Giúp mình với ạ
Đường vào thôn em đi lại thật khó khăn, mỗi khi trời mưa là bùn lầy đến mắt cá chân.Em đã nhiều lần bị ngã khi đi học, vừa bẩn hết quần áo lại còn bị muộn học nữa.Thật may, đầu năm tới Nhà nước sẽ đầu tư làm mới con đường đến thôn em. Nhưng con đường lại đi qua mảnh vườn mà Bà em đã vất vả trồng và chăm sóc bao nhiêu là cây ăn trái. Bà em phải làm thế nào bây giờ?
Nhà nước mà lấy vườn cây của Bà rồi, Bà sẽ tìm đâu ra nguồn thu nhập mới?
Qua hai tình huống trên, hãy cho biết:
Có phải lúc nào lợi ích cá nhân và xã hội cũng phù hợp với nhau không? Khi mâu thuẫn xảy ra, cần giải quyết như thế nào?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Có 1 bạn học sinh lớp 6 viết văn tự sự mình đi học muộn như sau:
Sáng nay , như mọi ngày , mình đã đi học từ rất sớm. Đường đến trờng thật khó đi. Sau 1 trận mưa, nó trơn như đổ mỡ. Chiếc xe đạp của mình lạng cả bánh, suýt ngã. Có quãng mình phải xuống dắt xe. Đang hốí hả chạy thật nhanh vì sợ muộn giờ học , bỗng nhiên mình nghe "uỵch" sau lưng. Một chị học sinh bị ngã. Chiếc xe đạp lăn kềnh ra, quần áo dính đầy bùn đất. Một lúc sau, không thấy chị đứng dậy đi tiếp. Mặt mũi lại nhăn nhó, mình vội vã quay lại. Thì ra , chị ấy bị ngã chẹo chân, đầu gối bị dập, máu chảy ra nhiều quá. Mình vội vàng diu chị ấy đến trạm xá. Khi chị được các cô y tá rửa viết thương xong, mình nhìn đồng hồ đã quá giờ vào học. Thế là ba chân bốn cẳng mình ù chạy đến lớp ngay.
đúng ko
k nhá
a, Bình đã vi phạm pháp luật trong trường hợp này. vì: thứ nhất, Bình vi phạm luật ATGT khi điểu khiển xe gắn máy khi chưa đủ tuổi. thứ hai, Bình vì phạm luật ATGT khi vượt đèn đỏ và gây thương tích cho người khác.
b, +em thấy mình cần nghiêm chỉnh chấp hành luật ATGT, không điều khiển phương tiện xe gắn máy khi chưa đủ tuổi cho phép, khi tham gia giao thông nên tuân thủ đúng đèn báo, biển báo, đúng làn đường, tránh gây thương tích cho mình và người khác.
Mới có 6 giờ sáng mà tôi đã chuẩn bị cho buổi đi học đầu tiên của mình đâu ra đó. Tôi vốn là một đứa trẻ có tính tự lập ngay từ lớp “Chồi” lớp “Lá”. Không giấu gì các bạn, bố tôi mất sớm khi tôi mới tròn một tuổi. Ba năm sau, ông bà nội “bắt” mẹ tôi phải đi bước nữa. Và từ đó, tôi về ở với ông bà nội và cô út. Cô út lúc đó đang học lớp 12. Ông bà nội và cô út rất thương tôi, nhưng vì hoàn cảnh, ông bà nội thì đã già, cô út lại đi học suốt sáng chiều, nên mọi sinh hoạt của bản thân, tôi thường tự làm lấy, dần dần thành thói quen.
Năm tôi vào lớp 1 thì cô út cũng ước vào Đại học năm thứ hai. Nhà chỉ còn ông bà nội và tôi. Sáng đó, ông bà nội có ý định đưa tôi đến lớp. Nhưng tôi nói với ông bà nội rằng. “Cháu đi đến trường một mình được, nội cứ ở nhà”. Từ nhà đến trường chỉ gần một cây số. Sau khi chào ông bà nội, tôi khoác chiếc cặp sách mới mà cô út đã mua cho tôi hồi hè vừa rồi. Vừa mới ra khỏi ngõ thì gặp một chiếc Honda chở tới. Tôi không ngờ là bố dượng tôi. Bố dừng xe lại, bế tôi lên xe và nói: “Bố đi từ lúc 5 giờ kia, nhưng chờ phà lâu quá nên giờ mới tới.
Con đừng buồn bố mẹ nhé! Bố dẫn tôi đến trường, rồi dẫn tôi vào lớp. Bố trao đổi với cô giáo chuyện gì đó khá lâu, rồi quay lại nói với tôi: “Con ở lại với cô giáo và các bạn, bố phải trở lại cơ quan. Trưa, con về một mình nhé! Thứ bảy này, bố sẽ đưa mẹ và em sang thăm ông bà và con!” Nói xong, bố chào tạm biệt cô giáo, rồi lên xe trở về. Tôi nhìn theo bố dượng cho đến lúc chiếc xe khuất hẳn sau dãy xà cừ ven đường mới quay về chỗ ngồi của mình ở cuối lớp học. Ngày đầu tiên vào lớp Một của tôi như thế đó, các bạn ạ!
mẹ có tất cả số tiền là :50000+20000+10000=80000(đồng)
số tiền còn lại sau khi mẹ mua áo là :80000-(15000x2)=50000(đồng)
chiếc quần bò có giá tiền là : 50000-10000=40000(đồng)
k cho mình nhé
Mẹ ơi, mẹ hy sinh cho con nhiều đến thế mà chưa bao giờ mẹ đòi con trả công. mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất, cao cả nhất, vĩ đại nhất. Đi suốt đời này có ai bằng mẹ đâu. Có ai sẵn sàng che chở cho con bất cứ lúc nào. Ôi mẹ yêu của con! Giá như con đủ can đảm để nói lên ba tiếng: “ Con yêu mẹ! ” thôi cũng được. Nhưng con đâu dũng cảm, con chỉ điệu đà ủy mỵ chứ đâu được nghiêm khắc như mẹ. Con viết những lời này, dòng này mong mẹ hiểu lòng con hơn. Mẹ đừng nghĩ có khi con chống đối lại mẹ là vì con không thích mẹ. Con mãi yêu mẹ, vui khi có mẹ, buồn khi mẹ gặp điều không may. mẹ là cả cuộc đời của con nên con chỉ mong mẹ mãi mãi sống để yêu con, chăm sóc con, an ủi con, bảo ban con và để con được quan tâm đến mẹ, yêu thương mẹ trọn đời. Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này. Tình cảm ấy đã nuôi dưỡng bao con người trưởng thành, dạy dỗ bao con người khôn lớn. Chính mẹ là nguời đã mang đến cho con thứ tình cảm ấy. Vì vậy, con luôn yêu thương mẹ, mong được lớn nhanh để phụng dưỡng mẹ. Và con muốn nói với mẹ rằng: “ Con dù lớn vẫn là con mẹ. Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con. ”
Có phải lúc nào lợi ích cá nhân và xã hội cũng phù hợp với nhau không?
Không
Khi mâu thuẫn xảy ra, cần giải quyết như thế nào?
Theo em , cần giải quyết theo hình thức đôi bên mỗi người nhịn 1 phần thiệt về mình ,san sẽ giúp đỡ nhau để đôi bên cùng có lợi,
-Không, Khi mâu thuẫn sảy ra ta nên tìm cách có lợi cho cả tôi bên, tránh gây tranh chấp, mâu thuẫn. Ở tình huống trên thì bà em có thể xin nhà nước một khoản đền bù để ổn định cuộc sống sau này hoặc xin nhà nước cấp cho một mẫu đất mới. Như vậy thì thiệt hại sẽ ít hơn, mọi chuyện được giải quyết trong văn minh,..