K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 11 2021

kết hợp, liên kết, liên hiệp

21 tháng 11 2021

ket hop va lian hiep nha ban 

nho k cho mk na

15 tháng 1 2022

 Trong gia đình, ai cũng yêu thương em hết mực, nhưng người mà luôn dành cho e một tình cảm đặc biệt nhất chính là mẹ. Mẹ chăm sóc, dạy dỗ, yêu thương e từng ngày. Mẹ đã dành cả tuổi thanh xuân để mang lại những điều tốt cho em. 

15 tháng 1 2022

Nè : 

           Mặt trời chỉ có một trong vũ trụ, và mẹ em cũng vậy, chỉ một thôi. Nếu mặt trời toả những ánh nắng lung linh làm bừng sáng lên, khiến cho vạn vật trở nên tốt tươi thì mẹ em lại là nguồn sáng toả khắp tâm hồn em. Vì vậy, mẹ luôn là người em yêu quý nhất!

THAM KHẢO!

Vì nhà ở gần trường nên em được giao nhiệm vụ cầm chìa khóa lớp. Cũng vì vậy mà mỗi sáng em được tới trường sớm hơn một chút, được tận hưởng khung cảnh quang đãng của trường trước buổi học.
Đôi chân em bước thật nhanh đến trường, cánh cổng thấp thoáng phía đằng xa vẫn luôn đứng đó như mời gọi chúng em: “Các bạn nhỏ ơi hãy nhanh chân đến trường”. Đối với em đó như là cánh cổng thần kì mà mỗi lần bước chân qua em ngỡ như mình bước vào một thế giới hoàn toàn mới. Ở đó có những thầy cô giáo mà em luôn kính trọng, có những người bạn mà em vô cùng yêu thương.

Buổi sớm, những tia nắng ban mai chiếu xuyên qua kẽ lá khiến cho khung cảnh trở nên lung linh hơn. Tấm biển mang tên ngôi trường nằm hiên ngang phía trên cánh cổng. Được là một phần của ngôi trường này luôn khiến em cảm thấy tự hào. Sân trường lúc này vẫn còn khá vắng vẻ, nhiều lớp học vẫn còn khóa cửa. Chỉ có lác đác vài bạn học sinh đến trường sớm để mở cửa lớp giống như em hoặc đến sớm để làm vệ sinh lớp học. Trên sân trường, những hàng cây đứng lặng im. Trên những tán cây, chùm phượng vĩ đang bắt đầu đua nở, vậy là một mùa hè nữa sắp tới.

Sự yên tĩnh của sân trường nhanh chóng bị phá vỡ khi gần đến giờ vào lớp. Học sinh tới trường ngày một đông hơn. Các bạn đến trường thành từng nhóm, tiếng cười tiếng nói vang dội một góc trời. Khi tiếng trống báo hiệu giờ vào lớp vang lên, tất cả các bạn học sinh lại ùa vào lớp để chuẩn bị cho tiết học đầu tiên.

Quang cảnh buổi sáng ở trường em thật đẹp làm sao. Những hình ảnh này sẽ luôn in sâu trong tâm trí của em và sau này dù có đi những đâu thì khoảng thời gian học tập dưới ngôi trường này vẫn là khoảng thời gian mà em nhớ mãi không quên.

13 tháng 2 2022

Tuổi học sinh chúng ta được gắn bó bên bạn bè, thầy cô và ngôi trường mến yêu. Với em, những kỉ niệm vui buồn của tuổi thơ, những trang sách đầy ắp tri thức luôn là điều đẹp đẽ mà em có được. Bên cạnh đó, em cũng sẽ mãi không quên được hình ảnh sân trường trước mỗi buổi học.

Sáng sớm, những giọt sương long lanh còn đọng trên phiến lá xanh của bác phượng già và cô bàng đỏm dáng. Cánh phượng hồng thức dậy sau một đêm dài mang vẻ tươi tắn như chào đón một ngày mới đầy năng lượng. Mấy bông bằng lăng tím mỏng manh cũng nhẹ nhàng khoe sắc thắm giữa sân trường. Bên lùm cây, những khóm hoa vạn thọ, hoa sam, hoa đồng tiền cũng đua nhau nở rộ, rực rỡ trong buổi sớm ban mai. Những chú chim vành khuyên cũng vừa thức dậy cất tiếng hát líu lo rất vui tai. Từng làn gió nhẹ lướt qua mang theo hương hoa lan tỏa khắp không gian, cảm giác dịu nhẹ và bình yên biết bao. 

Trường em có hai dãy nhà cao tầng, lớp học với bảng đen,  phấn trắng cũng đang ung dung chờ đợi bước chân chúng em đến trường. Xa xa,  bóng dáng cô lao công đang quét những lá cây rụng trên sân trường. Góc bên kia sân trường, vài bạn học sinh đã tới, các bạn vừa tranh thủ ăn sáng vừa học bài lên lớp. Ngoài cổng trường, các bậc phụ huynh cũng dần đưa con đến, ai nấy đều nở một nụ cười thật tươi trước khi quay xe về như thầm nhắn nhủ chúc con một ngày học tập vui vẻ. 

Mới đây thôi, không gian còn yên tĩnh giờ đây nhộn nhịp khắp cả sân trường. Nhóm nhảy dây, nhóm đá cầu, nhóm tỉ tê trò chuyện. Tiếng nhạc sân trường vang vọng khúc hát "Trường của em bé bé,  nằm gọn giữa rừng cây. Cô giáo em tre trẻ, dạy em hát rất hay,...", nghe xiết bao ân tình.  

"Tùng...tùng... tùng", tiếng trống đã điểm cũng là lúc buổi học bắt đầu. Chúng em nhanh chóng xếp hàng trật tự để lên lớp, hào hứng với những tiết học đầy hứa hẹn hôm nay.

Khung cảnh sân trường trước buổi học thật đẹp. Mai này, dẫu có rời xa mái trường thân yêu, em vẫn luôn mãi nhớ về hình ảnh ấy như một hồi ức đẹp đẽ.

Mẹ sinh hai anh em em cách nhau đến mười tuổi nên khi em học lớp năm thì anh trai em đã học năm thức ba trường Đại học Bách Khoa Thành phố Hồ Chí Minh. Mỗi kì nghỉ hè, anh em đều mang nhiều tài liệu ôn thi, tự học về. Anh em là người chăm học. Gần như hình ảnh chăm chỉ học tập của anh in sâu vào tâm trí em.

Sách của anh em rất nhiều, tài liệu các môn học quyển nào quyển nấy dày cộm. Cơm nước xong, anh ngồi chơi với cả nhà một lát rồi ngồi vào bàn học bài. Anh bật đèn bàn và mở máy vi tính. Dáng anh gầy gầy nghiêng mình trên bàn phím. Những sợi tóc mai loà xoà trước trán nên anh thường lấy tay hất tóc lên. Anh em có cái nhìn tư lự nhưng cương quyết. Hình như anh lúc nào cũng bận suy nghĩ về cách giải toán. Dưới vầng trán rộng, đôi mắt của anh đưa đi đưa lại theo dõi màn hình. Ánh đèn bàn chiếu sáng sống mũi cao, bè bè của anh, soi rõ đôi môi hình trái tim xinh xinh của anh. Anh tập trung học tập, lúc thì gõ phím, lúc dùng bút ghi chép, gạch xoá, tính toán. Ánh sáng của màn hình thay đổi theo nhịp gõ phím, tay anh thoăn thoắt lướt trên bàn phím. Công nghệ phần mềm là ngành mà anh theo học, là môn học mà anh yêu thích nhất, cũng là môn anh giỏi nhất trong tất cả các môn. Những ngón tay thon dài của anh lướt trên bàn phím, tiếng lốc cốc vang lên theo nhịp gõ nghe to hơn trong không gian yên tĩnh của căn nhà. Ngồi học chăm chú trong hai giờ liền, anh đứng dậy vươn vai cho đỡ mỏi rồi đi ra hàng hiên hóng mát. Nghỉ ngơi một chút cho đỡ mỏi mắt, anh lại ngồi vào bàn. Dáng anh cần mẫn, chăm chỉ như chú ong thợ xây tổ. Anh đang xây từng viên gạch kiến thức cho mình để đủ năng lực phục vụ ngành Công nghệ thông tin mai sau.

Anh em cần cù học tập là tấm gương tốt để em noi theo. Trong bao nhiêu thăng trầm của gia đình, sự siêng năng học tập của anh chính là niềm an ủi của ba mẹ em. Anh thường tâm sự với em: “Bất cứ giá nào, anh phải đạt được ý nguyện: tốt nghiệp ra trường với bằng kĩ sư giỏi.”. Lời anh nói cùng chính là lời khuyên nhủ em học tập. Em hứa sẽ noi gương anh học tập giỏi, chuyên cần.

25 tháng 5 2020

tham khảo sách văn ý bạn hoặc tham khảo trên mạng nha chứ cái đề lày mình chưa học nên không biết

13 tháng 2 2022

Đây nha bạn ^^

trái từ nhân ái là bất là độc ác

đặt câu;những tên quan rất độc ác và vơ vét của cải của nhân dân

Nhân ái đk gọi là: có lòng yêu thương con người, sẵn sàng giúp đỡ khi cần thiếttấm lòng nhân áisống nhân ái với mọi người

Trái nghĩa với từ "nhân hậu" là: độc ác

Đặt câu: Bà ta rất độc ác

14 tháng 4 2020

Mưa chiều. Những bóng người hối hả, liêu xiêu trong mưa. Từng hạt mưa tạt thẳng vào người. Đau nhói. Và lạnh buốt. Chiếc áo mưa mỏng tang dường như không đủ sức chống chịu trước sức mạnh của mưa, cứ níu chặt vào người không muốn rời xa. Những bóng người co ro, bé nhỏ lại trong mưa, đơn độc, lầm lũi, đoán chừng mọi đích đến đều là một ngôi nhà nào đó, nhỏ xinh hay rộng rãi, đều chứa đựng trong lòng một sự ấm áp.

Ngày còn ở nhà, tôi sợ lắm những cơn mưa đầu mùa, thường đến bất chợt vào một buổi chiều muộn. Khi đó, ba mẹ tôi chưa về nhà mà đang còn mải loay hoay với làm cỏ, cuốc đất. Mưa đầu mùa ở Tây Nguyên thường hung hãn, dữ tợn như một cơn nóng giận vô cớ của tự nhiên. Mưa, gió, và sấm chớp. Những hạt mưa to ngỡ như mưa đá rầm rập trút xuống, tưởng chừng có thể xuyên thủng mái nhà, như những mũi tên đâm thẳng xuống mặt đất. Gió lướt ràn rạt trên từng ngọn cây, quật nát những tàu lá chuối sau vườn. Nhưng tôi sợ nhất là sấm chớp. Một luồng sáng lóe lên, rực trời, cảm giác như một sợi dây ánh sáng khổng lồ nối thẳng từ bầu trời xuống lòng đất, rồi một tiếng nổ khủng khiếp và đáng sợ. Co ro mấy chị em trong nhà, lo lắng chờ ba mẹ về. Trời mưa to, sấm chớp thế này. Mấy chị em chẳng dám làm gì, cứ ngóng mắt ra đường, dù biết trời mưa thế kia chắc ba mẹ cũng đã tìm chỗ trú rồi. Co ro, co ro chờ mưa tạnh.

Mưa Tây Nguyên lạ lắm, bất chợt đến rồi bất chợt đi. Đang ào ào như thế, bỗng chốc chỉ còn vài hạt lắc rắc rồi ngừng hẳn. Bầu trời đang đen kịt sau một thoáng đã trở nên quang đãng, cao và trong đến lạ. Mọi thứ dường như được khoác lên mình một chiếc áo mới khác hẳn, tinh khiết và căng đầy nhựa sống. Cây cối, dù có đôi chút bị tả tơi nhưng vẫn thấy mạnh mẽ hơn sau một trận thử thách. Những mái ngói sạch bong, bị ngấm nước và chuyển sang màu nâu, ấm áp đến lạ. Dưới đất, những dòng sông nho nhỏ ào ạt chảy, để rồi một chút sau, nước đã thoát đi đâu hết. Không khí trong lành, mát mẻ hơn. Và kia, ba mẹ tôi kia rồi, hiện ra nơi cuối đường trong sự chờ đợi của mấy chị em, vai ba vác cuốc, tay mẹ xách giỏ nước, hình ảnh thân thương đó có lẽ sẽ in dấu mãi trong tôi. Ba mẹ tôi đó, những người mà tôi ngưỡng mộ, giản dị và gần gũi như thế đó. Chị em tôi bắt đầu nhóm bếp, thổi lửa nấu cơm. Căn bếp nhỏ bị mưa tạt phía ngoài, lẹp nhẹp nước nhưng sao ấm áp lạ. Chỉ một lúc, khói bếp đã lan lên, những làn khói lam mỏng nhè nhẹ bay lên, mang theo mùi ngai ngái, nồng nồng của củi ướt tỏa vào không gian. Rồi thì bữa tối đạm bạc cũng xong, chỉ những món ăn bình thường thôi nhưng sao thấy ngon quá chừng. Bây giờ, đôi lúc thèm một trái dưa leo chấm ruốc, một tô canh rau tập tàng nấu tép nhưng nấu lên rồi, ăn chẳng thấy ngon. Không phải dưa mình trồng. Không phải rau mình hái trong vườn. Không phải ngồi chen chúc trong một căn phòng chật chội. Không xì xụp, hít hà. Không phải mình đang ở nhà. Không có ba mẹ, không có mấy đứa nhỏ bên cạnh. Không có cái không khí quen thuộc đó. Một điều gì đó rất mơ hồ nhưng cũng rất rõ, cảm giác mình có thể chạm vào được nhưng lại không nắm bắt được.

Như những cơn mưa.

Có một điều thật lạ, không biết có phải ngẫu nhiên không mà những cơn mưa đầu mùa thường bất chợt đến vào buổi chiều. Có lẽ mưa chiều cho khói bếp thêm cay nồng. Cho mọi vất vả của một ngày lao động tan biến. Cho bữa cơm tối thêm ngon. Cho ngôi nhà thêm ấm áp. Cho yêu thương thêm dâng đầy trong mắt. Đi qua cơn mưa chiều lạnh lẽo và hung hãn, để thấy hết những nồng đượm gia đình. Để biết quý những cơn mưa.

Mưa. Chiều nay Huế đổ mưa. Cũng là một cơn mưa đầu mùa bất chợt. Xối xả. Gió cuốn mịt mù. Nhưng không phải mưa nhà. Không còn co ro chờ đợi. Không có bếp lửa cay mùi khói. Hơn 600 cây số theo những cơn mưa. Sao mà nhớ quá…MƯA ơi!

à bạn ơi ngô bảo châu nào vậy mik ko bít

6 tháng 8 2021

Ngô Bảo Châu

bạn tìm ở TA lớp 4 í

31 tháng 12 2017

mik lớp 8, kb và t cho mi knha

31 tháng 12 2017

Bạn học lớp mấy?

20 tháng 6 2018

ok bạn

Đừng bấm "đọc thêm ... " nha

'

.

'

.

'

'

.

Ơ! Bấm rồi à? Bấm rồi thì đọc đi :)

Tk nha!

20 tháng 6 2018

Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

11 tháng 3 2019

Trả lời :

- Kb vs mk nha :))

- Lần sau nhớ thêm 1 câu hỏi nào đó liên quan đến vấn đề hok tập ko là bị cho là câu hỏi linh tinh => Bị trừ điểm hỏi đáp đó nha =.=

Hok tốt !

#Minh#

11 tháng 3 2019

hi A.R.M.Y 

kb luôn