ĐỀ BÀI: Đọc đoạn trích:
Có thể ngày mai, cuộc đời sẽ trả lời mình bằng luồng gió lạnh ngắt, nhưng có hề chi, khi mình đã cống hiến cho cuộc đời một tâm hồn chính trực và cao cả -Biết yêu và biết ghét –Biết lăn lộn trong cái bình dị của cuộc sống mà cảm hiểu hạnh phúc không có gì so sánh nổi. Biết sống cao thượng, vươn lên trên tất cả những gì tính toán cá nhân mòn mỏi và cằn cỗi. Phải, mình phải sống như vậy, phải cống hiến cho cuộc đời một tâm hồn như thế -Đây là mơ ước, là nguyện vọng, quyết tâm và cũng là trách nhiệm mình phải làm. Phải làm.
(Trích Nhật ký Mãi mãi tuổi hai mươi–Nguyễn Văn Thạc)Thực hiện các yêu cầusau:
Câu 1.Xác định phong cách ngôn ngữ và phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên.
Câu 2.Theo anh/chị, luồng gió lạnh ngắt mà liệt sĩ Nguyễn Văn Thạc nói đến trong đoạn trích ẩn dụ cho điều gì?
Câu 3.Anh/chị học tập được gì cho cách sống của bản thânqua những dòng nhật ký của liệt sĩNguyễn Văn Thạc trong đoạn trích trên?