Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trò chuyện với Ánh, tôi cảm thấy ấn tượng bởi vẻ bên ngoài thư sinh, năng động và thân thiết. Tuy nhiên, mọi người sẽ càng ngạc nhiên và khâm phục bởi em chính là người đã mang vinh quang về cho ngành giáo dục tỉnh Tuyên Quang khi đạt được Huy chương Bạc cuộc thi giải Toán và Tiếng Anh trên internet cấp quốc gia năm học 2014 - 2015.
Em Nguyễn Ngọc Ánh
Nói về bí quyết học tập của mình, Ánh khiêm tốn bày tỏ: “Với cá nhân em, học môn nào cũng cần sự tập trung cao và hơn hết là ý thức của người học. Không được xem trọng môn này hơn môn kia. Để học tốt môn Toán, em thường lên mạng để tải tài liệu về học thêm nhưng không quên kiến thức nền tảng từ SGK, kiến thức từ các sách nâng cao. Đây mới là tài liệu vững chắc nhất để củng cố kiến thức cho mình. Ngoài những kiến thức do thầy, cô hướng dẫn trên lớp, em sưu tầm thêm các bài toán từ nhiều nguồn khác nhau để tìm ra phương pháp giải cho mình, rồi sau đó tăng dần cấp độ từ dễ đến khó. Bài nào không hiểu thì trao đổi thêm với các thầy, cô. Sau những lần như vậy em tự rút ra cho mình kinh nghiệm để lần sau thực hành tốt hơn”.
Đối với Ánh, ngoài môn Toán, em luôn thu xếp thời gian để học các môn khác và chưa bao giờ xem trọng môn chính so với môn phụ. Em cho biết, học môn nào cũng giúp cho mình có được kiến thức ở mọi lĩnh vực khác nhau, và sẽ bổ trợ kiến thức cho nhau. Giả sử em chỉ học chuyên môn Toán mà các môn khác không biết gì hoặc chỉ học đối phó thì không tốt chút nào. Từ cách nghĩ đó, em luôn phấn đấu và đạt kết quả cao ở các môn học.
Trong 7 năm liền, Ngọc Ánh đều đạt học sinh giỏi, trong năm học 2014-2015, Ánh đạt giải khuyến khích cuộc thi giải Toán và thi Tiếng Anh trên internet cấp tỉnh, Huy chương Bạc cuộc thi giải Toán và Tiếng Anh trên internet cấp quốc gia. Trong lớp, em luôn gương mẫu, gần gũi, thân thiết với bạn bè, sẵn lòng giúp đỡ, hướng dẫn bạn bè vươn lên trong học tập. Em Nguyễn Hoàng Anh, lớp 7A4, Trường THCS Tân Yên (Hàm Yên) chia sẻ: “Bạn Ánh giúp đỡ em rất nhiều trong đôi bạn cùng tiến, đặc biệt là môn toán, từ khi có bạn ấy giúp đỡ, môn toán của em đã tiến bộ hơn rất nhiều, có phần nào em không hiểu, bạn giải thích cho em rất cặn kẽ và dễ hiểu”.
Nhận xét về cô học trò của mình, cô giáo Trần Thị Đảo, giáo viên chủ nhiệm lớp 7A4 tự hào: “Ánh là một học sinh chăm ngoan và học tốt tất cả các môn, đặc biệt là môn Toán. Ngoài ra em còn là một học sinh gương mẫu và tham ra các phong trào đội rất năng nổ và nhiệt tình, luôn luôn được bạn bè quý mến”.
Trong công tác Đội, Ánh là Liên đội trưởng năng động, nhiệt tình, sáng tạo trong các hoạt động Đội. Ánh luôn nhắc nhở các bạn đội viên trong Liên đội phát huy phong trào học tập, giữ vững nề nếp, chăm sóc bảo vệ các công trình trong trường học. Tích cực động viên đội viên trong Liên đội nhà trường tham gia các hoạt động văn hóa, văn nghệ, thể dục thể thao do nhà trường tổ chức.
Những kết quả học tập và thành tích nổi bật về hoạt động đội trong thời gian qua đã khẳng định rằng Nguyễn Ngọc Ánh là một tấm gương tiêu biểu trong công tác Đội, xứng đáng với danh hiệu cháu ngoan Bác Hồ.
Thứ hai nào cũng vậy, em thường đến lớp sớm hơn mọi ngày vì đó là ngày chào cờ đầu tuần.
Trời hôm nay đẹp quá! Những đám mây trắng xốp bay nhởn nhơ trên bầu trời xanh ngắt. Tại chỗ truy bài, chúng em đã có mặt đầy đủ. Các thầy giáo, cô giáo đi đôn đốc nhắc nhở chúng em, cố gắng truy bài cho nhau thật tốt. Trong phòng Ban Giám hiệu, cô Hiệu trưởng và cô Tổng Phụ trách Đội đang chuẩn bị cho lễ chào cờ.
Tiếng trống báo hiệu tập trung vang lên. Từ phía các cửa lớp, từng hàng đôi vừa đi vừa dậm chân theo nhịp trống tiến bước về vị trí chào cờ. Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của bạn Liên Đội trưởng vang lên từ loa phóng thanh: “Nghiêm! Chào cờ… Chào! Từng bàn tay búp măng xinh xinh của các Đội viên giơ lên trước đỉnh trán mắt hướng về Quốc kì. Lá cờ đỏ sao vàng được từ từ kéo lên cao theo nhịp hát của bài Quốc ca. Bài hát nhắc chúng em nhớ đến bao chiến sĩ dũng cảm đã ngã xuống cho Tổ quốc được độc lập tự do. Đứng trước các học sinh, các thầy cô cũng nghiên trang hướng về lá cờ với một ánh mắt xúc động. Khi bài Quốc ca, Đội ca kết thúc, cô tổng phụ trách cất tiếng hô dõng dạc: “Vì Tổ quốc vì xã hội chủ nghĩa, vì lí tưởng Bác Hồ vĩ đại, sẵn sàng!” Âm vang ngân dài, bay xa không dứt, làm lay động cả không gian. Những chú chim chào mào, sáo sậu… hoảng hốt bay lên không trung rồi từ từ sà về đậu đâu đó trên các lùm cây tán lá. Bạn Liên Đội trưởng kính mời cô Hiệu trưởng lên nhận xét lễ chào cờ và phổ biến kế hoạch trong tuần. Cô khen chúng em nghiêm túc trong buổi lễ. Sau đó, cô nhận xét biểu dương những gương tốt, việc tốt trong tuần qua và phổ biến công việc tuần tới. Buổi lễ kết thúc trong bài hát, “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng”.
Chúng em lần lượt vào lớp để bắt đầu tiết học đầu tiên của một tuần lễ mới. Hình ảnh lá cờ Tổ quốc như vẫn còn thấp thoáng đâu đây. Mái trường thân yêu với buổi lễ chào cờ đầu tuần mãi mãi sẽ không phai mờ trong tâm trí chúng em.
Sáng nay, sân trường như tấp nập, nhộn nhịp hẳn lên. Chưa đến giờ đầu tuần mà mọi người đã đến khá đầy đủ. Nhìn từ xa như có một đàn bướm trắng rập rờn bay lượn trong nắng sớm. Màu áo, màu khăn quàng và cặp sách hòa lẫn trong màu sương sớm bàng bạc tạo nên một bức tranh nhiều màu sắc sặc sỡ.
Đây đó trên sân trường từng tốp học sinh tụm năm, tụm ba chuyện trò rôm rả. Dưới những gốc me, phượng vĩ khá đông những bạn gái quây quần thành vòng tròn xem một số bạn đang chơi trò banh đũa. Ở những chô tránh nắng, các bạn nam, chia thành từng đôi một chơi trò đá cầu. Một số khác đứng xung quanh vừa quan sát vừa động viên cổ vũ. Thỉnh thoảng, tiếng reo hò rộ lên bởi những dường cầu lắt léo đẹp mắt. Trên hành lang của các lớp học, rải rác từng tốp đang truy bài lẫn nhau. Tại khu vực lễ đài trước cửa phòng Ban Giám hiệu, thầy Tổng Phụ trách Đội đang hướng dẫn lớp trực nhật chuẩn bị hai hàng ghế cho các thầy cô và treo sẵn lá quốc kì lên đỉnh cột, đặt tượng Bác Hồ và bình hoa lên bàn. Tất cả đã chuẩn bị trong tư thế sẵn sàng.
Bỗng, một hồi trống từ phòng bảo vệ ngân vang, kéo dài trong không gian như giục giã mọi người nhanh chân về vị trí tập hợp của lớp mình. Mấy phút sau, các khối lớp, dưới sự hướng dẫn của các thầy cô chủ nhiệm đều đã chỉnh tề đội ngũ. Duy chỉ có khối lớp Một, các thầy cô chủ nhiệm phải vất vả chạy lên, chạy xuống giúp các em đứng vào đúng vị trí của lớp mình. Trên lễ đài, thầy Tống Phụ trách Đội điều khiển các lớp chỉnh đốn lại đội hình và kiếm tra sĩ số của từng lớp. Vài phút sau, đội hình đã ổn định, thầy trở lại vị trí nơi đặt chiếc micro và âm li. Ở phía dưới đội hình, tiếng nói chuyện rì rầm vẫn kéo dài râm ran.
Sau cái gật đầu của cô hiệu trưởng, thầy Tổng Phụ trách đội cầm chiếc micrô tiến về phía trước, chính giữa đội hình rồi dõng dạc hô to:
– Nghiêm!
Không ai bảo ai, tự động nghiêm trang như một người lính trong đội ngũ. Không gian như ngưng đọng lại trong giây phút. Em có cảm giác như lúc này, những cành phượng, cành me xưa nay vốn hay đùa nghịch, giờ cũng lặng im không một cử động. Tiếng loa lại vang lên rành rọt trước lễ đài.
– Hướng về Quốc kì nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, chào cờ… Chào! Quốc ca!
Bản nhạc trầm hùng cất lên giữa không gian tưởng như không một tiếng động nhỏ nào, làm cho âm thanh bài ca thêm rộn rã, trang nghiêm và hào hùng. Hàng trăm cặp mắt đăm đắm hướng lên đỉnh cột cờ, nhìn ngọn quốc kì phần phật tung bay trong gió sớm. Bản nhạc kết thúc bằng một âm điệu trầm, ấm ngân dài. Từ hàng đầu của lớp Năm A, bạn Phi Ngân liên đội trưởng từ từ tiến về phía thầy tổng phụ trách Đội, cầm chiếc micrô dõng dạc đọc năm điều Bác Hồ dạy thật nghiêm trang và kính cẩn. Nghi thức chào cờ được kết thúc bằng một chầu trống Đội nghe náo nức và rộn rã lòng người.
Phần nội dung sinh hoạt đầu tuần mở đầu bằng báo cáo kết quả của lớp trực do cô Hoàng Lan đọc. Lớp dẫn đầu toàn trường lần này là lớp 5B. Cô mời cả lớp đứng dậy, biểu dương tinh thần học tập, ý thức tổ chức kỉ luật và sự cố gắng vươn lên trong phong trào thi đua “Gương tốt, việc tốt”, lập thành tích chào mừng ngày Hội truyền thống các nhà giáo Việt Nam 20-11. Một tràng pháo tay rộ lên kéo dài không ngớt, mãi đến lúc cô ra hiệu mới thôi. Cuối cùng, cô hiệu trưởng lên nhận xét, nhắc nhở toàn trường một số việc cần thiết trong tuần. Buổi lễ kết thúc trong niềm vui hân hoan phấn khởi. Tiếng trống Đội vang lên như giục giã thôi thúc chúng em, reo vui cùng chúng em trước những thành tích trong tuần đầu của phong trào thi đua.
Ngồi trong phòng học của mình mà không khí buổi chào cờ như còn đọng mãi trong em. Một không khí vừa trầm mặc, trang nghiêm biểu hiện của một niềm tôn kính, lại vừa hào hùng, kiêu hãnh về một dân tộc anh hùng. Ngoài kia, trong các vòm lá xanh um của cây me, cây phượng, mấy chú chim đang nhảy nhót hót ca, hòa cùng với chúng em niềm vui của một buổi học đầu tuần.
Năm nay Hà lên lớp 5, tại Đại hội Liên đội đầu năm học, Hà được các bạn tín nhiệm vào ban chỉ huy liên đội và được bầu làm Liên đội trưởng. Cô học trò nhỏ nhắn, học giỏi, hát hay không phụ sự tín nhiệm của các bạn, không phụ niềm tin của các thầy cô, em chỉ đạo Liên đội hoạt động rất hiệu quả. Khi quan sát Hà tổ chức một cuộc họp ban chỉ huy hay hướng dẫn tổ chức một hoạt động của Đội, một trò chơi thì ai cũng nghĩ cô bé chắc chắn là con một gia đình nhà nghề. Nhưng không! Hà sinh ra trong một gia đình có hai chị em, Hà là chị cả, em của Hà cũng là học sinh lớp 1 của trường. Bố mẹ Hà làm nghề bán hàng hoa quả tại chợ quê. Từ sáng sớm tinh mơ, bố mẹ Hà đã phải đi chợ xa lấy hàng về bán, tối mịt mới ở chợ về nhà. Hà phải thay bố mẹ chuẩn bị cho em ăn và đưa em đi học vì học cùng trường nên hai chị em lai nhau trên một chiếc xe đạp đến trường khoảng hơn 3 cây số, tối về vừa học bài vừa bảo em học, học xong phải phụ giúp bố mẹ phân loại hoa quả…khá vất vả như vậy nhưng Hà lúc nào cũng tươi cười, nhanh nhẹn luôn xứng là một người chị đáng nể, một Liên đội trưởng đáng khâm phục. Bởi Hà không chỉ chăm chỉ, ngoan ngoãn, chuyên cần, chú ý nghe giảng, tích cực phát biểu xây dựng bài, học giỏi, quan tâm, giúp đỡ bạn bè mà còn là một ca sỹ của trường. Không hiểu làn điệu Xoan ngấm vào Hà từ bao giờ mà ngoài những loại hình âm nhạc khác Hà hát Xoan rất hay, không một buổi biểu diễn văn nghệ nào ở trường vắng Hà. Hà còn tham gia các buổi diễn giao lưu với Đoàn xã, buổi tiễn tân binh lên đường ,…
Hà rất năng động và có ý tưởng sáng tạo tham mưu cho cô Tổng phụ trách trong mỗi hoạt động của trường, của lớp. Em phân công công việc cho các bạn trong ban chỉ huy liên đội, đội cờ đỏ và đội phụ trách sao rất cụ thể, hợp lí. Cuối tuần họp bình bầu xếp loại chi đội, đội nhi đồng đúng theo nội qui qui định. Cô học trò nhỏ nhắn như vậy thế mà giọng lanh lảnh khi điều khiển đội cờ, đội trống và toàn liên đội trong những buổi chào cờ, ngày lễ, hướng dẫn khi tổ chức các trò chơi dân gian, dạy các bạn hát Xoan,…Hà rất hăng hái tham gia và luôn đi đầu trong mọi hoạt động do Đội tổ chức như Hoạt động Đội theo các chủ đề, chủ điểm, hướng dẫn các sao nhi đồng, thi chuyên hiệu, chương trình rèn luyện đội viên, giao lưu văn nghệ, thi vở sạch chữ đẹp, làm kế hoạch nhỏ, thi học sinh giỏi…Em còn dành dụm một phần tiền ăn sáng, tiền thưởng học sinh giỏi của bố mẹ, nhà trường, các tổ chức thưởng cho để quên góp cho các bạn ở Trung tâm bình mjnh đến giao lưu, các bạn miền Trung bị lũ lụt. Dường như không hoạt động nào là thiếu tên em đứng đầu. Trò chuyện với em, em nói: Muốn để các bạn nghe mình thì trước tiên mình phải gương mẫu. Vốn bản tính chăm học nên năm học nào Hà cũng đạt học sinh giỏi toàn diện của trường, tham gia và đạt giải viết chữ đẹp, Tin học, Tiếng Việt, Tiếng Anh cấp Thành phố. Năm học này em đã tham gia và đạt giải môn Tiếng Anh cấp Thành phố. Em đang cố gắng để tham gia giải Violympic Toán, Tiếng anh trên mạng, tham gia thi chữ đẹp và nhất là tổ chức tốt các hoạt động của Đội đưa Liên đội trở thành liên đội vững mạnh đề nghị Trung ương Đoàn khen.
Hỏi về Hà, các học sinh đều nói: Chúng em phải học tập bạn ấy rất nhiều!
Vậy! Hà đúng là một Liên đội trưởng gương mẫu rồi.
1. Tuần hành tuyên truyền về an toàn giao thông.
CHƯƠNG TRÌNH TUẦN HÀNH TUYÊN TRUYỀN VỀ AN TOÀN GIAO THÔNG
(Lớp 5A1, Trường Tiểu học Trưng Vương)
I. Mục đích
- Tuyên truyền giúp mọi người nâng cao ý thức về an toàn giao thông.
- Giúp các bạn học sinh hiểu và có ý thức gương mẫu chấp hành luật an toàn giao thông.
II. Phân công chuẩn bị
- Ban tổ chức: Lớp trưởng, lớp phó và 4 tổ trưởng
- Dụng cụ, phương tiện: Loa cầm tay, cờ Tổ quốc, cờ Đội, biểu ngữ, tranh cồ động ATGT, trống, kèn.
- Các hoạt động cụ thể:
- Tổ 1: 1 cờ Tổ quốc, 3 cái trống nhỏ.
- Tổ 2: 1 cờ Đội, 1 loa cầm tay.
- Tổ 3: 3 tranh cổ động ATGT.
- Tổ 4: 1 biểu ngữ, 1 cái kèn.
- Nước uống: Nga, Thanh.
- Trang phục: mỗi bạn đội viên mặc đồng phục nhà trường và đeo khăn quàng đỏ, cầm cờ hoa.
III. Chương trình cụ thể
- Địa điểm tuần hành: Đường Bà Triệu
- 7 giờ 30: Các bạn học sinh tập trung tại trường.
- 7 giờ 40: Diễu hành từ trường cùng các lớp theo hàng một.
- Chi đội trưởng: Hô khẩu hiệu.
- Tổ 1: Đi đầu cầm cờ Tổ quốc, trống.
- Tổ 2: Theo sau tổ 1, cầm cờ Đội.
- Tổ 3: Theo sau tổ 2, cầm tranh cổ động.
- Tổ 4: Theo sau tổ 3, cầm biểu ngữ, kèn.
- Các bạn đi theo hàng và đi trên vỉa hè, tránh ảnh hưởng đến tình hình giao thông diễn ra trên tuyến đường.
- 9 giờ: Tập trung về trường và tổng kết, rút kinh nghiệm buổi diễu hành.
"Cuộc đời mỗi con người có vô vàn những kỷ niệm, song những kỷ niệm thơ ấu của thời học sinh bao giờ cũng in đậm trong ký ức, được người ta khắc ghi, nâng niu trân trọng nhất. Nó có buồn, có vui song cũng rất hạnh phúc mỗi khi hồi tưởng lại. Sau 23 năm rời xa ngôi trường thân yêu, tôi mới thấu hiểu tình cảm ấy khi trở về dự lễ hội kỷ niệm 40 năm (1996-2036) thành lập ngôi trường cũ của tôi mang tên tiểu học Trưng Vương.
Tôi là Lê Thái Hà, nhà thiết kế cao cấp ngành thời trang đang làm việc tại Tokyo (Nhật Bản). Xưa kia, tôi là học sinh lớp 6 của trường tiểu học Trưng Vương, TP Vũng Tàu. Từ 23 năm trước, khi còn là học sinh lớp 5 tôi đã rất tự hào với thành tích của trường. Được thành lập từ năm 1996 nhưng bấy giờ cơ sở vật chất vẫn còn đơn sơ, nhiều dãy phòng xuống cấp, chỉ có tình thương của thầy cô, bạn bè cùng môi trường giáo dục thân thiện là không thể chê được.
Chiều ngày 16/11/2036, khi được nhận thư mời qua fax, tôi thu xếp công việc trở về Việt Nam. Từ Tokyo, sau 4 giờ bay thẳng trên máy bay phản lực siêu thanh của hãng hàng không quốc gia Nhật Bản, vượt qua gần 8000 km, tôi hạ cánh xuống sân bay quốc tế Vũng Tàu. Tôi nghỉ ngơi tại khách sạn 6 sao mang tên Cap Saint Jacque để về thăm trường cũ vào sáng hôm sau. Sau 23 năm xa cách, tình cảm năm xưa về ngôi trường, thầy cô, bạn bè dồn dập kéo về, hiện hữu trong suy nghĩ của tôi như thời gian quay ngược.
Vũng Tàu khác xưa nhiều lắm, hiện đại không kém gì Tokyo nhưng nhỏ hơn nhiều. Xe dừng, tôi sững sờ khi nhìn thấy cổng trường nay đồ sộ và hoành tráng ngoài sức tưởng tượng với tấm biển đồng rất lớn ghi dòng chữ : “Trường tiểu học nội trú số 1 Trưng Vương”.
Ngay cả những cổng của các học viện thời trang cao cấp Paris ở Pháp và Milan ở Ý - nơi tôi đã từng học khó có thể đẹp như thế này. Ngỡ ngàng và sung sướng, tôi hồi hộp bước qua cổng trường, nhớ lại câu nói của thầy: “Đằng sau chiếc cổng này là một thế giới kỳ diệu của trẻ thơ đang chờ đợi các con”.
Tôi ngạc nhiên vì sân trường không còn là gạch vương giả đá màu xám đen mà được lát đá hoa cương cao cấp màu sắc đỏ hồng tuyệt đẹp. Những hàng cây phượng, lim cổ thụ, to lớn, xanh mượt đến nao lòng. Tán lá của chúng xòe kín đan chéo vào nhau tạo nên những chiếc dù khổng lồ che mát cả sân trường. Tượng đài Hai Bà Trưng cưỡi voi ra trận, uy nghi nép bên cây vạn tuế - giờ đã cao lớn hơn xưa như dõi theo các thế hệ học trò. Lá cờ Tổ quốc phần phật bay trong gió nhưng tươi hơn trong nắng mới.
Ngắm nhìn sân trường, lòng tôi trào dâng những cảm xúc thật lạ lùng. Sau 23 năm, cảnh vật có đổi khác rất nhiều nhưng không hề xưa cũ, vẫn tràn trề sức sống như chứa đựng mãi niềm tự hào của ngôi trường nổi tiếng ngày nào.
Tuy nhiên, trường Trưng Vương đã được xây mới lại hoàn toàn. Trên khu đất rộng của trường khi xưa, giờ đây đứng sừng sững hai tòa nhà như tòa tháp đôi cao mười ba tầng phủ toàn nhôm và kính sáng choang theo kiến trúc hiện đại và đậm màu sắc dân tộc. Nối liền hai tòa tháp là một chiếc cầu vững chãi ở lưng chừng tầng tám. Đứng trên đây ngắm xuống toàn cảnh sân trường mới thơ mộng làm sao. Mỗi bên tháp có bốn thang máy cảm ứng điều khiển bằng giọng nói và một thang cuốn hiện đại sử dụng nguồn điện mặt trời vĩnh cửu đảm bảo đưa toàn bộ học sinh toàn trường ra vào lớp hay xuống sân chỉ trong vòng 5 phút nếu có sự cố xảy ra.
Thiết kế của ngôi trường thật là đẹp, cứ cách ba tầng lại có một tầng để trống làm sân chơi cho học sinh. Các tầng này đặt đầy bồn hoa như một công viên nên trường lúc nào cũng thoang thoảng mùi hoa. Các lớp học cũng rất khang trang, hiện đại theo tiêu chuẩn châu Âu. Vì là trường nội trú, cuối mỗi tuần, cha mẹ học sinh mới đón về chơi ngày nghỉ nên điều kiện học tập và sinh hoạt của học sinh rất đầy đủ. Trường bao gồm phòng học, phòng ăn, phòng ngủ, khu thể thao, giải trí với bể bơi xanh 18 đường đua, phòng chơi bowling, chơi game, thính phòng hòa nhạc, nơi thi đấu cờ vua và các phòng chức năng như tin học, mỹ thuật.
Đặc biệt, trường sử dụng năng lượng sạch của tương lai, không dùng bóng đèn mà cửa sổ là các tấm pin mặt trời. Tại đây tế bào quang điện sẽ biến đổi ánh sáng thành điện năng và tự điều chỉnh theo thời tiết để chống cận thị cho học sinh.
Việc dạy học ngày nay khác xưa nhiều lắm. Tôi không thể tìm thấy dấu vết gì của thời trước đây. Tấm bảng xanh Hàn Quốc khi xưa thầy viết phấn giờ đã thay bằng màn hình cảm ứng từ xa 143 inch. Dưới chỗ ngồi của học sinh và thầy giáo cũng không còn sách vở lỉnh kỉnh, thay vào đó là máy tính cảm ứng nối mạng không dây, chỉ to bằng tờ A4 nhưng chứa kho dữ liệu khổng lồ. Học sinh không còn phải lên bảng, chỉ ngồi dùng ngón tay lướt trên máy tính bảng. Khi thầy nhấn số của bạn nào là bài làm của bạn ấy hiện lên màn hình lớn cho cả lớp cùng xem và nhận xét. Thầy và trò sử dụng hoàn toàn công nghệ thông tin kỹ thuật cao trong dạy và học. Người thầy ngày nay không còn gân cổ giảng bài như xưa nữa mà là người đứng ra tổ chức các hoạt động giáo dục cho học sinh tự mình chiếm lĩnh tri thức.
Học sinh lớp 4 và 5 ngày nay sử dụng thành thạo đồ họa vi tính không gian ba chiều trong giờ học vẽ hay học toán hình. Cách đây hơn hai mươi năm, thời tôi học, đó là công việc của các kỹ sư tin học hay chuyên viên thiết kế. Tôi cứ nghĩ, được học trong một ngôi trường hiện đại và nổi tiếng như thế này - những thế hệ học sinh ngày nay lại không tự hào sao được?
Ở đây, tôi gặp lại rất nhiều bạn bè cũ ngày xưa giờ phần lớn đều đã thành đạt, tay bắt mặt mừng. Nguyễn Đình Hoàng yêu thích môn Toán giờ là tiến sĩ ở viện Toán quốc gia. Trần Lê Hiếu là tổng giám đốc công ty kinh doanh địa ốc. Đỗ Huy Hoàng bệ vệ là phó giám đốc xí nghiệp khoan dầu khí. Đặng Khánh Mai có tố chất lãnh đạo giờ là bí thư Thành đoàn. Nguyễn Hoàng Duy là bếp trưởng tại khách sạn Cap Saint Jacque Vũng Tàu. Ngô Thanh Tâm là bà chủ nhà hàng Vườn treo nổi tiếng. Việt Hà là nghệ sĩ múa ưu tú. Phan Việt Quang là huấn luyện viên trưởng đội tuyển Game thủ quốc gia…
Nhưng ấn tượng nhất chính là tôi gặp lại những thầy cô cũ xưa giảng dạy tại trường giờ đã nghỉ hưu. Từ những thầy cô là hiệu trưởng đầu tiên đến giáo viên từ cũ đến mới. Dù nhiều thầy cô mái tóc đã bạc trắng, lưng còng, dáng đi mệt nhọc của các cụ già lớn tuổi nhưng nụ cười, ánh mắt của các thầy cô giáo vẫn tinh anh rạng rỡ và tràn đầy tâm huyết. Nhìn vào đôi mắt già nua của thầy giáo chủ nhiệm lớp tôi sau 23 năm đã qua đi, tôi vẫn thấy tỏa ra ánh sáng của lòng nhân từ của những ước mơ mà thầy đã chắp cánh cho tôi. Giọng thầy vẫn trầm ấm chậm rãi, vẫn rất chu đáo, đầy quan tâm khi hỏi chúng tôi về con đường sự nghiệp, gia đình. Quả thật tôi như được sống lại trong những năm tháng là học sinh của thầy.
Tôi tự hào khoe với thầy sự trưởng thành của mình. Sau khi tốt nghiệp chuyên ngành thiết kế thời trang cao cấp tại học viện Thời trang Mod Art Paris, tôi học tiếp sau đại học tại học viện Domus Academy Milan (Italia) - nơi nhà thiết kế Đỗ Mạnh Cường đã từng theo học. Nhận bằng thạc sĩ xuất sắc, tôi về đầu quân cho hãng một hãng thời trang Pháp. Hiện giờ, tôi là giám đốc thiết kế trang phục mùa đông khu vực châu Á của hãng tại Nhật Bản. Tôi có công việc làm phù hợp với sở thích, có một mái ấm gia đình hạnh phúc và tên tôi thỉnh thoảng lại xuất hiện đều đặn trong tạp chí chuyên ngành thời trang thế giới. Vậy có thể coi tôi là một phụ nữ thành đạt.
Thầy vui mừng chúc cho sự thành công của tôi. Tôi xúc động cảm ơn thầy, kính chúc thầy sức khỏe và xin phép thầy bước vào thang máy lên tầng mười ba đi về phía hội trường. Bước ra khỏi thang máy, tôi gặp một phụ nữ lớn tuổi, tóc đã hoa râm nhưng vẫn giữ được nét đẹp của tuổi thanh xuân trông rất quen.
Thấy tôi, bà cười thật tươi và tôi nhận ra đó là cô Nguyễn Thị Thu Thủy, hiệu trưởng khi tôi học lớp 5 tại trường. Tôi đến chào cô rồi tự giới thiệu về mình. Cô ồ lên: “Thái Hà đấy à? Trông sang trọng quá nhỉ? ”. Cô hỏi chuyện tôi rất nhiều và cô còn nhớ cả tiết mục văn nghệ nhảy Gangnam Style mà chúng tôi biểu diễn cách đây 23 năm.
Lễ hội trường sôi nổi và đầy ắp cảm xúc rồi cũng đến lúc kết thúc và chúng tôi chia tay ngôi trường cùng mọi người trong tình cảm lưu luyến.
Một ngày không xa, chúng tôi sẽ trở về thăm lại ngôi trường cũ của mình và chắc chắn sẽ làm một điều gì đó dù bé nhỏ để góp phần tô điểm thêm truyền thống của ngôi trường mà tôi yêu dấu, tôi tự hào về nó trong mỗi bước chân, mỗi ngả đường đi đến thành công.
Bóng ngôi trường mỗi lúc một nhòa dần và tôi giật mình bừng tỉnh – thì ra đó chỉ là một giấc mơ báo trước tương lai, nhưng tôi tin rằng giấc mơ đó sẽ trở thành hiện thực"
"Cuộc đời mỗi con người có vô vàn những kỷ niệm, song những kỷ niệm thơ ấu của thời học sinh bao giờ cũng in đậm trong ký ức, được người ta khắc ghi, nâng niu trân trọng nhất. Nó có buồn, có vui song cũng rất hạnh phúc mỗi khi hồi tưởng lại. Sau 23 năm rời xa ngôi trường thân yêu, tôi mới thấu hiểu tình cảm ấy khi trở về dự lễ hội kỷ niệm 40 năm (1996-2036) thành lập ngôi trường cũ của tôi mang tên tiểu học Trưng Vương.
Tôi là Lê Thái Hà, nhà thiết kế cao cấp ngành thời trang đang làm việc tại Tokyo (Nhật Bản). Xưa kia, tôi là học sinh lớp 6 của trường tiểu học Trưng Vương, TP Vũng Tàu. Từ 23 năm trước, khi còn là học sinh lớp 5 tôi đã rất tự hào với thành tích của trường. Được thành lập từ năm 1996 nhưng bấy giờ cơ sở vật chất vẫn còn đơn sơ, nhiều dãy phòng xuống cấp, chỉ có tình thương của thầy cô, bạn bè cùng môi trường giáo dục thân thiện là không thể chê được.
Chiều ngày 16/11/2036, khi được nhận thư mời qua fax, tôi thu xếp công việc trở về Việt Nam. Từ Tokyo, sau 4 giờ bay thẳng trên máy bay phản lực siêu thanh của hãng hàng không quốc gia Nhật Bản, vượt qua gần 8000 km, tôi hạ cánh xuống sân bay quốc tế Vũng Tàu. Tôi nghỉ ngơi tại khách sạn 6 sao mang tên Cap Saint Jacque để về thăm trường cũ vào sáng hôm sau. Sau 23 năm xa cách, tình cảm năm xưa về ngôi trường, thầy cô, bạn bè dồn dập kéo về, hiện hữu trong suy nghĩ của tôi như thời gian quay ngược.
Vũng Tàu khác xưa nhiều lắm, hiện đại không kém gì Tokyo nhưng nhỏ hơn nhiều. Xe dừng, tôi sững sờ khi nhìn thấy cổng trường nay đồ sộ và hoành tráng ngoài sức tưởng tượng với tấm biển đồng rất lớn ghi dòng chữ : “Trường tiểu học nội trú số 1 Trưng Vương”.
Ngay cả những cổng của các học viện thời trang cao cấp Paris ở Pháp và Milan ở Ý - nơi tôi đã từng học khó có thể đẹp như thế này. Ngỡ ngàng và sung sướng, tôi hồi hộp bước qua cổng trường, nhớ lại câu nói của thầy: “Đằng sau chiếc cổng này là một thế giới kỳ diệu của trẻ thơ đang chờ đợi các con”.
Tôi ngạc nhiên vì sân trường không còn là gạch vương giả đá màu xám đen mà được lát đá hoa cương cao cấp màu sắc đỏ hồng tuyệt đẹp. Những hàng cây phượng, lim cổ thụ, to lớn, xanh mượt đến nao lòng. Tán lá của chúng xòe kín đan chéo vào nhau tạo nên những chiếc dù khổng lồ che mát cả sân trường. Tượng đài Hai Bà Trưng cưỡi voi ra trận, uy nghi nép bên cây vạn tuế - giờ đã cao lớn hơn xưa như dõi theo các thế hệ học trò. Lá cờ Tổ quốc phần phật bay trong gió nhưng tươi hơn trong nắng mới.
Ngắm nhìn sân trường, lòng tôi trào dâng những cảm xúc thật lạ lùng. Sau 23 năm, cảnh vật có đổi khác rất nhiều nhưng không hề xưa cũ, vẫn tràn trề sức sống như chứa đựng mãi niềm tự hào của ngôi trường nổi tiếng ngày nào.
Tuy nhiên, trường Trưng Vương đã được xây mới lại hoàn toàn. Trên khu đất rộng của trường khi xưa, giờ đây đứng sừng sững hai tòa nhà như tòa tháp đôi cao mười ba tầng phủ toàn nhôm và kính sáng choang theo kiến trúc hiện đại và đậm màu sắc dân tộc. Nối liền hai tòa tháp là một chiếc cầu vững chãi ở lưng chừng tầng tám. Đứng trên đây ngắm xuống toàn cảnh sân trường mới thơ mộng làm sao. Mỗi bên tháp có bốn thang máy cảm ứng điều khiển bằng giọng nói và một thang cuốn hiện đại sử dụng nguồn điện mặt trời vĩnh cửu đảm bảo đưa toàn bộ học sinh toàn trường ra vào lớp hay xuống sân chỉ trong vòng 5 phút nếu có sự cố xảy ra.
Thiết kế của ngôi trường thật là đẹp, cứ cách ba tầng lại có một tầng để trống làm sân chơi cho học sinh. Các tầng này đặt đầy bồn hoa như một công viên nên trường lúc nào cũng thoang thoảng mùi hoa. Các lớp học cũng rất khang trang, hiện đại theo tiêu chuẩn châu Âu. Vì là trường nội trú, cuối mỗi tuần, cha mẹ học sinh mới đón về chơi ngày nghỉ nên điều kiện học tập và sinh hoạt của học sinh rất đầy đủ. Trường bao gồm phòng học, phòng ăn, phòng ngủ, khu thể thao, giải trí với bể bơi xanh 18 đường đua, phòng chơi bowling, chơi game, thính phòng hòa nhạc, nơi thi đấu cờ vua và các phòng chức năng như tin học, mỹ thuật.
Đặc biệt, trường sử dụng năng lượng sạch của tương lai, không dùng bóng đèn mà cửa sổ là các tấm pin mặt trời. Tại đây tế bào quang điện sẽ biến đổi ánh sáng thành điện năng và tự điều chỉnh theo thời tiết để chống cận thị cho học sinh.
Việc dạy học ngày nay khác xưa nhiều lắm. Tôi không thể tìm thấy dấu vết gì của thời trước đây. Tấm bảng xanh Hàn Quốc khi xưa thầy viết phấn giờ đã thay bằng màn hình cảm ứng từ xa 143 inch. Dưới chỗ ngồi của học sinh và thầy giáo cũng không còn sách vở lỉnh kỉnh, thay vào đó là máy tính cảm ứng nối mạng không dây, chỉ to bằng tờ A4 nhưng chứa kho dữ liệu khổng lồ. Học sinh không còn phải lên bảng, chỉ ngồi dùng ngón tay lướt trên máy tính bảng. Khi thầy nhấn số của bạn nào là bài làm của bạn ấy hiện lên màn hình lớn cho cả lớp cùng xem và nhận xét. Thầy và trò sử dụng hoàn toàn công nghệ thông tin kỹ thuật cao trong dạy và học. Người thầy ngày nay không còn gân cổ giảng bài như xưa nữa mà là người đứng ra tổ chức các hoạt động giáo dục cho học sinh tự mình chiếm lĩnh tri thức.
Học sinh lớp 4 và 5 ngày nay sử dụng thành thạo đồ họa vi tính không gian ba chiều trong giờ học vẽ hay học toán hình. Cách đây hơn hai mươi năm, thời tôi học, đó là công việc của các kỹ sư tin học hay chuyên viên thiết kế. Tôi cứ nghĩ, được học trong một ngôi trường hiện đại và nổi tiếng như thế này - những thế hệ học sinh ngày nay lại không tự hào sao được?
Ở đây, tôi gặp lại rất nhiều bạn bè cũ ngày xưa giờ phần lớn đều đã thành đạt, tay bắt mặt mừng. Nguyễn Đình Hoàng yêu thích môn Toán giờ là tiến sĩ ở viện Toán quốc gia. Trần Lê Hiếu là tổng giám đốc công ty kinh doanh địa ốc. Đỗ Huy Hoàng bệ vệ là phó giám đốc xí nghiệp khoan dầu khí. Đặng Khánh Mai có tố chất lãnh đạo giờ là bí thư Thành đoàn. Nguyễn Hoàng Duy là bếp trưởng tại khách sạn Cap Saint Jacque Vũng Tàu. Ngô Thanh Tâm là bà chủ nhà hàng Vườn treo nổi tiếng. Việt Hà là nghệ sĩ múa ưu tú. Phan Việt Quang là huấn luyện viên trưởng đội tuyển Game thủ quốc gia…
Nhưng ấn tượng nhất chính là tôi gặp lại những thầy cô cũ xưa giảng dạy tại trường giờ đã nghỉ hưu. Từ những thầy cô là hiệu trưởng đầu tiên đến giáo viên từ cũ đến mới. Dù nhiều thầy cô mái tóc đã bạc trắng, lưng còng, dáng đi mệt nhọc của các cụ già lớn tuổi nhưng nụ cười, ánh mắt của các thầy cô giáo vẫn tinh anh rạng rỡ và tràn đầy tâm huyết. Nhìn vào đôi mắt già nua của thầy giáo chủ nhiệm lớp tôi sau 23 năm đã qua đi, tôi vẫn thấy tỏa ra ánh sáng của lòng nhân từ của những ước mơ mà thầy đã chắp cánh cho tôi. Giọng thầy vẫn trầm ấm chậm rãi, vẫn rất chu đáo, đầy quan tâm khi hỏi chúng tôi về con đường sự nghiệp, gia đình. Quả thật tôi như được sống lại trong những năm tháng là học sinh của thầy.
Tôi tự hào khoe với thầy sự trưởng thành của mình. Sau khi tốt nghiệp chuyên ngành thiết kế thời trang cao cấp tại học viện Thời trang Mod Art Paris, tôi học tiếp sau đại học tại học viện Domus Academy Milan (Italia) - nơi nhà thiết kế Đỗ Mạnh Cường đã từng theo học. Nhận bằng thạc sĩ xuất sắc, tôi về đầu quân cho hãng một hãng thời trang Pháp. Hiện giờ, tôi là giám đốc thiết kế trang phục mùa đông khu vực châu Á của hãng tại Nhật Bản. Tôi có công việc làm phù hợp với sở thích, có một mái ấm gia đình hạnh phúc và tên tôi thỉnh thoảng lại xuất hiện đều đặn trong tạp chí chuyên ngành thời trang thế giới. Vậy có thể coi tôi là một phụ nữ thành đạt.
Thầy vui mừng chúc cho sự thành công của tôi. Tôi xúc động cảm ơn thầy, kính chúc thầy sức khỏe và xin phép thầy bước vào thang máy lên tầng mười ba đi về phía hội trường. Bước ra khỏi thang máy, tôi gặp một phụ nữ lớn tuổi, tóc đã hoa râm nhưng vẫn giữ được nét đẹp của tuổi thanh xuân trông rất quen.
Thấy tôi, bà cười thật tươi và tôi nhận ra đó là cô Nguyễn Thị Thu Thủy, hiệu trưởng khi tôi học lớp 5 tại trường. Tôi đến chào cô rồi tự giới thiệu về mình. Cô ồ lên: “Thái Hà đấy à? Trông sang trọng quá nhỉ? ”. Cô hỏi chuyện tôi rất nhiều và cô còn nhớ cả tiết mục văn nghệ nhảy Gangnam Style mà chúng tôi biểu diễn cách đây 23 năm.
Lễ hội trường sôi nổi và đầy ắp cảm xúc rồi cũng đến lúc kết thúc và chúng tôi chia tay ngôi trường cùng mọi người trong tình cảm lưu luyến.
Một ngày không xa, chúng tôi sẽ trở về thăm lại ngôi trường cũ của mình và chắc chắn sẽ làm một điều gì đó dù bé nhỏ để góp phần tô điểm thêm truyền thống của ngôi trường mà tôi yêu dấu, tôi tự hào về nó trong mỗi bước chân, mỗi ngả đường đi đến thành công.
Bóng ngôi trường mỗi lúc một nhòa dần và tôi giật mình bừng tỉnh – thì ra đó chỉ là một giấc mơ báo trước tương lai, nhưng tôi tin rằng giấc mơ đó sẽ trở thành hiện thực"
Mỗi tuần một lần, vào sáng thứ hai, sau lễ chào cờ, chúng em được nghe thầy hiệu trưởng dặn dò nền nếp thi đua trong tuần.
Thầy hiệu trưởng trường em còn khá trẻ, thầy khoảng trên ba mươi tuổi. Dáng thầy cao, gầy. Mái tóc đen nhánh, cắt gọn gàng khiến gương mặt thầy có vẻ nghiêm nghị với khuôn mặt chữ điền: cằm vuông, nở nang cân đối, sống mũi thẳng và đôi mắt to, tia mắt thẳng thắn, độ lượng. Thầy hiệu trưởng trường em là một người gốc Huế. Giọng nói của thầy êm ái du dương, dịu dàng, rất lôi cuốn người nghe. Thầy dặn dò một tuần học tập thi đua mới rất rành mạch, rõ ràng. Hết giờ chào cờ, thầy đi về phòng hiệu trưởng của mình, dáng đi khoan thai, nhẹ nhàng. Gót giầy của thầy đi êm, tiếng đế giầy gõ lên hành lang vang lên khe khẽ.
Thầy thường mặc áo sơ-mi trắng dài tay, quần âu màu đen ủi li thẳng cứng. Vào những ngày lễ lớn, thầy đeo cà-vạt sẫm màu rất lịch sự, trang trọng. Với chất giọng đặc thù của xứ Huế, thầy đọc lịch sử của các ngày lễ lớn một cách truyền cảm, hùng tráng. Lắng nghe thầy đọc lịch sử ngày lễ Hai Bà Trưng, em nghe như đâu đây vang lên tiếng voi ra trận của Hai Bà hoà với tiếng sóng nước âm vang của dòng sông Hát.
Thầy rất yêu học sinh nên dù thầy có vẻ mặt nghiêm nghị, tình yêu nghề, yêu học sinh của thầy vẫn toát lên trong cái nhìn ấm áp, trong sự ân cần hỏi han chúng em. Trong suốt những năm học đã qua, em chưa thấy thầy hiệu trưởng phạt học sinh bao giờ. Trái lại, khi nhà bạn Khanh lớp 5B bị hoả hoạn, thầy đích thân đến lớp hỏi han tỉ mỉ. Thầy đã ưu ái tặng bạn Khanh phần thưởng cuối năm với rất nhiều sách vở, dụng cụ học tập và cả một phần quà cứu trợ cho gia đình Khanh. Trong những năm qua, thầy hiệu trưởng đã lãnh đạo trường em đi lên vững vàng, đạt nhiều thành tích trong phong trào học tập, văn nghệ, thể thao. Tất cả các thầy cô giáo trong trường đều kính trọng thầy hiệu trưởng.
Thầyhiệu trưởng trường em là một người thầy khả ái và đáng kính. Em yêu ngôi trường Tiểu học của mình và rất kính mến thầy hiệu trưởng. Mai này lên Trung học, chắc chắn hình ảnh của thầy trong tim em sẽ luôn ấm áp, khắc sâu không phai mờ. Hình ảnh ấy là tấm gương sáng để học sinh chúng em noi theo.
Có một người em luôn luôn gặp ở trường, từ giờ ra chơi đến giờ ra về. một người rất yêu quý chúng em. đó là thầy hiệu trưởng.
Thầy năm nay cũng đã hơn năm mươi tuổi. hằng ngày, thầy đều mặc áo sơ mi và quần tây hoặc quần Jeans. vóc dáng thầy cao ráo, thầy ốm nhưng bù lại thầy có một khuôn mặt rạng rỡ, phúc hậu. thầy có một sóng mũi hài hòa với khuôn mặt. thầy luôn luôn mỉm cười khi được chúng em lễ phép nói “con chào thầy ạ!”. Tóc thầy đã gần bạc hết. mắt của thầy luôn luôn phát ra những tia nắng ấm áp.
Thầy luôn là người đến trường sớm nhất và cũng là người về trễ nhất. thầy rất thương chúng em. Lúc chúng em học bài, thầy thường đi xem từng lớp một, có khi thầy còn tham gia truy bài cùng chúng em. Khi chúng em trả bài lưu loát hoặc trả lời được những câu hỏi của cô giáo thì thầy lại gật gù tỏ vẻ hài lòng. Còn những ai không trả bài lưu loát hay không trả lời được câu hỏi thì thầy lại nhắc nhở là về nhà phải chăm chỉ học bài cô giao về nhà, không được lười biếng. thầy không bao giờ la mắng chúng em. Chúng em rất mến và yêu quý thầy.
Cả trường, ai cũng mến thầy, kể cả cô giáo và thầy giáo dạy ở trường. chỉ còn vài một tháng nữa là chúng chúng em đã phải xa thầy rồi, nhưng em sẽ không bao giờ quên những kỉ niệm bốn năm về thầy. em hứa sẽ chăm ngoan, học giỏi hơn nữa để xứng đáng là học trò của thầy.
- Aaaaaa! Thắng rồi! Thằng A lớp em hét lên - Lớp ta thắng rồi,được giải nhất!
Em liền bao bọn nó đi ăn KFC,mất 5 triệu lận
P/s : Tự làm
Bài làm
Bố mẹ biết không, lớp trưởng của lớp con là một bạn nữ. Là con gái mà bạn ấy nhanh nhẹn, hoạt bát và năng nổ hơn cả các bạn nam trong lớp. Nói như vậy không có nghĩa là tính bạn ấy như con trai đâu. Bạn ấy dễ thương lắm ba má ạ. Con sẽ tả bạn ấy cho ba má nghe nhé.
Lớp trưởng lớp con tên là Nguyễn Nhật Linh. Bạn ấy hơn con hai tháng tuổi nhưng về mọi mặt, bạn ấy đều hơn con. Bạn ấy có nước đa ngăm ngăm nhưng trông rất khoẻ mạnh. Mắt bạn ấy to vừa đen vừa sáng. Tóc bạn ấy dài ngang lưng, đen và rất mượt. Khi đến lớp, bạn ấy mặc bộ đồng phục giống con: áo sơ mi cộc tay màu xanh hoà bình với đầm màu xanh tím than. Con thấy bạn ấy đi đôi dép màu xanh đậm, có quai hậu, rất đẹp. Lúc đến nhà bạn ấy chơi, con thấy bạn đi đôi dép lê, mặc bộ đồ thun cộc tay màu xanh lá cây.
Bạn Linh thường đến lớp sớm hơn các bạn khác. Bạn quản cho các bạn trong lớp ôn bài trước khi vào học. Trước khi cô giáo vào, bạn xem lớp, xem bàn ghế của giáo viên có sạch sẽ không. Tổ nào trực nhật không tốt, bạn phê bình vào tiết sinh hoạt. Trong giờ học, bạn hăng hái phát biểu ý kiến xây dựng bài. Bạn Linh thường xung phong lên bảng giải những bài tập khó. Nhờ vậy, các bài tập cô giao về nhà, cả lớp đều có thể hoàn thành trước khi đến lớp. Trong các buổi lao động, bạn phân công rất cụ thể, chu đáo. Trong những tháng có phong trào thi đua, bạn họp lớp và phân công nhiệm vụ cho từng tổ đến nơi đên chốn. Khi cô giáo có việc họp đột xuất, bạn ấy quản lớp đâu vào đó thay cô.
Lớp trưởng lớp con vừa là một học sinh giỏi vừa là lớp trưởng xuất sắc. Con đã học được ở bạn ấy nhiều đức tính tốt đẹp như gương mẫu, năng động, mạnh dạn, tự tin trước đông người. Con tin sau này, bạn ấy sẽ là một cô giáo, một người cán bộ giỏi đấy bố mẹ ạ .
Tham khảo nha.
Hok Tốt !
# mui #
Ngày đầu tiên đến trường chắc ai cũng trong tâm trạng lo sợ, bẽn lẽn không dám nói chuyện với thầy cô, bạn bè của mình đúng không nào? Em cũng vậy đó. Khi ấy em rất nhút nhát, sợ sệt với những cảnh vật mới và cả thầy cô mới nữa. Và một người bạn đã giúp em hòa đồng tự tin hơn là Phương Trúc. Một người bạn thân ở lớp mà em quý mến nhất.
Em và Trúc chơi thân với nhau từ lớp Một đến giờ. Hai đứa bằng tuổi nhau nhưng Trúc cao hơn em một cái đầu và tính tình lại chững chạc, điềm đạm như người lớn đấy . Bạn không đẹp nhưng với khuôn mặt hiền lành dễ thương nên được rất nhiều bạn quý mến. Làn da ngăm ngăm màu bánh mật khỏe khoắn nhưng rất mịn màng bạn tự hào vì đó là sở hữu một làn da giống ba. Khuôn mặt dễ nhìn, tô điểm cho khuôn mặt ấy là mái tóc đen huyền trông khá mượt mà, lúc nào cũng được bạn cột rất gọn gàng. Thỉnh thoảng, Trúc còn thắt bính hai bên trông thật dễ thương làm sao . Vầng trán cao và rộng hơi nhô nhô về phía trước cho thấy bạn là một người thông minh và nhanh nhẹn. Nhưng em nghĩ bạn học giỏi là do bạn ham học hỏi, tìm tòi chứ không phải nhờ vầng trán cao. Trúc luôn thu hút mọi người vì đôi mắt như biết cười, biết nói. Mỗi khi nói chuyện cùng bạn, em mới thấy đôi mắt ấy đẹp biết nhường nào. Đã vậy, khi nhìn ai , Trúc cũng nhìn thẳng cho thấy bạn là một người trung thực, can đảm không sợ gì cả. Chiếc mũi củ tỏi , dù nó không đẹp lắm nhưng em lại thấy nó rất hợp với khuôn mặt tròn trịa của bạn. Sở hữu một hàm răng trắng đều như hạt bắp, bạn trông thật “ăn ảnh” trong các bức hình chụp em cùng với bạn.
Bạn là tấm gương để em noi theo . Ở lớp , Trúc là tổ trưởng nên bạn vừa học giỏi vừa tích cực tham gia các hoạt động học tập, văn nghệ do lớp, trường tổ chức. Mỗi ngày đi học, quần áo của bạn đều tươm tất, gọn gàng chứ không luộm thuộm như các bạn khác do bạn đã chuẩn bị trước từ tối. Tác phong của bạn luôn được cô tuyên dương trước lớp trong các buổi sinh hoạt cuối tuần, thế còn học tập thì sao nhỉ ? Thật ra , bạn rất chăm học và chữ viết của bạn cũng đẹp nữa . Trong lớp, mỗi khi cô cho bài tập toán nâng cao, bạn đều kiên trì suy nghĩ để tìm ra hướng giải chứ không bỏ cuộc như chúng em. Còn khi không hiểu bài, bạn liền tự tin nhờ cô hướng dẫn để rút kinh nghiệm cho các bài tập khác. Bạn còn được bạn bè đặc biệt danh là cây văn vì bạn viết văn rất hay, mạch lạc. Ở lớp, bạn vừa chăm học vừa lễ phép với thầy cô, hòa đồng cùng bạn bè còn ở nhà thì bạn cũng rất ngoan ngoãn , siêng năng làm việc . Có dịp đến nhà bạn chơi , em vô cùng bất ngờ khi thấy bạn đang cặm cụi nấu ăn , tưới cây... giúp bố mẹ . Bạn chia thời gian làm bài, làm việc rất hợp lý nên dù bận làm bài nhưng bạn vẫn còn thời gian giúp bố mẹ, chơi đùa giải trí.
Bạn Trúc là bạn thân nhất của em suốt thời Tiểu học. Mỗi khi buồn hay vui , chúng em đều trò chuyện chia sẻ với nhau rất vui vẻ. Đối với em, bạn luôn là một tấm gương sáng để em học tập theo . Còn vài tháng nữa là chúng em xa trường . Có thể chúng sẽ không gặp lại nhau nữa nhưng các kỉ niệm về bạn , em sẽ không bao giờ quên.
Trò chuyện với Ánh, tôi cảm thấy ấn tượng bởi vẻ bên ngoài thư sinh, năng động và thân thiết. Tuy nhiên, mọi người sẽ càng ngạc nhiên và khâm phục bởi em chính là người đã mang vinh quang về cho ngành giáo dục tỉnh Tuyên Quang khi đạt được Huy chương Bạc cuộc thi giải Toán và Tiếng Anh trên internet cấp quốc gia năm học 2014 - 2015.
Nói về bí quyết học tập của mình, Ánh khiêm tốn bày tỏ: “Với cá nhân em, học môn nào cũng cần sự tập trung cao và hơn hết là ý thức của người học. Không được xem trọng môn này hơn môn kia. Để học tốt môn Toán, em thường lên mạng để tải tài liệu về học thêm nhưng không quên kiến thức nền tảng từ SGK, kiến thức từ các sách nâng cao. Đây mới là tài liệu vững chắc nhất để củng cố kiến thức cho mình. Ngoài những kiến thức do thầy, cô hướng dẫn trên lớp, em sưu tầm thêm các bài toán từ nhiều nguồn khác nhau để tìm ra phương pháp giải cho mình, rồi sau đó tăng dần cấp độ từ dễ đến khó. Bài nào không hiểu thì trao đổi thêm với các thầy, cô. Sau những lần như vậy em tự rút ra cho mình kinh nghiệm để lần sau thực hành tốt hơn”.
Đối với Ánh, ngoài môn Toán, em luôn thu xếp thời gian để học các môn khác và chưa bao giờ xem trọng môn chính so với môn phụ. Em cho biết, học môn nào cũng giúp cho mình có được kiến thức ở mọi lĩnh vực khác nhau, và sẽ bổ trợ kiến thức cho nhau. Giả sử em chỉ học chuyên môn Toán mà các môn khác không biết gì hoặc chỉ học đối phó thì không tốt chút nào. Từ cách nghĩ đó, em luôn phấn đấu và đạt kết quả cao ở các môn học.
Trong 7 năm liền, Ngọc Ánh đều đạt học sinh giỏi, trong năm học 2014-2015, Ánh đạt giải khuyến khích cuộc thi giải Toán và thi Tiếng Anh trên internet cấp tỉnh, Huy chương Bạc cuộc thi giải Toán và Tiếng Anh trên internet cấp quốc gia. Trong lớp, em luôn gương mẫu, gần gũi, thân thiết với bạn bè, sẵn lòng giúp đỡ, hướng dẫn bạn bè vươn lên trong học tập. Em Nguyễn Hoàng Anh, lớp 7A4, Trường THCS Tân Yên (Hàm Yên) chia sẻ: “Bạn Ánh giúp đỡ em rất nhiều trong đôi bạn cùng tiến, đặc biệt là môn toán, từ khi có bạn ấy giúp đỡ, môn toán của em đã tiến bộ hơn rất nhiều, có phần nào em không hiểu, bạn giải thích cho em rất cặn kẽ và dễ hiểu”.
Nhận xét về cô học trò của mình, cô giáo Trần Thị Đảo, giáo viên chủ nhiệm lớp 7A4 tự hào: “Ánh là một học sinh chăm ngoan và học tốt tất cả các môn, đặc biệt là môn Toán. Ngoài ra em còn là một học sinh gương mẫu và tham ra các phong trào đội rất năng nổ và nhiệt tình, luôn luôn được bạn bè quý mến”.
Trong công tác Đội, Ánh là Liên đội trưởng năng động, nhiệt tình, sáng tạo trong các hoạt động Đội. Ánh luôn nhắc nhở các bạn đội viên trong Liên đội phát huy phong trào học tập, giữ vững nề nếp, chăm sóc bảo vệ các công trình trong trường học. Tích cực động viên đội viên trong Liên đội nhà trường tham gia các hoạt động văn hóa, văn nghệ, thể dục thể thao do nhà trường tổ chức.
Những kết quả học tập và thành tích nổi bật về hoạt động đội trong thời gian qua đã khẳng định rằng Nguyễn Ngọc Ánh là một tấm gương tiêu biểu trong công tác Đội, xứng đáng với danh hiệu cháu ngoan Bác Hồ.
Nhỏ nhắn, xinh xắn, tác phong nhanh nhẹn, linh hoạt là ấn tượng của rất nhiều người khi tiếp xúc với Vi Thị Thanh học sinh lớp 9A, Liên đội trưởng Liên đội trường THCS Vinh Quang. Là Liên đội trưởng nhiều năm, Vi Thị Thanh luôn gương mẫu, tích cực trong mọi hoạt động. Thanh luôn chủ động tham mưu với cô Tổng phụ trách Đội về thực hiện các kế hoạch và phong trào Đội, trong đó có nhiều ý kiến của em được áp dụng và đạt kết quả cao đặc biệt với ý tưởng tủ sách “Tri thức cho em” đã Bộ Giáo dục Đào tạo tặng Bằng khen về sáng kiến trong phong trào thi đua "Xây dựng trường học thân thiện, học sinh tích cự" năm học 2010-2011; công tác kế hoạch nhỏ...
Với giọng nói trầm ấm và thật truyền cảm, Vi Thị Thanh còn là một “phát thanh viên măng non” xuất sắc của Liên đội trường THCS Vinh Quang, là một MC duyên dáng trong các chương trình hoạt động ngoại khoá của trường. Không chỉ là một tấm gương trong các phong trào hoạt động của Liên đội, Thanh cũng là một tấm gương sáng trong phong trào “Con ngoan – trò giỏi”. Là chị cả trong gia đình, Thanh luôn biết giúp đỡ bố mẹ các công việc gia đình, đặc biệt là việc giúp và dạy em trai trong học tập. Nhiều năm liền đạt danh hiệu học sinh tiên tiến, trong năm học 2011 – 2012, Thanh đạt giải khuyến khích trong kì thi tuyển chọn học sinh giỏi cấp huyện môn Vật lí và là thành viên đi thi học sinh giỏi bộ môn cấp tỉnh.
Đầu năm học 2011 - 2012, Thanh tiếp tục được các bạn tín nhiệm bầu làm Liên đội trưởng của trường. Em luôn gương mẫu đi đầu trong các hoạt động chung của Liên đội, hướng dẫn các chi đội tổ chức sinh hoạt đều đặn. Em thường xuyên tham gia các hoạt động ý nghĩa do liên đội triển khai như: tham gia chăm sóc, giúp đỡ gia đình chính sách, chăm sóc di tích lịch sử Sân bay Soi Đúng, tôn tạo các công trình măng non đặc biệt là trồng và chăm sóc vườn gừng “Kế hoạch nhỏ” của Liên đội, thu gom giấy vụn... Em còn luôn đôn đốc, nhắc nhở các đội viên thực hiện đúng nội quy, nề nếp khi đến trường, đi học đúng giờ, cố gắng thuộc bài trước khi vào lớp, thành lập tổ cốt cán các bộ môn đi hướng dẫn các bài tập khó trong giờ truy bài 15 phút đầu giờ, duy trì hoạt động tủ sách “Tri thức cho em”...nhờ đó mà nề nếp thi đua học tập và rèn luyện trong toàn Liên đội luôn được duy trì sôi nổi. Bằng những việc đã làm, Thanh luôn được thầy, cô, bạn bè yêu mến.
Cô giáo Phạm Thị Hiền, Tổng phụ trách đội cho biết: Vi Thị Thanh là học sinh gương mẫu, luôn cố gắng học tập, rèn luyện tốt. Em sống khiêm tốn, giản dị, gương mẫu với các bạn. Trong công tác đội, em có tinh thần trách nhiệm cao, tích cực tham gia các cuộc thi, các hoạt động của Liên đội và nhà trường. Mọi công việc được giao, Thanh đều hoàn thành xuất sắc. Em thật sự là tấm gương sáng để các bạn noi theo...
:D