Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Sáng hôm ấy, khi cô giáo đến thăm, En- ri- cô đã vô tình thốt ra một lời thiếu lễ độ với mẹ. Hành động ấy khiến bố En- ri- cô vô cùng tức giận và đã viết một bức thư để nghiêm khắc cảnh cáo lỗi lầm của cậu. Bức thư của người bố vừa dịu dàng vừa nghiêm khắc, vừa có những lời lẽ yêu thương vừa mang cả sự giận dữ. Trong thư, bố nói về tình yêu thương và sự hi sinh cao cả mà mẹ dành cho En- ri- cô, từ đó giáo dục về bổn phận và trách nhiệm của mỗi người con là phải biết hiếu thảo với mẹ. Trước cảnh xử sự vô cùng tinh tế mà cũng nghiêm khắc của bố, En- ri- cô cảm thấy hối hận và xúc động vô cùng.
Nguồn: Tóm tắt văn bản Mẹ tôi lớp 7
1 Trong giờ ktra Toán, Nga và Mai ngồi cạnh nhau và cùng góp sức giải một bài toán khó. Khi trả bài cả hai bạn đều được điểm cao. Nga nói với Mai: Thế mới gọi là đoàn kết tương trợ
a. Theo em quan điểm của Nga là đúng hay sai?Vì sao?
b. Nếu em là Nga hoặc Mai em sẽ làm như thế nào?
2 Bạn An nói với em : Nói đến truyền thống gia đình, dòng họ là mình thấy mặc cảm vì gia đình và dòng họ mình chẳng có ai đỗ đạt cao hoặc có người làm lãnh đạo trong các cơ quan nhà nước
3 Tình huống: Thanh và Tâm học cùng lớp. Thanh học giỏi, còn Tâm học kém Toán. Mỗikhi có bài tập về nhà là Thanh lại làm hộ Tâm để khỏi bị điểm xấu Hỏi: Em có đồng ý với việc làm của Thanh không? Vì sao?
Trong giờ ktra Toán, Nga và Mai ngồi cạnh nhau và cùng góp sức giải một bài toán khó. Khi trả bài cả hai bạn đều được điểm cao. Nga nói với Mai: Thế mới gọi là đoàn kết tương trợ
a. Theo em quan điểm của Nga là đúng hay sai?Vì sao?
b. Nếu em là Nga hoặc Mai em sẽ làm như thế nào?
giải :
Quan điểm của Nga là không đúng, đoàn kết tương trợ thể hiện ở những mặt thường ngày như cuộc sống, học tập chứ không phải trong giờ kiểm tra.
tình huống về các hdnh và ubnh a (hoi dong nd; uy ban nd)
Sự tích cây vú sữa.
Ngày xưa, có hai mẹ con nọ sống đơn chiếc cùng với nhau. Thương con do cha mất sớm, người mẹ thương yêu, chiều chuộng con quá đà, người con đâm ra hư đốn. Một hôm, vì bày trò nghịch phá quá đáng, cậu bị mẹ mắng và giận dỗi bỏ nhà đi. Người mẹ thấy tối con chưa về, lo lắng chạy tìm khắp nơi. Còn người con lúc này đang chạy chơi vui vẻ và nghĩ rằng mình thật tự do. Suốt mấy ngày liền, cậu bé không về, đến khi phá trứng vịt bị người ta phát hiện đuổi đánh, cậu mới nghĩ về mẹ, nếu có mẹ thì người ta đã không đánh cậu mấy phát đau thế này. Ai cho gì ăn đó, không thì trộm cắp cho qua bữa, cậu đã tìm được đường về. Tuy nhiên, về đến nhà thì không thấy mẹ đâu, chỉ có cây lạ mọc ở sau nhà. Buồn quá, cậu ngồi xuống gốc cây gọi mẹ: " Mẹ ơi! Mẹ đâu rồi?". Vừa ngắt lời, cây xanh kia bỗng run rẩy, đơm hoa kết trái thật nhanh rồi rơi một quả vào tay cậu, cậu vừa chạm môi vào, một dòng sữa trắng trào ra, ngọt thơm như sữa mẹ, rồi cậu nghe như tiếng mẹ vọng bên tai rằng hãy sống tốt. Cậu nhìn lên tán lá, lá cây xanh bóng, một mặt đỏ hoe như mắt mẹ khóc cạn nước mắt chờ con.
Giờ đây cậu bé đã lớn, ngui ngoa nỗi nhớ mẹ nhưng vẫn không quên phải nên người để mẹ được vui.