K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đất nước hình chữ S xinh đẹp có rất nhiều những bãi biển đẹp, nổi tiếng. Tôi không phải là một đứa con miền biển. Nhưng cảnh biển là một thứ hoàn toàn đẹp đối với tôi. Vào mỗi dịp nghỉ hè, gia đình tôi thường đi biển. Cái không khí, cái hơi gió của biển là thứ tôi rất thích. Và vẻ đẹp của biển lúc hoàng hôn là cảnh sắc gây ấn tượng với tôi nhất.

Hoàng hôn trên biển vừa buồn, vừa lãng mạn. Trên bờ cát trắng, tôi ngồi ngắm hoàng hôn. Biển vắng hôm nay chỉ có mình tôi còn ngồi lại. Chờ hoàng hôn lên, tôi tranh thủ nghịch cát, nghịch nước, nghịch gió. Thủy triều đã lên rồi, những cơn sóng táp mạnh vào bờ đem theo hơi nước. Những cơn sóng dạt vào lại kéo nhau ra như xô đẩy, như muốn níu giữ, lưỡng lữ một điều gì mà không ở lại với bờ cát mịn lâu hơn. Những phiến đã cao to hơn người tôi như cố vươn ra để đón lấy những cơn sóng xô vào bờ. Mặt trời đã từ từ lặn xuống. Trước mắt tôi lúc này và một vầng mặt trời đỏ hồng, to tròn như một cái mâm đồng khổng lồ. Vầng hào quang, ánh sáng nó phát ra một màu vàng đỏ nhuốm lên cả vạn vật. Màu sắc ấy nhuốm lên nước biển, nhuốm lên bờ cát, nhuốm lên cả bầu trời. Nước biển xanh trong giờ là một màu vàng chếnh choáng sóng. Bờ cát trắng cũng hắt lên cái ánh sáng trầm mặc kia. Trên bầu trời cao, những chú hải âu bay lượn. Dường như, bộ lông trắng của nó cũng nhuốm cái mầu cam cam, đỏ đỏ của ánh mặt trời lúc hoàng hôn. Rồi cứ thế, mặt trời dần dần lặn xuống biển mất hút. Từ từ, từ từ, từng phần nhỏ của chiếc mâm đồng khổng lồ kia chìm xuống mặt biển. Những ánh sáng mặt trời phát ra cũng dần yếu ớt đi.

Chỉ trong phút chốc, mặt trời đã khuất hẳn, những tia sáng cuối cùng của nó vẫn vương vấn chưa vụt tắt hẳn ở phía chân trời kia. Những ngôi sao đêm đã lấp lánh, màn đêm đã buông xuống. Tiếng sóng biển như rõ hơn, mạnh hơn, phả vào người tôi một cảm giác lành lạnh. Tôi quay gót, trở về phòng.

iển luôn là nơi thu hút nhiều khách du lịch. Những người yêu thiên nhiên luôn thích đến biển để được hòa mình cùng tự nhiên. Có lẽ, biển là một vẻ đẹp độc đáo của thiên nhiên mang lại. Và cảnh biển lúc hoàng hôn cũng mang một vẻ đẹp như thế – hoang sơ, kì vĩ.

Khi thủy triều bắt đầu lên, cũng là lúc hoàng hôn bắt đầu. Mặt trời bắt đầu hạ xuống thấp dần và gần hơn. Lúc này, tôi có thể nhìn rõ được hình ảnh mặt trời. Một vầng hào quang đỏ to tròn như một chiếc mâm đồng khổng lồ. Mặt trời to tròn đầy quyền lực như một ông vua ngự trị cả bầu trời cao. Những ánh sáng yếu ớt của mặt trời nhuốm màu lên cả những cảnh vật xung quanh. Nước biển, bờ cát, bầu trời.. tất cả đều nhuốm màu đo đỏ hồng hồng của ánh mặt trời cuối ngày. Phía chân trời xa xa, mặt trời dần dần chìm xuống. Mặt biển như một mặt cắt khổng lồ che khuất mặt trời. Vầng mặt trời to tròn ấy dần dần, từng chút một hòa vào dòng nước biển kia. Những ánh sáng yếu ớt cũng dần mất tăm. Cả vầng mặt trời đã bị che khuất hoàn toàn. Mặt trời đã lặn. Nhưng dường như vẫn còn lưu luyến trần gian, những tia nắng yếu ớt nghịch ngợm vẫn quên chưa về nhà. Cái thang lên cổng trời đã biến mất. Những tia nắng yếu ớt nghịch ngợm ấy phải ở lại trên trần gian. Bởi thế mà nơi mặt trời lặn xuống vẫn còn chút ánh sáng đo đỏ hồng hồng. Trên bầu trời cao, hàng ngàn ngôi sao lấp lánh đã hiện ra. Những đốm sáng trên bầu trời cao cứ lấp lánh, lấp lánh. Thủy triều cũng mạnh hơn, vỗ mạnh vào bờ.

Hoàng hôn trên biển thật đẹp. Một vẻ đẹp hùng vĩ, tuyệt trần đến rung động lòng người.

16 tháng 4 2018

Một trong những kỳ nghỉ thú vị nhất của em là được ra biển ngắm vẻ đẹp của biển vào buổi bình minh mỗi buổi sáng sớm.

Trời còn sớm không khí vẫn còn vương cái se se lạnh, gió khẽ lay động hàng phi lao, những giọt sương đêm vẫn còn đọng trên kẽ lá. Trước mặt em là cả một vùng trời nước mênh mông xanh thẳm của biển cả. Phóng tầm mắt ra xa, mặt biển mang trọn một màu lam biếc. Những tiếng sóng biển rì rào nghe như bài ca bất tận ca ngợi sự bao la, giàu có của lòng đại dương. Từng đợt sóng bạc đầu gối nhau đùa giỡn như những dải lụa mềm mại, sự va chạm ấy tạo nên những âm thanh, những khúc hát du dương.

Mặt trời như một quả cầu lửa vĩ đại từ từ đội biển nhô dần lên thoát ra khỏi chân trời nở một nụ cười rạng rỡ, tươi tắn, chào đón một ngày mới. Những tia nắng vàng được ban phát đi khắp nơi làm tan chảy cái lạnh, bờ cát trắng được tô hồng, những khuôn mặt rạng ngời của mọi người đi tập thể dục và ngắm ánh bình minh tạo nên bức tranh sinh động dần chuyển mình theo ánh nắng. Nắng vỡ òa trong gió nâng cả bầu trời lên cao. Nắng nhảy nhót trên sóng nước hòa cùng bài ca bất tận của thiên nhiên. Bãi cát sau một đêm uống sương bây giờ trở nên ướt át màu nâu sẫm. Phải chăng vì lưu luyến những người con yêu dấu của quê hương, cát đã lưu giữ, in hình những đôi bàn chân trần của ai đó đã qua. Những hạt cát ngái ngủ bị sóng đánh thức nó giật mình chuyển động nhẹ rồi vươn vai thức dậy. Những hạt cát nhỏ li ti vàng óng như kim sa được xây thành một lâu đài lung linh, lộng lẫy. Vừng đông đã thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng kì diệu xuống vạn vật thì mặt biển lóe sáng một màu trắng bạc. Ánh sáng ấy phủ lên mặt biển, lan tỏa rất đẹp. Màu xanh của trời, màu xanh lam của nước hòa lẫn với màu sắc của mặt trời tạo nên một màu sắc kì ảo trên biển. Cảnh biển lúc này chẳng khác gì một bức tranh thiên nhiên tuyệt mĩ 

Trong ánh sáng dịu dàng của buổi bình minh, những tiếng nói, tiếng cười vang rộn cả bãi biển, tiếng xôn xao bàn luận về chuyện bác chài đánh cá, về những con thuyền ra khơi. Ngoài xa xa, sóng trở nên phẳng lặng nằm im. Phải chăng nó cũng đang chạnh lòng buồn bã vì không được đùa giỡn với con thuyền. Những con sóng như hiểu được nỗi buồn đó bắt đầu trở lại sau khi đã rút ra xa thì nhường chỗ cho những làn sóng khác lan vào bờ để một lần nữa ca lên bản nhạc muôn thuở của biển khơi. Đoàn thuyền đánh cá rẽ màn sương bạc ra khơi. Bỗng tháp thoáng những con thuyền giữa muôn ngàn sóng nước làm náo nức, xôn xao cả mặt biển. Những cánh buồm vút cao thon thả nhìn xa chẳng khác gì những con chim cổ trắng đang rướn cao như muốn cất tiếng hót. Chúng được nắng chiếu vào hồng rực lên như đàn bướm múa lượn giữa trời xanh. Mọi người dắt tay nhau dạo trên bãi biển, nói chuyện vui vẻ với khuôn mặt rạng ngời, nở một nụ cười tươi tắn.

Những ngày nghỉ trôi qua thật nhanh chóng nhưng cảnh bình minh trên biển luôn mãi mãi in sâu vào tâm trí em, vẻ đẹp tự nhiên của biển, vẻ đẹp kiêu kì muôn màu muôn sắc ấy nhờ mây, trời, ánh sáng tạo nên. Trong mắt tôi, buổi bình minh trên biển trở nên thật hài hòa, lung linh. Trước biển mênh mông tôi chỉ là một sinh linh nhỏ bé. Những làn sóng và bờ cát trên biển trở thành tri kỷ thì với tôi biển như một thiên thần xinh đẹp.

16 tháng 4 2018

Trời còn sớm không khí vẫn còn vương cái se se lạnh, gió khẽ lay động hàng phi lao, những giọt sương đêm vẫn còn đọng trên kẽ lá. Trước mặt em là cả một vùng trời nước mênh mông xanh thẳm của biển cả. Phóng tầm mắt ra xa, mặt biển mang trọn một màu lam biếc. Những tiếng sóng biển rì rào nghe như bài ca bất tận ca ngợi sự bao la, giàu có của lòng đại dương. Từng đợt sóng bạc đầu gối nhau đùa giỡn như những dải lụa mềm mại, sự va chạm ấy tạo nên những âm thanh, những khúc hát du dương.

Mặt trời như một quả cầu lửa vĩ đại từ từ đội biển nhô dần lên thoát ra khỏi chân trời nở một nụ cười rạng rỡ, tươi tắn, chào đón một ngày mới. Những tia nắng vàng được ban phát đi khắp nơi làm tan chảy cái lạnh, bờ cát trắng được tô hồng, những khuôn mặt rạng ngời của mọi người đi tập thể dục và ngắm ánh bình minh tạo nên bức tranh sinh động dần chuyển mình theo ánh nắng. Nắng vỡ òa trong gió nâng cả bầu trời lên cao. Nắng nhảy nhót trên sóng nước hòa cùng bài ca bất tận của thiên nhiên. Bãi cát sau một đêm uống sương bây giờ trở nên ướt át màu nâu sẫm. Phải chăng vì lưu luyến những người con yêu dấu của quê hương, cát đã lưu giữ, in hình những đôi bàn chân trần của ai đó đã qua. Những hạt cát ngái ngủ bị sóng đánh thức nó giật mình chuyển động nhẹ rồi vươn vai thức dậy. Những hạt cát nhỏ li ti vàng óng như kim sa được xây thành một lâu đài lung linh, lộng lẫy. Vừng đông đã thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng kì diệu xuống vạn vật thì mặt biển lóe sáng một màu trắng bạc. Ánh sáng ấy phủ lên mặt biển, lan tỏa rất đẹp. Màu xanh của trời, màu xanh lam của nước hòa lẫn với màu sắc của mặt trời tạo nên một màu sắc kì ảo trên biển. Cảnh biển lúc này chẳng khác gì một bức tranh thiên nhiên tuyệt mĩ !

Trong ánh sáng dịu dàng của buổi bình minh, những tiếng nói, tiếng cười vang rộn cả bãi biển, tiếng xôn xao bàn luận về chuyện bác chài đánh cá, về những con thuyền ra khơi. Ngoài xa xa, sóng trở nên phẳng lặng nằm im. Phải chăng nó cũng đang chạnh lòng buồn bã vì không được đùa giỡn với con thuyền. Những con sóng như hiểu được nỗi buồn đó bắt đầu trở lại sau khi đã rút ra xa thì nhường chỗ cho những làn sóng khác lan vào bờ để một lần nữa ca lên bản nhạc muôn thuở của biển khơi. Đoàn thuyền đánh cá rẽ màn sương bạc ra khơi. Bỗng tháp thoáng những con thuyền giữa muôn ngàn sóng nước làm náo nức, xôn xao cả mặt biển. Những cánh buồm vút cao thon thả nhìn xa chẳng khác gì những con chim cổ trắng đang rướn cao như muốn cất tiếng hót. Chúng được nắng chiếu vào hồng rực lên như đàn bướm múa lượn giữa trời xanh. Mọi người dắt tay nhau dạo trên bãi biển, nói chuyện vui vẻ với khuôn mặt rạng ngời, nở một nụ cười tươi tắn.

Những ngày nghỉ trôi qua thật nhanh chóng nhưng cảnh bình minh trên biển luôn mãi mãi in sâu vào tâm trí em, vẻ đẹp tự nhiên của biển, vẻ đẹp kiêu kì muôn màu muôn sắc ấy nhờ mây, trời, ánh sáng tạo nên. Trong mắt tôi, buổi bình minh trên biển trở nên thật hài hòa, lung linh. Trước biển mênh mông tôi chỉ là một sinh linh nhỏ bé. Những làn sóng và bờ cát trên biển trở thành tri kỷ thì với tôi biển như một thiên thần xinh đẹp.

Mùa hè vừa qua, tôi và gia đình đã có một trải nghiệm thú vị và đáng nhớ. Cả nhà đã cùng nhau đi biển, cùng nhau vui đùa và cùng nhau thưởng thức những món ăn ngon. Nhưng in đậm trong tâm trí tôi là hình ảnh bãi biển cùng bãi cát vàng trải dài vô tận hiện lên trong ngày đẹp trời đó.
Tôi và gia đình đến đây từ sáng sớm, khi mà biển còn đang mơ màng sau giấc ngủ dài bên trong làn sương sớm mỏng manh lởn vởn đem lại cảm giác lành lạnh trên da thịt. Bãi cát vẫn còn nằm im lìm, vắng bóng người. Khi ánh bình minh từ từ ló lên từ phía đằng đông ban phát sự ấm áp đầu tiên xuống trái đất, bãi biển hiện lên thật nên thơ, thanh bình. Tôi thích thú đi dạo trên biển bằng đôi chân trần, thích thú cảm nhận từng hạt cát len lỏi qua từng ngón chân. Cát thật mịn, nó đem đến cho tôi một cảm giác thật nhẹ nhàng và êm đềm. Cùng với đó là những ngọn sóng nhỏ lăn tăn vỗ đều vào bờ cát, khẽ chạm nhẹ vào lòng bàn chân. Nước biển vào buổi sáng thật lạnh, nhưng bù lại, nó có màu xanh trong tuyệt đẹp. Phóng tầm mắt ra xa, biển lại phẳng lặng đến lạ, biển kéo dài tít tắp đến tận chân trời xa. Thấp thoáng trên mặt biển, những thuyền đánh cá của những người dân chài lưới đã trở về sau một đêm làm việc chăm chỉ. Những con thuyền rẽ sóng băng băng trở về bến khiến ta cảm nhận được một nhịp lao động, một nhịp sống thật hăng say, nhiệt huyết.

Mặt trời càng lên cao, bãi biển càng trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Từ trẻ nhỏ, thanh niên cho đến những người trưởng thành đều như đang hòa mình vào biển cả, hòa mình vào thiên nhiên. Nước biển trở nên ấm áp hơn nhưng vẫn giữ được màu xanh trong trẻo vốn có của nó. Tiếng cười nói tràn ngập khắp nơi. Mấy em nhỏ đang hí hửng xây lâu đài cát cho riêng mình, những người trưởng thành hào hứng hòa mình vào dòng nước biển. Khung cảnh thật sôi động, náo nhiệt khác hẳn bãi biển yên bình, thanh vắng vào buổi sớm.

Đến chiều, biển đã thưa người hơn nhưng vẫn không kém phần nhộn nhịp, đông đúc. Cái nắng trưa hè đã bớt gay gắt, nước biển cũng vì thế mà tươi mát trở lại. Trong buổi chiều cuối ngày, ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả không gian, nhuộm đỏ cả bãi cát, nhuộm đỏ cả mặt biển tạo nên một không gian thật thơ mộng. Hương vị mặn mòi của biển cả thấm nhuần vào không gian, quyện vào gió biển lồng lộng mang đến cho du khách một trải nghiệm không thể nào quên.

Quả là một mùa hè đáng nhớ với những trải nghiệm thú vị. Tôi không chỉ có những phút giây thoải mái bên gia đình mà còn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của biển cả, của bãi cát vàng theo từng khoảng thời gian. Từng ngọn gió, từng cơn sóng vỗ rì rào đều là những hình ảnh không thể nào quên.

28 tháng 10 2018

Có lẽ đối với nhiều người thì được ngắm nhìn cảnh biển vào buổi sáng đối với họ là một điều khá hiếm hoi. Nhưng đối với những đứa trẻ được sinh ra trên chính vùng đất thấm vị biển là một điều không mấy xa lạ. Nhưng không và thế mà chúng tôi không thích ngắm nhìn biển mỗi lúc bình minh. Yêu biển yêu quê hương chúng tôi yêu tất cả những gì thuộc về biển về quê hương. Được ngắm nhìn cảnh bình minh trên biển là một điều mà lũ trẻ chúng tôi ai cũng muốn ngày nào cũng được làm.

Buổi sáng cuối tuần tôi xin phép mẹ cùng chị ra biển sớm để ngắm nhìn cảnh bình minh. Trên con đường tôi và chị ra biển cảnh vật hôm nay thật đẹp , những hàng cây nối tiếp nhau ngả nghiêng đón chúng tôi ra biển. Khi những luồn gió mạnh đập vào tai kêu ù ù lạnh buốt thì cũng là lúc chúng tôi sắp ra đến biển. Phía trước mặt chúng tôi bây giờ là một vùng cát trải dài theo đường bờ biển kéo dài xa xôi. Trên cáy bây giờ vẫn càn lấm tấm những hạt sương dêm còn đang đọng lại khiến cho ta có cảm giác như được đang ở trong một thế giới của những điều nguyên vẹn sơ khai.

Chúng tôi bước những bước chân đầu tiên trên bãi cát buổi sớm, những hạt cát mát rượi len lỏi vào từng kẽ tay rồi rơi xuống đất nhìn thật thích mắt. Đến gần hơn biển tôi có cảm giác một hương vị mát lành trong trẻo của buổi sáng sớm vẫn còn nguyên vẹn không một chút khói bụi. Một cảm giác thư thái dễ chịu ùa đến mà không một nơi nào có thể đem lại cho ta ngoài biển. Lại gần hơn chút nữa tôi mới nhìn kĩ màu nước biển trong xanh mát lành đến kì diệu. Màu xanh ấy trải dài mênh mông vô tận. Có lần tôi đã hỏi bố là tận cùng của biển là ở đâu hả bố thì khi đó bố chỉ mỉm cười mà nói rằng khi nào con lớn thêm chút nữa con hãy tự tìm hiểu xem tận cùng biển là ở đâu nhé. Tôi cũng biết rằng đó là một nơi chắc xa xôi lắm đến với nó có lẽ tôi phải đi một chặng đường rất dài. Tôi nghĩ không biết ở bờ biển bên kia liệu có những người đang ngắm nhìn cảnh biển bình minh như tôi và chị bậy giờ không nhỉ. Thoáng nghĩ một lát, những cơn gió đưa tôi trở lại với cảnh biển bây giờ. Khi ấy tôi nghe thấy những tiếng ồn ào từ phía sau đang tới gần. Thì ra đó là những người ngư dân đang chuẩn bị đi ra biển đánh cá. Tôi thích lắm không những được nhìn cảnh biển mà còn được nhìn đoàn thuyền quê hương ra khơi đánh cá thì đúng là một điều tuyệt vời biết bao.

Chỉ một lát sau những thanh niên khỏe khoắn của dân làng đã chuẩn bị sẵn sàng ra khơi đánh cá. Mặt nước lúc này còn đang lăn tăn gợn sóng thì bỗng chốc được thay thế bằng những mạch sóng dài nối đuôi nhau theo đoàn thuyền ra ngoài đại dương. Bỗng lúc này chị tôi ngân nga một vài câu hát của bài thuyền và biển như một lời tạm biệt con thuyền ra khơi. Tôi hi vọng ngày hôm nay sẽ là một ngày ra khơi thắng lợi. Phóng xa tầm mắt tôi trông thấy những đoàn thuyền đang nối đuôi nhau khuất dần bóng. Đó cũng là lúc bình minh trên quê hương tôi đã dần tắt. Những tia nắng đầu tiên của buổi sáng sớm dã bắt đầu len lỏi vào trong những giặng dừa len lỏi chiếu qua những hạt cát trên biển. Những hạt cát được nhuốm một sắc ánh vàng trông chúng thật tuyệt. Chỉ một lúc sau đó những tia nắng đã chiếu những ánh nắng xuống biển, nhìn những tia nắng rọi xuống mặt biển cản giác như những ánh bạc lung linh. Sau đó tôi và chị cùng nhau đi xuống ven biển nhặt những viên san hô lấp lánh ánh bạc trông thật tuyệt. Gần đó là tiếng mấy bác đang đi thu gom rác xung quanh biển để làm sạch môi trương. Tôi và chị nán lai thêm chút nữa để giúp các bác làm sạch bờ biển. Công việc này làm tôi thấy rất có ý nghĩa.

Cuối cùng tôi và chị cũng buộc phải ra về dù ai cũng muốn nán lại thêm chút nữa nhưng lúc này đã gần trưa chúng tôi rảo bước chân nhanh nhẹn về nhà. Lần sau tôi sẽ đưa các bạn đến để cùng nhau làm sạch môi trường biển để mỗi buổi sáng trên quê hương sẽ luôn trong lành với những hương vị chỉ của riêng.

k nhé

28 tháng 10 2018

Nhìn cảnh biển vào buổi sáng mới thấy dược vẻ đẹp diệu kì của biển.

Mặt trời lên cũng là lúc một vệt hồng rạng ở chân trời, lớn dần cho đến khi rải thành một con dường hồng thắm từ chân trờiđến nơi em đứng. Sóng biển lấp lánh những chiếc vẩy màu hồng, càng xa càng nhạt dần. Rồi như trong phép lạ, mặt trời tròn, to và đỏ nhoi lên khỏi biển, oai vệ ngắm nhìn bốn phía. Mọi thứ trên biển, trên đất: những ngôi nhà, những rặng cây, những mặt người, đều tắm màu hồng càng loãng dần rồi nhường chỗ cho một màu chói sáng, lấp lánh. Khi ấy mặt biển đầy những mảnh sáng, nhìn vào đã muốn nhức mắt.

Biển đã thức dậy, càng lúc càng xanh thăm thẳm. Ở phía xa, biển như một tấm thảm xanh mịn, phập phồng lên xuống. Như tiệp với chân trời, những con thuyền in rõ hình những cánh buồm trắng chậm chạp di chuyển.

Gần bờ, biển càng nhấp nhô sóng lượn. Kìa, một lớp sóng bỗng rướn cao lên, hăm hở tiến nhanh vào bờ, nó vỗ một cái thật mạnh vào bãi cát rồi từ từ rút xuống. Trong khi một lớp sóng khác từ ngoài đã tiến vào, chồm lên lớp sóng trước, chúng gặp nhau, cùng nhảy lên thật cao, làm tung tóe lên trời những vòi nước nhỏ, đầy bọt trắng xóa, cùng với những t

I. Mở bài:

Giới thiệu dòng sông (hay bãi biển) cần tả

II. Thân bài:

* Tả bao quát:

Nhìn từ xa, dòng sông (bãi biển) trông như thế nào?

* Tả chi tiết:

- Hình dáng: (dài, uốn khúc, thẳng tắp,...)

- Màu sắc: (sông: màu đỏ nặng phù sa..., biển: màu sắc thay đổi theo sắc mây trời)

- Cảnh hai bên bờ sông (những lũy tre xanh, những rặng dừa trĩu nặng, nhà cửa ven sông,...) hoặc cảnh trên bãi biển (bãi cát trải dài, hàng phi lao, hàng dừa, sóng vỗ bờ, gió biển ..

- Cảnh trên dòng sông (thuyền, ghe, bạn nhỏ tắm sông, lục bình trôi,...) hoặc cảnh trên mặt biển (sóng biển nhấp nhô, thuyền bè chài lưới, những ghềnh đá giữa biển, ...)

- Hoạt động của con người trên dòng sông hay gần bãi biển: sông (buôn bán tấp nập trên chợ nổi, từng đoàn người trên tài du lịch trên sông,...) hoặc biển (những người dân kéo lưới, những ghe thuyền đầy ắp tôm cá, cảnh họp chợ hải sản tấp nập trên bãi biển v.v)

III. Kết luận:

Cảm nghĩ về dòng sông hoặc bãi biển đã tả

Dàn ý tả cảnh biển vào buổi sáng số 3

1. Mở bài: Biển Thịnh Lộc quê mình thật đẹp.

2. Thân bài: tả theo thứ tự thời gian

Buổi sáng:

- Khi bình minh lên, biển thật đẹp.

- Trên mặt biển từng cơn sóng vỗ nhẹ vào bãi cát trắng mịn, tung bọt trắng xóa.

- Nhìn nước biển như tấm thảm bằng ngọc bích diệu kỳ.

- Những chiếc thuyền buồm đã bắt đầu ra khơi

Buổi trưa:

- Nước biển như thay chiếc áo màu vàng đồng

- Khách du lịch cũng nhiều hơn sáng

- Gió mạnh nên sóng cũng mạnh hơn, từng đợt sóng là từng đợt bọt biển kéo vào bờ

3. Kết bài: cảm nghĩ về biển

7 tháng 4 2018

Khắp giải đất hình chữ S, đâu đâu cũng có những cảnh đẹp ,những danh lam thắng cảnh tuyệt mĩ. Nhưng đối với em , biển vẫn là mang một vẻ đẹp khác biệt mà hoàn hảo của thiên nhiên tạo hóa. Nhất là cảnh biển lúc bình minh, một khởi đầu tươi đẹp của ngày mới.

Buổi sáng ,em thức dậy từ sớm , rời khách sạn ra bờ biển để chiêm ngưỡng cảnh bình minh. Không khí buổi sáng trong lành mát mẻ với từng con gió thổi từ biển cả vào đất liền. Mặt biển như một tấm gương tráng bạc phản chiếu cả bầu trời chưa sáng hẳn. Những cây phi lao ven bờ vẫy những tán cây trước gió như gọi mờ khách du lịch. Những đợt sóng bắt đầu vỗ ào ào vào bờ cát mịn tao thành bọt tung lên trắng xóa còn trời vẫn tĩnh lặng. Phía xa chân trời xuất hiển một vệt hồng kéo dài tít tắm cắt ngang màu nước xanh của biển khơi tạo nên một bức tranh hài hòa tuyệt đẹp về màu sắc. Dần dần, mặt trời thức dậy từ từ nhô lên khỏi mặt biển to tròn rực rỡ sắc hồng như khoác tấm áo bào choáng ngợp, oai vệ tỏa ánh sáng khắp mọi nơi , bao phủ lên vạn vật. Những rặng cây , những cái ô đủ màu sắc cắm dọc bờ cát, những chiếc thuyền phía khơi xa cùng con người đang tắm đẫm trong sắc hồng của bình minh , mặt biển lấp lánh như được dát bụi vàng. Biển đã thức dậy hoàn toàn, càng lúc càng xanh, những con sóng vỗ thêm mạnh như đuổi theo những vị khách tắm biển đang chạy vào bờ. Người ta cũng tụ tập đông đúc để tắm biển, reo lên khi gặp những đợt sóng cao quá đầu rồi nhảy lên đầy phấn khích .Biển giờ đây trở nên sôi động, không còn trầm lặng vì thiếu bóng con người. Trời cáng lúc càng nắng, biển càng sống động màu xanh hòa cùn màu nắng và sự cuồng nhiệt của con người tạo nên một bầu không khí khỏe khoắn của mùa hè.

Chuyến nghỉ mát kết thúc trong sự luyến tiếc của em nhưng cuộc vui nào cũng có hồi kết và nó để lại trong em nhiều dư ba về vẻ đẹp của thiên nhiên đất nước mình. Em rất yêu biển và thích ngắm bình minh vào mỗi dịp được đi nghỉ mát mùa hè. Nó đẹp vô cùng , một vẻ đẹp nguyên sơ của thiên nhiên tạo hóa làm đắm say lòng người.

7 tháng 4 2018

Bình minh. Ánh mặt trời dần dần mọc lên từ biển cả. Nhìn ra xa là một mảng màu xanh biên biếc, thăm thẳm. Những ngọn sóng từ biển khơi ùa về đất liền, tới tấp. Đàn hải âu kiếm ăn trên biển, chúng đùa giỡn vật nhau như những đứa trẻ. Đâu đây tiếng chào của đại dương, âm thanh rì rào sóng biển và hơi ấm nắng sớm khiến lòng ngừi cảm thấy thanh thảnh nhẹ nhàng hơn. Một ngày mới lại bắt đầu...

26 tháng 10 2018

Nhà em không ở gần biển nhưng mỗi dịp hè về ba lại cho em về quê ngoại chơi. Quê ngoại em nằm cạnh biển, em rất thích ngắn biển mỗi buổi sáng mai thức dậy. Vì thời gian đó, biển rất đẹp và trong lành. Biển mang đến cho con người cảm giác thích thú, sảng khoái nhất.

Mỗi khi ánh mặt trời còn chưa lên cao, mặt biển bình lặng đến lạ lùng, tiếng sóng vỗ nhè nhẹ vào từng con thuyền đang trôi trên sông. Lũ trẻ con trong xóm gọi nhau đi ngắm cảnh bình minh trên biển.

Mặt biển phẳng lặng, thi thoảng mới nghe tiếng tiếng sóng lăn tăn, vỗ nhẹ vào bờ rồi lại lặng lẽ chạy ra ngoài phía xa.

Lúc mắt trời nhô lên cao, mặt biển lóng lánh, đầy màu sắc như được dát một màu vàng dịu êm và nhẹ nhàng nhất. Nhìn xa xa, mặt nước trắng xóa, không nhìn thấy bến bở. Em có cảm giác mênh mông, vô tận, không thể chạm tay vào.

Mặt biển khi thì bình lặng, khi thì vang lên thật dữ dội, vỗ liên tục vào bờ. Những chú ốc biển, sò biển vùi sâu trong cát từ đêm hôm qua khi bình minh thức dậy cũng đã bò lổm nhổm trên mặt biển.

Đám con nít trong xóm nhà bà ngoại hứng thú khi được thấy mặt trời ngày càng lên cao trên mặt biển, chiếu rọi xuống mặt biển thật huyền diệu, sáng lung linh.

Em thích đươc hít đầy lồng ngực hương vị mặn mặn của biển, tận hưởng không khí trong lành buổi sáng mai.

25 tháng 10 2018

BẠN THAM KHẢO NHA

Thiên nhiên tạo hóa ban phát cho con người vô vàn điều kì thú, vô vàn những tài nguyên quý giá.Và biển là một trong những điều kì diệu mà con người được thừa hưởng từ bà mẹ thiên nhiên ấy.Khi ngắm biển làm cho hồn ta yên bình, nhất là cảnh biển khi hoàng hôn.

Biển không những là nguồn tài nguyên dồi dào mà biển còn là nơi thu hút mọi người đến với nó.Những người yêu thiên nhiên luôn thích đến biển để được hòa mình cùng từng con sóng xô vào bờ cát.Có lẽ, cảnh biển lúc hoàng hôn cũng mang một vẻ đẹp nguyên sơ động lòng người.Khi thủy triều bắt đầu lên những cơn sóng táp mạnh vào bờ đem theo hơi gió muối mằn mặn, cũng là lúc hoàng hôn buông dần phai.Mặt trời lặn xuống để nghỉ ngơi sau ngày dài.Lúc này, em có thể nhìn rõ được hình ảnh mặt trời.Một vầng hào quang đỏ to tròn như một chiếc mâm đồng khổng lồ.Mặt trời rực lửa đầy quyền lực như một ông vua ngự trị cả bầu trời cao.Dần dần những ánh sáng yếu hơn nhuốm màu lên cả những cảnh vật xung quanh. Nước biển, bờ cát, bầu trời.. tất cả đều nhuốm màu đo đỏ hồng hồng của ánh mặt trời cuối ngày.Mặt biển trở thành mặt cắt ngăn cách bầu trời xa xăm.Mặt trời cứ thế từ từ như chìm xuống biển sâu, để lại không gian những nỗi buồn không tên.Để lại trên trời cao thưa thớt vài ngôi sao sớm. Giờ đây trời dần tối, tiếng sóng biển vỗ mạnh hơn, trên bờ cát xuất hiện những khách du lịch cùng nhau tản bộ hóng gió biển mát lạnh làm sảng khoái con người.Còn em vừa đi trên bãi cát vừa luyến tiếc hoàng hôn, một cảnh đẹp hùng vĩ tráng lệ làm con người ta phải nghiêng mình nể phục thiên nhiên.

Chao ôi, hoàng hôn trên biển thật đẹp.Một vẻ đẹp hùng vĩ, tuyệt trần đến rung động lòng người.Cảnh đẹp làm em si mê mỗi khi được chiêm ngưỡng nó.

TÍCH TỚ NHA

tham khảo:

Tôi yêu nhất những buổi sớm của mùa thu Hà Nội, rất đẹp đẽ và nó đi vào thơ ca một cách tự nhiên:

“Sáng sớm lạnh trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác hơi may”

Sinh ra và lớn lên ở quê, nhưng năm tuổi tôi đã được sống cùng bố mẹ ở đất Hà Thành. Đã nhiều năm trôi qua nhưng tôi vẫn ấn tượng sâu đậm cảm giác khoan khoái của buổi sớm của Hà Nội. Buổi sớm đặc biệt nhất chắc phải nói đến buổi sớm mai của mùa thu! Khi đất trời miền Bắc đang trong độ chuyển giao giữa ngày hè với ngày đông.

Chỉ tờ mờ sáng, trên khắp các ngả đường đã lác đác người đi chợ, đi buôn; nhưng con phố vẫn nằm im để lắng nghe nhịp sống từ từ bắt đầu. Bóng tối mờ dần, ánh ban mai chào ngày mới khoảng lúc 6 giờ sáng. Ánh nắng len lỏi qua những hàng cây thẳng tắp, rung rinh những ánh sương đêm trên lá long lanh, thanh khiết tựa giọt pha lê. Cơn gió nhẹ thổi lướt trên mái đầu người đi bộ. Không cần ra phố, chỉ việc mở tung cửa sổ là tôi có thể thưởng thức mọi hương vị cuộc sống. Ở Hà Nội, điều tuyệt diệu nhất là ta được sải bước trên phố đi bộ Hồ Gươm. Không khí ở đó đúng là tuyệt diệu của trung tâm Hà Nội. Những nét cổ kính xưa xưa, tất cả nơi đây đều lưu giữ. Những ông bà, cô chú đi tập thể dục, những chiếc ghế đá bên hồ mọi người ngồi đọc báo, cùng nhau tập luyện dưỡng sinh, kể những câu chuyện ngày mới vui vẻ. Hòa vào không khí đó, chúng ta sẽ hạnh phúc biết bao. Cả bầu trời như lắng đọng xanh mộng mơ hòa theo sự hiu hiu của gió ban mai.

Mới sớm ra sẽ ít xe cộ, nên những con phố vẫn thênh thang, trải dài theo bước chân của những gánh hàng rong. Hà Nội đặc trưng ở những xe hoa, xe hoa quả rong ngoài phố đã là dư vị sống của nơi đây. Chiếc xe đạp cũ kĩ, kẽo kẹt hòa theo tiếng giao thật giản dị mà nên thơ. Những chú chim chuyền cành líu lo chào đón ngày mới, chắc chỉ có sáng sớm mới có cơ hội được ngắm nhìn chúng, bởi khi nắng lên, xe cộ đông đúc chúng trốn đi đâu cả.

Con đường còn ươn ướt sương đêm cứ nằm im vờ chưa tỉnh giấc. Ở đầu ngõ có những bác xe ôm đón khách sớm! Hà Nội là thành phố nhộn nhịp và đông đúc bởi nó cũng chính là trung tâm của cả nước. Cảm giác trong lành, im ắng cũng nhanh chóng qua đi trả lại cho Hà Nội sự phồn hoa, nhộn nhịp. Chỉ khoảng 6 giờ 30 phút sáng người đi làm, đi buôn, đi học đông đúc. Cột đèn giao thông không được nghỉ ngơi lại lao vào trận chiến giờ cao điểm. Tôi cũng thường đến trường cùng mẹ khi nhịp sống hối hả ấy ập đến.

Buổi sớm của mùa thu Hà Nội sẽ khiến mỗi chúng ta có thể trải lòng cho bao nhiêu vất vả lo toan. Mỗi sớm mai thức giấc chúng ta sẽ đón nhận một ngày mới tươi đẹp và ý nghĩa hơn.

7 tháng 7 2018

Cứ vào chiều chủ nhật hàng tuần, em lại được bố mẹ cho đi chơi công viên. Dù đến với một nơi đã rất quen thuộc nhưng em luôn cảm thấy vui sướng và thích thú. Em tranh thủ từng giây phút vui chơi để khám phá thế giới xung quanh và chuẩn bị năng lượng cho một tuần học tập sắp tới.

Công viên vào chiều chủ nhật có vẻ chật chội hơn vì đón lượng người đến tham quan và vui chơi đông hơn ngày thường.

Khi trời về chiều, ánh nắng dịu dần, làn gió thổi nhè nhẹ làm cho bầu không khí mát mẻ hơn. Dưới những tán cây xanh, các em nhỏ ríu rít chơi đu quay, chơi cầu trượt, bập bênh. Các nhà bóng với đủ màu sắc rực rỡ là nơi thu hút các bạn nhỏ vào chơi nhiều hơn cả. Khu vực tô tượng cũng đông nghịt trẻ con. Các em thoả sức sáng tạo những hình khối và màu sắc, trông thật ngộ nghĩnh và đáng yêu. Các cụ già ngồi chơi cờ, đi bộ hay ngồi trò chuyện với nhau. Trên ghế đá, các anh chị thanh niên ngồi hóng gió và rôm rả cười nói.

Em cũng thích thú tham gia vào các trò chơi. Chả mấy chốc, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Nắng nhạt dần, ông mặt trời bắt đầu khép dần hàng mi, còn chị gió thổi mạnh hơn. Lúc này, nhiều gia đình cho các em bé ăn nhẹ bữa chiều bằng sữa, bim bim, hay thịt nướng. Trong công viên, mọi người lác đác ra về, nhưng khung cảnh vẫn rộn ràng, tiếng trẻ con nô đùa khúc khích.

Khi mặt trời tắt nắng hẳn, trời tối sầm thì ánh điện được bật lên chiếu sáng khắp công viên. Các em nhỏ lần lượt được cha mẹ gọi về. Sát vòng rào cạnh những cây đại thụ, nhiều cô bác, cụ già, cả những anh chị thanh niên hăng say tập thể dục. Họ đi bộ, chạy quanh hồ, hoặc tập theo các dụng cụ thể thao có sẵn trong công viên, mồ hôi lấm tấm trên trán và ướt đẫm chiếc áo thể thao.

Em cũng tạm biệt công viên để về nhà nghỉ ngơi. Em thấy công viên là tài sản chung của mọi người, rất có ích lợi và vô cùng thân thiết. Chúng làm cho không khí bớt ô nhiễm, là nơi để mọi người tập trung nghỉ ngơi, thư giãn và tạo cho thành phố một màu xanh mát. Em tự nhủ với bản thân phải có ý thức giữ gìn vệ sinh môi trường, phải biết tuyên truyền cho mọi người giữ gìn nơi công cộng nói chung và công viên nói riêng luôn sạch, đẹp.

7 tháng 7 2018

Cứ vào chiều chủ nhật hàng tuần, em lại được bố mẹ cho đi chơi công viên. Dù đến với một nơi đã rất quen thuộc nhưng em luôn cảm thấy vui sướng và thích thú. Em tranh thủ từng giây phút vui chơi để khám phá thế giới xung quanh và chuẩn bị năng lượng cho một tuần học tập sắp tới.

Hãy tả cảnh một buổi chiều trong công viên.

Hãy tả cảnh một buổi chiều trong công viên.

Công viên vào chiều chủ nhật có vẻ chật chội hơn vì đón lượng người đến tham quan và vui chơi đông hơn ngày thường.

Khi trời về chiều, ánh nắng dịu dần, làn gió thổi nhè nhẹ làm cho bầu không khí mát mẻ hơn. Dưới những tán cây xanh, các em nhỏ ríu rít chơi đu quay, chơi cầu trượt, bập bênh. Các nhà bóng với đủ màu sắc rực rỡ là nơi thu hút các bạn nhỏ vào chơi nhiều hơn cả. Khu vực tô tượng cũng đông nghịt trẻ con. Các em thoả sức sáng tạo những hình khối và màu sắc, trông thật ngộ nghĩnh và đáng yêu. Các cụ già ngồi chơi cờ, đi bộ hay ngồi trò chuyện với nhau. Trên ghế đá, các anh chị thanh niên ngồi hóng gió và rôm rả cười nói.

Em cũng thích thú tham gia vào các trò chơi. Chả mấy chốc, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Nắng nhạt dần, ông mặt trời bắt đầu khép dần hàng mi, còn chị gió thổi mạnh hơn. Lúc này, nhiều gia đình cho các em bé ăn nhẹ bữa chiều bằng sữa, bim bim, hay thịt nướng. Trong công viên, mọi người lác đác ra về, nhưng khung cảnh vẫn rộn ràng, tiếng trẻ con nô đùa khúc khích.

Khi mặt trời tắt nắng hẳn, trời tối sầm thì ánh điện được bật lên chiếu sáng khắp công viên. Các em nhỏ lần lượt được cha mẹ gọi về. Sát vòng rào cạnh những cây đại thụ, nhiều cô bác, cụ già, cả những anh chị thanh niên hăng say tập thể dục. Họ đi bộ, chạy quanh hồ, hoặc tập theo các dụng cụ thể thao có sẵn trong công viên, mồ hôi lấm tấm trên trán và ướt đẫm chiếc áo thể thao.

Em cũng tạm biệt công viên để về nhà nghỉ ngơi. Em thấy công viên là tài sản chung của mọi người, rất có ích lợi và vô cùng thân thiết. Chúng làm cho không khí bớt ô nhiễm, là nơi để mọi người tập trung nghỉ ngơi, thư giãn và tạo cho thành phố một màu xanh mát. Em tự nhủ sẽ cố gắng vận động các bạn giữ gìn công viên luôn sạch và đẹp.

12 tháng 9 2018

Sáng sớm công viên còn rất yên tĩnh. Không khí thật trong lành mát mẻ. Bao trùm cả công viên là màu xanh thật dễ chịu. Trên bầu trời, thỉnh thoảng điểm những đám mây xốp trôi bồng bềnh. Gió nhè nhẹ thổi nhưng cũng đủ để các cành phải rung lên nhè nhẹ. Trên các bãi cỏ xanh mượt, những giọt sương còn đọng lại long lanh trong nắng sớm. Những bồn hoa bắt đầu tỉnh dậy vươn mình uống những giọt sương mai, sẵn sàng khoe sắc. Xa xa, gần giáp biển, hàng dừa kiêu hãnh xòe những đám lá đón làn gió biển mát rượi. Phía đằng đông, một vệt hồng rạng lên góc chân trời, vệt ấy cứ lớn dần cho đến khi dải thành một đường hồng thắm. Sóng biển lấp lánh những giải màu hồng. Rồi như trong phép lạ, một quả cầu lửa tròn, to và đỏ nhô lên khỏi biển, oai vệ tỏa sáng khắp công viên.

Cả công viên như bừng tỉnh dậy. Mọi người bắt đầu đổ vào rất đông. Người lớn, trẻ em, cụ già hay thanh niên đều chăm chỉ luyện tập. Trên một khoảng đất rộng, các cô, các chú đang tập múa kiếm. Ở chỗ khác, các anh thanh niên đang tâp Thái Cực Quyền với những động tác dẻo dai, khỏe mạnh. Phía bên kia, các cụ già đang tập dưỡng sinh. Nhiều nhất là những người đi bộ quanh công viên.

Mặt trời dần lên cao, công viên ngập tràn trong nắng sớm. Những chú chim bắt đầu cất tiếng hót líu lo để đón chào một ngày mới. Mọi người dần ra về trả lại sự yên tĩnh trong công viên.

Được ngắm công viên vào buổi sáng thật sảng khoái. Công viên thật có ích, vừa tô điểm cho thành phố, vừa là nơi cho mọi người rèn luyện thân thể và nghỉ ngơi.

12 tháng 9 2018

Tham khảo

Cứ vào chiều chủ nhật hàng tuần, em lại được bố mẹ cho đi chơi công viên. Dù đến với một nơi đã rất quen thuộc nhưng em luôn cảm thấy vui sướng và thích thú. Em tranh thủ từng giây phút vui chơi để khám phá thế giới xung quanh và chuẩn bị năng lượng cho một tuần học tập sắp tới.

Công viên vào chiều chủ nhật có vẻ chật chội hơn vì đón lượng người đến tham quan và vui chơi đông hơn ngày thường.

Khi trời về chiều, ánh nắng dịu dần, làn gió thổi nhè nhẹ làm cho bầu không khí mát mẻ hơn. Dưới những tán cây xanh, các em nhỏ ríu rít chơi đu quay, chơi cầu trượt, bập bênh. Các nhà bóng với đủ màu sắc rực rỡ là nơi thu hút các bạn nhỏ vào chơi nhiều hơn cả. Khu vực tô tượng cũng đông nghịt trẻ con. Các em thoả sức sáng tạo những hình khối và màu sắc, trông thật ngộ nghĩnh và đáng yêu. Các cụ già ngồi chơi cờ, đi bộ hay ngồi trò chuyện với nhau. Trên ghế đá, các anh chị thanh niên ngồi hóng gió và rôm rả cười nói.

Em cũng thích thú tham gia vào các trò chơi. Chả mấy chốc, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Nắng nhạt dần, ông mặt trời bắt đầu khép dần hàng mi, còn chị gió thổi mạnh hơn. Lúc này, nhiều gia đình cho các em bé ăn nhẹ bữa chiều bằng sữa, bim bim, hay thịt nướng. Trong công viên, mọi người lác đác ra về, nhưng khung cảnh vẫn rộn ràng, tiếng trẻ con nô đùa khúc khích.

Khi mặt trời tắt nắng hẳn, trời tối sầm thì ánh điện được bật lên chiếu sáng khắp công viên. Các em nhỏ lần lượt được cha mẹ gọi về. Sát vòng rào cạnh những cây đại thụ, nhiều cô bác, cụ già, cả những anh chị thanh niên hăng say tập thể dục. Họ đi bộ, chạy quanh hồ, hoặc tập theo các dụng cụ thể thao có sẵn trong công viên, mồ hôi lấm tấm trên trán và ướt đẫm chiếc áo thể thao.

Em cũng tạm biệt công viên để về nhà nghỉ ngơi. Em thấy công viên là tài sản chung của mọi người, rất có ích lợi và vô cùng thân thiết. Chúng làm cho không khí bót ô nhiễm, là nơi để mọi người tập trung nghỉ ngơi, thư giãn và tạo cho thành phố một màu xanh mát. Em tự nhủ sẽ cố gắng vận động các bạn giữ gìn công viên luôn sạch và đẹp.

( Ko photo copy nhé!)