Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1) bấc 5) ko nghĩ ra
2) gấc 6) nhấc
3) phất 7) gật
4) chất 8) bất
a) Buổi sáng hôm nay, em cảm thấy người đầy sức sống
b) Bằng chất giọng ngọt ngào, cô khuyên chúng em học bài đầy đủ
c) Trên lớp, Minh là 1 học sinh giỏi rất xuất xắc
Bài của mik ko đc hay cho lắm nên bn thông cảm nha, nhất là câu cuối cùng ở trong bài
Ngày xưa, có một chàng tiều phu rất hiền lành và thật thà. Một hôm, anh đang đốn củi thì không may lưỡi rìu bị văng xuống một dòng sông chảy xiết. Anh lo lắng không biết làm gì rồi ngồi khóc. Bỗng nhiên, một cụ già râu tóc bạc phơ hiện lên, cụ hỏi:
- Tại sao cháu lại khóc?
Chàng trai nức nở đáp:"Thưa cụ, cháu đang đốn củi thì bị văng lưỡi rìu xuống sông, mà cháu lại không biết bơi ạ!"
Cụ nói:
- Cháu đừng khóc nữa! Hãy để ta tìm lại lưỡi rìu cho cháu nhé!
Anh chàng tiều phu rất ngạc nhiên, anh không tin một cụ già lại có thể bơi còn anh thì không, nhưng cụ đã lặn xuống dòng sông từ lúc nào.
Lần thứ nhất, cụ tìm được một lưỡi rìu bằng vàng óng ánh, chàng trai dứt khoát nói:
- Thưa cụ! Đây không phải là lưỡi rìu của cháu ạ!
Cụ già động viên chàng trai và nói:
- Cháu đừng lo! Hãy để ta tìm lưỡi rìu cho cháu nhé!
Lần thứ hai, cụ tìm được một lưỡi rìu bằng bạc lấp lánh, cụ hỏi:
- Đây có phải là lưỡi rìu của cháu không?
Chàng trai dõng dạc nói:
- Thưa cụ! Đây không phải là lưỡi rìu của cháu, lưỡi rìu của cháu được làm bằng sắt ạ!
Lần thứ ba, cụ tìm được một lưỡi rìu bằng sắt cũ kĩ, cụ lại hỏi:
- Thế đây có phải là lưỡi rìu của cháu không?
Chàng trai mừng rỡ nói:
- Đây đúng là lưỡi rìu của cháu rồi!
Cháu cảm ơn cụ ạ!
Cụ nói:
- Không có gì đâu! Mà ta thấy cháu là một người trung thực, nên ta sẽ tặng cháu cả ba lưỡi rìu.
Chàng trai đáp:
- Cháu không nhận đâu ạ! Cháu chỉ lấy lại lưỡi rìu của cháu thôi ạ!
Cụ nói mãi chàng trai mới chịu nhận
Ngày xưa có một chàng tiều phu nghèo kiếm sống bằng đốn củi đem ik bán.Một ngày khi chàng đang lm công việc thường ngày của mk thì lưỡi rìu văng ra và rơi xuống sông,chàng trai ngồi bắt đầu khóc .R một ô tiên hiện lên hỏi chàng trai vì sao khóc r chàng trai kể lại sự việc cho ổng nghe,nghe xong ô ta xuống dưới sống r mang lên lần 1 là cây rìu vàng,r ko phải ô lm tiếp lại mang lên cây rìu bạc r lần cuối ổng đã mang đúng chiếc rìu của chgafng tiều phu.r ô khen chàng trai trung thực và tặng cko 2 lưỡi rìu vàng và bạc.chàng traicarm ơn ô lão r ra về
ko có time nên viết thế này thôi nhé =))
Lần sinh nhật thứ 3 em rất vui vì đã được mẹ mua cho một con búp bê mà em đã hàng mang ước bấy lâu. Trong đống đồ chơi của em có rất là nhiều thứ nhưng có lẽ chú búp bê này là đồ vật mà em yêu thích nhất
Thân hình búp bê nhỏ nhắn đúng chuẩn của người mẫu, chân thon thả với làn da trắng nõn nà. Mái tóc của mari dài, thẳng tắm được làm từ những sợi tơ mềm mang một màu vàng óng rất Tây. Nhưng khuôn mặt bầu bĩnh, hiền lành, đôi mắt mở to tròn như đang tò mò, khám phá điều gì. Mari mặc đôi giày màu trắng rất đẹp, chiếc dây nơ trên tóc em như một điểm nhấn nhẹ nhàng, tạo nên tổng thể đáng yêu vô cùng. Mỗi khi đi ngủ, em đều đặt em búp bê nằm bên cạnh, hát ru búp bê những bài hát ở lớp. Em hứa sẽ giữ gìn búp bê thật cẩn thẩn, vì búp bê là đứa em nhỏ bé của em mà. Em còn nhờ mẹ may đồ đẹp cho búp bê để em có thể thay đổi trang phục cho em ấy. Cứ cuối mỗi tháng, em đều mang Mari đi “tắm” cho thơm tho và sạch sẽ. Mỗi tối hôm ấy, Mari đều thoang thoảng mùi của hoa và của nắng khiến em dễ dàng chìm vào giấc ngủ thật ngon lành.
Em rất yêu quý Mari, món đồ chơi mà em thích nhất, cũng là vật mà em giữ bên cạnh lâu nhất, em sẽ giữ Mari mãi bên cạnh mình cho đến khi lớn như là giữ một món đồ kỉ niệm mà ba đã tặng em cũng là để giữ lại những kí ức tuổi thơ.
đó nha
mik lớp 5 r nên bài
đó mik làm r
HT
Bài làm
Em sinh ra và lớn lên trên một bản làng nghèo vùng núi Tây Bắc, bởi vậy mà điều kiện cuộc sống của mọi người quê em cũng gặp khó khăn hơn rất nhiều so với các bạn miền xuôi. Những ngày vừa qua em và người dân quê em đều rất vui mừng và phấn khởi khi con đường đất đã được tu sửa và thay thế bằng bê tông trơn nhẵn, vững chắc.
Hàng ngày, học sinh chúng em và cả các cô, các bác trong bản đều phải băng qua một con đường đất nhỏ để đến trường, lên nương làm rẫy. Con đường đất nhỏ, đôi chỗ gồ lên đất đá khiến mọi người di chuyển khó khăn hơn, vào những ngày nắng, gió lớn có thể kéo theo bụi đất bám vào quần áo, mùa mưa con đường trở nên lầy lội rất khó di chuyển. Chúng em thường đi bộ đi học nên khi đến trường quần áo của chúng em thường bị nước đọng trên đường làm bẩn, những chiếc giày, chiếc dép cũng bị bám chặt đất đỏ.
Nhận được sự hỗ trợ của các nhà thiện nguyện miền xuôi, con đường nhỏ quê em đã được tu sửa, con đường đất lầy lội hàng ngày đã được thay thế bằng đường bê tông trơn láng, sạch sẽ vô cùng đẹp mắt. Con đường dài chạy thẳng đến trường giúp chúng em di chuyển nhanh hơn, khi trời mưa cũng không bị bắn bẩn. Các cô, các bác làm nương về mang theo những xe lúa đầy cũng có thể di chuyển bon bon trên đường mà không bị đường đất làm bánh xe bị sa lầy. Em rất vui khi con đường mới quê em được hoàn thành, đây là một đổi mới đáng kể của quê hương mà em vì nó giúp cho hoạt động di chuyển của mọi người trở nên dễ dàng hơn.
Sau vài năm học tập và công tác tại nước ngoài, hôm nay tôi mới có dịp trở về quê hương thân yêu-nơi chôn rau cắt rốn của mình. Một cái gì đó nghẹn ngào trong sóng mắt, một chút bâng khuâng của một cái tôi vừa trở về từ phương Tây đến với phương Đông truyền thống ngọt ngào, sâu lắng của quê hương. Trong người tôi như bị hòa quyện bới cổ điển và hiện đại, Đông và Tây. Quê hương sau những chặng đường đổi mới hiện lên thật đẹp và văn minh.
Chiếc xe của tôi dần tiến về phía cổng làng. Đình làng trước kia với mái ngói rêu xanh, những cây đa cổ thụ làm bóng mát cho người nông dân nghỉ ngơi thì giờ đã được tu bổ lại, khang trang và rộng rãi hơn. Những màu sơn sặc sỡ đã mang đến cho bức tranh quê hương một diện mạo mới. Tôi xuống xe và đi dạo. Hai bên đường là những hàng bạch đàn, phi lao xanh rì, đứng lặng trong gió như đang thì thầm cùng nhau. Những con đường bê tông trắng, phẳng lì như những dải lụa nối đuôi nhau giúp giao thông thuận tiện hơn chứ không còn là những con đường gồ ghề như trước nữa. Ngắm nhìn những mái nhà tầng mọc lên san sát, có lẽ cuộc sống của người dân nơi đây đã được cải thiện rất nhiều.
Gặp các bác nông dân, tôi cất tiếng chào. Có lẽ cũng nhiều năm chưa về quê, nên tôi thay đổi và mọi người không nhận ra cô bé năm nào nữa. Chỉ có điều, có một thứ vẫn không thay đổi đó là tình quê, cái chân chất, mộc mạc và bình dị của những con người quê hương vẫn thế. Cái hồn quê, một miền yên bình và thanh tươi vẫn chảy vào tâm hồn tôi như ngày nào. Vẫn giọng quê ấy, con người ấy. Có thể học trở nên năng động nhanh nhẹn hơn, điều ấy cũng dễ hiểu thôi vì trước nhịp sống sôi động của thời đại họ cũng cần thích ứng để hòa nhập, cùng đưa đất nước đi lên.
Cuối tuần, em theo bố đi Đồng Nai thăm một người bạn cũ của bố. Khi xe đừng ăn trưa dọc đường, em tình cờ trông thấy một con trâu đang ăn cỏ ven đường.
Con trâu lông đen mượt, to và cao, bề dài trâu áng chừng một mét rưỡi. Đầu trâu hình khối kim tự tháp. Sừng trâu cong cong hình lưỡi liềm, to bằng bắp tay em nhọn vút. Mắt trâu to và dài, lông mi của nó có màu trắng bạc như tóc một cụ già. Mũi trâu to, người ta xỏ một sợi dây thừng qua mũi trâu để dễ nắm dắt trâu đi. Con trâu đứng bên vệ đường, hồn nhiên ăn cỏ dọc theo bờ ruộng. Hàm trâu đưa qua, đưa lại nhai cỏ, tiếng trâu liếm cỏ nghe '“xực xực”, nhìn rất ngon lành. Con trâu em trông thấy có lẽ là một con trâu cày vì vai nó lực lưỡng, bốn chân to còn bê bết bùn sình và ách cày đang tháo đổ ở ruộng. Chắc là chủ trâu cho trâu nghỉ ăn cỏ. Con trâu bước tới từng bước một, chậm rãi nhai cỏ, đuôi chủ trâu ve vẩy trông rất nhàn rỗi.
Con trâu là bạn của nhà nông, trâu giúp nông dân cày bừa. Phân trâu dùng để bón ruộng đất rất tốt. Ngày nay, mặc dù người ta dùng máy cày để cày ruộng nhưng trâu vẫn vô cùng cần thiết. Ở những đám ruộng nhỏ, khó đi thì dùng trâu cày tiện hơn cày máy. Trâu còn dùng để kéo xe, kéo các guồng xay xát như ép mía để làm đường theo kiểu sản xuất thủ công. Trâu còn dùng để trục bùn đáy ao nuôi tôm trong chăn nuôi thủy sản… Vì thế, bà con nông dân ta có câu: "Con trâu là đầu cơ nghiệp”.
Được đi chơi xa cùng bố và được nhìn thấy một con trâu khỏe đẹp, trông thấy cảnh đồng quê thanh bình em rất vui sướng. Cảnh vật cũng làm cho em hiểu biết thêm về đời sống, sinh hoạt của nhà nông. Em sẽ học tập tốt để có khả năng cống hiến sức mình, giúp nông dân và trâu đỡ vất vả hơn.
Bạn tham khảo nha !!!
"...Nắng chiếu lung linh trên hoa vàng, chợt tia nắng về trong ánh mùa sang. Gió mãi mơn man bên cánh hoa hồng người em yêu tìm về trong cuộc sống..."
Tiếng nhạc từ ti vi nhà ai vọng ra ngoài đường khiến em cảm thấy háo hức lạ thường. Đất trời đang bước sang xuân nên ai cũng cảm thấy khoan khoái và dễ chịu. Cảm giác như đang có một nguồn sống mới trào lên trong lồng ngực vậy. Sáng nay em dậy sớm để đi bộ đến trường. Và chợt em trông thấy một chú mèo tam thể đang thong thả bước trên con đường phía đối diện. Chao ôi, chú mèo ấy mới đẹp làm sao!
Trông chú ta còn khá nhỏ, chắc chưa tới một tuổi. Bộ lông mượt mà vì chúng vẫn còn là lông tơ nên có vẻ hơi xù lên với ba màu vàng, đen, nâu xen kẽ với nhau. Một điều vô cùng kì lạ là phần lông ở dưới ức, dưới bụng của chú lại trắng tinh, không có vệt màu khác nào. Cái đầu của chú ta chỉ nhỉnh hơn quả cam một chút, nghiêng nghiêng sang hai bên như để quan sát mọi thứ xung quanh. Hai cái tai nhỏ hình tam giác thỉnh thoảng lại lay động, rung rinh vì âm thanh nào đó mà chú ta nghe được. Khuôn mặt nhỏ nhắn với những đường nét ngây ngô rất đáng yêu. Em thích nhất là đôi mắt của chú. Đôi mắt ấy tròn xoe, màu xanh nước biển luôn chuyển động không ngừng. Bốn cái chân ngắn củn đỡ lấy thân hình nhỏ mập mạp nhưng chú ta di chuyển khá nhanh. Thỉnh thoảng đang đi chú ta lại dừng lại, ngồi dưới bóng râm của cái cây ven đường để liếm láp bộ lông, nhìn xung quanh rồi lại tiếp tục đi.
Em thấy vô cùng tò mò, không biết chú mèo nhỏ này muốn đi đâu nhỉ? Nhìn đồng hồ vẫn còn sớm nên em đã quyết định sẽ đi theo xem chú ta muốn đi đâu. Chú ta men theo con đường, cần thận đi và quan sát, đến một căn nhà nhỏ màu xanh nhạt thì chút ta dừng lại, cất tiếng kêu "meooo...meoooo". Đợi một lát thì cũng có tiếng kêu đáp lại và có một chú mèo trắng tinh xuất hiện trên ban công. A, thì ra chú ta đi tìm bạn của mình, chắc là để chơi cùng hoặc phơi nắng cùng nhau. Chú mèo này thông minh thật. Có lẽ nhà chú ta cũng ở gần đây thôi, và cả hai chú mèo đều chơi với nhau từ khi còn bé. Chú mèo tam thế nhảy phốc lên một cái rồi rất nhanh trèo lên ban công của căn nhà. Bóng dáng hai chú mèo nhỏ vờn nhau, vui đùa ngoài ban công mới đáng yêu làm sao. Chơi chán rồi, chúng nằm dài người ra phơi nắng trên ban công, hai mắt lim dim trông thật lười biếng.
Em mải quan sát hai con mèo đáng yêu ấy mà suýt chút nữa bị trễ giờ học. Em chạy vội đến trường mà trong đầu vẫn không ngừng suy nghĩ đến con mèo tam thể thông minh, dễ thương em gặp lúc sáng. Tối nay về nhà, em sẽ xin mẹ mua cho một chú mèo để nuôi, vì em cũng muốn có một chú mèo vừa thông minh, vừa đáng yêu như thế.
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.