Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Vậy là một ngày mới bắt đầu. Ngoài đường xe cộ đi lại tấp nập, mọi người cười nói vui vẻ, chim chóc vang ca lảnh lót bên tai, bầu trời trong lành, mát mẻ, không khí vui tươi. Thật vui vẻ và yên bình! Mặc dù vội đi làm, nhưng người dân quê tôi rất có ý thức. Họ đi đúng làn đường của mình, tuân thủ đúng các luật lệ giao thông. Dù đường đông, nhưng đường ai nấy đi, hiếm khi có chuyện tranh cãi về phần đường, làn đường. Những thiên thần áo trắng tung tăng trên vỉa hè đến trường chào đón năm học mới. Còn những đứa trẻ, những em bé mẫu giáo ngoan lắm, chúng đợi cha mẹ dắt mới dám sang đường. Đường đông, người đông, nhưng các luật lệ giao thông quê tôi như dường thấm sâu vào trong tim, trong máu mỗi đứa trẻ, ai ai cũng chấp hành đúng nội quy giao thông. "Nhanh một phút, chậm cả đời" là câu nói giao thông mà người dân Hải Phòng gửi đến tất cả những người dân trên thế giới
BN THAM KHẢO !!
Cô giáo tôi tên là Lan. Cô phụ trách giảng dạy chúng tôi bộ môn Toán và đồng thời cũng là giáo viên chủ nhiệm của lớp chúng tôi học kì này. Cô có dáng người cao gầy, mái tóc mượt mà duyên dáng. Cô tận tình trong giảng dạy. Bao giờ cô cũng nghiêm khắc ,nhưng chúng tôi biết đó là vì lũ học trò chúng tôi mà . Trong mỗi giờ học ,bạn nào yếu kém đều được giảng rất kỹ bài học . Chỗ nào không hiểu ,chúng tôi luôn được cô giải đáp những thắc mắc trong bài học. Vì vậy chúng tôi luôn yêu quý cô !
+ Câu bị động : ...chúng tôi luôn được cô giải đáp những thắc mắc trong bài học
+ Câu chủ động : ...chúng tôi luôn yêu quý cô
Tham khảo nha em:
Nguồn: Đạt Trần
Hôm nay, con Coca nhà em mới bắt được một con chuột, vừa mới bắt xong,nó liền đem con chuột vào góc nhà,tự dưng con Milu từ đâu xông vào làm con Coca giật hết cả mình liền chạy đi.Con MiLu thì cứ đấy sủa như kiểu đang cười vậy,thế là con chuột bị con Milu xơi tái,trông nó ăn ngon lành thế không biết,lúc đó bác tôi đi qua thấy thế liền dánh con Milu một trận cái tội lôi con chuột hôi hám vào nhà,con Milu mặt đần thối ra không biết sủa gì
-câu bị động:con Coca nhà em mới bắt được một con chuột
-chuyển sang câu chủ động: Con Milu xơi tái con chuột
Rừng - đó là những cảnh vật thiên nhiên tuyệt đẹp do Mẹ Thiên nhiên đã ban phát cho chúng ta, đem theo bao nhiêu lợi ích cho cuộc sống, kinh tế của mỗi đất nước. Rừng đem lại nhiều loại gỗ tốt, nhiều cây thuốc quý, là nơi trú ngụ an toàn của những loài động vật quý hiếm. Rừng là lá phổi xanh của nhân loại - vì nó hấp thụ khí CO2, bụi bẩn ... để rồi từ đó cho ta khí 02 để ta hít thở, vì nó làm giảm tiếng ồn, tạo ra không khí mát mẻ, vì nó làm cho đất tránh bị khô cằn. Rừng thật sự rất hữu ích và đáng quý, nhưng hãy nhìn lại rằng, con người đã làm gì đối với rừng? - họ đốt rừng, họ chặt phá rừng với không mục đích , họ chiếm hữu làm của riêng để rồi xây dựng ra những công trình - liệu họ có đang nghe thấy tiếng rên xiết của rừng dưới những lưỡi dao sắc nhon không? Thế nên chúng ta phải bảo vệ rừng, mặc dù chỉ là những hành động nhỏ thôi như nhặt rác, trồng cây gây rừng, chăm sóc rừng ... nhưng ta có thể bảo vệ được "lá phổi ấy" ngày một " xanh " hơn.
Học tốt nkesss :v
“Ai yêu Bác Hồ Chí Minh hơn thiếu niên nhi đồng
Ai yêu Bác Hồ Chí Minh hơn thiếu niên Việt Nam”
Đó là những lời ca da diết thể hiện được tình cảm của tất cả thiếu nhi của Việt Nam đối với Bác Hồ- Vị lãnh tụ vĩ đại, kính yêu trong tim mỗi người Việt Nam. Đặc biệt, đối với các em thiếu nhi thì Bác Hồ như một người Bác hiền từ, rất mực thân thiết mà các em đặc biệt kính yêu.
Không hề là ngẫu nhiên, vô tình, cũng không phải Bác Hồ là vị lãnh tụ tài ba, vĩ đại của dân tộc Việt Nam mà các em thiếu nhi lại kính yêu Bác như vậy. Các em thiếu nhi của Việt Nam đều vô cùng thuần khiết, trong sáng nên khi các em đã dành những tình cảm tha thiết, sự kính yêu vô bờ với ai đó thì chứng tỏ người nhận tình yêu ấy của các em cũng vô cùng tuyệt vời, sẽ quan tâm và dành những tình cảm tương tự cho các em. Đúng vậy, Hồ Chí Minh không chỉ là một nhà chính trị xuất sắc, nhà quân sự tài ba, vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam mà Bác còn là người Bác vô cùng kính yêu trong lòng các em thiếu nhi.
Mặc dù lúc nào Bác cũng bận rộn với việc nước, việc dân nhưng Bác luôn dành ra những thời gian đặc biệt để cùng các em thiếu nhi vui chơi, quan tâm đến cả hoạt động học tập, phát triển của các em. Cũng vì vậy mà không biết từ lúc nào, Bác Hồ đã trở thành một người mà các em thiếu nhi Việt Nam yêu quý nhất. Trong học tập, các em thiếu nhi luôn được Bác những lời động viên, quan tâm và cả niềm tin mãnh liệt vào các em – thế hệ tương lai của đất nước. Vào mỗi dịp khai trường, Bác luôn dành thời gian để cùng đến tham dự với các em thiếu nhi, nếu không thể đến dự thì Bác sẽ viết thư để gửi lời chúc đến các em.Đây cũng là lí do mà dù Bác không còn nữa nhưng vào mỗi dịp khai trường, các trường học lớn nhỏ trên cả nước đều đọc thư Bác gửi cho các em học sinh nhân ngày khai trường.
Đối với Bác, trẻ em là mầm xanh tương lai của đất nước nên sẽ là đối tượng cần được quan tâm, chăm sóc đặc biệt. Bác cũng đã từng viết những vần thơ về các em như:
“Trẻ em như búp trên cành
Biết ăn biết nói biết học hành là ngoan”
Sự quan tâm của Bác dành cho học sinh không phải là trách nhiệm của vị lãnh tụ đối với những chủ nhân tương lai của đất nước mà xuất phát từ chính tấm lòng nhân hậu, yêu thương đối với các em học sinh.
Bác không chỉ yêu thương, dành cho các em thiếu nhi những cử chỉ ân cần, ấm áp như một người cha già mà Bác Hồ còn dành cho các em thiếu nhi một niềm tin mãnh liệt, Bác tin tưởng thế hệ của các em sẽ là chủ nhân tương lai của đất nước, những người sẽ làm rạng danh đất nước Việt Nam trên trường quốc tế. Trong một bức thư gửi cho các em học sinh, Bác viết : “ …Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt Nam có bước đến đài vinh quang để sáng va với các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các em…”
Đến nay, dù Bác đã mãi mãi rời xa dân tộc, đồng bào, rời xa các em thiếu nhi thì Bác vẫn luôn ở trong kí ức của mỗi người. Và những thế hệ sau này dù chưa từng được gặp Bác nhưng ở sâu thẳm mỗi trái tim bé nhỏ đều dành cho Bác những niềm kính yêu vô bờ.
Trả lời:
Túi ni lông, ống hút, cốc nhựa dùng một lần, hộp xốp, nước đóng chai nhựa… chủ yếu được tái chế từ những sản phẩm nhựa đã qua sử dụng, một số hóa chất có trong các sản phẩm nhựa này như: chất hoá dẻo, phẩm màu, chì, cadimi… sẽ thôi nhiễm vào thức ăn, sau đó được hấp thụ vào cơ thể người qua quá trình sử dụng. Các hóa chất này tích tụ lâu ngày có thể gây ung thư, gây ảnh hưởng xấu đến phát triển não bộ ở trẻ, làm thay đổi mô, biến đổi nhiễm sắc thể, sẩy thai, dị tật bẩm sinh, thay đổi nội tiết tố và nhiều hệ luỵ khác cho sức khoẻ con người.
Bisphenol-A (BPA) là một hoá chất nhân tạo được dùng trong sản xuất các sản phẩm làm bằng chất dẻo polycarbonate như hộp đựng thức ăn, bình sữa trẻ em, đồ chơi… Theo Chương trình quốc gia nghiên cứu về độc học và Cơ quan Quốc tế nghiên cứu về ung thư cho thấy, BPA là loại chất có khả năng gây ung thư cực cao, ngoài ra BPA còn có tác động làm não chậm phát triển, gây rối loạn nội tiết, vô sinh..
~Học tốt!~
Không biết tự bao giờ, ánh trăng đã là nguồn cảm hứng bất tận muôn đời của các thi sĩ văn nhân. Có thể gọi đấy là mối lương duyên suốt đời mà ông tơ bà nguyệt đã dành cho họ. Trong cảm quan của người nghệ sĩ, trăng không đơn thuần là nguồn sáng trong đêm mà đã trở thành một hình tượng nghệ thuật độc đáo. Ở đó, nó đã trở thành một âm hưởng đa thanh xoáy sâu vào tâm hồn có sức ám ảnh, khơi gợi cho người đọc nhiều xúc cảm về chiến tranh và hòa bình, hạnh phúc và khổ đau, quê hương và gia đình, tình yêu và thân phận con người... Mặt khác, trăng - với lí tính khách quan của nó - là mang đến ánh sáng mát mẻ huyền diệu cho con người và cuộc đời trong đêm đen, khi bước vào địa hạt thơ ca đã trở thành một hình tượng nghệ thuật thực sự, được miêu tả khá độc đáo và sắc nét. Ở đây, nó đã được các nhà thơ vận dụng trong trường liên tưởng một cách tinh tế, sáng tạo. Có thể đấy là tuổi xuân, hạnh phúc, là vẻ đẹp, niềm vui, là nỗi buồn cô đơn tuyệt vọng, đôi khi là một người bạn, người tình yêu dấu... Có thể nói, trăng hiện lên qua cái nhìn của những người phụ nữ đa tài, đa tình và cũng lắm đa truân này không có cái lãng mạn, thơ thới, ấm áp giao hòa mà lúc nào cũng vàng rười rượi, cũng "lạnh lẽo buốt xương da", cũng u ám hắt hiu và lắng đượm vẻ buồn - bởi ngoại cảnh đã là tâm cảnh. Trăng gợi nhớ hạnh phúc, niềm vui ở họ dẫu có cũng chỉ thảng hoặc thoáng qua trong giây lát, không làm vơi đi vết thương lòng mà càng khắc sâu thêm nỗi tủi hổ bẽ bàng của phận hẩm duyên ôi. Xét đến cùng, lịch sử văn học của một dân tộc chính là lịch sử văn hóa, tâm hồn của dân tộc ấy. Vì vậy, có thể khẳng định rằng, qua hình tượng trăng, ta thấy được bước tiến dài của văn hóa Việt, tâm hồn Việt từ "thần bản" của thuở nguyên sơ đến "nhân bản" của ngày hôm nay