K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

8 tháng 11 2018

là chạy kiễng chân lên đó

Có nghĩa là cậu chạy bằng chỗ đầu chân hay gọi là kiễng gót chạy

18 tháng 11 2018

Nghĩa chuyển

18 tháng 11 2018

 nghĩa chuyển

20 tháng 12 2019
 

Trời đã về khuya, mọi vật bắt đầu chìm vào trong giấc ngủ, chỉ còn nghe thấy tiếng dế kêu ri ri ngoài vườn. Em vẫn không tài nào ngủ được bởi không khí hội Gióng vẫn còn âm ỉ trong người. Ngồi tựa lưng vào bậu cửa, em mơ màng nhớ lại bầu không khí sôi động của đám rước ban chiều.

 

Đang thả hồn theo mây gió thì bỗng đâu một vầng sáng xuất hiện khiến em hoa cả mắt. Đằng sau vầng sáng đó là một cánh cửa mờ ảo được tạo bằng sương và khói, vẫn chưa hết ngạc nhiên thì vẳng lại từ sau cánh cửa là tiếng ngựa hí vang xen lẫn tiếng binh khí chạm vào nhau nghe sắc lạnh. Tò mò, em bước chân vào trong làn khói sương và ngạc nhiên thay trước mắt em là một quang cảnh vô cùng hỗn loạn. Xác giặc chất thành đống, những tên còn sống đang toán loạn tìm đường tháo chạy. Từ đằng xa một tráng sĩ thân hình cao lớn vạm vỡ, oai phong lẫm liệt đang vung roi sắt đánh giết quân thù. Lại gần hơn nữa thì thấy rõ hơn con ngựa tráng sĩ đang cưỡi không phải ngựa thật mà là một con ngựa sắt miệng còn đang phun lửa về phía kẻ thù. Trận đánh đang hồi ác liệt thì bỗng đâu roi sắt gãy, tráng sĩ bèn nhổ những cụm tre bên đường quật vào giặc tơi bời. Ngây người trước cảnh tượng cực kì hùng tráng ấy, em không thốt nên lời.

Ước mơ gặp Thánh Gióng đã có trong em từ lâu bởi em luôn xem Ngài là thần tượng của mình. Giờ đây khi tận mắt được trông thấy Ngài hùng dũng giết giặc, em không khỏi không cảm động. Bạo dạn, em tiến lại gần Ngài và cất tiếng hỏi hết sức cung kính.

-   Ngài có phải Thánh Gióng - anh hùng của làng Phù Đổng, người có công đánh đuổi giặc Ân trong truyền thuyết?

Nhìn em một hồi, Thánh Gióng đáp, giọng sang sảng:

-  Đúng vậy. Nhìn ngươi rất lạ, chắc không phải người nơi đây?

-  Ngài nói đúng, cháu là người của tương lai ngàn vạn năm sau. Nhưng cháu cũng là “con Rồng cháu Tiên” giống như nhân dân nước Việt, là con cháu của Ngài...

-  Ra là vậy. Thế ngươi gặp ta có chuyện gì?

-  Thưa, cháu rất ngưỡng mộ tài năng phi thường của Ngài, cháu cũng muốn mình có thể vươn vai thành “Thánh Gióng”. Ngài chỉ cho cháu bí quyết có được không?

Nghe ước muốn ngây ngô của em, Thánh Gióng cười vang. Tiếng cười của Ngài làm những bụi tre gần đó rung lên. Xong Ngài nói:

-   Cháu yêu, ta rất vui khi thấy cháu quý mến ta, nhưng quả thật ta không có bí quyết nào để nói cho cháu. Có chăng thì đó chính là tình yêu thương và đùm bọc của nhân dân làng Gióng nói riêng và nhân dân Lạc việt nói chung với ta. Cháu thấy đấy, nếu không nhờ cơm gạo, áo quần,tình yêu thương,... của bà con chòm xóm thì ta đâu có thể dễ đàng vươn vai thành tráng sĩ như bây giờ. Và nếu không có ngựa sắt, áo giáp sắt, roi sắt trợ giúp thì ta thật khó khăn khi đánh đuổi giặc Ân. Chiến thắng vẻ vang này không phải công sức của mình ta. Nó là kết quả của tình đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau của nhân dân Đại Việt. Cháu nhìn xem, thanh roi sắt cứng cáp là thế ấy vậy mà đánh mãi cũng phải gãy, nhưng bó tre thân thuộc kia sao lại bền đến vậy? Bởi nó không chỉ có một mình, nó có sự gắn kết của nhiều cây tre. Đoàn kết và yêu thương chính là sức mạnh chiến thắng mọi kẻ thù.

Nghe người anh hùng làng Gióng tâm sự, em cảm thấy mình hiểu ra nhiều điều và càng khâm phục Ngài hơn. Em đang định hỏi tiếp thì Ngài đã thúc ngựa hí vang và phóng vút đi. Vẳng lại bên tai chỉ còn tiếng chào từ biệt. Thế rồi cả người và ngựa từ từ bay lên trời, nhìn từ xa vẫn còn thấy một vệt sáng le lói lẫn vào trong mây khói...

Bỗng có ai đó lay em rồi có tiếng mẹ gọi:

-  Dậy đi con! Lên giường mà ngủ chứ! Ngồi đây khéo cảm lạnh bây giờ.

Em mở mắt, choàng tỉnh giấc. Hoá ra tất cả chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ rất thú vị. Giấc mơ đã giúp em hiểu hơn về người anh hùng làng Gióng và hiểu hơn về “bí quyết” vươn vai Phù Đổng của Thánh Gióng nói riêng và của dân tộc Việt Nam ta nói chung trong những năm tháng đánh giặc cứu nước cũng như xây dựng xã hội mới sau này.

 
16 tháng 11 2021

 TL:

gốc: bàn gỗ

chuyển: bàn bạc

mình sửa chút: mẹ em đang bàn bạc với em(thêm chữ bạc)

                        Mẹ em muốn mua chiếc bàn(đúng gùi) 

                                              ~HT~

25 tháng 1 2018

Bài làm

Trong chương trình ngữ văn lớp 6 – tập II, em đã được học truyện ngắn Bức tranh của em gái tôi và nhân vật Kiều Phương – cô em gái với lòng nhân hậu đã toả sáng trong tâm trí em.

Học xong truyện, em vẫn biết rõ ràng truỵện không đơn giản khẳng định, ca ngợi những nét phẩm chất tốt đẹp của nhân vật cô em gái mà chủ yếu muốn hướng người đọc tới sự tự thức tỉnh ở nhân vật người anh qua việc trình bày những diễn biến tâm trạng của nhân vật này trong suốt truyện. Đây mới chính là chủ đề của tác phẩm. Nhân vật chính đóng vai trò chủ yếu trong việc thể hiện tư tưởng chủ đề của văn bản (Ngữ văn 6

–     Tập I, tr 3. Vì thế, người anh phải là nhân vật trung tâm” trong việc thể hiện chủ đề và tư tưởng của tác phẩm. Thế nhưng nhân vật Kiều Phương vẫn làm cho em vô cùng cảm phục và trân trọng biết bao!

Vẻ đẹp của Kiều Phương không phải do lời kể của tác giả, cũng không phải do nhân vật tự bộc bạch mà vẻ đẹp đó được hiện ra dần dần qua con mắt nhìn và lời kể truyện của chính người anh.

Một người anh luôn “coi thường” những việc làm của cô em gái, đố kị trước tài năng của em gái mình, vẻ đẹp đó càng ngày càng đẹp, cho đến cuối truyện thì vẻ đẹp ấy đọng lại một cách sâu sắc trong lòng người anh và gợi nhiều suy nghĩ cho người đọc.

Vẻ đẹp đó là gì? Phải chăng là sự hồn nhiên, hiếu động, tài năng hội hoạ, tình cảm trong sáng và lòng nhân hậu?

Không hồn nhiên thì sao khi có biệt hiệu là “Mèo”, “nó vui vẻ chấp nhận” và còn dùng cái tên đó để xưng hô với bạn bè. Sự hồn nhiên đó còn được thể hiện lúc ở nhà mèo hay lục lọi các đồ vật với một sự thích thú. Hồn nhiên hơn là “nó vênh mặt”- “Mèo mà lại! Em không phá là được…”. Khi người anh tỏ vẻ khó chịu Này, em không để chúng nó yến được à?. Khi chế xong bột vẽ, nó vừa làm vừa hát, có vẻ vui lắm. Đúng là một cô bé hồn nhiên quá! Hồn nhiên đến đáng yêu!



 

25 tháng 1 2018

Ở nhân vật Kiều Phương nổi bật lên những nét tính cách và phẩm chất đáng quý :hồn nhiên,hiếu động,ham mê hội họa,có tình cảm trong sáng và lòng nhân hậu.Khi bị anh đặt tên cho là Mèo cô bé không những không giận mà còn hồn nhiên chấp nhận và còn dùng biệt danh ấy để xưng hô với bạn bè.Bị anh la mắng thì Mèo vênh mặt.Mặc dù tài năng được đánh giá cao và được mọi người quan tâm cô bé Kiều Phương không hề đánh mất đi sự hồn nhiên trong sáng của tuổt thơ.Cô vẫn dành cho anh trai mình những tình cảm thật tốt đẹp,thể hiện ở bức tranh.Khi dự thi trở về,trước thái độ lạnh nhạt của anh trai,Mèo vẫn hồn nhiên kêu anh cùng nhận giải.

13 tháng 12 2017

Hạn chế những khó khăn như: lũ quét, hạn hán,... cần:

- Trồng rừng

- Tiết kiệm nước

- Nạo vét mương, kênh, sông,... để tránh làm tắc đường nước

- Làm đất dốc trở thành đất có độ cân bằng

- Tạo sự thông thoáng cho nước mặt bằng cách xây dựng hệ thống các rãnh thoát nước ở các độ cao khác nhau

- Hạn chế quá trình phong hóa của đá gốc trên mái dốc bằng cách trồng cỏ Vertiver, phủ lưới Enkamat kết hợp phủ cỏ, làm các bờ mái dốc phủ bằng lớp bê-tông xi-măng hoặc xi-măng cốt thép

CHÚC BẠN HỌC TỐT!!! :))

13 tháng 12 2017

trồng rừng để hạn chế lũ quét 

5 tháng 8 2018

Bạn ơi ! Phần gạch chân đâu vậy ?

5 tháng 8 2018

Trả lời : Từ gạch chân dưới đây là hiện tượng của chuyển nghĩa của từ , bởi vì phần a ) bàn ở đây là một vật dụng để ngồi học , được làm bằng gỗ , còn phần b ) từ bàn ở đây là một hoạt động quyết định thống nhất một việc nào đó , còn lại phần c) bàn ở đây lại là đơn vị đo của một trận đâu hoặc một hiệp đấu

14 tháng 5 2019

Giữ vệ sinh là việc chắc ai cũng hiểu và thấy không khó thực hiện. Thế nhưng hiện nay nhiều người (bao gồm cả người lớn lẫn trẻ nhỏ) chẳng những không giữ mà còn đang làm mất vệ sinh bằng sự tùy tiện, vô ý thức đáng kinh ngạc. Ngay giữa Thủ đô hễ có sự kiện tụ họp đông người thì y như rằng rác thải sinh hoạt tràn ngập. Mấy ngày mở tuyến phố đi bộ mới quanh hồ Hoàn Kiếm, công nhân vệ sinh môi trường phải làm liên tục năm ca/ngày, dọn rác 24/24 giờ mà vẫn không xuể. Nhiều khu vực ở Thủ đô, mương thoát nước bị đủ thứ rác thải làm tắc nghẽn, mùi xú uế bốc lên nồng nặc, vậy mà nhiều người cả dân lẫn “quan” vẫn thấy mình vô can. Thế nên có chuyện “ông Tây dọn rác” (James Joseph Kendall, người Mỹ) tại phường Yên Hòa, quận Cầu Giấy hồi tháng 5 vừa qua, mới được Ban tổ chức Giải thưởng Bùi Xuân Phái trao giải “Việc làm - Vì tình yêu Hà Nội” năm 2016! Là người Hà Nội liệu bạn có nghĩ gì về điều này không?

Suy rộng ra, những người thiếu ý thức giữ gìn vệ sinh công cộng hẳn không thể thật sự biết cách giữ gìn thân thể và ngôi nhà của họ sạch sẽ. Những người đang tâm buôn bán thực phẩm bẩn, đầu độc người tiêu dùng từ từ hoặc ngay lập tức, khó có thể là một nhân cách ngay ngắn, trong sạch. Còn những kẻ dự mưu hay đồng loã trong các “dự án” xả chất thải độc hại, huỷ hoại môi trường sông, biển, đất liền thời gian qua, để lại hậu quả kéo dài nhiều thập kỷ, chắc chắn tâm hồn và đạo đức đã “mất vệ sinh” từ lâu; đã bị ô nhiễm bởi sự tham lam, đen tối dẫn đến tội ác.

Chính vì vậy, “Giữ gìn vệ sinh thật tốt” là tiêu chí rèn luyện rất quan trọng, là một trong những phần cơ bản góp nên đạo đức và nhân cách một con người từ lúc tuổi còn thơ. Việc tưởng nhỏ và dễ thực hiện (vì vậy cũng dễ bị chủ quan, coi nhẹ trong lúc dạy và học) nhưng để duy trì thường xuyên, liên tục trong suốt cả cuộc đời lại không dễ chút nào! Nó phải được gây dựng, giáo dục thường xuyên, bền bỉ mới có thể trở thành thói quen văn minh trong hành xử văn hóa. Thói quen và hành xử này hiện nay đang ở mức khá thấp và tiềm ẩn những hệ luỵ không hề thổi phồng trong tương lai.