K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 12 2018

Dáng cô mảnh mai với chiếc áo dài màu ngọc bích. Cô ngồi thong thả trên chiếc ghế gỗ quen thuộc hàng ngày. Trên bàn cô là một chồng vở cao ngất. Cô chấm dàn bài Tập làm văn cho cả lớp.

Cô ngồi xuống chấm bài, đầu hơi cúi xuống bàn. Mái tóc dài óng ả của cô đang bay bay theo làn gió mùa thu. Vài cọng tóc loà xoà xuống trán. Đôi mắt cô tập trung cao độ vào từng bài làm. Đôi mắt màu hạt dẻ ấy như ánh lên những tia sáng long lanh và dịu hiền khó tả. Điều làm em chú ý nhất là đôi bàn tay cô. Bàn tay mảnh mai, thon thả. Tay trái nhẹ nhàng lật từng trang vở, tay phải cầm bút để sửa sai và ghi điểm. Chấm xong mỗi bài, cô ghi lời nhận xét rất tỉ mỉ. Những quyển vở được chấm xong, cô nhanh tay xếp sang một bên rồi tiêp tục chấm sang vở khác. Thỉnh thoảng, cô nhíu mày lại, đăm chiêu suy nghĩ. Có lẽ cô không hài lòng bởi những bài làm sơ sài, thiêu ý, trình bày thiếu cẩn thận. Rồi khuôn mặt cô bỗng vui vẻ hẳn lên, cô đưa mắt- nhìn xuống lớp và nở nụ cười trìu mến. Em đoán được rằng những bài văn hay đang in trên mắt cô. Cô rất hài lòng với những bài làm hay, trình bày sạch đẹp. Những bài làm ấy đã làm cô thấy vui, thấy yêu nghề dạy học, cô đã quên hết nhọc nhằn khi đứng trên bục giảng.

Chồng vở trên bàn cô giáo đã vơi dần, cộ vẫn tiếp tục chấm bài, bàn tay cô vẫn đều đều lướt trên trang giấy. Đôi mắt cô đọc bài thật nhanh, thật thấu đáo. Giờ giải lao vẫn chưa hết nhưng chồng vở cô chấm đã sắp xong. Cô ghi điểm thật công bằng, không bao giò' thiên vị ai nên cả lớp đều quí mến cô. Em rất thích được nhìn cô chấm bài.

Cô ơi! Em nhớ mãi Những điểm mười cô cho.

Em sẽ ra sức học tốt hơn nữa để không phụ lòng cô.

17 tháng 7 2020

Đó là một buổi học đầu thu, trời thật đẹp, em được quan sát cô giáo chấm bài Tập làm văn lớp 5.

Dáng cô mảnh mai với chiếc áo dài màu ngọc bích. Cô ngồi thong thả trên chiếc ghế gỗ quen thuộc hàng ngày. Trên bàn cô là một chồng vở cao ngất. Cô chấm dàn bài dàn bài Tập làm văn cho cả lớp.

Cô ngồi xuống chấm bài, đầu hơi cúi xuống bàn. Mái tóc dài óng ả của cô đang bay bay theo làn gió mùa thu. Vài cọng tóc loà xoà xuống trán. Đôi mắt cô tập trung cao độ vào từng bài làm. Đôi mắt màu hạt dẻ ấy như ánh lên những tia sáng long lanh và dịu hiền khó tả. Điều làm em chú ý nhất là đôi bàn tay cô. Bàn tay mảnh mai, thon thả. Tay trái nhẹ nhàng lật từng trang vở, tay phải cầm bút để sửa sai và ghi điểm. Chấm xong mỗi bài, cô ghi lời nhận xét rất tỉ mỉ. Những quyển vở được chấm xong, cô nhanh tay xếp sang một bên rồi tiêp tục chấm sang vở khác. Thỉnh thoảng, cô nhíu mày lại, đăm chiêu suy nghĩ. Có lẽ cô không hài lòng bởi những bài làm sơ sài, thiêu ý, trình bày thiếu cẩn thận. Rồi khuôn mặt cô bỗng vui vẻ hẳn lên, cô đưa mắt- nhìn xuống lớp và nở nụ cười trìu mến. Em đoán được rằng những bài văn hay đang in trên mắt cô. Cô rất hài lòng với những bài làm hay, trình bày sạch đẹp. Những bài làm ấy đã làm cô thấy vui, thấy yêu nghề dạy học, cô đã quên hết nhọc nhằn khi đứng trên bục giảng.