K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 7 2018

Mỗi ngày em lại được thêm những trải nghiệm mới. Hôm nay, điều để lại trong em những ấn tượng khó phai và những bài học sau sắc là cuộc gặp gỡ, giao lưu văn nghệ giữa đoàn nghệ thuật tình thương với thầy và trò trường em. Buổi giao lưu ngắn ngủi nhưng tràn đầy ý nghĩa.

Sân trường im vắng. Trong các phòng học, thầy và trò trường em đang say mê với những bài học mới. Bỗng nhiên tiếng trống trường vang lên. Em chợt nhớ ra rằng hôm nay trường em sẽ đón đoàn nghệ thuật của Hội người khuyết tật Hà Nội về thăm trường. Thầy trò chúng em khẩn trương xuống sân để đón đoàn.

Sân trường bỗng ồn ào sôi động, các bạn học sinh ai nấy đều háo hức chờ đợi.

Trên sân khấu, một tấm băng dôn đã được căng lên với hàng chữ ngay ngắn, trang trọng: Đoàn nghệ thuật tình thương - những tấm gương vượt lên số phận. Nắng vàng như rực rỡ hơn, tiếng chim trên cành cao như trong trẻo hơn. Phải chăng thiên nhiên cũng vui chung cùng người?

Tiếng nhạc bắt đầu cất lên, vang vang, rộn ràng. Chúng em được ngồi vào vị trí lớp mình, hàng ngũ chỉnh tề ngay ngắn, chuẩn bị đón xem buổi biểu diễn của đoàn nghệ thuật.

Tiếng nhạc tắt. Bước lên sân khấu là chú trưởng đoàn. Chú nói lời phát biểu, không khí bỗng trang nghiêm. Mọi người đều lắng nghe, từng lời rành rọt. Chú trưởng thành nói lời chào thân mật, giới thiệu về đoàn và chương trình giao lưu văn nghệ. Kết thúc lời của chú, một tràng pháo tay vang dậy đáp lại tình cảm của đoàn.

Tiết mục đầu tiên bắt đầu. Phan Huỳnh Anh tự giới thiệu mình và tiết mục mà cô thực hiện: hát đơn ca. Cô nhỏ bé khác thường nhưng cô nhanh nhẹn, hoạt bát. Khuôn mặt cô thật xinh, cô mặc bộ áo dài thật đẹp được may bằng thứ vải voan trắng tinh, tà á nhẹ bay bay trong gió. Cô như một nàng thiên nga sắp cất cánh bay lên. Nhìn cô em cảm thấy như là thế giới loài người thu nhỏ mà em đã từng gặp trong truyện cổ tích. Một tay cô cầm mic, tay kia cô làm điệu bộ khi hát. Cô thật khéo và hát thật hay. Giọng hát của cô trong trẻo lạ thường, lời hát khi cất cao sôi động lúc lại trầm lắng trữ tình, ngân nga. Bài hát của cô chưa kịp kết thúc thì một tràng pháo tay đã vang lên tán thưởng, khen ngợi.

Tiết mục thứ hai cũng thật đặc sắc. Một cậu bé trạc tuổi chúng em nhưng cậu không có được một đôi mắt sáng. Cậu đeo cặp kính đên to nhưng trông gương mặt của cậu vẫn toát lên vẻ thông minh với làn da trắng trẻo, tóc cắt ngắn gọn gàng để lộ một vầng trán cao. Chúng em nóng lòng, không biết cậu ấy sẽ thể hiện tiết mục gì. Hình như đoán biết được sự chờ đợi của chúng em, cô MC của chương trình đã giới thiệu ngay, tiết mục mà cậu bé thể hiện là tiết mục thổi sáo. Cậu cầm cây sáo trúc trên tay, cúi chào mọi người và bắt đầu thổi. Một giai điệu quê hương cất lên, trầm ấm, rồi vút cao, bay bổng. Tiếng sáo của cậu đưa tầm hồn người nghe về bên sông quê, về cánh đồng làng bát ngát, về những mái ấm gia đình trong thôn xóm xưa ... mênh mang nỗi nhớ cuội nguồn...

Nhưng em xúc động nhất là tiết mục hát của một bạn gái nhỏ. bạn hát bài "Khi thầy tóc bạc". bạn mặc đồng phục học sinh, rất giống với các bạn học sinh trường em. Đôi chân của bạn không được lành lặn, phải ngồi xe lăn. Trông thương lắm. Bạn cất tiếng hát. Bài hát thật quen thuộc nhưng chưa khi nào em thấy lời bài hát thiết tha như thế. Giọng hát của bạn trong trẻo lắm, và vô cùng thiết tha. Hình như bạn đã gửi cả nỗi niềm mình vào trong lời bài hát vậy. Bạn ơi, đã khi nào bạn được đùa chơi trên sân như chúng mình? Bạn ơi thầy cô của bạn cũng rất yêu thương bạn đúng không? Bao câu hỏi trong đầu, em muốm được trò chuyện cùng bạn.

Thế rồi ở đâu đó trong nhóm các bạn nữ lớp em có tiếng khóc thút thít. Em cùng bạn ngồi cạnh nắm chặt lấy tay nhau, cố kìm nén nỗi xúc động. Em chợt nghĩ, so với các bạn, các anh chị cô chú đoàn nghệ thuật của những người khuyết tật, chúng em thật là hạnh phúc.

Nhưng rõ ràng em thấy ở họ là một nghị lực sống mạnh mẽ, kiên cường, vượt lên số phận. Họ vẫn vui với công việc của mình. Không những thế, chính họ đang mang đến cho mọi người niềm vui trong cuộc sống, khích lệ nhiệt tình sống ở những con người may mắn hơn họ. Đó quả là điều kì diệu!

MC của chương trình giới thiệu tiết mục của thầy trò trường em. Đại diện là bạn Linh - lớp trưởng lớp 7B và cô giáo dạy môn Âm nhạc hát - múa song ca một bài dân vũ. Cả sân trường sôi động hẳn lên, tất cả mọi người đã hòa chung lời hát với hai cô trò.

Thầy và tò chúng em, ai ai cũng dàng những đồng tiền ít ỏi gửi tới các cô chú, anh chị và bạn, mong phần nào giúp họ vượt lên khó khăn, đặc biệt là động viên họ tiếp tục sống với nghị lực và niềm tin yêu cuộc đời.

Em thầm nói với họ rằng các cô chú anh chị và các bạn hãy cố lên, hãy vui và mãi là những tấm gương sáng vượt lên số phận cho chúng em, cho mọi người noi theo.

Buổi giao lưu kết thúc trong bao nỗi niềm tâm trạng của mọi người chứng kiến tham gia. Có vui, có buồn, có cả những cảm phục và lưu luyến nhớ thương.

Chú trưởng đoàn bước lên sân khấu. Chú nói lời cảm ơn, lời chia tay và hẹn gặp lại thật là cảm động. Hình như đâu đó có tiếng khóc cả các cô gái và các bạn như cố nén.

7 tháng 9 2018

Thực sự là tớ làm đc nhưng tớ ko muốn viết, hỏng hết bàn phím nhà tớ

7 tháng 9 2018

mấy ông tk tôi sai mấy ông viết đi

Hi xin chào mọi người, chắc hẳn trong mỗi chúng ta đã có một buổi đi chơi vui vẻ phải không nào !!! Khi chúng ta còn bé, mỗi lần ra sân kho là mỗi lần ngồi xếp hàng và háo hức nhận những bịch kẹo thật to. Chúng ta ngồi xem những tiết mục văn nghệ, xem những anh chị đóng vai Chú Cuội, Chị Hằng làm MC, xem những tiết mục văn nghệ của các bé. Nhưng khi lớn lên thì chắc niềm háo hức mỗi đêm trung thu của...
Đọc tiếp

Hi xin chào mọi người, chắc hẳn trong mỗi chúng ta đã có một buổi đi chơi vui vẻ phải không nào !!!

 Khi chúng ta còn bé, mỗi lần ra sân kho là mỗi lần ngồi xếp hàng và háo hức nhận những bịch kẹo thật to. Chúng ta ngồi xem những tiết mục văn nghệ, xem những anh chị đóng vai Chú Cuội, Chị Hằng làm MC, xem những tiết mục văn nghệ của các bé. Nhưng khi lớn lên thì chắc niềm háo hức mỗi đêm trung thu của mội người lại vơi dần. Khi lớn lên có thể chúng ta vẫn tụ tập đi chơi cùng bạn bè, đi ra sân kho cùng em, cùng mẹ và chắc chắn lúc đấy sẽ không còn được nhận kẹo nữa đúng không nào :)))

Trong bài viết này, mình muốn xem những món quà mà các bạn nhận được trong buổi tối ngày hôm nay nhé. Có thể là những túi kẹo, những chiếc lồng đèn của mình và hãy nêu cảm nhận về MID - AUTUMN FESTIVAL NIGHT NGÀY HÔM NAY NHÉ !!!!!

( Bài nào mình thấy hay thì mình sẽ có phần thưởng nho nhỏ là 5 coin nhé các bạn. Bạn nào không được tham gia đêm trung thu thì cũng comment xuống bên dưới nhé, mình cũng sẽ có phần quà để an ủi nhe <3 )

loading...

5
29 tháng 9 2023

Mình cũng lớn ròi nma xin 1 chị trong đoàn TNCS nên được 1 túi nè hehee.

loading...

30 tháng 9 2023

Có em trung thu ở nhà vì deadline dí neeee^^

18 tháng 9 2019

One morning, as I was walking along a road, I suddenly caught sight of two robbers. One of them had a gun in hand.

The robbers had attacked an old man in broad day-light. They forced the man to give them all money he had. Then the robbers disappeared from the scene as quickly as they had appeared.

The old man now shouted for help to catch the robbers; but no one cared to stop and listen to his cries or the story of the robbery. I too made no attempt to help the old man. Everyone seemed to be afraid or to feel that robbery was a common even on the roads.

The old man then slowly walked away, with tears in his eyes. I felt very sorry for him.

5 tháng 9 2017

I have a memorable childhood which has many experiences. One of the experiences I remember most is the first time I was invited to a birthday party. I was a 6-year-old girl and I had a bestfriend whose name is Lisa. We were very close and seemed we couldn’t live without each other until her birhtday. It was a beautiful morning when Lisa invited me to her birthday party and had no idea about how great her party would be if she didn’t ask me to attend. I was very happy and decided to make my bestfriend surprise by giving her a puppy as a present. Lisa didn’t like dog or any animal but I almost forgot about that. I was confident to give her my present in her birthday and immediately realized that she didn’t like my little dog which I myself chose to buy 3 days ago. While the party was going on, I stood in a corner of the room and watched how much she loved other normal presents such as teddy bear, dolls or crayons. I felt dissapointed but that was not the worst thing. About 20 mintues later, Lisa’s father gave a sign that was the time to taking out a birthday cake. It was the biggest birthday cake I had ever seen. The light went off. As soon as it went on, somebody screamed “It’s a puppy in the cake”. Everyone was surprise and they recognized that was my puppy. They looked at the puppy and then looked at me. I glanced to Lisa. She said nothing and about to cried. I was very confused and ashamed. I carried my puppy, said sorry to Lisa and ran out of the party. I couldn’t believe that I had just broken my bestfriend’s birthday cake because of a silly decision. I learned that never bring any animal with me to a party, especially bestfriend’s birthday party. It’s an experience that I won’t forget for the rest of my life. Luckily Lisa forgave me and we are still friend up to now. She always reminded me about her 6th birthday and we laughed a lot.

22 tháng 2 2019

Tet is a national and family festival. It is an occasion for every Vietnamese to have a good time while thinking about the last year and the next year. At Tet, spring fairs are organized, streets and public buildings are brightly decorated and almost all shops are crowded with people shopping for Tet. At home, every is tidied, special food is cooked,offerings of food, fresh water, flowers and betel are made on the family altar with burning joss- sticks scenting the air. First-footing is made when the lucky visitor comes and children are given lucky money wrapped in a red tiny envelope. Tet is also a time for peace and love. During Tet, children often behave well and friends, relatives and neighbors give each other best wishes for the new year.

13 tháng 8 2023

During my summer break, which was right after I finished my 9th-grade exams and got promoted to 10th grade, I have been keeping myself busy with various activities. Firstly, I spent some quality time with my family. We went on a short trip to the beach, enjoying the sun, sand, and waves together. It was a refreshing and relaxing experience that rejuvenated my spirits.

Apart from that, I also dedicated a significant portion of my summer to enhancing my English language skills. I enrolled in an English language course where I had the opportunity to practice speaking, listening, reading, and writing. The classes were engaging and interactive, allowing me to make new friends with whom I could practice conversing in English.

Furthermore, I engaged in recreational activities to make the most of my holidays. I indulged in my hobbies like reading books, painting, and playing sports. These activities not only provided me with enjoyment but also helped me develop new skills and broaden my horizons.

To balance my productive and leisure activities, I made sure to allocate some time for relaxation as well. I enjoyed watching movies, spending time with friends, and exploring new places in my city. These moments gave me a chance to unwind and create beautiful memories with my loved ones.

Overall, my summer break was a fulfilling one. It allowed me to bond with my family, improve my English proficiency, explore my interests, and take moments to relax. I am thankful for this wonderful break, as it has prepared me for the challenges that lie ahead in 10th grade.