Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong lớp, sự thay đổi lớp học bao giờ cũng có góc môi trường trong lớp học nhằm xanh hóa lớp học. Chúng ta hiểu rằng, hoạt động thần kinh căng thẳng sẽ dịu đi khi mắt ta bắt gặp màu xanh của cây lá, sắc hoa thiên nhiên. Trong các gia đình, cũng vì lợi ích đó mà người ta hay trang trí cây xanh, cây cảnh. Do vậy, cũng giống như mỗi căn nhà, việc xanh hóa lớp học là điều hết sức cần thiết hiện nay.
Trong lớp học như vậy đều có một góc trưng bày các cây xanh mà do chính chúng ta sưu tầm, chăm sóc sẽ cuốn hút chúng ta hòa mình cùng thiên nhiên, giáo dục chúng ta có ý thức tôn trọng và bảo vệ môi trường sống. Trẻ em thường có tâm lý hay khoe những gì mà mình có. Nên có góc môi trường phần nào chúng ta thực hiện điều đó. Để có ý nghĩa và sâu sắc hơn, giáo viên có thể tổ chức giúp chúng ta hoạt động giới thiệu về sản phẩm cây của các em. Từ đó, hình thành năng lực diễn đạt, giao lưu, kết bạn, năng lực quan sát phục vụ cho các bài học về các loài thực vật như chủng loại cây, bộ phận thân, rễ, lá, hoa, quả...
Không nên hiểu lầm, vì góc môi trường phải là những cây có giá trị. Mà nó đơn giản chỉ là cây bình thường, thậm chí như cây cải khi nở hoa, cây bèo tây sống trong chậu nước,...ngoài ra chúng ta có thể sử dụng chai, lọ, hộp nhựa bỏ đi để ít bông ẩm trong đó và gieo những hạt đỗ, lạc rồi quan sát sự nảy mầm, sự lớn lên từng ngày của chúng. Đây chẳng phải là bài học thực hành đó sao? Tất cả hình thành ở chúng ta năng lực quan sát, năng lực hợp tác giúp chúng ta hiểu nội dung bài học về tự nhiên-xã hội một cách sâu sắc, thấu đảo hơn nhiều so với việc chúng ta chỉ đơn điệu dạy cho chúng ta bằng lời nói và tranh ảnh như trong sách giáo khoa. Cũng thông qua đó hình thành khả năng hợp tác tự giác phân công nhau chăm sóc cây, quan sát xem các cây cần gì, có bị chết không. Những kĩ năng này rất cần thiết cho sự phát triển về tâm, sinh lý và đạo đức, lối sống của trẻ em như chúng ta.
Trong lớp, tôi có nhiều bạn. Mỗi bạn đều có tính nết khác nhau. Anh thì siêng năng, anh lại biếng nhác; anh ưa nghiêm trang, anh lại thích đùa nghịch… Nhưng chỉ có Nhã Nam là học giỏi, được nhiều người quý mến nhất và cũng là người bạn thân nhất của tôi.
Năm nay, Nhã Nam mười hai tuổi. Dáng người ốm hơi cao. Nước da không trắng lắm, nhưng hồng hào khoẻ mạnh. Vầng trán rộng và cao biểu lộ sự thông minh. Đặc sắc nhất là đôi mắt bạn sáng và đen láy. Chiếc mũi thẳng và cao làm tôn thêm khuôn mặt vuông vức cương nghị. Có duyên nhất vẫn là cái miệng luôn luôn nở nụ cười của bạn khiến cho mọi người dễ mến. Mỗi khi bạn cười, môi lại nhếch lên để lộ hàm ràng trắng đều.
Nhã Nam vui tính, hay hát, đôi khi tinh nghịch. Làm việc gì bạn cũng nhanh nhẹn, gọn gàng, thích đùa. Có bạn là có tiếng nói cười ríu rít. Ít khi thấy bạn đi học với bộ quần áo nhăn nheo nhàu nát. Nhã Nam đi đứng khoan thai không hấp tấp cũng không chậm chạp. Nói năng hoà nhã với mọi người.
Bạn bè ai nấy cũng đều yêu mến vì tính xởi lởi, chan hoà của bạn. Không những chỉ vui tính mà Nhã Nam lại còn hay giúp đỡ bè bạn. Trong học tập, ai không hiểu điều chi nhờ đến, bạn cũng đều chỉ dẫn tận tình. Ai thiếu đồ dùng chi bạn cũng đều vui vẻ cho mượn cả.
Trong lớp, Nhã Nam luôn chăm chú nghe thầy giảng bài. Bài tập ở nhà, bạn đều làm đầy đủ và chu đáo. Nhờ đó, Nhã Nam học giỏi. Nhiều lần thầy khen ngợi và đem bạn ra làm gương cho cả lớp, được như vậy nhưng Nhã Nam vẫn một mực khiêm nhường, từ tốn, nhường nhịn mọi người. Chưa lần nào thấy bạn cãi cọ với ai. Tuy vậy, bạn lại tỏ ra rất can đảm mỗi khi bị người hiếp đáp mình hay hiếp đáp bạn mình.
Cũng như bè bạn trong lớp, em rất quý mến Nhã Nam. Chơi thân với bạn, em hiểu được mọi người quý mến là một hạnh phúc. Vì vậy, em thầm hứa sẽ noi gương bạn.
Dáng thầy cao cao, nước da ngăm đen gợi lên ở thầy một sự khỏe mạnh, chất phác. Mái tóc thầy điểm bạc. Nhìn khuôn mặt và mái tóc “hoa râm” ấy em đoán tuổi thầy đã ngoài bốn mươi. Thầy thường mặc bộ đồ veston màu nâu sẫm mỗi khi đến lớp. Nhìn trang phục và dáng đi của thầy, ai cũng biết rằng thầy là người đứng đắn, tác phong mẫu mực. Thầy thường đeo kính trắng. Ẩn trong cái kính trắng ấy là đôi mắt sâu và hiền từ. Ánh mắt của thầy đã thể hiện một tấm lòng nhân hậu, bao dung. Hợp với đôi mắt thể hiện lòng nhân ái của thầy là cái miệng hay tươi cười với chúng em, nhất là lúc cả lớp chúng em học tập tốt. Mỗi khi thầy cười, hàm răng trắng và đều đặn được lộ ra, ánh mắt của thầy thể hiện một niềm vui khó tả. Thế nhưng khuôn mặt thầy vẫn không khỏi có những nếp nhăn. Em nghĩ rằng, mỗi nếp nhăn trên gương mặt thầy là một chuỗi ngày dài vất vả với nghề, với trẻ thơ. Thầy luôn khắc phục mọi khó khăn để giữ vững tay chèo đưa chúng em cập bến bờ tri thức. Mỗi khi viết bài trên bảng lớp, bàn tay xương xương của thầy nổi lên những đường gân rắn rỏi. Bàn tay ấy đã dìu dắt biết bao thế hệ học trò. Nhìn dáng thầy trên bục giảng, em tưởng tượng thầy là một người lính đang gánh trên vai một trọng trách nặng nề. Em lại hình dung thầy là một kiến trúc sư đang vẽ nên những nền móng của những tòa nhà vững chắc. Nói đúng hơn, thầy là một kĩ sư tâm hồn đang thêu dệt những ước mơ cho chúng em, một kĩ sư đang điều hành những tâm hồn hướng tới tương lai… Thầy không những quan tâm đến chúng em mà thầy quan tâm đến tất cả mọi người, giúp đỡ đồng nghiệp. Thầy rất yêu nghề dạy học, tận tụy với trẻ thơ. Thầy mong tất cả chúng em học giỏi, thành tài. Thầy mong từng thế hệ học trò khôn lớn nên người, thành đạt trong tương lai. Nhiều người học trò của thầy nay đã là bác sĩ, kĩ sư, doanh nhân thương mại. Không biết rằng những người ấy có còn nhớ đến thầy không? Riêng em, em kính yêu thầy vô hạn. Em tự hiểu rằng: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” Dù cho thầy không còn dạy em nữa, nhưng kí ức em không phai mờ hình ảnh của thầy. Em xem thầy như người cha thứ hai đã hết lòng lo lắng cho con. Lúc nghĩ về thầy em thường hát thầm lời hát mà ngày bế giảng cuối năm em đã hát tặng thầy: “Khi tóc thầy bạc, tóc em vẫn còn xanh Khi tóc thầy bạc trắng, chúng em đã khôn lớn rồi Thời gian trôi mau, cầu kiều thầy đưa qua sông Tuổi ấu thơ như hoa nở dưới mái trường…”
Mỗi ngày đến trường, ta được tiếp thu biết bao tri thức, bao hiểu biết, mà người cung cấp cho chúng ta, chỉ dạy cho chúng ta những điều ấy không ai khác chính là những người thầy, người cô giáo của ta. Trong suốt những năm tháng đi học, tôi đã được học và tiếp xúc với bao người giáo viên đáng kính. Tuy nhiên, có lẽ người giáo viên để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc nhất chính là thầy Lâm, thầy giáo chủ nhiệm của tôi.
Thầy Lâm năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, ở thầy là sự chững chạc, nghiêm nghị của một người đàn ông trong độ tuổi tứ tuần. Thầy có dáng người cao, hơi gầy cùng với làn da màu bánh mật khiến thầy trông đầy khỏe khoắn. Khuôn mặt thầy vuông chữ điền, mái tóc thầy đen óng, được cắt tỉa gọn gàng, trên mái tóc ấy đã xuất hiện một vài sợi tóc sâu lấm tấm do dấu hiệu tuổi tác. Vầng trán thầy cao như trán Bác Hồ, phía dưới là đôi mắt đen, sáng , đôi mắt ấy lúc nào cũng nhìn chúng em bằng cái nhìn trìu mến, ấm áp. Đặc biệt thầy có chiếc răng khểnh nên mỗi khi thầy cười, chiếc răng khểnh lại lộ ra trông rất duyên cùng với hai má lúm đồng tiền lúc nào cũng rặng rỡ.
Trang phục hàng ngày của thầy đầy lịch lãm và nghiêm túc. Mỗi sáng đến trường, thầy đều mặc những chiếc áo sơ mi nhạt màu cùng quần âu đen, khi trường có lễ hội, thầy lại khoác lên mình những bộ vest, phối cùng những chiếc ca-na-vát đầy nam tính và lịch lãm. Thầy có giọng nói ấm áp mà dõng dạc. Khi giảng bài, thầy nói to, rõ ràng từng phần kiến thức, giúp chúng tôi tiếp thu bài nhanh hơn. Thầy là một người khá nghiêm túc trong công việc, thầy luôn cố gắng hết mình để truyền đạt kiến thức cho học trò, chỗ nào chúng tôi không hiểu, thầy đều sẵn sàng giảng giải. Dường như niềm vui của thầy là được nhìn thấy học trò tiếp thu được tri thức, hiểu biết. Bên ngoài công việc, thầy lại giống như một người bạn của chúng tôi vậy.
Thầy hay cười và rất vui tính, thầy luôn yêu thương chúng tôi, trò chuyện với chúng tôi, cho chúng tôi những lời khuyên chân thành khi có ai đó gặp khó khăn. Những giờ học của thầy bên cạnh được tiếp thu kiến thức, thầy thường đan xen kể những câu chuyện vui để giờ học bớt căng thẳng và bầu không khí được sôi nổi hơn. Lớp tôi ai cũng yêu quý thầy, thầy như người bố thứ hai, như người bạn của chúng tôi vậy. Thầy giáo của chúng tôi luôn được mọi người yêu quý bởi tấm lòng nhân hậu, sự nhiệt huyết với nghề và tình yêu thương sâu sắc với học trò.
Cuộc đời chúng ta sẽ gặp qua rất nhiều người, mỗi người sẽ có một ý nghĩa sâu sắc với ta. Với tôi, thầy Lâm là một người giáo viên mà tôi luôn kính trọng và yêu quý. Tôi sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để sau này trở thành một người học trò mà thầy có thể tự hào.
đề 1:
Ngoài mẹ gọi em thức dậy mỗi sáng mai thì còn có một người bạn làm nhiệm vụ "báo thức". Đó chính là chiếc đồng hồ xinh đẹp nằm im lìm trên mặt bàn. Đây là người bạn tốt đã giúp em thức dậy đúng giờ hơn hằng ngày trước khi đến trường.
Chiếc đồng hồ báo thức này là món quà đầu năm học mới mẹ mua cho em. Nó giúp em biết được giờ giấc đồng thời hẹn giờ để em tỉnh dậy. Đồng hồ có màu xanh da trời là chủ đạo. Còn mặt đồng hồ hình tròn, màu trắng nhìn rất hài hòa và bắt mắt. Những con số trên chiếc đồng hồ được đánh dấu bằng chữ số la mã để em biết được lúc này là mấy giờ, mấy phút. Những con số này có màu đen đậm, kể cả những bạn cận thị thì vẫn có thể nhìn thật rõ. Chiếc đồng hồ này được làm bằng nhựa cứng rất chắc chắn. Nhưng nếu để bị rơi có thể nó sẽ hỏng. Bởi vậy mà em bảo quản, giữ gìn chiếc đồng hồ cẩn thận và không để bị rơi.
Ở phía sau chiếc đồng hồ có một cái giá đỡ để chống cho chiếc đồng hồ giữ được thăng bằng, không bị ngã ngửa về sau. Hơn hết ở phía sau chiếc đồng hồ này còn có hộp đựng pin. Chỉ cần ấn một cái là em có thể tháo và lắp pin một cách dễ dàng nhất. Pin này là pin dùng tạm thời, khi bị hết pin thì em sẽ thay pin mới cho nó.
Mỗi sáng mai cứ vào lúc 6h là chiếc đồng hồ lại vang lên inh ỏi đánh thức em dậy. Đây là âm thanh quen thuộc mà em vẫn nghe hằng ngày. Nhiều khi em rất ghét âm thanh này vì nó làm tỉnh giấc ngủ của em. Nhưng nhiều khi em lại cảm ơn nó vì nhờ vậy mà em không đến trường muộn.
Chiếc đồng hồ báo thức là người bạn đồng hành đáng tin cậy của em. Em sẽ luôn nhớ tới vai trò của nó trong cuộc sống của em. Mỗi sáng chủ nhật em không phải đi học, có thể ngủ nướng thì em có thể để chiếc đồng hồ nghỉ ngơi, không cần phải báo thức. Dù trong trường hợp này thì em vẫn rất yêu quý chiếc đồng hồ báo thức đáng yêu này.
mk tả đồng hồ báo thức nha
đề 2:
Năm nay là năm học cuối cùng em được ngồi trên ghế nhà trường tiểu học. Cũng là 5 năm em đã gắn bó với lớp học này. Một lớp học giữ trong em rất nhiều kỉ niệm về thầy cô và bạn bè.
Lớp học của em mang tên 5D, là lớp chọn của khối lớp 5 nên được nhiều thầy cô yêu quý. Lớp em nằm ở cuối hành lang, cạnh một cây bàng rất to và lan tỏa bóng mát. Lớp học của em có diện tích như những lớp học khác, đủ để xếp thành 3 dãy bàn ghế cho 40 bạn học sinh. Trước khi bước vào lớp học, đập mắt vào là tấm biển lớp màu đỏ và tên 5A màu vàng nổi bật rất dễ nhận ra.
Lớp học em có 3 cánh cửa sổ để thông gió cho thoáng mát, có một cửa chính đi vào, đi ra nằm gần với góc bảng. Bàn ghế của lớp em được làm bằng gỗ sơn bóng loáng. Nhà trường vừa mới thay cho lớp em từ năm ngoái nên vẫn còn rất mới. Các bạn ai cũng giữ gìn chỗ ngồi của mình sạch sẽ, không có vất bẩn, vì cuối tháng cô giáo sẽ kiểm tra xem bàn bạn nào làm bẩn sẽ phạt trực nhật một tuần.
Chiếc bảng màu đen đã có từ lúc em bước vào lớp 1. Cho đến nay đã được 5 năm nhưng nó vẫn giữ được độ bóng loáng, khi viết lên đó phấn rất mịn và ít ra bụi bẩn. Chiếc bàn của cô giáo đặt gần chiếc bảng, cũng được làm bằng gỗ rất giản dị. Bao giờ trên chiếc bàn của cô cũng có một cốc nước ấm. Vì cô sức khỏe yếu nên phải uống nước ấm, hạn chế uống nước lạnh.
Bên ngoài lớp học được sơn bằng màu vàng nhạt còn bên trong thì được sơn bằng màu xanh nhẹ, tạo sự dịu êm mỗi lần chúng em bước vào đó. Ở góc lớp của em có một cái chậu đựng nước để khi nào giặt giẻ lau bảng thì chúng em không phải đi ra ngoài. Nền của lớp em được lát bằng gạch đỏ nung rất mịn, quét dọn cũng rất nhanh và tiện ích.
Các thành viên trong lớp em ai cũng có ý thức, trách nhiệm để bảo vệ và gìn giữ lớp học. Sắp tới khi phải xa lớp học này, em sẽ rất nhớ đến nơi đây, vì in hằn bao kỉ niệm với bạn bè và thầy cô.
k mk nha
Năm nay là năm học cuối cùng em được ngồi trên ghế nhà trường tiểu học. Cũng là 5 năm em đã gắn bó với lớp học này. Một lớp học neo giữ trong em rất nhiều kỉ niệm về thầy cô và bạn bè.
Lớp học của em mang tên 5D, là lớp chọn của khối lớp 5 nên được nhiều thầy cô yêu quý. Lớp em nằm ở cuối hành lang, cạnh một cây bàng rất to và lan tỏa bóng mát. Lớp học của em có diện tích như những lớp học khác, đủ để xếp thành 3 dãy bàn ghế cho 40 bạn học sinh. Trước khi bước vào lớp học, đập mắt vào là tấm biển lớp màu đỏ và tên 5D màu vàng nổi bật rất dễ nhận ra.
Lớp học em có 3 cánh cửa sổ để thông gió cho thoáng mát, có một cửa chính đi vào, đi ra nằm gần với góc bảng.
Bàn ghế của lớp em được làm bằng gỗ sơn bóng loáng. Nhà trường vừa mới thay cho lớp em từ năm ngoái nên vẫn còn rất mới. Các bạn ai cũng giữ gìn chỗ ngồi của mình sạch sẽ, không có vất bẩn, vì cuối tháng cô giáo sẽ kiểm tra xem bàn bạn nảo lấm bẩn sẽ phạt trực nhật một tuần.
Chiếc bảng màu đen đã có từ lúc em bước vào lớp 1. Cho đến nay đã được 5 năm nhưng nó vẫn giữ được độ bóng loáng, khi viết lên đó phấn rất mịn và ít ra bụi bẩn. Chiếc bàn của cô giáo đặt gần chiếc bảng, cũng được làm bằng gỗ rất giản dị. Bao giờ trên chiếc bàn của cô cũng có một cốc nước ấm. Vì cô sức khỏe yếu nên phải uống nước ấm, hạn chế uống nước lạnh.
Bên ngoài lớp học được sơn bằng màu vàng nhạt còn bên trong thì được sơn bằng màu xanh nhẹ, tạo sự dịu êm mỗi lần chúng em bước vào đó.
Ở góc lớp của em có một cái chậu đựng nước để khi nào giặt giẻ lau bảng thì chúng em không phải đi ra ngoài. Nền của lớp em được lát bằng gạch đỏ nung rất mịn, quét dọn cũng rất nhanh và tiện ích.
Các thành viên trong lớp em ai cũng có ý thức, trách nhiệm để bảo vệ và gìn giữ lớp học. Sắp tới khi phải xa lớp học này, em sẽ rất nhớ đến nơi đây, vì in hằn bao kỉ niệm với bạn bè và thầy cô.
Năm nay là năm học cuối cùng em được ngồi trên ghế nhà trường tiểu học. Cũng là 5 năm em đã gắn bó với lớp học này. Một lớp học neo giữ trong em rất nhiều kỉ niệm về thầy cô và bạn bè.
Lớp học của em mang tên 5D, là lớp chọn của khối lớp 5 nên được nhiều thầy cô yêu quý. Lớp em nằm ở cuối hành lang, cạnh một cây bàng rất to và lan tỏa bóng mát. Lớp học của em có diện tích như những lớp học khác, đủ để xếp thành 3 dãy bàn ghế cho 40 bạn học sinh. Trước khi bước vào lớp học, đập mắt vào là tấm biển lớp màu đỏ và tên 5D màu vàng nổi bật rất dễ nhận ra.
Em hãy tả về lớp học của em-Văn lớp 5
Lớp học em có 3 cánh cửa sổ để thông gió cho thoáng mát, có một cửa chính đi vào, đi ra nằm gần với góc bảng.
Bàn ghế của lớp em được làm bằng gỗ sơn bóng loáng. Nhà trường vừa mới thay cho lớp em từ năm ngoái nên vẫn còn rất mới. Các bạn ai cũng giữ gìn chỗ ngồi của mình sạch sẽ, không có vất bẩn, vì cuối tháng cô giáo sẽ kiểm tra xem bàn bạn nảo lấm bẩn sẽ phạt trực nhật một tuần.
Chiếc bảng màu đen đã có từ lúc em bước vào lớp 1. Cho đến nay đã được 5 năm nhưng nó vẫn giữ được độ bóng loáng, khi viết lên đó phấn rất mịn và ít ra bụi bẩn. Chiếc bàn của cô giáo đặt gần chiếc bảng, cũng được làm bằng gỗ rất giản dị. Bao giờ trên chiếc bàn của cô cũng có một cốc nước ấm. Vì cô sức khỏe yếu nên phải uống nước ấm, hạn chế uống nước lạnh.
Bên ngoài lớp học được sơn bằng màu vàng nhạt còn bên trong thì được sơn bằng màu xanh nhẹ, tạo sự dịu êm mỗi lần chúng em bước vào đó.
Ở góc lớp của em có một cái chậu đựng nước để khi nào giặt giẻ lau bảng thì chúng em không phải đi ra ngoài. Nền của lớp em được lát bằng gạch đỏ nung rất mịn, quét dọn cũng rất nhanh và tiện ích.
Các thành viên trong lớp em ai cũng có ý thức, trách nhiệm để bảo vệ và gìn giữ lớp học. Sắp tới khi phải xa lớp học này, em sẽ rất nhớ đến nơi đây, vì in hằn bao kỉ niệm với bạn bè và thầy cô.
Lớp học của em nằm ở tầng 1 của trường, lớp học của em được trang trí với nhiều tranh ảnh xinh xắn và các câu khẩu hiệu ở trên tường.
Lớp học của em có 4 dãy bàn ghế, được sắp xếp rất ngay ngắn, phía trên là bảng đen và bên trái là bàn của cô giáo. Kế bên bàn của cô giáo là tủ đựng dụng cụ học tập cho chúng em. Chúng em rất thích mỗi khi được cô mở tủ để lấy dụng cụ học tập minh họa cho bài học của chúng em. Vì bài học được minh họa rất sinh động với tranh ảnh, đôi khi là câu chuyện được cô làm bằng hình ảnh được chiếu trên bảng.
Em rất yêu lớp em, yêu cô giáo, yêu các bạn của em vì chúng em học cùng nhau đã 4 năm. Em yêu cô giáo vì cô thường làm dụng cụ học tập rất đẹp khiến em luôn dễ nhớ mỗi khi học bài.
Tả người
Mở bài: Giới thiệu người định tả.
Thân bài:
a) Tả hình dáng:
- Người đó bao nhiêu tuổi, khoẻ hay yếu, có những nét gì đặc biệt?
- Những biểu hiện của tuổi già qua mái tóc, nếp nhăn trên mặt, ánh mắt, miệng, răng, lưng, da dẻ, dáng đi...
- Dáng người nhỏ nhắn.
+ Mái tóc như thế nào
+ Đôi mắt ...
+ Nước da ...
+ Bàn tay ...
b)Tả tính tình:
- Những thói quen và sở thích của người đó
- Mối quan hệ của của người với người xung quanh, hàng xóm...
Kết bài: Tình cảm của em đối với người đó
Học tốt~~~
chẳng hiểu nổi bạn đang nghĩ cái gì.Mình học lớp 5 trường tiểu học Lê Văn Tám
Mỗi chúng ta ai cũng có một ước mơ của riêng mình, trong đời người chúng ta luôn phải có những ước mơ, hoài bãi sống. Bởi ước mơ chính là liều thuốc giảm đau giúp chúng ta vượt qua những khó khăn, thử thách của số phận để vươn lên đạt được những thành tựu trong cuộc sống.
Bản thân em cũng có một ước mơ của mình. Một ước mơ mà em muốn theo đuổi tới suốt cuộc đời này đó chính là ước mơ trở thành bác sĩ được chữa bệnh cứu giúp cho mọi người xung quanh mình. Dù em biết rằng việc thi đậu vào trường đại học Y khoa là vô cùng khó khăn, nhưng em tin nếu chúng ta kiên trì, nhẫn nại, cần cù thì nhất định ước mơ sẽ thành hiện thực. Khi em nhìn thấy những người thân của mình, nhất bà là ngoại của em bị ốm căn bệnh quái ác khiến bà đau đớn từng đêm không thể nào ngủ được, thân thể của bà gầy đi từng ngày khiến em vô cùng buồn bã.
Mẹ em và những người thân gia đình đã tìm đủ mọi cách chạy chữa cho bà nhưng mọi thứ đều vô nghĩa. Bà ngoại em vẫn không qua khỏi. Ngày bà ra đi, em đã luôn nghĩ giá như mình có thể làm được gì cho những người thân của mình bớt đau đớn. Chính vì vậy, em mơ ước mình sẽ trở thành một bác sĩ. Ước mơ làm bác sĩ sẽ giúp em có thể định hướng tương lai nghề nghiệp của mình sau này, đánh thức sự nỗ lực vươn lên vượt qua những khó khăn em gặp phải trong quá trình học tập.
Em biết trong cuộc sống sẽ luôn có những khó khăn, thử thách tồn tại cản bước chân đi tới của chúng ta. Nhưng nếu chúng ta vượt qua được những khó khăn đó thì mọi điều sẽ trở nên nhỏ bé. Con đường tiến tới ước mơ sẽ trở nên rộng mở hơn bao giờ hết.
Em thấy rằng ở trên đất nước chúng ta, ở những vùng sâu vùng xa biên cương hải đảo xa xôi vẫn còn nhiều nơi con người không được tiếp cận với nền y học hiện đại. Ở những nơi đó đói nghèo lạc hậu vẫn còn đeo bám. Những nơi đó họ cần có những bác sĩ của mình, những người lương y chân chính luôn lấy tính mạng của bệnh nhân là mục tiêu sống hàng đầu. Việc cứu người là trách nhiệm, là bổn phận của họ chứ không vì một mục đích kinh tế lợi ích cá nhân nào cả.
Thật đáng buồn khi ở xung quanh chúng ta có nhiều bác sĩ vẫn coi nghề bác sĩ là công cụ kiếm tiền hơn là một nghề cứu người chính là lẽ sống. Nhiều bác sĩ đã để bệnh nhân của mình phải chết oan trong tức tưởi. Nhưng những bác sĩ đó chỉ chiếm số ít mà thôi, chỉ là con sâu, làm vẩn đục thanh danh của những người bác sĩ chân chính, xung quanh chúng ta vẫn còn nhiều vị bác sĩ yêu nghề, say sưa nghề ngày ngày họ vẫn làm việc miệt mài cống hiến cho sự nghiệp cứu chữa người bệnh.
Có biết bao nhiêu bác sĩ một ngày ngủ không quá 5 giờ đồng hồ. Cơm ăn không đúng giờ, mỗi ngày họ phải đối diện với biết bao nhiêu căng thẳng, khó khăn trong công việc khi đối diện với những ca bệnh khó khăn, căng thẳng.
Trên con đường thành công không bao giờ có những dấu chân của những người lười biếng, hèn nhát. Vì vậy, để thực hiện được ước mơ của mình chúng ta cần phải nỗ lực vượt khó, khi thất bại thì phải kiên cường đứng lên, bởi không có sự thành công nào đến một cách dễ dàng cả.
Và ước mơ trở thành một vị bác sĩ giỏi cứu chữa bệnh cho những bệnh nhân nghèo của em sẽ còn mãi. Nó chính là mục tiêu để em học tập, cố gắng trên con đường chinh phục đỉnh cao tri thức của mình. Dù em biết rằng mỗi chúng ta đừng chinh phục mọi thứ vì thành công mà hãy chinh phục khó khăn để trở thành người có ích cho xã hội. Em cũng muốn mình sẽ trở thành một người có ích.
Năm nay là năm học cuối cùng em được ngồi trên ghế nhà trường tiểu học. Cũng là 5 năm em đã gắn bó với lớp học này. Một lớp học giữ trong em rất nhiều kỉ niệm về thầy cô và bạn bè.
Lớp học của em mang tên 53, là lớp chọn của khối lớp 5 nên được nhiều thầy cô yêu quý. Lớp em nằm ở cuối hành lang, cạnh một cây bàng rất to và lan tỏa bóng mát. Lớp học của em có diện tích như những lớp học khác, đủ để xếp thành 3 dãy bàn ghế cho 40 bạn học sinh. Trước khi bước vào lớp học, đập mắt vào là tấm biển lớp màu đỏ và tên 53 màu vàng nổi bật rất dễ nhận ra. Lớp học em có 3 cánh cửa sổ để thông gió cho thoáng mát, có một cửa chính đi vào, đi ra nằm gần với góc bảng. Bàn ghế của lớp em được làm bằng gỗ sơn bóng loáng. Nhà trường vừa mới thay cho lớp em từ năm ngoái nên vẫn còn rất mới. Các bạn ai cũng giữ gìn chỗ ngồi của mình sạch sẽ, không có vất bẩn, vì cuối tháng cô giáo sẽ kiểm tra xem bàn bạn nào làm bẩn sẽ phạt trực nhật một tuần .
bài tham khảo nha bn:
Tuổi thơ ai cũng từng cắp sách tới trường, từng gắn bó với bảng đen phấn trắng, với thầy cô bạn bè. Em cũng vậy, nhắc tới ngôi trường đã bên em năm năm, em không thể quên lớp học của mình.
Lớp em nằm trên tầng hai của ngôi trường. Đó là một phòng học rộng khoảng ba mươi mét vuông. Hai cửa ra vào, cánh cửa làm bằng gỗ lim chắc khỏe, quét một lớp sơn bóng thơm tho. Cửa sổ thiết kế hình vòm rất đặc trưng, các con song cửa cũng làm từ gỗ lim. Cánh cửa có lắp kính trong suốt, sáng loáng. Tường được sơn vàng sạch sẽ, sáng sủa. Bước vào bên trong là cả một thế giới mới lạ mở ra.
Từ cửa lớp đi vào, thu hút nhất là góc "Không gian xanh" ngay cạnh bục giảng. Đó là góc dành riêng cho các chậu hoa, cây cảnh nhỏ xinh do chính tay chúng em trồng. Nào là hoa lan ý màu trắng tinh, trông như cánh buồm no gió của các bác ngư dân. Nào là hoa hồng nhung rung rinh trong nắng sớm, một vài chú ong theo mùi hương mà tìm tới hút mật. Mỗi sáng ngồi học, hương hoa thoang thoảng lan khắp lớp khiến chúng em cảm thấy thoải mái, phấn chấn hơn. Còn có các cây xanh nhỏ bé, những loài hoa đủ màu sắc khác nữa, tất cả được xếp ngay ngắn, đẹp mắt trên giá. Góc lớp nhờ vậy mà đẹp và đáng yêu hơn.
Tiếp đến là bục giảng thân quen với bảng đen được lau chùi sạch không một hạt bụi phấn. Các dòng kẻ trên mặt bảng rõ ràng, giúp cho việc học của chúng em thuận tiện hơn. Phía trên bảng là ảnh của Bác Hồ kính yêu, mỗi khi thấy mệt, em lại nhìn lên và thấy như Bác đang cười hiền, động viên em cố gắng. Hai bên bảng treo Năm điều Bác dạy và khẩu hiệu "Dạy tốt- Học tốt". Dòng chữ vàng nổi bật trên nền đỏ vẫn luôn là mục tiêu phấn đấu hàng ngày hàng giờ của thầy trò lớp em. Trên bục giảng, bàn của giáo viên kê ngay ngắn, được trải khăn phủ kính đẹp mắt. Mặt bàn có các dụng cụ giảng dạy, với một chậu hoa nho nhỏ khiến bàn càng đẹp hơn.
Dưới lớp, nền đá hoa luôn được chúng em quét dọn sạch sẽ, bàn ghế gỗ kê ngay ngắn thẳng hàng. Mùi gỗ xoan thơm thoang thoảng, tạo cảm giác gần gũi, gắn bó hơn bao giờ hết. Cuối lớp là giá sách chung, ngăn để truyện, ngăn để sách nâng cao, ngăn để tranh, ngăn để thơ do các bạn trong lớp tự sáng tác... Giờ ra chơi nào góc thư viện nhỏ ấy cũng đông vui, rộn vang tiếng nói cười. Bên cạnh góc thư viện là góc "Thi đua". Đó là một chiếc bảng lớn, sau mỗi tháng các bạn có thành tích học tập tốt sẽ được ghi tên lên đó và được tuyên dương trước lớp. Nhờ có nó mà không khí học tập của lớp em luôn sôi nổi, hào hứng. Phía dưới bảng là giá để đồ, hàng ngày các bạn luôn để mũ, ô và cặp ngay ngắn gọn gàng khiến lớp em luôn được tuyên dương là lớp có ý thức, nề nếp tốt. Lớp học sạch đẹp, đầy đủ đã cho chúng em có những năm học đầy vui vẻ, bổ ích. Giờ đây sắp xa mái trường mến yêu, em mong ước thời gian có thể trôi chậm hơn để em được ngồi tại nơi đây lâu hơn một chút, để hình ảnh lớp học thân yêu lưu mãi trong tim.
Em rất yêu lớp học của em. Mai này dù không còn được ngồi ở đó nữa nhưng đó vẫn là nơi em luôn nhớ về với tất cả tình yêu thương và sự trân trọng.
HT
Năm nay là năm học cuối cùng em được ngồi trên ghế nhà trường tiểu học. Cũng là 5 năm em đã gắn bó với lớp học này. Một lớp học neo giữ trong em rất nhiều kỉ niệm về thầy cô và bạn bè.
Lớp học của em mang tên 5D, là lớp chọn của khối lớp 5 nên được nhiều thầy cô yêu quý. Lớp em nằm ở cuối hành lang, cạnh một cây bàng rất to và lan tỏa bóng mát. Lớp học của em có diện tích như những lớp học khác, đủ để xếp thành 3 dãy bàn ghế cho 40 bạn học sinh. Trước khi bước vào lớp học, đập mắt vào là tấm biển lớp màu đỏ và tên 5D màu vàng nổi bật rất dễ nhận ra.
Lớp học em có 3 cánh cửa sổ để thông gió cho thoáng mát, có một cửa chính đi vào, đi ra nằm gần với góc bảng.
Bàn ghế của lớp em được làm bằng gỗ sơn bóng loáng. Nhà trường vừa mới thay cho lớp em từ năm ngoái nên vẫn còn rất mới. Các bạn ai cũng giữ gìn chỗ ngồi của mình sạch sẽ, không có vất bẩn, vì cuối tháng cô giáo sẽ kiểm tra xem bàn bạn nảo lấm bẩn sẽ phạt trực nhật một tuần.
Chiếc bảng màu đen đã có từ lúc em bước vào lớp 1. Cho đến nay đã được 5 năm nhưng nó vẫn giữ được độ bóng loáng, khi viết lên đó phấn rất mịn và ít ra bụi bẩn. Chiếc bàn của cô giáo đặt gần chiếc bảng, cũng được làm bằng gỗ rất giản dị. Bao giờ trên chiếc bàn của cô cũng có một cốc nước ấm. Vì cô sức khỏe yếu nên phải uống nước ấm, hạn chế uống nước lạnh.
Bên ngoài lớp học được sơn bằng màu vàng nhạt còn bên trong thì được sơn bằng màu xanh nhẹ, tạo sự dịu êm mỗi lần chúng em bước vào đó.
Ở góc lớp của em có một cái chậu đựng nước để khi nào giặt giẻ lau bảng thì chúng em không phải đi ra ngoài. Nền của lớp em được lát bằng gạch đỏ nung rất mịn, quét dọn cũng rất nhanh và tiện ích.
Các thành viên trong lớp em ai cũng có ý thức, trách nhiệm để bảo vệ và gìn giữ lớp học. Sắp tới khi phải xa lớp học này, em sẽ rất nhớ đến nơi đây, vì in hằn bao kỉ niệm với bạn bè và thầy cô.
BYE
Năm nay là năm học cuối cùng em được ngồi trên ghế nhà trường tiểu học. Cũng là 5 năm em đã gắn bó với lớp học này. Một lớp học giữ trong em rất nhiều kỉ niệm về thầy cô và bạn bè.
Lớp học của em mang tên 5D, là lớp chọn của khối lớp 5 nên được nhiều thầy cô yêu quý. Lớp em nằm ở cuối hành lang, cạnh một cây bàng rất to và lan tỏa bóng mát. Lớp học của em có diện tích như những lớp học khác, đủ để xếp thành 3 dãy bàn ghế cho 40 bạn học sinh. Trước khi bước vào lớp học, đập mắt vào là tấm biển lớp màu đỏ và tên 5D màu vàng nổi bật rất dễ nhận ra.
Lớp học em có 3 cánh cửa sổ để thông gió cho thoáng mát, có một cửa chính đi vào, đi ra nằm gần với góc bảng. Bàn ghế của lớp em được làm bằng gỗ sơn bóng loáng. Nhà trường vừa mới thay cho lớp em từ năm ngoái nên vẫn còn rất mới. Các bạn ai cũng giữ gìn chỗ ngồi của mình sạch sẽ, không có vất bẩn, vì cuối tháng cô giáo sẽ kiểm tra xem bàn bạn nào làm bẩn sẽ phạt trực nhật một tuần.
Chiếc bảng màu đen đã có từ lúc em bước vào lớp 1. Cho đến nay đã được 5 năm nhưng nó vẫn giữ được độ bóng loáng, khi viết lên đó phấn rất mịn và ít ra bụi bẩn. Chiếc bàn của cô giáo đặt gần chiếc bảng, cũng được làm bằng gỗ rất giản dị. Bao giờ trên chiếc bàn của cô cũng có một cốc nước ấm. Vì cô sức khỏe yếu nên phải uống nước ấm, hạn chế uống nước lạnh.
Bên ngoài lớp học được sơn bằng màu vàng nhạt còn bên trong thì được sơn bằng màu xanh nhẹ, tạo sự dịu êm mỗi lần chúng em bước vào đó. Ở góc lớp của em có một cái chậu đựng nước để khi nào giặt giẻ lau bảng thì chúng em không phải đi ra ngoài. Nền của lớp em được lát bằng gạch đỏ nung rất mịn, quét dọn cũng rất nhanh và tiện ích.
Các thành viên trong lớp em ai cũng có ý thức, trách nhiệm để bảo vệ và gìn giữ lớp học. Sắp tới khi phải xa lớp học này, em sẽ rất nhớ đến nơi đây, vì in hằn bao kỉ niệm với bạn bè và thầy cô.
Mình gửi lời mời kết bạn đấy nhớ kết bạn với mình nha