Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Khổ thơ thứ nhất của bài thơ “Viếng lăng Bác” là những cảm xúc bồi hồi xao xuyến của nhà thơ khi đến thăm lăng Bác. Mở đầu khổ thơ là một lời thông báo ngắn gọn, giản dị nhưng chứa đựng biết bao điều sâu xa. Cách xưng hô gần gũi, thân mật của tác giả khiến tình cảm trở nên ấm áp mà vẫn rất mực thành kính, thiêng liêng. Với biện pháp nói giảm, nói tránh, tác giả dùng từ “thăm” thay cho từ “viếng” đã khẳng định Bác vẫn còn mãi trong lòng dân tộc. Hình ảnh ẩn dụ “hàng trê” biểu tượng cho sức sống bền bỉ, kiên cường, bất khuất của con người, dân tộc Việt Nam. Dường như niềm xúc động và tự hào về đất nước, dân tộc đã được nhà thơ bộc lộ trực tiếp qua từ cảm thán “Ôi”. Còn hàng tre, đó là đại diện cho những con người ở mọi miền trên đất nước về đây sum vầy bên Bác, trò chuyện và bảo vệ giấc ngủ cho Người. Chỉ với một khổ thơ ngắn, Viễn Phương đã thể hiện những cảm xúc chân thành, thiêng liêng đối với Bác kính yêu.
Nhìn lại thế hệ xưa cũ, tôi không khỏi cảm thấy nuối tiếc và hoài cổ về một thời đã qua. "Ngày xưa, ông bà thường kể về những ngày tháng đẹp đẽ với ánh sáng ấm áp của tình thân và những buổi chiều đầy ắp tiếng cười," mẹ tôi thường nói. Thời gian dường như trôi qua quá nhanh, và những ký ức về một quá khứ giản dị, chân thành lại càng trở nên quý giá hơn bao giờ hết. Những bức ảnh cũ, những câu chuyện truyền miệng từ thế hệ trước đều gợi nhớ về một cuộc sống mà giờ đây chỉ còn là hồi ức. Chính vì vậy, tôi cảm thấy một nỗi buồn sâu lắng khi nghĩ đến những điều đã mất. "Chúng ta không thể quay lại quá khứ, nhưng chúng ta có thể học hỏi từ những gì đã qua," cha tôi đã khuyên như vậy. Những kỷ niệm về thế hệ xưa không chỉ là những dấu ấn của một thời đại đã qua mà còn là bài học quý báu cho hiện tại và tương lai. Phép nối giữa quá khứ và hiện tại không chỉ làm rõ sự khác biệt mà còn gợi nhắc chúng ta về giá trị của những truyền thống và ký ức. Dù thời gian không ngừng trôi, những giá trị và cảm xúc của thế hệ xưa vẫn sống mãi trong trái tim chúng ta, nhắc nhở chúng ta trân trọng những gì đang có.