K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 1 2022

Em lớp 4 chỉ tìm đc động từ và tính từ.

Động từ : trực, trở lại, chia.

Tính từ : buồn, trẻ.

thôi ,mik k cần nữa 

19 tháng 5 2020

                                                                                      bài làm

Sách tiếng Việt 5 tập 2 là quyển sách luôn gắn bó hằng ngày với việc học tập của em. Quyển sách cho em biết thêm nhiều điều quý giá. Vì thế em luôn nâng niu và trân trọng quyển sách này.

Sách tiếng Việt 5 tập 2 rất đẹp. Vừa cầm nó trên tay, em đã mê ngay. Quyển sách dày hơn vở viết của em một chút. Ngay trang bìa là bức tranh phong cảnh rất đẹp. Trong bức tranh ấy, có đồng ruộng, có núi non, có biển khơi. Xa xa là cánh chim hải âu đang rập rờn trên sóng, những cánh buồm no gió đang lướt ra khơi. Giữa những tán là xanh lá xanh tốt là mái ngói đỏ tươi của làng mạc, thôn xóm. Trên những thửa ruộng, người nông dân đang chăm chỉ cày cấy. Trung tâm bức tranh là hình ảnh các bạn học sinh của các vùng miền, các dân tộc đang ngồi trò chuyện vui vẻ. Phía trên của trang bìa là dòng chữ “Bộ giáo dục và đào tạo”. Ngay sát dưới là chữ “Tiếng Việt 5” nổi bật trên nền giấy màu xanh lá cây. Phía dưới là logo và tên nhà xuất bản giáo dục. Mở quyển sách ra, em thấy thật dễ chịu vì những dòng chữ rõ ràng trên nền giấy trắng tinh còn thơm mùi sách mới. Sách giúp em học tốt, rèn luyện thêm nhiều kỹ năng: tập đọc, chính tả, tập làm văn, kể chuyện, luyện từ và câu. Từ đầu đến cuối sách, em thấy các chủ điểm: người công dân, vì cuộc sống thanh bình, Nam và Nữ, những chủ nhân tương lai. Cuốn sách của em không chỉ đẹp mà còn hấp dẫn. Vì trong mỗi bài đọc luôn có bức tranh minh hoạ để em dễ hiểu hơn. Trong những bài tập đọc, em thích nhất là bài “Phong cảnh đền Hùng” của tác giả Đoàn Minh Tuấn. Bài văn đó giúp em hiểu được phong cảnh đền Hùng thật cụ thể. Mặc dù, em ở nơi xa xôi chưa được thăm đền Hùng. Nhưng khi đọc bài đó thì đền Hùng hiện lên trong tâm trí em thật sinh động. Những bài tập đọc hay, những bức tranh minh hoạ đã giúp em mở mang thêm sự hiểu biết và cảm nhận. Sách giúp em thêm hiểu, thêm yêu thiê nhiên, đất nước. Hiểu được những phong tục của các vùng miền trên đất nước Việt Nam thân yêu và một số nơi trên thế giới. Cuối sách là phần Mục lục để em dễ dàng tìm kiếm và tra các bài học.

Em rất yêu quý cuốn sách của mình. Đó cũng là món quà mẹ mua tặng em đầu năm học. Em hứa mình sẽ giữ gìn cẩn thận để có thể truyền lại cho các em ở lớp sau. Em cũng sẽ học thật tốt để bố mẹ luôn được vui lòng.

12 tháng 10 2021

Quê hương em vốn là một làng quê của vùng Bắc Bộ. Ở đó, có những cánh đồng lúa xanh mơn man, cùng những con người chân quê, chất phác. Và không thể thiếu là hình ảnh của những cái ao với đầy kỉ niệm tuổi thơ.

Ao làng em nằm ở trước đình làng, bên cạnh là cây đa và giếng nước. Đây là những đặc trưng mà chỉ có riêng ở vùng đồng bằng Bắc Bộ của nước ta. Ao dài và rộng, nghe mẹ em nói, ao rộng đến ba sào, sâu vô cùng. Xưa kia, ao là nơi để cả làng gánh nước về tắm giặt, nấu nướng. Vòng quanh ao là một lớp tường bao được xây lên đã lâu, đã phủ những lớp rêu xanh thẫm. Trên bờ là những vạt cỏ non xanh biêng biếc. Và không thể thiếu là những cây dừa được trồng thành vòng xung quanh ao. Những cây dừa thân to như chiếc trống, mấy đứa nhỏ tụi em chẳng thể ôm xuể. Nó rủ những cành dài và thẳng xuống mặt ao xanh mát. Trên mặt làn nước xanh biếc của áo là những chiếc bèo đang lững thững trôi chầm chậm. Vào mùa hoa bèo, cả một vùng ao tím biếc màu hoa lục bình. Còn vào mùa xuân, người ta thấy ao xanh ngát màu của những vạt bèo dâu. Cái ao đã gắn liền với bao thế hệ người dân của quê em và với cả tuổi thơ của em nữa.

Sau mỗi bữa cơm trưa, lũ trẻ tụi em lại lén giấu mẹ, chạy ra ao vừa tắm vừa đùa nghịch. Làn nước trong xanh, óng ánh giữa buổi trưa hè.Nước mát và trong lắm, khiến cho chúng em không khỏi thích thú. Lại có những buổi trưa hè, lũ trẻ trốn ngủ trưa, chạy thật nhanh ra những rặng tre đầu làng, kiếm cho mình một cành tre nhỏ nhỏ, sắm thêm một sợi chỉ mảnh, buộc những con sâu bèo rồi thả cần xuống mặt ao. Ao làng nên chẳng ai thả cá, vậy mà có biết bao loài cá sống ở đó. Nào cá rô, cá chép, cá cờ, thi thoảng lại thấy người làng em câu được những chú cá chuối thật to hay một chú cá trắm nặng ký. Còn tụi nhỏ bọn em chỉ dám câu những chú cá rô nhỏ, thế nhưng lại đi câu như thế lại vui đến lạ kỳ, dù kết quả chẳng được bao nhiêu.

Cái áo ấy gắn bó với em suốt những năm tháng của tuổi thơ. Làn nước xanh mắt, những cánh bèo trôi đều in dấu sâu đậm vào tâm trí em. Dù có đi đâu, chắc hẳn, cái ao vẫn là nơi em nhớ nhất khi nhắc về quê hương của mình.

Bạn tham khảo nha 

Ao ở làng em chính là một hồ nước đẹp xanh đẹp biết bao và ai ai cũng thích ngắm nhìn cái ao mỗi khi đi làm đồng về.

Ở xung quanh cái ao có những bãi chuối thật là xanh ngắt. Khung cảnh như hòa với nhau trong một bầu trời thôn quê thật là yên bình biết bao nhiêu. Nước của cái ao này lại có một màu xanh sẫm do bóng cây cổ thụ cao to ở đó như được in lên và cùng bầu trời trong vắt, dịu mát của những cụm mây lững lờ trôi thật là bồng bềnh phiêu lãng biết bao nhiêu. Thế rồi em như thấy được dòng nước trong xanh tĩnh lặng không một gợn sóng cây cối hai bên bờ in bóng xuống dòng sông như là tranh vẽ vậy, cảnh làng quê thật là yên bình biết bao nhiêu. Mỗi lần đến đây, là em lại cảm thấy được tâm hồn mình như được thư thái biết bao nhiêu.

Ao làng không ai thả cá cho nên nước cũng rất trong và xanh. Ao làng em làng em lại trồng sen, cứ mỗi độ hè sang là hương sẽ lại bay lay tỏa khắp nơi. Có những buổi chiều em chạy xe trên con đường mòn đi về nhà lại đi qua nơi cái ao làng quen thuộc em với chúng bạn lại dừng xe và như cố hít căng lồng ngực sao cho thật đầy hương thơm thanh khiết của mùi hoa sen.

Mọi người ai ai cũng thấy yêu quý các ao làng. Cứ mỗi ngày ra đồng vất vả thì ra những con sông thì hơi xa nên người ta vẫn thường rửa chân tay ở đây. Và chiếc ao làng lại có diện tích không rộng lắm như đối với không chỉ riêng bản thân em mà cả làng ai ai cũng yêu thích cái ao.

Mùa sen qua đi thì khung cảnh ao vẫn không bao giờ là hết hay mất đi được vẻ đẹp của cái ao làng em. Cây cổ thụ như soi bóng mình xuống chiếc gương khổng lồ nhưng lúc nào cũng im lặng. Chiếc gương đó như in dấu cả bầu trời trong xanh và khổng lồ ngoài kia.

Em yêu cái ao làng em lắm, bởi nó đã gắn bó với tuổi thơ em, gắn bó với người thân yêu của em ở miền quê nghèo nhưng lúc nào cũng rộn ràng tiếng cười này.

5 tháng 5 2019

 Tả người thân ?

Bạn bè ? 

Hay thầy ( cô ) giáo

5 tháng 5 2019

Tả người thân : Anh trai :

Gia đình em có bốn thành viên, ba, mẹ, em và anh trai. Em là con út trong gia đình nên được mọi người hết mực cưng chiều, yêu thương, đặc biệt là anh trai em, người anh mà em hết mực yêu quý, người anh luôn đem lại cho em cảm giác an toàn, luôn bảo vệ em.

Anh em hơn em 4 tuổi, mọi người ai cũng khen ngợi anh em vì rất ra dáng làm anh. Ngày em mới sinh, anh trai mới có bốn tuổi thôi nhưng đã biết phụ mẹ trông em. Em cũng thừa nhận mình là một cô bé khá bướng bỉnh nên anh phải nhường nhịn em rất nhiều.

Dáng người anh cao ráo, da hơi ngăm đen vì anh cũng mê chơi lắm, hay nô nghịch nữa. Anh có đôi mắt đen nháy, mái tóc mượt và quá dỗi dày nên anh phải cắt tóc rất thường xuyên.

Anh trai em học rất giỏi, các thầy cô giáo đều khen ngợi anh rất thông minh, tiếp thu bài nhanh lại hay hăng hái tham gia phát biểu ý kiến. Việc đoàn thể trong lớp anh tham gia rất nhiệt tình nên rất được các thầy cô và bạn bè yêu quý.

Ở nhà tuy còn nhỏ, nhưng dường như anh rất hiểu trách nhiệm của bản thân là người anh cả trong gia đình, luôn luôn quan tâm, săn sóc cho tôi. Hàng ngày ba mẹ bận đi làm, anh đều một mình đảm nhiệm công việc nhà, dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, băm bèo thái rau cho lợn, còn đưa đón tôi đi học, tối đến anh còn dành thời gian giúp tôi học bài.

Tôi nhớ, có một lần tôi bị các anh chị lớp trên bắt nạt, anh tôi đến rất kịp thời, bảo vệ tôi, anh tôi không đánh hay chửi nhau với họ, chỉ nói khuyên nhủ họ, anh rất dõng dạc: "Em gái tao, tao không cho phép ai bắt nạt hết" khiến tôi thấy cảm động vô cùng.

Tôi rất tự hào vì có một người anh như anh, tôi cảm ơn anh rất nhiều vì co anh, tôi không thấy sợ sệt bất cứ chuyện gì. Anh là một người anh trai thực thụ, tôi yêu thương anh rất nhiều, tôi mong những điều tốt đẹp sẽ đến với anh.

25 tháng 12 2017

mk đang tả được ông đang đọc báo thui bạn ạ

bởi vì bài kia mình chưa viết

25 tháng 12 2017

Nhìn lên chiếc đồng hồ đã điểm chính xác 5 giờ chiều, em vừa hoàn thành bài tập về nhà xong thì cũng là lúc mẹ đi làm về. Em vui mừng chạy ra đón mẹ và đỡ hộ mẹ chiếc làn đựng đầy thức ăn tươi sống. Mẹ mỉm cười và nói: “Hôm nay là ngày sinh nhật bố con, hai mẹ con mình sẽ làm nhiều món ăn thật ngon để chúc mừng bố nhé”. Em vui mừng trả lời: “Vâng ạ” và cùng mẹ vào bếp làm cơm.


Mẹ nhanh chóng thay chiếc váy màu hồng trẻ trung và mặc bộ quần áo ở nhà để thuận tiện chế biến thức ăn cho bữa tối. Dáng mẹ thoăn thoắt, đôi bàn tay mẹ nhanh chóng chuẩn bị những nguyên liệu để nấu ăn. Em chú ý cách mẹ chế biến từng món ăn để học hỏi. Mẹ dạy cho em rất nhiều món từ những món đơn giản đến phức tạp. Đầu tiên, mẹ vo gạo thật sạch và cho nước nấu cơm. Tiếp đó mẹ tiến hành mổ cá, những chú cá tươi rói, khỏe mạnh đã nhanh chóng được mẹ sơ chế và ướp. Sau đó mẹ làm món thịt lợn kho dừa, mẹ nói đây là món bố con thích ăn nhất, em thấy trong mắt mẹ ánh lên niềm vui và đôi má mẹ ửng hồng. Mẹ từng nói, gia đình hạnh phúc chính là khi căn bếp luôn ấm cúng và nấu được những món ăn ngon cho những người yêu thương.
Em vừa hộ mẹ nhặt rau vừa quan sát mẹ bắt đầu rán cá. Mẹ khéo léo lật cá mặt này đến mặt khác để cá chín đều và không bị nát. Những con cá vàng ươm, thơm phức được đặt lên chiếc đĩa sứ dài xinh xắn.  Tiếp đến mẹ bóc tỏi và cầm lấy rổ rau em vừa rửa sạch để xào. Từng cọng rau muống mẹ em xào vẫn giữ được màu xanh tươi và hương thơm đậm đà.

Tất cả những món ăn đã được mẹ chế biến trong vòng một tiếng đồng hồ. Em hộ me dọn đồ ăn ra mâm và chờ đợi bố về. Những món ăn đù màu sắc trông thật rực rỡ và đẹp mắp. Mẹ em tranh thủ cắm thêm lọ hoa hồng tỏa ngát hương thơm và gọt đĩa hoa quả nhiều màu sắc, em tỉ mỉ gói lại món quà để tặng bố. Khi bước vào nhà, em và mẹ hô to: “Chúc mừng sinh nhật bố”. Bố em vô cùng ngạc nhiên, vui mừng và hạnh phúc. Cả nhà em cùng quây quần bên mâm cơm và thưởng thức bữa tối


Với em, những món ăn mẹ nấu là những món ăn tuyệt vời nhất, bởi trong đó còn chứa đựng cả tình thương và hạnh phúc gia đình. Nhìn bố mẹ, em tự hứa sẽ cố gắng học hỏi nhiều món ăn ngon hơn để sau này có thể nấu cho gia đình.

Đã lâu lắm rồi em không về quê chơi, nhân dịp hè năm vừa rồi, bố mẹ đã dành tặng em một chuyến du lịch tại chính quê nội của em. Ở đó có biết bao nhiêu là cảnh đẹp nhưng đối với em hình ảnh dòng sông quê hương luôn khắc khoải mãi trong tâm trí em.

Sáng hôm ấy, em đã thức dậy thật sớm và ăn sáng để chuẩn bị ra bến xe đi về quê, suốt dọc đường đi em được ngắm biết bao nhiêu cảnh đẹp, được nhìn thấy rất nhiều thứ mới mẻ và thú vị. Trong lòng em cứ háo hức và hồi hộp mong cho xe lăn bánh lăn bánh thật nhanh để mau về quê nội. Vừa bước xuống xe, mùi thơm của lúa vàng như mang em vào một thế giới cổ tích, ngọt ngào, một mùi vị của tình quê không ở đâu em cảm nhận được như ở nơi này. Và xen lẫn vào đó là tiếng nước trôi nhẹ nhàng của dòng sông đủ làm nên một bức tranh trọn vẹn. Dòng sông quê nội được mệnh danh là hơi thở của cánh đồng, nó bao quanh quê hương em, cung cấp nước cho các bác nông dân vào mùa vụ, là tiếng nhạc du dương cổ vũ cho mọi người, tiếng ru trẻ thơ mỗi buổi trưa hè. Trên con sông quê, em không thể quên được những kĩ niệm một thời theo anh đi bắt cá, đi tắm, đi tổ chức những cuộc đua trâu, những trò đánh trận.

Những buổi sáng sớm tinh mơ, dòng sông quê nội càng trở nên thơ mộng bởi làn sương bao phủ, ẩn hiện xa xa là những cành cây trúc, cây liễu rũ xuống, hay trước mặt  là cây đa cổ thụ in hình. Ôi, cảnh đẹp biết dường nào, nó như một bức tranh sơn mài đã được một nghệ nhân nào tô vẽ lên.  Nước sông nhẹ nhàng trôi như vẫy chào mọi người ngày mới đến. Vào buổi trưa hè, sông lại hòa nhịp với những cơn gió nhẹ mạng hơi mát vào làng em, khiến cái nắng trở nên dịu dàng hơn. Mọi người cũng thường tranh thủ nghỉ trưa ở trên những hàng cây rợp bóng mát cạnh dòng sông. Rồi chiều chiều, mọi người lại nô nức ra sông tắm rửa, ra sông nghỉ ngơi, tám chuyện hoặc theo những con thuyền lênh đênh để câu cá, cắt vó, vớt những cây bèo đang trôi theo dòng nước.

Mỗi buổi chiều, em thường cùng các bạn dưới quê rủ nhau ra sông vớt rác để giúp sông trở nên sạch sẽ và đẹp đẽ hơn. Chúng em đang cố gắng làm những hành động nhỏ để góp phần giữ gìn dòng sông, mong rằng từ hành động nhỏ đó mọi người sẽ ý thức được việc xả rác vào dòng sông là không đúng , mọi người hãy ra sức giữ gìn cho nguồn nước trong xanh, sạch đẹp, cũng chính là giúp cho sức khỏe của mọi người tốt hơn, giúp cho làng quê thêm đẹp.  Để dòng sông mát lạnh luôn là người bạn của làng quê.

Dòng sông ơi, dù sau này em lớn lên em cũng không bao giờ quên sông đâu, sông chính là người bạn, gắn liền với tuổi thơ em, với kĩ niệm. Dù bây giờ, em đã rời xa sông, nhưng những hình ảnh về sông, về con người nơi này em mãi giữ trong tim mình. Hãy luôn mãi đẹp, mãi xanh sông nhé.

             Đừng ẩn câu trả lời của mk nhé !

30 tháng 9 2018

Ai cũng có một quê hương, ai cũng có một điều để nhớ khi nhắc về quê hương. Nhắc đến quê hương tôi, có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên được dòng sông Đào thân thương gắn bó với tôi suốt những năm tháng thơ ấu tươi đẹp.

Dòng sông Đào là một nhánh của sông Hồng bao la, chảy qua quê hương tôi. Nó đã có từ bao đời nay, từ khi tôi sinh ra, dòng sông đã yên bình ở đó. Sông trải dài qua bao xóm làng, ngày ngày, phù sa màu mỡ bồi đắp, cả dòng sông như một dải lụa đào quấn quanh làng quê. Hàng ngày, mặt nước yên bình, phẳng lặng in dấu cả bầu trời trong xanh với những đám mây trắng hồng. Hai bên bờ, những hàng tre, hàng liễu xanh ngắt, đứng sừng sững, xõa mái tóc dài xuống mặt nước giống như những nàng thiếu nữ đang chải đầu, làm dáng, làm duyên. Mỗi khi chị gió nhẹ thoảng qua, mặt nước lăn tăn gợn sóng, một vài chiếc lá lại lìa cành, chao liệng trong không trung rồi nhẹ rơi xuống mặt sông, hững hờ trôi như những chiếc thuyền nhỏ.

Sông Đào chảy quanh xóm làng, dòng sông như người mẹ hiền, là nguồn sống cho người dân quê tôi. Nó là nguồn nước chính cung cấp cho những cánh đồng, ruộng rau, là nguồn cung cấp thủy hải sản quý giá, đôi khi lại là nguồn nước phục vụ cho sinh hoạt. Nơi đây cũng gắn bó với bao kỉ niệm thời ấu thơ của tôi. Những ngày chiều chiều lũ trẻ rủ nhau ra bờ sông chơi, nô đùa vui vẻ. bày những trò chơi lí thú. Khi ấy dòng sông như người bạn hiền hòa ngắm nhìn lũ trẻ chúng tôi vui chơi, mặt nước in bóng những nụ cười rạng rỡ. Vào những buổi chiều tối, các bà, các mẹ lại kéo nhau ra bờ sông giặt rũ, trò chuyện sau một ngày lao động mệt mòi, ánh trăng sáng rực rỡ soi sáng mặt nước như dát vàng dát bạc. Vào những ngày đánh cá, dòng sông lại tấp nập thuyền bè qua lại rộn ràng, những mẻ tôm, mẻ cá đầy ắp như những chiến lợi phẩm mà dòng sông dành tặng cho người dân quê tôi.

Đối với tôi, tôi thích nhất những lúc được ngồi bên bờ sông, đưa đôi chân xuống dòng nước để cảm nhận sự mát lạnh, đón những cơn gió trong lành, ngắm nhìn dòng sông quê hương yên bình, phẳng lặng, cảm giác dễ chịu mà bình yên vô cùng. Dòng sông đã luôn ở nơi đây, tồn tại như một chân lý, nó không còn chỉ là một dòng sông bình thường mà nó là người bạn tri kỉ không thể thiếu trong nếp sống của làng quê tôi. Dòng sông quê hương ấy đã nuôi dưỡng biết bao thế hệ người con trưởng thành như ngày hôm nay nên nó thân thương mà đáng kính vô cùng.

Tôi lớn lên từ dòng nước của làng quê. Có lẽ sau ngày, dù có đi đâu xa, tôi cũng sẽ mãi mãi không bao giờ quên dòng sông Đào quê hương. Nó luôn tồn tại trong tôi như một kí ức không thể xóa nhòa của ngày ấu thơ, của nhịp đập quê hương luôn sục sôi trong trái tim này.

~ Chúc bạn học tốt ~

11 tháng 11 2021

cảm nhận

19 tháng 5 2018

tìm trên google nha bn

19 tháng 5 2018

Mình có nè có lớp:5A;5B;5C;5D;5E

Mình học lớp 5D nên viết đề nào ???

Trên đường từ nhà đến trường em phải đi qua một ngã tư đông đúc người qua lại. Sáng nào cũng vậy cứ đi qua ngã tư ấy em lại nhìn thấy một chú công an đứng điều khiển giao thông. Từ ngày có sự xuất hiện của chú, nút giao thông ở đây không bao giờ bị tắc, điều đó làm mọi người rất vui mừng.

Mọi người nói rằng đó là chú Tuấn công an giao thông, năm nay chú 31 tuổi. Vóc người chú to lớn, vạm vỡ; bắp tay, bắp chân rắn chắc. Chú có khuôn mặt chữ điền với làn da nâu bóng bánh mật. Mái tóc chú đen nhánh, lúc nào cũng được cắt tỉa gọn gàng. Chú có đôi mắt to và thông minh ẩn dưới cặp lông mày rậm rạp. Cũng như bao chú công an giao thông khác, chú mặc bộ dồ ka ki vàng sậm. Trên chiếc áo ngắn tay cạnh cầu vai có đeo phù hiệu thuộc sắc phục cảnh sát giao thông và trên ngực bảng tên, đơn vị bằng tấm mê-ka nền trắng chữ xanh, chấn đi giày đen bóng lộn, chiếc thắt lưng bằng da màu nâu to bản hơi lệch về dưới bởi khẩu súng ngắn đeo bên hông kéo xuống, càng tàng thêm vẻ oai vệ, đĩnh đạc của người cảnh sát giao thông giữ gìn trật tự đường phố. Chiếc mũ kết đội trên đầu có đính huy hiệu cảnh sát khiến cho gương mặt của chú vừa oai nghiêm vừa rắn rỏi.

Có lần đi học ngang qua, em đã chứng kiến chú bắt lỗi người vi phạm giao thông. Sau khi bắt lỗi người vi phạm, chú nhẹ nhàng khuyên bảo ba người đừng vi phạm luật giao thông lần nữa và giở sổ ghi biên bản. Gương mặt chú nghiêm khắc nhưng hứa trước sự khoan hồng. Sau đó, chú lại tiếp tục công việc của mình. Trên con đường nắng chiếu rực rỡ, xe cộ đi lại trật tự nên chú rất hài lòng. Bỗng thấy một người đi xe máy không đội mũ bảo hiểm, chú liền huýt còi và chặn chiếc xe. Chiếc xe vẫn cứ ngang nhiên đi thẳng. Chú phải gọi cả mấy chú cảnh sát ở gần đấy bắt chiếc xe lại. Chàng trai điều khiển xe tỏ ra rất hối hận, liền nộp phạt và xin lỗi chú. Vẫn nụ cười tươi phô hàm răng trắng bóng, chú nhắc nhở chàng trai phải đội mũ bảo hiểm để bảo vệ chính mình. Mọi người trong phố đều rất quý chú vì chú xử phạt công minh và công bằng với mọi người.

Vì trong giờ chú đang làm nhiệm nên em không có thời gian để nói chuyện với chú, nhưng qua những cử chỉ và hành động của chú mà em quan sát được, em chắc chắn chú là một người công an tốt. Em rất nhiều quý chú Tuấn và hi vọng sau này mình cũng sẽ trở thành một người công an tốt, đem lại sự yên bình cho xã hội.

7 tháng 4 2019

Tớ chưa gặp đề như vậy bao giờ nhưng tớ sẽ giúp vì tớ thấy nó dễ vl

Đợi tớ tí:))))

 Mới đây , theo mẹ vào thăm dì Tư đang nằm bệnh viện, em mới có dịp biết cô Tuyên, nữ y tá của bệnh viện Thị Xã.

   Trang phục của cô toàn màu trắng. Chiếc áo bờ - lu dài tới đầu gối màu trắng quần trắng, nón trắng, đôi găng tay cũng màu trắng. Chỉ có hình chữ thập và dong chữ thêu tên cô trên ngực là màu đỏ. Từ người cô toát lên vẻ đẹp như một nhành hoa huệ trắng muốt, sạch sẽ và thanh cao, gương mặt cô trắng trẻo, đầy đặn trông rất phúc hậu. Đôi mắt cô đen láy, hiền hoà, thâm trầm giống như cô giáo em ở trường, nên nhìn cô em đem lòng kính trọng ngay.

   Đến bên dì Tư, cô Tuyên ân cần hỏi thăm bệnh tình, sức khoẻ. Dì Tư em báo:

   -  Thưa cô, đêm qua tôi ngủ được đôi chút, nhưng ăn chưa biết ngon lắm.

   Cô dùng tay nhè nhẹ ấn vào các vùng trên bụng dì Tư để dò tìm bệnh trạng. Từ trong túi xách tay, cô lấy ra một vật giống như cuộn vải dày, gắn liền với chiếc đồng hồ. Mẹ em bảo đó là dụng cụ đo huyết áp. Dì Tư xoắn tay áo lên để cô quấn cuộn vải đó vào cánh tay. Em theo dõi mỗi lần có bóp núm cao su thì kim đồng hồ nhích dần, nhích dần lên. Cuối cùng, cô ghi kết quả vào sổ bệnh án.

   Trên cái mâm bằng i nốc sáng loáng, em thấy có mấy bao ni lông, trong đó đẽ sẵn ống chích và một cây kim. Cô cẩn thận dùng kéo cắt bao ni lông, tra kim vào ống, rồi từ từ rút thuốc vào. Mọi việc cô làm hết sức gọn gàng, thành thạo. Vừa chích thuốc, cô vừa tươi cười nói với dì Tư:

   -  Chị ráng chịu đau một chút. Vài hôm nữa là khỏi.

   Sau khi cô y tá đi sang phòng bên cạnh, dì Tư nói với mẹ em:

   -  Mỗi lần cô ấy đến, bệnh tôi hình như thuyên giảm thấy rõ