Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo
Hình ảnh “dòng sông chảy nặng phù sa” là hình ảnh đẹp và gây xúc động nhất đối với em vì nó được dùng để so sánh với tấm lòng yêu thương, quên mình của Bác. Dòng sông quê hương mang nặng phù sa hay tấm lòng của Bác lúc nào cũng chan chứa tình yeu thương dành cho mỗi chúng ta? Bác chia sẻ tình thương cho tất cả mọi người mà chẳng hề nghĩ đến riêng mình. Dòng sông cũng vậy, cứ chảy mãi, chảy mãi, đem đến cho đôi bờ những hạt phù sa đỏ hồng để làm nên hạt gạo, làm nên cuộc sống ấm no hạnh phúc. Chính vì vậy, hình ảnh Bác Hồ luôn luôn sống mãi trong lòng dân tộc Việt Nam, cũng như dòng sông quê hương muôn đời đẹp mãi trên đất nước Việt Nam yêu dấu.
Trời nóng oi bức đến mười ngày, hôm qua một trận mưa rào vừa ập xuống.
Trời bỗng tối sầm lại, gió thổi ù ù, mây đen kéo đến ùn ùn như ông trời đang mặc áo giáp đen ra trận. Không hiểu từ đâu mối bay ra rợp trời, mối trẻ hay rất cao, cao đến sát mái nhà, ngọn cây. Mối già bay thấp, có con bay là là mặt đất. Mối bay ra rất nhiều tưởng như vơ tay lên là bắt được đến vài con mối. Ngoài vườn, mẹ gà cục cục dẫn đàn con tìm nơi ẩn nấp, những chú gà con như những nắm bông vàng chạy lon ton, thỉnh thoảng lại kêu "chiếp chiếp". Gió ngày càng thổi mạnh, bãi mía trước nhà được cơn gió thổi làm lá mía xào xạc như muôn ngàn thiếu nữ đang múa gươm. Bụi cuốn mù trời, lá khô cuốn theo chiều gió chạm xuống đất nghe xào xạc dồn vào một góc sân như một bàn tay vô hình đã quét lại. Ngoài đầu ngõ, những chú kiến hối hả hành quân về tổ mang theo bao nhiêu là thức ăn dự trữ báo hiệu trước một trận mưa rất to sắp đến. Gió thổi mát ơi là mát. Những cọng cỏ gà rung rinh tai nghe ngóng. Đến cả bụi tre đầu ngõ cũng kẽo kẹt đưa võng, lá tre choẽ xuống như những cô thiếu nữ đang ngổi tần ngần gỡ tóc. Hàng bưởi ven bờ ao đu đưa bế những đứa con đầu tròn trọc lốc.
Bỗng chớp loé sáng rực, cả bầu trời như có một chiếc bút kỳ lạ đã vẽ lên bầu trời một nét vẽ thật rõ sáng rồi vụt tắt, ông sấm được thể ra oai ghé xuống sân cười khanh khách, có lúc phát ra những tiếng đùng đoàng như mìn phá đá. Cây dừa vốn thường ngày đứng im lặng ở góc vườn nay thả sức sải tay bơi như những vận động viên đang bơi lội. Những chị mùng tơi ở hàng rào cạnh tường lâu nay uốn éo giờ được nhảy múa hả hê.
Lộp bộp, lộp bộp, trời đã mưa. Trẻ em trong xóm reo lên. Mưa ù ù như xay lúa, mưa sầm sập giọt ngã giọt bay. Nước sùi bọt trắng xoá cả sân. Đất trời mù trắng nước, mưa chéo mặt sân, mùi nước mưa ngai ngái, ngòn ngọt. Mưa rào rào trên mái tôn. mưa bùng nhùng trên các tàu lá chuối, lá khoai. Nước chảy ồ ồ, xối xả. Nước ngập cả sân. Mấy ông cóc cụ nhảy chồm chồm bì bõm trong nước mưa. Nước chảy đục ngầu ngầu, cuồn cuộn dồn về ao, nước mấp mé vườn nhà. Bỗng lóe lên một ánh chớp, sấm kêu "đùng" một cái làm trẻ con trong xóm hét lên một tiếng rõ to. Cây lá trong vườn hả hê run rẩy.
Mưa ngớt dần rồi lạnh hẳn, mấy con chim chào mào từ gốc cây nào đó bay ra hót râm ran như đón ông Mặt Trời lại mỉm cười, những tia nắng vàng óng ánh sau những vòm lá bưởi. Bầu trời lại trong xanh và cao như một bàn tay vô hình đã gột rửa sạch những đám mây đen. Tiếng bàn chân chạy lép nhép ngoài đường. Trẻ em trong xóm rủ nhau đi bắt cá rô ngược dòng nước.
Trận mưa rào thật là thích đã đem đến cái không khí trong lành, khoan khoái dễ chịu. Cây cối như vụt lớn hẳn lên, sum suê hơn mọi ngày, cái bể nhà em lại đầy ắp nước mưa.
Lặng rồi cả tiếng con ve:Nghệ thuật đảo ngữ (đưa tính từ lặng rồi lên đầu câu) nhằm nhấn mạnh cái khắc nghiệt của trưa hè, đến cả con ve cũng “lặng” tiếng rồi vì cái nóng quá oi ả. -Phép nhân hoá ngôi sao- “thúc” làm cho hình ảnh thơ trở nên đẹp lung linh , phép so sánh ko ngang bằng đã nâng hinh ảnh bà mẹ tảo tần khuya sơm lam lũ lên thật cao quý đẹp đẽ hơn cả những vì tinh tuý,và cũng bất tử .Cách nói ẩn dụ “giấc tròn” ko phỉa chỉ là giấc ngủ của con mà là cuộc sống của con , cuộc đời con luôn có mẹ theo sát bên nâng bước con đi ,, che chở cho con , dánh tất thảy yêu thương cho con.Lòng mẹ thật bao la . tình mẹ thật rộng lớn … - Mẹ là ngọn gió của con suốt đời:- ngọn gió mát lành làm dịu êm những vất vả trên đường, ngọn gió bền bỉ theo con suốt cuộc đời. Hình ảnh thơ giản dị nhưng giúp ta thấy được tình thương yêu lớn lao, sự hi sinh thầm lặng, bền bỉ suốt cuộc đời mẹ đối với con.
Phép tu từ có trong đoạn thơ: So sánh
+ Những ngôi sao thức - mẹ thức: Những ngôi sao thức suốt đêm cũng không bằng mẹ thức cả một đời lo lắng , mẹ thầm lặng hi sinh cho con.
+ Mẹ - ngọn gió: Mẹ chính là nơi mát lành, bình yên suốt cuộc đời của con.
Phép tu từ so sánh trong đoạn thơ đã thể hiện được tấm lòng yêu thương, hi sinh thầm lặng của mẹ đối với con và lòng biết ơn sâu sắc của người con đối với mẹ.
Hô hấp là quá trình cây lấy ô-xi để phân giải các chất hữu cơ, sản ra năng lượng cần cho các hoạt động sống, đồng thời thải ra khí cacbonic và hơi nước.
Sơ đồ quá trình hô hấp :
Chất hữu cơ + Khí ô-xi ---> Năng lượng + Khí cacbonic + Hơi nước
học tốt
Cây tre, lũy tre tượng trưng cho tình thương yêu đồng loại, tinh thần đoàn kết dân tộc để vượt qua bão bùng, để làm nên lũy thành bền vững:
"Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm, tay níu tre gần nhau thêm.
Thương nhau, tre chẳng ở riêng
Lũy thành từ đó mà nên hỡi người."
Nguyễn Duy có nhiều cách sáng tạo hình ảnh về cây tre, măng tre để thể hiện tính ngay thẳng, tinh thần bất khuất của nhân dân ta:
"Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm”.
hay: "Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lự thường".
+ Các biện pháp tu từ: Nhân hóa, so sánh, ẩn dụ
+ Phân tích tác dụng của các biện pháp tu từ :
- Biện pháp nhân hóa “Tre” có hành động, cử chỉ như con người thể hiện ở những phẩm chất cao quý của tre: đùm bọc, xả thân vì nhau, hi sinh cho thế hệ mai sau...
- Biện pháp so sánh “đã nhọn như chông” biểu hiện sức sống và sự cương trực, dũng mãnh của tre
- Tre Việt Nam là một phép ẩn dụ lớn dựa trên những nét tương đồng giữa tre và con người Việt Nam. Nói đến cây tre là nói đến con người Việt Nam, phẩm chất cao quý của tre cũng là phẩm chất cao quý của con người và dân tộc Việt Nam.
Chúc bạn học tốt !
Đại đội TNXP 915 được tặng danh hiệu Anh hùng
(ANTĐ) - Sáng 24-12, tỉnh Thái Nguyên đã long trọng tổ chức Lễ đón nhận danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân cho Đại đội 915 thuộc Đội 91 TNXP Bắc Thái tại Nhà bia tưởng niệm liệt sỹ thanh niên xung phong phường Gia Sàng (TP Thái Nguyên). Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh đã gửi vòng hoa kính viếng hương hồn các liệt sỹ TNXP.
Trao tặng danh hiệu Anh hùng LLVTND cho Đại đội 915 TNXP |
37 năm về trước, đúng vào đêm Giáng sinh 24-12-1972, tại nơi đây đã chứng kiến một sự kiện lịch sử bi tráng: Hơn 60 đội viên TNXP của Đại đội 915 đã anh dũng hy sinh trong cuộc tập kích bằng không quân của đế quốc Mỹ. Tất cả họ đều ngã xuống khi làm nhiệm vụ cứu hàng quân sự chi viện cho chiến trường miền Nam. Đại đội 915 được thành lập từ tháng 6-1972, với đại đa số đoàn viên là thanh niên các dân tộc thiểu số tuổi đời mới chỉ 17-18.
Ở thời điểm 12 ngày cuối năm 1972, cùng với các thành phố Hà Nội, Hải Phòng, quân và dân Thái Nguyên đã anh dũng đánh trả các đợt ném bom dữ dội của không quân Mỹ. Lúc đó, tại ga Lưu Xá và ga Quán Triều vẫn còn hơn 2 vạn tấn hàng hóa chi viện cho chiến trường miền Nam. Nơi đây cũng được coi như một cảng nổi của miền Bắc, nơi tiếp nhận và tập kết hàng hóa, vũ khí. Sáng 24-12-1972, hàng trăm toa tàu chở hàng đã bị kẹt tại ga Lưu Xá, Quán Triều do tuyến đường sắt về Hà Nội bị không quân Mỹ oanh tạc. Nhu cầu giải tỏa hàng hóa tại đây trở nên cấp thiết.
Nghe tin đó, cả đại đội xung phong lên đường đi cứu hàng dù ai cũng biết, sớm muộn gì máy bay Mỹ cũng sẽ quay lại tấn công vị trí trọng yếu này. Sau khi nghe phổ biến nhiệm vụ, 66 đoàn viên được chọn nhanh chóng rời điểm đứng chân là xã Linh Sơn, huyện Đồng Hỷ hành quân xuống Lưu Xá. Công việc bốc dỡ hàng hóa từ xe lửa chuyển sang ôtô được tiến hành đến 19h30 tối thì cả Đại đội được lệnh nghỉ ăn cơm. Bữa cơm chưa kịp dọn thì còi báo động hú lên từng chặp, hàng đàn máy bay Mỹ ào tới thi nhau trút bom xuống khu vực này. Và một quả bom trong số đó đã rơi trúng dãy hầm trú ẩn của cả đại đội. Cả 60 đoàn viên của Đại đội 915 đã hy sinh anh dũng…
Phát biểu tại buổi lễ, Phó Chủ tịch Quốc hội Uông Chu Lưu nhấn mạnh: Sự hy sinh của những đội viên TNXP Đại đội 915 là tấm gương sáng ngời về chủ nghĩa anh hùng cách mạng, là bản anh hùng ca bất khuất của dân tộc Việt Nam, đi vào lịch sử như một kỳ tích trong sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc. Nhân dịp này, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch cũng trao bằng công nhận di tích lịch sử quốc gia cho địa điểm lưu niệm các TNXP Đại đội 915 tại ga Lưu Xá, phường Gia Sàng.
Trước đó, hưởng ứng lời kêu gọi của Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết và đồng chí Phạm Xuân Đương - Chủ tịch UBND tỉnh Thái Nguyên về công tác đền ơn đáp nghĩa, đồng thời để tri ân, tôn vinh sự hy sinh cao cả của các anh hùng liệt sỹ Thanh niên xung phong, đoàn công tác Báo An ninh Thủ đô đã trao món quà xây dựng 5 ngôi nhà tình nghĩa trị giá 150 triệu đồng cho UBND tỉnh với mục đích bảo tồn những giá trị tinh thần, ký ức và truyền thống rất đỗi tự hào của thế hệ cha anh.
giúp tui với mn ''0_o''
Bài thơ "Quê hương là chốn yêu thương" mang một nét giản dị nhưng lại đầy ấm áp và sâu sắc. Với những vần thơ mộc mạc, tác giả đã thể hiện một tình cảm chân thành và tha thiết với quê hương – nơi đã nuôi dưỡng, chở che mỗi con người từ khi còn bé thơ cho đến suốt cuộc đời.
Câu thơ đầu tiên, "Quê hương là chốn yêu thương", ngay lập tức đã khắc sâu vào tâm trí người đọc cảm giác gắn bó, thân thuộc. Quê hương không chỉ là nơi ta sinh ra mà còn là nơi lưu giữ những kỷ niệm đầu đời, là nguồn cảm hứng, là "chốn yêu thương" mà ta luôn tìm về dù có đi đâu, làm gì. Cảm giác ấy là một tình yêu vô bờ bến, không thể thay thế bằng bất cứ nơi nào khác.
Câu thơ tiếp theo, "Nơi con khôn lớn, gió sương dãi đầu", như một lời nhắc nhớ về những tháng ngày vất vả, khó khăn mà mỗi người đều trải qua. Quê hương là nơi mà mỗi chúng ta phải trưởng thành, phải đối mặt với những thử thách, những giọt mồ hôi, nước mắt, thậm chí là những cơn gió lạnh và những cơn mưa giông. Tuy vậy, chính những gian khó ấy lại là một phần không thể thiếu trong hành trình trưởng thành của mỗi con người.
"Trải qua bao tháng năm dài, Tình yêu vẫn thấm, chẳng phai nhạt màu" – hai câu thơ cuối cùng như khẳng định sức mạnh bền vững của tình yêu quê hương. Dù có đi xa, dù có trải qua bao nhiêu năm tháng, tình yêu với quê hương vẫn luôn ở trong tim, vẹn nguyên, không bao giờ phai nhạt. Quê hương không chỉ là nơi ta sinh ra mà còn là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, là nơi ta tìm lại chính mình khi gặp phải những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
Bài thơ là một lời nhắc nhở về những giá trị tinh thần cao quý mà quê hương mang lại. Mỗi chúng ta đều mang trong mình một tình yêu vô hạn dành cho mảnh đất đã sinh thành, nuôi dưỡng, và dạy cho ta những bài học quý giá về tình yêu, lòng kiên nhẫn, và sự sẻ chia. Quê hương, dù ở đâu, luôn là nơi để ta tìm về, là nguồn động viên lớn lao trong mỗi bước đi của cuộc đời