K
Khách
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Các câu hỏi dưới đây có thể giống với câu hỏi trên
Nếu chúng ta là những người yêu biển và luôn muốn tìm về với biển để thưởng thức cảnh đẹp của biển trong sự hòa hợp với tâm hồn mình, chắc chắn sẽ không phải là cảnh hừng đông, càng không phải là một trưa hè được soãi mình trên những ngọn sóng mà chính là cảnh hoàng hôn trên biển.
Cũng như các bạn, trước đây tôi yêu biển lắm nhưng yêu một cách hời hợt và không tìm ra được giờ khắc mà tâm hồn mình trải ra, hòa cùng với biển. Cho đến một buổi chiều nọ, khi những tia nắng cuối cùng của một ngày sắp tắt, tìm về vòng tay bao la mát rượi của mẹ biển thì cũng là lúc những con sóng rì rào ngẩng đầu chào tạm biệt ánh sáng của ngày. Trên bãi biển, những hạt cát li ti vẫn chưa muôn chia tay nên cố nhoài mình ra giữ lấy sóng. Họ hàng nhà dương liễu bật cười, khe khẽ hát bài tình ca muôn thuở.
Xa hơn, sau phiến đá, những bông hoa lông chông nắm tay nhau khiêu vũ. Biển vẫn rì rào, rì rào, khoác lên mình bộ áo sặc sỡ, lung linh. Bộ áo của biển không còn là màu xanh nữa mà điểm xuyết trên nền xanh đó là những hạt kim cương lấp lánh. Những tia nắng vàng ửng rọi xuống biển xanh và thêu dệt nên những sợi chỉ tim tím. Trong mắt tôi, biển trở nên hiền hòa, và trong mắt biển, tôi là một sinh vật nhỏ bé chỉ chờ vòng tay biển mở ra đón tôi vào lòng. Một nửa chiếc mâm vàng đã khuất dần sau lớp nước xanh màu ngọc bích phía chân trời. Ngoài khơi, những chiếc thuyền buồm giản dị của làng chài ven biển đã cập bến. Gió đập vào lá buồm phần phật, gió kéo những sợi dây chão trên cột buồm rin rít, gió thổi kéo theo hơi muối, hơi cá mằn mặn tanh nồng. Đã quá mệt mỏi sau ngày lao động thế mà dường như từ anh đánh cá đến chị mua cá ai cũng tươi cười, ánh mắt ánh lên niềm vui sướng, hân hoan. Những tia nắng cuối cùng dần dần chìm vào làn nước xanh. Và tuyệt diệu sao: những tia nắng xanh như mời mọc, níu kéo. Tôi hét to lên chạy ùa ra biển để nắm lấy những tia nắng ấy.
Một tháng rồi kể từ buổi chiều đó tôi không trở lại biển nhưng những dư âm luôn rung động trong tôi, nhắc nhở tôi rằng: Mạnh dạn lên bạn, đừng bao giờ quên biển. Biển vẫn sẵn sàng mở rộng bàn tay đón bạn. Tôi mỉm cười. Đâu đó biển vẫn rì rào, rì rào muôn thuở.
kik mik nha