K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tuổi trẻ tuyệt vời như thế, nhưng tôi dám chắc rằng, có nhiều bạn ngồi đây ở nhiều phút giây đã lãng phí hoặc lãng quên giá trị của nó. Chẳng hạn, có lúc có bạn đã thở dài chán nản muốn buông xuôi mọi thứ. Có bạn đã muốn giơ hay tay đầu hàng không muốn theo đuổi giấc mơ của mình nữa. Thậm chí, buồn hơn, có bạn đã sử dụng thời gian thuộc về tuổi trẻ cho những thú vui nguy hiểm như dùng chất kích...
Đọc tiếp

Tuổi trẻ tuyệt vời như thế, nhưng tôi dám chắc rằng, có nhiều bạn ngồi đây ở nhiều phút giây đã lãng phí hoặc lãng quên giá trị của nó. Chẳng hạn, có lúc có bạn đã thở dài chán nản muốn buông xuôi mọi thứ. Có bạn đã muốn giơ hay tay đầu hàng không muốn theo đuổi giấc mơ của mình nữa. Thậm chí, buồn hơn, có bạn đã sử dụng thời gian thuộc về tuổi trẻ cho những thú vui nguy hiểm như dùng chất kích thích, ma túy hoặc những cuộc vui chơi thiếu lành mạnh như cờ bạc, cá độ, rượu bia…

Tuổi trẻ cho dù tuyệt vời thì đến lúc nào đó các bạn cũng sẽ phải chia tay tuổi trẻ. Vì thế các bạn trong khi phải ý thức sâu sắc về sự quý giá của tuổi trẻ, cũng cần phải chuẩn bị tốt cho chặng đường sau-chặng đường của người trưởng thành.

Như thế nào là người trưởng thành?

Sẽ có rất nhiều câu trả lời khác nhau được đưa ra. Ngay cả các thầy cô giáo rất có thể sẽ có câu trả lời khác với bố mẹ các em. Các nhà tâm lý học cũng sẽ có câu trả lời khác với những người thợ….

Nhưng có lẽ, ai cũng sẽ đồng ý với câu trả lời này: “Người trưởng thành là người có khả năng tự lập về kinh tế nhờ vào nghề nghiệp của bản thân”.

Nghĩa là người đó phải làm một nghề gì đó để có thu nhập trang trải cuộc sống riêng mà không phải dựa vào bất cứ ai.

Điều này rất quan trọng.

Một người khi không phải dựa vào ai (giống như một cái cây có bộ rễ vững chắc) thì có thể đứng vững trước sóng gió của cuộc đời và mới không để bản thân mình lẫn vào người khác.


Nghề nghiệp quan trọng như thế cho nên, người Việt chúng ta khi gặp nhau, nếu là người trưởng thành, sau khi hỏi họ tên, quê quán thì thường hỏi “Anh/chị làm nghề gì?”.

Nghề nghiệp không đơn giản chỉ là công cụ kiếm tiền. Bởi vì có rất nhiều người do may mắn có được tài sản của cha ông để lại hay vì một lý do nào đó đã có trong tay tài sản lớn đủ để sống trọn đời. Nhưng trên thế giới này các bạn thấy vẫn có rất nhiều người giàu có vẫn tiếp tục học để có nghề nghiệp, vẫn tiếp tục lao động, thậm chí lao động hăng say hơn cả người bình thường.

Tại sao lại như vậy?

Đơn giản vì ngoài tiền bạc, nghề nghiệp còn đem lại niềm vui để sống và làm cho con người ta khỏi tha hóa, đánh mất nhân tính. Trong lịch sử, lao động đã giúp cho con người ngày một người hơn và giờ đây, lao động vẫn tiếp tục làm điều đó.

Ông cha chúng ta, bằng thực tiễn phong phú của mình đã đúc kết rằng “nhàn cư vi bất thiện” (câu thành ngữ có ý nói rằng việc sống trong nhàn hạ lâu ngày, không có việc gì để làm, rảnh rỗi quá sẽ dễ làm nảy sinh ra các hành động không tốt). Đấy là một lời cảnh báo chân thành, đầy tính thực tiễn và nghiêm khắc.

          Nếu lao động giúp chúng ta duy trì và phát triển tính người, thì lười lao động và trốn lao động (vì nghĩ đơn giản lao động là để làm ra tiền mà mình có tiền rồi thì cần gì lao động) sẽ làm cho con người chạy lùi lại quy trình tiến hóa. Con người sẽ bị “thú hóa” khi bị dẫn dắt hoàn toàn bởi bản năng.

Năng lượng vốn dĩ cần phải sử dụng cho lao động nghè nghiệp sẽ bị sử dụng cho những việc vô bổ hoặc những việc xấu. Mà các bạn biết đấy, xét trong lịch sử và trên bình diện rộng là xã hội cũng như nhìn vào các trường hợp cụ thể, các bạn đã tìm thấy trường hợp nào lười lao động, trốn lao động và tha hóa có thể tồn tại lâu dài hay có kết quả cuối cùng tốt đẹp không ? 

 

 

Câu 1: Tác giả đã sử dụng cách nêu lí lẽ, dẫn chứng như thế nào để thuyết phục người đọc?

câu 2 : Văn bản đã giúp em có suy nghĩ gì về quan điểm phải chuẩn bị nghề nghiệp cho tương lai của tác giả. Trình bày suy nghĩ của em bằng một đoạn văn khoảng 10 câu.

 

 

1
7 tháng 4 2022

Câu 1: Tác giả đã sử dụng cách nêu lí lẽ, dẫn chứng như thế nào để thuyết phục người đọc?

=> cách nêu lí lẽ chặt rõ ràng , dẫn chứng thực tế đủ sức thuyết phục để...

câu 2 : Văn bản đã giúp em có suy nghĩ gì về quan điểm phải chuẩn bị nghề nghiệp cho tương lai của tác giả. Trình bày suy nghĩ của em bằng một đoạn văn khoảng 10 câu.

Trên chuyến hành trình "sống" của con người bao giờ khi trưởng thành ta cũng bắt gặp một người . Đó là " nghề nghiệp" . Tự nó đến hoặc bắt buộc chúng ta phải chuẩn bị nó . Đối với các bạn học sinh hiện nay , cần phải chuẩn bị nghề nghiệp cho tương lai . Đúng như lời tác giả đã nói :"“Người trưởng thành là người có khả năng tự lập về kinh tế nhờ vào nghề nghiệp của bản thân”. Câu nói này đã cho ta thấy , nghề nghiệp quan trọng như thế nào . Nghề nghiệp có thể quyết định số phận của những con người bần hàn . Nghề nghiệp có thể thực dụng hơn khi người Việt ta dùng làm " thước đo giá trị " của một con người . Chẳng phải những anh , chị đi làm bao giờ cũng nhận được câu hỏi :" Làm nghề gì? " kèm theo câu " Lương tháng bao nhiêu " . Có lẽ , đó là câu hỏi quan tâm nhưng trong đó hình như cũng có một sự vô duyên bới móc đời tư người khác khi sét ở khía cạnh nào đó . Quay trở lại vấn đề nghề nghiệp , thực nó là con dao 2 lưỡi , nó giúp ta kiếm ra đồng tiền kiếm sống , làm nhiều việc ta muốn,.. nhưng đồng thời nó cũng khiến ta lao  vào làm việc bạt mạng, " bán sống bán chết " . Bởi thế , khi còn ngồi trên ghế nhà trường , các bạn học sinh nên chuẩn bị nghề nghiệp cho một tương lai tươi sáng của bản thân mình. "Sự chuẩn bị" bao giờ cũng tốt hơn sự " nước đến chân mới nhảy" .

Thanh xuân là thứ có thể rất chua chát cũng có thể rất ngọt ngào, tôi không cần biết vì khi nghĩ đến thanh xuân của mình bạn sẽ thấy cảm xúc bồi hồi. Khi chúng ta còn ở dưới mái trường thì trường học là một nơi nhàm chán có người còn nghĩ nó đáng sợ chúng ta hãy gọi nó là "địa ngục" nhưng khi nghĩ lại thì cái chúng ta gọi là địa ngục là nơi chúng ta muốn trở lại nhất.Bởi vì...
Đọc tiếp

Thanh xuân là thứ có thể rất chua chát cũng có thể rất ngọt ngào, tôi không cần biết vì khi nghĩ đến thanh xuân của mình bạn sẽ thấy cảm xúc bồi hồi. Khi chúng ta còn ở dưới mái trường thì trường học là một nơi nhàm chán có người còn nghĩ nó đáng sợ chúng ta hãy gọi nó là "địa ngục" nhưng khi nghĩ lại thì cái chúng ta gọi là địa ngục là nơi chúng ta muốn trở lại nhất.Bởi vì vậy hãy điều gì bạn thích có thể là hơi nổi loạn nhưng hãy nghĩ là nếu bạn của 10 năm sau sẽ nghĩ thế nào? Bạn chắc chắn sé phá lên cười vì mình đã từng như thế đấy. bạn có kể cho con của bạn, những đứa trẻ quanh xóm về thanh xuân dữ dội đó.Hãy làm những gì mình thích đi nhưng bạn cũng phải suy nghĩ vì có thể những hành động mà bạn xem là thích đó có thể gây hai.Đọc đến đay có lẽ bạn nghĩ tôi là một người lớn nhưng tôi chỉ mới 12 tuổi thôi nhé! Tôi xem nhiều cuốn sách và phim về tuổi thanh xuân nên tôi mới có thể nói ra những lời như thế này. Có thể sẽ có nhiều người xem tôi là kẻ lắm lời nhưng ko sao cả TÔI THÍCH THÌ TÔI LÀM THÔI. Vì đây là thanh xuân của tôi mà.

CHÚC BẠN CÓ MỘT TUỔI THANH XUÂN THẬT ĐẸP!^-^

3
16 tháng 4 2018

CẢM ƠN BẠN 

^_^

CHÚC BN CŨNG SẼ CÓ MỘT THANH XUÂN THẬT ĐẸP

BÀI VIẾT CỦA BN RẤT HAY

16 tháng 4 2018

Chỉ bt đăng linh tinh thôi mấy ông

TẬP 5Nếu xem cuộc sống là một chiếc bánh ngọt thì truyền hình được ví như lớp kem béo ngậy quét bên ngoài. Nó tiếp thêm hương vị cho cuộc sống, cung cấp cho bạn những thông tin cần thiết, nhưng nếu quá lạm dụng, nó có thể khiến bạn chẳng còn quan tâm gì đến những điều khác thật sự quan trọng đang diễn ra xung quanh. Xem ti vi quá nhiều có thể làm tăng sự khao khát hiểu biết của...
Đọc tiếp

TẬP 5

Nếu xem cuộc sống là một chiếc bánh ngọt thì truyền hình được ví như lớp kem béo ngậy quét bên ngoài. Nó tiếp thêm hương vị cho cuộc sống, cung cấp cho bạn những thông tin cần thiết, nhưng nếu quá lạm dụng, nó có thể khiến bạn chẳng còn quan tâm gì đến những điều khác thật sự quan trọng đang diễn ra xung quanh. Xem ti vi quá nhiều có thể làm tăng sự khao khát hiểu biết của chúng ta lên gấp ba lần, nhưng đôi khi lại làm cho bạn nhìn thế giới thực tế khác đi, và điều tệ hại nhất là khiến cho chúng ta mắc phải thói quen hưởng thụ bị động đồng thời nó cũng lấy đi những khoảng thời gian mà lẽ ra nên dành cho những việc khác có ý nghĩa hơn. 

Khi vào siêu thị, bạn có ghé qua tất cả các gian hàng và chọn mua một món gì đó tại mỗi kệ hàng ấy không? Dĩ nhiên là không. Bạn sẽ chỉ ghé lại những chỗ có món hàng mà bạn cần và bỏ qua những gian khác. Nhưng khi xem ti vi, có vẻ như nhiều người lại theo quy trình “mỗi gian hàng mua một thứ”. Bạn thử nghĩ xem - hôm nay là thứ Hai, chúng ta xem ti vi, rồi đến thứ Ba, thứ Tư, chúng ta cũng xem ti vi. Đôi khi, việc xem ti vi đã trở thành một thói quen. Bạn hãy tự hỏi xem, “Thực ra, mình có muốn xem chương trình này hay không? Nếu nó không được trình chiếu thì mình có yêu cầu Đài truyền hình làm việc đó hay không?”. Mọi người không biết là một số chương trình truyền hình đã được dàn dựng, chọn lọc, biên tập một cách kỹ lưỡng và hoàn hảo đến mức đôi lúc nó khác xa đời thường. 

Các nhà tâm lý học nhận định rằng - một số người xem ti vi nhiều đến nỗi họ chẳng còn nhiều thời gian để chuyện trò với người thân, hay để ý đến những điều thú vị khác đang diễn ra xung quanh họ. Theo lời một nhà tâm lý học thì, “Ti vi đã cướp đi quá nhiều thời gian của chúng ta và không bao giờ trả lại”. 

Đừng bật ti vi chỉ vì nó ở đó, ngay trước mắt bạn hoặc chỉ vì bạn đã quen làm như thế. Hãy chỉ mở ti vi khi nào có chương trình mà bạn muốn xem. Từ việc hạn chế xem ti vi trong những giờ phút rỗi rãi, bạn có thể dành thời gian để làm nhiều việc có ích cho gia đình, cho bạn bè, để đọc sách hay tìm những giây phút yên tĩnh hiếm hoi cho chính mình. Những lúc ấy, bạn có thể chủ động làm một điều gì đó thật sự thú vị thay vì lãng phí thời gian một cách thụ động. 

0
Một điều mà chúng ta rất ngại nói ra.Tôi nhớ khi còn nhỏ mỗi lần tặng quà cho mẹ đều đặc biệt ghi một tấm thiệp dài. Trước tiên là lời chào, sau đó là lời chúc, cuối cùng là đến lời cảm ơn và không quên nói cho mẹ biết rằng tôi yêu bà nhiều như thế nào.Sau dần, cùng với sự trưởng thành của tôi, giá trị của món quà ngày một lớn hơn. Hồi nhỏ tôi chỉ có thể tặng mẹ...
Đọc tiếp

Một điều mà chúng ta rất ngại nói ra.

Tôi nhớ khi còn nhỏ mỗi lần tặng quà cho mẹ đều đặc biệt ghi một tấm thiệp dài. Trước tiên là lời chào, sau đó là lời chúc, cuối cùng là đến lời cảm ơn và không quên nói cho mẹ biết rằng tôi yêu bà nhiều như thế nào.

Sau dần, cùng với sự trưởng thành của tôi, giá trị của món quà ngày một lớn hơn. Hồi nhỏ tôi chỉ có thể tặng mẹ được một bông hoa, một đôi tất thì lớn lên tôi đã có thể tặng mẹ một bộ mĩ phẩm tốt, một chiếc váy đẹp, một cái túi xách. Nhưng tấm thiệp kèm theo ấy thì ngày một ngắn đi. Cho tới năm gần đây nhất vào ngày 8/3 cũng chỉ còn vẻn vẹn một dòng: “Chúc mẹ ngày quốc tế phụ nữ vui vẻ”

Tôi không biết làm thế nào mà con người chúng ta càng ngày càng ngại thổ lộ tình cảm của mình như thế, nhất là khi đối với những người đặc biệt đã sinh thành và dạy dỗ chúng ta.

Khi chúng ta bước ra ngoài xã hội, rồi có một cậu bạn trai, hoặc một cô bạn gái, hay thậm chí là một người bạn thân thiết, chúng ta dễ dàng nói cảm ơn, xin lỗi, và càng không ngại buông một lời yêu thương, trân trọng.

Nhưng với ba mẹ, chúng ta lại không làm thế, hoặc rất ít.

Tất nhiên, thi thoảng chúng ta vẫn thường chọn cách dễ dàng hơn như ghi vào thiệp, hay gửi tin nhắn. Nhưng tôi luôn tin rằng, việc trực tiếp thổ lộ lời yêu thương với một ai đó luôn là điều đặc biệt thiêng liêng. Bạn đứng trước mặt họ, nhìn vào mặt họ bằng tất cả sự trân thành, kính trọng, biết ơn, rồi nói với họ rằng bạn yêu họ nhiều như thế nào.

Chúng ta không phải là những đứa trẻ nữa. Bạn có biết về những đứa trẻ không, trước khi ba mẹ cho chúng kẹo, hoặc một món đồ chơi, họ thường đặt câu hỏi vui rằng “Con có yêu ba/mẹ không? Con yêu ai hơn?”

Tất nhiên vì để có được thứ mình muốn, chúng sẽ không ngần ngại nói ra lời yêu thương. “Con yêu ba/mẹ nhất”

Những đứa trẻ không giống chúng ta.

Hoặc phải chăng tất cả chúng ta cũng đã từng là đứa trẻ như thế. Nhưng bây giờ, khi đã trưởng thành, bạn sẽ dần nhận thức ra được bạn yêu ba mẹ mình, ngay cả khi họ không cho bạn kẹo hay đồ chơi. Chỉ bởi đơn giản, bạn rõ ràng biết được thứ họ đã cho bạn là cả cuộc đời của họ. Sự sinh thành và nuôi dưỡng,bảo vệ và dạy dỗ.

Vậy tại sao bạn lại không còn nói yêu họ nữa?

Bạn không nói không phải là không yêu, mà chỉ vì cảm thấy điều đó thật khó khăn và ngại ngùng, thậm chí có chút kì cục, nên mãi chẳng thành lời.

Một giải pháp cho bạn, lúc này thì nên sống như là một đứa trẻ. Tất nhiên, đứa trẻ hay nói yêu ba mẹ mình để được cho quà, nhưng cũng chính những đứa trẻ sẵn sàng chạy tới ôm cổ mẹ, ôm chân ba, cười toe toét và nói yêu họ mà chẳng vì lý do gì.

Chẳng ai lại có ý kiến khi nghe một lời yêu thương từ người khác giành cho mình cả đâu, nhất là khi đó còn là ba mẹ của bạn.

Bạn biết cuộc sống này rồi đấy, chúng ta đang sống nhưng lại chẳng biết đâu sẽ là ngày cuối cùng còn được hít thở, tại sao bạn không thể nói lời yêu vào hôm nay?

Và một người không thể biết bạn yêu họ nếu như bạn không nói cho họ biết rằng bạn yêu họ như thế nào.

Tôi yêu bạn. Thế thôi.

---

“Có việc gì mà gọi giờ này thế con?”

“Dạ không có gì, con chỉ muốn nói…”

“Hả sao đấy?”

“Con chỉ muốn nói con yêu mẹ thôi. Hí hí.”

“Ơ. Con bé này hâm nhỉ.”

“Thôi con đi làm nha, muộn làm rồi.”

“Mà…”
“Dạ?”
“Mẹ cũng yêu và nhớ con nhiều. Cố gắng lên con nhé”

“Vâng. Yêu mẹ.”

Họ có thể hơi bất ngờ, họ có thể cảm thấy kì lạ, nhưng chắc chắn một điều rằng, họ thậm chí còn yêu bạn nhiều hơn bạn yêu họ rất rất nhiều. Và hẳn là, họ cũng đã chờ đợi lời nói ấy của con mình từ lâu.

Korea.

27.04.2019.

Nguồn: Sưu tầm

__Đôi lời muốn nói: Tôi thấy bài viết kia rất đứng thực tế mà ta đang trải qua. Vậy bạn có suy nghĩ gì khi đọc bài này?

0
1. Đôi khi cuộc đời sẽ ném gạch vào đầu bạn. Đừng đánh mất niềm tin.2. Đây là những kẻ điên rồ, lạc lõng, phản kháng, đầy rắc rối, những cái chốt tròn trong những cái lỗ vuông… những người có cách nhìn khác biệt – họ không ưa luật lệ… Bạn có thể ám chỉ họ, không tán đồng với họ, vinh danh họ hoặc lăng mạ họ, nhưng điều duy nhất bạn không thể làm là lờ họ đi bởi...
Đọc tiếp

1. Đôi khi cuộc đời sẽ ném gạch vào đầu bạn. Đừng đánh mất niềm tin.2. Đây là những kẻ điên rồ, lạc lõng, phản kháng, đầy rắc rối, những cái chốt tròn trong những cái lỗ vuông… những người có cách nhìn khác biệt – họ không ưa luật lệ… Bạn có thể ám chỉ họ, không tán đồng với họ, vinh danh họ hoặc lăng mạ họ, nhưng điều duy nhất bạn không thể làm là lờ họ đi bởi vì họ thay đổi nhiều điều… họ thúc đẩy nhân loại tiến lên phía trước và trong khi một số người có thể thấy họ là điên rồ, chúng tôi thấy những thiên tài, bởi chỉ những người đủ điên rồ để nghĩ mình có thể thay đổi thế giới mới là những người thay đổi thế giới. 3. Bạn không thể kết nối các điểm trong đời bạn khi nhìn về phía trước; bạn chỉ có thể kết nối chúng khi nhìn lại phía sau. Vì vậy, bạn phải tin tưởng rằng các điểm đó rồi sẽ kết nối trong tương lai. Bạn phải tin vào cái gì đó – lòng can đảm, vận mệnh, cuộc đời, nghiệp chướng, bất cứ điều gì. Cách tiếp cận này chưa bao giờ khiến tôi thất vọng, nó đã tạo nên tất cả sự khác biệt trong cuộc đời tôi. 4. Khi tôi 17 tuổi, tôi đã đọc được một câu trích dẫn: “Nếu bạn sống mỗi ngày như thể đó là ngày cuối cùng của bạn, một ngày nào đó, bạn sẽ đúng”. Câu nói ấy đã thực sự tạo được ấn tượng với tôi và kể từ đó, 33 năm qua, tôi đã nhìn vào gương mỗi buổi sáng và tự hỏi mình: “Nếu hôm nay là ngày cuối cùng của đời mình, thì tôi có muốn làm những điều mình sẽ làm hôm nay không?”. Và bất cứ khi nào câu trả lời là: “không” trong nhiều ngày liên tiếp, tôi biết tôi cần phải thay đổi. 5. Thời gian của bạn không nhiều, vì vậy đừng lãng phí nó để sống cuộc đời của người khác. Đừng nghe những lời giáo điều – đó là sống với kết quả từ những suy nghĩ của người khác. Đừng để âm thanh của những quan điểm khác lấn át đi giọng nói bên trong bạn. Và quan trọng nhất, hãy giữ lấy sự can đảm để đi theo trái tim và trực giác. Chúng biết bạn thực sự muốn trở thành con người như thế nào. Mọi thứ khác chỉ là thứ yếu.6. Chúng ta không có cơ hội làm quá nhiều điều và mỗi thứ chúng ta làm đều phải thật sự tuyệt vời. Bởi vì đây là cuộc đời của chúng ta. Cuộc đời ngắn ngủi lắm và rồi bạn chết, bạn biết chứ? Và chúng ta đều được lựa chọn để làm điều này với cuộc đời mình. Vì vậy, tốt hơn là hãy làm thật tốt, thật xứng đáng. 7. Sáng tạo chỉ là việc kết nối các vấn đề. Khi bạn hỏi những người giàu tính sáng tạo về cách họ làm điều gì đó, họ cảm thấy có chút tội lỗi bởi họ thực sự không làm gì, họ chỉ thấy một số việc. Mọi thứ sẽ trở nên rõ ràng hơn theo thời gian. Đó là bởi vì họ có thể kết nối những kinh nghiệm mình có và tổng hợp thành những thứ mới. Và lý do khiến họ có thể làm điều đó là họ có nhiều kinh nghiệm hơn hoặc họ đã suy nghĩ nhiều về kinh nghiệm của mình hơn người khác. 8. Nhớ rằng tôi sẽ chết, đó là công cụ quan trọng nhất tôi từng có để giúp mình thực hiện những lựa chọn lớn trong cuộc đời. Bởi vì hầu hết tất cả mọi thứ – tất cả những hy vọng phù phiếm, lòng kiêu hãnh, nỗi sợ mất mặt hay thất bại – tất cả những thứ này sẽ mờ nhạt đi khi ta đối diện với cái chết, chỉ để lại điều gì thật sự quan trọng. Nhớ rằng bạn sẽ chết, đó là cách tốt nhất tôi biết để tránh cái “bẫy” suy nghĩ rằng bạn vẫn còn thứ để mất. Bạn thực chất chẳng có gì. Không có lí do để không đi theo trái tim. 9. Tôi tự hào vì những gì chúng tôi không làm cũng như tôi tự hào vì những gì chúng tôi đã làm. 10. Không ai muốn chết. Thậm chí cả những người muốn tới thiên đường cũng không muốn phải chết để lên được đó. Và cái chết là điểm đến của tất cả chúng ta, không ai có thể trốn thoát. Và nên như vậy, bởi Cái chết có lẽ là phát minh tốt nhất của Sự sống. Nó là tác nhân thay đổi của cuộc sống. Nó xóa cái cũ để mở đường cho cái mới. Ngay bây giờ là bạn, nhưng một ngày không xa hôm nay, bạn dần dần sẽ trở nên già và bị xóa đi. Tôi xin lỗi nếu điều đó nghe có vẻ cường điệu, nhưng đó hoàn toàn là sự thật. 11. Tôi nghĩ nếu bạn làm điều gì đó và thu được kết quả tốt đẹp, bạn nên đi tiếp để làm những điều tuyệt vời khác, đừng dừng chân lại quá lâu. Hãy tìm xem nên làm gì tiếp. 12. Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ.6. Chúng ta không có cơ hội làm quá nhiều điều và mỗi thứ chúng ta làm đều phải thật sự tuyệt vời. Bởi vì đây là cuộc đời của chúng ta. Cuộc đời ngắn ngủi lắm và rồi bạn chết, bạn biết chứ? Và chúng ta đều được lựa chọn để làm điều này với cuộc đời mình. Vì vậy, tốt hơn là hãy làm thật tốt, thật xứng đáng. 7. Sáng tạo chỉ là việc kết nối các vấn đề. Khi bạn hỏi những người giàu tính sáng tạo về cách họ làm điều gì đó, họ cảm thấy có chút tội lỗi bởi họ thực sự không làm gì, họ chỉ thấy một số việc. Mọi thứ sẽ trở nên rõ ràng hơn theo thời gian. Đó là bởi vì họ có thể kết nối những kinh nghiệm mình có và tổng hợp thành những thứ mới. Và lý do khiến họ có thể làm điều đó là họ có nhiều kinh nghiệm hơn hoặc họ đã suy nghĩ nhiều về kinh nghiệm của mình hơn người khác. 8. Nhớ rằng tôi sẽ chết, đó là công cụ quan trọng nhất tôi từng có để giúp mình thực hiện những lựa chọn lớn trong cuộc đời. Bởi vì hầu hết tất cả mọi thứ – tất cả những hy vọng phù phiếm, lòng kiêu hãnh, nỗi sợ mất mặt hay thất bại – tất cả những thứ này sẽ mờ nhạt đi khi ta đối diện với cái chết, chỉ để lại điều gì thật sự quan trọng. Nhớ rằng bạn sẽ chết, đó là cách tốt nhất tôi biết để tránh cái “bẫy” suy nghĩ rằng bạn vẫn còn thứ để mất. Bạn thực chất chẳng có gì. Không có lí do để không đi theo trái tim. 9. Tôi tự hào vì những gì chúng tôi không làm cũng như tôi tự hào vì những gì chúng tôi đã làm. 10. Không ai muốn chết. Thậm chí cả những người muốn tới thiên đường cũng không muốn phải chết để lên được đó. Và cái chết là điểm đến của tất cả chúng ta, không ai có thể trốn thoát. Và nên như vậy, bởi Cái chết có lẽ là phát minh tốt nhất của Sự sống. Nó là tác nhân thay đổi của cuộc sống. Nó xóa cái cũ để mở đường cho cái mới. Ngay bây giờ là bạn, nhưng một ngày không xa hôm nay, bạn dần dần sẽ trở nên già và bị xóa đi. Tôi xin lỗi nếu điều đó nghe có vẻ cường điệu, nhưng đó hoàn toàn là sự thật. 11. Tôi nghĩ nếu bạn làm điều gì đó và thu được kết quả tốt đẹp, bạn nên đi tiếp để làm những điều tuyệt vời khác, đừng dừng chân lại quá lâu. Hãy tìm xem nên làm gì tiếp. 12. Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ.6. Chúng ta không có cơ hội làm quá nhiều điều và mỗi thứ chúng ta làm đều phải thật sự tuyệt vời. Bởi vì đây là cuộc đời của chúng ta. Cuộc đời ngắn ngủi lắm và rồi bạn chết, bạn biết chứ? Và chúng ta đều được lựa chọn để làm điều này với cuộc đời mình. Vì vậy, tốt hơn là hãy làm thật tốt, thật xứng đáng. 7. Sáng tạo chỉ là việc kết nối các vấn đề. Khi bạn hỏi những người giàu tính sáng tạo về cách họ làm điều gì đó, họ cảm thấy có chút tội lỗi bởi họ thực sự không làm gì, họ chỉ thấy một số việc. Mọi thứ sẽ trở nên rõ ràng hơn theo thời gian. Đó là bởi vì họ có thể kết nối những kinh nghiệm mình có và tổng hợp thành những thứ mới. Và lý do khiến họ có thể làm điều đó là họ có nhiều kinh nghiệm hơn hoặc họ đã suy nghĩ nhiều về kinh nghiệm của mình hơn người khác. 8. Nhớ rằng tôi sẽ chết, đó là công cụ quan trọng nhất tôi từng có để giúp mình thực hiện những lựa chọn lớn trong cuộc đời. Bởi vì hầu hết tất cả mọi thứ – tất cả những hy vọng phù phiếm, lòng kiêu hãnh, nỗi sợ mất mặt hay thất bại – tất cả những thứ này sẽ mờ nhạt đi khi ta đối diện với cái chết, chỉ để lại điều gì thật sự quan trọng. Nhớ rằng bạn sẽ chết, đó là cách tốt nhất tôi biết để tránh cái “bẫy” suy nghĩ rằng bạn vẫn còn thứ để mất. Bạn thực chất chẳng có gì. Không có lí do để không đi theo trái tim. 9. Tôi tự hào vì những gì chúng tôi không làm cũng như tôi tự hào vì những gì chúng tôi đã làm. 10. Không ai muốn chết. Thậm chí cả những người muốn tới thiên đường cũng không muốn phải chết để lên được đó. Và cái chết là điểm đến của tất cả chúng ta, không ai có thể trốn thoát. Và nên như vậy, bởi Cái chết có lẽ là phát minh tốt nhất của Sự sống. Nó là tác nhân thay đổi của cuộc sống. Nó xóa cái cũ để mở đường cho cái mới. Ngay bây giờ là bạn, nhưng một ngày không xa hôm nay, bạn dần dần sẽ trở nên già và bị xóa đi. Tôi xin lỗi nếu điều đó nghe có vẻ cường điệu, nhưng đó hoàn toàn là sự thật. 11. Tôi nghĩ nếu bạn làm điều gì đó và thu được kết quả tốt đẹp, bạn nên đi tiếp để làm những điều tuyệt vời khác, đừng dừng chân lại quá lâu. Hãy tìm xem nên làm gì tiếp. 12. Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ.13. Tôi là người lạc quan bởi tôi tin rằng con người cao quý và đáng kính trọng và một số người thực sự thông minh. Tôi có cách nhìn rất lạc quan về cá nhân. Là một cá nhân, con người vốn đã tốt đẹp. Tôi có cách nhìn hơi bi quan về các nhóm người. Và tôi vẫn cực kỳ quan ngại khi tôi thấy những gì đang xảy ra ở đất nước chúng ta – nơi mà theo một vài khía cạnh nào đó là một nơi may mắn nhất trên thế giới. Chúng ta dường như không quan tâm nhiều tới việc biến đất nước của chúng ta thành một nơi tốt đẹp hơn cho trẻ nhỏ. 14. Đôi lúc bạn phạm sai lầm khi đang đổi mới. Tốt nhất là hãy nhanh chóng chấp nhận nó và tiếp tục cải thiện các đổi mới khác của mình. 15. Đổi mới là điều tạo ra sự khác biệt giữa người lãnh đạo và kẻ phục tùng. 16. Anh không thể chỉ hỏi khách hàng xem họ muốn gì và rồi cố đem nó cho họ. Tới lúc anh hoàn thiện nó, họ đã muốn thứ mới mẻ khác rồi. 17. Đơn giản có thể khó khăn hơn là phức tạp: Bạn phải nỗ lực thật nhiều trong việc giữ suy nghĩ gọn gàng để đạt được tới sự đơn giản. Nhưng cuối cùng nỗ lực đó đáng giá bởi một khi bạn tới được đó, bạn có thể di chuyển được cả những ngọn núi.18. Tôi không quan tâm tới việc trở thành người giàu có nhất trong nghĩa địa… Nói rằng chúng ta đã làm điều gì đó tuyệt vời trước khi đi ngủ vào mỗi buổi tối… đó mới là điều quan trọng đối với tôi. 19. Vấn đề không phải là tiền bạc. Vấn đề nằm ở bài học làm người, cách bạn làm nhà lãnh đạo và những gì mà bạn thu nhận được. 20. Những điều tuyệt vời trong kinh doanh không bao giờ được thực hiện bởi một người, chúng đến từ cả một tập thể. 21. Bạn hãy là một thước đo chất lượng. Một số người không thích nghi được trong môi trường đòi hỏi sự xuất sắc. 22. Chúng ta đang phát minh ra tương lai. Hãy nghĩ về việc lướt trên đầu con sóng. Cảm giác phấn khởi biết mấy. Bây giờ hãy nghĩ về việc bơi ở cuối làn sóng đó. Nó sẽ không ở đâu gần như nhiều niềm vui. Hãy xuống đây và tạo ra một vết lõm trong vũ trụ. 23. Tôi không thực sự quan tâm đến việc đúng sai, tôi chỉ quan tâm đến thành công. Rất nhiều người sẽ nói với bạn rằng quan điểm của tôi rất cố chấp và họ đã đưa ra bằng chứng chống lại nó. Và năm phút sau tôi đã thay đổi quyết định. Tôi không ngại mắc sai, và tôi thừa nhận rằng tôi đã sai rất nhiều. Nhưng điều này không thực sự quan trọng với tôi. Điều quan trọng với tôi là chúng tôi đã làm điều đúng đắn 24. Nếu bạn chỉ ngồi và quan sát, bạn sẽ thấy tâm trí mình bồn chồn như thế nào. Nếu bạn cố gắng làm dịu nó, nó chỉ làm cho nó tồi tệ hơn, nhưng theo thời gian nó bình tĩnh lại và khi nó xảy ra, sẽ có chỗ để nghe những điều tinh tế hơn – đó là khi trực giác của bạn bắt đầu nở rộ và bạn bắt đầu nhìn thấy mọi thứ rõ ràng hơn và được trong hiện tại nhiều hơn Tâm trí của bạn chậm lại, và bạn thấy một sự mở rộng to lớn trong khoảnh khắc. Bạn thấy rất nhiều hơn bạn có thể thấy trước đây. Đó là một kỷ luật; bạn phải thực hành nó. 25. Tôi không biết mình muốn làm gì với cuộc sống của mình và không biết làm thế nào để kiến thức đại học giúp tôi tìm ra mong muốn đó. Ở đây tôi đã tiêu hết số tiền mà bố mẹ tôi đã tiết kiệm cả đời. Vì vậy, tôi quyết định bỏ học và tin rằng tất cả sẽ ổn thôi. Điều đó khá đáng sợ vào thời điểm đó, nhưng nhìn lại nó là một trong những quyết định tốt nhất mà tôi từng đưa ra.

nêu cảm nghĩ vì sao nó nói thế

6
3 tháng 12 2019

ÔI DÀI QUÁ ĐI MẤT THÔI

3 tháng 12 2019

hi hi hi 

Hãy hướng sự quan tâm của bạn tới những việc bạn có thể làm thay vì nghi hoặc khả năng của bản thân. Thực tế cho thấy, chúng ta chẳng đạt được bất cứ điều gì nếu cứ luôn miệng nói rằng mình không làm được. Khi phải đối mặt với khó khăn, hãy tự nhủ rằng mọi rắc rối sẽ được giải quyết, từ đó, nỗ lực tìm giải pháp cho vấn đề. Đó chính là cách tạo ra sự khởi...
Đọc tiếp

Hãy hướng sự quan tâm của bạn tới những việc bạn có thể làm thay vì nghi hoặc khả năng của bản thân. Thực tế cho thấy, chúng ta chẳng đạt được bất cứ điều gì nếu cứ luôn miệng nói rằng mình không làm được. Khi phải đối mặt với khó khăn, hãy tự nhủ rằng mọi rắc rối sẽ được giải quyết, từ đó, nỗ lực tìm giải pháp cho vấn đề. Đó chính là cách tạo ra sự khởi đầu tốt đẹp. Hãy nhớ rằng thành công trong cuộc sống luôn đi kèm với những câu khẳng định như: “Tôi có thể” hoặc “Tôi sẽ làm được”, và hành động bao giờ cũng tạo ra điều kì diệu. Đừng ngồi đó chờ đợi mộng tưởng biến thành sự thật. Khi đã nỗ lực hết mình, dù có thất bại, bạn cũng không phải tiếc nuối. Thất bại khiến bạn không chỉ rút ra bài học kinh nghiệm mà còn hiểu được giá trị của thành công. Bạn thực sự thất bại khi chưa thử mọi cơ hội mà bạn đang có. Khi thực sự muốn làm một điều gì đó, chắc chắn sẽ có cách để bạn làm được. Điều quan trọng là bạn phải xem xét các khả năng để tạo ra cơ hội chứ không phải lãng phí thời gian để mổ xẻ những trách nhiệm của mình.

Nêu nội dung của đoạn trên

0
Nói đến Dalat là nói đến 1 thành phố sương mù thơ mộng & lãng mạn cùng với những câu chuyện ma vô cùng huyền bí.“Khách sạn ở Dalat nhiều ma lắm!!!” Uh đúng vậy. Nhưng ko phải ai cũng bị gặp cũng bị nhát.Tôi ghét ở tầng trên cùng của KS mà lúc nào cũng được ở.Đáp chuyến bay trễ nhất xuống Dalat. Chúng tôi 3 người vào thành phố, rảo quanh quẩn các con đường gần chợ để chọn 1 ks...
Đọc tiếp

Nói đến Dalat là nói đến 1 thành phố sương mù thơ mộng & lãng mạn cùng với những câu chuyện ma vô cùng huyền bí.
“Khách sạn ở Dalat nhiều ma lắm!!!” Uh đúng vậy. Nhưng ko phải ai cũng bị gặp cũng bị nhát.
Tôi ghét ở tầng trên cùng của KS mà lúc nào cũng được ở.
Đáp chuyến bay trễ nhất xuống Dalat. Chúng tôi 3 người vào thành phố, rảo quanh quẩn các con đường gần chợ để chọn 1 ks sáng sủa nhất.
Tìm thấy đc nơi vừa ý, chúng tôi nhận phòng trên tầng 5. Phòng có 2 giường đôi,1 giường sát cửa phòng, 1 giường sát tường- phía bên cửa sổ, bên trên cao có cả 1 cửa sổ nhỏ tí luôn luôn mở mà nếu muốn đóng thì có lẽ phải bắt thang mới đóng được. Cửa sổ mini đó có 1 thanh gỗ bắt ra ngoài chừng nửa mét k biết để làm gì.
Hai giường đều đối diện toalet. Chắc do Cửa toalet lâu ngày ko được bôi dầu nên khi đóng mở đều nghe âm thanh cót két rợn cả ốc.
Sau khi Ra ngoài ăn tối , nhâm nhi trà đạo. Chúng tôi về ks ngủ, tôi cùng 1 bạn nằm giường bên trong hướng cửa sổ.
Đang ngủ mê man tôi thấy rõ ràng cửa phòng hé mở một bà già da nhăn nheo , nước da xám xịt, tóc dài bù xù thò đầu vào. Ôi mẹ ơi quá khiếp!! Ai mà ghê vây? Tại sao bà già đó mở cửa đc chẳng lẽ chúng tôi quên khoá cửa sao??
Đang hoang mang trong dòng suy nghĩ thì bà già thò cái tay vào giống như muốn khều cô bạn trên giường vậy!(giường sát tường cửa phòng)
Bà ấy cứ khều khều hoài mà cô bạn ko dậy vẫn ngủ như chết, mà lạ là bà ấy k bước vô phòng, cứ đứng ngoài phòng mà thò đầu thò tay vào khều liền tục. Bên giường này tôi nằm im ko dám động đậy giả bộ ngủ nhưng mắt he hé xem bã làm gì. Trong đầu tôi cứ kêu miết tên cô bạn bi khều mà môi thì ko mấp máy đc.Tôi muốn Kêu cho cô ay tỉnh dậy đuổi bã đi và đóng cửa vì cô bạn này gan lắm, ma gì cũng ko sợ đâu, chứ mình ko dám. Sợ mà k dám thở luôn. Rồi tự nhiên ở đâu mẹ xuất hiện mà mẹ tôi thì đã mất cách đấy 3 năm rồi.
Rồi tôi hiểu luôn, thực ra tôi đang mơ mà sao giấc mơ rất thật, rất rõ ràng. Mọi thứ xung quanh căn phòng y như vậy ko khác gì. Lúc ấy vía tôi bảo là tôi đang trong mơ, 1 giấc mơ thực đến 98%. Mẹ tôi xuất hiện, la đuổi bà ta với giọng điệu giống như lúc mẹ còn sống : “Bà làm gì vậy?? Đi chỗ khác đi. Đừng chọc ghẹo cho mấy đứa con tôi ngủ!! Tụi nó có làm gì bà!!” Rồi Mẹ xấng tới bà già đẩy nhẹ bà ra rồi đóng cửa lại.
Lúc ấy tôi cũng giật mình, trở người. Trong đầu vẫn nghĩ đến giấc mơ và sợ quá.
Nằm 1 lúc khoảng tầm 5-10′ vẫn ko ngủ đc. Tôi nghe tiếng cót két cửa toalet, rất chậm kiểu như ” kéttttt k k étttt…” Tôi liếc mắt nhìn dưới bóng trăng mờ mờ chiếu vào có bóng người vừa bước vào toalet.
Chắc là cô bạn tôi, tôi tiếp tục nhắm nghiền mắt mong cho ngủ lại. Từ đó ko nghe thêm 1 lần nào âm thanh rợn ốc đó nữa, chẳng lẽ cô bạn ấy ngủ trong đó luôn mà k ra. Haizzz.
Thiếp được 1 lát tôi lại giật mình, cái cửa sổ mini tuốt trên cao ấy, cứ đóng mở cạch cạch , lúc nhanh lúc chậm, lúc thì mạnh lúc thì nhẹ nhàng. Ah chắc là do trời gió thôi. Cứ thế nó ” cạch , cạch , cạch ” suốt đêm.
Tôi cũng ngủ 1 giấc đến sáng luôn. Thức dậy,tôi mở cửa sổ gió luồng mang theo ánh nắng vừa lành lạnh vừa ấm áp hưởng cái không khí trong lành ik,Thời tiết buoi sáng ở Dalat thật tuyệt vời.
Ơ quái lạ, gió cũng mạnh lắm thổi vù vù vào mặt mình. Nhưng sao cái cửa sổ mini trên kia ko bị gió thổi đóng mở cạch cạch như hồi khuya chứ!! Chẳng lẽ lại là… Chưa dứt dòng suy nghĩ , cô bạn tôi thấy bị khều tối qua nhanh miệng “Eh m tối qua ngủ ngon ko?” -Tôi đáp “Uh, cũng được nhưng hơi mộng mị tí thôi. Với cái cửa trên kia gió thổi cứ đóng mở um sum làm hay thức giấc!”
Nó nói tiếp : “Vậy ah! tối qua t cũng nghe nên nhìn lên thấy có thằng nhóc mặc áo ấm nhưng ko mang giày ngồi trên cây gỗ đấy đấy, nó cứ nắm cửa sổ đập vô đập ra!!” Con bạn nó kể mà tỉnh bơ,mặt mày ko phảng chút sợ hãi.
“Rồi lúc đó m làm sao?”
“thì ngủ tiếp chứ sao, tại t thấy nó ko nhìn t, chắc nó ngồi chơi thôi, nhìn nó binhthuong ko giống con ma, t nhiều lần thấy nhiều thứ kinh dị hơn nhiều !!”
Tôi cũng ko ngạc nhien lắm về con bạn, vì nó mạnh mẽ và gan lắm như con trai vậy đó, hồi nhỏ dưới quê chuyện gặp ma đối với nó là bình thường.
Gặp tôi lúc đó thấy ở ngoài như vậy chắc cũng làm bộ ko thấy gì mà ngủ tiếp chứ la lên chẳng khéo thằng nhóc lại bay xuống nằm cạnh. Hic. Lúc xác nhận lại đêm đó chẳng có đứa nào đi vệ sinh cả. Cái bóng tôi thấy bước vào tolet là cái thứ ấy rồi. Nhưng có lẽ họ ko muốn tôi thấy chỉ là vô tình tôi thấy đc muh thôi

0
CÁC BẠN XEM ĐOẠN VĂN CỦA TÔI THẾ NÀO CHO NHẬN XÉT ĐI NHANếu bạn đã từng hỏi tôi “người tuyệt vời nhất với tôi là ai” thì chắc chắn phải là mẹ tôi. Năm nay mẹ đã ba mươi sáu tuổi . Thân hình thon thả đã tô đậm cho mẹ một vẻ đẹp duyên dáng. Mẹ có mái tóc dài màu đen óng luôn được buộc gọn gang khi đi làm. Không chỉ có mái tóc, mẹ còn có một đôi mắt đen luôn hiền từ...
Đọc tiếp

CÁC BẠN XEM ĐOẠN VĂN CỦA TÔI THẾ NÀO CHO NHẬN XÉT ĐI NHA

Nếu bạn đã từng hỏi tôi “người tuyệt vời nhất với tôi là ai” thì chắc chắn phải là mẹ tôi. Năm nay mẹ đã ba mươi sáu tuổi . Thân hình thon thả đã tô đậm cho mẹ một vẻ đẹp duyên dáng. Mẹ có mái tóc dài màu đen óng luôn được buộc gọn gang khi đi làm. Không chỉ có mái tóc, mẹ còn có một đôi mắt đen luôn hiền từ luôn nhìn tôi âu yếm. Nhưng thích nhất là đôi tay trắng trẻo của mẹ, đó là đôi tay đã nuôi tôi từ khi mới chào đời đến bây giờ. Giọng nói của mẹ truyền cảm và luôn nhẹ nhàng khi giảng dạy cho tôi những điều hay lẽ phải. . Mẹ và ba lúc nào cũng vất vả để nuôi tôi khôn lớn . Đối với tôi ,tấm lòng của mẹ còn bao la hơn biển cả . Tôi luôn muốn nói rằng  “ Con rất yêu mẹ”

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GIÚP MÌNH MÌNH ĐÃ LÀM XONG BÀI THI NHƯNG CÓ ĐIỀU THI VÀO BÀI VĂN TẢ NGƯỜI BẠN NÊN MÌNH LÀM KO ĐÚNG .cÁM ƠN CÁC BẠN NHIỀU NHA

7
11 tháng 12 2015

quá tuyệt ko hổ danh là khánh linh 

tick mình nha

22 tháng 11 2015

mình rất thích,mình cũng thế đó

đây bài hát gì Đã hơn một lần bóng tối tới gầnVà tôi từng nghĩ tôi sẽ dừng lạiĐoạn đường sao quá dàiNiềm tin cứ ngắn lạiChẳng biết đâu là tương laiĐâu ngày mai?Đã hơn một lần nước mắt ngắn dàiNhiều khi bật khóc giữa chốn đông ngườiChẳng ai nghe thấy tôiTừng nhịp tim rã rờiTự giấu đi niềm đam mê giữa quãng đời lê thêVà bàn tay đã có lúc muốn buông xuôi rồi đấyVà...
Đọc tiếp

đây bài hát gì 

Đã hơn một lần bóng tối tới gần
Và tôi từng nghĩ tôi sẽ dừng lại
Đoạn đường sao quá dài
Niềm tin cứ ngắn lại
Chẳng biết đâu là tương lai
Đâu ngày mai?

Đã hơn một lần nước mắt ngắn dài
Nhiều khi bật khóc giữa chốn đông người
Chẳng ai nghe thấy tôi
Từng nhịp tim rã rời
Tự giấu đi niềm đam mê giữa quãng đời lê thê

Và bàn tay đã có lúc muốn buông xuôi rồi đấy
Và ánh mắt có lúc muốn khép thật chặt
Đã hơn một lần
Cũng hơn một lần
Nhìn lên cao bầu trời sao những ước muốn nôn nao

Tự hỏi vì sao tôi sinh ra
Tự hỏi vì sao tôi lớn lên
Và giờ chẳng cần biết lý do 
Không đắn đo
Tôi vẫn bước tới mênh mông cuộc đời
Bầu trời này là của tôi
Và giờ tôi nâng tôi bay lên
Chạm vào nơi tôi từng ước mơ
Chẳng thể nào lãng phí nước mắt
tôi cũng đã rơi chơi vơi cơn đau bao nhiêu lâu rồi
Tôi mới có ngày hôm nay

Và đôi cánh tôi sẽ không bao giờ sợ hãi bão lớn mưa sa 
Chẳng chiến thắng nào bằng vượt qua chính mình 
Về chân trời ngập những ước mơhaha

1
18 tháng 2 2016

đã hơn một lần

____Đã bao lần bạn bật khóc vì thấy mệt mỏi, tổn thương? Nhưng còn đau đớn hơn khi chẳng ai hiểu mình, chia sẻ cùng mình.....Lúc ấy có lẽ bạn sẽ ở một mình và gặm nhấm nỗi buồn,.... Đó chẳng phải là cách tốt nhất, bạn sẽ mãi chìm trong bóng tối và chẳng thể cảm nhận cuộc sống có bao điều tốt đẹp. Vì vậy hãy chia sẻ đi! Hãy mang nỗi buồn ném đi thật xa đi! Ở đây chúng tôi...
Đọc tiếp

____
Đã bao lần bạn bật khóc vì thấy mệt mỏi, tổn thương? Nhưng còn đau đớn hơn khi chẳng ai hiểu mình, chia sẻ cùng mình.....
Lúc ấy có lẽ bạn sẽ ở một mình và gặm nhấm nỗi buồn,.... Đó chẳng phải là cách tốt nhất, bạn sẽ mãi chìm trong bóng tối và chẳng thể cảm nhận cuộc sống có bao điều tốt đẹp. Vì vậy hãy chia sẻ đi! Hãy mang nỗi buồn ném đi thật xa đi! Ở đây chúng tôi sẽ cùng chia sẻ câu chuyện của bạn, sẽ lắng nghe bạn và cho bạn một câu trả lời về nỗi băn khoăn của bạn...Đến với "Góc tâm sự cuộc sống" bạn sẽ được làm chính mình...
___
Có rất nhiều người luôn mang trong mình bao phiền muộn, nhưng chẳng dám nói ra. Vì ai sẽ hiểu họ đây, hay là những lời cười nhạo? Như những cô cậu học trò, bố mẹ chỉ quan tâm đến điểm số, thành tích của con đạt được mà "vô tình" quên mất con cũng là đứa trẻ, cũng có tâm sự nhưng chẳng dám nói ra.... Con "yêu đương sớm" thay vì hỏi con cảm thấy thế nào, con có cảm xúc gì, thì lại mắng chửi con.... Rất nhiều điều khiến ta uất nghẹn không dám nói ra....
Vì điều này nên chúng mình đã thành lập ra "Góc tâm sự cuộc sống" vào năm 2018. Nhóm này phát triển khá mạnh mẽ và mình muốn có một nơi tâm sự trên phần mềm học tập "Online Math" để ngoài học tập, giao lưu ta có nơi để giãi bày tâm sự....
Nếu muốn tìm đến, nếu muốn trải lòng hãy đến với chúng mình, ngôi nhà nhỏ nhưng rất ấm áp sẽ luôn chào đón các bạn^^:https://olm.vn/thanhvien/gocdanhchonguoinoitam
Chúng mình đảm bảo chỉ có bạn và mình biết câu chuyện này, sẽ không để lộ bất kì tin tức cá nhân ra ngoài.
_____
















0