K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

31 tháng 7 2020

  Gợi ý:

1. Tại sao bác bảng đen lại khóc thế nhỉ?

Câu chuyện này hình như...đã học rồi thì phải, hay là bạn tìm hiểu và suy nghĩ thử xem!!!

31 tháng 7 2020

Bạn tham khảo nhé :                                                                                                                                                                                         Sáng nay em đến lớp sớm để trực nhật . Bỗng em nghe thấy tiếng khóc thút thít . Ồ ! Ai vậy nhỉ ? Thì ra là bác bảng đen . Em đang định vào lớp thì bỗng nghe được cuộc trò chuyện của bác bảng đen và anh bàn nói về việc chúng em đã gây ra . Anh bàn quay ra hỏi bác bảng đen : " có chuyện gì mà bác khóc vậy ? " . Bác bảng đen vẫn khóc và nói trong tiếng khóc nức nở : " Anh bàn ơi ! Khổ cho tôi lắm , lúc trước tôi nhẵn bóng và sạch sẽ . Nhưng giờ đây , tôi chẳng còn được như thế nữa , tôi giờ đây toàn phấn bụi , trắng bệch ra . " . Anh Bàn than thở nói rằng : " Chúng ta cùng chung số phận mà bác bảng đen , ngày xưa tôi nhẵn bóng , không có vết mực nào mà bây giờ toàn bút chì , bút mực , bút xóa chằng chịt lên rồi đây ." Hai người vẫn than thở , ôm nhau khóc và trách cho số phận của họ . Em lúc đó tự kiểm điểm lại bản thân và thấy mình đã thật sai lầm . Từ hôm đó , em huy động các bạn trong lớp cùng lau sạch bảng và cả lớp cùng kiểm điểm lại bản thân . Qua đó , em cũng hiểu được không ít giá trị của đồ vật xung quanh ta . 

Học tốt ! 

dưới đây là 1 đoạn trong câu chuyện thỏ và rùa . em hãy đọc kĩ và viết tiếp phần tiếp theo của câu chuyện ( em hãy thêm phần sáng tạo cho hay nhé )Hôm ấy là 1 ngày đẹp trời . Nắng vàng hoe như rót mật xuống đồng cỏ xanh non . Tôi đang nhởn nhơ dạo chơi cùng mấy nàng bướm xinh xinh thì bỗng gặp bác Rùa . Trời ơi ,babs ta mới lù khù , chậm chạp làm sao ! Bốn bàn chân ngắn ngủn cứ nhích...
Đọc tiếp

dưới đây là 1 đoạn trong câu chuyện thỏ và rùa . em hãy đọc kĩ và viết tiếp phần tiếp theo của câu chuyện ( em hãy thêm phần sáng tạo cho hay nhé )

Hôm ấy là 1 ngày đẹp trời . Nắng vàng hoe như rót mật xuống đồng cỏ xanh non . Tôi đang nhởn nhơ dạo chơi cùng mấy nàng bướm xinh xinh thì bỗng gặp bác Rùa . Trời ơi ,babs ta mới lù khù , chậm chạp làm sao ! Bốn bàn chân ngắn ngủn cứ nhích từng bước nặng nề dưới cái mai xám xỉn Không nhịn được cười , tôi cất giọng chế giễu :

-Đúng là chậm như Rùa ! Ha ! Ha ! Ha.a.a ................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................

2
8 tháng 2 2018

Truyện ngụ ngôn "Rùa và Thỏ": Chiến thắng không phải chuyện tôi thắng anh thua mà thành công thực sự là khi cả hai chúng ta cùng thắng

Ngày xửa ngày xưa, có một con rùa và một con thỏ cãi nhau xem ai nhanh hơn. Chúng quyết định giải quyết việc tranh luận bằng một cuộc thi chạy đua. Chúng đồng ý lộ trình và bắt đầu cuộc đua.
Thỏ xuất phát nhanh như bắn và chạy thục mạng một hồi, và sau khi thấy rằng đã bỏ khá xa bạn rùa, thỏ nghĩ mình hãy nghỉ dưới một gốc cây bên đường và thư giãn trước khi tiếp tục cuộc đua. Thỏ ngồi dưới bóng cây và liền ngủ thiếp đi. Rùa từ từ vượt qua thỏ và sớm kết thúc đường đua, dành chiến thắng. Thỏ giật mình tỉnh giấc và nhận ra rằng mình đã bị thua.
Bài học của câu chuyện trên là: chậm và chắc đã chiến thắng cuộc đua.
Nhưng cuộc sống không quá đơn giản như thế, câu chuyện được tiếp tục phát triển thêm:
Thỏ vô cùng thất vọng vì để thua và nó cố suy nghĩ. Nó nhận ra rằng nó đã thua chỉ vì quá tự tin, bất cẩn và thiếu kỷ luật. Nếu nó không xem mọi thứ quá dễ dàng và chắc thắng, thì rùa không thể nào có cửa hạ được nó. Vì thế, nó quyết định thách thức một cuộc đua mới. Rùa đồng ý.
Lần này, thỏ chạy với tất cả sức lực của nó và chạy suốt một mạch về đích. Nó bỏ xa rùa đến mấy dặm đường.
Thế, bài học của câu chuyện này? Nhanh mà chắc sẽ thắng chậm mà chắc.
Nếu có 2 người trong công ty của bạn: một người chậm mà chắc; một người khác nhanh mà vẫn chắc, thì người nhanh và chắc nhất định sẽ được thăng chức nhanh hơn.
Chậm và chắc là điều tốt, nhưng nhanh mà chắc thì còn tốt hơn.
Nhưng câu chuyện cũng không dừng lại ớ đây.
Rùa đã suy ngẫm kết quả và nhận ra rằng: nó không có cách nào thắng được thỏ trên đường đua vừa rồi. Nó suy nghĩ thêm một tí nữa và rồi thách thỏ một cuộc đua khác, nhưng có một chút thay đổi về đường đua.
Thỏ đồng ý. Họ bắt đầu cuộc đua. Như đã tự hứa với lòng mình là phải luôn nhanh, thỏ bắt đầu chạy và chạy với tốc độ cao nhất cho đến bên bờ sông. Vạch đích đến lại còn đến 2 km nữa ở bên kia sông!
Thỏ đành ngồi xuống và lúng túng không biết làm sao đây. Trong lúc đó, rùa đã đến nơi, lội xuống sông và bơi qua bờ bên kia, tiếp tục chạy và kết thúc đường đua.
Ý nghĩa từ câu chuyện này? Trước tiên, cần phải xác định ưu thế của mình, và sau đó là biết chọn sân chơi phù hợp.
Câu chuyện vẫn chưa dừng lại.
Đến đây, thỏ và rùa đã trở thành đôi bạn thân thiết và họ cùng nhau suy ngẫm. Cả hai nhận ra rằng cuộc đua sau cùng có lẽ sẽ có kết quả tốt hơn. Vì thế, chúng quyết định tổ chức một cuộc đua cuối cùng, nhưng chúng sẽ cùng chạy chung một đội.
Cuộc đua bắt đầu, thỏ cõng rùa chạy đến bên bờ sông, rùa lội xuống sông và cõng thỏ bơi qua bên kia bờ sông. Lên đến bờ, thỏ lại cõng rùa đưa cả hai cùng về đích. Và chúng cùng nhận ra rằng đã về đích sớm hơn rất nhiều so với các lần đua trước.

Bài học của câu chuyện này là gì? Thật tuyệt vời nếu mỗi người đều thông minh và đều có ưu điểm riêng, nhưng nếu ta không cùng làm việc với nhau trong một đội và cùng chia xẻ, cống hiến ưu thế của từng người, ta sẽ không bao giờ thực hiện công việc được hoàn hảo bởi vì luôn luôn có những trường hợp ta không thể làm tốt hơn người khác.
Điều quan trọng của làm việc theo nhóm là phải chọn được người trưởng nhóm trong từng trường hợp cụ thể. Phải chọn được người có ưu thế về lĩnh vực mà họ làm trưởng nhóm.
Còn nhiều bài học nữa từ câu chuyện này. Lưu ý rằng cả thỏ và rùa đều không hề đầu hàng hay nản chí sau thất bại. Thỏ quyết tâm làm việc hăng hơn và cố gắng nhiều hơn sau khi gặp phải thất bại cay đắng. Rùa phải thay đổi chiến lược vì nó đã cố gắng làm việc hết sức. Trong cuộc sống, khi phải chịu đựng, đối mặt với thất bại, có thể đó cũng là thời điểm thích hợp để cố gắng hơn và nỗ lực nhiều hơn nữa, nhưng đôi khi cũng cần phải thay đổi chiến lược và thử tìm kiếm giải pháp khác. Và đôi khi phải làm cả hai.
Thỏ và rùa cũng đã học thêm một bài học để đời khác: thay vì chúng chống đối (hay cạnh tranh) với nhau, chúng bắt đầu tìm cách giải quyết tình huống, và chúng đã cùng nhau làm tốt hơn rất nhiều.

8 tháng 2 2018

Câu chuyện Thỏ và Rùa thời hiện đại... (Triết lý sống)

21 Tháng 8 2011 lúc 7:58

Việc áp dụng bài học “rùa và thỏ” đã mang lại thành công và vị thế khó lay chuyển trên thế giới cho Cocacola.

Ngày xửa ngày xưa, có một con rùa và một con thỏ cãi nhau xem ai nhanh hơn. Chúng quyết định giải quyết việc tranh luận bằng một cuộc thi chạy đua. Chúng đồng ý lộ trình và bắt đầu cuộc đua.

Thỏ xuất phát nhanh như như bắn và chạy thụt mạng một hồi, và sau khi thấy rằng đã bỏ khá xa bạn rùa, thỏ nghĩ nó nên nghỉ mệt dưới một tán cây bên đường và thư giãn trước khi tiếp tục cuộc đua. Thỏ ngồi dưới bóng cây và nhanh chóng ngủ thiếp đi. Rùa từ từ vượt qua thỏ và sớm kết thúc đường đua, dành chiến thắng. Thỏ giựt mình tỉnh giấc và nhận ra rằng nó đã bị thua.

Bài học của câu chuyện trên là: chậm và ổn định đã chiến thắng cuộc đua. 

Nhưng cuộc sống không quá đơn giản như thế, câu chuyện được tiếp tục phát triển thêm:

Thỏ vô cùng thất vọng vì để thua và nó cố suy nghĩ. Nó nhận ra rằng nó đã thua chỉ vì quá tự tin, bất cẩn và thiếu kỷ luật. Nếu nó không xem mọi thứ quá dễ dàng và chắc thắng, thì rùa không thể nào có cửa hạ được nó. Vì thế, nó quyết định thách thức một cuộc đua mới. Rùa đồng ý.

Lần này, thỏ chạy với tất cả sức lực của nó và chạy suốt một mạch về đích. Nó bỏ xa rùa đến mấy dặm đường.

Thế, bài học của câu chuyện này: nhanh và vững chắc sẽ chiến thắng cái chậm và ổn định. 

Nếu có 2 người trong công ty của bạn: một người chậm, nguyên tắc và đáng tin cậy; một người khác nhanh và vẫn đáng tin cậy ở những việc anh ta làm. Người nhanh và đáng tin cậy chắc chắn sẽ được thăng chức nhanh hơn.

Chậm và chắc là điều tốt, nhưng nhanh và tin cậy là điều tốt hơn. Nhưng câu chuyện cũng không dừng lại ớ đây. Rùa đã suy ngẫm kết quả và nhận ra rằng: nó không có cách nào thắng được thỏ trên đường đua vừa rồi. Nó suy nghĩ thêm một tí nữa và rồi thách thỏ một cuộc đua khác, nhưng có một chút thay đổi về đường đua.

Thỏ đồng ý. Họ bắt đầu cuộc đua. Như đã tự hứa với lòng mình là phải luôn nhanh, thỏ bắt đầu chạy và chạy với tốc độ cao nhất cho đến bên bờ sông. Vạch đích đến lại còn đến 2 Km nữa ở bên kia sông!

Thỏ dành ngồi xuống và tự hỏi không biết làm sao đây. Trong lúc đó, rùa đã đến nơi, lội xuống sông và bơi qua bờ bên kia, tiếp tục chạy và kết thúc đường đua.

Ý nghĩa từ câu chuyện này?. Trước tiên, cần phải xác định ưu thế của mình, và sau đó là biết chọn sân chơi phù hợp.

Câu chuyện vẫn chưa dừng lại.

Đến đây, thỏ và rùa đã trở thành đôi bạn thân thiết và họ cùng nhau suy ngẫm. Cả hai nhận ra rằng cuộc đua sau cùng có lẽ sẽ có kết quả tốt hơn. Vì thế, chúng quyết định tổ chức một cuộc đua cuối cùng, nhưng chúng sẽ cùng chạy chung một đội.

Cuộc đua bắt đầu, thỏ cõng rùa chạy đến bên bờ sông, rùa lội xuống sông và cõng thỏ bơi qua bên kia bờ sông. Lên đến bờ, thỏ lại cõng rùa đưa cả hai cùng về đích. Và chúng cùng nhận ra rằng đã về đích sớm hơn rất nhiều so với các lần đua trước.

Bài học của câu chuyện này là gì ???

Thật tuyệt vời nếu mỗi người đều thông minh và đều có ưu điểm riêng, nhưng trừ khi các bạn cùng làm việc với nhau trong một đội và cùng chia xẻ, cống hiến ưu thế của từng người, bạn sẽ không bao giờ thực hiện công việc được hoàn hảo bởi vì luôn luôn có những trường hợp bạn không thể làm tốt hơn người khác.

Điều quan trọng của làm việc theo nhóm là phải chọn được người trưởng nhóm trong từng trường hợp cụ thể. Phải chọn được người có ưu thế về lĩnh vực mà họ làm trưởng nhóm.

Còn nhiều bài học nữa từ câu chuyện này. Lưu ý rằng cả thỏ và rùa đều không hề đầu hàng hay nản chí sau thất bại. Thỏ quyết tâm làm việc hăng hơn và cố gắng nhiều hơn sau khi phải thất bại cay đắng. Rùa phải thay đổi chiến lược vì nó đã cố gắng làm việc hết sức. Trong cuộc sống, khi phải chịu đựng, đối mặt với thất bại, có thể đó cũng là thời điểm thích hợp để cố gắng hơn và nỗ lực nhiều hơn nữa, nhưng đôi khi cũng cần phải thay đổi chiến lược và thử tìm kiếm giải pháp khác. Và đôi khi phải làm cả hai.

Thỏ và rùa cũng đã học thêm một bài học để đời khác: thay vì chúng chống đối (hay cạnh tranh) với nhau, chúng bắt đầu tìm cách giải quyết tình huống, và chúng đã cùng nhau làm tốt hơn rất nhiều.

Khi Roberto Goizueta đảm nhận vị trí CEO của Coca Cola vào những năm 1980, ông đã phải đối mặt với sự cạnh tranh gay gắt với Pepsi. Nhân viên của ông ta đang tập trung vào cạnh tranh với Pepsi và cố gắng tăng thị phần từng 0.1%. Goizueta quyết định không cạnh tranh với Pepsi mà thay vào đó là tìm cách chiếm thị phần. Ông ta hỏi các nhân viên và biết rằng trung bình mỗi ngày, mỗi người Mỹ uống các loại nước là 14 ounces (đơn vị đo lường của Mỹ), trong đó thì Coke chỉ có 2 ounces/ngày/người. Rõ ràng việc cạnh tranh không chỉ là Pepsi mà còn là nước, trà, cà phê, sữa và các loại nước trái cây.

Mọi người sẽ dễ dàng tìm thấy Coke bết kể khi nào họ cần uống. Coke quyết định đầu tư các máy bán coca cola tự động  ở khắp các góc đường. Doanh thu tăng nhảy vọt và cho đến nay thì Pepsi vẫn không thể nào theo kịp.

Kết luận: 

câu chuyện ngụ ngôn thỏ và rùa đã dạy cho chúng ta khá nhiều bài học lý thú. Ý tưởng quan trọng nhất là “nhanh và vững chắc” sẽ luôn đánh bại “chậm và ổn định”; làm việc với những ưu điểm của bạn, đầu tư nhiều tài nguyên và làm việc theo nhóm sẽ luôn chiến thắng bất cứ một cá nhân nào; không bao giờ đầu hàng hay nản chí sau thất bại. Và cuối cùng, phải tìm giải pháp cho mọi tình huống, không chống lại cuộc chiến.

-----------------------------------------------♥♥♥------------------------------------------------

Share Note này lên Wall để bạn bè bạn cùng đọc và suy ngẫm nha ^^.... Thank all ♥

GN
GV Ngữ Văn
Giáo viên
2 tháng 5 2018

Thuyền chúng tôi xuôi dòng về hướng Năm Căn. Đó là xứ tiền rừng bạc biển. Tôi đang đứng ở trong mũi thuyền, bỗng nghe thấy tiếng ba gọi: "Mau ra coi, An ơi! Gần tới sân chim rồi.".

6 tháng 5 2020

tui 2k9 nhưng tui ko làm đâu hihi

27 tháng 11 2020
  

tui 2k10 ko biết

10 tháng 1 2018

1

Mỹ Linh là người bạn thân nhất của em trong lớp. Năm nay bạn tròn 10 tuổi. Bạn thật xinh xắn và dễ thương. Dáng người bạn mảnh khảnh, làn da trắng hồng, mái tóc dài mềm mại và đôi mắt bạn tròn đen láy. Chúng em là hai người bạn gắn bó thân thiết và thường giúp đỡ nhau trong học tập.

10 tháng 1 2018

1 . Thúy là người bạn thân của em . Em thì khá mảnh mai nhưng Thúy vừa cao lại đẹp người . Khác với em có một mái tóc tơ dài thì Thúy có mái đầu ngắn đến vai . Đôi mắt bạn có đeo một cặp kính đen bóng . Hai má hồng hào , miệng nhỏ xinh . Người đã đẹp vậy Thúy còn có các đức tính tuyệt vời .

                                                      ............

Câu 2. khó quá tớ làm được mỗi thế này ! XIN LỖI NHIỀU !

10 tháng 4 2021
Câu 6: Nguyễn hiền -> chú bé -> chú
10 tháng 4 2021

Cảm ơn rất nhiều!

2 tháng 11 2017

Đoạn văn hay,chi tiết nhưng đầu câu phải viết hoa.

2 tháng 11 2017

Đoạn văn cũng hay nhưng bạn viết thiếu hay sao ấy ở phần cuối

2 tháng 12 2017

Ông đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng đi lại còn rất nhanh nhẹn . Vóc người dong dỏng cao. Ông thường mặc bộ âu phục màu xanh lam khi đi đây đi đó. Mái tóc ông đã gần bạc hết, lúc nào cũng cắt cao và chải vuốt rất gọn gàng. Đôi mắt ông không còn tinh anh như trước nữa nhưng ông thích đọc báo, xem tivi. Những lúc ấy ông phải mang kính, chăm chú một cách tỉ mỉ. Răng của ông đã rụng đi mấy chiếc nên cái miệng móm mém. Đôi bàn tay ông toàn xương xương và chai sần vì đã lao động quá nhiều nhưng ông làm đâu ra đấy!
Những ngày thơ ấu, em được sống tronhg tình thương bao la của ông, được che chở, được dắt dìu. Ông luôn quan tâm đến cía ăn cái mặc, việc học hành của em. Bữa ăn, ông thường bỏ thức ăn cho em. Ông vui khi em chóng lớn, học hành tiến bộ. Ông luôn lo lắng cho tất cả mọi người trong gia đình, nhắc nhở công việc làm ăn của bố mẹ em. Ông là chỗ tựa tinh thần cho cả nhà Nhớ có ông mà mỗi thành viên trong gia đình đều vững bước đi lên. Chẳng những ông quan tâm đến gia đình mà còn quan tâm đền tình làng nghĩa xóm. Ông hay giúp đỡ người nghèo khó, người không may mắn trong cuộc sống. Ông thường lấy những câu chuyện đời thường thể hiện điều nhân nghĩa để giáo dục cả nhà. Bởi vậy nên mọi người lúc nào cũng yêu quý ông.

2 tháng 12 2017

Mẹ em tên là .... Năm nay mẹ ... tuổi . Nước da trắng hồng . Mái tóc đen nhánh được xõa ngang vai.Dáng người mẹ cao nên mặc j cũng đẹp . Khuôn mặt trái xoan trông rất cân đối . Vầng trán cao chứa đầy sự hiểu biết . Cặp lông mày thanh mịn . Đôi mắt 2 mí ẩn dưới hàng mi dài cong vút . Đôi mắt ấy luôn nhìn em bằng ánh nhìn chan chứa đầy yêu thương . Ánh mắt biết khơi dậy niềm vui và xoa dịu nỗi buồn. Mỗi khi e mắc lỗi , k cần đòn roi, chỉ cần nhìn vào ánh mắt là e biết mình phải sửa lỗi rồi . Đôi môi hồng tự nhiên k cần tô son . Nụ cười tươi để lộ hàm răng trắng và đều như hạt bắp . Giongj nói ấm áp . Mẹ giảng bài rất dễ hiểu chẳng khác gì một cô giáo . Bàn tay mẹ nổi đầy gân xanh vì những ngày tháng vất vả nuôi chúng e khôn lớn . Mẹ ăn mặc rất giản dị . Oử nhà , mẹ mặc bộ quần áo dễ vần động và làm việc . Mỗi khi đi làm, mẹ thường mặc bộ quần áo công sở rông thật lịch sự . Vào những ngày lễ tết , mẹ mặc một chiếc váy , tô chút son trông mẹ càng thêm xinh đẹp.