Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ở đây này
https://baikiemtra.com/van-hoc/hay-noi-len-nhung-suy-nghi-va-cam-xuc-cua-em-khi-doc-bai-tiang-rao-dem-492.html
Nội dung chính của bài tiếng rao đêm :
Ca ngợi hành động dũng cảm cứu người của anh thương binh, một con người, một hành động rất đáng để chúng ta trân trọng và noi theo.
Bn tham khảo nhé !
Chúc các bn hok tốt !
Ca ngợi hành động cao đẹp của một thương binh , bất chấp hiểm nguy , dám xông vào đám cháy để cứu một em bé thoát nạn !
Một tình huống bất ngờ xảy ra: tiếng la "cháy nhà" cất lên giữa đêm khuya khi mọi người đang ngủ say. Cảnh cháy nhà thật khủng khiếp: "lửa phừng phừng " bốc lên ngôi nhà đầu hẻm; tiếng kêu cứu “thảm thiết”, khung cửa "ập xuống”, khói bụi “mịt mù”, mấy người trong nhà cháy “vọt ra”. Trong cảnh khủng khiếp ấy sao lại có “một bóng người cao, gầy, khập khiễng chạy tới ngôi nhà cháy, xô cánh cửa đổ rầm” ? Đúng là: "Thúy, hoạ, đạo, tặc'', sao không khỏi cuống cuồng, sao không khỏi hoảng hốt sợ hãi !
Bóng người cao gầy, khập khiễng ấy đã xông vào ngôi nhà cháy, và đã cứu được một em bé. Em bé ấy được bọc trong cái chăn, được người “cao, gầy" ôm khư trong lòng. Đứa bé được cứu “mặt mày đen nhem, thất thần, khóc không thành tiếng”.
Lại một tình huống nữa xảy ra. Nhà cháy, “một cây rầm sập xuống”, người đến cứu em bé đã “ngã quỵ” và khi mọi người chạy đến thì người anh đã "mềm nhũn". Con người ấy đã nêu cao tinh thần dũng cảm, dám xông vào lửa cháy để cứu người, không sợ hi sinh nguy hiểm.
Con người xa lạ cứu sống em he trong cơn hỏa hoạn nơi hẻm phố là một người có “cái chân gỗ”. Mọi người đều "bàng hoàng" khi thấy trong xấp giấy để trong túi nạn nhân là "một tấm thẻ thương binh".
Người bán bánh giò, người có tiếng rao khàn khàn, người “cao gầy, khập khiễng, người xông vào nhà cháy cứu sống một em bé, rồi anh ta bị nạn. Người đó là một thương binh”.
Hình ảnh chiếc xe đạp "nằm lăn lóc ở góc tường”, những chiếc bánh giò “tung tóe” gợi lên trong lòng ta sự xót thương và cảm phục anh thương binh.
Bài văn “Tiếng rao đêm” rất cảm động, hồi hộp. Mẩu chuyện thấm thía tính nhân đạo cao đẹp. Tinh thần dũng cảm không sợ nguy hiểm để cứu người trong hoạn nạn của anh thương binh là bài học sâu sắc, quý báu đối với chúng ta.
Câu chuyện trên gợi cho em suy nghĩ là mỗi công dân cần có ý thức giúp đỡ mọi người, cứu người khi gặp nạn.
Nội dung: Ca ngợi hành động cao đẹp của một thương binh, bất chấp mọi hiểm nguy, dám xông vào đám cháy để cứu 1 em bé thoát nạn.
Xem thêm tại: http://loigiaihay.com/soan-bai-tieng-rao-dem-trang-30-sgk-tieng-viet-5-tap-2-c117a18315.html#ixzz5C3sLXJcJ
tả người thôi mà cho dàn ý nè| mắt,mũi,dáng người ,nước da,cách ăn nói ... chưa nghĩ ra nữa sorry :<
Bên nhà em có nhà của bác Hải thương binh. Tuy đã về hưu nhưng bác vẫn xin làm lao công không lương trong một trường Tiểu học. Mỗi ngày đi học về chúng em đều thấy bác cầm cây chổi đi về nhà. Sau này em mới biết bác làm việc ở trường Ban Mai. Đó là ngôi trường rất xa nhà em, cách hơn 3 cây số.
Bác Hải cao, gầy, đi lại hơi khó khăn vì bác còn một mảnh đạn trong chân. Khuôn mặt vuông vuông, hai má hơi hóp lại. Nhìn bác ốm yếu như thế mà đôi mắt vẫn luôn ánh lên một vẻ đầy nghị lực, hiền từ. Mũi bác cao, xương xương. Bác hay mặc chiếc áo sơ mi màu xanh sẫm, cũ kĩ nhưng luôn phẳng nếp, gọn gàng.
Hàng ngày, bác đi bộ hơn 3 cây số để đến trường Ban Mai. Ca làm việc từ 8h sáng đến 5 h chiều. Từ dạo có bác, trường đã xanh, sạch va đẹp hơn. Bác góp ý cho cô hiệu trưởng làm một thư viện xanh, các giỏ đựng sách sẽ được treo trên cây, kéo xuống vừa tầm tay các bạn học sinh. Chính bác cũng làm một bàn trưng bày các sản phẩm tái chế do bác làm ra, các bạn nhỏ cũng có thể đổi một cây xanh để lấy một đồ vật tái chế của bác. Học sinh quan tâm tới bác hơn, tháng bảy vừa qua, vào ngày 27/7, toàn trường đã tặng bác một căn nhà mới thật đẹp. Đó là ngôi nhà xanh - tên mà các bạn học sinh đặt cho căn nhà mới. Cái tên ấy cũng thật hay. Ngôi nhà bác có hai cây cảnh được cắt tỉa khéo léo. Có cả những sản phẩm tái chế do các bạn học sinh tự làm để tặng bác. Một tháng sau, nhà trường đã mời bác Hải nhận làm thầy giáo môn hoạt động và trải nghiệm cho các em học sinh khối 1 khi có bộ sách giáo khoa mới. Từ giờ học sinh trường Ban Mai đều gọi bác là thầy Hải. Bác vui lắm!
Mọi người đều quý bác Hải vì bác rất tốt bụng, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác. Chúng em luôn cố gắng học thật tốt và noi gương bác.
Trong xã hội, mỗi công dân đều phải có ý thức trách nhiệm với bản thân mình, với gia đình và xã hội, vì thế bản thân mỗi người cần phải suy nghĩ và hành động có trách nhiệm trong mọi tình huống đúng với các qui định của gia đình và xã hội đề ra. Học sinh thấy được trách nhiệm của thanh niên học sinh, chủ nhân tương lai của đất nước là tích cực học tập, rèn luyện thực hiện đầy đủ nghĩa vụ của người công dân. Thực hiện nghiêm túc các nội qui của trường, lớp và những chuẩn mực trong đời sống cộng đồng, xác định trách nhiệm của mình trong việc phòng chống các tệ nạn xã hội, tích cực đấu tranh với các biểu hiện sai trái có thể dẫn đến tệ nạn xã hội trong học sinh. Ý thức trách nhiệm là yếu tố không thể thiếu để xây dựng nên một gia đình hạnh phúc, một xã hội dân chủ và văn minh, phát triển bền vững. Một xã hội muốn phát triển đi lên thì mỗi người phải có nghĩa vụ thực hiện và phát huy cao độ tinh thần trách nhiệm của bản thân.
Học tốt!!!
#Bo
Câu chuyện trên gợi cho em suy nghĩ về trách nhiệm của mỗi công dân, cần giúp đỡ những người đang trong hoàn cảnh hiểm nguy, khó khăn.
Đó là một hành động và nghĩa cử cao đẹp của người thương binh. Từ đó, gợi cho em suy nghĩ về cách sống đẹp: không so đo tính toán thiệt hơn quyền lợi với người mình vừa giúp đỡ. Sống hòa thuận, đoàn kết như anh em một nhà với mọi người xung quanh