Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
"Ơi hàng cây xanh thắm dưới mái trường mến yêu,..." Mỗi lần nghe bài hát này em lại nhớ đến ngôi trường mà em từng gắn bó với nó trong suốt 4 năm. Đó chính là ngôi trường mang tên Trung học cơ sở Nguyễn Văn Bá. Đây là ngôi nhà thứ hai của em. Biết bao kỷ niệm, tuổi thơ được cất giấu trong ngôi trường này. Các thầy cô luôn yêu thương học sinh của mình và các bạn học trò cũng mến thầy cô rất nhiều. Nguyễn Văn Bá là tên của một anh hùng liệt sĩ đã đổ xương đổ máu để cho đất nước được hòa bình nên giờ đây chúng em mới có được một sống yên bình. Đây là nơi để cho chúng em tìm đến tương lai sau này. Em xin hứa cho dù có đi đến đâu thì em cũng sẽ không quên mái trường này.
Mọi đứa trẻ lớn lên và trưởng thành nơi nhà trường. Bởi lẽ, trường là ngôi nhà thứ hai của chúng. Từ khi còn bé thơ cho đến lúc trưởng thành, nhà trường nuôi dạy ta từ cách sống rồi đến các bài toán, văn thơ và nhiều bài học quý giá khác nữa. Ở đó chúng có bạn bè, thầy cô. Niềm hạnh phúc thật sự là bước tới trường cùng bao kỉ niệm. Hãy cố gắng học tập và rèn luyện trong khoảng thời gian ngọt ngào khi ngồi trên ghế nhà trường. Đừng để tuổi học trò trôi đi một cách đáng tiếc. Ta phải trân trọng, yêu thương ngôi nhà thân yêu ấy rồi mai sau có đi xa mà nhớ về.
*Từ trái nghĩa:bé thơ><trưởng thành.
-QHT:Bởi lẽ, và..
Từ đòng nghĩa:trân trọng-yêu thương
-maybe-
Em tham khảo:
Khổ thơ cuối bài thơ " Tiếng gà trưa" là động lực ý chí chiến đấu của nhân vật trữ tình . Tiếng gà trưa khơi lên ngọn lửa yêu nước nhiệt thành biểu hiện cao độ của nó là ý chí quyết tâm chiến đấu để bảo vệ tổ quốc, bảo vệ xóm lang , bảo vệ bà , bảo vệ cuộc sống thanh bình của nhân dân , bảo vệ những điều đẹp đẽ và thiêng liêng trong kí ức. Đây là hình ảnh kết thúc bài thơ đẹp mang nhiều ý nghĩa khái quát rất sâu sắc , đó là ước mơ tuổi thơ đã đi vào giấc ngủ đẹp vs ổ trứng hồng , đó là hạnh phúc nhỏ bé giản dị mà trong lành tinh khiết của trẻ em vùng nông thôn VN thời chiến tranh gian khổ . Điệp từ " vì" nhắc lại 4 lần nêu cao mục đích chiến đấu cụ thể rõ ràng . Vì tổ quốc , vì nhân dân trong đó có ng bà của mik , lời thơ tâm tình như 1 lời tâm sự hướng về ng bà thân yêu vừa là lời tự nhủ mik hãy quyết chí đấu tranh bảo vệ hòa bình đất nước . Đoạn thơ hay , xúc động bởi nó là sự hòa quyện thắm đượm tình cảm gia đình và tình yêu quê hương đất nước.
Điệp ngữ: bảo vệ
Đã là một thành viên trong K22A1, được sống trong đại gia đình lớn ấy tôi rất vui vì nơi đây có những người bạn , người thầy luôn giúp đỡ tôi trong học tập, lúc vui buồn. Với tôi việc học của bản thân rất quan trọng, với các bạn khác cũng vậy. Để làm được lớp A1 đã phải trải qua 4 kì thi mới được vào. Có những bạn trong lớp tôi học không tốt về một môn nào đó.Lúc đó K22A1 đại gia đình chúng tôi giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau bước. Chúng tôi không muốn ai phải rời xa nơi này để đi đến một nơi khác. Vậy nên với tôi và tập thể K22A1 luôn sẽ giúp đỡ các bạn trong học tập chia sẻ với các bạn lúc buồn, vui.
Bác Hồ là một vị lãnh tụ kính yêu của toàn Đảng và toàn dân tộc.Là một người cha già của đất nước Viết Nam. Một người cha mà có rất nhiều đức tính tốt ta cần học tập và đức tính quý báu chính là sự giản dị.Trong đời sống hàng ngày , tác phong sinh hoạt . Bác không đòi hỏi gì nhiều. Một căn nhà sàn ấm cúng. Bên trong đó, mọi thứ đề sạch sẽ ngăn nắp, một mảnh vườn nhỏ, rồi một bể cá. Trong tác phong sinh hoạt, Bác ăn mặc chất phác giản đơn gần gũi. Trong giao tiếp, từng lời Bác ấm cúng dễ hiểu dễ nghe dễ gần . Đó- đức tính giản dị của Người luôn được mọi người yêu mến kính trọng và đức tính đó ta cần phải học hỏi và làm theo.
Trạng ngữ :
1) Trong đời sống hàng ngày
2)Trong tác phong sinh hoạt
Giản dị là một đặc điểm trong lối sống của người Việt Nam. Bác Hồ cũng thích sống giản dị vì Bác mang tâm hồn Việt Nam. Đức tính giản dị của Bác thể hiện ở mọi mặt trong đời sống hàng ngày. Giản dị trong đời sống: bữa cơm đơn giản chỉ có vài ba món, khi ăn xong Bác thu dọn tươm tất gọn gàng. Giản dị trong sinh hoạt: cái nhà sàn đơn giản chỉ có vài ba phòng, từ việc nước đên việc nhà Bác tự làm lấy không cần người giúp việc. Giản dị trong sinh hoạt: Bác hòa đồng với tất cả mọi người. Lời nói của Bác lúc nào cũng ngắn gọn , dễ hiểu nhưng luôn ấm áp. Trong cách ăn mặc cũng vậy. Qua đó, chúng ta thấy Bác sống rất giản dị. Chính vì sự giản dị đó mà Bác luôn được mọi người yêu quý.
Mấy dòng mình in đậm là trạng ngữ ! Bạn xem nếu thấy không đúng thì có thể chỉnh lại! Chúc bạn học thật tốt!
Hai câu thơ cuối cùng trong bài thơ “Qua Đèo Ngang" của Bà Huyện Thanh Quan gợi cho người đọc một nỗi buồn vô hạn. Trên cuộc hành trình dài đặc từ Thăng Long vào xứ Huế, sau bao vất vả, mệt nhọc, dừng chân đứng lại chốn đèo Ngang nữ sĩ đối diện với cái bao la, bất diệt của vũ trụ: "trời, non, nước".
Trời thì xa, non thì cao mà nước thì sâu thăm thẳm. "Dừng chân đứng lại" để một lần nữa bao quát lại cảnh vật quanh mình. Dừng chân đứng lại để hỏi xem đâu người tri âm, tri kỉ. Vậy mà Bà Huyện Thanh Quan chỉ nhận lại được từ thẳm sâu vũ trụ cái rộng lớn, bát ngát của "trời, non, nước". Vậy thì giờ đây, giữa đất trời chốn đèo Ngang này chỉ còn có "Một mảnh tình riêng, ta với ta". “Một mảnh tình riêng” ấy là nỗi buồn người xa xứ, là tâm sự về nỗi đau chia cắt đất nước những ngày xưa, là nỗi buồn thương cho cảnh đất nước hiện tại hay chính là cảnh đìu hiu vắng vẻ nghèo khổ chốn đèo Ngang này vậy.
Cụm từ “ta với ta” ngân lên như đập vào vách núi rồi vọng lại trong niềm xót xa. buồn tủi “Ta với ta” là chỉ một mình mình với một mình mình. Một tấm tình cô đơn không ai chia sẻ.
Bài thơ Qua Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan thể hiện tâm trạng nỗi niềm của nhà thơ khi đứng trước cảnh đẹp. Đặc biệt hai câu cuối của bài thơ gợi cho người đọc một nỗi buỗn, cô đơn đến não nề.
“Dừng chân đứng lại: trời, non, nước
Một mảnh tình riêng, ta với ta”.
Bài thơ được ra đời trong một chuyến hành trình của nhà thơ từ Thăng Long vào xứ Huế. Trải qua một cuộc hành trình đầy gian khổ, sau bao vất vả, mệt nhọc, khi tới một nơi có cảnh đẹp, núi non hùng vĩ, nhà thơ đã dừng chân đứng lại chốn đèo Ngang này để nghỉ chân. Lúc này người và cảnh đã hòa làm một, cảnh cũng trở nên buồn theo tâm trạng nhà thơ, nhà thơ cũng nhìn cảnh để thể hiện tâm trạng của mình. Trước mắt nữ sĩ là cảnh đất trời bao la, bất diệt của vũ trụ: “trời, non, nước”. Trời thì xa, non thì cao mà nước thì sâu thăm thẳm. “Dừng chân đứng lại” để một lần nữa bao quát lại cảnh vật quanh mình. Dừng chân đứng lại để hỏi xem đâu người tri âm, tri kỉ. Vậy mà Bà Huyện Thanh Quan chỉ nhận lại được từ thẳm sâu vũ trụ cái rộng lớn, bát ngát của “trời, non, nước”. Vậy thì giờ đây, giữa đất trời chốn đèo Ngang này chỉ còn có “Một mảnh tình riêng, ta với ta”. “Một mảnh tình riêng” ấy là nỗi buồn người xa xứ, là tâm sự về nỗi đau chia cắt đất nước những ngày xưa, là nỗi buồn thương cho cảnh đất nước hiện tại hay chính là cảnh đìu hiu vắng vẻ nghèo khó chốn đèo Ngang này vậy. Cụm từ “ta với ta” ngân lên như đập vào vách núi rồi vọng lại trong niềm xót xa, buồn tủi. “Ta với ta” là chỉ một mình mình với một mình mình. Một tấm tình cô đơn không ai chia sẻ. Còn gì buồn hơn khi đứng trước cảnh thiên nhiên bao la rộng lớn như vậy, con người trở nên nhỏ bé, khi ấy rất cần có sự chia sẻ, cảm thông để vơi đi sự cô đơn, nhưng tác giả chỉ nhận thấy ta với ta, túc là chỉ có ta với cảnh vật hoang vu này.
Chúc bạn làm tốt nhé. Tick cho mình nhá
Các cặp từ trái nghĩa: ngẩng – cúi (Cảm nghĩ
trong đêm thanh tĩnh); trẻ –
già, đi – trở lại (Ngẫu nhiên viết nhân
buổi về quê).
ủa Cảm nghĩ trong đêm thanh tính của Lý Bạch mà
Bạn ưi bạn nhầm tác giả hoặc tên bài thơ rùi!
Nếu là "Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh" thì tác giả phải là Thi tiên Lí Bạch
Còn nếu là tác giả Hồ Chí Minh thì là tác phẩm "Cảnh khuya" hoặc "Rằm tháng Giêng"(Nguyên tiêu)
Vậy đâu mới là đề bài đúng vây bạn?