Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
#include <bits/stdc++.h>
using namespace std;
long long a[50],i,n,t;
int main()
{
cin>>n;
for (i=1; i<=n; i++)
{
cin>>a[i];
if (a[i]<0 || a[i]>10) cin>>a[i];
}
for (i=1; i<=n; i++) cout<<a[i]<<" ";
cout<<endl;
t=0;
for (i=1; i<=n; i++) t=t+a[i];
cout<<t;
return 0;
}
1:
#include <bits/stdc++.h>
using namespace std;
int n,x,i,t;
int main()
{
cin>>n;
t=0;
for (i=1; i<=n; i++)
{
cin>>x;
if (x%2==0) t=t+x;
}
cout<<t;
return 0;
}
#include <bits/stdc++.h>
using namespace std;
long long n,i,a[1000];
int main()
{
cin>>n;
for (i=1; i<=n; i++) cin>>a[i];
sort(a+1,a+n+1);
for (i=1; i<=n; i++) cout<<a[i]<<" ";
return 0;
}
marks = []
line = input("Hãy nhập các điểm kiểm tra cách nhau bởi dấu cách: ")
marks = [float(x) for x in line.split()]
total = 0
min_mark = marks[0]
max_mark = marks[0]
for m in marks:
total += m
if min_mark > m:
min_mark = m
if max_mark < m:
max_mark = m
#a) Thông báo điểm đầu tiên và điểm cuối cùng trong danh sách.
print("Điểm trung bình: ", total / len(marks))
print("Điểm cao nhất: ", max_mark)
print("Điểm thấp nhất: ", min_mark)
print("Điểm đầu tiên: ", marks[0])
print("Điểm cuối cùng: ", marks[-1])
#b)Cho phép người dùng tra cứu đầu điểm thứ n với quy ước n bắt đầu từ 1 ứng với điểm đầu tiên, nếu n lớn hơn tổng số đầu điềm hoặc nhỏ hơn 1, cần thông báo không hợp lệ và yêu cầu người dùng nhập lại.
while True:
try:
n = int(input("Nhập n để tra cứu điểm đầu tiên thứ n (n bắt đầu từ 1): "))
if n < 1 or n > len(marks):
print("Số n không hợp lệ. Vui lòng nhập lại.")
continue
print("Điểm đầu tiên thứ", n, "là:", marks[n - 1])
break
except ValueError:
print("Số n không hợp lệ. Vui lòng nhập lại.")
uses crt;
var st:string;
i,d,dem:integer;
begin
clrscr;
write('Nhap xau:'); readln(st);
d:=length(st);
dem:=0;
for i:=1 to d do
if st[i]=#32 then inc(dem);
writeln(dem);
readln;
end.
Chúng ta có thể bỏ hết các hàm trong một chương trình và thay thế bằng một khối lệnh lớn hơn để tạo thành một chương trình kiểu nguyên khối. Tuy nhiên, việc này không phải lúc nào cũng là tối ưu và có thể dẫn đến một số vấn đề như sau:
- Khó quản lý và bảo trì: Khi chương trình trở nên lớn hơn thì việc duy trì và sửa lỗi sẽ trở nên phức tạp và khó khăn hơn khi tất cả các lệnh được đặt trong một khối lệnh duy nhất.
- Không tái sử dụng được code: Nếu các phần code được sử dụng nhiều lần trong chương trình, việc đặt chúng vào các hàm riêng biệt sẽ giúp tiết kiệm thời gian và tối ưu hóa mã nguồn.
- Không tận dụng được tính mô đun của chương trình: Một chương trình mô đun có thể được chia thành các phần riêng biệt và phụ thuộc lẫn nhau. Việc bỏ hết các hàm và chuyển thành chương trình kiểu nguyên khối sẽ khiến chương trình mất đi tính mô đun và dễ dàng gây ra các vấn đề về phụ thuộc giữa các phần của chương trình.
Var a:array[1..100] of integer;
i,s:integer;
Begin
For i:=1 to 100 do
Begin
Write('Nhap phan tu thu ',i,' = ');readln(a[i]);
If a[i] mod 2 <> 0 then s:=s+a[i];
End;
Write('Tong la ',s);
Readln;
End.
#include <bits/stdc++.h>
using namespace std;
long long a[50],i,n,t;
int main()
{
cin>>n;
for (i=1; i<=n; i++)
{
cin>>a[i];
if (a[i]<0 || a[i]>10) cin>>a[i];
}
for (i=1; i<=n; i++) cout<<a[i]<<" ";
cout<<endl;
t=0;
for (i=1; i<=n; i++) t=t+a[i];
cout<<t;
return 0;
}