K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 3 2019

nếu có một tên biến thái sàm xỡ bạn bạn sẽ làm gì

đây là một tình huống rất thiết thực trong đời sống phòng những việc làm sai trái

!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Tình huống : 

Bạn đang đi trên 1 con đường hẻm vắng , bỗng có 1 tiếng khóc , bạn chạy ra gần gốc cây thì thấy có mấy thanh niên đang bóc lột tiền của 1 đứa trẻ ! Bạn nên....?

19 tháng 3 2019

5+5 = 10 nha bạn

ngày mai chúc bạn thi tốt

19 tháng 3 2019

5+5=10

câu này dễ quá !!!

7 tháng 3 2018

nghĩa là gì

7 tháng 3 2018

đó là các tình huống kĩ năng sống ý

10 tháng 1 2018

a. ko cho chú vào

b. gọi bố mẹ đến chở về

c.em vào nhà người quen gần đó rồi mượn điện thoại của họ gọi chú mự đến chở về

10 tháng 1 2018

Tình huống 1 :

Em sẽ hỏi tên chú, và bảo chú đợi ở ngoài. Sau đó gọi cho bố mẹ xem có biết chú không và kể cả bố mẹ biết chú thì tuyệt đối vẫn không mở cửa.

T.huống 2 :

Em sẽ mượn điện thoại nhà bạn để gọi điện cho bố mẹ chở về.

T. huống 3 :

Em sẽ mượn điện thoại của bác bảo vệ hoặc cô lao công vì hai người này thường ở lại trường rất muộn, nếu họ không ở trường em sẽ đi mượn điện thoại những người gần trường để gọi bố mẹ và không để họ chở về.  

^_^ Chúc bạn học tốt.

20 tháng 3 2022

B

20 tháng 3 2022

b

5 tháng 4 2018

A) Bạn ơi , cho mình mượn cuốn truyện này nhé !

B) Chị ơi,phiền chị lấy hộ em cốc nước nhé !

C) Bố mẹ ơi,chiều nay bố mẹ cho con về quê thăm ông bà nhé !

5 tháng 4 2018

a)Bạn cho mình mượn cuốn truyện này nhé !

b)Chị ơi chị lấy hộ em cốc nước nhé! 

c)Hè này bố mẹ cho con về quê thăm ông bà nhé!

16 tháng 3 2018

Em sẽ : 

-  Nói cho mọi người hiểu là mik ko muốn đi chắc chắn mọi người thông 

cảm cho bn 

chúc bn hok tốt !! hihihi

16 tháng 3 2018

em sẽ đi và cố gắng học hỏi thêm nhiều kiến thức mới lạ về lịch sử và học tập cùng với bạn bè (cho dù ko thích)

13 tháng 11 2017

Chiều qua thằng em của bạn em bị một phát thế này trên cầu Thanh Trì. Sự việc thì đã được giải quyết rồi, nhưng đưa lên đây nhờ các cụ tư vấn về khía cạnh pháp luật.
Chuyện được kể lại là dư thế lày:
Thằng nhỏ đi xe máy từ quê lên, trời mưa to và đường bị ngập một phần bên phải. Chú em chạy xe 2B, khi gặp vũng nước lớn chú tạt sang bên trái đường để tránh. Ngay sau chú này là một xe tải loại 3 tấn. Chú xe tải thấy vậy đánh lái gấp lên taluy đường, xe xoay 180 độ rồi lật đè nát bét xe máy của thằng em.
Rất may không ai bị sao.
Xe thằng em bị nát hết, xe tải vỡ kính lái trước, kính bên phụ, móp một ít ở thùng xe phía sau.
Xử lý: Thằng em lúc đó điện thoại cho bạn em (nó rủ thêm em nữa) qua. Nhưng lúc bọn em đang ra thì chú xe tải đã thuê người cẩu xe lên, cẩu xe 2B lên xe chú ấy và bắt chú ấy về nhà bên Gia lâm để xử lý.
Rồi bọn em phải đi xử lý.

Các cụ bình luận về khía cạnh pháp luật giúp em với, cũng là bài học chung cho mọi người.
Em đã công nhận là em của thằng bạn kia đi ngu roài. Nó sống là may rồi. Nên các bác không cần bình luận khía cạnh này, giúp em phân tích theo luật.

13 tháng 11 2017

Bạn lên mạng mà sear

nha bạn kb với mình nha 

Trong cuộc sống, chắc hẳn ai cũng muốn mình sẽ trở thành một người hoàn hảo, nhưng nếu chưa may mắn được hoàn hảo thì ta hãy làm người tốt trước đã. Bạn biết thế nào là một người tốt không? Theo mình, một người tốt là một người có trái tim yêu thương, một người biết sống vì cộng đồng và giúp đỡ người khác. Những công việc tốt luôn giúp ta trở nên tốt hơn mỗi ngày. Bởi vậy mà mình đều cố gắng làm việc tốt mỗi ngày.

Tuần vừa rồi mình cùng các bạn trong xóm tập hợp lại tới thăm cụ Tâm, người già neo đơn của thôn, đi cùng có cán bộ thanh niên của Đoàn xã. Sau khi trao tặng phần quà của xã nhà cho cụ, mình và các bạn giúp đỡ các cụ dọn lại nhà cửa, quét lại vườn nhà . Chúng mình cũng tranh thủ ở lại nấu cơm để cùng cụ ăn trưa, vừa trò chuyện cho cụ vơi đi phần nào sự cô đơn khi nhà cửa vắng vẻ.

Cụ Tâm vốn có chồng và hai người con trai nhưng vì tham gia kháng chiến nên cả chồng và hai con đều hy sinh. Đó là mất mát và nỗi đau lớn trong cụ. Vì vậy, chúng mình đều hiểu và thương cụ rất nhiều. Đặc biệt, khi được trò chuyện với cụ Tâm, mình càng thêm thương và khâm phục cụ hơn khi biết rằng cụ vẫn dành những đồng lương ít ỏi của mình để giúp đỡ những bạn nhỏ khuyết tật.

Sau bữa ăn, chúng mình tạm biệt cụ ra về. Lòng vẫn mang nặng những nghĩ suy, mình thầm hứa sẽ chăm sang nhà cụ hơn để động viên, giúp đỡ cụ.

22 tháng 4 2020

Bài 1:

Trong kí ức của mỗi người, nhất là đối với những người học sinh như em thì một người bạn thân lại càng không thể thiếu. Thật đặc biệt là Đan- cô bạn thân từ hồi lớp 1 đến giờ vẫn học với em.

Đan là một cô bé có vóc dáng nhỏ bé cùng với nước da trắng trẻo, mịn màng. Khuôn mặt trái xoan với ánh mắt ngây thơ của một đứa trẻ, Đan luôn làm mềm lòng mọi người chỉ với một ánh nhìn. Đôi môi thì đỏ mọng, miệng lại luôn nở một nụ cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, tưởng chừng như những hạt ngọc trai. Cô bạn này lại có dáng đi uyển chuyển, nhẹ nhàng. Giọng nói nghe rất ngọt và dịu dàng. Chính vì thế mà ở mỗi cuộc thi hát của trường, sự có mặt của bạn ấy là không thể thiếu. Giọng ca "cây nhà lá vườn" này đã đưa về cho lớp, trường rất nhiều giải nhất, nhì.

Trong lớp thì Đan có vẻ rất hiền lành, dễ tính nhưng trong học tập lại rất nghiêm túc. Những hoạt động của trường, lớp thì bạn luôn đứng đầu. Dù vậy, Đan vẫn coi việc học là cần thiết nhất. Với một cái đầu thông minh và tính toán nhanh nên bạn học môn toán rất giỏi. Đan luôn được thầy cô và bạn bè quí mến bởi học giỏi lại hay giúp đỡ bạn bè. Về nhà, ngoài giờ học, Đan luôn giành thời gian giúp đỡ cha mẹ. Ngoài sở thích đọc sách, Đan có một sở thích hơi bị kì quái là thích xem phim ma. Mỗi lúc rảnh rỗi là hai đứa lại hỏi thăm chuyện học tập, tâm sự chuyện buồn vui. Lần mà em bị cảm, Đan đã thể hiện mình thực sự là một người bạn tốt. Em đã phải nghỉ học hết hai tuần. Dù vậy Đan vẫn đến nhà em và giảng cho em từng bài toán, bài văn. Điều này đã làm em thực sự làm em cảm động. Khi em hết bệnh cũng là lúc hai đứa lại cùng nhau bước đi trên con đường đến trường. Con đường in lại những kỉ niệm vui, buồn của đôi bạn thân.

Đan luôn là một người bạn tốt không chỉ đối với em mà với cả mọi người. Em cũng sẽ cố gắng học thật giỏi để hai đứa mãi là bạn thân, đôi bạn cùng tiến.

Bài 2: kHÔNG BT

bÀI 3:

Cảm giác khi lần đầu bước vào lớp học mới, cả lớp bắt đầu làm quen với nhau. Đám con gái ngại ngùng chỉ dám nói chuyện thật khẽ, còn bọn con trai thì như đã quen nhau từ rất lâu rồi, xúm xít chạy khắp nơi làm ồn ào cả một lớp học. Rồi thầy chủ nhiệm bước vào và cả bọn lại ngoan ngoãn vào chỗ ngồi ngay ngắn.

Những kỉ niệm không thể nào quên

Những ngày tháng cấp 3 cứ thế trôi qua với những môn học, nào Toán, Lý, Hóa, rồi lại đến Văn và hàng loạt những môn học khó nhằn khác. Bạn đã bao giờ trải qua cảm giác bị điểm thấp và gục mặt xuống bàn khóc thút thít, hay trốn kiểm tra đầu giờ bằng cách đi trực nhật chưa?

Và còn cả môn thể dục “đáng ghét” luôn ám ảnh bạn mỗi khi đến trường. Ai rồi cũng sẽ quên nhanh đi những con điểm từng khiến họ “lao tâm khổ tứ”, những đêm thức trắng học bài mong sao được tấm giấy khen học sinh giỏi nhưng chắc chắn bạn sẽ không thể nào quên khoảnh khắc cùng đám bạn trèo rào đi trà sữa hay những lần trốn học bị giám thị bắt và phải chép phạt sưng tay.

Chuyện về những ngày rực nắng thời thanh xuân

Cấp 3 cũng là khi chúng ta có những rung động đầu đời. Thích người ta lắm nhưng chỉ dám âm thầm quan tâm, chẳng đủ can đảm để tỏ tình. Từng hành động của “người ấy” đều không thoát khỏi ánh mắt của bạn. Nhìn bóng dáng quen thuộc với tà áo dài dịu dàng bước đi có thể khiến tim bạn rụng rời, hay cảm giác lo lắng mỗi lần thấy bạn ấy bị ốm… Bạn vẫn còn nhớ chứ?

Thời gian thấm thoát thoi đưa

Những ngày tháng cấp 3 trôi qua thật nhanh. Những cô cậu học trò ngày nào còn lo lắng bước vào lớp học thoáng cái đã bước vào giai đoạn cuối cấp. Số lượng bài tập ngày càng đè nặng trên vai những học sinh lớp 12. Bạn còn nhớ không những ngày lo lắng cập nhật lịch thi, những đêm thức khuya làm bài nhưng vẫn không quên động viên nhau: "Cố lên nào".

Và cuối cùng… những ngày tháng tuyệt vời ở thời cấp 3 cũng dần trôi qua. Ngày tổng kết khép lại chuỗi hành trình 3 năm gắn bó bên mái trường thân yêu để chính thức tìm cho mình một con đường mới. Có những giọt nước mắt rơi, những cái ôm thật chặt hứa sẽ không quên nhau, những dòng lưu bút chứa đầy tỉnh cảm và cả cái siết tay thật chặt… “Thành công nha!”

Ai đó đã từng nói rằng khi trưởng thành, người ta sẽ không nhớ đến những điểm số thật cao hay thành tích nổi trội ở trường học, thứ níu giữ họ nhiều nhất lại là những kỉ niệm thời học trò. Vì vậy, hãy giữ cho mình những ngày tháng tươi đẹp của tuổi trẻ, sống những ngày thật “xanh” để luôn có thể mỉm cười mỗi khi nhớ lại thời thanh xuân của mình bạn nhé!

Còn câu 4: Mình k hiểu?

kkkkkkkkkkkkkkk cho mình nhaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Học tốt

22 tháng 4 2020

Tham khảo câu 1!
Dàn ý:

I. Mở bài

- Giới thiệu một kỉ niệm đáng nhớ

- Ấn tượng của bạn về kỉ niệm đó

II. Thân bài

1. Miêu tả sơ nét về người mà làm nên kỉ niệm với bạn

- Hình dạng

- Tuổi tác

- Đặc điểm mà bạn ấn tượng

- Tính cách và cách cư xử của người đó

2. Giới thiệu kỉ niệm

- Đây là kỉ niệm buồn hay vui

- Xảy ra trong hoàn cảnh nào, thời gian nào

3. Kể lại tình huống, hoàn cảnh xảy ra câu chuyện.

- Kỉ niệm đó liên quan đến ai

- Người đó như thế nào?

4. Diễn biến của câu chuyện

- Nêu mở đầu câu chuyện và diễn biến như thế nào

- Trình bày đỉnh điểm của câu chuyện

- Thái độ, tình cảm của nhân vật trong chuyện

5. Kết thúc câu chuyện

- Câu chuyện kết thúc như thế nào

- Nêu suy nghĩ và cảm nhận của bạn qua câu chuyện.

III. Kết bài

Câu chuyện là một kỉ niệm đẹp thời cắp sách đến trường. Nó đã cho em một bài học quí giá và em sẽ không bao giờ quên kỉ niệm này.
Bài làm:

Thấy tôi về nhà trễ hơn mọi bữa, mẹ tôi hỏi: "Hôm nay sao con về trễ vậy? Thường ngày độ 11 giờ hay hơn một chút là con về. Chắc ở lớp có sinh hoạt gì phải không con?" "Chút nữa, con kể mẹ nghe, mẹ nhé". Trả lời mẹ xong, tôi vào cất cặp rồi ra bể nước rửa chân tay mặt mũi sạch sẽ mới vào ngồi cạnh mẹ thỏ thẻ.

- Chuyện là thế này mẹ ạ! Tan học, con và Phương con nhà dì Tư đi về sau cùng. Chúng bạn đều đi xe về trước cả, chỉ mình con và Phương đi bộ. Trời nắng quá, hai đứa nép vào vệ đường mà đi. Đến ngã tư đầu làng, vừa mới bước sang bên kia đường, cả hai đứa đều nghe một tiếng rên nho nhỏ. Con bảo Phương dừng lại:

- Phương ơi! Hình như có tiếng ai rên?

- Mình cũng nghe như thế.

Chúng con nhìn quanh quất không thấy một bóng người. Bỗng, tiếng rên lại cất lên. Cả hai đứa như đã định hướng tiếng rên phát lên từ hướng nào rồi. Chúng con bước đến gần gốc me tây nằm sâu trong vệ đường một chút.

- Ôi! Một bà già.

Phương phát hiện ra trước rồi kéo tay con cùng chạy đến. Bà nằm gối đầu lên rễ me. Bộ quần áo màu nâu sẫm lấm lem bụi đường. Chiếc gậy tre trơn bóng nằm cạnh chân. Mái tóc bà đã bạc trắng. Khuôn mặt nhăn nheo xanh nhợt. Con sờ lên trán bà thấy lạnh toát.

- Làm sao bây giờ hả Phương?

Phương vội để cặp xuống theo, run run nói:

- Cậu có mang theo dầu không?

Lúc này, con mới sực nhớ ra vội với lấy chiếc cặp, nhanh nhẹn kéo dây khóa lấy ra một lọ dầu gió Kim mà mẹ vừa mới mua cho con hôm trước. Phương vừa thấm dầu lên trán, mũi, thái dương bà xoa mạnh. Chừng độ mười lăm phút, chúng con thấy người bà ấm lại hơi thở bắt đầu đều dần. Bà mở mắt nhìn chúng con rồi thều thào:

- Cho bà chút nước.

Nghe bà vừa nói xong, Phương quay lại con nói nhanh:

- Cậu ngồi đây với bà, mình chạy đi mua nước nhé!

- Phương chạy lùi lại gần một trăm mét, ngay quán cô Lựu, mua một túi nước chanh có ống hút rồi tất tả trở lại đưa cho con. Cầm túi nước, con từ từ cho bà uống. Được nửa túi, bà bảo cho bà nằm nghỉ một tí. Phương ngồi xuống bên cho bà tựa. Một lúc sau, bà uống tiếp hết túi nước rồi nhìn hai đứa chúng con:

- Bà ờ làng bên kia đi thăm đứa cháu gái ở xóm Đông. Qua đây, thây nắng quá, bà dừng lại nghỉ tạm ở gốc me này. Không ngờ, ngồi được một chút thì thấy xây xẩm cả mặt mày, chẳng có ai mà kêu cả.

- Bây giờ, bà đã thấy đỡ chưa hở bà?

- Bà đỡ rồi nhưng vẫn còn thấy mệt.

Ngồi với bà một lúc, chúng con bàn với nhau. Một đứa ra đường đón xe, đưa bà vào bệnh viện rồi nhắn với người nhà của bà lên. Con chạy ra đường đứng chờ. Từ xa, một chiếc Honda vù tới. Con giơ tay ra hiệu cho xe dừng lại. Bác này có lẽ trạc tuổi với bố, dừng lại, nhìn con hỏi:

- Cháu đi về đâu?

- Thưa bác, cháu không đi nhưng có một bà cụ bị mệt. Chúng cháu đi học về, thấy bà ngất xỉu ở đây. Nhờ bác đưa hộ bà vào bệnh viện giúp ạ!

Bác xuống xe cùng con đi đến gốc me. Thấy bà cụ đang nằm tựa vào Phương, bác vội nói:

- Một cháu đứng chờ ở đây. Còn một cháu theo bác đưa bà vào bệnh viên.

Bác bế bà cụ trên tay rồi cùng Phương lên xe. Hai mươi phút sau, bác đưa Phương trở lại. Khi chia tay với chúng con, bác nói:

- Hai cháu thật là ngoan. Bác rất vui vì hành động của hai cháu. Bây giờ hai cháu yên tâm mà về. Bác đến xóm Đông, báo cho cô cháu gái của bà đến bệnh viện ngay.

Khi lên xe, bác còn quay lại mỉm cười với chúng con. Chuyện con về trễ là vì lí do thế đấy, mẹ ạ!

Bây giờ thì Phương - người bạn gái thân thiết của tôi đã theo gia đình về Thành phố Hồ Chí Minh. Chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Câu chuyện trên là một kỉ niệm đáng nhớ trong tình bạn của chúng tôi.