Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tiếng ve sầu cứ ngân nga mãi trong ánh nắng chói chang, dưới bầu trời cao xanh lồng lộng của mùa hè, khiến những chùm hoa phượng vĩ vốn đỏ rực lại càng rực rỡ hơn, khiến bao cô cậu học trò tranh đua học hành chuẩn bị kỳ thi cuối năm và kỳ thi tuyển sinh.
Tiếng ve sầu làm tôi nhớ lại những trưa hè nắng cháy, bọn trẻ chúng tôi tụ tập dưới gốc phượng ở trường làng để hái hoa phượng chơi trò đá gà và tìm bắt ve sầu. Bắt được con ve sầu nào, chúng tôi bỏ ngay vào bao bóng để quan sát xem ve sầu kêu bằng cách nào. Quan sát xong, đứa thì bảo ve sầu kêu bằng miệng, đứa thì bảo tiếng kêu của nó phát ra từ đôi cánh... Chỉ có bấy nhiêu thôi mà chúng tôi cãi cọ la lối om sòm cả một góc sân trường. Cuối cùng chẳng có đứa nào lý giải được. Cũng may lúc đó có thầy giáo dạy môn Sinh vật đi qua, chúng tôi liền nhờ thầy giải thích giùm. Thấy chúng tôi tò mò, thầy ân cần giải thích: "Thực tế ve sầu không kêu bằng miệng. Miệng của nó vốn là một cái ống nhỏ dùng để cắm vào vỏ thân cây để hút nhựa. Tiếng kêu của ve sầu phát ra từ thắt lưng của nó. Ở cạnh bụng của nó có một cái màng giống như màng trống. Chính cái màng này đã phát ra tiếng kêu râm ran thật thú vị suốt cả mùa hè. Và chỉ có ve sầu đực mới kêu được, còn ve sầu cái thì không". Lời giải thích của thầy thật hấp dẫn, bọn trẻ chúng tôi cứ há hốc mồm nghe. Bấy giờ bọn trẻ chúng tôi mới tin là ve sầu phát ra âm thanh từ thắt lưng của nó. Từ hôm đó chúng tôi không còn tìm bắt ve sầu, cũng không tụ tập dưới gốc phượng hái hoa chơi trò đá gà giữa trưa hè nữa.
Tiếng ve sầu còn làm cho tôi nhớ lại những ngày tháng xa nhà, nhất là những ngày hè tham gia đội thanh niên tình nguyện lên vùng cao làm công tác giáo dục. Lúc đó tôi được bố trí ở nhà một bác nông dân ngoài sáu mươi tuổi. Nhà bác sát rừng dương nên suốt ngày chỉ nghe tiếng ve sầu và tiếng xào xạc của rừng dương khi gió thổi qua. Lần đầu tiên xa nhà đến ở nhà bác, tôi không sao ngủ được, nằm thao thức nhìn lên mái nhà, nghe tiếng ve sầu kêu râm ran như một điệu nhạc dài vô tận cứ ru hồn tôi vào giấc ngủ chập chờn. Rồi những trưa hè từ lớp học trở về tôi không ngủ trưa được, tiếng ve sầu râm ran làm tôi nhớ nhà đến ứa nước mắt. Tôi thấy hoàn cảnh nhà bác nông dân này sao giống hoàn cảnh nhà tôi quá. Nhà tôi cũng nghèo như nhà bác nhưng chị em tôi ai cũng học đến nơi đến chốn, còn bác thì con cái không đứa nào biết chữ. Tôi cảm thấy thương cho cha mẹ tôi mà cũng thương cho gia đình bác quá. Tôi nghĩ giá như ngày trước có đội thanh niên tình nguyện như bây giờ thì gia đình bác đâu đến nỗi... Tôi tự nhủ: "Thôi mình sẽ cố gắng giúp các con của bác biết được cái chữ. Ngày đêm tôi miệt mài đem hết trí lực của mình ra dạy cho các con của bác. Sau ba tháng hè, các con của bác đã biết đọc, biết viết. Tôi và bác mừng không thể tả.
Kết thúc đợt công tác, tôi trở về đơn vị cũ, khi chia tay bác tặng tôi một cuốn sổ tay, trên bìa in một chú ve sầu đang ca hát.
Từ đó trở đi tôi không còn thời gian để nghe tiếng ve sầu nữa. Hôm nay con trai của tôi bắt được con ve sầu đem về hỏi tôi: "Ba ơi! Ve sầu kêu bằng gì?". Câu hỏi ấy làm sống dậy trong tôi bao hoài niệm của một thời thơ ấu đã qua. Cái thời mơ mộng thả hồn theo tiếng ve sầu. Tôi lại giải thích cho con tôi bằng chính những điều đã học được từ thầy giáo dạy Sinh năm nào. Và tôi cũng không quên dặn các con không được trèo lên cây bắt ve sầu.
Mời bạn Tham Khảo nhé Mình là Hồ Trung Thạnh lớp 71 trường THCS Mỹ Thạnh
Ve..ve..ve... Mùa hè đã thoáng qua và mang lại một cảm giác đặc biệt mà có lẽ chỉ học sinh chúng tôi mới hiểu được. Tiếng ve sầu đã báo hiệu điều đó. Cứ mỗi mùa hè đến là lúc mà học sinh chúng tôi được nghỉ sân trường êm ả không còn cái âm thanh của tiếng trống hay tiếng các bạn nô đùa mà chỉ còn lại là những tiếng lá rơi hay chỉ là tiếng ve sầu kêu inh ả. Ve có thân hình nhỏ là côn trùng có đầu to hai cánh có nhiều vân thường sống ở thân cây to nó có một kỹ thuật lột áo cực nhanh khiến tôi càng thêm ngưỡng mộ loài côn trùng này. Có lẽ đối với nhiều người không thích ve nhưng với riêng tôi ve như người bạn một người nghệ sỹ đang kéo đàn ghi ta giữa cái mùa hè oi bức. Tiếng ve sầu làm tôi nhớ lại thời còn nhỏ hay nô đùa với đám bạn dưới gốc phượng chơi trò bắt ve rượt đuổi ấy thế mà vui khiến chúng luôn nhớ mã nhớ mãi không bao giờ quên. Từ nhỏ tôi thích nghe tiếng ve kêu lắm thích đến nỗi bị cô giáo phạt vì cứ nhìn ve kêu lại nhớ đến kì nghỉ hè năm trước mà quên cả cô đang giảng bài. trong suốt cuộc đời này tôi xẽ luôn nhớ mãi mãi không bao giờ quên được tiếng ve.
Cảm Ơn Bạn Đã Đọc Nhá Thank
Bài làm
Mùa hè oi bức là mùa mà lũ ve chúng tôi yêu thích nhất. Vì sao ư? Vì chỉ những ngày hè oi ả, đượm nắng vàng mới là khoảng thời gian mà chính những chú ve sầu như chúng tôi mới được tận hưởng thế giới bao la và rộng lớn.
Từ mùa xuân sang mùa hè nóng nực chúng tôi luôn luôn chào đón mùa hè bằng những tiếng kêu để cho mọi người biết mùa hè sắp đến gần rồi! Chúng tôi bám trên những thân cây để phát ra những tiếng kêu để chào đón mùa hè đến gần. Mùa hè là mùa của hoa phượng đỏ thắm tươi, những cây bàng, bằng lăng, hoa sen,... nở rộ trên những cành cây tuyệt đẹp. Hoa bàng thì màu trắng, màu của hoa bằng lăng màu tím, còn màu của hoa sen có màu hồng tươi rất đẹp. Mùa hè còn là lúc ông mặt trời ra sức chiếu vô vàn những ánh nắng xuống mặt đất. Cây cối khắp nơi xanh tốt, um tùm. Học sinh được nghỉ ở nhà, thỏa sức nô đùa, vui chơi. Các em học sinh, em bé và các gia đình sẽ được đi tắm biển, đi về quê thăm ông bà, đi du lịch…. Những chú chim bay trên trời đáp xuống những cành cây hót líu lo, tưng bừng rộn rang khắp nơi. Từng cánh đồng lúa của làng quê trải dài một màu vàng bát ngát chờ những người nông dân đến gặt hái. Mùa hè có những cơn mưa rào trắng xóa cả đất trời chợt đến rồi lại chợt đi, những cơn gió Nam mát rượi, đưa các em vào những giấc ngủ mỗi trưa nắng gắt. Hồ sen nở rộ, những bông hoa khoe ra đâì cao của mình dưới ánh sáng gọi ong bướm đến lấy mật. Cây cối trong vườn đón nhận tinh khoa của đất trời để cho những trái chín mọng. Thỉnh thoảng những làn gió mát xuất hiện và xua đi không khí nóng nực, oi bức của mùa hè. Các bạn nhỏ rất thích đọc sách, truyện dưới những gốc cây có tán lá xum xuê, xòe rộng, tỏa bóng mát. Người và xe nườm nượp đổ về nhà trong thời tiết khắc nhiệt.
Chúng tôi luôn luôn thích cái sự nóng nực, oi bức của mùa hè. Chúng tôi luôn luôn chào đón mùa hè sau khi trải qua mùa thu, mùa đông, hết mùa xuân xong mới đến mùa hè. Mùa hè thật là tuyệt vời. Chúng tôi yêu mùa hè.
Bài làm
Mùa hè oi bức là mùa mà lũ ve chúng tôi yêu thích nhất. Vì sao ư? Vì chỉ những ngày hè oi ả, đượm nắng vàng mới là khoảng thời gian mà chính những chú ve sầu như chúng tôi mới được tận hưởng thế giới bao la và rộng lớn.
Từ mùa xuân sang mùa hè nóng nực chúng tôi luôn luôn chào đón mùa hè bằng những tiếng kêu để cho mọi người biết mùa hè sắp đến gần rồi! Chúng tôi bám trên những thân cây để phát ra những tiếng kêu để chào đón mùa hè đến gần. Mùa hè là mùa của hoa phượng đỏ thắm tươi, những cây bàng, bằng lăng, hoa sen,... nở rộ trên những cành cây tuyệt đẹp. Hoa bàng thì màu trắng, màu của hoa bằng lăng màu tím, còn màu của hoa sen có màu hồng tươi rất đẹp. Mùa hè còn là lúc ông mặt trời ra sức chiếu vô vàn những ánh nắng xuống mặt đất. Cây cối khắp nơi xanh tốt, um tùm. Học sinh được nghỉ ở nhà, thỏa sức nô đùa, vui chơi. Các em học sinh, em bé và các gia đình sẽ được đi tắm biển, đi về quê thăm ông bà, đi du lịch…. Những chú chim bay trên trời đáp xuống những cành cây hót líu lo, tưng bừng rộn rang khắp nơi. Từng cánh đồng lúa của làng quê trải dài một màu vàng bát ngát chờ những người nông dân đến gặt hái. Mùa hè có những cơn mưa rào trắng xóa cả đất trời chợt đến rồi lại chợt đi, những cơn gió Nam mát rượi, đưa các em vào những giấc ngủ mỗi trưa nắng gắt. Hồ sen nở rộ, những bông hoa khoe ra đâì cao của mình dưới ánh sáng gọi ong bướm đến lấy mật. Cây cối trong vườn đón nhận tinh khoa của đất trời để cho những trái chín mọng. Thỉnh thoảng những làn gió mát xuất hiện và xua đi không khí nóng nực, oi bức của mùa hè. Các bạn nhỏ rất thích đọc sách, truyện dưới những gốc cây có tán lá xum xuê, xòe rộng, tỏa bóng mát. Người và xe nườm nượp đổ về nhà trong thời tiết khắc nhiệt.
Chúng tôi luôn luôn thích cái sự nóng nực, oi bức của mùa hè. Chúng tôi luôn luôn chào đón mùa hè sau khi trải qua mùa thu, mùa đông, hết mùa xuân xong mới đến mùa hè. Mùa hè thật là tuyệt vời. Chúng tôi yêu mùa hè.
Mùa xuân về ngập tràn sắc mai vàng thanh nhã, sắc cúc vàng rực rỡ, hay sắc ly kiêu hãnh.... Nhưng đặc trưng nhất của ngày Tết miền Bắc là sắc đào đỏ với nhiều niềm may mắn...kèm những lời chúc tết cực kỳ ý nghĩa trong dịp tết nguyên đán.
Mỗi dịp Tết đến xuân về, trong gia đình tôi lại có một cây đào. Được cắt tỉa gọn gàng nên cây đào có hình chóp trông như một cái nón rất đẹp mắt. Đào được trồng trong một cái chậu cành rất to và trang trí nhiều hoa văn. Vẻ đẹp của cây đào như được tôn thêm nhờ vẻ đẹp của cái chậu cảnh ấy. Cây đào cao ngang đầu tôi nên thỉnh thoảng đứng gần, tôi thủ thỉ bên tai đào như hai người bạn. Thân cây nhỏ nhưng cứng cáp, mặc một cái áo gilê màu nâu sậm. Từ thân ấy đâm ra không biết bao nhiêu cánh tay tí hon. Những cành nhỏ vươn ra như khoe những nụ đào chúm chím, còn đang e ấp. Từng ngày trôi qua, những nụ hoa ấy cũng khẽ cựa mình khoe sắc thắm, khoe những cánh hoa màu hồng mềm mại, mỏng manh. Khi những cánh hoa xoè rộng, nhị vàng bên trong hé mình nhìn ngắm bên ngoài. Xen lẫn với nụ hoa là những mầm xanh nhú lộc nhưng có khi đã bật mình thành những chiếc lá xanh. Để thêm phân hấp dẫn, bố con tôi còn quàng lên mình cây đào những chòm đèn xanh đỏ nhấp nháy. Buổi tối, khi bật đèn nhìn cây đào càng thêm phần rực rỡ, kiêu sa.....
Cây đào dường như trở thành tâm điểm của sư chú ý. Cả gia đình tôi ai cũng thích cây đào. Không chỉ vì nó mang đến không khí ngày Tết mà còn là nhịp cầu nối mọi người gần nhau hơn. Thỉnh thoảng, cả gia đình tôi lại quây quần bên nhau ngắm hoa đào và thưởng thức những ngụm trà ấm nóng. Đó là khoảnh khắc đặc biệt quí giá với gia đình tôi.
Tết đến xuân về, muôn hoa khoe sắc. Nhưng như đã trở thành truyền thống, hoa đào là biểu tượng mùa xuân miền Bắc và của cả nước ta. Nhìn hoa đào, ta biết mùa xuân đã đến. Những đứa con xa nhà lại chuẩn bị trở về với gia đình thân yêu.
Mùa xuân đến hoa đua nhau khoe sắc nở.Hoa nào cũng đẹp, hoa nào cũng toả hương thơm. Nhưng tôi lại thích ngắm nhìn cây mai vang trổ hoa trong những ngày tết đến. Gia đình tôi ở Miền Nam nên không có hoa đào như ở Miền Bắc.
Lá mai nhọn, hao hao giống lá chè. Trời cuối đông, lá mai vàng úa rồi lác đác rụng. Mỗi chiếc lá có một tâm tình riêng. Có chiếc lá thản nhiên rụng xuống cho xong chuyện, không do dự vẩn vơ. Có chiếc lá nhẹ nhàng bay lượn với làn gió thoảng. Có chiếc lá ngần ngại, rụt rè, lưu luyến khi phải xa cành, phải đợi người trồng mai tận tay tỉa chúng. Trước khi đón tết, mai vàng chỉ còn lại những cành khẳng khiu, trụi lá. Duy nhất, là có cái gốc trông vững chải. Tuy vậy, mai vẫn có dáng chiều quằn, chiều lượn, uyển chuyển lắm. Nhìn cây tôi tưởng rằng cây không còn sức sống nhưng đâu nghĩ được rằng dó là sự hi sinh cao cả. Những chiếc lá già đã nhường chỗ cho những chiếc lá non đang lặng lẽ ươm mầm, tiếp tục vươn lên để làm đẹp cho đời. Ngày tết đến, cùng với cảnh giao mùa, cây mai vàng nở rộ, lung linh những chùm hoa tươi thắm. Hoa mai cũng năm cánh như hoa đào nhưng cánh hoa mai to hơn cánh hoa đào một chút. Màu hoa vàng tươi, ấp áp. Cây mai vàng làm đẹp cho sân nhà, đậm đà hương vị của ngày tết. Những câu đối đỏ, những lời chúc mừng năm mới trong những cánh thiệp nhỏ treo trên cành mai thì ý nghĩa biết nhường nào. Nắng xuân ấm nồng, rải nhẹ lên cành cây kẽ lá. Cây mai vàng lại càng đẹp hơn. Mai trông thanh cao, duyên dáng hơn người. những chú ong rù rì đôi cánh đi tìm mật.Thấp thoáng vài chị bướm trắng, bướm nâu rập rờn trong vòm lá xanh non. Chim chóc cũng vui mừng trước sắc xuân, dường như chúng cũng ngợp mắt trước màu vàng trù phú của cây mai ngày tết. Mai vàng thật đẹp, thật quí. Cây mai có mặt từ miền quê yên ả cho đến thành phố lộng lẫy các loại hoa. Mai ung dung đứng trước nhà, chắc nó rất hãnh diện về mình.Cây mai được ông tôi đặt ngay phòng khách, mai vui cung con người đón tết, đón xuân sang. Mỗi khi thấy mai nở, thì tôi lại nhớ đến tết.
Những hình ảnh, ki ức của ngày tết đã làm cho tâm hồn tôi thêm phong phú. Bây giờ tôi nhớ lại những kỉ niệm lúc nhỏ thì tôi lại muốn xuân đến mãi, đến mãi.
Ở góc sân trường em có một cây phượng vĩ. Người ta đặt tên cho nó như thế có lẽ là do hình dáng của lá giống như chiếc đuôi của con phượng hoàng trong cổ tích. Em nghe các thầy cô nói tại rằng, cây phượng này do một phụ huynh trồng cách đây đã mười mấy năm rồi. Cây cao tới lan can lầu hai, cành xòe rộng, lá sum suê tỏa bóng mát trên một đám đất khá lớn. Gốc cây to bằng một vòng tay người lớn, màu nâu, xù xì nhiều mấu. Quanh năm chim sẻ, chim sâu làm tổ trong tán lá dày.
Mùa hè, cây phượng trổ hoa đỏ rực. Màu đỏ bao trùm cả tán cây, trông xa giống như một mâm xôi gấc khổng lồ.Hoa phượng năm cánh, bốn cánh đỏ mỏng như lụa và một cánh dày lốm đốm trắng. Giữa hoa là chùm nhụy dài và cong, đầu nhụy là túi phấn hình bầu dục. Chúng em rất thích chơi trò chọi gà bằng những chiếc nhụy hoa đó.
Mỗi lần có cơn gió thổi qua, những cánh phượng lả tả trên mặt cỏ. Hết mùa, hoa phượng tàn, để lại những chùm quả mỏng, dài, màu xanh, đung đưa trên cành.
Chúng em gọi hoa phượng là người bạn lớn thân thiết. Gốc cây là nơi tụ họp quen thuộc của chúng em để vui chơi và học tập. Hoa phượng nở cùng với tiếng ve ngân ran ran trong vòm lá báo hiệu năm học kết thúc, một mùa hè lại đến. Lòng chúng em rộn lên bao cảm xúc khi nghĩ về những điều thú vị đang chờ phía trước.
P/s:tả thôi nhé,bạn tham khảo r viết bài