Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Không biết tự khi nào, tôi đã say sưa với những ca từ ấy, những lời hát đẹp của một bài hát đẹp.Ngay từ lúc lọt lòng, mẹ đã truyền cho ta ngọn lửa yêu thương quê hương Đất Nước bằng bao bài ca dao dân ca chân chất quê mùa:"Ầu ơ, ví dầu cầu ván đóng đinh, cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi...".Để rồi theo mỗi bước đường đời, ngọn lửa ấy bùng cháy, thôi thúc ta sống cho quê hương và sống với quê hương.Thế nhưng giữa cuộc sống xô bồ hiện tại, thời buổi mà con người ta dám mua bán danh vọng,danh dự để chạy theo đồng tiền, sao lại có bài hát giản dị, mộc mạc như thế?Cảm động, xao xuyến, tự hào và da diết nhớ thương là tất cả những cảm xúc của tôi mỗi khi nghe bài hát "quê hương" của Giáp Văn Thạch phổ thơ Đỗ Trung Quân.Bắt đầu từ câu hỏi ngu ngơ của trẻ nhỏ"quê hương là gì hở mẹ?", bài hát cứ chảy tràn vào tận mọi ngóc ngách tâm hồn chúng ta nhiều cảm nhận.Quê hương không phải là cái gì đó xa xôi,mơ hồ mà rất gần gũi,đơn sơ nhưng đẹp đến lạ lùng."Một chùm khế ngọt" của tuổi thơ vui thỏa tiếng cười,"một con đường đi học"nên thơ trải đầy hoa nắng,và chỉ"một cánh diều bay" cũng đủ nâng cánh trẻ thơ bay vào chân trời mơ ước.Thế đấy,chỉ bấy nhiêu ấy thôi,cả thơ và nhạc cùng giao hòa để rồi hôm nay có một Tôi bồi hồi, xao xuyến.Không chỉ có thế, quê hương còn ấp ủ dáng hình của mẹ,con đường mẹ đi về sau bao vất vả của cuộc mưu sinh chỉ một "cầu tre nhỏ" nhưng sao mà đẹp vậy với"nón lá nghiêng che".Khi nghe câu hát ấy,tôi đã không khỏi chạnh lòng bởi có được tôi của ngày hôm nay,lưng mẹ đã phải còng xuống để nâng lưng tôi thẳng đứng,đôi mắt mẹ đã hằn nhiều vết chân chim để mắt tôi lấp lánh, rạng ngời.Vì vậy, tôi đã thầm cảm ơn nhà thơ và người nhạc sĩ đã cho tôi có những phút giây thiêng liêng về mẹ và quê mình.Và như câu kết của bài"quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người",tôi nghĩ ai đã từng xa quê sẽ có lúc chạnh lòng khi nhớ về tuổi thơ,về mẹ và bữa cơm chiều đầm ấm.Cũng giống như có một câu nói"không ai tắm hai lần trên một dòng sông,dòng đời đưa ta đi qua rất nhiều nơi với biết bao vẫy gọi nhưng"tất cả mọi dòng sông đều chảy",đó là dòng sông của lòng người, nó có thể cuốn đi những ưu phiền và bồi đắp phù sa của niềm vui sống.Cảm ơn đời đã cho ta có mẹ và có một "quê hương"...
Quê em là một vùng nông thôn nằm ở ngoại thành của Hà Nội, quê em có rất nhiều cảnh quan tuy đơn sơ giản dị nhưng rất đẹp và lãng mạn. Một trong những nơi em yêu thích và cảm thấy đẹp nhất của địa phương em, đó là cánh đồng lúa chín.
Vì quê em ở nông thôn nên bố mẹ em và các bác đều có hoạt động sản xuất chính đó là trồng lúa và thu hoạch thóc. Quê em vào những ngày lúa chín vô cùng đẹp. Cả cánh đồng rộng bát ngát được mặc trên mình bộ áo vàng rực rỡ, những bông lúa chín càng vàng ruộm dưới ánh nắng vàng, vô cùng rực rỡ, tươi đẹp. Khi lúa đã vào mùa thu hoạch, bông lúa đã bắt đầu trĩu bông, mỗi khi có những cơn gió, dù rất nhẹ nhàng nhưng cũng đã hương thơm dịu của lúa chín thổi đến khắp mọi nơi, dù ở trong làng nhưng cũng vẫn có thể ngửi thấy. Mùi hương của lúa rất đặc biệt, nó dìu dịu không nồng đậm hương như những loài cây, loài hoa khác nhưng lại mang đến cảm giác rất dễ chịu,thoải mái.
Em thấy ngồi trên bờ đê mà nhìn xuống những thửa ruộng xa xa là đẹp nhất, vì lúc ấy không thể nhìn thấy đâu là điểm kết thúc của sắc vàng kia, những bông lúa thì đung đưa theo những con gió, trông như những cánh tay đang vẫn chào, trông rất đáng yêu. Bên cạnh bờ ruộng là hàng cây xanh cao thẳng tắp, những cây này được trồng thành hàng, bao quanh lấy cánh đồng lúa. Sắc vàng của lúa hòa cùng với sắc xanh của hàng cây trông đẹp như một bức tranh sơn dầu.
Hàng cây cũng là nơi các bác, các cô nghỉ ngơi, ngồi hóng những đợt gió để thổi bay cái nóng nực của hè, tiếp thêm sức lực để có thể tiếp tục thu hoạch lúa. Bên cạnh còn là những chú trâu đang được buộc vào thân cây, những chú trâu chờ cho lúa thu hoạch xong rồi làm nhiệm vụ chở những xe lúa đầy về nhà. Khung cảnh tươi đẹp nơi cánh đồng bát ngát lại thêm không khí lao động sản xuất càng làm cho cảnh sắc của địa phương em trở nên sinh động, giàu sức sống hơn.
Quê hương của em tuy còn nghèo, cũng không có những di tích, những địa điểm tham quan nổi tiếng như những địa phương khác nhưng vẻ đẹp bình dị của cánh đồng bát ngát lúa, khung cảnh yên bình, êm ả nơi làng quê em thì những nơi thành phố nhộn nhịp, đông đúc khó mà có được. Em yêu và rất tự hào về quê hương em, em yêu ở chính cái vẻ đẹp giản dị mà thanh bình ấy.
đây nhé
trên mạng đấy
https://vndoc.com/van-mau-lop-5-ta-lai-mot-canh-dep-cua-que-huong-ma-em-thich-nhat/download
Câu 1 :
Thể thơi lục bát , phương thức biểu đạt biểu cảm
Câu 2 :
Là cánh cò chiều chiều chân đê
Miêu tả cánh cò lúc buổi chiều
Câu 3 :
Quê hương là nơi chứa đầy kỉ niệm đẹp tuổi thơ của tác giả
Câu 4 :
Quê hương này xanh mát , lâu đời và nhiều thiên nhiên
Câu 5 :
Quê hương có một vị trí quan trọng trong lòng mỗi người. Mỗi người dân Việt Nam đều có tình cảm thiêng liêng gắn bó với quê hương xứ sở của mình. Đối với những con người lao động, nhất là người nông dân, họ đã gắn bó mật thiết với quê hương. Từ lúc cất tiếng khóc chào đời, rồi tuổi thơ đẹp đẽ, những công việc lao động, rồi cuộc sống gia đình, cho tới lúc chết họ đã sống gắn liền với làng quê. Tình cảm yêu quê hương đất nước là một truyền thống tốt đẹp và đáng quý của dân tộc Việt Nam. Cho dù có ở nơi xa nhưng mỗi người vẫn luôn nhớ về quê nhà của mình. Quê hương như một người mẹ hiền ôm ta vào lòng và dành cho ta những gì tốt đẹp nhất. Quê mẹ là nơi ấp ủ tình yêu thương, nơi nuôi ta lớn, dạy dỗ, an ủi che chở cho ta. Quê hương - hai tiếng thân thương mỗi lần nghe thấy chúng ta không khỏi xúc động bồi hồi. Tình yêu quê hương đã ăn sâu vào máu thịt, đi sâu vào lòng mỗi con người. Vì vậy nếu ai chưa nhận thức chưa có tình cảm gắn bó với xứ sở của mình thì hẳn họ chưa được coi là trưởng thành. Quê hương đi vào lòng con người một cách rất tự nhiên. Người ta có thể nhớ tới quê hương đất nước của mình chỉ qua một món ăn bình dị hay một địa danh đã gắn liền với những kỷ niệm đẹp...
“Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều”
(Bài học đầu cho con, Đỗ Trung Quân)
Quê hương là một phần quan trọng của mỗi người. Dù có đi xa đến đâu, mỗi lần về thăm quê sẽ luôn để lại những kỉ niệm đẹp đẽ.
Mỗi năm, gia đình của em đều về quê vào dịp lễ. Vào nghỉ hè năm lớp một, em đã được về thăm quê ngoại. Buổi sáng hôm ấy, em dậy thật sớm. Sau đó, gia đình của em ra bến xe. Chuyến xe khởi hành lúc tám giờ sáng. Thời gian đi khoảng hơn hai tiếng là về đến nơi. Xe chỉ đỗ ở ngoài đường quốc lộ, nên mọi người phải đi bộ vào trong làng. Bố mẹ chỉ ở lại hôm chủ nhật, rồi sau đó phải về thành phố để đi làm. Còn em được ở lại cùng ông bà. Kết thúc kì nghỉ hè, em mới phải trở lại thành phố.
Những ngày sau đó thật tuyệt vời. Mỗi buổi sáng, em thức dậy từ sớm rồi đi tập thể dục cùng ông ngoại. Không khí ở làng quê thật trong lành, khác hẳn với thành phố. Tập thể dục xong, hai ông cháu trở về nhà ăn sáng. Sau đó, em sẽ cùng với các bạn trong xóm ra cánh đồng chơi. Chúng em cùng nhau chơi ô ăn quan, cướp cờ, thả diều… Toàn những trò chơi dân gian mà ở thành phố em chưa từng được chơi.
Khi ông mặt trời đã lên cao, cả nhóm trở về nhà. Em được thưởng thức những món ăn thôn quê của bà ngoại. Đến khi chiều xuống, những tia nắng chói chang dần yếu ớt rồi biến mất. Cơn gió thổi mát rượi như xua tan đi cái oi nóng của ngày hè. Em lại theo ông ngoại ra vườn. Vườn cây của ông thật rộng biết bao. Trong vườn trồng rất nhiều cây ăn quả. Em đã giúp ông tưới nước cho cây cối. Sau đó, ông còn hái rất nhiều loại quả cho em. Đến tối, em và bà ra ngoài sân ngồi hóng mát. Em vừa thưởng thức hoa quả, vừa được nghe bà kể chuyện. Sự yên tĩnh của làng quê khiến em cảm thấy thích thú.
Hôm sau, em còn được ra đồng thu hoạch thóc với bác Năm và chị Thương. Bác là anh trai của mẹ em. Nhà bác nằm bên cạnh nhà ông bà ngoại. Còn chị Thương là con gái út của bác. Chị đang là học sinh lớp 10. Những lúc không phải đi học, chị sẽ ra đồng làm việc giúp đỡ bố mẹ. Chỉ là công việc thu hoạch lúa nhưng cũng thật khó khăn, mệt nhọc. Nhờ vậy, em đã thấu hiểu được nỗi vất vả của các bác nông dân.
Ba tháng hè trôi qua thật nhanh. Em đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ, quen thêm được nhiều người bạn ở dưới quê. Khoảng thời gian ở cùng với ông bà ngoại thật vui vẻ. Khi trở về thành phố, em còn kể cho các bạn trong lớp mình nghe.
Chuyến về thăm quê của em thật ý nghĩa. Em mong rằng sẽ có thêm nhiều chuyến về thăm quê hơn nữa.
Bài tham khảo mạng, bạn tự chắt lọc ý nhé.
mình xin có ý kiến bạn Hữu Nghĩa
1, Đề bảo với bạn bè hoặc gia đình nên bạn phải kể 1 trong2 chứ
2, Đề bảo kể một trải nghệm thôi nên bạn đừng làm nhiều ý