Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Từ xưa đến nay, dân tộc Việt Nam vẫn có truyền thống “tôn sư trọng đạo”. Thầy có là những người có công ơn dạy dỗ, dìu dắt chúng ta trong hành trình tìm đến với tri thức. Trong cuộc đời, mỗi người hẳn đều có một người thầy, cô giáo mà bản thân rất kính trọng. Và tôi cũng như vậy.
Người giáo viên mà tôi yêu quý và kính trọng nhất là cô Nguyễn Thu Hà. Cô là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi, cũng là giáo viên dạy môn Ngữ văn. Năm nay, cô ba mươi sáu tuổi. Khuôn mặt của cô trông rất hiền dịu. Nước da trắng hồng, cùng mái tóc dài ngang vai. Đôi mắt với ánh nhìn dịu dàng. Nụ cười của cô luôn rạng rỡ trên môi. Mỗi khi đến lớp, cô thường mặc những trang phục đơn giản, nhưng toát lên vẻ thanh lịch. Tôi cảm thấy cô rất xinh đẹp, trẻ trung.
Trong giờ học, cô là một giáo viên rất nghiêm khắc. Dù vậy, cô cũng rất tâm lí. Cô luôn dành thời gian để truyền đạt cho học sinh kiến thức của môn học một cách tốt nhất. Giọng nói của cô vừa truyền cảm, vừa ấm áp. Tôi rất yêu thích giọng nói của cô. Mỗi khi có bạn không chú ý nghe giảng, cô đều nhắc nhở nhẹ nhàng. Cô rất hay ở lại lớp trong những giờ ra chơi để trò chuyện cùng chúng tôi. Cô tâm sự với cả lớp rất nhiều điều: từ việc học tập, đến vấn đề trong cuộc sống. Nhờ có cô, tôi cảm thấy học được rất nhiều điều bổ ích.
Tôi còn nhớ mãi một kỉ niệm về cô. Hôm đó, cô gọi tôi lên bảng để kiểm tra bài cũ. Nhưng tối hôm trước, tôi đã không học bài do mải xem phim. Khi nghe cô hỏi, tôi không trả lời được câu hỏi. Lúc đó, tôi nhìn thấy ánh mắt của cô rất buồn. Từ trước tới nay, tôi luôn là một học sinh chăm chỉ. Việc xảy ra ngày hôm nay có lẽ đã khiến cô cảm thấy thất vọng. Cô không trách mắng, mà yêu cầu tôi về chỗ. Cả buổi học hôm đó, tâm trạng của tôi rất nặng nề. Tôi tự trách bản thân. Cuối buổi học, tôi đã chủ động lên xin lỗi cô. Lời nhắc nhở của cô khiến tôi còn nhớ mãi. Nhờ có cô, tôi mới ý thức học tập chăm chỉ hơn.
“Một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy” - Đó là câu tục ngữ đề cao vai trò của người giáo viên. Bởi vậy, tôi luôn tự nhắc nhở bản thân phải yêu quý và kính trọng cô giáo của mình.
tham khảo nha
Nếu như học tập là chiến trường, thì sách vở ta học hàng ngày chính là vũ khí giúp ta vượt qua chiến trường khắc nghiệt ấy và đi đến thành công. Hãy trân trọng sách vở như cách mà người chiến binh coi vũ khí là người đồng hành trên chiến trường.
Trước tiên, ta định nghĩa sách là gì? Sách là sản phẩm của trí tuệ nhân loại. Khi mà lịch sử con người phát triển không ngừng, rất cần có công cụ có thể ghi lại từng thời kì khác nhau. Và khi ấy sách ra đời. Sách có rất nhiều loại khác nhau, nhưng chung quy lại tất cả, sách là công cụ cung cấp kiến thức cho chúng ta. Sách giáo khoa chứa đựng vốn kiến thức cơ bản nhất, giúp người đọc hiểu vấn đề khái quát nhất, từ đó có thể phát triển vấn đề học. Sách tham khảo chứa tư liệu nâng cao, rộng lớn hơn mà sách giáo khoa chưa đề cập đến, để phát triển toàn diện hơn tư duy người học. Hay vở ghi chép, ghi chép lại tất cả những gì đã được học trên nhà trường hay về nhà nghiên cứu. Ngày nay còn nhiều loại sách giải trí, giúp ta có thể thư giãn sau những giờ làm việc vất vả. Quả thực, sách đem đến cho người đọc và nghiên cứu nó một nguồn tri thức vô tận. Không quá để nói, sách là người thầy của ta. Sách dạy ta điều hay lẽ phải, dạy ta đạo đức lối sống tốt hay sách còn dạy ta đạo lí trong cuộc công. Mỗi vấn đề khác nhau, có từng loại sách chuyên đề khác nhau. Từng trang sách, trong đó là chứa đựng cả lượng tri thức mà nhân loại đã tích lũy, miệt mài nghiên cứu qua hàng ngàn năm. Sách đưa chúng ta đến những vùng đất mới, mở ra những chân trời bao la còn giấu kín của đời nhân loại. Không phải ngẫu nhiên mà người ta gọi là sách là ngọn đèn bất diệt, là bạn đồng hành trên thành công của con người.
Cho đến ngày nay, khi mà chúng ta - thế hệ tương lai của nhân loại tiếp nhận nguồn tri thức mà ông cha ta dày công tích lũy qua từng trang sách, lại càng phải thấm thía hơn công lao to lớn ấy. Mà trên tất cả, trách nhiệm tiếp thu đúng cách là quan trọng hơn hết. Tay cần phải biết nghiền ngẫm nghiên cứu từng câu từng chữ sau mỗi trang sách. Bởi nếu chỉ đọc với số lượng thay vì chất lượng thì thông điệp truyền tải gần như là không có gì. Trân trọng, nâng niu và bảo vệ sách cũng là cách để đón nhận tinh hoá văn hoá nhân loại. Chớ nên để lung tung, làm hỏng sách. Chỉ một hành động nhỏ bất cẩn thôi cũng sẽ làm hỏng sách, thể hiện sự thiếu tôn trọng với người nghiên cứu sách.
Hiện nay, trên thị trường bày bán rất nhiều loại sách. Nhưng không phải vì thế mà ta đọc, nghiên cứu sách vô điều kiện không có chọn lọc. Có rất nhiều sách giả, kém chất lượng, sách tàng trữ văn hoá phẩm đồi trụy ảnh hưởng đến tư duy lành mạnh của người nghiên cứu, để lại nhiều hậu quả khôn lường. Vì vậy, mỗi chúng ta hãy tỉnh táo trong việc chọn lọc sách để đọc cũng như nghiên cứu thông tin trong sách. Sách là vốn tri thức thu nhỏ của nhân loại. Chịu khó đọc sách, nghiền ngẫm từng trang sách là cách hữu hiệu để thế hệ trẻ chúng ta tiếp thu, bắt kịp thời đại. Một người thành công là người biết tỉnh táo trong việc chọn lọc cũng như kiên trì tiếp thu kiến thức từ sách!
Sách vở hàng ngày, những người bạn đồng hành quen thuộc của học sinh là những thứ không thể thiếu trên con đường thành công trong tương lai. Sách soi sáng nguồn tri thức, đưa ta đến thành công rực rỡ cũng như dạy ta thành người.
Tham Khảo nhé !!
I. Mở bài: Giới thiệu hoàn cảnh xảy ra sự việc
Hôm qua em vừa làm được một việc tốt đó là giúp một bà cụ qua đường. khi về kể cho ba mẹ nghe thì ba mẹ rất vui và khen em ngoan
Việc làm này cũng khiến em thấy vui và rất tự hào.
II. Thân bài:
1. Hoàn cảnh xảy ra việc:
Vì tối hôm trước em ngủ muộn vì phải thức khuya học bài nên sáng em dậy muộn và đi học muộnTrên đường đi học, em nhìn thấy mà bà lão già khom khom chuẩn bị qua đườngChắc vì bà già nên khi qua đường bà còn rụt rè và lo sợTôi chấp nhận đi học muộn để giúp bà cụ qua đường2. Diễn biến sự việc:
Tôi chạy đến hỏi bà cần tôi giúp đỡ không?Bà lão trả lời tôi một cách chậm rãi rằng “bà muốn qua đường nhưng xe đông quá nên bà sợ”Tôi đề nghị giúp bà qua đườngThoạt đầu bà còn đắn đo suy nghĩ, nhưng nhìn tôi hồi lâu rồi bà đồng ýTôi cầm tay bà dẫn bà qua đường; tay bà run run nhưng ấm áp vô cùngTrong lúc qua đường hai bà cháu nói chuyện hỏi thăm về nhauTôi tới trường thì đã vào giờ học, tôi phải chịu phạt vì đi học muộnTối về tôi vui vẻ kể cho ba mẹ ngheBa mẹ khen tôi ngoan, biết giúp đỡ người khác.III. Kết bài: Nêu cảm nghĩ về việc làm của mình
Tôi tự hào về việc làm của tôiTôi sẽ cố gắng để làm nhiều việc khác để ba mẹ vui lòng hơn nữaĐây là những lưu ý nếu bạn muốn viết một đoạn văn tự sự có xem yếu tố miêu tả và biểu cảm .
- Dàn ý đó cũng tương tự như dàn ý của bài văn tự sự bình thường khác.
- Tuy nhiên, trong thân bài (phần chính của chuyện), cần bố trí các đoạn để có thể miêu tả và biểu cảm đối với nhân vật, hoàn cảnh nhân vật. Trong phần kết cũng thường có những đoạn biểu cảm.
- Chú ý: Không nên miêu tả và biểu cảm lan man, chỉ nên tập trang khắc hoạ hình tượng nhân vật, như miêu tả ngoại hình, miêu tả nội tâm, miêu tả và biểu cảm về hoàn cảnh nhân vật ...
Bạn dựa vào dàn ý để làm bài văn nhé
1.Mở bài:
-Nhìn vào bộ mặt của các đô thị,người ta có thể đánh giá trình độ và mức độ phát triển của 1 quốc gia.Ở các nc tiên tiến,vấn đề giữ gìn vệ sinh nơi công cộng,bảo vệ môi trường sạch đẹp đc quan tâm thường xuyên.
-Ở nước ta,chuyện vứt rác,xả nc' bẩn làm ô úê nơi công cộng, khá phổ biến.Có thể gọi hiện tượng này là nếp sống thiếu văn hóa,văn minh.
2.Thân bài:
*Nguyên nhân:
-Do lối sống ích kỉ,chỉ nghĩ đến mình mà k nghĩ đến ng khác (dc:muốn cho nhà mình sạch đem rác vứt ra đừong họặc sông,hồ,công viên…)
- Do thói quen xấu đã có từ lâu(dc: tiện tay vứt rác ở mọi nơi kể cả các khu di tích hay thắng cảnh nổi tiếng)
- Do k ý thức đc hành vi của mình góp phần phá họai môi trường,vô ý thức và thiếu văn hóa.
-Do việc giáo dục ý thức ng dân chưa đc làm thường xuyên và việc xử phạt chưa nghiêm túc.
*hậu quả:
- Mất vẻ mỹ quan đô thị (dc)
-Ô nhiễm môi trường nc,k khí,đất.(dc)
-Góp phần làm phát triển dịch bệnh(dc)
-Tốn kém nhiều trong việc thuê ng dọn dẹp khác khu di tích,đừong phố,công viên….(dc)
…
*Biện pháp:
-Đẩy mạnh tuyên truyền,giáo dục cho ng dân ý thức bảo vệ môi trừơng.
-Xử phạt nghiêm và nặng với những hành vi cố tình làm ảnh hưởng xấu tới môi trường
-Không chỉ có lực lượng thu dọn rác ở đường phố mà cần chú ý đến sông ngòi,kênh rạch…
-Quan trọng hơn cả là mỗi ng cần có ý thức,sửa đổi đựơc thói quen xấu của mình.
…
3.Kết bài:
-Những hành vi thiếu văn hóa trên rất đáng phê phán vì nó gây ảnh hưởng k nhỏ tới xã hội.
-Mỗi ng cần nhận thức rõ hành vi của mình,cùng nhau bảo vệ môi trừơng,bảo vệ môi trường cũng đồng nghĩa với việc bảo vệ bản thân con ng khỏi những nguy cơ diệt vong.
Trước đây, bà Hiền là giáo viên dạy tiếng Anh ở một trường cấp 3 trên thành phố. Sau khi về hưu, bà cùng gia đình chuyển về xóm em sinh sống. Ở đây, bà nhìn thấy nhiều đứa trẻ hoàn cảnh khó khăn, chưa có điều kiện học thêm, học ở trung tâm. Đặc biệt là các em nhỏ ở trại mồ côi gần đó. Thế là, bà Hiền đã sửa sang lại một căn phòng, mở lớp dạy tiếng Anh tại nhà miễn phí. Lớp học nhỏ của của bà mở cửa bốn buổi một tuần, với học sinh là các bạn nhỏ hoàn cảnh khó khăn, và có cả những cô chú muốn được học tiếng. Bà Hiền không chỉ dạy học miễn phí, mà còn cung cấp sách vở, bút mực cho người khó khăn đến học. Bao tâm huyết, kinh nghiệm, bà Hiền dồn cả vào lớp học tình thương của mình. Nhờ bà, mà bao nhiêu đứa trẻ được củng cố kiến thức vững chắc về Tiếng Anh - điều vốn có phần xa xỉ với những gia đình khó khăn.Em rất kính phục và yêu mến bà Hiền. Bà đã dành thời gian, tiền bạc và công sức của mình để vun vén tương lai cho những đứa trẻ không thân quen. Sự hi sinh lớn lao ấy của bà, đã lan tỏa tình yêu thương ấm áp cho cuộc sống này thêm tươi sáng.
chúc bạn học tốt ;-;
Chiều hôm qua, em đã được chứng kiến một sự việc hết sức xúc động ở ngay khu phố nhà em.
Lúc ấy, khoảng 3 giờ chiều, một đám cháy bỗng bùng lên từ cửa hàng tạp hóa ở đầu ngõ. Sau tiếng kêu cứu của bà chủ quán, người dân xung quanh đồng loạt lao ra, cùng dập lửa. Người nhanh nhẹn gọi điện cho trạm cứu hỏa gần nhất. Các chú, các anh khỏe mạnh thì quấn khăn ướt lên người lao vào bên trong, cứu hai cháu nhỏ và bà cụ. Mọi người còn lại thì ra sức kéo những món hàng chưa cháy ở phía ngoài để giảm thiểu thiệt hại. Người thì kéo vòi, hứng nước, cố dập lửa, để không lan sang nơi khác. Lúc này, mọi người xung quanh em, từ anh sinh viên đến chị may vá, bác thợ xây đều hóa thành anh hùng. Mọi người không sợ nguy hiểm, không sợ lửa cháy. Tất cả đồng lòng giúp cứu người, cứu của. Ánh lửa sáng rực, nhưng không sáng bằng tình người, tình đoàn kết của người dân khu phố em. Sau một hồi căng thẳng kìm chân lửa, đoàn cứu hỏa đã đến. Từng cột nước xối thẳng vào đám lửa, dập tắt hoàn toàn đám cháy.
Sự kiện ấy khiến em vô cùng xúc động và kính phục mọi người. Nó không chỉ khiến em nhận ra sức mạnh của tình đoàn kết. Mà còn nhận ra được rằng, bất kì ai xung quanh chúng ta đều là những người hùng vĩ đại.