ĐÈ LUYỆN THÌ ~ SÓ 70
N : Ngữ văn ọ TRƯỜNG THCS NAM TRƯNG vÊ Môn: \xeữ vẫt. Năm học 2012 ~ 20/6 Ì: . có đoạn: với T truyện ngắn Lòng của U LÊ T chi đắn những ng cùng làm việc với 4nh em, Q
lại hèng, cũng đà ; Ông lại nghĩ về cái làng của ông. 2 rẻ ra. Cũng hát hỏng, bồng PhénŠ, 9, cùng
w GA nmi há, Ông thấy mình Tà, li thấy náo nức Tà Làn HH Aị chải gác lạ cuốc mề man suốt ngày. T06 lông Tà ụ, xẻ hào, khuẩn đá... Không 01 Thao 5 C ở đầu nuốn được cùng anh em đào đưởng TP âm pí mật chắc còn là khướit lăm. Ỉ Ông lầo
làng đã dựng xong chưa? IMPÔNđ Sun nhớ làng, nhớ cái làng quá. (Ngữ văn 0, tập một, NXB Giáo mà à Lân tr.162, l6) cẩnm tên được sáng tác trong hoàn CÂN” nào? Truyện Viết VÕ ~Ẻ§ Chợ Dà, Câu 1. TÁc p
¡ nh ng Ta h HN Nn nào là câu cảm
lập cảm thán? , Câu 3. Các câu văn “Không biết cái chỏi gác ở đầu làng đã dựng XoHE chưa Nhữn,
4 1 SAO / đường hâm bÍ mẬt € e côn lò khưới lăm ? Vì :
sử dụng hình thức ngôn ngữ Ấy. xa Câu 4, Viết đoạn văn khoảng 10 câu theo phương thức Điển dịch nêu cảm nhận về Ông Hai
: . £ trong đoạn trích trên. Đoạn văn sử dụng thành phản biệt lập và pháp liên kết (gạch chân và chú thích).
Phần II: Cho đoạn thơ sau: Câu hát căng buôm với gió khơi, Đoàn thuyên chạy đua cùng mặt trởi. Mặt trời đội biển nhô màu mới, Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi.
: Ộ (Ngữ văn 9, tập một, NXB Giáo dục 2014, tr.140) , Câu 1. Những câu thơ trên năm trong tác phẩm nào? Của ai? Nêu hoàn cảnh ra đời của tác phâm đó.
Câu 2. Khổ thơ nảy có những hình ảnh vừa quen vừa lạ, bởi lẽ khổ thơ mở đầu của bài
cũng từng nhắc đến hình ảnh “đoàn thuyên", “mặt trời”, “câu hát”, “øi
hại tổ đc An em, những hình ảnh đoàn thuyên", “mặt trời”, “câu hát” trở đi trở lại tron
nhưng tr nộ nghĩa gì? Hãy trình bảy hiểu biết của em bằng đoạn văn khoảng 10 câu th x
(gạch chả ng hợp ~ Phân tích Tông hợp. Đoạn văn sử dụng khởi ạch chân và chú thích). ng ngữ và câu phủ định
Trong đoạn thơ trên sử dụng câu hỏi tu từ , câu hỏi tu từ được dùng trong câu : " Những người muôn năm cũ / Hồn ở đâu bây giờ " đây là một câu hỏi tự vấn để thể hiện sự day dứt , tiếc thương cho một thời huy hoàng của Nho học nói chung và ông đồ nói riêng .