Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em tham khảo:
Hình ảnh bàn tay mẹ chắn mưa sa, chặn bão, thức một đời đã thể hiện được những hi sinh to lớn mẹ dành cho con. Mẹ hi sinh tất cả, che chắn mọi khó khăn trong cuộc sống, chỉ mong con có được cuộc sống bình yên. Bàn tay mẹ giống như có phép nhiệm màu vậy, không khó khăn, vất vả nào mà mẹ không vượt qua được; điều đó nó lên tình yêu vô bờ vô tận mà mẹ dành cho con(Câu so sánh). Tình yêu của mẹ theo con cả một đời. Bài thơ giúp em hiểu được tình cảm vô bờ bến mà mẹ dành cho em: "Cả đời mẹ vất vả vì con, lam lũ nhọc nhằn chịu mọi đắng cay, nguyện hi sinh cả cuộc đời để cho con có cuộc sống tốt đẹp". Hãy trân trọng và yêu thương cha mẹ của mình, vì cha mẹ dành cả đời hi sinh và yêu thương chúng ta.
Vào năm ngoái bố em đã tặng e 1 chiếc bút bi nhân ng sinh nhật . Cây bút có màu xanh lam ,cx là màu yêu thích nhất của e .Cây bút ấy cx như một ng ban của e vậy ,nó cùng e học cùng e làm những bài tập khó hiểu . E cảm thấy rằng nó có thể nói chuyện với e nhờ bút mà em có thể vươn lên đế một thành tích như bây giờ . E muốn ns với nó rằng ''Bút có thể đi cùng mk đến khi mk tốt ngiệp đâị học và có thể đi suốt cuộc đời này nhé bút!''Bấy giờ bút cx đã là một thành phần ko thể thiếu đối với e .Ko có j có thể thay thế nó và hơn cả ,cảm ơn món quà ấy.
Trong văn bản Bài học đường đời đầu tiên của nhà văn Tô Hoài, cái chết thương tâm của nhân vật Dế Choắt đã để lại trong em nhiều suy nghĩ. Cái chết ấy của Dế Choắt không những là chết oan mà còn là cái chết đau đớn do bị mỏ của Cốc như cái dùi đục dùi lên người. Chính vì vậy, cái chết của Dế Choắt có thể khiến cho người đọc thấy thương cho Dế Choắt yếu đuối, gầy còm và lên án hành động hèn nhát của Dế Mèn. Tuy nhiên, cái chết của Dế Choắt không phải là cái chết vô ích, vô nghĩa. Cái chết của Dế Choắt đã trở thành bài học đường đời đầu tiên cho Dế Mèn. Dế Choắt ra đi đã dặn dò Dế Mèn bài học khắc cốt ghi tâm là không được có thói hung hăng, bậy bạ, có óc mà không biết nghĩa. Bài học đó không chỉ trở thành hành trang cho Dế Mèn bước vào đời mà còn thể hiện được sự hy sinh cao thượng và tấm lòng vị tha của một người từng trải như Dế Choắt. Tóm lại, cái chết của Dế Choắt là cái chết thương tâm nhưng cũng là cái chết đầy nhân văn và ý nghĩa.
Bạn dế Mèn trong bài học đường đời đầu tiên mang cho tôi nhiều cảm xúc . Dế mèn có ngoại hình rất khỏe mạnh, đẹp đẽ và tràn đầy sức sống .Tuy vậy trái ngược với vẻ đẹp ấy , cậu rất tự tin,kiêu ngạo vàcoi thường mọi người như là mình sắp đứng đầu thiên hạ rồi chính vì vậy cậu đã nhận bài học rất thích đáng và đã đánh mất một người bạn mà cậu hay trêu trọc tên và che cười đó chính là Dế choắt đó ko phải là tên thật của cậu ấy đó là chính tên của dế Mèn đặc ra. Cậu đã dụ chị Cốc và chuôi vào han chú ngụ và sau đó dế Choắt đã bị chết .Cậu đã nhận được bài học thích đáng.
Trời còn tờ mờ tối vậy mà anh gà trống oai phong đã cất tiếng gáy, báo hiệu mọi người thức dậy. Phía đằng đông, những tia nắng đầu tiên của ông mặt trời đang dần nhô lên. Bầu trời phía đông ửng hồng lạ kì ! Ông mặt trời như lòng đỏ một quả trứng gà được đặt trên chiếc mâm màu xám. Những chị mây lúc bấy giờ như những chiếc thuyền bông trôi dạt trên trời
* Các phép tu từ: nhân hóa, so sánh
"Keng,keng,keng" chiếc đồng hồ báo thức của e reo lên. Em liền giật mình tỉnh giấc. Em đứng dậy bị ra sân hít thở bầu ko khí trở lành. Từ răng đông,bầu trời đang chuyển dần sang máu đỏ nhạt. Lúc nayf mt vẫn dấu mình trở màn sương mỏng. Chỉ lát sau mặt trời đã thức dậy ban phát n tia nắng ấm áp cho vạn vật. Ông mặt trời như lòng đỏ trứng gà từ từ nhô lên quét sạch mọi tàn dư của cuộc sống
(3 điểm)
- Hình thức là một đoạn văn ngắn (5-7 dòng)
- Nội dung hay, diễn đạt tốt, có danh từ và cụm danh từ, trình bày sạch, chữ viết đúng chính tả, hành văn lưu loát
+ Bài viết sơ sài mắc lỗi chính tả 2 lỗi trở lên trừ 0.5đ
Bài mẫu:
Thế là mùa xuân mong ước đã đến! Xuân về mang theo những tia nắng sưởi ấm vạn vật và đất trời. Cây cối đâm chồi nảy lộc, những chiếc lá non xanh mơn mởn hé lộ giữa trời xuân. Những chùm hoa nhỏ li ti xuất hiện trên những cây bưởi, cây cam, cây nhãn… Mưa phùn lất phất chỉ đủ để cành đào nở hoa khoe sắc thắm với tạo vật. Xuân về, Tết đến, người người đi chợ xuân mua sắm đồ Tết, nhà nhà cùng nhau gói bánh chưng xanh. Ai cũng vui vẻ và cảm thấy hạnh phúc. Mùa xuân kì diệu như vậy đấy!
Đằng sau nhà em có một khoảng đất rộng giống như khoảng đất nhà bác hàng xóm kế bên, nhà em thường dùng chỗ đất đó để trồng rau. Cứ một thời gian ngắn thôi là nhà em đã có một vườn rau xanh tốt.
Chỗ đất đó trước đây nhà em có trồng một số cây ăn quả, nhưng vì một hôm trời mưa bão rất lớn cây bị đổ nên từ đó trở thành khoảng đất trống. Nó cũng được để trống khá lâu cho đến khi mẹ em là người nảy ra ý định sẽ trồng một bãi rau ở đó để việc lấy rau ở gần nhà sẽ tiện hơn, vừa tiết kiệm được một khoản tiêng mua rau vừa có rau sạch do chính mình trồng để ăn. Tất cả mọi thành viên trong nhà đêu tán thành.
Vào một buổi chủ nhật bố em ở nhà đào hết mấy cái gốc cây còn sót lại, vì đất đó cũng khá cứng nên bố phải chở thêm một ít đất mềm xốp về. Mẹ và em thì quốc đất, nhặt cỏ. chẳng mấy chốc từ một khoảng đất trống đã trở thành những luống rau ngay ngắn, hạt rau và cây giống đã được mẹ chuẩn bị sẵn. Trong lúc mẹ và em gieo cấy rau thì bố có nhiệm vụ rào bãi rau lại bằng những miếng lưới để tránh gà vào bới những luống rau mới gieo. Mẹ chuẩn bị rất nhiều loại rau như là rau cải, bắp cải, một ít hành, một luống rau thơm gồm xà lách, rau mùi và thì là…
So sánh ngang bằng:
Đằng sau nhà em có một khoảng đất rộng giống như khoảng đất nhà bác hàng xóm kế bên, nhà em thường dùng chỗ đất đó để trồng rau.
Mẹ chuẩn bị rất nhiều loại rau như là rau cải, bắp cải, một ít hành, một luống rau thơm gồm xà lách, rau mùi và thì là…
Thân tre thẳng đứng từ gốc tới ngọn. Gốc bám chặt với lòng đất nên rất cố định. Thân tre thẳng đứng, vỏ láng, xanh tươi như một chiếc áo giản dị của người nông dân. Càng lên cao thân nó càng thu nhỏ lại và đâm thẳng lên trời, cây tre cao khoảng mười mét, lá tre dài và nhọn, màu xanh đậm đều đặn được tỏa mát phía sau nhà. Rễ cây tre đâm sâu xuống mặt đất như bàn tay của con người làm lụng vất vả kiếm sống. Cây tre rất có lợi trong đời sống sinh hoạt và trong chiến đấu. Quê em cây tre dùng để phục vụ đời sống con người, tre dùng để làm cột nhà, làm đũa ăn, làm rổ để đựng cá, làm đồ chơi và các dụng cụ khác, tre dùng để làm chông gai, tầm vông vạt nhọn để chống quân xâm lược. Tre là đồng chí của dân ta, vì ta mà tre cùng đứng lên với con người để bảo vệ quê hương, bảo vệ đất nước. Cây tre là hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam.
Ai sinh ra trên đời cũng đều có quê hương của mình, quê hương gắn bó với tôi suốt 1 thời thơ ấu. Lớn lên phải học nhiều, tôi không còn được rong chơi khắp làng, được chạy nhảy tung tăng trên những ngả đường đất nâu như trước nữa. Tôi chỉ tìm thấy những ký ức xưa hiện về trong từng giấc mơ ngắn ngủi. Tôi bỗng nhớ tha thiết cái cảm giác được hoà mình vào gió, được đứng giữa cánh đồng lúa xanh rì mà đuổi bắt những chị chuồn chuồn. Đến mùa lúa chín, tôi đã từng được thưởng thức hương cốm thơm ngây ngất, được nếm vị ngon ngọt của thức quà quê. Những xúc cảm ấy vẫn luôn trong tôi như một điều gì đó quan trọng mà không gì xoá mờ được. Giờ đây, tuy thân thể tôi xa cách quê hương nhưng tâm hồn của tôi vẫn hướng về nó, vẫn luôn bên nó như chưa từng có sự chia ly. Tôi yêu quê hương của tôi nhiều lắm!
Ai cũng có một quê hương, có nơi chôn rau cắt rốn của mình. Tôi yêu quê hương tôi da diết, cái tình yêu ấy đã nảy sinh từ thuở tôi mới lọt lòng, tôi yêu những cánh đồng thẳng cánh cò bay, dòng sông quê nước trong văn vắt, đầm sen ngọt ngào hương thơm của đất, của trời. Tôi yêu tiếng chim ca mỗi buổi sớm mai cho tôi một ngày nắng đẹp, tiếng cựa mình thức giấc cảu chồi non, tiếng quê hương tôi đang dần thay da đổi thịt. Tôi yêu cả những con người lam lũ vất vả một nắng hai sương, sớm tối cần mẫn trên cánh đồng.
Tham khảo bài nhé bạn !
Càng ra xa bến cảng, cảnh dòng sông càng thanh bình và êm đềm. Mặt sông uốn lượn như một tấm vải lụa trải dài đến xa tít chân trời, vắng bóng tàu thuyền nên sông cũng ít sóng đi, chỉ nghe soàn soạt vài tiếng sóng vỗ bờ. Những cụm lục bình đâu rồi nhỉ? Có lẽ chúng thấy mình quá nhỏ bé trước cảnh sông nước bao la nên đã trốn đi. Mặt trời đã chiếu những tia nắng gay gắt, mặt sông lấp lánh như được dát muôn ngàn viên pha lê. Ô kìa, những chiếc thuyền đánh cá, chở hàng buôn bán lặng lẽ đậu giữa dòng sông như đang ngẫm nghĩ điều gì đó. Bến cảng đã thưa dần, thấp thoáng đây đó những ngôi nhà cao tầng trong làn sương mờ mờ ảo ảo. Bên kia, nhà cũng ít lại, những vườn cây trái xanh um chạy dài ven bờ sông. Gió lùa qua lá cây xào xạc, tràn xuống mặt nước mát rượi. Đứng trước sông nước mênh mông, em thấy lòng mình nhẹ lân lân làm sao!