mỏi tay, m.n k thk đâu nhé!

-----------truyện 12 cung hoàng đạo----------------- 1buổi sáng đẹp trời tại thành phố Washington ở Mỹ . Trong 1 căn biệt thự đẹp mê hồn , có 6 cô gái xinh như thiên sứ đang nằm trên giường ngủ say như chết .... 7h Reng reng reng Tiếng chuông báo thức vang lên , một cô gái đứng dậy tắt đi rồi đi xuống giường vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân 7h15p Sau 15 phút , cô gái đó bước ra - đó chính là Xử Nữ . Cô...
Đọc tiếp

-----------truyện 12 cung hoàng đạo-----------------

1buổi sáng đẹp trời tại thành phố Washington ở Mỹ . Trong 1 căn biệt thự đẹp mê hồn , có 6 cô gái xinh như thiên sứ đang nằm trên giường ngủ say như chết ....

7h

Reng reng reng

Tiếng chuông báo thức vang lên , một cô gái đứng dậy tắt đi rồi đi xuống giường vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân

7h15p

Sau 15 phút , cô gái đó bước ra - đó chính là Xử Nữ . Cô mặc chiếc áo thun màu hồng , váy xếp li màu xanh lam dài qua đầu gối . Mái tóc màu nâu cắt mái ngố , thả xõa ra . Cô nhẹ nhàng bước sang phòng kế bên . Đập vào mắt cô là 2 cô gái đang ngủ trên giường . Đồ đạc trong phòng rất bừa bộn . Chiếc Iphone nằm dưới đất , cửa kính vỡ một mảng .....

" Cô Song Ngư này lại ném đây mà " - Xử Nữ nghĩ thầm

Song Ngư , Bảo Bình , các cậu có 30 phút để làm vệ sinh cá nhân và dọn phòng . 30 phút sau mà không có mặt , mình nghĩ các cậu sẽ tự biết hậu quả - Xử Nữ cất xao giọng nói rồi chạy sang phòng kế

Cự Giải , Cự Giải , cậu dậy đi - Xử Nữ tiến tới , lay lay người Cự Giải

Cự Giải không nói gì , sờ sờ tay vào tay Xử q .....kéo cô xuống giường luôn . Xử Nữ bất ngờ tông thẳng đầu vào bụng Cự Giải . ....

Au - Cự Giải khẽ kêu lên , đôi mày nhíu lại rồi giãn ra .

Xử Nữ bực tức . Cái cô nàng này , ngủ nướng khủng khiếp . Đã rất nhiều lần , cô đã mắng Cự Giải về tật ngủ nướng nhưng cũng chẳng thèm nghe , vẫn như vậy . Nghĩ có tức không chứ . Xử Nữ bực mình , đi vào toilet lấy ra 1 xô nước . Cô lẩm bẩm :

Đừng trách mình nha . Giải Giải

5s sau

What the hell???????????? - Cự Gải bật dậy nói

Xử N..Hey girls do you know what time it is It must be party time Here we go yeogin Summer jigeum Radioleul kyeo heulleonaoneun Favorite song Hey turn it up tteugeoun lideum ikkeuneun daelo Drive nun-i busin yeoleum sog-eulo Oh Oh chang-eul neom-eo on balam-eul ttala jigeum Yeah Yeah Yeah Yeah Yeah Singing Yeah Yeah Yeah Yeah Yeah mogsolil nop-yeo Louder and Louder padosolil ttala dallyeo Here we go We can’t stop stop stop yeogin Party time idaelo gyesog Party time It’s a party We gon rock rock rock jjalishage nan Tonight P A R T Y P A R T Y lemon soju nan tekilla neon mohito gaja jeju kaelliponia lomakkaji hayan jinju pum-eun bada meosjin pado Finito P A R T Y P A R T Y We love summer bappeuge ttwieo on eojen da ij-eobeoligo Hey turn it up jeo puleun haneul jeongmal wanbyeoghan geol sumyeon wie gadeug muldeul-eo Oh Oh chanlanhan yeoleum da gagi jeon-e hamkke Yeah Yeah Yeah Yeah Yeah Singing Yeah Yeah Yeah Yeah Yeah deultteun nae mam-eun Higher and Higher eoseo jan-eul wilo A shot here we go We can’t stop stop stop yeogin Party time idaelo gyesog Party time It’s a party We gon rock rock rock jjalishage nan Tonight P A R T Y P A R T Y lemon soju nan tekilla neon mohito gaja jeju kaelliponia lomakkaji hayan jinju pum-eun bada meosjin pado Finito P A R T Y P A R T Y ulil buleul Sunrise chaj-awado meomchul su eobs-eo gyesog doeneun Party time Go on and on and on bamsaedolog We can’t stop stop stop yeogin Party time idaelo gyesog Party time It’s a party We gon rock rock rock jjalishage nan Tonight P A R T Y P A R T Y lemon soju nan tekilla neon mohito gaja jeju kaelliponia lomakkaji hayan jinju pum-eun bada meosjin pado Finito P A R T Y P A R T Y Party time - Cự Giair đang định nói , bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên

Alo - Cự Giải với lấy điện thoại nói

Cự Giải à

Mama - Cự Giải nũng nịu

Cự Giải à . Bọn ta đang trên đường tới nhà mấy đứa đó . Lo chuẩn bị đón tiếp bọn ta nghen - Bên kia - Thy Thy - Mẹ của Cự Giải lên tiếng

What the hell???????????????- Cự Giải hét

Nhưng mama của Cự Giải đã cúp máy

Chuyện gì vậy - XN hỏi

Mummy mình nói là sắp dẫn pama tới đây đó - CG nói

What the hell???????????????????????????????- Giờ tới lượt XN hét

Dọn nhà nhanh thôi - CG hối

Umk . Mình đi đánh thức Thiên Bình và Sư Tử đây . Bạn sang xem hai con Song Ngư và Bảo Bình dọn phòng xong chưa nhé - XN phân công

Umk - CG nói rồi nhanh chóng chạy sang phòng Song Song

CG chạy sang phòng , nhìn đống bừa bộn trong phòng , CG thở dài . Chuyển ánh mắt lên giường " Hai con kia dậy rồi " - CG thầm nghĩ

Ủa , Cự Giải -Bảo Bình và Song Ngư bước ra từ toilet đt nói

Pama sắp sửa sang , mau dọn lẹ - CG nói bằng giọng hối thúc

Pama . Lẹ lẹ nào - Song Ngư nói

Thế này , Tao và Cự Giải sẽ dọn đống chăn màn , sách và tạp chí , mày lo cái tủ đựng quần áo , lôi hết ra , quặc lại cẩn thận vào - Song Tử phân công

Ok - đt

* Bên chỗ XN *

Xử Nữ đã đánh thức được Thiên Bình và Sư Tử . Hiện cả hai cũng đang lo đống quần áo trong tủ , gấp gọn gàng . Ai ai cũng lo trừ CG và XN . Bởi vì sao :

1. Xử Nữ luôn ngăn nắp , gọn gàng và sạch sẽ

2. Cự Giải mới hôm qua vừa mua về 1 đống quần áo mới gồm váy vóc , quần áo nên cô nàng đã cho người gấp tất cả lại ( mặc dù mấy ngày sau thảo nào cũng lại bừa bộn ) còn đống quần áo cũ kia thì được cô nàng bảo người mang đi quyên góp làm từ thiện ( Chị ấy có 1 lòng yêu những em nhỏ ngèo khổ ) nên giờ không lo

------------------------------------------------------------------------10 phút sau--------------------------------------------------------------------------------------

Pama - Mấy sao của chúng ta đã dọn xong , mở cửa niềm nở đón tiếp pama

Chào mấy đứa - Papa Bảo Bình lên tiếng

Pama tới đây có việc chi không ạ - Xử Nữ lên tiếng hỏi

Có . Các con sẽ về Việt Nam - Pama Xử Nữ đt nói

What the hell???????????????????????????????????????- Các sao đt

Papa , mama , tụi con không muốn về Việt Nam , tụi con thích ở Mỹ cơ - Đt tập 2

Không . Mấy đứa quậy phá rất nhiều . Về Việt Nam - Papa Xử Nữ quả quyết

Các con muốn ở Mỹ sao - Mẹ Thiên Bình dịu dàng nói

* gật gật *

Được thôi . Các con sẽ ở Mỹ nhưng đưa chìa khóa nhà , biệt thự , xe hơi , thẻ ATM cho chúng ta - Các Pama đt

What the hell??????????????????- Các sao nhà ta hét

1là đưa thì ở Mỹ , 2 là Không đưa và về Việt Nam - Papa Sư Tử nghiêm nghị nói

* nhìn nhau *

Về Việt Nam

13
8 tháng 1 2018

hay lắm!!!!!!! lắm !!!!!!! lắm

8 tháng 1 2018

Hay ghê cảm un bn nha

[Tinh hình 12 chòm sao sau nổi giận] Bạch Dương (ra vẻ lạnh lùng thờ ơ), Kim Ngưu (để thời gian trôi qua bình tĩnh lại), Song Tử (tự kỷ), Cự Giải (chiến tranh lạnh), Sư Tử (sẽ không chủ động cúi đầu), Xử Nữ (hợp thì đến không hợp thì tan tốt hơn), Thiên Bình (sinh hoạt bị lẫn lộn), Thiên Yết (lạnh lùng như băng), Nhân Mã (lát sau là quên sạch), Ma Kết (cố làm như kiên cường, không lộ sắc mặt), Thủy...
Đọc tiếp

[Tinh hình 12 chòm sao sau nổi giận]
Bạch Dương (ra vẻ lạnh lùng thờ ơ),
Kim Ngưu (để thời gian trôi qua bình tĩnh lại),
Song Tử (tự kỷ), Cự Giải (chiến tranh lạnh),
Sư Tử (sẽ không chủ động cúi đầu),
Xử Nữ (hợp thì đến không hợp thì tan tốt hơn),
Thiên Bình (sinh hoạt bị lẫn lộn),
Thiên Yết (lạnh lùng như băng),
Nhân Mã (lát sau là quên sạch),
Ma Kết (cố làm như kiên cường, không lộ sắc mặt),
Thủy Bình (chủ động hòa giải),
Song Ngư (dùng nước mắt thay lời nói)

[Những chuyện ngốc nghếch mà 12 chòm sao thường làm]
Bạch Dương (lái xe lạc đường),
Kim Ngưu (không phân nặng nhẹ chuyện ăn uống),
Song Tử (nghĩ rằng mình là người cầm đầu),
Cự Giải (bỏ học 1 tuần lễ chỉ vì bạn trai),
Sư Tử (chơi quá độ quên làm bài tập),
Xử Nữ (hành động không đúng bối cảnh),
Thiên Bình (thấy người khác có cái gì cũng muốn),
Thiên Yết (xài tiền hoang phí),
Nhân Mã (cách ngày bỏ học vì chơi đến trời sáng),
Thủy Bình (chơi trò nghi ngờ),
Song Ngư ("phóng điện" bừa bãi)

[12 chòm sao thích "giả" cái gì nhất ?]
Bạch Dương (giả vĩ đại),
Kim Ngưu (giả thành thật),
Song Tử (giả khoan dung),
Cự Giải (giả dịu dàng),
Sư Tử (giả hiểu biết),
Xử Nữ (giả hoàn mỹ),
Thiên Bình (giả yếu ớt),
Thiên Yết (giả thần bí),
Nhân Mã (giả ngọt ngào),
Ma Kết (giả chín chắn),
Thủy Bình (giả lý trí),
Song Ngư (giả khờ)

[Những chỗ mà 12 chòm sao thích nhất]
Thiên Bình (cửa hàng quần áo),
Thiên Yết (cửa hàng dành cho người lớn),
Nhân Mã (cửa hàng đồ chơi),
Ma Kết (cửa hàng sách)
Thủy Bình (cửa hàng điện tử),
Song Ngư (cửa hàng quà lưu niệm),
Bạch Dương (trung tâm thể dục thẩm mỹ),
Kim Ngưu (cửa hàng ăn),
Song Tử (cửa hàng bách hóa),
Cự Giải (căng tin),
Sư Tử (cửa hàng danh tiếng),
Xử Nữ (cửa hàng dụng cụ thiết bị làm sạch)

6
16 tháng 7 2017

hay! cx đc

16 tháng 7 2017

[Tinh hình 12 chòm sao sau nổi giận] -> Cự Giải chiến tranh lạnh

Những chuyện ngốc nghếch mà 12 chòm sao thường làm]-> Bỏ học 1 tuần lẽ chỉ vì bạn trai ư? Ko bao h, việc học đối vs ta là trên cả, đừng mong có tên nào lọt vào đầu ta nữa, I Hate....

[12 chòm sao thích "giả" cái gì nhất ?] -> Giả dịu dàng

[Những chỗ mà 12 chòm sao thích nhất] -> Căn tin, ố ô, đúng đúng căn tin chỗ có đồ ăn mừ! haha

Bí Mật "Kinh Khủng Khiếp" của 12 Cung Hoàng Đạo [12 chòm sao thường giấu tiền ở đâu ?] Bạch Dương (dưới gầm giường), Kim Ngưu (ngân hàng), Song Tử (máy điều hòa nhiệt độ), Cự Giải (trong túi xách nhiều lớp), Sư Tử (ngăn kéo bàn), Xử Nữ (kẹp trong sách dày), Thiên Bình (quỹ trái phiếu), Thiên Yết (đằng sau khung ảnh cưới), Nhân Mã (tủ lạnh), Ma Kết (quỹ đầu tư cân bằng / Prudential), Thủy...
Đọc tiếp

Bí Mật "Kinh Khủng Khiếp" của 12 Cung Hoàng Đạo

[12 chòm sao thường giấu tiền ở đâu ?]

Bạch Dương (dưới gầm giường),

Kim Ngưu (ngân hàng),

Song Tử (máy điều hòa nhiệt độ),

Cự Giải (trong túi xách nhiều lớp),

Sư Tử (ngăn kéo bàn),

Xử Nữ (kẹp trong sách dày),

Thiên Bình (quỹ trái phiếu),

Thiên Yết (đằng sau khung ảnh cưới),

Nhân Mã (tủ lạnh),

Ma Kết (quỹ đầu tư cân bằng / Prudential),

Thủy Bình (nhà vệ sinh),

Song Ngư (quên rồi).



[Ước mơ lúc nhỏ của 12 chòm sao]

Bạch Dương (bắt cướp),

Kim Ngưu (mua căn nhà lớn),

Song Tử (làm người chủ trì/mc),

Cự Giải (làm bác sĩ/y tá),

Sư Tử (làm người lãnh đạo),

Xử Nữ (làm luật sư),

Thiên Bình (kiếm tiền),

Thiên Yết (làm thám tử),

Nhân Mã (đi phiêu bạt),

Ma Kết (sinh 1 đứa con!!),

Thủy Bình (bị người ngoài hình tinh bắt cóc),

Song Ngư (gả cho anh láng giềng đẹp trai)



[Ai sẽ yêu những rắc rối dễ thương của honey ngốc nghếch] Thiên Yết.
[12 chòm sao ai là người kiêu ngạo nhất] Hạng 12 : Thiên Yết.
[12 chòm sao ai có lòng chiếm hữu mạnh nhất] Hạng 1 : Thiên Yết.
[12 chòm sao mong mỏi nhiều ở phương diện nào] Thiên Yết : cảm giác an toàn.
[12 chòm sao ai có giác quan thứ 6 chuẩn nhất] Hạng 1 : Thiên Yết.
[12 chòm sao ai rụt rè nhất] Hạng 1 : Thiên Yết.
[12 chòm sao ai có cá tính quyết đoán nhất] Hạng 1 : Thiên Yết.
Dũng cảm công khai hạnh phúc của mình : Thiên Yết.
Thiên Yết xứng đáng được hạnh phúc.



[Chỉ số ưu tú của 12 chòm sao]
Bạch Dương : Nam (88) , Nữ (88)
Kim Ngưu : Nam (80) , Nữ (55)
Song Tử : Nam (70) , Nữ (89)
Cự Giải : Nam (75) , Nữ (90)
Sư Tử : Nam (45) , Nữ (95)
Xử Nữ : Nam (95) , Nữ (60)
Thiên Bình : Nam (68) , Nữ (87)
Thiên Yết : Nam (93) , Nữ (85)
Nhân Mã : Nam (65) , Nữ (95)
Ma Kết : Nam (76) , Nữ (82)
Thủy Bình : Nam (80) , Nữ (75)
Song Ngư : Nam (85) , Nữ (86)



[Khi đang yêu, câu cửa miệng 12 chòm sao thường nói với bạn]
(dành cho cả Sao nam lẫn Sao nữ)

Bạch Dương : hiện giờ có nhớ anh không ?
Kim Ngưu : em mãi mãi sẽ không thay lòng sao ?
Song Tử : anh 1 chút cũng không yêu em. (giận lẫy)
Cự Giải : em yêu anh không ?
Sư Tử : anh dám ...
Xử Nữ : anh muốn nghe em nói lời thật.
Thiên Bình : em muốn đi cùng anh.
Thiên Yết : anh tuyệt đối không thể phản bội em.
Nhân Mã : anh xấu lắm đó nha.
Ma Kết : hiện giờ em đang làm cái gì ?
Thủy Bình : có phải anh rất là phong lưu..
Song Ngư : không nói cho anh biết.


[Khi đã "thay lòng", Sao nam nào đáng sợ nhất] Quán Quân : Kim Ngưu, Á Quân : Bạch Dương, Quý Quân : Thiên Yết, Hạng 4 : Song Tử, Hạng 5 : Nhân Mã, Hạng 6 : Ma Kết.
[Đối với tình yêu đầu, Sao nam nào dễ thay lòng nhất] Quán Quân : Song Tử, Á Quân : Nhân Mã, Quý Quân : Song Ngư, Hạng 4 : Cự Giải, Hạng 5 : Kim Ngưu.
12 chòm sao đi đóng phim cổ trang ! ;)


[Sau khi phạm sai, có chết cũng không thừa nhận]
Hạng 1 : Thủy Bình , Hạng 2 : Song Tử, Hạng 3 : Thiên Yết.
Hạng 4 : Thiên Bình, Hạng 5 : Cự Giải.


[Xếp hạng khả năng đánh nhau của 12 chòm sao]
Thiên Yết (cơ hội đánh thắng 95%)
Sư Tử (cơ hội đánh thắng 90%)
Nhân Mã (cơ hội đánh thắng 85%)
Thủy Bình (cơ hội đánh thắng 82%)
Cự Giải (cơ hội đánh thắng 80%)
Xử Nữ (cơ hội đánh thắng 78%)
Kim Ngưu (cơ hội đánh thắng 75%)
Bạch Dương (cơ hội đánh thắng 50%)
Song Tử (cơ hội đánh thắng 45%)
Song Ngư (cơ hội đánh thắng 40%)
Ma Kết (cơ hội đánh thắng 24%)
Thiên Bình (cơ hội đánh thắng 20%)

3
18 tháng 7 2017

Xử Nữ (cơ hội đánh thắng 78%)

ít thế thôi à