Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Phần 1.
a. PTBĐ: Tự sự
b. Cách lập luận: Nêu dẫn chứng -> khẳng định luận điểm.
c. Nội dung: Khẳng định tài năng và đức độ về mọi mặt của Trần Quốc Khải.
Phần 2.
1. Giải thích:
- Lời dạy của Bác khẳng định 2 vấn đề trọng tâm: học tập và lao động. Trong lĩnh vực nào cũng cần dành nhiều tâm huyết và nghiêm túc, nỗ lực để đạt được hiệu quả, thành tựu.
- Học tập tốt, lao động tốt chính là cách để xây dựng đất nước giàu mạnh, sánh vai được với cường quốc năm châu.
2. Chứng minh:
- Tấm gương từ chính bản thân Bác: Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua. Từ khi Bác ra đi với hai bàn tay trắng để tìm đường cứu nước đến khi Bác đưa lí tưởng Cách mạng và đưa cuộc kháng chiến đến thắng lợi cuối cùng. Bác là tấm gương học tập suốt đời, làm việc suốt đời.
- HS lấy thêm dẫn chứng về những tấm gương trong cuộc sống.
3. Bình luận:
- Nêu vai trò, tác dụng của việc học tập tốt, lao động tốt.
- Phản đề: nếu không học tập tốt thì sẽ có ảnh hưởng như thế nào đối với mỗi cá nhân và xã hội.
- Làm thế nào để học tập tốt, lao động tốt (đưa ra phương pháp): khiêm tốn, nỗ lực, ý thức học hỏi mọi lúc mọi nơi...
- Liên hệ bản thân: bài học nhận thức và hành động.
Giản dị là một đặc điểm trong lối sống của người Việt Nam. Bác hồ cũng thích sống giản dị vì Bác mang tâm hồn Việt Nam. Bác hiểu phong cách và tập quán của ngưới Việt Nam và Bác muốn hòa mình vào tập quán ấy. Đời sống đó được thề hiện ở nhiều mạt trong đời sống, trong bữa cơm, trong cách ăn mặc... Đời sống của Bác rất giản dị, bũa cơm chỉ có vài ba món rất đơn giản. Lúc Bác ăn không để rơi vãi một hột cơm nào, ăn xong cái bát bao giờ cũng sạch và thức ăn thì được sếp rất tươm tất. Trong cách ăn mặc cũng vậy. Bác mặc một bộ đồ kaki sẫm màu, đầu đội mũ, chân đi dép cao su. Lời nói của Bác dễ hểu, ngắn gọn nhưng luôn ấm áp. Tuy vậy, tuy bận bịu như thế mà ngôi nhà sàn của Bác lúc nào cũng sạch sẽ. Ngoài ra Bác còn nuôi cá, làm vườn...Qua đó, chúng ta thấy Bác sống rất giản dị. Chính vỉ sự giản dị đó mà Bác luôn được mọi người yêu quý.
Bác Hồ là vĩ lãnh tụ vĩ đại của dân tộc ta. Ở con người Bác ta còn học tập được nhiều điều đặc biệt. Ôi! Một con người thanh cao và giản dị đến nhưỡng nào! Sự giản dị của Bác không chỉ thể hiện trong đời sống sinh hoạt hàng ngày, không chỉ trong những năm tháng khó khăn mà ngay cả khi đã là một vị chủ tịch nước, trong bữa ăn của Bác cũng rất giản dị. Trong cách mặc của Bác cũng rất giản dị, phù hợp với hoàn cảnh, với con người Bác. Bộ quần áo ka-ki, bộ quần áo nâu, đôi dép cao su, chiếc đồng hồ Liên Xô…..là những đồ vật gắn liền với cuộc đời Bác. Dù là một vị chủ tịch nước nhưng Bác chỉ ở trong ngôi nhà sàn vài ba phòng đơn giản, có vườn cây, ao cá để Bác được lao động sau những giờ làm việc căng thẳng. Trong việc làm Bác cũng thể hiện sự giẳn dị của mình. Bác làm việc rất cần cù, cả đời Bác không ngày nào nghỉ ngơi, từ nhũng công việc hàng ngày đến việc cách mạng vì dân vì nước. Không những vậy trong quân hệ với mọi người Bác cũng rất giản dị. Từ việc đi thăm nhà tập thể công nhân, viết thư cho một đồng chí hay nói chuyện với các cháu miền Nam hoặc đi thăm và tặng quà cho các cụ già mỗi khi Tết đến. Dù là một vị chủ tịch nước nhưng ta không hề thấy Bác cao sang xa vời mà luôn gần gũi thân thiết. Trong lời nói và bài viết Bác cũng thể hiện sự giản dị của mình bởi Bác muốn mọi người dễ hiểu, dễ nhớ, dễ làm theo nên Bác đã nói rất giản dị về những điều lớn lao, chân chính Và rất nhiều những lời nói, bài văn, bài thơ rất giản dị của Bác mà chúng ta có thể biết, sự giản dị của Bác càng làm nổi bật đời sống nội tâm và tôn thêm vẻ đẹp con người Bác. Sự giản dị của Bác là tấm gương mà chúng ta phải học tập và noi theo.
Một sự việc có thật liên quan đến những người bác sĩ anh hùng trong đại dịch Covid-19 là câu chuyện về bác sĩ Li Wenliang tại Trung Quốc.
Bác sĩ Li Wenliang là một nhân viên y tế tại Bệnh viện Trung tâm của thành phố Vũ Hán, nơi được cho là ổ dịch ban đầu của Covid-19. Vào ngày 30 tháng 12 năm 2019, khi dịch bệnh vẫn chưa được công bố rộng rãi, bác sĩ Li đã gửi một tin nhắn trong một nhóm chat y tế, cảnh báo về một loại vi khuẩn tương tự như SARS đang lây lan trong bệnh viện.
Tuy nhiên, tin nhắn của bác sĩ Li đã bị chính quyền địa phương coi là "lá đồng" và bị buộc phải rút lại lời cảnh báo. Sau đó, ông bị cảnh sát đánh thuốc và buộc phải viết đơn xin lỗi vì đã "gây sợ hãi cho xã hội"
. Nhưng bác sĩ Li không ngừng cố gắng và tiếp tục công việc chữa trị bệnh nhân. Ông đã bị nhiễm bệnh và sau đó qua đời vào ngày 7 tháng 2 năm 2020, trở thành một trong những nạn nhân đầu tiên của Covid-19
. Sau khi thông tin về cái chết của bác sĩ Li được công bố, dư luận quốc tế đã phản đối mạnh mẽ hành động của chính quyền Trung Quốc và coi ông là một anh hùng. Bác sĩ Li Wenliang đã trở thành biểu tượng của sự hy sinh và lòng dũng cảm của đội ngũ y bác sĩ trong cuộc chiến chống lại đại dịch Covid-19.
Từ nhỏ tôi đã có một ước mơ là trở thành một bác sĩ tương lai. Tôi luôn ấp ủ ước mơ đó để một ngày tôi biến nó trở thành hiện thực.
Từ lúc còn bé tôi đã tự đặt câu hỏi cho mình là lớn lên tôi sẽ làm gì để giúp ích cho mình và mọi người. Và hiện tại tôi đã có câu trả lời. Sau một lần đến thăm người thân bị bệnh tại bệnh viện từ lúc đó tôi mới nhận ra rằng sức khỏe là thứ quý giá nhất của con người. Thế nên, tôi đã quyết định chọn ngành Y. Vì tôi thích được giúp đỡ mọi người và tôi muốn được chia sẻ sự đau đớn của những bệnh nhân ung thư, sự vất vã của những bà mẹ khi sanh, hay cảm thong trước những mất mát của thân nhân người bệnh khi người thân lìa đời. Tôi muốn tự chữa bệnh cho bản thân, gia đình và cho mọi người xung quanh. Hiện nay, ngành Y thì đang rất cần nguồn nhân lực. Khi ra trường, tôi dễ dàng kím việc làm; dễ dàng có chỗ đứng trong xã hội và là ngành có nguồn thu nhập ổn định với cuộc sống sung túc, đầy đủ sẽ lo được bản thân và gia đình. Nếu mai sau tôi thực hiện được ước muốn của mình, tôi quyết định sẽ là một người tận tâm, có trách nhiệm có lương tâm nghề nghiệp và sẽ cố gắng giúp đỡ mọi người bằng cả tấm long như những gì tôi đã nói. Nhiều lúc xem qua nhiều phương tiện thông tin báo đài có những bác sĩ làm việc lơ là mà để quên miếng gạc trong người bệnh nhân. Còn một số bác sĩ thì làm việc vì tiền, và có những thái độ nạt nộ bệnh nhân. Người ta thường nói:” Lương Y Như Từ Mẫu “, nhưng nhìn lại thì trái ngược với thực tế thế nên tôi quyết tâm noi theo gương bác sĩ Đặng Thùy Trâm. Giờ đây, tôi phải lập ra kế hoạch rõ ràng để cố gắng học tốt để thi đậu tốt nghiệp là điều trước tiên, và sau đó là hướng tới mục tiêu là bước vào cánh cửa trường đại học.
Để mang lại niềm vui cho bệnh nhân tôi sẽ theo đuối ước mơ của mình tới cùng. Tôi sẽ cố gắng học thật tốt để biến ước mơ thành sự thật và cô Đặng Thùy Trâm là tấm gương sáng để tôi noi theo.
Bài khác:
Khi tôi còn nhỏ, tôi có một giấc mơ rất đẹp là trở thành một bác sỹ trong tương lai nhưng sự thật là tôi đã không thể thực hiện được, nhưng tôi chưa bao giờ hối tiếc về điều đó. Vì vậy,tôi viết một bài luận với chủ đề “ Ước mơ của tôi là trở thành bác sỹ” để bày tỏ những suy nghĩ của mình về nghề nghiệp này.
Cuộc sống của con người trên trái đất có đầy đủ những cung bậc, vui sướng và buồn bã,lúc lên và lúc xuống, lúc khỏe mạnh và lúc ốm yếu. Sức khỏe, bệnh tật giống như ngày và đêm, chúng cứ diễn ra và được gắn liền với vòng tròn cuộc đời của mọi người. Nhưng đó chỉ là những lý lẽ hùng biện rằng sẽ có những người cống hiến cả cuộc đời mình để giảm thiểu sự đau khổ cho người khác. Trong số đó, nghề bác sỹ có lẽ được tôn trọng nhất trong lĩnh vực dịch vụ cho xã hội.
Người bác sỹ đã cống hiến cả cuộc đời mình để chăm sóc bệnh nhân, giảm thiểu những nổi đau cho nhân loại. Họ cứu chữa mọi người thoát khỏi bệnh tật, đau ốm. Họ cố gắng để đem lại cuộc sống tốt hơn và khỏe mạnh hơn cho mọi người.
Bác sỹ làm việc để ngăn chặn sự lây lan của bệnh dịch trong hiện tại cũng như những nguy hiểm đe dọa con người trong tương lai bằng cách tìm ra phương pháp cứu chữa. Đôi khi phải mất hàng năm miệt mài làm việc, nghiên cứu để tìm ra phương thức cứu chữa nhưng cuối cùng cũng thành công.
Kết quả là chúng ta có thể nhìn thấy lĩnh vực y tế và phẩu thuật đã tiến bộ ngoài sức tưởng tượng. Một bộ phận cơ thể hư hỏng có thể cấy ghép trong lĩnh vực y tế ngày càng tiên tiến hiện nay.
Cuộc sống của một bác sỹ rất khó khăn. Thường thì bác sỹ đến thăm bệnh nhân sau giờ làm việc, đó là thời gian riêng dành cho việc nghỉ ngơi, ngủ hay ăn uống. Đôi khi, bác sỹ làm việc xuyên ngày đêm để chăm lo cho những bệnh nhân nghiêm trọng hoặc những nạn nhân của chiến tranh, bệnh dịch hoặc là những rủi ro chuyên môn. Nhưng bác sỹ luôn luôn đối xử với bệnh nhân của họ bằng nụ cười niềm nở, sự động viên và khuyến khích. Bác sỹ là nguồn hy vọng và sức mạnh ngay cả trong tình trạng kiệt sức, họ cũng luôn hướng về phía những người bệnh. Luôn luôn ghi nhớ lời thề nổi tiếng của Hippocra, những người bác sỹ cam kết bằng chính cuộc đời của họ nhằm giảm thiểu nổi đau cho tất cả những người bệnh.
Ấn độ là đất nước có truyền thống lâu đời trong dịch vụ chăm sóc con người. Nó đã ăn sâu trong văn hóa và tôn giáo của họ.
Kết quả cho thấy rằng, các bác sỹ Ấn độ được biết đến với thái độ thân thiện, tận tâm, chăm chỉ và gần gũi. Họ là những bác sỹ tuyệt vời rất cần trên toàn thế giới. Nhiều bác sỹ Ấn độ đang làm việc tại các bệnh viện lớn trên thế giới.
Ấn độ là quốc gia có số lượng lớn các bác sỹ, khoảng 300 trường đại học y,là nơi đào tạo khoảng 30.000 bác sỹ mỗi năm. Họ làm việc trên tất cả các nước, tại các thành phố và làng mạc,ở những bệnh viện lớn hoặc tại phòng khám của họ. Những năm gần đây,Ấn độ đã có một bước nhảy vọt lớn trong việc hiện đại hóa các bệnh viện cũng như trang bị những thiết bị hiện đại nhất. Điều này đã tạo điều kiện cho họ có thể hoàn thành và chữa trị những ca bệnh phức tạp.
Bên cạnh đó, các bác sỹ đã thực hiện các hệ thống phương pháp điều trị như Ayurvedic,Unani và Homeopathich, sử dụng các phương pháp điều trị có tính chất đổi mới như thuật châm cứu, bấm huyệt, yoga, chữa bệnh bằng phương pháp tự nhiên,…của Trung Quốc. Ngoài ra, những phương pháp đó cũng đã trở nên phổ biến trong cả nước.
Những bác sỹ thực hành các hệ thống truyền thống sẵn có tại địa phương và thường được gọi là “barefoot doctor”. Nhiều bác sỹ kết hợp giữa các phương pháp điều trị hiện đại với các phương pháp điều trị truyền thống như yoga, chữa bệnh bằng phương pháp tự nhiên và Ayurveda. Tất cả mục đích đó là phục vụ con người, xóa bỏ nổi đau của bệnh nhân. Trong khía cạnh này, xã hội dường như mắc nợ với nghề bác sỹ.