K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 4 2024

Mặt trời mọc lên từ phía đông, những tia nắng đầu tiên của ngày mới rọi qua cửa sổ, làm thức tỉnh mọi người trong gia đình. Mẹ tôi bắt đầu ngày mới bằng việc vào bếp, tiếng chén đĩa lạch cạch, mùi thơm của cà phê và bánh mì nướng lan tỏa khắp nhà.

Trong khi đó, bố tôi mở báo và đọc tin tức mới nhất. Anh trai tôi thì ngồi trước máy tính, chuẩn bị cho một ngày học trực tuyến. Còn tôi, sau khi dậy, thường mở nhạc và bắt đầu một buổi tập yoga để khởi động cho ngày mới.

Sau bữa sáng, mọi người bắt đầu công việc của mình. Mẹ tôi tiếp tục công việc nội trợ, bố tôi đi làm, anh trai tôi và tôi thì học. Trưa, chúng tôi cùng nhau ăn cơm, nghỉ ngơi và sau đó tiếp tục công việc.

Chiều tối, sau khi hoàn thành công việc, chúng tôi thường cùng nhau xem phim hoặc chơi trò chơi gia đình. Bữa tối thường là thời gian chúng tôi cùng nhau chia sẻ về những điều đã xảy ra trong ngày. Sau bữa tối, chúng tôi thường dành thời gian đọc sách hoặc xem tin tức trước khi đi ngủ.

Cuộc sống hàng ngày của chúng tôi có thể tưởng chừng như đơn giản và lặp đi lặp lại, nhưng đó chính là những khoảnh khắc quý giá mà chúng tôi trân trọng. Mỗi ngày là một trang mới của cuộc sống, và chúng tôi luôn cố gắng sống đầy đủ mỗi ngày.

Chiều tối, sau khi hoàn thành công việc, chúng tôi thường cùng nhau xem phim hoặc chơi trò chơi gia đình. Bữa tối thường là thời gian chúng tôi cùng nhau chia sẻ về những điều đã xảy ra trong ngày. Sau bữa tối, chúng tôi thường dành thời gian đọc sách hoặc xem tin tức trước khi đi ngủ.

Cuộc sống hàng ngày của chúng tôi có thể tưởng chừng như đơn giản và lặp đi lặp lại, nhưng đó chính là những khoảnh khắc quý giá mà chúng tôi trân trọng. Mỗi ngày là một trang mới của cuộc sống, và chúng tôi luôn cố gắng sống đầy đủ mỗi ngày.

14 tháng 4 2024

Bạn tả về cảnh gì??

30 tháng 4 2017

Thế là đã đến thứ hai rồi! Em đến trường sớm hơn mọi ngày một chút, vì hôm nay tổ chức lễ chào cờ.
Trời hôm nay thật là đẹp! Những đám mây trắng nhởn nhơ bay trên bầu trời xanh ngắt. Tại sân trường, chúng em đã có mặt đông đủ. Oa! Mọi người ăn mặc thật là đẹp. Màu trắng của chiếc áo đồng phục, màu đen của những mái tóc, màu áo dài của các cô giáo và màu đỏ tươi của chiếc khăn đỏ luôn mang trên vai các bạn Đội viên. Tất cả hòa vào nhau trông như một khu vườn đầy hoa. Những chiếc ghế xanh, đỏ, tím, vàng xếp thành hàng như một chiếc tàu đang chạy. Trên khán đài, cô tổng phụ trách, thầy hiệu trưởng và cô hiệu phó đang thoăn thoắt chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ.

Các bạn đội trống mặc bộ quần áo trắng toát đang đánh trống thử: Tùng! Tùng! Tùng!. Tiếng trống kéo dài vang lên như thôi thúc chúng em vào xếp hàng. Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của cô tổng phụ trách từ loa vang lên: “Mời các thầy cô giáo và toàn thể các con học sinh đứng dậy làm lễ chào cờ”. “Nghiêm! Chào cờ… Chào!”. Những bàn tay búp măng của các bạn Đội viên giơ lên. Hàng nghìn con mắt hướng về lá Quốc kì. Sao mà im lặng thế, những tiếng chim hót líu lo, tiếng cười đùa như đã biến mất. Từ loa vang lên: “Quốc ca”. “Đoàn quân Việt Nam đi chung lòng cứu nước, bước chân dồn vang trên đường gập ghềnh xa….”. Bài hát như nhắc chúng em nhớ đến bao chiến sĩ dũng cảm đã ngã xuống cho Tổ quốc độc lập tự do. Quốc ca kết thúc, Đội ca vang lên: “Cùng nhau ta đi lên theo bước Đoàn thanh niên đi lên, cố gắng xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ…”. Bài hát như muốn nhắc nhở chúng em phải cố gắng chăm chỉ học hành để xứng đáng làm cháu ngoan Bác Hồ kính yêu. Quốc ca và Đội ca kết thúc. Cô tổng phụ trách nói: “Vì Tổ quốc xã hội chủ nghĩa, vì lí tưởng của Bác Hồ vĩ đại, sẵn sàng!”. Tiếng hô to đều của cả trường vang lên: “Sẵn sàng” như lay động cả một bầu không khí. Thầy Hiệu trưởng lên nhận xét thi đua và phổ biến công tác trong tuần cho khối bốn và năm. Thầy khen lớp em đạt nhiều thành tích trong đợt hai mươi tháng mười một. Buổi lễ kết thúc, chúng em lần lượt xếp hàng vào lớp.
Khi vào lớp, hình ảnh của lá cờ vẫn thấp thoáng đâu đây trong phòng học. Mái trường thân yêu với những lá cờ đầu tuần mãi mãi sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí chúng em

11 tháng 5 2017

Thứ hai nào cũng vậy, trường em lại tổ chức lễ chào cờ đầu tuần theo quy định. Tham dự buổi lễ hôm nay có thầy hiệu trưởng, các thầy cô giáo và đông đảo các bạn học sinh.

Trời hôm nay thật trong xanh, mát mẻ. Những bông hoa tươi thắm toả hương thơm như muốn chào đón chúng em bắt đầu một tuần học mới. Trên sân trường, các bạn học sinh ngồi truy bài, một số bạn khác thì lại cười đùa, nói chuyện to nhỏ với nhau, khuôn mặt ai nấy cũng thật vui vẻ. Hôm nay bạn nào cũng mặc những bộ quần áo thật sạch sẽ, gọn gàng. Những bạn nam thì mặc chiếc quần ka ki màu xanh với những chiếc áo đồng phục màu trắng. Còn các bạn nữ thì lại mặc váy kẻ ca rô với chiếc áo cổ viền hoa, tất cả đều đeo chiếc khăn quàng đỏ thắm trên vai. Cột cờ đã được dựng lên giữa bồn hoa rực rỡ muôn màu sắc. Các thầy, cô giáo thì lại mặc những bộ comlê và chiếc áo dài truyền thống. Bỗng một hồi trống giòn giã vang lên, chúng em lại nhanh chóng tập trung ngay thẳng trước cột cờ. Đúng bảy giờ mười lăm, khi mọi người đã ổn định thì tiếng nói trầm ấm của cô tổng phụ trách nhắc nhở mọi người chỉnh lại đội ngũ, trang phục. Cả trường im lặng, sau đó cô hô dõng dạc: “Nghiêm! Chào cờ, chào!”. Cả trường đều đứng thẳng, đầu ngẩng cao nhìn lá cờ đỏ sao vàng đang từ từ được kéo lên. Những cánh tay xinh xắn của các bạn đồng thời giơ lên cùng tiếng Quốc ca hoành tráng: “Đoàn quân Việt Nam đi, chung lòng cứu quốc, bước chân dồn vang trên đường gập ghềnh xa. Mọi người đều như cảm thấy không khí thiêng liêng trang trọng của buổi lễ nhắc nhở chúng em nhớ tới bao anh hùng đã ngã xuống vì Tổ quốc, vì tương lai con em. Khi bài Quốc ca kết thúc, cô lại hô to: “Đội ca”. Cùng hoà với tiếng trống là tiếng hát của chúng em: “Cùng nhau ta đi lên theo bước đoàn thanh niên đi lên, cố gắng xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ” như muốn quyết tâm học tập thực hiện tốt lời Bác để sau này dựng xây đất nước. Kết thúc của phần nghi thức là lời tuyên thệ: “Vì Tổ quốc xã hội chủ nghĩa, vì lí tưởng của Bác Hồ vĩ đại. Sẵn sàng!”. Chúng em hô theo cô: “Sẵn sàng!” như phá tan bầu không khí. Sau phần nghi thức, cô lại thay mặt cho Ban Giám hiệu nhận xét về tình hình học tập của các bạn trong tuần qua. ở phía dưới, những lớp được khen thưởng có vẻ vui mừng lắm, còn những lớp khác nghe chừng rất buồn bã. Sau nhận xét, cô giới thiệu thầy Hiệu trưởng lên phát biểu và dặn dò chúng em. Nét mặt nghiêm trang với dáng đi khoẻ khoắn, thầy tiến về phía lễ đài. Thầy vui vẻ tuyên dương những tập thể có thành tích trong học tập và phong trào của trường, sau đó thầy nhắc nhở các lớp chưa cố gắng hay còn khuyết điểm. Lời dặn của thầy thấm sâu vào lòng chúng em. Buổi lễ chào cờ kết thúc với bài hát “Bốn phương trời”. Chúng em vào lớp với khuôn mặt lấm tấm mồ hôi nhưng rất vui vẻ. Ngoài kia, lá cờ vẫn tung bay hẹn tuần sau gặp lại.

Qua không khí trang nghiêm nhưng cũng thật thân mật của buổi lễ đã nhắc chúng em phải rèn luyện để xứng đáng với cha anh.

24 tháng 1 2024

Quê em là một ngôi làng nhỏ và bình yên. Bình thường, người trẻ trong làng chủ yếu đi làm trong nhà máy trên thành phố. Các chàng trai, cô gái thì tất bật học hành. Nên trông cả ngôi làng có vẻ yên lặng và vắng vẻ. Cả một năm, chỉ vào dịp Tết, mọi người mới trở về đoàn tụ cùng nhau. Thế nên, ngày Tết là ngày mà nhà nhà mong đợi.

Ở quê em, ngày Tết như một câu thần chú, đánh thức cả một vùng quê dậy. Độ từ hai ba tháng chạp - ngày đưa ông Táo về trời, là mọi thứ dần dần thay đổi. Ngoài những công việc hằng ngày, mọi người tranh thủ dọn dẹp nhà cửa. Từ cắt tỉa bụi cỏ, hàng cây trước nhà, sau vườn, đến quét vôi lại hàng rào đã cũ. Rồi lại lau chùi nhà cửa, giặt giũ rèm, chăn, đệm… Và còn cả việc lau chùi lại bộ lư đồng, bộ bàn ghế… Tiếng cười nói lúc dọn dẹp của các ngôi nhà ồn ã khắp cả khu xóm. Nhìn từ xa, những sào phơi đồ nhà nào cũng giăng kín, như muôn vàn cánh chim đang vỗ cánh trong gió mới.

Và rồi, những hàng quán, khu chợ cũng đông vui và tấp nập hơn. Những mặt hàng Tết được trưng bày rất nhiều. Tuy không phong phú và hoành tráng như trên thành phố, nhưng lại có một vẻ đẹp mộc mạc rất riêng. Trên những bãi đất trống, các thương lái dừng lại, bày nào mai, nào quất, nào dưa, nào chuối để bán… Người mua kẻ bán xôn xao từng góc đường. Những đoạn đường như thế, thường sẽ bị ùn tắc, nhưng chẳng ai khó chịu cả, vì Tết mà. Rồi những hàng tạp hóa bắt đầu bày ra đủ thứ bánh mứt, kẹo hạt với các món đồ trang trí năm mới xinh xắn, đủ làm mê mệt bất kì đứa trẻ nào. Ở chợ, các hàng áo quần, lá, nếp, thịt… cũng nô nức và đông vui hơn hẳn thường lệ. Đi ngoài đường, thật dễ dàng để bắt gặp ai đó chở những cành mai, chậu quất, hay vài túi đồ lớn sắm Tết.

Độ dặm hôm sau, người đi làm đi học xa nô nức trở về nhà. Cả ngôi làng vốn rộng lớn bỗng trở nên chật hẹp. Đâu đâu cũng là người, là hoa, là quà, là tiếng cười nói, tiếng hỏi thăm nhau. Những quán ăn, nhà hàng cũng được dịp đông đúc bởi mọi người kéo nhau đi liên hoan sau một năm làm ăn xa nhà.

Và rồi, sau bao mong chờ, thì Tết chính thức đến. Đêm giao thừa, cả nhà cùng nhau ngồi xem Táo quân, ăn mứt, uống trà. Bầy trẻ nhỏ thì đi ngủ trong sự háo hức chờ ngày mai. Suốt ba ngày Tết, dù là những cô những bác nông dân cũng khoác lên bộ áo đẹp nhất để đi chúc Tết nhau. Những câu chúc, những bao lì xì đỏ thắm cứ thế mà trao đi trong sự vui tươi của mọi người.

Mẹ thường bảo, Tết là tốn kém, thế nhưng lại luôn mong Tết về. Vì nhờ Tết, cả nhà được quây quần bên nhau. Nhờ Tết, mọi người mới gần nhau hơn, mới có thời gian lau dọn, thắp nén nhang cho ông bà tổ tiên. Niềm vui của Tết là niềm vui của sự sum họp và đoàn viên. Chính vì thế, em vẫn luôn yêu Tết vô cùng!

24 tháng 1 2024

                                                 Bài Làm

Cảnh sinh hoạt trong dịp Tết là một hình ảnh đầy sôi động và ấm áp. Ngay từ những ngày cuối năm, không khí Tết đã tràn ngập khắp các ngõ ngách, con phố. Những ngôi nhà được trang trí lung linh với những bóng đèn, cây thông và hoa đào, hoa mai tạo nên một không gian rực rỡ và phấn khích. Trong gia đình, mọi người hăng say dọn dẹp nhà cửa, lau chùi, quét dọn để chuẩn bị đón mừng năm mới. Mọi người cùng nhau nấu nướng, chế biến những món ăn truyền thống như bánh chưng, bánh tét, nem rán, mứt, xôi gấc... Mùi thơm của các món ăn truyền thống lan tỏa khắp nhà, tạo nên không gian ấm cúng và đậm đà tình thân. Trong những ngày cuối năm, mọi người cũng tất bật đi chợ để mua sắm những đồ cúng, hoa quả, cây cảnh để trang trí bàn thờ tổ tiên. Cảnh người dân đông đúc, tấp nập trên các con phố chợ tạo nên một không khí sôi động và vui tươi. Vào đêm giao thừa, gia đình tụ họp lại để cùng nhau chờ đón năm mới. Mọi người cùng nhau thắp nến, cúng tổ tiên và cầu mong một năm mới tràn đầy may mắn và thành công. Tiếng cười, tiếng chúc Tết vang lên khắp nhà, tạo nên một không khí ấm áp và đoàn viên. Trong những ngày đầu năm mới, mọi người thường thăm viếng nhau, chúc Tết nhau. Cảnh các gia đình đón khách, mời khách vào nhà, cùng nhau thưởng thức những món ăn ngon, chia sẻ những câu chuyện vui vẻ và những ước mơ, kỳ vọng cho năm mới. Cảnh sinh hoạt trong dịp Tết là một cảnh tượng đầy màu sắc và ý nghĩa. Nó tạo nên một không gian ấm áp, đoàn kết và gắn kết tình thân trong gia đình. Đó là thời điểm mọi người sum vầy bên nhau, quên đi những lo toan cuộc sống để tận hưởng những giây phút đáng nhớ của một năm mới.        BÀI VĂN MẪU NHA BẠN!😀
18 tháng 4 2024

bn đừng sa quá nhiều vào kể thành phố là đc.

Hôm nay là thứ hai, một tuần mới lại bắt đầu, như thường lệ, chúng tôi đang chuẩn bị cho buổi sinh hoạt dưới cờ. Quang cảnh hôm nay thật thơ mộng.(Chào cờ nên không thể dủng từ thơ mộng cho cảnh vật được nhé)

Buổi sinh hoạt dưới cờ đã là hình thức sinh hoạt quen thuộc của từng (từng thì không thể nói chung được) trường nói chung, và mỗi cá nhân học sinh nói riêng. Nhưng hôm nay buổi sinh hoạt dưới cờ có chút đổi mới, lần đầu tiên chúng tôi được sinh hoạt trên một bãi đất rộng hơn, quang cảnh thoáng đãng hơn, rộng rãi hơn bởi lẽ trường tôi mới xây mới xong.

Chưa tơi sáu giờ rưỡi mà trên sân trường đã tấp nập học sinh rồi. Những anh chị lớp lớn thì nhanh nhẹn kê bàn ghế cho thầy cô. Ở các lớp những bạn học sinh chân trước chân sau thoăn thoắt vào phòng chưa đồ tranh những cái ghế mới nhất dành cho lớp học của mình. Các bạn học sinh vẫn đang tranh thủ trước lúc chào cờ mà trực nhật cho thật sạch. Thoáng cái, hơn mười lăm phút mà đã thêm hàng trăm cái (cái gì?) sẽ phủ kín một góc sân trường. Tượng đài chủ tịch Hồ Chí Mình nhà trường cũng cho tạc thật mới, mạ một lớp vàng nhẹ và đẹp. Cột cờ được xây dựng vững chắc trước sân trước. Vì là buổi sinh hoạt dưới cơ (cờ) cuối cùng trong năm học này cũng đồng nghĩa với việc sắp nghỉ hè nên tiếng ve kêu râm ran cũng tạo nên âm thanh sống động chào ngày mới. Thầy tổng phụ trách tất bật cho công tác tuyên truyền tuyển sinh. Thế rồi, ba hồi trống "tùng, tùng, tùng" đã vang lên giòn giã. Buổi sinh hoạt dưới cờ bắt đầu.

Trước sự chỉ huy tài ba và dõng dạc, bạn liên đội trưởng đã nhanh chóng hoàn thành phần chào cờ. Một đặc điểm khác với các trường khác là trường em còn có phần kể chuyện về tấm gương đạo đức của Bác. Từ đó chúng em có thể học tập về con người của Bác, quả là một điều quý báu.

Sau đó, là sự vui mừng khi thầy công bố kết quả thi đua các lớp với thứ tự nhất nhì. Em chú ý rằng,(nhìn thấy được rằng) trên khuôn mặt các bạn của lớp chiến thắng là những giọt nước mắt của sự vui mừng hay những nụ cười mãn nguyện dưới cái nắng hơn bảy giờ. Thầy hiệu trưởng "bảnh bao" của trường cũng thường xuyên lên và phát biểu nhắc nhở học sinh cố gắng trong học tập.

Đúng bảy giờ bốn mươi lăm phút, "tùng tùng tùng" hồi trống kết thúc tiết sinh hoạt dưới cờ. Mọi người lại thu dọn ghế và hội trường. Đây có lẽ sẽ là buổi sinh hoạt dưới cờ mà em nhớ nhất với ngôi trường hoàn toàn mới!

Tuy rằng trong suy nghĩ vẫn còn nhiều dư âm nhưng phải tạm gác lại để tiếp tục buổi học. Em sẽ luôn quan sát và trân trọng những phút giây thiêng liêng này.

_____________________Chúc bạn học tốt____________________

Nguồn: Tự làm.

30 tháng 4 2017

Thế là đã đến thứ hai rồi! Em đến trường sớm hơn mọi ngày một chút, vì hôm nay tổ chức lễ chào cờ.

Trời hôm nay thật là đẹp! Những đám mây trắng nhởn nhơ bay trên bầu trời xanh ngắt. Tại sân trường, chúng em đã có mặt đông đủ. Oa! Mọi người ăn mặc thật là đẹp. Màu trắng của chiếc áo đồng phục, màu đen của những mái tóc, màu áo dài của các cô giáo và màu đỏ tươi của chiếc khăn đỏ luôn mang trên vai các bạn Đội viên. Tất cả hòa vào nhau trông như một khu vườn đầy hoa. Những chiếc ghế xanh, đỏ, tím, vàng xếp thành hàng như một chiếc tàu đang chạy. Trên khán đài, cô tổng phụ trách, thầy hiệu trưởng và cô hiệu phó đang thoăn thoắt chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ.

Các bạn đội trống mặc bộ quần áo trắng toát đang đánh trống thử: Tùng! Tùng! Tùng! Tiếng trống kéo dài vang lên như thôi thúc chúng em vào xếp hàng. Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của cô tổng phụ trách từ loa vang lên: “Mời các thầy cô giáo và toàn thể các con học sinh đứng dậy làm lễ chào cờ”. “Nghiêm! Chào cờ… Chào!”. Những bàn tay búp măng của các bạn Đội viên giơ lên. Hàng nghìn con mắt hướng về lá Quốc kì. Sao mà im lặng thế, những tiếng chim hót líu lo, tiếng cười đùa như đã biến mất. Từ loa vang lên: “Quốc ca”. “Đoàn quân Việt Nam đi chung lòng cứu nước, bước chân dồn vang trên đường gập ghềnh xa….”. Bài hát như nhắc chúng em nhớ đến bao chiến sĩ dũng cảm đã ngã xuống cho Tổ quốc độc lập tự do. Quốc ca kết thúc, Đội ca vang lên: “Cùng nhau ta đi lên theo bước Đoàn thanh niên đi lên, cố gắng xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ…”. Bài hát như muốn nhắc nhở chúng em phải cố gắng chăm chỉ học hành để xứng đáng làm cháu ngoan Bác Hồ kính yêu. Quốc ca và Đội ca kết thúc. Cô tổng phụ trách nói: “Vì Tổ quốc xã hội chủ nghĩa, vì lí tưởng của Bác Hồ vĩ đại, sẵn sàng!”. Tiếng hô to đều của cả trường vang lên: “Sẵn sàng” như lay động cả một bầu không khí. Thầy Hiệu trưởng lên nhận xét thi đua và phổ biến công tác trong tuần cho khối bốn và năm. Thầy khen lớp em đạt nhiều thành tích trong đợt hai mươi tháng mười một. Buổi lễ kết thúc, chúng em lần lượt xếp hàng vào lớp.

Khi vào lớp, hình ảnh của lá cờ vẫn thấp thoáng đâu đây trong phòng học. Mái trường thân yêu với những lá cờ đầu tuần mãi mãi sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí chúng em.

2 tháng 5 2019

Thứ hai nào cũng vậy, tui thường tới lớp sớm hơn mọi hôm vì đó là ngày chào cờ, một tuần lễ chỉ có duy nhất một lần trong tuần.

Trời hôm nay thật là đẹp! Những đám mây trắng nhởn nha nhởn nhơ trên bầu trời xanh thẳm. Ánh nắng vàng rực rỡ toả đầy sân. Trong các hàng ghế ngay ngắn và thẳng hàng của các lớp đã lác đác mấy bạn đang truy bài. Trên lễ đài, đội trống đã bước ra chuẩn bị. Cạnh lễ đài là cột cờ. Dưới cột cờ là cái bệ ghi dòng chữ “Năm học 2002-2003 Ban phụ huynh học sinh kính tặng”. Tiếng bàn tán xôn xao xen lẫn tiếng nói cười ồn ào làm sân trường thêm náo nhiệt. Bỗng: “Tùng...! Tùng...!Tùng...!” ba tiếng trống vang lên báo hiệu buổi lễ chào cờ sắp bắt đầu. Vừa nghe tiếng trống, các thầy cô ăn mặc chỉnh tề nhắc nhở học sinh của mình. Chúng tui thì đứng dậy, bỏ mũ nón, sửa sang quần áo, khăn quàng ngay ngắn. Trên lễ đài, tiếng hô dõng dạc của cô tổng phụ trách vang lên:

- Toàn liên đội chú ý: Nghiêm! Chào cờ...! Chào!

Những em học sinh lớp một, hai, ba và các thầy cô giáo thì đứng nghiêm, học sinh lớp bốn, năm chúng tui thì giơ bàn tay phải lên trán, nhưng tất cả mọi người đều hướng về lá cờ đỏ sao vàng đang tung bay phấp phới trên đỉnh cột. Nhìn lá cờ, tui nghĩ đến các chiến sĩ rất kiên cường, bất khuất đã ngã xuống trong hai cuộc kháng chiến. Quang cảnh lúc này thật trang trọng. Cảnh vật im phăng phắc, chỉ còn tiếng trống Đội, ngay cả những chú chim sáo lắm điều cũng ngừng kêu. Khi tiếng trống vừa dứt, chúng tui hát bài Quốc ca. Bản hợp ca mạnh mẽ, hùng tráng, đầy khí thế vang lên: “Đoàn quân Việt Nam đi chung lòng cứu quốc...Tiến lên! Cùng tiến lên! Nước non Việt Nam ta vững bền!” Tiếp đến là bài Đội ca. Bài hát này đã giúp chúng tui yêu quý Đội thiếu niên Tiền Phong Hồ Chí Minh. Vừa dứt lời ca, cô tổng phụ trách hô to: “Vì Tô quốc xã hội chủ nghĩa, vì lý tưởng của Bác Hồ vĩ đại, sẵn sàng!” Chúng tui đồng thanh đáp: “Sẵn sàng!”. Tiếng hô vang vọng cả sân trường khiến chúng tui càng mong ước làm được điều đó. Sau đó, chúng tui ngồi trật tự nghe cô tổng phụ trách nhận xét buổi lễ chào cờ, thông báo kết quả thi đua tuần trước. Những lớp đoạt loại giỏi thì lớp trưởng lên nhận cờ xuất sắc của liên đội trong niềm vui phấn khởi. Cuối cùng, cô thông báo những việc cần làm trong tuần này như: Khối bốn và khối năm, mỗi chi đội ra một tờ báo tường, các em khối một, hai, ba thi vẽ tranh chào mừng ngày 20-11,...và nhắc nhở về vệ sinh trường, lớp; vệ sinh nước uống. Buổi lễ kết thúc trong bài hát: “Múa hát dưới trời xanh Tổ quốc”.

Chúng em lần lượt vào lớp. Buổi lễ chào cờ đã khích lệ chúng tui học tập thật tốt để sau này xây dựng đất nước tươi đẹp và vững mạnh.

Bài làm 2

Là lá la! Em rảo bước đi đến trường với một niềm vui. Vẫn như thường lệ, vào buổi sáng thứ hai, chúng em lại tập trung dưới sân trường để chào cờ.

Trước mắt em, một quang cảnh náo nhiệt hiện ra. Em vội lên lớp để cất cặp. Cô tổng phụ trách gọi loa:

- Các học sinh xếp ghế dưới sân trường để chào cờ.

các bạn trai khệ nệ chồng ghế to nặng xuống sân. Em chỉ đạo các bạn của tổ trực nhật xếp ghế còn một bạn đi lấy biển lớp. Bạn nào cũng có nét mặt tươi cười vui vẻ. Cả trường, học sinh mặc những bộ đồng phục ngay ngắn, phẳng phiu. Các cô giáo ăn mặc chỉnh tề đứng cạnh các lớp để đôn đốc học sinh xếp ghế cho nhanh. Mọi thứ như đã sẵn sàng cho buổi lễ. Học sinh có mặt đông đủ dưới sân trường. Gió thổi xào xạc trên kẽ lá. Lá cờ đỏ đã được kéo lên. Cờ bay phấp phới trong gió. Cô Hằng phụ trách đã chuẩn bị xong cho buổi chào cờ. Tiếng trống báo hiệu giờ chào cờ bắt đầu vang lên. Cô Hằng hô:

- Kính mời các thầy cô giáo cùng toàn thể các con học sinh đứng lên làm lễ chào cờ.

Cả trường đứng lên. Các em học sinh đứng lên bên phải những hàng ghế thẳng tắp:

- Nghiêm...chào cờ...chào!

Tiếng trống dông dập như tiếng chân bộ đội ta hành quân. Mọi thứ như ngừng hoạt động. Chị gió ngừng thổi, các cô cậu chim sẻ cũng ngừng hót. Những bàn tay búp măng non xinh xắn của các bạn lớp bốn, năm giơ trước trán. Lá cờ bay giữa trời như gợi cho em nhớ tới các anh bộ đội đã chiến đấu bảo vệ nền độc lập cho Tổ Quốc.

- Quốc ca!

Bài hát vang lên, chúng em bỏ tay xuống. Trống đánh dồn dập kịp theo bài hát.

- Đội ca!

Kết thúc bài Đội ca cô Hằng nói to:

- Vì Tổ quốc xã hội chủ nghĩa!

Vì lý tưởng của Bác Hồ vĩ đại!

Sẵn sàng!

Toàn trường cùng hô theo “sẵn sàng”. Gần một nghìn năm trăm học sinh hô theo làm rung động cả trường. Cô Hằng nói:

- Mời các bạn học sinh và các thầy cô giáo nghỉ!

Học sinh ngồi xuống còn các thầy cô trò chuyện quanh gốc đa. Cô Hằng nhận xét chúng em nào giờ tự quản, bình uống nước, thể dục giữa giờ. Cô nhắc lớp 3A, 5B, 4C về tự quản, khối ba và bốn về bình uống nước. Nhắc về vấn đề thể dục giữa giờ thì phải nói khá nhiều! Khối tui cứ đinh ninh là sẽ được cô Hằng khen. Khối em bị nhắc nhở ư? Đáng nhẽ chúng em được khen nhưng vì xếp hàng chậm nên bị trừ điểm, thật tai hại! Cô đọc các chủ điểm và việc cần làm của tuần này. Mục đọc điểm thi đua đã tới. Sau một lúc cô Hằng đọc điểm, thì “giê” lớp em reo lên. Em chạy lên nhận cờ thi đua. Một tuần thi đua cố gắng trôi qua, chúng em lại vinh dự được nhận cờ. Buổi lễ kết thúc. Chúng em lại bước vào tiết học mới và sân trường trở lại với không khí yên tĩnh.

Hình ảnh lá cờ đỏ sao vàng in đậm trong tâm trí em. Thứ màu đỏ trên lá cờ là niềm tự hào cho chúng em. Nó là thứ màu đỏ tươi, một thứ màu đẹp nhất. Em hứa sẽ là một đội viên tốt có ích cho xã hội.

Bài làm 3

Tuần học trước đối với lớp tôi là một tuần thật vô cùng tồi tệ. Lớp tôi đã tụt hơn 10 bậc trong bảng xếp loại thi đua. Sắp đến giờ sinh hoạt, không khí lớp nặng nề. Dù không muốn nhưng hình như ai cũng đoán chắc rằng cả l lớp sẽ được nghe rất nhiều lời trách phạt của cô chủ nhiệm.

Tùng! Tùng! Tùng!

Trống vào tiết năm vừa điểm, cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp với ánh mắt nghiêm trang, cả lớp tôi im phăng phắc. Cô có vẻ hơi ngạc nhiên vì cô mới đi công tác xa về. Cũng giống như mọi khi, cô gọi Huyền Trang lên thông qua tình hình của lớp trong tuần. Bạn lớp trưởng chầm chậm đứng lên. ở dưới, chúng tôi nhận rõ vẻ mặt thất vọng của cô sau mỗi lời nói của Huyền Trang. Bản thông báo được đọc nhanh chóng, ngắn gọn nhưng đầy đủ. Kết quả, lớp tôi tụt từ vị trị số một xuống vị trí thứ 15.

Cả lớp tôi vừa buồn, vừa sợ hãi lại vừa hối hận chờ đợi từ cô những lời trách phạt. Cô không giấu vẻ mặt thất vọng nhưng trông cô vẫn điềm tĩnh vô cùng:

– Cô đi công tác có một tuần mà công tác tự quản của các em kém quá! Ai lại mang tiếng một lớp mũi nhọn của trường mà lại xếp thứ 15. Bản báo cáo của Huyền Trang đã nêu ra quá nhiều những cái tên mắc lỗi nhưng trước khi phê bình, cô muốn nghe lớp mình phát biểu.

Cả lớp vẫn im phắc trong một không khí nặng nề nhưng rồi cuối cùng, Huyền Trang cũng lên tiếng trước:

– Em thưa cô! Tuần qua lớp mình sút kém là vì các bạn thực hiện nề nếp không nghiêm và lại còn sao nhãng trong việc học hành. Là cán bộ lớp mà không nhắc nhở được các bạn, em xin nhận lỗi về mình.

Nói xong, lớp trưởng bật khóc ngồi thụp xuống bàn. Ngay lúc đó, bạn Mi thành viên của tổ bốn đứng lên:

– Thưa cô! Tuần qua các mặt thi đua của lớp mình đều sút kém, theo em có mấy nguyên nhân. Thứ nhất, ở cổng trường ta vừa khai trương một quán trò chơi điện tử. Em thấy lớp mình có nhiều bạn hay la cà ở đó vì thế mới xảy ra chuyện không học bài trước khi đến lớp và chuyện đi muộn thường gặp ở các nam. Thứ hai, các bạn nữ lớp mình gần đây hay mang đến lớp đồ ăn, quà bánh nên thường gây mất trật tự và còn ảnh hưởng đến công tác vệ sinh. Còn nữa, tuần vừa qua cô đi vắng, lớp mình lại là lớp mới của cấp hai nên các bạn còn có thói quen xao nhãng nếu không có ai nhắc nhở thường xuyên. Thưa cô! nếu giải quyết được những nguyên nhân ấy, em tin lớp mình sẽ tốt hơn.

Chờ đợi một lúc không thấy còn ai có ý kiến gì, cô kết luận:

– Vậy là ngay chính bản thân các em đã tự chỉ ra nguyên nhân mắc lỗi của mình. Cô khen bạn Trà Mi đã góp ý rất kịp thời. Cô sẽ giữ bản báo cáo này xem tuần sau các em sửa chữa ra sao? Nếu các em đã biết lỗi của mình mà các em còn mắc lỗi cô sẽ phạt nặng gấp đôi.

Buổi sinh hoạt tan, lớp tôi ra về nhiều bạn thấy mình nhẹ nhõm vì không bị cô trách phạt gì. Nhưng ai cũng lo ngay ngáy cũng nghĩ phải làm sao cố gắng để không bị cô trách phạt trong giờ sinh hoạt tuần sau.

Bài làm 4

Để kỉ niệm ngày 20 – 11, Ngày Nhà Giáo Việt Nam, trường em tổ chức buổi chuyên đề “Em yêu Tiếng Việt”. Hôm đó rất vui và hồi hộp.

Hôm đó, cả trường em được nghỉ, chưa đến giờ mà dưới bắt đầu mà dưới sân trường các bạn đã tập trung trung đầy đủ. Trên sân trường tràn ngập tiếng nói cười của các bạn học sinh. Trên trời, lá cờ đỏ sao vàng đang tung bay phấp phới bay như reo vui cùng chúng em. Ánh nắng trải vàng trên sân trường như một dải lụa mỏng. Gió thì thổi mát rượi bay bay khăn quàng đỏ trên vai chúng em. Nét mặt của bạn nào, bạn ấy cũng đều phấn khởi vui vẻ chờ đợi đón xem chương trình. Phía trên sân khấu, thầy Hà, thầy Lập đang chỉnh sửa lại vi tính. Một lúc sau, phông xanh đã được kéo lên. Nổi bật trên là dòng chữ màu đỏ “Em yêu Tiếng Việt”. Còn bên dưới thì cô Hà nhắc nhở chúng em ngồi đúng chỗ ngồi và giữ trật tự.

Ít lâu sau, chương trình bắt đầu. Cô Tuyết Hiệu trưởng trường em lên khai mạc chương trình. Phần đầu tiên là màn chào hỏi. Có ba đội với ba màn chào hỏi đặc sắc. Tiếp theo đó là phần thi hiểu biết. Tiếng vỗ tay cổ vũ của các bạn học sinh hòa cùng với tiếng vỗ tay cổ vũ và reo hò của các bạn học học sinh. Cô Trâm  đọc câu hỏi, giọng cô khàn khàn, Đội nào cũng cố nghe cho rõ, cho tinh để đưa ra đáp án đúng nhất. Các câu hỏi thật khó, thế mà đội nào cũng cho đáp án đúng. Những câu hỏi Tiếng Việt này giúp em hiểu biết hơn về vốn từ Tiếng mẹ đẻ rất nhiều. Cả sân trường vỗ tay vang dội chào đón màn thi tài năng của các đội. Đặc sắc hơn đó là phần thi tài năng của đội Sa – la – la. Ba đội có những tiết mục khác nhau nhưng em thấy hay hơn hết là tiết mục “Bốn anh tài” của đội Sa-la-la lớp 6A5. Các bạn trong bộ trang phục rất dễ thương. Cách diễn của các bạn rất hay và đặc sắc khiến mọi người ở dưới sân ai cũng phải cười. Bạn Việt Cường vai Yêu tinh sao đóng đạt thế. Còn Phương Thảo vai Cẩu Khây diễn xuất lanh nhẹ, nhiều pha gây cười. Em thích nhất là đoạn Yêu tinh bị Bốn anh tài trừng trị . Các bạn ở dưới sân thích thú vỗ tay rào rào.

Chương trình kết thúc. Bây giờ nắng đã yếu dần. Lá cờ vẫn còn phấp phới trên nền trời xanh. Các đội lên nhận phần thưởng. Chúng em nhanh tay dọn ghế và đi theo hàng vào lớp. Trên sân trường bây giờ chỉ còn lại những cây bàng, cây phượng đứng nối tay nhau thành hàng dài. Trên sân khấu, các cô giáo thu dọn đồ đạc.

Em rất thích chương trình này vì chương trình này giúp em biết rõ hơn về Tiếng Việt và cảm thấy thêm yêu thương em. Dù chỉ mấy tháng nữa thôi là em sẽ xa trường nhưng em sẽ nhớ mãi buổi chuyên đề ngày hôm nay.

2 tháng 5 2019

Bn ơi ! Cụ thể là tả cảnh sinh hoạt nào ? Của lớp , trương , ...v...v....

27 tháng 7 2018

I. Mở bài

Giới thiệu buổi sinh hoạt tập thể: kỉ niệm ngày thành lập Đoàn, trường em tổ chức buổi sinh hoạt đội tại trường.

II. Thân bài *Tả bao quát

-Đúng 7 giờ sáng, học sinh tập trung đầy đủ tại sân trường, ai cũng tramh phục chỉnh tề.

-Một hồi trống vang lên, chúng em tập trung trước sân lễ.

-Khán đài trang nghiêm ( bàn thờ Tổ Quốc, dáng Bác Hồ, huy hiệu “Măng non”, bình hoa,…)

* Nghi thức:

-Bạn liên đội trưởng mời các chi đội trưởng lên báo cáo sĩ số.

-Cô tổng phụ trách điều khiển lễ chào cờ.

-Giới thiệu đại biểu tham dự,thông qua bản báo cáo thành tích của liên đội trong thời gian qua.

-Thầy hiệu trưởng và cô tổng phụ trách phát biểu ý kiến.

-Thực hiện nghi thức đội và múa hát tập thể.

. Kết bài

-Buổi sinh hoạt thành công tốt đẹp. Em ra về với tâm trạng vui sướng,một ý chí quyết tâm cao với những nhiệm vụ đang chờ ở phía trước.

27 tháng 7 2018

Sau 1 năm học mệt mỏi, chúng em đã được vui chơi, giải trí bằng những trò chơi bổ ích. Đó cũng là nội dung của buổi sinh hoạt tại khối em.

Khối em vừa sinh hoạt cách đây mấy tuần thôi,nhưng trong em giờ vẫn còn đau đau nghĩ đến những cuộc vui xã hội ấy, một cuộc vui có bạn bè, có các anh chị thật nhiệt tinh! Hôm đó lúc 8h, anh bí thư đoàn khối dùng loa để thông báo các em học sinh đến dự sinh hoạt hè. Thế là biết bao trẻ nhỏ cùng các bạn thanh thiếu niên đều có mặt và điểm danh đầy đủ. Tại nơi sinh hoạt ấy, chúng em được hát rất nhiều bài hát. Nào là bài hát về Đoàn,về Đội , về Đảng , về thầy cô, về mái trường thân yêu..Ôi thật vui!

Cũng tại buổi sinh hoạt ấy, chúng em được tham gia những trò chơi dân gian, những câu đố vui bổ ích và thật ý nghĩa. Nơi đây em cũng được tiếp thu biết bao kiến thức mới mẻ, được sống giữa tình thương xã hội của các anh,các chị đoàn viên thanh niên

Buổi sinh hoạt ấy rất vui và ý nghĩa, em mong khối sẽ tổ chức nhiều hơn để chúng em được vui chơi, được thử sức mình.

21 tháng 4 2017

1. Mở bài

Giới thiệu chung

- Em được nhìn thấy cảnh mặt trời mọc ở đâu? (Trên biển Đông.)

- Vào dịp nào? (Tập thể dục buổi sáng trên bờ biển.)

2. Thân bài:

Tả cảnh mặt trdi mọc :

+ Trước khi mọc:

- Đêm tàn, trời sáng dần, không gian yên ắng...

+ Lúc đang mọc:

- Phía Đông, bầu trời màu xám trắng chuyển dần sang màu hồng nhạt. Mặt trời như một chiếc lòng đỏ trứng gà khổng lồ nhô lên từ lòng biển.

+ Sau khi mọc:

- Mặt trời như một quả cầu lửa sáng chói toả ánh vàng lấp lánh trên mặt biển.

- Bầu trời quang đãng, gió sớm mát lành.

- Mặt nước mênh mông, xanh thẳm...

- Bà con ngư dân tấp nập chuyển cá từ thuyền xuống bến.

3. Kết bài:

Cảm tưởng của em :

- Vô cùng say mê, thích thú.

- Cảnh mặt trời mọc trên biển như một bức tranh thiên nhiên lộng lẫy, để lại ấn tượng khó quên.

21 tháng 4 2017

Mở bài: Giới thiệu cảnh đẹp mà em yêu thích: Cảnh gì? ở đâu? Em đến vào dịp nào? (Một buổi sáng đẹp trời, tôi rảo bước trên đường làng quen thuộc và ngắm nhìn cánh đồng lúa chín vàng rộng mênh mông).

Thân bài:

a) Tả bao quát:

Màu sắc. mùi vị chung của toàn cảnh (rộng, hẹp...) như thế nào? (Buổi không khí trong lành, mát mẻ. Mùi lúa chín thơm ngào ngạt làm tôi sảng khoái hẳn lên. Lúa trải dài mênh mông như tấm lụa vàng...).

b) Tả chi tiết:

- Cảnh miêu tả cụ thể qua không gian, thời gian, màu sắc, hương vị...( Những thửa ruộng nối tiếp nhau. Giữa cánh đồng là những con kênh dẫn nước, lúa chín vàng, hạt nào hạt nấy căng tròn, mình chắc mẩy...).

- Sinh hoạt của con người trong cánh (Các bác nông dân ra đồng sớm. Trên vai quang gánh, tay cầm liềm... Các bác vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ, bắt đầu một ngày làm việc mới).

Kết bài: Cảm nghĩ của em đối với cảnh đẹp đã tả (yêu mến, nhiều kỉ niệm. gắn bó, mong có dịp trở lại...); (Đứng giữa cánh đồng như đứng giữa một khu rừng thu nhỏ, hứa hẹn một mùa bội thu).

TK:

 

Năm nay, em được về quê ngoại ăn Tết. Em đã có rất nhiều trải nghiệm thú vị bên những người thân yêu.

Chiều ba mươi Tết, mọi người trong gia đình đều bận rộn. Ông, bố và anh trai của em thì dọn dẹp nhà cửa. Còn bà và mẹ thì lo chuẩn bị mâm cơm cúng Tất niên. Em chạy quanh nhà giúp đỡ mọi người những công việc nhỏ. Ai cũng đều háo hức đón chờ một năm mới sắp đến. Chẳng mấy chốc, nhà cửa đã sạch sẽ, gọn gàng. Mâm cơm cúng Tất niên cũng rất đầy đủ, đẹp mắt. Mọi người ăn mặc thật chỉnh tề, và đứng trước bàn thờ gia tiên để thắp hương cho ông bà tổ tiên. Em cảm nhận được không khí vô cùng thiêng liêng, trang trọng.

Sau đó, cả gia đình cùng quân quần bên mâm cơm Tất niên. Đầu tiên, ông nội thay mặt cả gia đình tổng kết lại một năm. Khuôn mặt các thành viên hết sức nghiêm trang. Bầu không khí vô cùng yên tĩnh. Chỉ có giọng nói của ông vẫn ôn tồn, vang vọng. Sau khi ông phát biểu, mọi người cùng nâng ly để chúc mừng năm mới. Tiếng hô vang: “Chúc mừng năm mới” khiến em cảm nhận được Tết đã sắp đến gần.

Sau bữa cơm giao thừa, cả gia đình của em quây quần bên chiếc vô tuyến để xem các chương trình Tết. Mọi người vừa xem vừa trò chuyện rôm rả. Không khí thật ấm cúng biết bao. Đến mười hai giờ, em sẽ chúc Tết ông bà, bố mẹ và nhận được những phong bao lì xì đỏ thắm.

Khung cảnh sinh hoạt vào dịp Tết thật rộn ràng, vui tươi. Dịp Tết cũng là khoảng thời gian để con người sum vầy bên gia đình. Mỗi kỉ niệm cùng với người thân đều vô cùng đáng quý. Từ đó chúng ta càng biết yêu mến và trân trọng hơn gia đình.

14 tháng 4 2022

Refer

 

Hằng ngày, vào dịp Tết cổ truyền của dân tộc, mọi người trong gia đình em lại có một khoảng thời gian ý nghĩa để quây quần bên nhau.

Từ những ngày giáp Tết, trên đường phố đã đông đúc người qua lại. Những khu chợ rộn nhịp tiếng nói của người mua người bán. Chợ hoa Tết rực rỡ sắc màu của trăm loài hoa khoe sắc. Những cây đào, cây mai, cây quất đã trở thành biểu tượng của dịp Tết cổ truyền dân tộc.

Gia đình em cũng háo hức chuẩn bị đón Tết. Đặc biệt là vào đêm ba mươi Tết, cả nhà em lại sum vầy bên mâm cơm giao thừa. Cả gia đình vừa ăn uống, vừa trò chuyện với nhau về những điều đã xảy ra trong một năm vừa qua. Đêm giao thừa cả nhà ngồi xem chương trình “Táo Quân”. Đến đúng mười hai giờ, em cùng với chị gái lên tầng để xem pháo hoa. Màn pháo hoa rực rỡ khiến cho người xem cảm thấy xao xuyến. Khoảnh khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới đem đến cho con người những cảm xúc thật đẹp đẽ.

 

Sau đó, em cùng với chị gái đến chúc Tết ông bà, bố mẹ. Cả hai còn nhận được những phong bao lì xì đỏ thắm. Những lời chúc mừng năm mới mong cho một năm may mắn, an khang và thịnh phượng. Một ngày cuối cùng của năm cũ đã qua đi với niềm hạnh phúc.

Em rất yêu ngày tết. Bởi Tết đã đem đến cho con người thật nhiều khoảng thời gian ý nghĩa bên gia đình thân yêu của mình.

1 tháng 1 2024

bạn ơi cop thì cop chứ cop nhiều thế ai chép nổi ....

1 tháng 1 2024

Tham khảo:
 

Suốt cả một năm dài trông ngóng, cuối cùng ba mồng của Tết cũng đến. Những ngày này, cả gia đình em được sum vầy cùng nhau.

Chiều ba mươi Tết, sau khi cùng ăn mâm cơm tất niên ấm cúng, cả nhà em cùng nhau lên bờ hồ để chờ xem pháo hoa. Em đi bộ giữa bố và mẹ, cảm thấy vừa ấm áp lại an toàn. Chờ qua khoảnh khắc giao thừa, trên đường về nhà, bố sẽ hái một nhánh lộc vừng - gọi là nghi thức hái lộc đầu năm. Trở về nhà, em nhanh chóng đi ngủ, để sáng hôm sau dậy sớm chào năm mới. Sáng mồng một, rất ít người sẽ đi thăm nhà bạn bè vào ngày này. Bác Cả đã sang giúp bố em đạp đất từ sớm và về nhà, nên lúc em thức dậy, chỉ có bố mẹ đang ngồi ở phòng khách. Theo tục lệ, em sẽ chúc bố mẹ những lời chúc năm mới may mắn. Năm nay, em đã đặc biệt học thuộc một bài thơ rất hay để chúc Tết bố mẹ. Tiếp đó, em được nhận hai bao lì xì đỏ tươi may mắn, ngụ ý chứa đựng những điều tốt đẹp dành tặng em trong năm mới. Sau đó, suốt ba ngày, gia đình em cùng nhau đi thăm nhà họ hàng, láng giềng và đồng nghiệp của bố mẹ. Đến bất kì đâu, người ta cũng đón chào nhau bởi nụ cười vui vẻ và những cái ôm ấm áp. Mùa Tết khiến mọi người yêu quý nhau hơn, quan tâm đến nhau nhiều hơn. Nhờ có dịp Tết này, mà em được thăm những người bà con mà có khi cả năm chỉ gặp gỡ được đôi lần. Từ đó giúp mọi người có cơ hội tâm sự, chuyện trò và xích lại gần nhau hơn.

 

Ba ngày Tết ấy trôi qua nhanh chóng với những cuộc thăm hỏi, gặp gỡ nhau như thế. Tuy nhiên em chẳng hề thấy nhàm chán một chút nào. Trái lại còn cảm thấy thích thú và tiếc nuối khi ngày Tết trôi qua quá nhanh. Nhưng có lẽ, chính vì vậy mà ngày Tết mới trở nên ý nghĩa và được đón chờ suốt một năm dài.

1 tháng 5 2020

Bài tham khảo 1:

Cảnh sinh hoạt là một trong những đề tài chủ yếu trong nhiều thơ văn, tác phẩm bởi nó mang nhiều dấu ấn, gần gữi với đời sống dân dã. Vì thế mà cảnh sinh hoạt đã dần trở thành điểm nhấn, khó quên trong tim mỗi người. Và cả tôi cũng vậy, tôi cũng đã bắt đầu cú ý đến cảnh sinh hoạt ở đời sống hiện tại. Bởi hình ảnh ấy khó quên, ấn tượng trong tim tôi.

Tôi ở thành phố, không phải như ở nông thôn: có tiếng gà đánh thức, có tiếng người thợ bán bánh, có tiếng loa phường báo hiệu mõi người thức giấc. Nhưng sinh hoạt ở tôi lại vô cùng đặc sắc. Mọi người từ tờ mờ sáng đã nườm nượp, tấp nập nhau đi làm, học tập và làm việc. Nhưng ai nấy đều không quên chào nhau, chúc nhau những lời chúc tốt đẹp.

Cũng giống sáng sớm, buổi chiều chính là thời điểm tan tầm nên dòng xe cộ rất đông đúc, xe đi lại tấp nập. Và vào buổi tối-khoảng thời gian nghỉ ngơi của mọi người. Dường như ai nấy đều đi chơi, hay quây quần bên gia đình, tìm cho mình một mục đích, một công việc riêng,...

Dù sinh hoạt ở mỗi nơi, mỗi chỗ đều khác nhau nhưng tất cả đều có một nét chung. Đó là người dân ai nấy đều hòa thuận, yêu thương và đùm bọc lẫn nhau.

Bài tham khảo 2:

Thật khó để có thể nói hết được ý nghĩa của mái ấm gia đình, khó có thể dùng từ ngữ nào diễn tả được sự hạnh phúc của một tổ ấm đầy yêu thương.

Em luôn cảm thấy may mắn vì gia đình của em là một gia đình hạnh phúc, dù ban ngày mỗi người một công việc ở những nơi khác nhau nhưng đến tối là tất cả đều tụ họp đông đủ sum vầy bên nhau.

Gia đình em gồm bốn thành viên, bố mẹ em và chị gái của em, sau khi tan làm và tan học mọi người trở về nhà cùng nhau dọn dẹp. Bố thì tưới cây, chị thì quét sân, còn em phụ mẹ nấu cơm, bữa cơm tối luôn thịnh soạn nhất, mẹ nấu nhiều món ngon ai cũng thích ăn. Nhà em thường ăn cơm lúc 7 giờ tối, cả nhà quây quần bên chiếc bàn tròn nhỏ ở giữa nhà bếp, mọi người ăn rất ngon miệng và vui vẻ. Sau khi ăn và dọn dẹp bát đĩa xong cả nhà lại cùng nhau quây quần trong phòng khách, em cùng chị gọt hoa quả mời bố mẹ và cả nhà cùng ăn, chuyện trò rất vui vẻ. Bố hỏi em và chị ngày hôm nay đi học như thế nào, dù có điểm thưởng hay không bố vẫn khen và tặng em một cái thơm. Công việc của bố mẹ tuy rất mệt và căng thẳng nhưng khi về nhà bố mẹ lại là những người tươi vui nhất, không hề than vãn dù nửa lời, chỉ lắng nghe lời kêu của con cái rồi mỉm cười động viên.

Em nhận ra dù chỉ là khoảnh khắc gia đình sinh hoạt ngắn ngủi buổi tối nhưng đó chính là thứ keo tốt nhất gắn kết tình cảm gia đình.

Bài tham khảo 3:

Em đã được đi thăm khá nhiều cảnh đẹp nổi tiếng - đó là những phần thưởng của bố mẹ dành cho em mỗi khi em đạt được danh hiệu học sinh giỏi. Nhưng dù vậy, em vẫn thấy yêu mến, gắn bó với khung cảnh quen thuộc, giản dị của khu phố nơi mình ở.

Khu phố em nằm bên cạnh trung tâm dịch vụ thương mại nên lúc nào cũng nhộn nhịp và đông vui. Từ tờ mờ sáng, sau một giấc ngủ dài, phố xá như bừng tỉnh dậy Các dãy nhà cao tầng hai bên đường đứng sừng sững như thách đô với đất trời Những cánh cửa sắt khổng lồ như một lá chắn từ từ được xếp lại đẻ lộ ra bén trong là những gian hàng mua bán. Nơi đây bày bán bàn ghế, chỗ kia là gian hàng may mặc, chỗ nọ là cửa hàng bách hóa… Gần như nhà nào cũng trở thảnh cửa tiệm buôn bán. Thỉnh thoảng mới xen vào là một gian nhà để ở. Ông mặt trời bắt đầu hé những tia nắng dịu dàng chiếu xuống khu phố chợ xóa tan màn đêm đen tối. Và đường phố xuất hiện bóng người. Những hàng cây trồng ven đường như cố phô sắc nên vươn những cành lá xanh um còn đọng sương đêm. Một làn gió nhẹ thổi qua, chúng khẽ lay động vẫy tay chào một ngày mới.

Từ trong các hẻm nhỏ, vài chiếc xe ba gác ì ạch chở hàng ra chợ. Xe nào xe nấy đều được chất cao hàng hóa… Trên lề đường khách bộ hành thong thả bước chân chầm chậm như đang hít thở không khí trong lành của buổi ban mai. Rẽ sang tay trái là một dãy nhà trệt, cổ xưa có lối kiến trúc giống nhau. Đây là khu dân cư nên sinh hoạt có vẻ muộn màng hơn. Nhà nào cũng có cửa rào, có trồng hoa trước sân hoặc trồng những cây che bóng mát như cây mận, cây trứng cá… để vào mùa hè làm giảm bớt sức nóng gáy gắt của ông mặt trời. So với các dãy phố khác, nơi đây yên tĩnh hơn.

Trên các ngõ đường chỗ nào cũng có người qua kẻ lại tấp nập. Các cửa hàng tuy là buổi sáng mà đèn vẫn sáng choang, người mua ra vào lũ lượt. Người bán hàng ăn mặc tề chỉnh, lúc đi đến nơi này, lúc chạy sang chỗ khác để mời mọc hoặc lấy hàng cho khách. Tuy bận rộn, lăng xăng như vậy, thế nhưng họ vẫn vui vẻ tiếp đón nồng hậu với khách hàng. Trước một cửa hiệu buôn bán, trẻ em đang chơi trò chơi điện tử. Từ trong gương mặt, đôi mắt ánh lên một niềm say sưa khôn tả. Tay cầm bộ phận điều khiển máy còn đôi mắt dán chặt vào màn hình, nhanh nhẹn và thành thạo, các em bấm nút liền tay cười thích thú. Chốc chốc tiếng reo hò vang lên rộn rã. Ngoài đường xe cộ qua lại như mắc cửi. Đủ các loại: xe ô tô, xe đạp, xe máy… chen chúc nhau lao nhanh trên mặt đường. Tiếng xe cộ, tiếng nói cười, tiếng đồ vật chạm vào nhau… tao nên một âm thanh thật là hỗn độn. Hòa lẫn vào âm thanh ấy là những thông báo của Ủy ban được phát ra từ một chiếc loa gắn trên cao của một trụ đèn đặt ở ngã ba đường.

Đây là một khu phố đông vui và nhộn nhịp nhất, mọi việc diễn tiến thật đều dặn như hết ngày rồi đến đêm. Chính vì vậy mà mỗi khi đi đâu xa em vẫn hình dung rất rõ từng dãy nhà, từng con đường thân quen ấy, nơi em sinh ra trưởng thành.

Bài tham khảo 4:

Cuộc đời mỗi con người là sự hài hòa của nhiều thứ tình cảm khác nhau. Có những tình cảm khi sinh ra đã ăn sâu vào trong máu thịt, đó là tình mẫu tử, tình phụ tử, nhưng cũng có những tình cảm vô tình hình thành rồi âm ỉ cháy trong tim chúng ta. Với tôi, tình cảm âm thầm vô ý ấy là tình yêu với khung cảnh khu phố bình yên nơi đây – nơi mà tôi đang sinh sống.

Quê hương tôi là một vùng biển đầy nắng và gió, ngày tôi còn bé xíu, chưa biết đi, bố mẹ đã đem anh em tôi đến khu thành phố phồn hoa này. Năm tháng trôi đi, khu phố bình yên ngày xưa nay đã trở thành một phần của thành phố nhộn nhịp, rực rỡ. Gắn bó nhiều năm từng cảnh vậy trong khu phố này đã in đậm trong trí nhớ của tôi. Nơi đây là một mảnh nhỏ xíu, nằm giữa lòng Hà Nội. Toàn bộ khu phố là những tòa nhà cao vút, quán ăn, cửa tiệm và trường đại học san sát. Tất cả đều toát lên vẻ hiện đại lộng lẫy. Không có những ngôi nhà gác xép sơn vàng cổ kính của Hà Nội xưa kia, nơi đây là hiện thân của cuộc sống hiện đại bận rộn và phồn hoa.

Ngôi nhà nhỏ của gia đình tôi nằm khuất trong một ngõ sâu giữa lòng khu phố, xung quanh là những dãy nhà trọ cho sinh viên, người đi làm. Xen kẽ là quán ăn, cửa hàng quần áo, mĩ phẩm của đủ nhãn hiệu khác nhau. Quán to quán nhỏ, bày bán các loại đồ ăn, cũng có những quán cà phê thanh nhã nằm lọt thỏm một góc. Đối diện khu nhà của chúng tôi là chợ của phường, mẹ tôi thường ghé qua đây để mua thức ăn cho cả nhà. Đồ bán trong chợ giá cả không quá cao mà đảm bảo an toàn vệ sinh nên chợ cũng là địa điểm quen thuộc của người dân trong phố, bên cạnh những siêu thị lớn như Vinmart, fivimart,...

Là một trong những khu phố phồn hoa nhất, tất nhiên không thể thiếu những tòa nhà cao – nơi tọa lạc của các công ty, ngân hàng và những trung tâm thương mại, những địa điểm vui chơi giải trí. Đường trong khu phố có đủ đường lớn đường nhỏ, đường lớn là con đường lưu thông chính, rộng lớn và náo nhiệt, hai bên đường ngoài cửa hàng cửa hiệu vẫn có những cây hoa sữa – loài cây đặc trưng cho Hà Nội. Đường nhỏ chỉ quanh co trong hẻm, ngõ, đôi khi cũng trở thành tuyến đường giao thông quan trọng nếu tắc đường lớn.

Cuộc sống bắt đầu trên khu phố này từ tờ mờ sáng. Khoảng 3 giờ sáng đã nghe tiếng xe chạy trên đường. Tiếng xe buýt, xe taxi, xe máy và tiếng rao bán hàng rong đã trở thành âm thanh quen thuộc của ngày mới trong khu phố. Những chuyến xe buýt chạy khắp lòng thành phố, 5 giờ thôi đã dừng chân ở điểm buýt, có rất nhiều người đi bán hàng rong sẽ đi xe vào giờ này. Bác tài xế đôi khi sẽ thân thiện mở lời chào hỏi, mọi người cũng vui vẻ để đón một ngày mới tốt lành.

Trên vỉa hè, những gánh hàng rong mang theo đủ món ngon buối sớm, nào xôi xéo, xôi lạc, bánh giò, bánh chưng thơm nức mũi. Học sinh dậy sớm đến trường thường sa vào những quán hàng rong, chọn cho mình đồ ăn yêu thích để nạp năng lượng cho buổi sáng. Trời dần sáng tỏ, con đường dần trở nên đông đúc, người đi làm, đi học. Đến khung giờ mọi người cùng đổ ra đường, con đường rộng lớn sẽ tắc nghẽn, có người lầm bầm khó chịu nhưng đa số mọi người đều đã quen với khung cảnh như thế này, có vội vàng chửi mắng cũng không giải quyết được gì.

Một ngày nhanh chóng trôi qua, mọi người đều bận rộn với công việc của riêng mình, chỉ có khu phố là vẫn nhộn nhịp, ồn ào. Đêm xuống, cả thành phố lên đèn, khu phố cũng bừng sáng lên trong ánh đèn điện rực rỡ, sáng lấp lánh. Xe vẫn đều đều lăn bánh trên đường lớn. Xa xa có thể dễ dàng trông thấy nhiều gia đình, nhóm bạn tụ tập với nhau đi trên vỉa hè, vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Trời dần trở về khuya, cuộc sống vẫn kéo dài mãi đến nửa đêm, khu phố dần trở về trạng thái yên tĩnh hiếm thấy, dưới ánh điện mờ ảo, chỉ có một vài chiếc xe về muộn nhẹ nhàng lướt qua.

Ngày trôi qua ngày, mùa nối tiếp mùa, khu phố nơi tôi ở vẫn thường nhộn nhịp như thế. Có chăng chỉ là cảnh vật thay màu đổi sắc. Quần áo trong các cửa hàng chuyển sang mẫu mới, đồ uống thay từ kem mát lạnh sang ca cao nóng. Mùa xuân có lẽ là thời điểm khu phố náo nhiệt nhất, sức sống tràn đầy khắp nơi nơi. Người qua kẻ lại như mắc cửi, những gam màu rực rỡ bao phủ khắp mọi ngõ ngách. Mùa hạ, hoa sữa theo chân về trên phố. Những cánh hoa trắng theo gió lìa cành, xoay tít trong nắng hạ và tiếng ve ngân. Mùa thu về mang theo cái se se lạnh, lá vàng lác đác rơi, mọi người đi đường cũng bất giác kéo cao cổ áo. Khung cảnh khu phố chợt toát lên vẻ đẹp nên thơ, mộng mơ vô cùng. Thu qua, đông đến, gió lạnh rít gào qua khe cửa, ai cũng muốn nhanh trở về nhà, vùi mình vào chăn ấm áp.

Người nơi đây từ nhiều miền Tổ quốc đến, ai cũng vội vã với cuộc sống của mình, dù ít quan tâm người khác nhưng những lúc khó khăn, gặp sự cố trên đường, luôn có người sẵn sàng giúp đỡ bạn. Có lẽ đây là tính cách vốn có của con người Việt Nam.

Nhiều năm tháng gắn bó với nơi đây, dù không thích cuộc sống quá ồn ào náo nhiệt, nhưng khung cảnh khu phố này vẫn mang ý nghĩa đặc biệt đối với tôi. Tôi yêu khung cảnh nơi đây như yêu một phần của cuộc sống, yêu quý người bạn đã quen thuộc trong cuộc sống của mình.

BẠN THAM KHẢO NHA!!!

CHÚC BẠN HỌC TỐT!!!