K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Sang thân mến!
 
Tháng 12 trời mưa rả rích, sắp tới Noel rồi mà đâu đó trên thế giới này, vẫn còn đang chìm đắm trong những vấn đề nóng rát như: chiến tranh, khủng bố, bệnh dịch, ô nhiễm và đói nghèo, … thật là tội lỗi.
 
Mình mới vừa rót một ly trà nóng, nhâm nhi vài ngụm và miên man trong những suy nghĩ không đầu, không cuối. Thôi thì viết đôi dòng gửi đến 35 năm sau để giải bày cùng bạn đây!
 
Khi bạn nhận lại lá thư này, chắc hẳn thế giới đã đến năm 2050 rồi phải không? Khi đó có lẽ bạn đã là ông bố hai con rồi nhỉ? Thế giới, cảnh vật, xã hội và con người có gì thay đổi không?
 
Để mình tưởng tượng xem nhé!
 
- Với sự nóng lên toàn cầu nhanh chóng như hiện nay (tháng 12 rồi mà chẳng thấy lạnh như mọi năm) thì có lẽ đến khi đó băng vĩnh cửu ở hai đầu cực đã tan hết rồi nhỉ?
 
- Với những ống khí thải khổng lồ của các nhà máy, đêm ngày nhả khỏi không ngừng thì đến khi đó bầu trời chắc là ngột ngạt và u tối lắm!
 
- Thiên tai, hạn hán, cháy rừng xảy ra thường xuyên phải không? Nước ngọt trở thành thứ nước thánh quý giá mà có vàng cũng không mua được.
 
- Hiện nay lòng tham của con người không có đáy … có lẽ đến khi đó nó sẽ như hố đen của vũ trụ ấy nhỉ? Cuốn nhân loại vào vòng chiến tranh, khủng bố, máu chảy thành sông, xương phơi đầy đồng. Các bệnh dịch, truyền nhiễm được thời phát triển và nhanh chóng lây lan ra toàn cầu …
 
Hic hic … có lẽ mình quá viễn vông rồi. Con người là loài động vật thông minh nhất thế giới mà, sao có thể để chuyện kinh khủng đó xảy ra được chứ?
 
Có lẽ, vì thấy được tương lai như vậy, nên loài người đã bắt đầu ý thức cao độ về bảo vệ môi trường, bảo vệ tài nguyên tự nhiên, xây dựng xã hội nhân hoà, bảo đảm an ninh trật tự. Mọi người ai cũng ý thức được việc làm của mình, nên đã tạo cho trái đất trở thành hành tinh đáng sống nhất trong vũ trụ.
 
Con người đã tìm ra được nguồn năng lượng “điện từ đảo cực” thay thế cho xăng dầu, chiếu sáng bằng năng lượng sinh học rất an toàn mà không gây nóng cho trái đất.
 
Hệ thống y tế, giáo dục được hoàn thiện. Con người được học tập và chữa bệnh trong môi trường trong sạch, lành mạnh.
 
Hệ sinh thái trên cạn và dưới nước được bảo tồn và phát triển. Động thực vật phong phú đa dạng, cây cối xanh tươi, không khí trong lành, mát mẻ. Tuổi thọ của con người được nâng lên đáng kể .v.v…
 
Đó mới là những điều thực tế ở năm 2050 phải không? Chúng ta hãy cùng chung tay kết nối thông điệp sống còn này với mọi người, để cùng làm nên điều tuyệt vời đó nhé!
 
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, ấy vậy mà đã 35 mùa xuân đi qua, tuổi đời càng thêm chồng chất. Tóc xanh giờ đã pha sương lốm đốm bạc, trải qua muôn vàn hỉ - nộ ái - ố trong cuộc đời. Mình nhận ra rằng làm một người dân bình thường, sống một cuộc sống bình thường, hẳn là rất hạnh phúc và viên mãn. Mình cũng không ao ước gì hơn ngoài điều đó.
 
Mong rằng đến khi ấy lịch sử sẽ sang một trang mới, trái đất sẽ yên bình, nhân loại sẽ được bình yên. Mọi người ai cũng có cơm no áo ấm, sống trọn vẹn một cuộc đời vui tươi và an lạc.
 
Đôi điều trăn trở và gửi gắm trong thư này cho bạn. Hi vọng bạn sẽ nhận lại được ở tương lai.
 

Bạn trong tôi!Cao Huệ Sang Kết bn và tick cho mk nhaHỏi đáp Văn Sử Địahihi
25 tháng 1 2016
Hôm nay mình viết lá thư này gửi bạn , chắc hẳn bạn đang thắc mắc khôngbiết mình là ai cóđúng không ?Đôi lời giới thiệu về bản thân, mình là một cô bé 14 tuổi đến từ quá khứ ,nói cụthểmột chút thì mình hiện đang sống ở năm 2015.Các bạn có muốn biết mình đang sống ở một đất nước như thế nào không?Nó như các cuộn phimtư liệu cũ kĩ mà các bạn xem , con người không thể bay , cũng như không có các khả năng phithường khác.Ngày nay , con người ở thời đại của bạn cùng với công nghệ,kinh tế cũng như xãhộiđã phát triển hơn trước nhiều.Dần xuất hiện nhiều thêm các loại phương tiện , các loại máy móctiên tiến .Và hơn thế nữa , ước mơ trở thành 1 cường quốc công nghiệp lúc bấy giờ cũng đã trởthành hiện thực..Để phục vụ cho nhu cầu cuộc sống xã hội ngày càng phát triển , các nhà nghiêncứu đã áp dụng và biến đổi các dạng năng lượng như gió ,ánh sáng mặt trời ,nhiệt ,... trở thànhcác năng lượng có ích , thật thú vị phải không bạn , một giải pháp khá là khả thi! Nói thì nói vậythôi , một đất nước văn minh, tiến bộ chỉ là cái vỏ bọc bên ngoài.." Năng lượng kia phải chăng tựdưng mà có .. Không! nó sẽ mất đi nếu như ta không biết cách giữ gìn !!"Tận dụng nguồn nănglượng ấy là rất tốt nhưng hiện tại bây giờ nó đang dần mất đi và hơn thế nữa , nó sẽ mất mãi mãinếu chúng ta cứ mãi khai thác mà không có các biện pháp tái tạo lại nó. Ở độ tuổi của mình chắccác bạn từng học và biết thế nào là năng lượng tái sinh ,năng lượng không tái sinh ,năng lượngvĩnh cửu.Nói vòng quanh từ nãy đến giờ thì mục đích mà mình hôm nay mình viết lá thư này chỉvì muốn gửi tới các bạn 1 thông điệp: 'Những điều hôm nay , ngay lúc này các bạn đang làm hãy dùng 5 giây mà suy nghĩ về sau này,đểrồi hình dung xem hậu quả trong tương lai ,bạn nhá !'Đất nước bạn giàu hơn ta , tại sao thế? Đơngiản chỉ là họ biết họ đang làm gì ..mình chỉ nói đến đây thôi ,mình chỉ muốn nói với bạn rằngđất nước ta phát triển thì nước bạn còn hơn ta nhiều , vậy thì tại sao ta lại không cố gắng hơn nữađể đưa đất nướcta ngày một đi lên , các bạn trẻ , chúng ta làm được mà. Ngoài phố thì nhìn đâucũng toàn là những tòa nhà cao tầng , những tòa nhà chọc trời cao vun vút , ngoài phố thì dày đặccả ô tô ,.. mọi người giờ đây cũng dường như ý thức hơn được việc phải tự họ bảo vệ chính họ vàhọ đang rất cố gắng phục hồi lại những gì trong quá khứ mà các bạn đã gây ra , từ việc khôngngừng khai thác mong được vụ lợi từ cả đóng kho khoáng sản , kim loại quý giátrước kia ;chặtcây xanh phá rừng, làm ảnh hưởng đến bầu khí quyển .Nghe này các bạn trẻ , chúng ta hãy chungtay vì 1 đất nước trong sạch nhá ! Một lá thư từ quá khứ gửi đến tương lai , mình mong rằng cácbạn hãy cố gắng bảo vệ nguồn năng lượng mà các bạn đang có vì chúng hữu ích chứ hoàn toànvô hại .Nào , bắt tay ngay từ bây giờ từ việc làm nhỏ thôi , là việc tiết kiệm điện.Sử dụng điệntheo nguyên tắc bốn đúng : đúng lúc, đúng chỗ, đúng cách và đúng nhu cầu.Đã có không ít nhữngbiện pháp được đưa ra để tiết kiệm nguồn điện , từ việc sử dụng các dạng đènled,thậm chí , hiệntại nơimình ở ,còn hạn chế sử dụng nguồn điện bằng cách tránh việc sử dụng đèn đường thay vàođó là sử dụng các loại vạch kẽ đường biết tự phát sángvào ban đêm. việc xanh hóa môi trườngcũng là một trong những nhu cầu mà các bạn phải làm . Song , tất cả chúng ta , không kể cả hiệntại lẫn quá khứ và cả tương lai , đơn giản thôi ,cùng nhau tạo dựng ,xây dựng nguồn năng lượngmới cho đất nước.Mọi việc các bạn làm hôm nay, sẽ có ảnh hưởng này , đừng quên điều đó !Tôi của 45 năm về trước.chào
11 tháng 4 2016

Trong đời này, ai chẳng có một người bà. Và tôi cũng vậy, ngoài tình yêu thương mà bố mẹ dành cho, tôi còn được sống trong tình thương yêu trìu mến của bà. Vì điều kiện gia đình, tôi phải chuyển nhà, không được ở bên bà nhưng hình ảnh bà luôn khắc sâu trong trái tim tôi.

TICK GIÚP NHA !!

 
11 tháng 4 2016

Ngoài tình thương bao la của bố mẹ dành cho, tôi còn được sống trong tình thương của bà nội nữa.Đêm nào tôi cũng đi vào giấc ngủ ngon lành bởi những câu chuyện cổ tích thần kì của bà.Bà nội của tôi là người tuyệt vời nhất

9 tháng 4 2016

mình làm để 5 nha:

Tôi và Trang là hai người bạn thân từ thưở mới bắt đầu tập đánh vần chữ o, chữ a. Cho đến tận bây giờ, khi mà hai chúng tôi đã là học sinh lớp sáu rồi thì tình bạn của hai đứa vẫn thắm hồng như ngày nào. Nhà tôi cách nhà Trang không xa vì vậy sáng nào hai đứa tôi cũng rủ nhau đi học.Con đường đến trường với hai chúng tôi quả là một thế giới diệu kì. Con đường ấy đẹp nhất là đoạn chạy dọc bờ sông với một hàng phượng vĩ đổ dài. Ngay trong lúc này đây, dưới ánh nắng vàng rực vào một sớm hè, trong âm thanh rộn ràng của tiếng ve, tôi thấy cảnh đẹp đến nao lòng. Hàng phượng trong nắng hè với tiếng ve rộn vang làm lòng tôi nao nức.

 

  Bầu trời mùa hè cao vời vợi. Những chị mây trắng đang nhởn nhơ trôi trên nền trời xanh thẳm. Nắng, cái nắng của mùa hạ chói chang và rực rỡ. Nắng sưởi ấm tâm hồn tôi và như an ủi tôi về nỗi lo của ngày hè sắp đến.Con đường tôi đi học cũng đông đúc, nhộn nhịp vào mỗi sớm mai, cũng vui vẻ với những tiếng nói tíu tít cười của đám học sinh chúng tôi.Cũng đã từng năm năm trời đi trên con đường này hình ảnh của một hàng phượng cùng với tiếng ve vào những ngày hè ít nhiều cũng đọng lại trong tâm hồn tôi một cảm xúc vừa vui, vừa buồn.

 

  Hàng phượng vĩ mang một vẻ đẹp rất đỗi gần gũi với tôi. Từ xa nhìn lại trông hàng phượng vĩ như những mâm xôi gấc đỏ rực. Tôi không biết rằng hàng phượng vĩ đã bao nhiêu tuổi nở hoa chỉ thấy cành nhiều, lá sum xuê.Hàng phượng vĩ cây nào cây ấy cũng giống nhau. Rễ cây ngoằn ngoèo nổi lên mặt đất như những con rắn khổng lồ.Thân cây to, xù xì, hai ba đứa chúng tôi ôm cũng không xuể.Những cành cây chắc, khỏe xoè ra như những chiếc dù lớn. Lá phượng xanh um,mát rượi, ngon lành như lá me non. Hoa phượng màu đỏ thẫm. Sắc hoa trong nằng hè rất đẹp và hơi ngả sang  sắc cam. Nhà văn Xuân Diệu đã từng viết: “Phượng không phải là một đoá, là một cành mà là cả một vùng trời đỏ rực. Mỗi hoa chỉ là một phần tử trong xã hội thắm tươi.” Hoa phượng như phun trào lên không gian một ngọn lủa cháy rừng rực tưởng như không gì có thể rập tắt.Người ta đã quên mất đoá hoa, chỉ nghĩ đến hàng, đến cây, đến những tán lớn xoè ra như muôn ngàn con bướm thắm.Mùa hè hàng phượng gọi đến bao nhiêu là ve.Nào là ve sầu, ve đất…Tất cả chúng đang đợi chờ ngày hoa phượng nở. Rồi chỉ vài ngày nắng rực rỡ hoa phượng đã nở đỏ từng chùm, từng chùm.Đốm lửa nhỏ hôm nào nay đã cháy rực lên thành một ngọn đuốc.Trời càng nắng to phượng càng nở rực rỡ,mang lại cho con đường tôi đi học một màu sắc thần tiên.Hoa phượng và những chú ve sầu đã tạo nên cho bờ sông một bản nhạc say đắm lòng người.  Vào mỗi mùa hè,một ngày bốn lần, tôi và Trang đi trên con đường này cũng là bồn lần chúng tôi được nghe tiếng ve kêu râm ran trên khắp các cành cây phượng vĩ. Tiếng  ve kêu như mang đến cho tôi một cảm giác xao xuyến, bồi hồi khó tả. Nó là cảm giác vui vì tôi sắp được nghỉ hè, là cảm giác buồn thoáng qua về tình bạn và tình thầy trò. Tôi sẽ phải xa mái trường tôi mà hằng ngày tôi vẫn học tập hăng say sao? Và tôi sẽ không thường xuyên đi qua con đường này chăng? Tôi sẽ không được gặp bạn bè thầy cô trong ba tháng ư? Thời gian đó với tôi là quá dài! Và dường như khi trong đầu tôi miên man với nỗi nhớ, với nỗi buồn thì tiếng ve kia cũng có vui đâu bao giờ? Tiếng ve sầu như cũng lặng đi cùng tôi. Chắc hẳn rằng những chú ve cũng phần nào hiểu được tâm trạng của tôi, của một đứa học sinh sắp phải rời xa mái trường nơi nó đã gắn bó bao năm tháng qua.Hè đến nhanh rồi cũng ra đi thật nhanh chóng .Hoa phượng đã tàn, những chú ve mời ngày nào còn cất giọng ca muôn thưở thì nay đã lặn đâu mất rồi.  Phượng để lại những dấu hỏi chấm treo lủng lẳng trên khắp các cành cây. Dấu hỏi chấm ấy nói cho biết điều gì về tương lai của tôi, về tình bạn tốt đẹp giữa tôi và Trang  đây? Hàng phượng ấy có phải là hiện thân của tương lai tôi không? Tất cả chỉ là những dấu hỏi trong sự đợi chờ.

 

  Có lẽ rằng sau này cho dù tôi có trưởng thành một con người thành đạt hay người bình thường thì hình ảnh con đường hoa phượng mà  tôi đã đi học suốt những ngày thơ ấu cắp sách tới trường sẽ không bao giờ phai nhạt trong kí ức của tôi. Và bây giờ tôi cũng đã vững vàng để tin một điều: “Hoa phượng đã tàn rồi”.

NHỚ TICK CHO MÌNH ĐÓ NHA !! :))

10 tháng 4 2016

'' Tùng, tùng, tùng''. Giờ ra chơi đã đến. Sân trường từ vắng lặng bây giờ đã trở nên nhộn nhịp hẳn lên.

Tiếng trống trường đã vang lên ba tiếng. Mọi người ùa ra sân trường như đàn ong vỡ tổ. Những bạn gái đang nhảy dây bên cây phượng. Đôi chân thoăn thoắt như những chú sóc tinh nghịch đang nhảy trên các cành cây hay giống như những vũ công nhảy chuyên nghiệp.Có một số bạn thì chơi đuổi bắt, chạy khắp sân trường, miệng thì la hét làm nhộn nhịp một góc sân trường hơn hẳn. Còn có mấy chị lớp 7, lớp 8 ra ghế đá ngồi trò chuyện cùng với nhau. Một vài người  lớp 9 thì không như các em lớp 6. Sau giờ học thì tranh thủ ra hóng mát cho đỡ căng thẳng.Mặc dù đã học cấp 2 rồi nhưng vẫn còn vài người có tính hiếu động thì chơi bắn bi ngoài bãi đất. Những hòn bi tròn tròn như quả bóng cứ như là đang thi chạy vậy. Còn có những người vào căn-tin để ăn sáng. Mặc dù căn-tin rất nhỏ nhưng luôn đầy ắp người mua. Người bán chính là vợ bác bảo vệ. Các thầy, cô cũng có lúc vào đây để uống trà, nói chuyện. Hết 7 phút đầu giờ, tất cả mọi người xếp hàng thật ngay ngắn từng hàng từng hàng một để tập thể dục. Từng người một tập rất nhẹ nhàng mà mạnh mẽ.

Tuy giờ ra chơi rất ngắn nhưng chúng em cũng đã rất thoải mái. Nhờ những buổi ra chơi ngắn ngủi này mà chúng em có thể chơi với nhau thân nhau hơn. Mọi người đều dành giờ ra chơi những điều hết sức thú vị. Thế là sau giờ ra chơi của mỗi ngày, chúng em lại xếp hàng vào chuẩn bị học tiết 3.

mình chỉ viết sơ sài thui, mong bạn thông cảm! nhớ tick mình nha leuleu

 

26 tháng 4 2016

trg mình đề là hãy thuyết phục một người không coi trọng môn Văn

26 tháng 4 2016

Phần A câu b. Bổ sung: tìm câu rút gọn. Khôi phục TP đc rút gọn

9 tháng 4 2016

Bai tả con mèo này là của em mình học lớp 4 này

        Từ nhỏ, em đã có một người bạn rất đáng yêu, luôn thân thiết gần gũi hàng ngày với em. Đó là thằng mèo Béo.

         Tính ra thằng Béo đã được gần 8 tuổi. Nó là giống mèo ta nhưng vì được chăm bẵm kĩ lưỡng nên cu cậu lông rất mượt và béo tròn. Vì vậy cu cậu mới có tên là Béo. Béo có mầu lông vằn trắng vàng. Từ cằm trở xuống bụng có 1 dải lông trắng muốt, y như cái yếm, rất đẹp. Đầu nó tròn xoe to bằng cái ấm đất pha trà của ông. Đôi tai hình tam giác lúc nào cũng dựng đứng lên kể cả lúc ngủ. Đặc biệt nhất là trên trán của mèo ta có những vệt lông trắng vàng pha phối thế nào mà lại thành hình chữ M. Mỗi lần nhìn đến chỗ ấy, em cứ hình dung ra thằng Béo bảo với em là " Em là Mèo", ngộ nghĩnh lắm. Thằng Béo có đôi mắt tròn xoe như 2 viên bi ve xanh. Mũi của cu cậu là một dải lông trắng nhô cao hơn so với khuôn mặt, phía cuối là 1 chấm mầu hồng luôn ướt ướt. Bộ ria mới thật oai phong. Em cứ hình dung nó giống ria của con hổ. Ấy thế mà hôm nọ vào bếp ăn vụng thế nào, bị lửa liếm mất một bên ria, thành ra hiện giờ Béo có bộ ria một mất một còn trông rất hài hước.

Hoạt động ưa thích nhất của Béo là ngủ. Nếu được chui vào chăn hoặc ngăn tủ quần áo thì có khi nó ngủ được cả ngày không động đậy. Món ăn ưa thích nhất của cu cậu là gan gà. Mỗi lần thích thú như được ăn ngon hay vuốt ve, Béo thường lim dim mắt rồi gừ gừ những tiếng êm dịu, hứng khởi. Bàn ghế, sách vở của nhà em hầu như chỗ nào cũng có vết móng vuốt của nó. Hình như là để đánh dấu lãnh thổ thì mèo hay cào cào vào thì phải. Mỗi lần em đi đâu về là nó lại phi ra, kịn kịn lưng vào chân em đòi bế bồng. Thế mà lúc nào em gọi nó ra để bế vuốt thì Béo lại lạnh lùng, õng ẹo lảng đi. Ghét thế chứ.

           Béo là bạn thân của em. Em rất yêu quý bạn mèo này.

 

9 tháng 4 2016

 

Trong nhà em nuổi rất nhiều loài vật nhưng thông minh và gắn bó với em nhất là chú chó Lu Lu.

Lu Lu được mua về nhà em từ hồi còn bé xíu, tính đên nay cũng 2 tuổi, bằng tuổi đứa em gái em. Lúc mới về nhà, chắc vừa phải xa mẹ nên chú cún nhút nhát vô cùng, ai cho gì ăn nấy chỉ quanh quẩn nơi góc bếp chứ chẳng dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình thì Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một chiếc chuồng trong hiên nhà rồi lót vài mảnh vải ấm. Lu Lu có vẻ rất thích chiếc chuồng, nó cứ chui ra rồi lại tự chui vào như một trò chơi của trẻ con.

 

Tả con chó nuôi trong nhà

Tả con chó nuôi trong nhà (ảnh sưu tầm)

 

Lu Lu có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 2 tuổi Lu Lu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn. Lu Lu nặng tầm khoảng 15 kg, đối với người trong nhà rất hiền lành nhưng đối với khách lạ thì rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng suốt ngày thè ra thở . Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong cong ngoáy tít lên mỗi khi em xoa đầu hoặc chơi đùa với nó.

Lu Lu rất thông minh, chuyện gì cũng dạy một lát là hiểu. Lu Lu biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước chân vào nhà, bao giờ cũng đợi người cho ăn mới ăn chứ không khi nào ăn vụng. Không những thế Lu Lu còn biết đi bằng 2 chân như một chú chó trong rạp xiếc. Trong nhà em không khi nào có chuột bởi Lu Lu bắt chuột rất tài, lũ chuột phá phách vậy mà không bao giờ dám bén mảng đến gần. Lu Lu thích nhất là chơi trò đuổi bắt. Cứ mỗi lần em chạy là nó lại đuổi theo với vẻ mặt vô cùng hào hứng. Đêm đến, khi cả gia đình ngủ say thì Lu Lu lại âm thầm thức canh cho giấc ngủ của mọi người.

Cả nhà em ai cũng yêu quý Lu Lu. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Đã từ lâu Lu Lu như là một thành viên không thể thiếu của gia đình

 

23 tháng 4 2016

Mở bài: Thiên nhiên tươi đẹp đã ban tặng cho chúng ta bao nhiêu vẻ đẹp kì thú , say mê lòng người . Nhưng có lẽ ánh trăng là món quà tuyệt diệu nhất , quý hoá nhất do tạo hoá ban tặng

Kết bài: Giữa đồng quê, ngắm cảnh một đêm trăng đẹp như vậy, em cảm thấy yêu thiên nhiên, cảnh vật quê quê hương hơn. Em sẽ cố gắng học giỏi để sau này lớn lên xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.

 

23 tháng 4 2016

Mở bài:Tuổi thơ của tôi gắn liền với cuộc sống ở nông thôn. Đó là những kỉ niệm vui buồn của lứa tuổi học trò, là những cánh hoa phượng nở đỏ rực tô điểm cho những trang giấy trắng hay những đêm trăng sáng ngồi dưới ánh trăng nghe bà kể chuyện ,cùng vui ngắm chị Hằng Nga. Đó là những đêm trăng rằm tuyệt đẹp khiến tôi nhớ mãi ko quên.

Kết bài :Ánh trăng vàng soi sáng biết bao đôi mắt trẻ thơ, soi sáng những uwowucs mơ của biết bao con người trên mảnh đất quê hương này. Nó như là nguồn động lục giúp biết bao lứa học sinh chúng tôi cố gắng rèn luyện và học tập thật tốt để sau này xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp và văn minh

 

22 tháng 4 2016

Mà bạn lớp mấy?

22 tháng 4 2016

lớp mấy vậy bạn

mình thì thi ròi nhưng lớp 6 bạn ạ!

8 tháng 1 2018

1

2 tháng 4 2016

-em sẽ thấy rất tức giận nhưng cũng sẽ tha lỗi cho bạn

-dù rất muốn nhưng em sẽ không đọc.Vì nếu đọc ,em đã xâm phạm đến quyền riêng tư của bạn 

2 tháng 4 2016

em cảm thấy rất tức giận nhưng nếu người đó xin lỗi thì sẽ tha cho. Còn nếu em biết của bạn, em sẽ đọc luôn vì bạn cũng đã đọc nhật kí của em.