Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bạn tham khảo đoạn này nha!
Trực tiếp:
Đã trải qua thời học sinh thì phải có cô có thầy. Tôi cũng có cô giáo. Đó là người mẹ thứ hai của tôi
Gián tiếp:
Cuộc đời của hoa đẹp nhất mùa xuân. Cuộc đời cách mạng đẹp nhất thời hòa bình đất nước. Cuộc đời thanh niên đẹp nhất lao động và cuộc đời con người đẹp nhất thời áo trắng. Thế thì cuộc đời áo trắng đẹp nhất cái gì? Cuộc đời áo trắng đẹp nhất tên gọi thầy cô.
À chỗ bài gián tiếp mình viết bị thiếu, bạn đọc tiếp nha!
Thế là thầy cô là người mà học trò yêu mến nhất và cũng gần gũi nhất. Ai đã trải qua thời học trò thì chắc chắn phải có thầy có cô. Người tôi gọi là "cô giáo" là người mẹ thứ hai của tôi. Đó là cô giáo của tôi.
Mở bài: Thiên nhiên tươi đẹp đã ban tặng cho chúng ta bao nhiêu vẻ đẹp kì thú , say mê lòng người . Nhưng có lẽ ánh trăng là món quà tuyệt diệu nhất , quý hoá nhất do tạo hoá ban tặng
Kết bài: Giữa đồng quê, ngắm cảnh một đêm trăng đẹp như vậy, em cảm thấy yêu thiên nhiên, cảnh vật quê quê hương hơn. Em sẽ cố gắng học giỏi để sau này lớn lên xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
Mở bài:Tuổi thơ của tôi gắn liền với cuộc sống ở nông thôn. Đó là những kỉ niệm vui buồn của lứa tuổi học trò, là những cánh hoa phượng nở đỏ rực tô điểm cho những trang giấy trắng hay những đêm trăng sáng ngồi dưới ánh trăng nghe bà kể chuyện ,cùng vui ngắm chị Hằng Nga. Đó là những đêm trăng rằm tuyệt đẹp khiến tôi nhớ mãi ko quên.
Kết bài :Ánh trăng vàng soi sáng biết bao đôi mắt trẻ thơ, soi sáng những uwowucs mơ của biết bao con người trên mảnh đất quê hương này. Nó như là nguồn động lục giúp biết bao lứa học sinh chúng tôi cố gắng rèn luyện và học tập thật tốt để sau này xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp và văn minh
Sang thân mến!
Tháng 12 trời mưa rả rích, sắp tới Noel rồi mà đâu đó trên thế giới này, vẫn còn đang chìm đắm trong những vấn đề nóng rát như: chiến tranh, khủng bố, bệnh dịch, ô nhiễm và đói nghèo, … thật là tội lỗi.
Mình mới vừa rót một ly trà nóng, nhâm nhi vài ngụm và miên man trong những suy nghĩ không đầu, không cuối. Thôi thì viết đôi dòng gửi đến 35 năm sau để giải bày cùng bạn đây!
Khi bạn nhận lại lá thư này, chắc hẳn thế giới đã đến năm 2050 rồi phải không? Khi đó có lẽ bạn đã là ông bố hai con rồi nhỉ? Thế giới, cảnh vật, xã hội và con người có gì thay đổi không?
Để mình tưởng tượng xem nhé!
- Với sự nóng lên toàn cầu nhanh chóng như hiện nay (tháng 12 rồi mà chẳng thấy lạnh như mọi năm) thì có lẽ đến khi đó băng vĩnh cửu ở hai đầu cực đã tan hết rồi nhỉ?
- Với những ống khí thải khổng lồ của các nhà máy, đêm ngày nhả khỏi không ngừng thì đến khi đó bầu trời chắc là ngột ngạt và u tối lắm!
- Thiên tai, hạn hán, cháy rừng xảy ra thường xuyên phải không? Nước ngọt trở thành thứ nước thánh quý giá mà có vàng cũng không mua được.
- Hiện nay lòng tham của con người không có đáy … có lẽ đến khi đó nó sẽ như hố đen của vũ trụ ấy nhỉ? Cuốn nhân loại vào vòng chiến tranh, khủng bố, máu chảy thành sông, xương phơi đầy đồng. Các bệnh dịch, truyền nhiễm được thời phát triển và nhanh chóng lây lan ra toàn cầu …
Hic hic … có lẽ mình quá viễn vông rồi. Con người là loài động vật thông minh nhất thế giới mà, sao có thể để chuyện kinh khủng đó xảy ra được chứ?
Có lẽ, vì thấy được tương lai như vậy, nên loài người đã bắt đầu ý thức cao độ về bảo vệ môi trường, bảo vệ tài nguyên tự nhiên, xây dựng xã hội nhân hoà, bảo đảm an ninh trật tự. Mọi người ai cũng ý thức được việc làm của mình, nên đã tạo cho trái đất trở thành hành tinh đáng sống nhất trong vũ trụ.
Con người đã tìm ra được nguồn năng lượng “điện từ đảo cực” thay thế cho xăng dầu, chiếu sáng bằng năng lượng sinh học rất an toàn mà không gây nóng cho trái đất.
Hệ thống y tế, giáo dục được hoàn thiện. Con người được học tập và chữa bệnh trong môi trường trong sạch, lành mạnh.
Hệ sinh thái trên cạn và dưới nước được bảo tồn và phát triển. Động thực vật phong phú đa dạng, cây cối xanh tươi, không khí trong lành, mát mẻ. Tuổi thọ của con người được nâng lên đáng kể .v.v…
Đó mới là những điều thực tế ở năm 2050 phải không? Chúng ta hãy cùng chung tay kết nối thông điệp sống còn này với mọi người, để cùng làm nên điều tuyệt vời đó nhé!
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, ấy vậy mà đã 35 mùa xuân đi qua, tuổi đời càng thêm chồng chất. Tóc xanh giờ đã pha sương lốm đốm bạc, trải qua muôn vàn hỉ - nộ ái - ố trong cuộc đời. Mình nhận ra rằng làm một người dân bình thường, sống một cuộc sống bình thường, hẳn là rất hạnh phúc và viên mãn. Mình cũng không ao ước gì hơn ngoài điều đó.
Mong rằng đến khi ấy lịch sử sẽ sang một trang mới, trái đất sẽ yên bình, nhân loại sẽ được bình yên. Mọi người ai cũng có cơm no áo ấm, sống trọn vẹn một cuộc đời vui tươi và an lạc.
Đôi điều trăn trở và gửi gắm trong thư này cho bạn. Hi vọng bạn sẽ nhận lại được ở tương lai.
Mở bài: “Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”
Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, có ai lại không dược chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai suốt đời vì con giống mẹ, có ai săn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ.
Kết bài: Tấm lòng của mẹ bao la nh biển cả đối với con và con hiểu rằng không ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con! Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này vì mẹ chính là mẹ của con. “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ….”Con mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Con hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để báo đáp công ơn sinh thành nuôi nấng con nên người, mẹ ơi. hoặc
Mẹ tôi là người thế đó, tôi chỉ có thể nói là mẹ tôi rất tuyệt. Mẹ là người tôi yêu quý nhất trên đời và dù me đi xa nhưng mẹ vẫn như còn đó đứng bên cạnh tôi. Giá như, tôi được sống với mẹ dù chỉ là một ngày. tôi sẽ chăm sóc cho mẹ, việc mà tôi chưa từng làm, tôi sẽ làm mẹ vui, không làm mẹ phải khóc. Và điều tôi muốn nói với mẹ là “Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều, con rất muốn được sống và lo cho mẹ. Mẹ ơi! Con rất muốn”.
Hỡi những ai còn mẹ thì đừng làm mẹ mình phải khóc, dù chỉ là một lần!”
mở bài :
'' Lòng mẹ bao la như biển THÁI BÌNH dạt dào '' . Mẹ dù chỉ là tiếng giọ giản dị nhưng nó thật thiêng liêng và cao quý. Từ khi cất tiếng khóc trào đời đầu tiên , mẹ đã cho em dòng sữa ngọt lành , nuôi em lớn khôn . Em yêu mẹ nhất trên đời !
kết bài :
'' Nếu ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc ,
Đừng để buồn trên mắt mẹ nghe không . ''
Đối với tôi mẹ là người quan trọng nhất . Chính vì thế tôi thường tự nhủ với lòng mình rằng phai học thật giỏi , ngoan ngoãn để mẹ khỏi phiền lòng. Mẹ ơi con yêu mẹ nhiều lắm ! .
c1:a)Trich từ bài thơ'Dem nay bac khong ngu' cua nha tho Minh Hue, viet theo the tho 5 chu nhip nhanh
b)Câu thơ trên thể hiện sự lo âu sức khỏe của anh đội viên đối với bác hồ, mà cụ thể là trong chiến dịch
Mỗi buổi sáng tôi thức dậy lúc 5:00 Điều đầu tiên tôi đánh răng và rửa mặt. Sau đó, tôi có bữa ăn sáng vào khoảng 06:00
Tôi phải mất khoảng năm phút để đi bộ đến trường, và trường học bắt đầu các bài học tại sáu bốn mươi lăm. Tôi thường có 5 lớp học với 3 hoặc 4 môn. Thông thường, tôi học tại trường cho đến 11:30 tôi trở về nhà vào buổi trưa để ăn trưa với gia đình tôi. Vào buổi chiều, tôi chơi quần vợt với bạn bè hoặc đọc sách, làm bài tập ở nhà của tôi.
Vào khoảng sáu giờ chiều, chúng tôi ăn tối. Sau đó, tôi xem truyền hình với gia đình tôi .Sau tôi chuẩn bị bài học cho ngày hôm sau hoặc đọc sách và đi ngủ vào lúc 10:00
1. Tôi thức dậy mỗi buổi sáng vào khoảng 6:00 hoặc sáu giờ ba mươi. Tôi làm điều đó tự động.
Việc đầu tiên tôi làm là bật radio để nghe tin tức và xem những gì đang xảy ra. Và sau đó tôi nhìn xem mấy giờ rồi.
Sau đó, tôi nhận được và làm cho cà phê, và một khi tôi uống cà phê của tôi, tôi đi lên lầu và tôi bật máy tính của tôi và tôi bắt đầu viết trong nhật ký của tôi trong khi tôi đang uống cà phê của tôi.
Và sau khi tôi làm điều đó tôi trả các hóa đơn của tôi và chăm sóc những gì khác ... bất cứ việc gì trong gia đình tôi phải làm, như tôi có thể quét nhà hoặc chỉ làm sạch một chút.
Sau đó, tôi đi tắm và mặc quần áo. Sau đó, sau khi tôi làm điều đó tôi đi xuống cầu thang và tôi nấu một cái gì đó để mang lại cho bữa trưa.
Và đôi khi tôi chỉ cần mang theo thức ăn thừa từ tối hôm trước. Nhưng đôi khi tôi sẽ làm cho lúa và rau.
Và sau đó tôi nhận được trong xe của tôi và lái xe khoảng mười phút hoặc lâu hơn để làm việc. Tôi làm việc tại một công ty xuất bản nhỏ bên ngoài của Princeton.
Tờ mờ sáng, vài ánh dương hồng le lói đang cố giương mình len sâu vào lớp sương đêm dày đặc, vài bước chân người đi trên con đường làm phá tan bầu không khí tĩnh mịch bí ẩn của buổi đêm. Xa xa, lục tục vài bà bán hàng nước đang ngồi đun bếp lửa than để kịp nấu nước chè sớm. Mấy bà hàng cá đã ra ngồi bến từ lúc nửa đêm để chờ mẻ cá mới cho được giá, trên phía mép đường đan, những hàng thịt ê hề nào thịt heo, thịt bò, thịt gà,...đã được dọn từ rất sớm cho kịp tay mấy bà đi chợ sớm về kịp bữa cơm sáng...
Năm nào cũng thế, cứ mỗi dịp Tết đến, mẹ lại cho tôi tới chợ để sắm Tết. Những ngày này, chợ Tết bao giờ cũng rất đông vui , náo nhiệt. Nhưng chợ Tết năm nay để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc nhất
Sáng sớm, hai mẹ con tôi đã đến chợ. Phía đông, mặt trời còn ngái ngủ sau lớp mây hồng phơn phớt. Vậy mà, chợ đã khá đông rồi. Có lẽ ai cũng muốn nhanh chân lựa những món hàng còn mới. Từng tốp, từng tốp người quang gánh kĩu kịt, tíu tít đổ về chợ. Tiếng trò chuyện râm ran khiến cả khu chợ ồn ào, náo nhiệt khác với ngày thường. Ngay lối vào chợ là hàng bán lá dong. Lá dong được xếp thành từng đống lớn gọn ghẽ, xanh mươn mướt. Cạnh đó là những bó ống dang để chẻ lạt, gói bánh chưng. Kế đó là dãy bán măng khô, nấm hương, mộc nhĩ,… và các loại cây thuốc quý như cam thảo, sa nhân, hồi, quế – những đặc sản mang hương vị của núi rừng. Các cô bán hàng, giọng ngọt như đường, đon đả chào mời khách mua hàng. Bên trái chợ là khu bán hoa quả. Những quả chuối vàng ruộm, mập mạp, đều đặn trông như những ngón tay đang khum khum xoè ra. Quả bưởi to, tròn màu nắng ấm, còn nguyen cuống lá xanh. Những rổ cam ngọt lành, quả hồng xiêm màu nâu xám. Còn nữa là chùm nho tím với những quả treo lúc lỉu, mọng nước… Tất cả đều được cô bán hàng sắp xếp nhìn thật vui mắt. Chếch sang một chút là nơi bán rau, đủ các loại cây nhà lá vườn. Củ su hào còn nguyên phấn trắng, cải bẹ mỡ màng. Cà chua đỏ ối, chín căng mọng xếp vào từng giỏ lớn cạnh những bó hành dọc xanh, củ trắng nõn nà. Tất cả đều tươi xanh roi rói. Đi tiến lên chút nữa là quầy bán bánh kẹo. Những hộp mứt, hộp kẹo, bánh được trang trí với nhiều hình dạng và màu sắc sặc sỡ trông thật bắt mắt. Những thỏi kẹo sôcôla hay những gói bánh trứng càng vì thế mà ngon lành hơn. Những lon bia, chai rượu cũng được tô điểm mới lạ, đẹp hơn mọi ngày. Mẹ tôi vào lựa hai chai rượu một gói bánh về chuẩn bị thắp hương. Bước ra khỏi quầy bánh kẹo, tôi và mẹ đến xem quần áo tại một cửa hàng đối diện. Những tấm thổ cẩm, những tấm vải dệt rực rỗ sắc màu làm tôi hoa cả mắtKẻ mua, người bán ồn ào, tấp nập. Mấy cô gái trẻ ướm thử những thứ mình định mua rồi quay ra nhìn nhau cười khúc khích. Mẹ chọn cho tôi và Đạt mỗi đứa một bộ để diện đi chơi Tết. Chen giữa dòng người, hai mẹ con tôi như bị cuốn đi trong nhuẽng tiếng chào mời tíu tít. Luồn lách mãi mới đến được hàng hoa. Vươn lên tán lá dày, xanh mát là hàng chục bông hồng đua nhau toả hương khoe sắc. Chúng khoác lên mmình bộ dạ hội đỏ thắm, cao sang cùng những viên kim cương điểm xuyết cho tà áo rực rỡ. Cạnh đó là những bông cúc gắn liền với mùa thu trong sáng, dịu êm. Những bông hoa vàng tươi, kiêu hãnh chao nghiêng theo làn gió nhẹ khoe những cánh vàng e ấp, mịn màng. Chúng như mời gọi các nàng ong, nàng bướm tụ hội. A, kia rồi! Cây bích đào duyên dáng với hàng ngàn, hàng vạn chồi non, lộc biếc như vô vàn những ánh nến lấp lánh ẩn hiện dưới nắng sớm. Nép sau tà áo xanh mơn mởn, những cánh hoa phơn phớt hồng đầu tiên đã hé nở, chào đón Tết đến. Cạnh đó là nơi bán đèn lồng. Những chiếc đèn lồng đỏ rực rỡ để trang trí nhà cửa, cầu cho mọi nguời năm mới tốt lành.
Chợ Tết năm nay còn bán cả cá cảnh. Những chú cá vàng, cá đen múa lượn, khoe vẻ kiều diễm của mình trong làn nước trong lành. Gần cuối chợ là nơi bán gia súc. Những chú lợn con bị nhốt trong rọ, nghếch mõm ngó người mua. Đàn gà nhép lông mượt như tơ, liếp chiếp trong lồng, nhớn nhác nhìn cảnh lạ. Lũ vịt bị trói chân thành từng cặp, lâu lâu lại đập cánh phành phạch rồi kêu“cạc… cạc” ầm ĩ. Chị mái mơ “cục ta… cục tác” hồi lâu khi bị lạc đàn. Rồi anh chàng lợn tinh vi cũng hùa theo“ụt…ịt”. Tất cả làm khu chợ càng trở nên huyên náo. Ôi, nhanh thật! Vậy là đã đến cửa hàng cuối cùng của chợ. Đó là hàng bán câu đối và tranh Tết. Trên những dải lụa đỏ thắm, mềm mại là những vần thơ bay bướm mà thấu tình người. Những bức tranh gà, tranh lợn, tranh cá chép trông trăng được người dân nơi tôi rất thích thú. Người ta mua chúng về để nhà cửa thêm đẹp và sang trọng, cầu mong một năm mới an khang, thịnh vượng. Quả là một thú vui tao nhã. Giờ đây, chợ đã đông nghìn nghịt và hai mẹ con tôi cũng đã xem xong hết các mặt hàng. Tôi và mẹ nhanh chân rảo bước về nhà với chiếc làn nặng trĩu đồ đạc. Chợ Tết năm nay vui quá!
Niềm vui ở chợ Tết theo bước chân mẹ con tôi đến tận nhà. Tôi mong rằng chợ Tết năm sau mình sẽ được ngắm nhìn nhiều điều mới lạ hơn nữa.
Cách nhà em khoảng 2 ki-lô-mét, trường em nằm trong một ngõ nhỏ trên đường Nguyễn Lương Bằng. Từ đầu ngõ vào đến cổng trường chỉ vài chục mét nên chỉ đứng từ đó nhìn vào đã thấy thấp thoáng cổng trường. Cổng trường được ốp gạch hoa đỏ chói, trên mái được quét ve vàng và được xây thành chéo sang hai bên thật oai vệ. Trên đó, nổi bật hàng chữ màu xanh của biển tên trường, cái tên là "niềm tự hào của thành phố, một con chim đầu đàn của ngành giáo dục tỉnh nhà' như lời cô hiệu trưởng thường nói. Cánh cổng xanh lúc nào cũng rộng mở để đón các học sinh yêu quý. [...] chữ in đấm là yêu cầu nha
mb: neu ai hoi toi mai sau muon lam nghe gi thi toi se tra loi ngay la lam ki su
kb: toi rat thick lam ki su tuong lai se xay dung dat nuoc, con ban thi sao?
Trong đời này, ai chẳng có một người bà. Và tôi cũng vậy, ngoài tình yêu thương mà bố mẹ dành cho, tôi còn được sống trong tình thương yêu trìu mến của bà. Vì điều kiện gia đình, tôi phải chuyển nhà, không được ở bên bà nhưng hình ảnh bà luôn khắc sâu trong trái tim tôi.
TICK GIÚP NHA !!Ngoài tình thương bao la của bố mẹ dành cho, tôi còn được sống trong tình thương của bà nội nữa.Đêm nào tôi cũng đi vào giấc ngủ ngon lành bởi những câu chuyện cổ tích thần kì của bà.Bà nội của tôi là người tuyệt vời nhất