Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Quy tắc thêm "e" "es" :
Trước hết, các bạn nên nhớ: Ta thêm -S hoặc -ES vào từ loại nào trong tiếng Anh?
1. Động từ (verb): động từ được thêm -S/-ES sẽ trở thành động từ số ít (singular verb).
2. Danh từ (noun): danh từ được thêm -S/-ES sẽ trở thành danh từ số nhiều (plural noun).
Trong bài viết này An Nam chủ yếu tập trung vào cách thêm -S/-ES vào động từ - còn danh từ các bạn áp dụng tương tự.
I. Quy tắc chung:
- Ta thêm “S” một cách bình thường vào sau các động từ ở ngôi thứ 3 số ít trong thì hiện tại đơn khi chủ ngữ: (He, she, it, Nam, Hanoi, the cat…). Ví dụ: lives, learns, swims, ...
II. Quy tắc riêng: Khi gặp vài trường hợp sau đây thì bạn phải lưu ý:
1. Thêm “ES” đối với các động từ tận cùng bằng; S, (O), CH, X, SH, Z.
* Để dễ nhớ các bạn nên đọc câu này: Sao Ông Chạy Xe SH Zậy.
Ex: go - goes fix - fixes miss - misses watch - watches
2. Nếu động từ tận cùng bằng Y, trước Y là phụ âm, ta đổi Y thành I rồi thêm -ES.
Ex: study - studies carry - carries
* Nhưng: say/sei/- says/sez/ obey - obeys
- Trong 2 từ trên trước Y là nguyên âm (5 nguyên âm uể oải) nên thêm -S bình thường.
Có lẽ đối với mỗi người Việt Nam, cây tre đã trở thành một phần của cuộc sống, đặc biệt với mỗi con người ra đi từ làng quê thì hình ảnh những luỹ tre xanh đã ăn sâu vào tiềm thức, do vậy dù có đi đâu đến nơi đâu họ cũng đều nhớ về luỹ tre xanh như nhớ về kỉ niệm gắn bó, thân thương nhất. Và đó chính là niềm tự hào của họ hàng nhà tre chúng tôi. Sự gắn bó, gần gũi của họ hàng nhà tre chúng tôi được thể hiện ở chỗ đi bất cứ nơi đâu, đồng bằng hay miền núi thì bạn cũng đều thấy chúng tôi nghiêng mình trên những con đường hay trong những cánh rừngbát ngát. Họ nhà tre chúng tôi rất đông đúc, nào là: Tre Đồng Nai, nứa, mai, vầu Việt Bắc, trúc Lam Sơn, tre ngút ngàn rừng cả Điện Biên, rồi dang, rồi hóp và cả luỹ tre thân thuộc đầu làng… Khác với các loài cây khác, từ khi mới bắt đầu sinh ra, chúng tôi đã thể hiện sự ngay thẳng, điều đó các bạn có thể thấy ngay khi nhìn những mầm tre mọc thẳng tắp và dù trong bất cứ môi trường nào chúng tôi cũng vẫn vươn lên để sống mạnh mẽ và xanh tốt. Thân của chúng tôi thường dài nghêu nhưng mộc mạc, giản dị, thân quen. Và mỗi loại lại khoác một màu khác nhau có loài áo màu xanh, có loại màu tro, có loạilại màu vàng, nhưng tựu chung đều giản dị, dễ nhớ. Một điểm tiếp theo cho thấy sự gần gũi của chúng tôi đối với tất cả mọi người đó là chúng tôi luôn cùng con người đấu tranh cho độc lập, tự do. Chẳng thế mà từ lâu, người Việt đã ví chúng tôi với phẩm chất quật khởi của dân tộc ngàn đời. Những ngày đất nước Việt Nam còn sơ khai, chúng tôi đã giúp ông Gióng diệt lũ giặc Ân bạo tàn, đem lạihạnh phúc cho muôn dân. Rồi trong cuộc chiến chống quân Nam Hán trên sông Bạch Đằng, chính chúng tôi đã dìm chết bao tàu chiến của địch khiến cho chúng khiếp sợ phải thua cuộc. Thủa đất nước còn chưa có vũ khí hiện đại như bây giờ, chúng tôi là vũ khí mạnh nhất được dùng để tiêu diệt quân thù. Và trong hai cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mĩ, chúng tôi cũng tích cực tham gia kháng chiến bằng cách góp một phần bé nhỏ cơ thể mình để làm ra những cây chông nhọn hoắt sẵn sàng tiêu diệt kẻ thù. Bởi vững vàng trong chiến đấu mà họ mà tre tôi đã được phong danh hiệu anh hùng bất khuất. Khôngchỉ trong đánh giặc giữ nước, loài tre nhà chúng tôi còn rất có ích trong cuộc sống hàng ngày. Mỗi khi về thăm một thôn xóm, một bản làng nào bạn cũng sẽ thấy vòng tay của chúng tôi dang rộng, ôm trọn và toả bóng mát cho cả dân làng. Trong vòng tay của chúng tôi, những ngôi nhà trở nên mát mẻ, những chú trâu mới có bóng râm để nhởn nhơ gặp cỏ. Những trưa hè, chúng tôi thật hạnh phúc khi được ngắm những khuôn mặt trẻ thơ say nồng giấc ngủ trong tiếng võng kẽo kẹt dưới khóm tre. Hơn thế chúng tôi còn là những vật liệu để bà con dựng nhà, những ngôi nhà được làm từ tre rất mát mẻ và sạch sẽ. Dưới bóng chúng tôi là cả một nền văn hoá lâu đời đang từng ngày được nâng niu và gìn giữ. Trong đời sống sinh hoạt, chúng tôi còn làm ra những đồ dùng thân thuộc với mỗi người: đó là đôi đũa, là chiếc chõng tre, chiếc giường tre. Đối với mỗi gia đình nông dân, tre tôi là người bạn vô cùng thân thiết. Ngoài ra cây danh, nứa, một trong những họ nhà trẻ còn giúp con người chẻ lạt buộc nhà, nứa giúp cắm sào làm giàn cho bầu bí leo quấn quýt vào nhau. Tre còn gắn với tuổi già, cho họ chiếc ống điếu hút thuốc làm vui. Đối với trẻ con ở miền thôn quê thì tre còn có thể làm nên những trò chơi thú vị, bổ ích. Dưới những bãi đất rộng, được chúng tôi che hết ánh nắng oi ả của mùa hè, các bạn tha hồ chơi đùa thoả thích. Các bạn nữ còn trò gì thú vị hơn ngồi đánh chuyền với những que chắt bằng tre. Còn các bạnnam lại chạy nhảy reo hò theo tiếng sáo vi vút trên chiếc diều cũng được làm ra từ tre. Những cánhdiều đó sẽ đem ước mơ của các bạn về nơi xa.
p, tự do. Chẳng thế mà từ lâu, người Việt đã ví chúng tôi với phẩm chất quật khởi của dân tộc ngàn đời. Những ngày đất nước Việt Nam còn sơ khai, chúng tôi đã giúp ông Gióng diệt lũ giặc Ân bạo tàn, đem lạihạnh phúc cho muôn dân. Rồi trong cuộc chiến chống quân Nam Hán trên sông Bạch Đằng, chính chúng tôi đã dìm chết bao tàu chiến của địch khiến cho chúng khiếp sợ phải thua cuộc. Thủa đất nước còn chưa có vũ khí hiện đại như bây giờ, chúng tôi là vũ khí mạnh nhất được dùng để tiêu diệt quân thù. Và trong hai cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mĩ, chúng tôi cũng tích cực tham gia kháng chiến bằng cách góp một phần bé nhỏ cơ thể mình để làm ra những cây chông nhọn hoắt sẵn sàng tiêu diệt kẻ thù. Bởi vững vàng trong chiến đấu mà họ mà tre tôi đã được phong danh hiệu anh hùng bất khuất. Khôngchỉ trong đánh giặc giữ nước, loài tre nhà chúng tôi còn rất có ích trong cuộc sống hàng ngày. Mỗi khi về thăm một thôn xóm, một bản làng nào bạn cũng sẽ thấy vòng tay của chúng tôi dang rộng, ôm trọn và toả bóng mát cho cả dân làng. Trong vòng tay của chúng tôi, những ngôi nhà trở nên mát mẻ, những chú trâu mới có bóng râm để nhởn nhơ gặp cỏ. Những trưa hè, chúng tôi thật hạnh phúc khi được ngắm những khuôn mặt trẻ thơ say nồng giấc ngủ trong tiếng võng kẽo kẹt dưới khóm tre. Hơn thế chúng tôi còn là những vật liệu để bà con dựng nhà, những ngôi nhà được làm từ tre rất mát mẻ và sạch sẽ. Dưới bóng chúng tôi là cả một nền văn hoá lâu đời đang từng ngày được nâng niu và gìn giữ. Trong đời sống sinh hoạt, chúng tôi còn làm ra những đồ dùng thân thuộc với mỗi người: đó là đôi đũa, làchiếc chõng tre, chiếc giường tre. Đối với mỗi gia đình nông dân, tre tôi là người bạn vô cùng thân thiết. Ngoài ra cây danh, nứa, một trong những họ nhà trẻ còn giúp con người chẻ lạt buộc nhà, nứa giúp cắm sào làm giàn cho bầu bí leo quấn quýt vào nhau. Tre còn gắn với tuổi già, cho họ chiếc ống điếu hút thuốclàm vui. Đối với trẻ con ở miền thôn quê thì tre còn có thể làm nên những trò chơi thú vị, bổ ích. Dưới những bãi đất rộng, được chúng tôi che hết ánh nắng oi ả của mùa hè, các bạn tha hồ chơi đùa thoả thích. Các bạn nữ còn trò gì thú vị hơn ngồi đánh chuyền với những que chắt bằng tre. Còn các bạnnam lại chạy nhảy reo hò theo tiếng sáo vi vút trên chiếc diều cũng được làm ra từ tre. Những cánhdiều đó sẽ đem ước mơ của các bạn về nơi xa
Tham Khảo :
Cuối tuần vừa rồi, em được cùng bố mẹ đi chơi ở tận Đà Lạt. Đây là lần đầu tiên em được đi du lịch ở xa như vậy, nên rất háo hức và thích thú.
Tối trước khi đi, em xếp cẩn thận từng món đồ vào vali với bố mẹ. Rồi lên giường đi ngủ sớm với niềm háo hức mong chờ. Ngày hôm sau, trên máy bay em cứ tíu tít hỏi bố mẹ thật nhiều về Đà Lạt. Nào là ở đó có lạnh không, có gì thú vị?
Giây phút đặt chân xuống đất Đà Lạt, em đã cảm nhận được ngay không khí tuyệt vời của nơi đây. Đó là bầu không khí trong lành, se lạnh lẫn mùi thơm của cỏ cây hoa lá. Những địa điểm du lịch ở đây đều thân thiện và hòa mình vào thiên nhiên. Em đặc biệt thích những đồi thông xanh ngát, và những vườn dâu chín đỏ thơm ngon.
Những kỉ niệm tuyệt vời của chuyến đi Đà Lạt này khiến em nhớ mãi. Em mong rằng, sẽ sớm được trở lại mảnh đất thân yêu này.
Có thể mọi người đã biết vào đầu năm Canh Tý 2020, người dân Trung Quốc và toàn thế giới đã phải đối mặt với một dịch bệnh vô cùng khủng khiếp mang tên "Corona" hay còn gọi là "Covid-19"
Tính đến ngày hôm nay tức mười lăm tháng hai đã có chính xác một nghìn năm trăm hai mươi sáu ca tử vong, sáu mươi bảy nghìn một trăm ca nhiễm trên toàn thế giới.
Đó thực sự là những con số đáng sợ mà chỉ cần nghe đến thôi cũng đã thấy rùng mình rồi.
Với tốc độ lây lan nhanh như vậy đương nhiên Việt Nam cũng phải chịu ảnh hưởng không ít.
Tất cả các tỉnh đã có tổng cộng mười sáu ca xác định dương tính với virus Covid-19 nhưng may mắn thay đã có 7 bệnh nhân được chữa khỏi.
Từ đó, ta mới thấy được trình độ và tác phong làm việc vô cùng tuyệt vời của các bác sĩ Việt Nam khi phải đương đầu với dịch viêm phổi nguy hiểm có thể lây lan cho bất kỳ ai.
Họ hi sinh quyền lợi của mình trong mùa dịch, cả ngày mặc đồ bảo hộ chăm sóc bệnh nhân trong khu vực cách ly.
Thậm chí có những bác sĩ ở tuyến đầu chống dịch còn chẳng có đủ thời gian ăn uống và nghỉ ngơi, đầu tóc rối bù, mặt in vết khẩu trang...
Dầu vậy họ vẫn không quản ngại nguy hiểm, dùng tất cả thời gian sức khoẻ và tâm huyết của mình để cứu giúp bệnh nhân và tuyên truyền những cách phòng dịch hiệu quả để cộng đồng tự bảo vệ sức khoẻ cho chính bản thân họ.
|
Cũng giống với corona, cách đây mười bảy năm đã có một dịch bệnh cướp đi tính mạng của bảy trăm bảy mươi tư người khiến toàn thế giới hoảng loạn mang tên SARS.
Chính lúc đó bộ trưởng bộ y tế Trần Thị Trung Chiến đã lập nên kì tích lớn khi chỉ đạo toàn ngành y tế xử lý thành công đại dịch SARS, đưa Việt Nam trở thành nước đầu tiên dập được dịch SARS trên toàn thế giới.
Tuy chúng ta chịu một tổn thất lớn khi bốn bác sĩ bệnh viện Việt Pháp đã bị nhiễm trong thời gian chống dịch nhưng những cố gắng và nỗ lực của họ không phải là vô ích khi dịch SARS đã được khống chế hoàn toàn tại Việt Nam.
Em thực sự ngưỡng mộ bản lĩnh và trình độ của các bác sĩ Việt Nam khi phải đương đầu với những hiểm hoạ loài người, họ không hề tỏ ra sợ hãi trước dịch bệnh và còn dũng cảm chiến đấu với nó.
Lòng tin của em với các bác sĩ vô cùng mạnh mẽ, em tin rằng họ sẽ một lần nữa lập nên kì tích, một lần nữa đẩy lùi virus Covid-19 ra khỏi Việt Nam!
Kể từ khi Việt Nam công bố dịch Covid-19, công việc của các y, bác sĩ tại Khu cách ly tập trung - Bệnh viện Đa khoa tỉnh tất bật hơn bao giờ hết khi trực tiếp chăm sóc, cách ly, điều trị cho các bệnh nhân có triệu chứng nghi nhiễm Covid-19.
Trong căn phòng rộng khoảng 15m2 tại khu cách ly, bác sỹ Đặng Thị Thu Phương - Phó Trưởng Khoa bệnh nhiệt đới, Bệnh viện Đa khoa tỉnh cùng các y, bác sĩ tranh thủ ăn nốt phần cơm hộp trước khi tiếp tục bước vào “cuộc chiến”. Bác sỹ Đặng Thị Thu Phương đã có gần chục năm trong nghề. Trải qua rất nhiều trận dịch bùng phát trên địa bàn như: Dịch sởi năm 2014, dịch sốt xuất huyết… nhưng chưa bao giờ chị thấy công việc lại áp lực như trong đợt phòng chống dịch bệnh Covid-19 này.
Chị Phương kể, chị còn nhớ như in ngày tiếp nhận trường hợp đầu tiên vào cách ly tại đây. Là ca đầu tiên của tỉnh có nguy cơ nhiễm Covid-19 khi đi lao động từ Trung Quốc trở về, do chưa hiểu biết hết cùng với việc người nhà, hàng xóm láng giềng quá lo lắng, dị nghị nên tâm lý bệnh nhân bất ổn, liên tục đòi về, chống đối các bác sĩ đang làm nhiệm vụ. Thời điểm đó, từ lãnh đạo Bệnh viện cho đến các bác sĩ, điều dưỡng viên phải làm công tác tư tưởng rất nhiều cho cả bệnh nhân và người nhà bệnh nhân. Do khu cách ly mới đi vào hoạt động còn nhiều khó khăn, nên các bác sĩ phải thay phiên nhau trực, trông nom bệnh nhân 24/24 giờ tránh để bệnh nhân trốn về. Chỉ đến khi bệnh nhân yên tâm cách ly, điều trị, các bác sĩ mới thở phào nhẹ nhõm, bớt được sự căng thẳng trong lần thực hiện nhiệm vụ đầu tiên.
Hiện tại, khu cách ly tập trung của tỉnh có 4 bác sĩ, 10 điều dưỡng viên thường xuyên luân phiên nhau thực hiện nhiệm vụ. Áp lực đè nặng nên đôi vai chị Phương cùng các bác sĩ nơi đây khi hằng ngày, ngoài công việc thăm khám, theo dõi sức khỏe cho những trường hợp đang phải cách ly, giám sát y tế tại đây, chị cùng các đồng nghiệp vẫn phải tiếp tục công việc khám, chữa bệnh thường nhật tại bệnh viện. Chị Phương chia sẻ: Có những lúc cao điểm, bác sĩ chúng tôi phải trực ở đây 2 tuần liên tục, phải làm việc cả ngày lẫn đêm, kể cả 1 - 2 giờ sáng. Từ ngày tiếp nhận công việc đến nay, tôi cũng chỉ về nhà 1 - 2 lần, mọi công việc gia đình đều phải nhờ người thân giúp đỡ. Dù nhớ chồng, thương con nhưng chúng tôi luôn xác định “còn sức là còn phục vụ”, phải nỗ lực, quyết tâm để đẩy lùi dịch bệnh”.
Hôm nay thứ hai đẹp trời
Cô bước vào lớp nói lời "kiểm tra"
Học sinh nhốn nháo kêu la
Không có tài liệu chúng ta chép gì?
mình tự nghĩ đó bạn, chủ đề thầy cô (cái này lẫn bạn bè cx đc). k mình nha, cảm ơn bạn ^_^
Mẹ hiền đẹp tựa vì sao
Nuôi con khôn lớn biết bao tháng ngày
Dòng sông mưa nắng vơi đầy
Dù gian khổ mẹ vẫn đầy yêu thương
Tình thương mẹ lớn biết bao
Những đêm ko ngủ thương con chẳng nằm
Lo con thao thức sớm chiều
Trên dường con bước còn nhiều gian nan
Lo từng giấc ngủ à ơi
Mảnh quần vải áo những lời hát ru
Biển khơi gió bão mịt mù
Mẹ là bến đỗ thuyền con vào bờ
Mẹ ơi thương mẹ rất nhiều
Quên bao vât svar thân mik sớm hôm
Mai sau con lớn lên người
Vẫn ko quên những đắng cay ngọt bùi
- Mã Lương có năng khiếu và đam mê hội họa. Hàng ngày đều chăm chỉ luyện tập, những bức tranh của em vẽ là do kiến thức thực tế hằng ngày mà em tiếp xúc.
- Được thần ban cho cây bút để thổi linh hồn cho vật vẽ.
- Như vậy tài năng của em có được trước là do sự cố gắng, nỗ lực của bản thân, đam mê thực sự với hội họa. Cây bút thần đã giúp cho tài năng ấy được tỏa sáng và giúp ích cho mọi người, đặc biệt là những người dân lao động.
QUÊ HƯƠNG ÔNG THÌ TỰ TẢ BTVN KO ĐC HỎIIIIIIIIIII
quê bn nên bn tuej tả cho nó chân thực HT